Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 24 :

------------------
Thấm thoát cũng đã được 15 ngày trôi qua từ khi nữ nhân kia rời đi .
Hồ Nguyệt lúc nào cũng nằm trên một mỏm đá mà lăn qua lăn lại .
Tâm trí bao giờ cũng nhớ về nhan sắc Diễm Mỹ Tuyệt Luân ( Xinh Đẹp Tuyệt Trần ) kia .
Bỗng thoáng chốc lại mong 2 năm trôi qua sớm một chút .
Hồ Nguyệt thừa biết cô đây là đang bị gì . Liền mệt mỏi mà thở dài .
Tồn tại trên cõi đời này cũng được 100 năm rồi . Nếu còn chẳng biết về cái này thì mama sẽ hối hận khi sinh cô ra mất .
Tuy biết nhưng lại chẳng dám thừa nhận . Cô chẳng bao giờ muốn người khác đem tâm tư của mình ra trêu đùa nữa . Cũng chẳng ngây thơ mà đem tâm tư của mình ra phơi bày cho người khác xem .
Cô sợ ! Đúng ! Cô vô cùng sợ hãi khi biết được cô đã động tâm với nữ nhân kia .
Một kẻ thuộc chủng tộc mà cô xem thường nhất . Lại là một kẻ mà cô đã gặp chưa được 1 năm . Chỉ mới 3 ngày đã liền động tâm .
Chỉ lại sợ hãi...
Cô đã từng thề với Thiên Lôi rằng cô sẽ chẳng bao giờ động tâm với ai nữa cả . Tâm tư của cô đã bị đem ra đùa giỡn một lần rồi . Và cô sẽ chẳng để điều ấy lặp lại một lần nào nữa .
Vướng vào lưới tình chỉ có phiền phức . Hồ Nguyệt cô đây quyết Bất cận nhân tình ( Không để ý đến quan hệ tình cảm ) .
Hồ Nguyệt nhớ về lúc trước , thần sắc bắt đầu lạnh đi .
Yêu Khí bất giác bùng lên mạnh mẽ .
Đôi lông mày nhíu lại , các ngón tay bấu chặt vào trong tảng đá .
Kêu thành từng tiếng " Grắc "
Agh ! Nghĩ tới lại càng phẫn nộ !
Hồ Nguyệt khó chịu mà nghĩ .
Việc không vui . Tốt nhất là quăng nó vào biển lửa !
Hồ Nguyệt lòng tuy tự nhủ như vậy nhưng thần sắc vẫn giữ nguyên sự lãnh đạm lẫn sát khí .
Bỗng...
Một khuôn mặt bỗng dưng xuất hiện trước mặt Hồ Nguyệt .
Giật mình ngã về phía sau .
Hồ Nguyệt ê ẩm đưa tay xoa lấy eo của mình miệng thì mắng :
- Tỷ định dọa chết muội sao ?!? Kỳ Âm ?
- Muội đang suy nghĩ điều gì mà lại khuôn mặt ảm đạm thế kia ? - Kỳ Âm mang khuôn mặt lạnh nhạt hỏi .
- Tâm tình có chút không ổn định . - Hồ Nguyệt nhún vai nói .
- Muội đã suy nghĩ gì thế ? - Kỳ Âm hỏi .
- Một số chuyện trong quá khứ . Nếu muốn thì lần sau muội sẽ kể . Bây giờ chưa phải lúc . - Hồ Nguyệt nở nụ cười nhạt nói .
- Hảo . Ta đã tu luyện xong . - Kỳ Âm mang khuôn mặt lãnh mạc mà nói .
- Hai người kia đâu ? - Hồ Nguyệt tò mò hỏi .
- Họ sẽ đến sau thôi . - Kỳ Âm nhún vai đáp .
Lặng lẽ ngồi lên tảng đá gần đấy . Tâm tình cũng vì thời tiết mà trở nên tốt hơn .
- Kỳ Âm . Tỷ sẽ nghĩ sao khi muội lại vướng vào tơ hồng nơi trần gian ? - Hồ Nguyệt mang khuôn mặt có chút mệt mỏi hỏi .
- Muội đã động tâm ? - Kỳ Âm nhướn mày hỏi .
- Muội đã động tâm . - Hồ Nguyệt nở nụ cười nhạt nói .
- Nụ cười của muội giờ này rất khó coi đấy . - Kỳ Âm nhăn mày nói .
Nụ cười của Hồ Nguyệt lúc này là cực kì khó coi . Rõ ràng là mệt mỏi vì sao lại cười ? Thật khiến cô cảm thấy chướng mắt .
