Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

6. Ghen rất đáng sợ

Cự Giải ngồi trên bậc thang, tay chống cằm, nhìn Thiên Yết đang chăm chú đọc sách trên sô pha, trong mắt tràn đầy tình cảm.

Đẹp trai, quá đẹp trai.

Nước miếng của Cự Giải chảy ra ào ào, anh chàng đẹp trai này sau này sẽ là của một mình cậu.

Nghĩ tới đây, Cự Giải ngẩng đầu lên, bắt đầu cười to.

Nhưng nụ cười này có chút không thuần khiết.

Cự Giải không phải là người có thể giấu được chuyện gì trong lòng, vì vậy cậu trực tiếp hỏi hắn:

"Thiên Yết?"

"Ừ?" - Lông mày Thiên Yết nhướng lên, nhưng ánh mắt vẫn nhìn quyển sách chằm chằm.

" Trước đây anh từng có người yêu chưa?" - Cự Giải bắt đầu điều tra tin tức.

"Từng có" - Thiên Yết là một người thẳng thắn, nhưng cũng là một người không chịu bị thiệt

"Em thì sao? Đã từng có người yêu chưa?"

"Coi như là có đi" - Cự Giải trả lời có chút khó khăn, dừng lại một chút rồi lại hỏi

"Này, chúng ta cứ thế yêu nhau à? Vì sao em cảm thấy hình như giữa chúng ta còn thiếu cái gì đó"

"Có sao?" - Thiên Yết hỏi cho có lệ.

"Này, nghĩ đến chuyện em là người yêu của anh, anh có vui không?" - Cự Giải hỏi.

"Cũng được" - Thiên Yết vẫn trả lời không mặn không nhạt như trước.

Cự Giải không nhịn được nữa, "thịch thịch thịch" chạy xuống, giật lấy quyển sách trên tay Thiên Yết, ôm lấy mặt gã, chất vấn:

"Nói thật đi, vì sao anh lại đồng ý quen em?"

Trong đôi mắt sáng ngời của Cự Giải phản chiếu gương mặt bình tĩnh của Thiên Yết:

"Bởi vì... em giống mèo!"

Nghe vậy, Cự Giải nhất thời sợ đến mức rầm rầm lùi lại ba bước, lùi đến góc tường rồi mới nói:

"Lẽ nào... anh thích nhân thú?'

Khóe miệng Thiên Yết cong lên:

"Em nghĩ tôi là người?"

Cự Giải gật đầu, không sai, anh là thú mới đúng.

Ngay khi Cự Giải đang cảm thấy vấn đề này vô cùng hợp lý, Thiên Yết đột nhiên đưa ra một vấn đề:

"Em đã làm bài tập thực tế xã hội chưa?"

Cự Giải cười hì hì:

"Anh không phải người yêu em sao? Làm giúp em đi!"

Thiên Yết cười nhạt:

"Tôi còn là thầy giáo của em nữa... Khai giảng kỳ sau còn chưa nộp, mang đầu đến đổi"

Cự Giải thật sự không bị màn uy hiếp này dọa, cậu đang nghĩ tới một chuyện khác:

"Chuyện này, giờ nhìn lại, hai chúng ta tuy tuổi tác khác nhau nhưng bề ngoài đều đẹp như nhau nha."

Thiên Yết ngẩng đầu, nhìn cậu, ánh mắt trong suốt, giống như bầu trời sa mạc, một lúc sau hắn nói:

"Nể mặt chúng ta đang hẹn hò, tôi sẽ không đả kích em"

Cự Giải lại đã nghĩ đến một chuyện khác:

"Anh nói xem, nếu chúng ta bị nhà trường phát hiện, liệu có chết thành thây khô không?... A, chuyện của chúng ta tạm thời giữ bí mật, anh thấy sao?"

Thiên Yết gật đầu:

"Được, nhưng... em đang làm gì vậy?"

"Nhìn anh" - Cự Giải trả lời thật thành thật

"Dùng ánh mắt đưa tình để nhìn anh!"

Thiên Yết khẽ hít vào một hơi, sau đó đứng dậy.

"Anh đi đâu vậy?" - Cự Giải túm lấy góc áo Thiên Yết

Thiên Yết từ trên cao nhìn xuống cậu, cuối cùng phun ra một câu:

"Nhà vệ sinh... Sao, muốn đi cùng không?"

Cự Giải lắc lắc góc áo, gương mặt ửng hồng, nhỏ giọng nói:

"Chưa gì đã thẳng thắn với nhau như vậy? Thật xấu hổ... Nhưng nếu anh đã có lòng mời thì em cũng tới xem một chút đi"

Thiên Yết: "..."

________________

Cự Giải cứ như vậy ở lại nhà Thiên Yết, hai người đều bất lực trong việc nấu nướng, chỉ có thể mỗi bữa đều ra ngoài mua hoặc tới nhà hàng ăn. Dinh dưỡng quá thừa, Cự Giải béo lên ba cân, nhưng nghĩ đến việc đã tìm được chốn dung thân, anh chàng không có chút ý thức nguy cơ.

Trong khi ở đây, Cự Giải luôn luôn tắt điện thoại, cũng không biết sẽ có ai tìm mình.

Qua khoảng một tuần, Cự Giải đoán chừng người kia đã đi, liền mở di động ra.

Quả nhiên, có rất nhiều tin nhắn thông báo cuộc gọi nhỡ, mà số của Kì Nhiên chỉ xuất hiện một lần.

Không cần nói nhiều, chỉ nhìn một chút đã hiểu rõ mọi chuyện.

Vĩnh viễn đều như thế, anh ta chưa bao giờ làm bất cứ chuyện gì dư thừa.

Những số còn lại chính là số của mẹ cậu, Thanh Miên, Cự Giải đang định gọi lại, mẫu thân đại nhân đã gọi tới.

Trong giọng nói của Thanh Miên không có bất kì trách cứ gì, chỉ nhàn nhạt nói:

"Anh con đi rồi, về đi!"

Ngắt máy, Cự Giải thở dài một hơi.

" Sao vậy?" - Bạn trai mới, Thiên Yết, hỏi.

" Em phải về" - Cự Giải nói.

"Ừ" - Chỉ có một tiếng như thế, phát âm quá ngắn, Cự Giải không nghe đến bất cứ hàm nghĩa gì bên trong.

"Chẳng lẽ anh không có bất cứ cảm giác lưu luyến gì với người yêu này à?" - Cự Giải vô cùng bất mãn.

"Khoảng cách tạo nên cái đẹp" - Thiên Yết trả lời.

