Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 24: Anh là niềm kiêu hãnh của em

Sáng hôm sau, vừa tỉnh dậy Billkin đã nhận được cuộc gọi từ P'Bell - giám đốc âm nhạc của Nadao. Bản demo nhạc phim "Can't translate" được gửi đến ngay sau đó.

"Em cứ nghe trước rồi học thuộc lời đi nhé. Khi nào về Bangkok chúng ta tiến hành thu âm."

PP thức dậy vì tiếng chuông điện thoại, nửa tình nửa mê nhìn Billkin hào hứng trò chuyện với ai đó. Đợi tới khi anh ngắt cuộc gọi, cậu khều khều anh ý hỏi "ai gọi đó". 

"P'Bell gửi cho anh demo nhạc phim. Em có muốn cùng nghe không?"

Billkin đưa cho cậu một bên tai nghe. Giai điệu vang lên khiến cả hai đều lặng người.

"Hay quá."

Ngay lúc đó một staff gõ cửa phòng nhắc hai người sắp đến giờ chuẩn bị trang điểm. Billkin và PP đành gác lại chuyện nhạc phim sang một bên. Hôm nay phải quay một cảnh khá nặng, cảnh này xuất hiện trong tập 5: Oh Aew và Bas bắt đầu hẹn hò, vào dịp năm mới, họ cùng nhóm bạn đến quán nước. Teh cũng có mặt nhưng anh trốn trong một góc. Khi khúc độc tấu piano vang lên, trong lòng Teh và Oh Aew hiện lên hình bóng của đối phương. Khoảnh khắc đó, họ cùng rơi nước mắt.

Trường quay hôm nay là quán cafe, khi Billkin và PP đến đó, khung cảnh đã được trang trí mang đậm sắc màu Tết Trung Hoa. 

Trước khi quay take 1, P'Boss gọi Billkin, PP và Khunpol đến bên ghế đạo diễn. 

"PP, em nghĩ tại sao Oh lại khóc?"

"Vì cậu ấy nghe thấy khúc nhạc và nghĩ đến Teh."

P'Boss gật đầu ra chiều vừa ý. 

"Đôi khi một giai điệu có thể khiến người ta liên tưởng đến tình yêu. Oh vừa bước vào mối quan hệ yêu đương với Bas, đáng lẽ khúc nhạc này phải khiến cậu ấy mỉm cười mới đúng. Nhưng Oh Aew nhận ra khuôn mặt hiện ra trong tâm trí mình là Teh. Vì vậy nên cậu ấy không thể kìm được nước mắt. Ok, nếu 3 đứa đều đã nắm được tâm lý nhân vật thì chúng ta quay luôn nhé!"

Đúng là PP đã hoàn toàn nắm được tâm lý nhân vật, nhưng để diễn được thì lại là câu chuyện khác. Trách sao hiện tại tâm trạng cậu còn quá đỗi hưng phấn vì dư âm của sự thân mật đêm qua. Bởi vậy qua 4 take PP vẫn không thể rơi nước mắt. 

Không khí trường quay bắt đầu trở nên căng thẳng. Đây là lần đầu PP rơi vào tình huống này. Khi P'Boss còn đang đau đầu nghĩ giải pháp thì Billkin đột nhiên bước vào khung hình. Anh đến bên PP nắm lấy tay cậu. P'Boss ngẩn người chứng kiến trong màn hình đạo diễn cảnh tượng hai chàng trai đang nhìn sâu vào mắt nhau. 

Billkin vỗ nhẹ lên mu bàn tay PP.

"Bình tĩnh nhé P. Nhớ lại cốt truyện rồi từ từ tìm kiếm cảm xúc, được không?"

PP gật đầu, cậu níu lấy bàn tay anh khi Billkin định đứng lên. P'Boss rời khỏi chỗ ngồi lại gần Billkin, PP. Anh vỗ vai PP động viên cậu.

"Thế này nhé, Billkin có thể ngồi cạnh máy quay, nếu ngồi ở đó thì PP nhìn thấy em được. Anh nghĩ  nó sẽ có ích đấy."

Không ngờ điều này thực sự hiệu quả. PP nhìn Billkin ngồi đó, cậu nhớ về mọi khoảnh khắc mà họ có với nhau ngày mới quen biết. Từ hai cậu nhóc cấp 3 cắm mặt vào sách vở ở lớp học thêm đến hai thực tập sinh non nớt nỗ lực tập luyện với khao khát: "một ngày cơ hội sẽ đến". Câu chuyện đó mới chỉ như hôm qua mà vô thức đã trôi về nơi rất xa, chỉ còn tồn tại trong ký ức. 

Giọt nước mắt rơi xuống trong cảnh quay hôm ấy không biết là cho niềm hạnh phúc hiện tại, hay vì nuối tiếc quá khứ tươi đẹp đã qua...

---

Trong suốt quá trình quay phim ở Phuket, Billkin và PP trở thành chỗ dựa tinh thần của nhau. Bất cứ lúc nào một trong hai gặp khó khăn với vai diễn cũng có người kia đến bên xốc lại tinh thần. Nếu ngày hôm đó lịch quay chỉ có Billkin hoặc PP thì người còn lại cũng sẽ đến trường quay. Đến nỗi các staff trong ekip mặc định rằng, bất cứ nơi nào có Billkin, nơi đó có PP. 

