Chương 52: Muốn
Hứa Ngôn đặt Ôn Sơ Niệm xuống giường, đôi môi vội vã tìm lấy môi nàng, quấn quýt không rời. Chiếc váy lụa màu đỏ rượu không biết từ bao giờ đã bị vứt xuống đất.
Cơ thể Ôn Sơ Niệm không còn mảnh vải nào, không khí lạnh trong phòng khiến nàng rùng mình mấy cái:
- Tiểu Ngôn, em chưa bật máy sưởi à?
- Hiện tại chúng ta vận động một chút cho nóng người nhé?
- Em...không biết xấu hổ...
Vừa nói hết câu, Ôn Sơ Niệm đã bị cuốn vào một nụ hôn khác.
Bàn tay cùng với đôi môi của Hứa Ngôn như có ma thuật, từng chút từng chút một khơi lên bản năng nguyên thuỷ nhất của Ôn Sơ Niệm.
Vừa chuyển động ngón tay linh hoạt chôn trong cơ thể Ôn Sơ Niệm, Hứa Ngôn vừa quan sát sắc mặt nàng. Khuôn mặt nàng đỏ bừng, như thống khổ cũng như vui sướng, khoé mắt ngập nước khép hờ lại, đôi môi mỏng cũng hé mở, thanh âm rên rỉ liên tục tràn ra.
Vẻ mặt này của nàng chỉ duy nhất một mình Hứa Ngôn được chiêm ngưỡng.
- Thích không?
Hứa Ngôn cắn lấy vành tai của Ôn Sơ Niêm, hơi thở nóng bỏng tràn vào tai, ở trước ngực cũng như nơi tư mật nhất của bản thân bị kích thích khiến cơ thể nàng lại một trận run rẩy.
Không nghe thấy tiếng trả lời, Hứa Ngôn cố tình cong ngón tay lên, đụng tới điểm mẫn cảm mà bản thân vô cùng quen thuộc:
- Sao không trả lời em? Hửm?
Ôn Sơ Niệm ngượng đỏ cả mặt, nàng vươn tay ôm lấy cổ Hứa Ngôn, hơi rướn lên dùng sức mút một cái lên cổ cô:
- Không được nói nữa...
Cảm thấy trên cổ có chút tê, Hứa Ngôn cúi xuống ngậm lấy môi mềm của nàng, đầu lưỡi liếm mút, cuốn lấy lưỡi đối phương một cách điêu luyện.
Ôn Sơ Niệm lại sắp tới giới hạn thêm một lần nữa, đôi chân thon dài quấn lấy vòng eo mảnh mai của Hứa Ngôn, ngón chân cuộn lại vì khoái cảm.
- Bị em chơi trên giường có thấy sướng không?
Lần này câu từ có vẻ biến thái hơn rất nhiều, nhưng Ôn Sơ Niệm hiện tại đã chìm sâu trong dục vọng, từng giác quan như được phóng đại trong căn phòng tối. Khi nghe thấy Hứa Ngôn nói ra những lời bỉ ổi đó, nàng mông lung gật đầu, thanh âm run rẩy:
- Ưm...có, Tiểu Ngôn...yêu em...
- Yêu em mà vẫn còn dám đi câu dẫn mấy anh khác ở quán bar sao? Huh?
- Ha...ah, chị...không dám...ưm, không dám nữa..
Cô gia tăng tốc độ, mỗi một nhịp ra vào là một đợt sóng mới đẩy nàng lên tới tận mây xanh.
Ôn Sơ Niệm không biết hiện tại là mấy giờ, trước mắt nàng mờ mịt, cơ thể nhấp nhô lên xuống theo từng cử động của Hứa Ngôn.
- Bảo bối, thả lỏng một chút, đừng kẹp chặt em như vậy.
Giọng của Hứa Ngôn một lần nữa truyền tới tai nhạy cảm, cơ thể Ôn Sơ Niệm hơi ưỡn lên, tạo thành một đường cong hoàn mỹ.
- A...ưm, chị...sắp...
Hai ngón tay của Hứa Ngôn tiếp tục chôn sâu vào trong cơ thể nàng, mỗi lần tiến nhập đều cố ý chạm tới chỗ mô mềm nhạy cảm kia.
Không biết chiều cao cùng với ngón tay có liên quan gì tới nhau không, nhưng ngón tay của Hứa Ngôn khá dài. Ôn Sơ Niệm cảm giác ngón tay của người kia đã gần như chạm tới tử cung của nàng.
"Sâu quá..."
Trong đầu nàng phát ra tiếng chuông cảnh báo.
- Đừng...sâu, arhh...
Muốn cảnh báo nhưng những gì thoát ra khỏi miệng nàng chỉ là những thanh âm rên rỉ quyến rũ khiến Hứa Ngôn càng thêm hưng phấn.