"Vô tình vô nghĩa!" - Cự Giải thay mặt Thiên Yết giải thích ý nghĩa câu nói.

Thiên Yết nhướng mày, từ chối cho ý kiến. Cự Giải mím môi, bỗng giống như con mèo nhỏ, nhào tới đẩy Thiên Yết ngã xuống sofa.

" Em làm gì vậy?' - Thiên Yết hỏi.

"Thật ra, trước đây em rất ghét anh" - Cự Giải nhìn thẳng vào mắt anh, ngón tay bắt đầu ngứa ngày, vô cùng muốn sờ dọc theo đường viền hấp dẫn kia.

"Vậy sao? Thật sự không nhìn ra được" - Thiên Yết mỉm cười.

Cự Giải vươn tay nhéo khóe miệng gã, nghiêm túc nói:

"Nhưng hiện giờ tình cảm của em với anh đã khác, em nghiêm túc... Thiên Yết, anh thì sao?"

Cự Giải cứ như thế, nằm sấp trên người Thiên Yết, thân thể hai người vô cùng gần sát, thậm chí có có thể cảm giác được cơn gió khi gã chớp đôi lông mi, phất vào gò má cậu, giống như những sợi lông tơ nho nhỏ, mềm mại.

Thiên Yết không nói gì, hắn chỉ chậm rãi ngẩng đầu, đưa đôi môi tới gần môi Cự Giải.

Không khí dường như trở nên vô cùng yên lặng, chỉ còn tiếng canh nấm trắng đang ục ục sôi trong phòng bếp, sóng sánh, có chút ngọt, có chút khét.

Ngay khi hai cánh môi mềm mại sắp chạm vào nhau, Cự Giải vươn ra một tay, đẩy mặt Thiên Yết ra.

" Tôi nghĩ..." - Thiên Yết quay đầu lại, dương dương tự đắc nói:

" Em muốn hôn?"

" Trước khi hôn phải nắm tay!" - Cự Giải hừ nhẹ một tiếng

" Không có văn hóa, thật đáng sợ, khinh bỉ anh"

Nói xong, Cự Giải chống tay lên ngực Thiên Yết, đè một cái thật nặng, thuận thế đứng dậy, cầm lấy túi xách của mình, thản nhiên khoác lên vai, nói:

"Người yêu anh phải đi trước, có việc thì gọi điện"

Sau đó, Cự Giải dũng cảm cất bước bỏ đi, nhưng vừa mở cửa, cậu đã nghe Thiên Yết gọi tên mình ở phía sau:

"Cự Giải!"

Chịu nói rồi, giọng nói còn thật dịu dàng.

Cự Giải kích động, cuối cùng cũng ép được anh chàng này nói ra tình cảm thật.

Cậu tràn ngập kỳ vọng, quay đầu, dịu dàng nói:

"Chuyện gì vậy?"

Nếu lúc này Thiên Yết bảo cậu ở lại, Cự Giải nghĩ, mình tuyệt đối sẽ đồng ý.

Nhưng, Thiên Yết mỉm cười, mỉm cười, rồi lại mỉm cười:

"Nhớ lấy, bài tập thực tế xã hội, khi khai giảng nhất định phải nộp"

Cự Giải: "..."

_____________


Thanh Miên không lừa Cự Giải, Kì Nhiên quả thật đã đi.

Đối với hành động trốn tránh của Cự Giải, Thanh Miên cũng không hỏi nhiều, chỉ bảo cậu về phòng nghỉ ngơi.

Cự Giải nằm trên giường, nhìn trần nhà, trước mặt không có bầu trời sao, còn chưa làm quen được.

Nghĩ vậy, Cự Giải không nhịn được mà gọi điện cho Thiên Yết:

"Đoán xem em là ai?"

Tiếc rằng Thiên Yết không có hứng thú với trò trẻ con này, thẳng thắn nói:

" Không biết!"

Cự Giải cũng không tức giận, tiếp tục hỏi:

"Anh đang làm gì?"

Thiên Yết nói: "Nghe điện thoại"

"Nhớ em không?" - Cự Giải vẫn bám cứng lấy không tha.

Thiên Yết nói:

" Em mới đi chưa được hai tiếng"

Liên tiếp hỏi ba vấn đề đều không nhận được câu trả lời hài lòng, thậm chí còn không nhận được thái độ hài lòng, sự nhiệt tình của Cự Giải cũng tan biến mất một nửa.

"Thiên Yết?!"

"Ừ?"

"Chúng ta là người yêu, đúng không?" - Cự Giải nhẹ giọng hỏi.

" Em thấy sao?" - Thiên Yết hỏi ngược lại.

Đáp án này khiến Cự Giải im lặng.

Trong điện thoại không còn giọng nói của Cự Giải, chỉ có tiếng không khí lưu chuyển, vù vù, nghe không thoải mái.

" Sao vậy?" - Thiên Yết cảm thấy Cự Giải không giống bình thường.

"Không, vừa rồi quá mệt mỏi, ngủ gật, hôm khác em lại gọi cho anh" - Cự Giải dùng những lời này kết thúc đoạn đối thoại.

Khi buông điện thoại, Cự Giải liên tục lăn qua lăn lại trên giường, không ngờ lăn đến mức rơi xuống đất, đau muốn nội thương, muốn gớt nước mắt.

Đúng lúc này, gái Xử gọi tới:

"Bạn yêu, nhớ tôi không?"

Nhìn gái yêu người ta này, thế này mới giống người yêu thật sự chứ, Cự Giải chỉ có thể oán hận chính mình không có mắt nhìn người, hoặc là tiêu chuẩn chọn người yêu quá kém.

"Nghe giọng ông có vẻ không bình thường" - Gái yêu ngửi ra mùi bất thường.

"Tôi có người rước rồi" - Cự Giải thẳng thắn.

"Ai? Ai lại dũng cảm như thế, tôi phục sát đất" - Gái Xử vô cùng có hứng thú với bạn trai của Cự Giải

"Bạn giới thiệu, bà không biết" - Sợ gái yêu lắm mồm, Cự Giải nghĩ tạm thời chưa thể nói mọi chuyện cho cô.

"Có người rước là tốt rồi, nhưng nghe giọng nói của ông cũng không bình thường lắm, nhất định lại có chuyện gì phải suy nghĩ rồi. Tới đây, tới đây, nói mọi chuyện từ đầu đến cuối cho tôi nghe, để người ngoài phân tích kỹ càng xem thế nào" - Sở thích hàng đầu của gái Xử là hóng hớt, thứ hai là nhiều chuyện, thứ ba là thứ nhất và thứ hai cộng lại.