- Muội nhận thức được . Chỉ là không phải cái gì cũng thể hiện ra bên ngoài được . Phàm là nữ nhân cũng nên giữ vài cái bí mật quanh mình . - Hồ Nguyệt vẫn nở nụ cười kia mà nói .
- Muội hỏi ta điều ấy . Là đang mong muốn ta trả lời thế nào ? - Kỳ Âm khuôn mặt lạnh nhạt nói .
- Nói thật lòng đi . - Hồ Nguyệt nhàn nhã mà nằm xuống tảng đá .
- Ta thật lòng cũng chẳng có câu trả lời cho muội được . Ta chỉ cảm thấy nếu như đã động tâm thì phải nắm lấy người đó . Ta và muội chẳng phải tiên tử . Đơn thuần chỉ là Yêu Thú nơi trần gian . Vì sao lại phải hà khắc bản thân mình để giống thần tiên ? - Kỳ Âm nhún nhẹ vai mà nói .
Bản thân nàng cảm thấy . Nếu như được chọn nàng thà chọn là Yêu Thú còn hơn làm thần tiên . Lúc nào cũng kiêng cử , thấy người không cứu vì cho là vi phạm ý trời . Nàng thà làm Yêu Thú còn hơn làm lũ thần tiên chẳng bằng cầm thú ấy .
( - Này ! Ta có cứu người !!! - Thiên Lôi ấm ức nói .
- Kệ đi . Ngươi nên nhớ ở đấy có môn phái tu luyện khá giống thần tiên . Xem ra con rắn kia là chưa biết phân biệt rõ đâu là thần tiên " Fake " đâu là thần tiên " Real " . - Hằng Nga nhún vai nói .
- Nhưng tự nhiên bị quy chụp thế này khiến ta có chút khó chịu . - Na Tra hậm hực nói .
- Con nhóc ấy sẽ giải thích thôi . Ta tin là nàng ta sẽ nói giúp chúng ta . - Phật Đà nói .
- Ta chờ ! - Thiên Lôi mang khuôn mặt khó chịu nói . )
- Thần tiên ? Đối với ta thần tiên là bạn . Bọn họ đối xử rất tốt với ta . Thiên Giới luôn có những điều tuyệt đối không được phạm vào . Ngươi thấy một kẻ bị nạn . Thần tiên không cứu . Không phải là vì họ không muốn cứu giúp . Họ là có nỗi khổ riêng . Chung quy thần tiên chẳng khác gì nhân loại cả . - Hồ Nguyệt nhún vai nói .
- Sao lại không cứu giúp ? Rõ ràng là thần tiên có khả năng cứu giúp . - Kỳ Âm khó hiểu mà nói .
- Mọi thứ đều có cái giá của nói . Ngươi hẳn là từng nghe đến câu " Gieo nhân nào gặt quả đấy " ? - Hồ Nguyệt nhìn Kỳ Âm mà nói .
- Ân . - Kỳ Âm gật đầu .
- Một khi nhân quả đã tới thì cả thần tiên cũng chả giúp được ngươi . Có thể ngươi thấy người đó đáng được cứu . Nhưng nếu nhìn vào những gì hắn đã làm . Như : Giết người , cưỡng dâm một cô gái , trộm cắp . Liệu ngươi có muốn cứu hắn ? - Hồ Nguyệt từ tốn mà nói .
Đó là đối với thần tiên . Còn đối với cô thì lại là một chuyện khác . Mạng người với cô chẳng khác gì một ngọn cỏ vậy .
Nếu thích cô sẽ cho nó phát triển . Không thích liền nhổ tận gốc . Kẻ nào phiền phức liền lập mưu khiến hắn rơi vào mức đường cùng .
Vốn dĩ sinh ra mang danh phận cao cao tại thượng . Vì sao cô lại khom mình uốn gối trước nhân loại ? Cô hoàn toàn có quyền quyết định sinh sát kẻ trước mặt mình .
- Ta chẳng rõ quá khứ của hắn như thế nào. Nhưng ta sẽ cứu hắn . Đó là vì ta muốn như vậy . - Kỳ Âm mang khuôn mặt không tí cảm xúc nói .
Nàng chẳng rõ người nàng muốn cứu đã gây ra những gì . Nhưng nếu muốn nàng vẫn cứu giúp . Vì đấy là điều nàng muốn làm .
- Hm~ Kỳ Âm ngươi biết không ? Ta vừa mới nhận thức ra được rằng . Thực ra ta với ngươi khá là giống nhau đấy . - Hồ Nguyệt nở nụ mỉm nói .
Quả là một câu trả lời ngoài dự kiến của cô . Thú vị~
- Ngươi đang làm ta sợ đấy . - Kỳ Âm nhăn mày nói .
