Chapter 152
"Tha?. Này như thế nào tha em, anh đều vào được rồi."
Anh hừ lạnh một tiếng, ngược lại càng vào sâu hơn một chút, cậu căn bản không có biện pháp đứng vững, cả người đều dán ở trên tường.
Nước ấm từ vòi sen rơi xuống dính ở trên da thịt, rơi qua giữa hai người, khiến cho cậu từng trận run rẩy, mềm nhũn không có một chút cơ hội phản kháng nào.
Thật vất vả bọt trên tóc ít đi, cậu cũng đã chịu đựng không nổi.
Toàn bộ phòng tắm phân tách ướt và khô, bên cạnh chính là bồn tắm, chỉ có thể dùng tay nhanh đỡ bồn tắm, không thể dễ dàng té ngã:
"Đừng, đau, hu hu hu......"
"Em nói sai rồi"
"Sai rồi, em sai rồi, em biết sai rồi, anh tha em đi, hu hu hu, đừng vào nơi này......"
Cậu quằn quại, ngược lại càng thêm khó chịu. Vốn dĩ có chút thấp, đứng làm khẳng định là không thích hợp, tương đối có hại, nếu không đỡ chân, hơi chút thả lỏng, cậu cảm thấy anh có phải xuyên qua cậu rồi không
"... Ưm......"
Cậu từng ngụm từng ngụm thở phì phò, không ít nước sặc từ đến miệng mũi, cậu có chút khó chịu khóc ra, vừa khéo một làm anh vì điều này mà điên cuồng.
"Trừng phạt em hôm nay không dỗ anh, trong mắt chỉ có nhóc con kia, như thế đi xuống, trong mắt em có còn anh không?. Hửm?"
Anh trực tiếp ấn cậu ở dưới thân.
Phòng tắm trơn trượt, anh đỡ cậu lên bả vai, cố định ở bồn tắm bên cạnh.
Phòng ngừa bản thân té ngã, cũng chỉ có thể nửa quỳ trên mặt đất, đỡ cạnh bồn tắm.
Quần áo trên người bị ướt được cởi ra, nước vẫn là không đủ, một đống lớn dầu xả, ngược lại càng thêm dùng tốt một ít.
Cách một cánh cửa.
Bên ngoài Venice mở to mắt cười khanh khách không ngừng, bên trong thì cậu lại sợ dạy hư con trai, cắn môi không muốn phát ra làm tiếng động.
Nức nở xin tha cũng, anh chính là tức giận, tự nhiên muốn từ trên người cậu tìm ra đồ lấy lòng anh
"Hôm nay cùng người khác nói mấy câu?"
"Không có mấy câu, em đều không nói lời nào, hu hu hu......"
Đầu gối quỳ đến đỏ, vẫn luôn làm cậu rất nhiều lần, khoang sinh sản vốn dĩ đã bị cái gọi là kích thích kia làm, hiện tại đặc biệt mẫn cảm.
Tùy tiện đỉnh đầu liền mở ra, anh đều làm ở bên trong, chính là cho cậu biết là ai, làm trên người cậu đều là hương vị của anh mới hài lòng.
Hương tuyết tùng chậm rãi áp đi hương sữa, hơn nữa túm cậu đứng dậy, nếm nửa ngày một chút sữa cũng không có.
Tất cả đều làm chỗ vừa rồi con trai bú, anh ở ngực chỗ cắn vài cái:
"Một chút cũng không nghĩ đến anh?"
"Anh đã bao lớn rồi, như thế nào còn ở uống sữa."
Cậu hít hít mũi, bộ dáng tủi thân không thành, chỉ cảm thấy thân thể đều mềm, một chút sức lực xin tha cũng không có:
"Đến chỗ này được không, em thật sự chịu không nổi, hu hu......"
"Chịu không nổi cũng phải chịu."
Hai người vẫn là lần đầu từ phòng tắm làm được đến cuối, đặc biệt khảo nghiệm thể lực, từ khi cậu sinh bảo bảo về sau, tuy rằng vận động ở trên giường cũng coi như là vận động nhưng cùng loại này thì vẫn là kém xa.
Chỗ dễ trượt cực kỳ khảo nghiệm thân thể, cậu đương nhiên chịu đựng không được, một hồi liền rầm rì tức không chịu được.
Lúc này cũng là hoàn toàn nảy sinh ác độc, tắm rửa một cái không biết thời gian tắm lại dài như thế, dù sao lúc ôm cậu ra, con trai ở bên ngoài đã sớm nằm bò ngủ rồi.