Cự Giải thở dài:

" Lần này là tôi thổ lộ với người ta trước!"

Gái Xử lắc đầu:

" Tối kỵ!"

"Không cần nói nghiêm trọng như thế chứ" - Tim Cự Giải nhảy lên một cái.

" Tôi hỏi, có phải trong khi hai người hẹn hò, ông là người nói nhiều hơn không?" - Gái Xử hỏi.

"Đúng" - Cự Giải gật đầu.

"Có phải người ta luôn ôn hòa với ông không?" - Gái Xử lại hỏi.

"Đúng" - Cự Giải lại gật đầu.

"Có phải người ta chưa từng nói yêu ông, đúng không?" - Gái Xử hỏi một câu cuối cùng.

"... Đúng" - Trái tim Cự Giải bị mấy câu hỏi này chọc đau - "Điều này có nghĩa là gì?"

"Có nghĩa là ông đối với người ta là có cũng được mà không có cũng chẳng sao, bên cạnh người ta, có thêm ông cũng không nhiều mà thiếu đi ông cũng không ít. Ông đã chủ động thổ lộ rồi mà tên đó cái gì cũng không nói, cứ kiếm một chiếc người yêu nấu cơm giặt quần áo rồi tính sau" - Gái Xử nói chuyện lúc nào cũng không biết vuốt mặt nể mũi.

Nghe vậy, trái tim Cự Giải thật lạnh, một lúc sau, anh chàng hỏi:

"Vậy... Tôi nên làm gì bây giờ?"

"Chia tay, chia tay đi, loại người yêu này, có cũng vô dụng" - Gái Xử còn sợ thiên hạ chưa đủ loạn:

"Tháng bảy vốn là mùa chia ly nha"

"Chờ một chút" - Cự Giải đã nhận ra có điều gì đó không đúng - "Có phải gần đây bà mới thất tình không, nên mới muốn tôi chết chung?"

Gái Xử bắt đầu ha ha cười:

"Sao có thể, ha ha, ha ha..."

Cự Giải biết, tuy động cơ của gái Xử không thuần khiết, nhưng lời của cô cũng không phải vô lý, trong mối quan hệ với Thiên Yết, quả thật cậu là bên dành nhiều tình cảm hơn.

" Đời người ngắn ngủi, nể tình bạn bè đã lâu, mau tới du ngoạn giải sầu với tôi" - Gái Xử nói.

Cự Giải cho rằng vấn đề giữa cậu và Thiên Yết cần có thời gian để suy nghĩ kỹ xem nên giải quyết thế nào, vì vậy, cậu đồng ý lời đề nghị này.

Có lẽ Thiên Yết cũng sẽ không tìm cậu, Cự Giải không thông báo cho gã, cầm hành lý lên, lại ra khỏi nhà.

Nhưng Cự Giải không ngờ gái Xử thật sự muốn dẫn mình đi du ngoạn, lại còn là Sapa.

Cự Giải nhìn ngọn núi kia, chân bắt đầu run lên, nói thế nào cũng không chịu trèo lên.

Không còn cách nào khác, gái Xử đành kéo Cự Giải vào nhà trọ dưới chân núi nghỉ hai ngày, chấp nhận để Cự Giải an ủi trái tim đau thương.

Nhưng an ủi hai ngày, Cự Giải cứ hở ra một lát là lại lên mạng, rảnh được một giây là cầm điện thoại đờ người nhìn màn hình.

Gái Xử quyết định hạ độc thủ:

"Đang đợi người ta gọi tới à?"

"Không " - Cự Giải nghĩ một đằng nòi một nẻo, hai ngày này, cậu vẫn mong chờ Thiên Yết chủ động gọi tới, nhưng từ đầu tới cuối, người ta không thèm nhớ đến mình một lần.

"Bắt đầu hận tên đó rồi chứ?" - Gái Xử hỏi.

"Ừ" - Lần này Cự Giải nói thật, cuối cùng cũng vì yêu mà sinh hận.

"Tôi có một cách có thể khiến tên đó để ý đến ông" - Gái Xử nói.

"Cách gì?" - Cự Giải nhướng mày.

"Đứng trên sườn núi Fansipan, hét to tên tên đó, sau đó nhảy xuống"

"Sau đó thì sao?"

"Tôi sẽ ở bên cạnh quay lại quá trình này, cho tên đó xem, khiến cho người đó vĩnh viễn nhớ có một anh chàng vì ta mà bỏ mình... thế nào?"

Bởi vì đã biết những kẻ bên cạnh không ai không ác độc, Cự Giải cũng không tức giận, nhưng trong lòng không khỏi bật ra một suy nghĩ: nếu mình thật sự nhảy xuống, không biết Thiên Yết có đau lòng hay không.

"Đi thôi, đi thôi, leo lên đỉnh núi, chúng ta lại bàn bạc xem đi đâu chơi tiếp" - Gái Xử cầm ba lô lên đưa cho Cự Giải, kéo cậu lên núi.

Cự Giải cúi đầu, ỉu xìu đi tới trước, mới đi được vài bước, gái Xử đi phía trước đột nhiên dừng lại, Cự Giải không dừng kịp, mặt đập thẳng vào cái mông cô.

"Bà có tin tôi cắn rụng mông bà không?" - Cự Giải xoa mũi.

"Ông có tin tôi nhìn thấy một người còn kinh khủng hơn cả ác mộng của ông không?" - Gái Xử lùi lại, hạ cái mông xuống.

Cự Giải không hiểu, vươn cổ, tầm nhìn lướt qua người gái Xử, hướng lên trên.

Khủng khiếp, trên con đường phía trước, có một người đàn ông.

Chính là người giữ chức người yêu hiện tại của Cự Giải - anh chàng giảng viên Thiên Yết.

Cự Giải lùi đầu về sau cái mông gái Xử, dùng sức dụi mắt.

Ảo giác, nhất định là ảo giác.

Gái Xử lên tiếng:

"Cự Giải, nhắc một câu, tôi có cảm giác muốn xì hơi"

Trời đất bao la, không có cái gì có uy lực đáng sợ hơn mùi thối, Cự Giải lập tức nhảy ra từ phía sau gái Xử.

Vừa nhảy ra, mục tiêu hoàn toàn bại lộ, mà Cự Giải cũng nhìn thấy rõ Thiên Yết.