Nụ cười cùng chất giọng kia thật khiến Kỳ Âm nổi gai óc . Rõ ràng là không có ý đồ xấu . Nhưng bản năng của nàng cho biết lời nói kia thập phần...nguy hiểm ?
- Ba người kia xem ra đã đến . Thực tốt a~ - Hồ Nguyệt vui vẻ nói .
Cô ngửi thấy mùi của ba người ấy .
Hơn nữa lại đang tiến về đây rất nhanh . Xem chừng chỉ vài phút nữa là tới .
Đúng như lời Hồ Nguyệt nói .
Không lâu sau đó liền đã thấy Hoàng Long từ trên cây phóng xuống .
Vừa nhìn thấy Hồ Nguyệt cùng Kỳ Âm liền nói :
- Huynh đến trễ ?
- Không . Kỳ Âm vừa mới đến thôi . - Hồ Nguyệt cười nói .
- Ngoại bào của huynh đâu ? - Hoàng Long khó hiểu mà hỏi .
Rõ ràng là Hồ Nguyệt vẫn đang mặc đống y phục mà những người kia đưa . Nhưng ngoại bào của hắn đâu ?
Nhìn tới nhìn lui cũng chẳng thấy .
- Do bị dính máu nên muội đốt rồi . - Hồ Nguyệt vui vẻ mà nói .
Sự thật thì không phải là như thế .
Cô đã mặc cho nữ nhân kia rồi . Sợ rằng bộ y phục kia quá mức hở hang . Đi đường dễ gặp kẻ xấu nên mới khoác cho nàng ta . Lại yếm lên đó ít Linh Lực thuần túy của mình . Kẻ yếu lại gần tự nhiên liền sẽ sợ hãi mà tránh xa .
- Đốt ? Sao lại dính máu ? - Hoàng Long thắc mắc hỏi .
- Giết người tự nhiên sẽ dính máu . - Hồ Nguyệt khuôn mặt thoải mái mà nói .
- Những kẻ đó là ai ? - Hoàng Long hỏi .
- Vô danh tiểu tốt . Chẳng đáng quan tâm . - Hồ Nguyệt nói xong liền lười biếng mà ngáp .
Hoàng Long thấy vậy cũng chẳng buồn nói tiếp . Nếu Hồ Nguyệt muốn thì sẽ tự nói chẳng cần hắn hỏi .
Liền ngồi xuống bên cạnh Kỳ Âm . Vô cùng ăn ý mà im lặng .
Lúc sau thì Thiên Ngạo cõng Bạch Phong nhảy xuống .
Hồ Nguyệt thấy vậy liền thắc mắc mà hỏi :
- Sao Thiên Ngạo lại cõng Bạch Phong ?
- Tiểu tử này di chuyển quá chậm . Ta đành cõng hắn cho nhanh . - Thiên Ngạo nhăn mặt nói .
Bạch Phong nghe vậy cũng liền xuống khỏi lưng của Thiên Ngạo .
Tiến về phía Hồ Nguyệt mà ngồi xuống . Bước đi có gì đó khó khăn và khập khiễng .
Hồ Nguyệt có chút buồn cười mà hỏi :
- Chuyện gì vậy ?
- Hắn nói dối . - Bạch Phong mang khuôn mặt không cảm xúc nói .
- Thiên Ngạo như vậy là sao ? - Hồ Nguyệt nheo mắt nhìn Thiên Ngạo .
- Ách ! Thì...ta lỡ tay làm chân hắn bị thương...- Thiên Ngạo gãi đầu nói .
- Tại sao lại bị thương ? - Hoàng Long hỏi .
- Thì...trong lúc giao chiến ta quên không kìm lực lại . Liền khiến chân hắn bị thương . - Thiên Ngạo nói .
Hắn thật sự không cố ý khiến Bạch Phong bị thương . Hôm ấy là do hắn mải mê nghĩ ngợi về đồ ăn . Liền không kiềm lực mà đá vào chân của Bạch Phong .
Không ngờ người kia liền bị gãy chân . Hắn chỉ mới băng bó lại thôi .
Liền đang định tính kế để nói nhờ Hồ Nguyệt chữa trị .
- Khá khen cho ngươi Thiên Ngạo . Dám làm Bạch Phong bị thương lại còn dám bịa chuyện . Ngươi xem ta nên xử ngươi thế nào đây ? - Hồ Nguyệt nở nụ cười nhạt nói .
- Ách ! Tiểu thư...ta đã biết lỗi . Người có thể tha cho ta được không ? - Thiên Ngạo vội vã nói .
- Công tư phân minh . Ngươi sẽ hầu hạ Bạch Phong cho đến khi chân của hắn lành lại . - Hồ Nguyệt lắc đầu nói .