Dưới tác động của Hứa Ngôn, Ôn Sơ Niệm tiếp tục chạm đỉnh, cơ thể đầy dấu hôn mềm nhũn trong vòng tay của cô trông rất sắc tình.
- Bảo bối, hình như bên dưới của chị lại muốn em rồi?
- Không....không muốn nữa, em nói bậy...a..!!
Hứa Ngôn rút ngón tay ra, hơi lật người nàng lại, hông cũng nâng lên một chút, nơi tư mật của hai người sát lại gần nhau.
Cái tư thế này...
Ôn Sơ Niệm đưa mu bàn tay che mặt, nàng không biết...nữ với nữ còn có tư thế này.
Tiếng thở dốc của Hứa Ngôn cứ tràn vào tai khiến cơ thể nàng càng thêm nhạy cảm.
Đưa đẩy một hồi, cả hai đều đạt tới giới hạn, mí mắt Ôn Sơ Niệm đã nặng trĩu, nàng thiếp đi ngay khi Hứa Ngôn kéo nàng ôm vào trong ngực.
Hứa Ngôn hôn nhẹ lên trán nàng, thì thầm nói trước khi tiến vào giấc ngủ sâu:
- Ngủ ngon, em yêu chị, bảo bối.
...
Sau đêm đó, Ôn Sơ Niệm phải tốn rất nhiều thời gian để che đi dấu hôn trên cổ, ngoài ra nàng cũng không còn tới quán bar nữa.
Lúc bình thường im im nhưng bạn gái nàng mà ghen lên thì quả thực là đáng sợ.
Đúng như Ôn Sơ Niệm nói, Lộ Giai Ý đã tỏ tình với Hứa Ngôn vào cuối học kì khiến cô cũng có chút bất ngờ vì đã không nghĩ những gì bạn gái mình lo ngại sẽ trở thành sự thật. Tối hôm ấy, khi đem chuyện này kể với Ôn Sơ Niệm lúc cả hai chuẩn bị đi ngủ, cô bị nàng cốc một cái vào đầu:
- Em đó, lúc nào cũng chỉ có học học học, ai thích mình còn không nhận ra.
Hứa Ngôn ôm đầu hối lỗi, cũng không nói lại Ôn Sơ Niệm, chỉ lặng lẽ ôm lấy nàng:
- Được rồi, vậy từ giờ em chỉ nghe theo chị thôi.
- Đúng vậy, chị bảo em đi về phía đông thì em không được phép đi về phía tây.
- Dạ.
- Ngoan quá~
Nhìn vẻ mặt đắc ý của Ôn Sơ Niệm có chút ngốc, Hứa Ngôn bật cười nhưng không nói gì, chỉ đơn giản rướn người, hôn xuống môi nàng:
- Sau khi tốt nghiệp chị định làm gì?
- Chị vẫn sẽ live mỗi ngày, thi thoảng được book quảng cáo nữa, chị sẽ kiếm thật nhiều tiền, lúc đó sẽ bao nuôi em. - Ôn Sơ Niệm mơ mộng nói.
- Em nghe nói chị đã nhận được lời mời làm diễn viên rồi hả?
- Đúng vậy, nhưng mà chị không muốn, làm diễn viên luôn phải chú ý tới ánh nhìn của mọi người, còn có thể ảnh hưởng tới em nữa.
- Nhưng mà chị có muốn làm diễn viên không?
- Cứ như này là ổn rồi, chị muốn em hơn~
Ngón tay của Ôn Sơ Niệm ở xương quai xanh của Hứa Ngôn vẽ vẽ vài vòng như trêu chọc. Ánh mắt của Hứa Ngôn đã tối đi mấy phần:
- Đừng nháo, nếu không...
- Tiểu Ngôn, hôm nay chị bị dì cả ghé thăm, em không được phép làm bậy.
Ôn Sơ Niệm còn cố tình dựa gần vào người cô, bộ ngực đầy đặn cũng bị nàng ép tới trước mặt Hứa Ngôn.
Trán cô nổi gân xanh, tay nắm lại thành quyền, hơi thở nặng nề phả lên làn da mịn màng như ngọc của nàng:
- Chị cố tình à?
- Nếu đúng như vậy thì sao?~
Ngón tay cô xoa xoa bờ môi mềm mại kia sau đó cúi xuống hôn lấy, liếm mút.
- Ưm...
Ôn Sơ Niệm than nhẹ một tiếng.
- Ngủ đi, nếu không thì em sẽ hôn sưng môi chị luôn đó.
Nghe cô nói như vậy, Ôn Sơ Niệm cũng không dám khiêu khích nữa, nhích người nằm sát lại bên Hứa Ngôn:
- Bảo bảo ngủ ngon~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com