Thiên Yết mặc một bộ quần áo thể thao, lưng đeo một cái ba lô lớn, trang bị leo núi điển hình, trên phông nền núi xanh, gương mặt anh càng thêm mềm mịn.

Cự Giải là một cậu trai yêu cái đẹp, chỉ cần liếc mắt nhìn thấy như vậy, cậu đã hoàn toàn tha thứ cho sự lạnh lùng trước đây của Thiên Yết, cũng không suy nghĩ nhiều, thở hổn hển bước nhanh tới bên cạnh hắn, hỏi:

"Thật may, sao anh cũng tới đây?"

Trong đôi mắt Thiên Yết có trời xanh mây trắng, có cảm giác thanh bình như suối chảy từ đỉnh núi xuống, nhưng ánh mắt này quá mức bình tĩnh, bình tĩnh đến mức khiến cho Cự Giải cảm giác bị găm đứng ngay tại chỗ.

Cự Giải không chịu nổi, lại hỏi:

"Vì sao lại nhìn em như thế?"

"Bài tập thực tế xã hội đã làm chưa?" - Tại một nơi phong cảnh hữu tình như vậy, vấn đề đầu tiên mà Thiên Yết hỏi lại là vấn đề như vậy.

"Chưa làm!" - Cự Giải có chút ngây người.

"Vậy vì sao còn rảnh rỗi ở đây du sơn ngoạn thủy?" - Thiên Yết lại đâm thêm một nhát nữa.

Cự Giải cảm nhận được giọng nói Thiên Yết không giống với bình thường, dường như có sự châm biếm khó phát hiện, nhưng rốt cuộc khác ở chỗ nào, Cự Giải còn chưa nhận ra, vì vậy, cậu đành tiếp tục hỏi vấn đề lúc trước:

"Vậy, vì sao anh lại ở đây?"

Thiên Yết nhướng mày, thoáng nhìn về phía gái Xử:

" Vậy, vì sao em và cô ta lại ở đây?"

Cự Giải còn chưa ngốc đến mức đấy, cậu ngửi được từ trong những lời này một mùi gì đó chua chua.

Thiên Yết, dường như, có lẽ, hoặc là, có khả năng, đang ghen.

Ngẫu nhiên, Cự Giải đưa tay ra sau lưng, chìa ra hai ngón tay.

Cự Giải mới chỉ mở miệng nói một chữ "em", Thiên Yết đã hỏi tiếp:

" Còn nữa, vì sao tắt điện thoại?"

"Đâu có?" - Để chứng minh sự trong sạch, Cự Giải lấy di động ra, dâng lên.

Thiên Yết loay hoay một lúc, lập tức đã điều tra rõ ràng chân tướng:

"Nợ tiền bị khóa sim mà cũng không biết?"

Thảo nào mấy ngày nay ngay cả một tin nhắn cũng không có, thì ra bị khóa sim.

Về phần vì sao không nhận được tin nhắn khóa sim, Cự Giải không có hứng thú nghiên cứu, việc khiến cậu hứng thú chính là:

"Vì sao anh biết em ở đây?"

"Từ sổ liên lạc tìm được số điện thoại nhà em, sau khi gọi tới, mẹ em nói cho tôi biết" - Thiên Yết trả lời.

"Anh giới thiệu bản thân thế nào?" - Cự Giải tò mò.

" Ăn ngay nói thật" - Thiên Yết nói.

Cự Giải bắt đầu vò góc áo, gương mặt nhỏ nhắn ửng hồng:

" Sau khi biết anh là bạn trai em, mẹ em có phản ứng gì?"

"Tôi không nói với bác gái tôi là bạn trai em" - Thiên Yết nói.

"Vậy anh nói thế nào?" - Cự Giải có dự cảm không lành.

"Tôi nói tôi là thầy giáo của em, muốn thông báo việc em bị trượt kỳ thi cuối kỳ và việc học kỳ sau học lại. Đúng rồi, nhắc em một chuyện, nên ở đây chơi lâu một chút, chờ bác gái hết giận rồi hãy về... Em đang nghĩ cái gì vậy?"

"Em đang nghĩ..." - Cự Giải nói - "Sau khi đẩy anh xuống núi nên tạo hiện trường tự sát thế nào?"

"Quên chuyện đó đi, em không làm được" - Thiên Yết hoàn toàn không bị uy hiếp.

Cự Giải phải thừa nhận, điều Thiên Yết nói là sự thật - dù thế nào cũng phải ăn gã trước rồi mới giết.

"Cô ta là ai? tôi nhớ mấy lần gặp ở trường, cô ta luôn ở bên cạnh em" - Câu hỏi của Thiên Yết giống như một cái lưới làm bằng tơ tằm, nhìn có vẻ rất nhẹ, nhưng sờ vào rất lạnh, trong lúc người ta đang lơ đãng đã thắt chặt.

Cự Giải thoáng kiễng chân, hai tay nhéo gương mặt vì khung cảnh màu xanh đằng sau mà trở nên càng mịn màng của Thiên Yết, cười nói:

" Bạn trai, bạn đang ghen"

Sờ thế này cảm giác đặc biệt tốt, thiếu chút nữa là nhéo ra nước rồi.

Khi hai người đang chơi trò chơi tình ái, bỗng nhiên cảm thấy bên cạnh vang lên tiếng xương cốt run run, va chạm vào nhau kêu lách cách.

Quay lại nhìn, phát hiện gái Xử đang dùng sắc mặt trắng bệch nhìn bọn họ, khó khăn phun ra vài chữ:

"Tình yêu... thầy trò, loạn... loạn... luân..."

Vừa nói xong, mặt gái Xử lại càng trắng, bởi vì cô nhìn thấy hàm răng của Cự Giải, khóe miệng của Thiên Yết, đồng thời lóe lên một tia sáng dọa người.

Một người giống như một con mèo đen muốn cào người, một người giống như một con dã thú muốn ăn thịt người.

Giác quan thứ sáu mẫn cảm của gái Xử nói cho cô biết, hành động tiếp theo của hai người này chính là giết người diệt khẩu, hủy thi diệt tích.

Vì vậy, chỉ nghe một tiếng hét thảm vang lên, một cô gái mảnh khảnh suýt chút nữa té xuống, vội vàng chạy xuống núi.

"Sau này ít qua lại với cô ta một chút" - Thiên Yết nhìn bóng lưng hốt hoảng của gái Xử

"Bà ấy là bạn tốt của em!" - Cự Giải giải thích.

"Tôi biết, nhưng cô ta là bạn, còn tôi, là bạn trai của em"

"Vậy thì sao?"