-...Ta đã rõ . - Thiên Ngạo thở dài nói .
- Bạch Phong ngươi ở đây . Chút nữa ta sẽ giúp ngươi xem lại cái chỗ gãy kia . - Hồ Nguyệt phất áo đứng lên .
Nhảy xuống tảng đá . Sau đấy nhìn Kỳ Âm , Hoàng Long , Thiên Ngạo hếch nhẹ cằm . Ra hiệu khiêu khích .
Có lẽ cái này là ngôn ngữ cơ thể hiện đại . Nên ba người kia không hiểu liền ngơ mặt ra nhìn .
Hồ Nguyệt bật cười nói :
- Là kêu các ngươi lên đi . Để xem 30 ngày tu luyện kia có tác dụng hay không .
Ba người kia nghe vậy liền giật mình . Nhanh chóng vào tư thế giao chiến .
Có lẽ với tư cách là một thành viên trong Long tộc mà Hoàng Long đã bắt đầu trước .
Một quyền liền đánh về phía Hồ Nguyệt .
Chậc ! Tốc độ thật không thể xem thường . Vừa nghĩ Hồ Nguyệt liền lách người sang một bên . Hoàn toàn né tránh được cú đánh của Hoàng Long .
Khác xa với những gì Hồ Nguyệt dự tính . Hoàng Long chẳng biết tự lúc nào đã ở phía trước . Liền dùng khủy tay đánh hạ thẳng vào khuôn mặt kia .
Hồ Nguyệt có chút bất ngờ liền đưa tay lên đỡ lại .
Nhanh . Không hổ danh là Long tộc . Cách chiến đấu vô cùng linh hoạt .
Nhưng đừng quên cô đây đã giao chiến với bao nhiêu kẻ . Lại từng tham gia vào quân ngũ . Cô không dễ bị một vài đòn là bại trận .
Liền nắm chặt tay lại mà nhắm thẳng vào bụng của Hoàng Long đánh tới . Chưa chạm vào , cổ tay liền bị nắm chặt .
Liền nhảy lên xoay người hòng ra một cước vào khuôn mặt kia . Nhưng vì chiều cao và độ dài chân có hạn nên Hồ Nguyệt không thể đá tới .
Hoàng Long bị tốc độ ra đòn của Hồ Nguyệt dọa . Liền đẩy mạnh Hồ Nguyệt ra .
Hai người lập tức bị kéo dãn khoảng cách .
Hồ Nguyệt đứng đấy khuôn mặt có chút âm u .
Cô quên mất là bây giờ chiều cao của cô là vô cùng có hạn . Chẳng giống lúc trước là 1m7 mà cơ thể này xem chừng cũng chưa bằng 1m4 ấy .
Bi ai ! Cực kì bi ai !!!
Giờ mới nghĩ ra . Nếu như cứ mang cái thân hình tiểu loli này . Thì làm sao có thể quyến rũ được Nữ Chính với các Nữ Phụ đây ???
Trừ phi khẩu vị của bọn họ khá là mặn .
Ấm ức không thôi . Liền thấy Hoàng Long cao tận 1m8 liền sinh ra ganh tị . Giận cá chém thớt !
Liền lấy đà mà phóng nhanh về phía Hoàng Long . Nhằm vào khuôn mặt điển trai kia mà đấm .
Hoàng Long đột ngột chặn lấy nắm đấm của Hồ Nguyệt . Hắn dường như cảm thấy vài tia tức giận ở đây .
Liền lấy tay của Hoàng Long làm trụ . Dồn hết trọng lực của bản thân vào đấy mà xoay người đá một cước thật mạnh vào đầu của Hoàng Long .
Choáng váng liền đẩy Hồ Nguyệt ra lần nữa . Hoàng Long tay ôm lấy đầu của mình . Bàng hoàng nhận ra : Hồ Nguyệt không hề nương tay !!!
Hồ Nguyệt đứng đấy suy ngẫm một lúc lâu liền nói :
- Hoàng Long có lẽ sở trường của huynh không phải là sử dụng thân pháp .
- Ta cũng không rõ nữa . - Hoàng Long lắc đầu nói .
- Thân pháp rõ ràng là chứa đầy sơ hở . Nếu như là kẻ muốn giết huynh thì giờ này huynh đã đổ máu rồi . - Hồ Nguyệt không kiêng kị mà nói ra suy nghĩ của mình .
Thân pháp của Hoàng Long tuy linh hoạt . Thiên về tốc độ nhưng độ né tránh lại khá thấp . Thiết nghĩ loại hình sử dụng tay chân này không phù hợp với Hoàng Long .