Sự thân thiết vượt ngưỡng tình bạn của BKPP đã tạo nên một nhóm fan couple nho nhỏ với thành viên là staff trong đoàn phim. Đương nhiên với đạo đức nghề nghiệp thì họ không thể lén lút ghi hình nhưng việc trêu đùa thì thường xuyên xảy ra. PP trong lòng khoái lắm mà ngoài mặt vẫn phải tỏ ra bình tĩnh.

---

Billkin rất hay bày trò tấu hài nhưng anh cũng là kiểu người rất nghiêm túc trong công việc. Thậm chí đôi khi anh còn quá nghiêm khắc với bản thân. Một trong những cảnh quay đáng nhớ nhất tại Phuket là phân đoạn Teh trở về nhà sau khi từ bỏ quyền nhập học để nhường vị trí đó cho Oh Aew. Chuyện này nhanh chóng bị phát hiện, Teh đã lớn tiếng với cả Tarn và mẹ. 

Cảnh này quay vào buổi tối, sau một ngày dài với lịch quay kín mít. Trạng thái của Billkin có vẻ không tốt lắm, anh khá mệt mỏi rồi. Vừa phải thuộc lời thoại dài hàng trang, vừa nhớ vị trí di chuyển để vào đúng khung hình, còn phải điều chỉnh cảm xúc liên tục từ giận dữ tới đau đớn, tiếc nuối. 

Sau mỗi lần diễn hỏng, PP đều đưa khăn đưa nước cho Billkin. Vì phải khóc quá nhiều nên Billkin bắt đầu nấc cụt, PP xoa lưng cho anh. Cậu lo lắng nhìn đôi mắt đỏ hoe của người yêu.

"Không có gì bất thường chứ Kin? Chứng tăng thông khí của anh có thể sẽ xuất hiện đó."

"Em đừng lo, nếu thấy khó thở anh sẽ ra hiệu ngừng quay ngay."

Chỉ nghỉ ngơi vài phút rồi Billkin lại tiến vào trường quay. PP không biết làm gì hơn ngoài việc quanh quẩn cạnh đó nhìn Billkin nỗ lực diễn trước ống kính. 

"Đưa số thầy giáo cho mẹ, mẹ sẽ gọi xin thầy. Thầy nghe thấy giọng mẹ thầy sẽ hiểu thôi!"

"Muộn rồi mẹ à!"


"Cut. Cảnh này qua!"

P'Boss hô cut khi anh thấy cảnh vừa rồi cũng khá ổn. Trời đã tối muộn, các diễn viên, đặc biệt là Billkin thì quá mệt mỏi rồi. Nếu khi xem lại chưa hài lòng họ vẫn có thể sắp xếp quay lại vào một hôm khác. Nhưng Billkin lại không cho là vậy. Anh giơ tay ra hiệu cho đội quay phim rồi đi đến bên ghế đạo diễn.

"P'Boss, em thấy cảnh vừa rồi chưa ổn, anh cho quay lại một lần nữa được không, em có thể diễn tốt hơn nữa."

P'Boss thấy khuôn mặt đẫm nước mắt như sắp kiệt sức của Billkin, nhất quyết lắc đầu từ chối đề nghị này.

"Billkin à, anh biết em muốn diễn thật tốt nhưng hôm nay vậy là đủ rồi."

"Em đảm bảo chỉ một lần quay nữa thôi!"

Đã có vài tiếng xì xào vang lên gần đó. P'Boss kéo tay Billkin ra ngoài.

"Billkin, em đang ép mình quá sức rồi đó. Hôm nay dừng quay ở đây thôi, anh hứa sẽ sắp xếp quay lại cảnh này vào hôm khác, được chứ?"

Billkin cảm thấy mình đang đi đúng vào mạch cảm xúc rồi, nếu quay lại vào lần sau sẽ rất khó để anh nắm bắt được nó một lần nữa.

"P'Boss, em có thể làm được. Anh đã cho em cơ hội được diễn chính trong series này, em không chấp nhận những thước phim quay 'tạm được' đâu. Như vậy không khác nào phản bội niềm tin của anh và tất cả mọi người trong ekip."

Lần này P'Boss phải thực sự nghiêm túc xem xét, cuối cùng anh chấp nhận ý muốn của Billkin. Một phần vì cùng lúc đó, trong đầu P'Boss cũng vừa nảy ra một suy nghĩ táo bạo. Ở cảnh quay cuối, P'Boss đã đưa hai diễn viên không có mặt trong kịch bản vào khung hình: nhân vật anh trai của Teh và bạn gái người Nhật anh dẫn về nhà.

Đó là một cú nổ thực sự. Cảnh quay ấy vượt xa sự mong đợi của mọi người. Khi P'Boss hô cut, cả đoàn phim ồn ào cả lên. Họ tranh nhau gửi lời khen đến các diễn viên rồi xúc động ôm lấy nhau. PP yên lặng một bên nhìn Billkin cười nói với mọi người. 

Cả anh và cậu đều đã tiến rất xa kể từ vai diễn Tiwkao và Dao. Cậu tin rằng những giọt nước mắt và mồ hôi rơi xuống hôm nay sẽ được đền đáp bằng hoa vào ngày nào đó. Được sánh bước cùng anh trên con đường này là niềm kiêu hãnh của cậu.

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com