"Ít nhất đừng để mỗi lần tôi gặp em đều thấy cô ta ở bên cạnh"

"Thật vô lý!" - Cự Giải oán giận.

"Cảm ơn lời khen" - Thiên Yết coi như không có việc gì.

Cự Giải cầm ba lô lên, nhíu mày nói:

"Con người của anh thật kỳ quái, lúc thì lạnh lùng với em, lúc lại thích uống dấm như thế"

"Không phải tôi ghen" - Thiên Yết sửa lời - "Tôi chỉ không muốn đồ của mình bị người khác nhúng chạm"

Cự Giải cương quyết phản bác:

"Em không phải đồ của anh!"

Thiên Yết nhướng mày, độ cong mang theo một chút nguy hiểm.

Nhưng tiếp theo, Cự Giải nghiêng mặt, cúi đầu, lắc lắc góc áo, nhỏ giọng nói:

"Người ta là người của anh..."

Thiên Yết: "..."

______________________


Dù sao đã đến tận đây, Cự Giải và Thiên Yết quyết định leo hết Fansipan. Nhưng ngọn núi này thật sự không tốt, dốc như leo vách đá mà không có dây bảo hiểm.

Tuy Cự Giải từng đạt được thành tích đầu bảng trong lượt chạy 900 mét nam, nhưng thể lực thật sự không đủ, leo được một tiếng, chân bắt đầu run lên, tay cũng run theo.

"Quên đi, chúng ta đi xuống đi" - Thiên Yết nói.

Cự Giải ngẩng đầu nhìn lên trên - thật sự rất cao, đầu suýt nữa rơi khỏi cổ.

"Không muốn, không muốn, thật vất vả mới leo được đến đây, sao có thể bỏ cuộc được? Em thấy chúng ta cách thành công không còn xa nữa đâu" - Cự Giải ngồi xuống đất, mở chai nước ra tu ừng ực.

Lúc này, một đôi tình nhân đi qua bên cạnh họ, cô gái bóp chân, nũng nịu nói với bạn trai:

"Em mệt rồi, cõng em!"

Anh chàng kia không dám cãi lời, ngồi xổm xuống để bạn gái nằm lên lưng mình, tiếp tục đi về phía trước với tốc độ ốc sên bò.

Cự Giải nhìn đôi nam nữ kia đi xa bằng ánh mắt ao ước, sau đó hắng giọng, bắt chước giọng nói nũng nịu kia:

"Em cũng mệt rồi..."

Thiên Yết quay đầu, dùng giọng nói nhạt như nước ốc nói:

"Tôi không thể cõng em đi tiếp!"

"Vì sao?" - Cự Giải vô cùng, vô cùng thất vọng.

"Bởi vì như vậy quá nguy hiểm" - Thiên Yết đưa ra lý do này.

"Lý do lý trấu!" - Cự Giải nhỏ giọng lẩm bẩm, rõ ràng đôi vừa rồi đã làm vậy, có chuyện gì xảy ra đâu.

Vì giận dỗi, sau khi nghỉ ngơi, Cự Giải ra sức đi về phía trước, muốn bỏ Thiên Yết lại phía sau, nhưng bất kể bước chân cậu có nhanh thế nào, Thiên Yết luôn duy trì khoảng cách nhất định, theo phía sau cậu.

Trèo, trèo, không ngừng trèo, Cự Giải bỗng phát hiện phía trước có một đám du khách đang tụ tập, tiến lên xem, phát hiện ở giữa là đôi tình nhân ngọt ngào vừa rồi.

Lúc này, bọn họ đang nằm trên mặt đất, vẻ mặt đau khổ.

"Chỗ thế này tự mình đi đã mệt rồi, lại còn cõng nhau? Mấy đứa trẻ này luôn không biết trời cao đất rộng, thấy chưa, không ngờ là sẽ ngã xuống chứ gì."

Cự Giải biết được đầu đuôi sự việc từ một du khách.

Thì ra lý do của Thiên Yết là rất chính đáng.

Nhưng Cự Giải nổi tính trẻ con, không chịu nhận sai, đành phải kiên trì tiếp tục đi về phía trước.

Khi đã dùng hết toàn bộ sức lực, Cự Giải rốt cuộc không cậy mạnh nữa, ngồi xổm trên mặt đất thở dốc.

Thiên Yết chậm rãi từ phía sau đi lên, tuy cùng đi một quãng đường với Cự Giải, nhưng mặt hắn không đỏ, cũng không thở dốc, thậm chí còn không đổ một giọt mồ hôi.

"Không đi nổi nữa à?" - Chân Thiên Yết dừng lại trước mặt Cự Giải.

"Tự anh đi đi!" - Lần này Cự Giải không phải đang giận dỗi, cậu thật sự đi không nổi nữa.

Thiên Yết không nói gì, chỉ kéo ba lô của Cự Giải xuống, đeo trước ngực mình, sau đó nắm lấy tay cậu, thuận tay kéo cậu lên.

Vì vậy, Thiên Yết đã kéo Cự Giải tiếp tục đi lên như thế.

Bởi vậy, Cự Giải đi lại dễ dàng hơn nhiều.

Khi đã được thoải mái hơn, Cự Giải lại bắt đầu không an phận.

"Thiên Yết!"

"Ừ?"

"Anh trước sau đều đeo ba lô như vậy thật giống một con rùa!"

"Nếu em không muốn bị đẩy xuống núi thì không nên nói nữa"

"Này, anh có biết hiện giờ chúng ta đang ở giai đoạn nào không?" - Cự Giải kéo kéo tay Thiên Yết.

"Giai đoạn nào?" - Thiên Yết nói.

Cự Giải cười trộm:

"Nắm tay nha, thật ra em biết là anh cố ý, nhìn thì có vẻ là quan tâm đến em, thật ra là đang chiếm tiện nghi của em."

Thiên Yết:

"... Em suy nghĩ quá nhiều, thật đấy!"

Cự Giải tiếp tục cười trộm:

"Đừng xấu hổ vì em đoán trúng ý đồ bất chính của anh, đúng rồi, anh có biết bước tiếp theo sau khi nắm tay là gì không?"

Thiên Yết:

"Tôi có thể không biết không?"

Cự Giải:

"Đừng nghĩ một đằng nói một nẻo như thế, bước tiếp theo của chúng ta chính là hôn vào đôi môi mà anh ao ước đã lâu."

Thiên Yết: "..."

Cự Giải:

"Anh có vui không, vui thì ừ một tiếng, không vui thì tiếp tục im lặng."