Có lẽ nên tìm một loại vũ khí phù hợp với Hoàng Long . Dẫu sao trong chiến đấu cũng không cấm sử dụng vũ khí .
- Vậy ý muội thế nào ? - Hoàng Long hỏi .
- Huynh thử sử dụng thứ này xem . - Hồ Nguyệt nói .
Tay đưa vào vạt áo lấy ra một vải bọc màu đen mà vứt lên mặt đất .
Hoàng Long thấy vậy cũng chần chừ tiến lại . Cẩn thận mà tháo vải bọc đen ấy ra .
Liền có chút bất ngờ .
Là một thanh kiếm . Toàn thân đều chỉ duy nhất độc một màu đen . Tuy nhiên lại manh ánh đỏ . Chuôi kiếm dài , ở cuối lại khắc một hình gì đó kì lạ . Dọc theo thân kiếm là một đường rãnh . Dường như thanh kiếm này không có cán kiếm . Chỉ được khắc thành một hình dáng kì quái . Lưỡi kiếm sắc bén ánh lên một màu đỏ giống máu .

Hoàng Long ngay lập tức khẳng định thứ này nhất định không hề tầm thường .
- Là trường kiếm . Huynh lấy sài thử xem . - Hồ Nguyệt nói .
- ...Ta đã rõ . - Hoàng Long ngập ngừng trả lời .
Sau đấy mới cẩn thận cầm thanh kiếm kia lên .
Có chút nặng . Tuy nhiên cảm giác cầm nắm cũng không tệ .
Vụng về mà vung thanh kiếm .
Liền phát hiện ra . Thanh kiếm này tuy nặng nhưng tốc độ lại không thể xem thường .
Lúc này mới nhận ra Hồ Nguyệt đã thủ thế .
Mới nhanh chóng áp sát Hồ Nguyệt . Sau đấy nhằm thẳng vào vùng yết hầu mà chém tới .
Hồ Nguyệt nhẹ nhàng mà tránh . Khuôn mặt tỏ vẻ hài lòng . Liền phất tay mà nói :
- Thế nào ?
- Cảm giác không tệ . Ra đòn nhanh hơn dùng tay rất nhiều . - Hoàng Long có chút vui vẻ nói .
- Thế thì cho huynh thanh kiếm luôn đấy . - Hồ Nguyệt hài lòng .
- Không được . Đây có vẻ là bảo kiếm . Huynh rất thích . Nhưng không được tùy tiện cho một kẻ không biết gì về kiếm như ta . - Hoàng Long lắc đầu nói .
Mặc dù hắn rất thích thanh kiếm này . Nhưng nó lại là bảo kiếm . Đưa nó cho hắn . Một kẻ hoàn toàn không biết gì về kiếm lẫn kiếm pháp . Thì thật sự rất khó nhận .
- Thế thì trở nên giỏi kiếm pháp đi . Lúc ấy muội sẽ cho huynh thanh kiếm này . Được không ? - Hồ Nguyệt cười nói .
Dẫu sao thanh kiếm này được tạo ra cũng khá là phiền phức .
Cô còn phải ăn trộm búa của Thiên Lôi để rèn nên thanh kiếm ấy . Còn ngâm trong máu của vài ba con Yêu Thú khó tìm . Sau đấy lại còn giấu cẩn thận cho mama không tìm thấy được .
Cô cũng không ngại cho Hoàng Long . Nhưng bây giờ hắn chưa đủ trình độ để lấy được nó . Nên để khi nào hắn trở nên mạnh hơn thì cho hắn cũng được .
- Được . - Hoàng Long gật đầu nói . Tay đưa thanh kiếm trả về cho Hồ Nguyệt .
- Trong 30 ngày qua huynh tiến bộ không tệ . Thân pháp có tiến triển rất tốt . Đã tu luyện đến đâu rồi ? - Hồ Nguyệt hỏi . Tay thì nhận thanh kiếm đưa vào trong hạp giới .
- Đã đến Yêu Thú Hoàng Tông Huyền Thập Ngũ . Còn về tu luyện Huyết Chiến thì đã đạt đến Thiên Tông Huyền Thập Nhất Sơ Cấp . - Hoàng Long trả lời .
- Không tệ . Xem ra không có Công Pháp nên mới chỉ Sơ Cấp . Tiếc thật . Muội không có Công Pháp . Huynh đợi đến lúc vào Thanh Nha Kĩ được không ? - Hồ Nguyệt thở dài nói .
- Được . - Hoàng Long gật nhẹ đầu .
- Tiếp theo đến ta . - Thiên Ngạo hưng phấn nói .
- Lên đi . - Hoàng Long nói . Cả người lui về phía sau .