Ôm người lên giường, tắm sạch sẽ bụng nhỏ, khoang sinh sản đều bị đỉnh cực kỳ đau, quỳ đều run lên chứ huống chi nói cái khác.
Phía sau lưng cũng bị anh làm hai cái, cơ ngực cũng có mấy chỗ có dấu hôn, hiện tại cậu cũng học xong, biết đau sẽ cắn người.
Cắn bờ vai của anh, nức nở rầm rì. Thút tha thút thít khóc không yên, xoa xoa mắt, nói cái gì cũng không nghe thấy, âm thanh máy sấy vốn dĩ lấn át lời nói.
Anh cực kỳ vừa lòng nhìn thành quả của bản thân, sờ eo đi xuống, ở giữa kẽ mông còn mềm, đi vào đặc biệt......
"Lần sau em không nói, anh nhất định là người đầu tiên."
Cậu có chút không tình nguyện nhưng là cũng thiệt tình biết sai rồi, nếu không biết sai, không biết hôm nay buổi tối muốn làm tới mấy giờ nữa.
Ra tới đều là bị ôm, nhìn con trai đã ngủ ở trên mặt đất, cậu cũng chỉ có thể chọc chọc anh, cậu không có sức lực đi lại ôm.
Cả người chui vào trong chăn, giọng nói cũng có chút khàn khàn, uống miếng nước, mắt đều khóc sưng lên.
Sấy khô tóc, ngoan ngoãn nằm ở trên giường chờ ông xã trở về ôm cậu vào trong ngực.
"Hiện tại nghe lời, vẫn phải dùng một chút thủ đoạn em mới chịu nghe lời?. Chẳng lẽ thời kỳ phản nghịch kỳ của bạn nhỏ nhà anh tới rồi?"
Anh hôn hôn, ngữ khí có chút thỏa mãn. Cậu cọ cọ ngực, không hài lòng:
"Cái gì mà thời kỳ phản nghịch."
Đã bao lớn rồi, còn có thời kỳ phản nghịch. Rõ ràng là anh thích ăn dấm, luôn làm loại này có được không. Làm người tức giận nhưng cũng chỉ có thể như vậy.
Nửa đêm rồi sắp mắt sắp mở không ra, trong óc còn nghĩ:
"Vốn dĩ hôm nay còn muốn học, cả đêm cái gì cũng chưa học, em như vậy, kỳ thi cuối kỳ phải làm sao?."
Thật sâu thở dài một hơi:
"Ở trường học còn tưởng rằng có thể học thật tốt, ai biết hiện tại anh khó dỗ như thế, ngày mai em muốn học tập, muốn học tập, không cho anh hôn hôn."
Anh hỏi:
"Vì sao ?."
Cậu rầm rì một tiếng:
"Bởi vì hôn liền không chỉ là hôn, em đếm đếm xem, ngày thường lúc cùng anh hôn hôn có mấy lần không phải xuống tiếp tục làm đâu?"
Đếm không ra, cơ hồ không có, phương diện này của anh cực kỳ xuất sắc.
Mua vớ lưới trên mạng qua mấy ngày chỉ sợ sẽ tới, cậu mới không thích chơi đồ chơi gì đó đâu.
Hiện tại trong óc trừ bỏ học tập, chính là muốn thành tích kiểm tra tốt, mỗi ngày nỗ lực ăn uống nhiều như vậy mới có thể ra sữa cho bảo bảo uống.
Bởi vì cậu hiện tại trừ cái thân phận này thì cũng là baba nha, cậu nhất định phải lên làm thư ký cho anh.
Sau đó mỗi ngày làm thư ký cho anh Không đúng...... Cậu nhất định phải là thư ký có năng lực nhất của anh.
Cậu khẳng định chính mình:
"Đúng, tương lai em nhất định phải trở thành thư ký giỏi nhất bên người anh, như vậy sẽ không có ai nói em không xứng với anh, tính thì tính như vậy nhưng vẫn còn kém rất xa."
Anh cảm thấy, năng lực lý giải của cậu đặc biệt không xuất sắc, lắc đầu nhẹ nhàng cười một tiếng, bàn tay to trực tiếp cởi áo ngủ vói vào sờ.
"Làm gì nha, không phải không có sữa sao?"
"Dù không có nhưng sờ lên vẫn rất mềm mại, hơn nữa Biu Biu em không cần nghĩ nhiều như vậy, em hiện tại......"