Thiên Yết: "..."

Cự Giải: "Nhìn anh kìa, vui đến mức nói không nên lời nữa."

Thiên Yết: "..."

Trải qua mấy giờ oanh tạc vô địch của Cự Giải, cuối cùng hai người cũng trèo lên đến đỉnh núi.

Trước kia Cự Giải thấy hình ảnh đỉnh núi vô cùng nguy hiểm, người đứng trên đó giống như một con kiến, gió thổi qua một cái là bay.

Nhưng lúc này, khi bản thân Cự Giải đứng trên đó, lại không hề cảm thấy nguy hiểm.

Nhưng Cự Giải biết, nếu lúc này trên trời có một chiếc trực thăng chụp lại hình ảnh mình đang đứng trên đỉnh núi, sau này nhìn lại, nhất định sẽ chân mềm tay run.

Cũng giống như khi cậu kích động nói với Thiên Yết câu "chúng ta thử xem sao đi", sau đó Cự Giải cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc về hành động đó của mình.

Nhưng nếu cho cậu chọn lại một lần nữa, cậu vẫn chọn leo lên đỉnh núi, cũng vẫn chọn đưa ra đề nghị hẹn hò với Thiên Yết.

Có lẽ tình yêu và leo núi Fansipan giống nhau, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.

Trong ánh trời chiều, Cự Giải và Thiên Yết dừng lại, nơi này là địa điểm ngắm mặt trời mọc rất tốt, tiếc rằng bây giờ đã là buổi chiều, chỉ có mặt trời lặn.

Cự Giải nhìn những dãy núi xanh ngắt đan xen vào nhau phía xa xa, nhìn những đám mây ngũ sắc đẹp không tả xiết trên bầu trời, không hiểu vì sao, một luồng khí ngưng tụ trong lòng, bùng nổ, Cự Giải không cách nào khống chế, đành phải đưa hai tay lên miệng, hô lớn về phía xa:

"Tên khốn kia... Em thích anh!!!"

Ráng chiều ngày càng dày đặc, những tia sáng nhiều màu chiếu xuống, chuyển động trong đôi mắt Thiên Yết.

Hô xong, Cự Giải quay lại, bình tĩnh nói:

"Tên khốn mà em nói chính là anh!"

"Tôi biết" - Khóe miệng Thiên Yết giật giật, dường như... đang mỉm cười.

"Vậy anh không đáp lại cái gì sao?" - Cự Giải hỏi.

"Em muốn tôi đáp lại thế nào?" - Thiên Yết hỏi.

"Giống như em vừa làm vậy" - Ánh mắt Cự Giải sáng lên, tràn đầy mong chờ.

Nhưng một câu nói của Thiên Yết hoàn toàn dập tắt tia sáng trong mắt Cự Giải:

"Tôi không làm được!"

"Xong rồi, thiệt rồi, em muốn thu lại lời nói vừa rồi" - Cự Giải xoay người, đồng thời che giấu sự thất vọng trong lòng.

Trong lúc cậu đang định làm giống vừa rồi, hướng về phía bầu trời hô lên, "tên khốn kiếp, em hận anh", thân thể Cự Giải bị xoay lại.

Giống như trong phim thần tượng, Thiên Yết hôn cậu, tại khoảnh khắc đó.

Cự Giải đã không còn nhớ rõ tình cảnh cụ thể lúc đó thế nào, ấn tượng duy nhất chính là đôi môi Thiên Yết có hương vị sô cô la.

Sô cô la đen, không ngọt, có chút vị chát.

Con bà nó, Cự Giải nghĩ, ăn sô cô la mà không cho mình một miếng, không có tình nghĩa.

Giận đã giận xong, núi cũng đã trèo xong, tay đã nắm, môi đã hôn, Thiên Yết quyết định đưa Cự Giải tới bến xe bus, đuổi cậu về nhà.

Tuy tốc độ của Cự Giải có thể khiến cho ốc sên sinh ra cảm giác tự hào không để đâu cho hết, nhưng đi mãi cũng phải tới trạm soát vé.

"Đi đi, cẩn thận một chút!" - Thiên Yết đưa ba lô cho Cự Giải.

"Anh ăn sạch em rồi lại muốn đuổi em đi?" - Cự Giải liếc mắt ai oán.

Thiên Yết kéo kéo tóc của Cự Giải, sức lực không lớn, khóe miệng còn cong lên thành một nụ cười mờ ám:

"Chờ tới ngày tôi thật sự ăn sạch em, ngay cả sức để nói em cũng không có."

Cự Giải nghiêng mặt, quay người lại, chống tay lên tường, im lặng.

"Em lại đang làm gì vậy?" - Thiên Yết hỏi.

"Em đang nghĩ đến ngày anh thật sự ăn sạch em" - Thiên Yết nhìn thấy khóe miệng Cự Giải lại bắt đầu chảy nước miếng.

______________


Lúc này đã bắt đầu soát vé, Thiên Yết thúc giục Cự Giải đi xếp hàng.

Cự Giải bất mãn, giang tay ôm lấy thắt lưng Thiên Yết:

"Anh thật sự không có gì muốn nói với em à?"

"Thật sự không có" - Thiên Yết không cho Cự Giải chút mặt mũi nào.

Nghìn lần không nên, vạn lần không nên bị cái vẻ bề ngoài dễ nhìn của Thiên Yết lừa gạt nha, Cự Giải thở dài, cô đơn vác ba lô lên xếp hàng soát vé.

Thiên Yết mua cho cậu một chiếc vé có vị trí không tệ, cạnh cửa sổ, Cự Giải ngồi xuống, buồn chán nhìn xe chuyển bánh.

Thật buồn chán, Cự Giải đang định đeo tai nghe, lại thấy di động vang lên.

Giật mình nhìn lại, lần này trên màn hình hiện lên tên của Thiên Yết.

Cự Giải nghe máy, bên kia Thiên Yết nói:

"Vừa rồi có một câu tôi quên nói với em."

Giọng điệu này, tình cảnh này, tình tiết này, trái tim Cự Giải đều biến thành bông hoa được làm thật công phu bằng thịt bò trên chảo nóng, nở thật sáng lạn.

Tôi yêu em.

Hoặc là...

Thật ra, tôi không nỡ để em đi.

Càng có thể là...

Tôi ở ngay phía sau em.

Cự Giải vận dụng hết trí tưởng tượng, để mặc nó tự do bay lượn.

Giọng nói của cậu run run, mang theo chờ mong:

"Câu gì?"