Chưa để Hồ Nguyệt thủ thế thì Thiên Ngạo đã bất ngờ tấn công .
Giật mình đỡ lấy nắm đấm đang cách khuôn mặt một cách nguy hiểm . Ngay lập tức Hồ Nguyệt liền hiểu ra : Thiên Ngạo đang định đánh nhanh thẳng nhanh . Nở nụ cười nhàn nhạt .
Lập tức kéo mạnh tay của Thiên Ngạo về phía mình .
Dùng bàn tay đấm thẳng vào bụng của Thiên Ngạo . Sau đấy mạnh bạo mà đạp thẳng vào khủy chân của người kia .
Thiên Ngạo ngay lập tức bị cưỡng chế quỳ xuống . Chưa kịp thích ứng gì cả .
Thì Hồ Nguyệt nhanh chóng dùng khủy tay mà đập thẳng vào sau gáy của Thiên Ngạo .
Lập tức choáng váng . Thiên Ngạo chưa kịp kêu lên tiếng nào thì đã bị Hồ Nguyệt lên gối thẳng vào lồng ngực . Liền ngã xuống đất . Miệng rên rỉ vì đau .
Hồ Nguyệt đi đến phía trước mặt của Thiên Ngạo . Nụ cười nhàn nhạt vẫn còn .
- Tiểu...Thư...Khụ người ra tay mạnh quá . - Thiên Ngạo vừa ôm ngực mình vừa rên rỉ nói .
- Ta xưa nay vẫn vậy . Xem ra ngươi định đánh nhanh thắng nhanh nhỉ ? - Hồ Nguyệt nói .
- Ta thấy thời gian giao chiến càng lâu thì tiểu thư càng mạnh . Nên mới định đánh bất ngờ . Khiến người trở tay không kịp . - Thiên Ngạo gật đầu nói .
- Ta có lời khen đấy . Chỉ có điều lúc bị bất ngờ ta thường sẽ không kìm được lực đạo . Nên ra tay có chút mạnh . Xin lỗi ngươi . - Hồ Nguyệt nói .
- Ta không sao . Nhưng tiểu thư có thân pháp lạ thật . Ta chưa nhìn qua kiểu tấn công này bao giờ . Tiểu thư học ở đâu vậy ? - Thiên Ngạo thắc mắc .
Hắn chưa bao giờ nhìn qua kiểu đánh này . Cách tấn công vô cùng gọn gàng . Chẳng có một động tác nào . Hơn nữa lại nhằm vào yếu điểm mà đánh . Không tuân theo một môn pháp nào cả .
-...Do thường xuyên giao chiến với Phụ Thân nên ta tự nghĩ ra . Sau đó lại dùng trên người của vài kẻ xấu số . Nên toàn là nhằm vào yếu điểm mà đánh tới . - Hồ Nguyệt gãi tai nói .
Sự thật thì cũng chẳng phải như vậy . Cô không có thông minh đến vậy đâu .
Do cô thường xuyên xem phim hành động và võ thuật . Lại thường hay xem đấu vật với papa . Liền bắt chước theo .
Sau này nhập ngũ khoảng 3 năm đã được dạy vài thế võ . Sau đấy lại tự nguyện đăng kí thêm lớp Karatedo , Judo , Nhu Thuật , Happkido...
Lâu ngày liền vô thức đem đống đó rút gọn lại . Biến nó thành bản năng .
Bây giờ đánh nhau cũng chẳng biết đòn mình vừa ra thuộc môn võ nào nữa .
Thiên Lôi cũng càm ràm với cô về chuyện này . Hắn cho rằng cô là đang không coi trọng võ thuật .
Cô cũng đành gật đầu cho qua chuyện . Bản thân cô cũng nghĩ đúng là cô không xem trọng và tôn trọng võ thuật .
- Tiểu Thư thật giỏi ! - Thiên Ngạo ngưỡng mộ mà nói .
Hồ Nguyệt thấy vậy liền có chút hổ thẹn . Nếu để Thiên Ngạo biết được chân tướng . Thì mặt cô lúc đó nên giấu ở chốn nào ?
- Ta tu luyện đến Yêu Thú Hoàng Tông Huyền Thập Tam . Còn tu luyện Huyết Chiến thì đã đến Thiên Tông Huyền Thập Bát . - Thiên Ngạo vui vẻ nói .
- Có Bạch Phong chỉ dạy . Xem ra ngươi cũng có tiến bộ . - Hồ Nguyệt cười hài lòng nói .
- Đến lượt ta . - Kỳ Âm nói .
- Cố lên Kỳ Âm . - Thiên Ngạo cười nói .
- Ta sẽ cố . - Kỳ Âm gật nhẹ đầu .