Anh cố ý kéo dài âm cuối, có chút nghẹn cười nói:
"Em hiện tại rất có năng lực."
"Dạ?"
Cậu không hiểu, nghe không ra ý của anh:
"Sao có thể?"
"Cũng không phải không có năng lực, mà là tương đối có."
"............"
Phản ứng nửa ngày xem như hiểu rõ anh đây là đang nói cái gì.
"......Không bao giờ để ý anh nữa."
Hừ hừ hai tiếng, cậu liền xoay người qua chuẩn bị ngủ, anh vẫn là bướng bỉnh đem người kéo trở về:
"Như thế nào nói hai câu liền tức giận, thư ký của anh sao lại keo kiệt như thế."
"Em sao lại keo kiệt, em muốn học tập thật tốt, sau này đến công ty anh làm thực tập, mới không phải...... Mới không phải."
Tưởng tượng đến lần trước đến trong công ty, ông xã nhà cậu ấn cậu ở bàn làm việc, làm cậu ăn cái kia. Cậu liền cảm thấy đỏ mặt, một chút liền tới bên tai rồi tới cổ, khí thế liền thấp xuống:
"Em muốn có ích một chút."
Cậu mới không cần làm một con chim nhỏ được nuôi đâu, cậu muốn đuổi kịp bước chân anh, cho dù hai người đã từng có cái gì, hiện tại đều có thể bắt đầu một lần nữa.
"Mới không cần làm."
"Em ở bên người anh là được, không cần em đi kiếm tiền, nếu em muốn làm thư ký của anh, chỉ cần em vui vẻ là được."
Dù sao tùy tiện cũng có cửa sau, đừng nói là làm thư ký, muốn cái gì anh cũng đều cho cậu.
"Năm trước đi học, đầu như thế nào một chút cũng không dùng tốt, hình như đều quên hết rồi."
Gõ gõ đầu có chút không vui.
Từ lần bị đập đầu tuy là mất trí nhớ, nhưng đối với sinh hoạt của hai người bọn họ không có ảnh hưởng gì.
Ngược lại cậu không nhớ rõ mấy chuyện phiền lòng cũng rất tốt, tính cách cũng càng thêm thoải mái một chút, thoạt nhìn hình như càng dễ lừa gạt hơn.
"Anh?"
Cậu có chút mệt nhọc, anh ở phía sau lưng nhẹ nhàng dỗ cậu đi vào giấc ngủ, vẫn luôn không quá hiểu rõ vì cái gì anh đối với cậu tốt như vậy.
"Sao vậy?"
"Vì sao anh phải đối tốt với em như thế?. Em cảm thấy em chỗ nào cũng đều không tốt, ngốc nghếch, anh nói bảo bảo về sau nếu di truyền từ em, không thông minh thì phải làm sao?"
"Anh thấy nó rất thông minh, một chút cũng không ngốc, điểm này em yên tâm."
Tuổi còn nhỏ đi học sẽ nhìn ánh mắt của người khác mà làm, vừa thấy liền không phải là một ông chủ dễ đối, anh tạm thời trở thành chủ trong nhà, không đại biểu qua một thời gian còn có thể.
Loại này không lạc quan, nếu tiếp tục đi xuống, sớm hay muộn cũng sẽ có một chút khả năng ngay cả mạnh mẽ đánh dấu chơi lưu manh cũng không tốt.
Cậu gật gật đầu:
"Thông minh thì tốt."
Anh xoa bóp chóp mũi cậu, miệng hồng nhuận giống như dâu tây:
"Sao lại ngoan như thế, con tra như thế nào lại không ngoan ngoãn như em, ngược lại lì muốn chết, về sau nếu anh đánh nó......"
"Phi, cái gì mà đánh, sao có thể đánh tiểu bảo bảo."
"Không đánh nó, anh đánh em?. Nói thì có ích sao?"
Anh nhướng mày, giọng nói có chút không vui:
"Nói bao nhiêu lần em dỗ anh, em có nghe sao?"
"Này......"
Cậu chột dạ:
"Này không giống nhau nha, anh cùng bảo bảo sao có thể giống nhau?"
"............"
Này có cái gì không giống nhau, cậu nhìn anh lại là có chút muốn mặt đen, cười hắc hắc, nhanh thò lại gần hôn một cái:
"Quỷ hẹp hòi, ngủ đi."
END CHAP 152.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com