" Thời gian tập hợp của học kỳ sau là 7 giờ tối ngày 28 tháng 8, sẽ điểm danh, đừng đến muộn."

Cự Giải: "..."

Tuy bị chọc cho giận sôi lên nhưng Cự Giải vẫn nhận mệnh, ai bảo chính mình đâm đầu vào một bạn trai như vậy?

______________


Khi về tới nhà, Cự Giải nhận được một cuộc điện thoại nữa - Kì Nhiên gọi tới.

Tình huống ngày đó là Cự Giải đang ngồi trên sofa vừa gặm táo vừa xem tạp chí, điện thoại bàn vang lên, cậu liền nghe máy theo thói quen.

Ai ngờ bên kia lại là Kì Nhiên, người mà cậu vẫn luôn cố gắng né tránh.

"Về rồi?" - Kì Nhiên hỏi.

"Ừ" - Cự Giải nhai nuốt miếng táo mềm mềm, nhưng đã không cảm nhận rõ mùi vị của quả táo nữa.

" Sau này đừng bỏ nhà đi như thế, rất nguy hiểm" - Kì Nhiên căn dặn, theo thường lệ, âm cuối vẫn mang theo vẻ dịu dàng nồng đậm.

Cự Giải im lặng một lúc lâu, lâu tới nỗi quả táo trong tay đã biến thành màu nâu mới chậm rãi nói:

"Vậy anh đừng tới nữa"

"Nơi đó, cũng là nhà của anh, em quên rồi à?" - Kì Nhiên nở nụ cười, chỉ là, độ ấm đã giảm xuống.

"Tôi luôn nghĩ vậy, nhưng anh lại không nghĩ vậy" - Cự Giải há miệng, gặm táo "rắc" một tiếng.

Để lâu, quả táo đã có mùi vị khác.

Giống như mọi chuyện trên thế gian.

Bên kia, Kì Nhiên im lặng.

Cự Giải đặt câu hỏi:

" Rốt cuộc anh muốn gì?"

" Anh muốn gì, em rất rõ" - Kì Nhiên đẩy vấn đề trở lại.

"Thứ anh thật sự muốn, tôi thật sự không biết" - Cự Giải đặt quả táo xuống.

Lại một lúc lâu, cuối cùng Kì Nhiên nói:

" Cự Giải, em đã thay đổi."

"Thay đổi tốt hay xấu?" - Cự Giải hỏi.

"Với anh là xấu" - Cự Giải nói.

"Nhưng đối với Lâm Cự Giải tôi lại là tốt" - Cự Giải nói.

"Có tốt hay không phải sau này mới biết" - Kì Nhiên nói.

"Tôi nghĩ, rất nhiều chuyện ngay từ đầu đã có thể biết đúng hay sai" - Cự Giải nói.

Hai người chỉ úp úp mở mở như vậy, ai cũng hiểu ý tứ trong lòng đối phương, hoặc là... không ai hiểu ý tứ trong lòng đối phương.

" Tôi xem ti vi đây" - Cự Giải chuẩn bị ngắt máy.

Nhưng trong khoảng khắc sắp đặt ống nghe xuống, Cự Giải nghe được rõ ràng giọng nói của Kì Nhiên:

"Em thật sự cho rằng mình sẽ thoát được?"

Đặt ống nghe xuống, Cự Giải ngồi trên sofa, thật lâu sau cũng không đứng dậy.

_______________


Mặt trời hết mọc rồi lặn, hết lặn rồi lại mọc, thỉnh thoảng lười biếng trốn đi mấy ngày, sau đó, đã là cuối tháng tám.

Cự Giải quyết định về trường sớm, thuận tiến tới kiểm tra nhà Thiên Yết, xem hắn có chứa chấp ai khác không.

Nhưng không cần nghĩ cũng biết, điều này không có khả năng.

Cũng không phải tin tưởng nhân phẩm của Thiên Yết, mà là - tính cách thối hoắc như gã, có bao nhiêu người có thể chịu được?

Quyết định như vậy, Cự Giải kéo hành lý, trở lại nơi câu chuyện bắt đầu.

Chuyện về trường sớm, Cự Giải không lộ ra một chữ, vì vậy khi xuống khỏi xe bus nhìn thấy Thiên Yết đứng trước mắt, cậu thật sự vô cùng ngạc nhiên.

Lúc đó Thiên Yết đang dựa lưng vào lan can, mặc áo ca rô, đôi mắt không có gì che lấp, đặc biệt toát ra vẻ quyến rũ dưới ánh mặt trời.

" Vì sao anh lại ở đây?" - Cự Giải hỏi.

"Bởi vì em ở đây?" - Thiên Yết trả lời.

"Ý của em là, làm thế nào anh biết em ở đây?" - Cự Giải không hiểu, không phải Thiên Yết là thần tiên đấy chứ?

"Em nói cho tôi biết" - Thiên Yết nói.

"Em nào có!" - Cự Giải nhíu mày.

"Tối qua, khi nói chuyện, giọng điệu của em không giống bình thường" - Thiên Yết giải đáp thắc mắc.

Chỉ như vậy anh đã biết trong lòng mình nghĩ gì?

Cự Giải lắc đầu, Thiên Yết không hổ là Thiên Yết.

"Đói chưa, đi ăn thôi!" - Thiên Yết nhận lấy hành ký của Cự Giải, chặn một chiếc taxi, về thẳng trường học.

Sau khi sắp xếp xong đồ đạc, Thiên Yết liền kéo Cự Giải đi ăn.

Cự Giải liếc mắt nhìn qua, đúng lúc nhìn thấy quán lẩu tự phục vụ kia, liền đề nghị vào đó ăn mì.

Nhưng vài giây sau, Cự Giải bỗng nhớ lại kinh nghiệm đáng sợ đã xảy ra ở đó.

Cự Giải đang định ngăn lại, nhưng vừa mới xuống xe bus, đầu óc còn chưa trở lại bình thường, ăn nói chậm chạp, đành để Thiên Yết kéo vào trong quán.

Không biết là trùng hợp hay bất hạnh, Thiên Yết lại chọn ngay mì sợi.

Cho dù là trai đẹp, nhưng mì chảy ra từ mũi cũng thật sát phong cảnh, để tránh thảm kịch xảy ra lần thứ hai, trong khi ăn, Cự Giải hoàn toàn im lặng, cũng thường thường nhìn về phía Thiên Yết.

Liên tục như vậy trong vòng mười phút, Thiên Yết buông đũa xuống:

"Vì sao em cứ nhìn tôi như thế?"