Hồ Nguyệt bắt đầu thủ thế .
Kỳ Âm thấy vậy liền nói :
- Ngươi có vũ khí không ? Ta sử dụng vũ khí .
- Tỷ sử dụng cái gì ? Châm ? Kiếm ? Đoản đao ? Thương ? - Hồ Nguyệt hỏi . Tay cũng đã đưa vào hạp giới .
- Châm . - Kỳ Âm nói .
Nàng ta xưa giờ chỉ sử dụng những thứ nhỏ gọn . Kiếm với thương nàng ta thật sự không hợp .
Cũng từng nghĩ đến sử dụng đàn tranh . Nhưng lại thấy quá rắc rồi nên không tìm hiểu . Nàng cũng muốn tập sử dụng lắm . Nhưng lại không có đàn cho nàng tập .
Châm thì nhỏ gọn , lại khó thấy . Hơn nữa lại dễ sử dụng .
Hồ Nguyệt liền lấy ra một hộp màu đen .
Vì sợ Kỳ Âm không biết mở nên Hồ Nguyệt đã tốt bụng mà mở sẵn .
Bên trong là hàng ngàn cái châm bằng sắt .
Dài hơn kim may quần áo một chút . Cũng cứng hơn nhiều .
( Ta không tìm ra hình . Các ngươi cứ lấy tạm cây kim may quần áo ra mà tưởng tượng đi . )
Cái này là thành quả của việc phạt cô .
Chả là lúc trước cô rất nóng tính . Yêu Thần ngày nào cũng quăng ra cho cô vài trăm cục sắt . Hơn nữa lại là loại sắt thượng hạng . Cứng hơn sắt do nhân loại sản xuất nhiều . Sau đấy liền bắt cô mài thành kim .
Được 1 năm thì cô đã mài hơn 10 cái hộp giống vậy .
Nhớ lại càng muốn quên đi .
Kỳ Âm liền cầm thử một vài cây châm lên . Có chút hài lòng mà nói :
- Không tồi .
- Thế thì tốt . - Hồ Nguyệt nói xong liền đưa cái hộp cho Kỳ Âm .
Sao cô cứ có cảm giác như là mình đang bán hàng đa cấp ấy nhỉ ?
Kỳ Âm cũng nhanh chóng cầm vài cây châm .
Bất ngờ phóng ba cây về phía Hồ Nguyệt .
Lập tức né đi . Nhưng vạt áo đã bị một cây châm xuyên qua .
Hồ Nguyệt có chút bất ngờ . Nói mới nhớ cái loại vũ khí này cô chưa từng chạm phải .
Thôi tiêu rồi ! Mắt cô đã kém thì thôi đi . Lại gặp phải cái loại vũ khí này nữa . Xác định là khó khăn rồi đây .
Kỳ Âm tiếp tục phóng nhiều cây kim châm về phía Hồ Nguyệt hơn . Tất cả đều nhằm vào huyệt đạo và yếu điểm .
Hồ Nguyệt liên tục tránh đi . Nheo mắt lại mà chặn lại hơn mười cây bằng tay không . Bắt trúng được một cây thì Hồ Nguyệt vui ra mặt .
Não bộ nhanh chóng nghĩ ra cách . Liền bất ngờ phi nhanh về phía Kỳ Âm . Tốc độ cũng nhanh hơn .
Liền leo lên vai của Kỳ Âm . Tay cầm cây châm để gần cái cổ trắng nõn nà của Kỳ Âm .
Biết mình đã yếu thế . Kỳ Âm liền thở dài nói :
- Ta chịu thua .
Hồ Nguyệt thấy vậy cũng nhảy xuống vai của Kỳ Âm . Chỉnh lại y phục mà nói :
- Mấy cây châm ấy thật khó chịu . Ta không thể nhìn thấy chúng .
- Ta sẽ sử dụng mấy cây châm này . Muội còn nữa không ? - Kỳ Âm có vẻ hài lòng hỏi .
- Sử dụng ít thôi . Muội chỉ có vài hộp thôi . Nếu được thì tỷ sử dụng thêm đàn tranh được không ? - Hồ Nguyệt vừa nói tay vừa lấy thêm cho Kỳ Âm vài cái hộp .
Cô không phải mấy vị anh hùng trong phim kiếm hiệp . Không thể tùy tiện mà một lần quăng ra cả chục cây kim . Cũng chẳng sợ thiếu kim . Nên nhớ mấy cây kim này mà quy ra tiền thì hơi bị đắt tiền đấy .
Cứ có cảm giác mỗi lần Kỳ Âm ném ra cây nào là như quăng vàng ra .
- Được . Nhưng ta không biết đánh đàn với sử dụng để làm binh khí . - Kỳ Âm gật nhẹ đầu nói .
- Muội sẽ dạy . Mấy cây châm này đắt lắm . Tỷ chớ quăng bừa bãi . - Hồ Nguyệt nói xong .
Liền đi nhặt những cây châm mà Kỳ Âm đã ném đi .
Mỗi lần ném là lòng đau như cắt . Tiền ơi là tiền !
-...Ân . - Kỳ Âm có chút buồn cười nói .
Thì ra là vì tiếc tiền nên mới nói vậy . Khuôn mặt kia quả là buồn cười .
- Ngươi tu luyện tới đâu rồi ? - Hoàng Long đột nhiên từ phía sau đi đến hỏi .
- Đã đến Yêu Thú Hoàng Tông Huyền Thập Tứ . Còn về cái tu luyện Huyết Chiến thì đã đến Thiên Tông Huyền Bát . - Kỳ Âm vuốt những cây châm mà nói .
- Không tồi . Các ngươi từ giờ lấy nơi này làm nhà . Ta sẽ đích thân dạy bảo các ngươi . - Hồ Nguyệt vui vẻ nói .
- Bạch Phong thì sao ? - Thiên Ngạo đột nhiên hỏi .
- Ta cũng tập luyện cho hắn . Tất nhiên là ngươi sẽ là người chỉ dẫn và chăm sóc cho hắn . - Hồ Nguyệt phẩy tay nói .
Thiên Ngạo khuôn mặt biểu hiện có chút nhẹ nhõm .
Hồ Nguyệt liền cười thầm . Xem ra là đã động tâm rồi . Tiện tay thì đẩy hai người tới với nhau luôn vậy .
Đến bên cạnh Bạch Phong mà cầm chân lên .
Hồ Nguyệt nhắc nhở Bạch Phong :
- Sẽ đau lắm đấy . Ngươi hãy cố chịu .
Giờ chỉ có cách dùng Linh Lực mà để xương lại đúng vị trí thôi . Cô đã từng bị Bán Yêu làm qua . Cảm giác đau không thể tả .
Hồ Nguyệt chưa để Bạch Phong trả lời . Thì đã lập tức dùng Linh Lực mà nắn lại .
Bạch Phong ngay lập tức hít một ngụm khí lạnh . Đôi lông mày nhăn lại . Đau !
Hồ Nguyệt thấy vậy thao tác cũng nhanh hơn . Lập tức liền nói :
- Xong .
Bạch Phong lúc này trán đã lấm tấm mồ hôi . Đôi lông mày cũng giãn ra .
Thiên Ngạo thấy vậy cũng thở dài nhẹ nhõm . Hắn lo sợ Bạch Phong vì đau mà sẽ ngất đi nên đã đứng bên cạnh . Đồng thời lại có chút ái náy vì đã làm Bạch Phong bị gãy chân .
Hồ Nguyệt lập tức làm hai cái nẹp gỗ mà băng bó lại cho Bạch Phong . Nhẹ nhàng nói :
- Không nên vận động quá mạnh . Vài ngày là sẽ lành . Uống cái này vào .
Liền đưa cho Bạch Phong một viên thuốc trong suốt .
Ở với Hồ Nguyệt một thời gian dài Bạch Phong cơ hồ là đã quen với việc uống thuốc . ( Ý nói là Hồ Nguyệt cho ẻm cắn thuốc nhiều quá nên quen rồi )
Thấy Bạch Phong đã ngoan ngoãn uống thuốc .
Hồ Nguyệt liền quay sang Thiên Ngạo đang đứng mà nói :
- Đừng quên hình phạt của ngươi . Bạch Phong gãy chân không nhẹ . Ít nhất là 20 ngày nữa mới khỏi . Ngươi liệu mà chăm sóc Bạch Phong .
-....Ta đã rõ . - Thiên Ngạo thở dài nói .
Hắn cũng không có ý phản đối . Dẫu sao chính hắn đã làm Bạch Phong gãy chân . Cũng nên có tí trách nhiệm .
------------------
Góc tâm sự : Ta thề với các ngươi . Lần đầu tiên ta mới thấy đứa bị Nghiệp đeo bám nặng đến như vậy . Mà ta cũng bị Nghiệp của đứa đó lây .
Học Văn , 4 đề thì học hết 3 đề rồi .
Nó lên bốc thăm .
Bùm !!! 🙂 lại bốc ngay cái đề ta dell học . Vâng ! Là dell học qua một chữ nào luôn . Thơ cũng dell thuộc .
Lúc ấy khuôn mặt ta hồn nhiên đến lạ .
Nghiệp !!! Nghiệp quật là đây sao ? 🙃

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com