"Em sợ mì từ trong mũi anh... chui ra" - Cự Giải không cẩn thận nói ra nỗi lo lắng trong lòng.

" Tôi phát hiện..." - Thiên Yết chậm rãi nói - "Mới mấy ngày không gặp, chỉ số thông minh của em đã giảm xuống một trình độ mới"

" Anh đừng không tin, thật sự đã từng có người phun mì ra từ mũi" - Cự Giải vội vàng giải thích - "Chính vì chuyện này em mới không hẹn hò với cô ta, em không muốn anh cũng bị loại chuyện này."

"Không hẹn hò với cô ta?" - Giọng nói của Thiên Yết vừa nhẹ nhàng, vừa tự nhiên, chậm rãi nhai nuốt đồ ăn trong miệng.

Cái chuông báo động trong lòng Cự Giải điên cuồng rung lên, vội vàng cúi đầu, tiếp tục ăn.

Nhưng còn may, Thiên Yết chỉ nói một câu như vậy rồi tiếp tục hưởng thụ đồ ăn mỹ vị, thấy vậy, Cự Giải thầm thở phào một hơi.

Ăn cơm xong, dù sao về trường cũng không có việc gì làm, Cự Giải quyết định theo về nhà Thiên Yết.

_____________


Trên đường về, Cự Giải thuận tiện mua một ít kem.

Không biết mặt trời quá nóng hay thế nào, Thiên Yết đột nhiên ga lăng giúp Cự Giải cầm túi đồ ăn vặt.

Tuy túi đồ ăn vặt rất nhẹ, nhưng thái độ săn sóc này của Thiên Yết vẫn khiến Cự Giải vô cùng hài lòng.

Khi về tới nhà, Thiên Yết bảo Cự Giải tới phòng khách nghỉ ngơi, tự mình vào phòng bếp, để kem vào trong tủ lạnh.

Cự Giải đương nhiên không nhàn rỗi, lập tức chạy tới phòng ngủ của Thiên Yết, tìm kiếm dấu vết khắp nơi.

Dường như Thiên Yết có chút cuồng sạch sẽ, căn phòng được quét dọn vô cùng sạch, ngay cả một sợi tóc cũng không thấy, lại càng không nói đến dấu vết.

Nhưng Cự Giải không chịu ra về tay không, vì vậy, cậu mở tủ quần áo, tìm được nơi để nội y...

"Em đang làm gì vậy?" - Thiên Yết xuất hiện tại cửa phòng ngủ, hai tay khoanh trước ngực.

Cự Giải chậm rãi quay đầu lại, cười như một tên dâm tặc:

"Thì ra anh thích mặc quần nhỏ tứ giác."

Thiên Yết: "..."

Để bảo vệ đời sống riêng tư còn lại của mình, Thiên Yết túm cổ áo Cự Giải, tha cậu xuống lầu.

Không có chuyện gì để làm, đành phải xem ti vi, Cự Giải làm ổ trên sofa, lung tung ấn điều khiển từ xa.

Trong lúc lơ đãng, cậu nghe thấy câu hỏi của Thiên Yết:

"Cô nàng đi ăn với em ở quán lẩu tự phục vụ kia học trong trường chúng ta?"

"Đúng vậy!" - Cự Giải liên tục chuyển mấy kênh

Ngày nay nữ sinh giống tiểu thư, tiểu thư giống sinh viên, thì ra ngay cả tiên nữ cũng giống nữ yêu, nữ yêu cũng giống tiên nữ.

"Lúc đó em với cô ta đang hẹn hò?" - Thiên Yết tiếp tục hỏi.

"Vâng... Mà, anh hỏi chuyện này làm gì?" - Lực chú ý của Cự Giải cấp tốc quay trở lại.

" Em dẫn người yêu hiện tại tới chỗ em từng hẹn hò với cô nàng khác..." - Thiên Yết hướng tầm mắt lên, ánh mắt mang theo vẻ sắc bén nhè nhẹ - "Tôi có thể hiểu như thế không?"

Hình như chạm phải mìn rồi.

Cự Giải giật mình một cái, bật người dậy, chuyển chủ đề:

"Em, em vào bếp lấy đồ ăn!!"

Chặn miệng lại sẽ không thể trả lời cái gì nữa, đây là tính toán của Cự Giải.

Cầm hộp kem trở về, Cự Giải vội vàng mở ra, xúc một thìa lớn nhét vào trong miệng.

Nhưng khi đầu lưỡi chạm đến lại cảm thấy mặn vô địch.

Cự Giải nhảy dựng lên chạy đến nhà vệ sinh, phun món kem tuyệt mỹ trong miệng ra, lúc này mới phản ứng lại, cậu bị Thiên Yết hãm hại.

Bật người chạy đến trước mặt gã hỏi tội:

"Vì sao anh lại làm thế với em?"

"Đây là em có lỗi, phải bị phạt!" - Thiên Yết cầm báo trong tay, lật một tờ, tiếng trang giấy cũng nhiễm đầy vẻ buồn bã của hắn.

"Em cũng không cố ý dẫn anh vào đấy!" - Cự Giải kêu oan.

"Vậy tôi cũng không cố ý đổ muối vào kem của em!" - Thiên Yết trả lời như thế.

Cự Giải giận đến nghiến răng, nhào tới, cắn vào vai Thiên Yết.

Tuy tức giận nhưng khi đối mặt với của quý vẫn có tâm lý trân trọng, không cắn quá mạnh.

Nhưng Thiên Yết lại không cảm kích, dùng tốc độ sét đánh cắn ngược lại cánh tay Cự Giải, hơn nữa còn dùng nhiều sức.

"Tên khốn nhà anh!" - Cự Giải tức giận đến mức đôi mắt tóe lửa.

"Có lỗi nên nhận phạt" - Thiên Yết khép tờ báo trong tay lại, đặt trên bàn uống nước, dáng vẻ nhàn nhã - "Lần sau còn dám như vậy sẽ không chỉ đơn giản cho em ăn kem mặn đâu."

"Anh dám làm gì?" - Cự Giải không phục - "Chẳng lẽ anh dám ăn em!?"

Thiên Yết nhìn Cự Giải, một lúc sau, khóe miệng nở một nụ cười lưu manh, trêu ghẹo:

"Em tưởng tượng quá đẹp rồi!"

Cự Giải: "..."

Đây là bài học thứ sáu mà Thiên Yết dạy cho Cự Giải - Ghen, rất đáng sợ.




_____________
28/06/2022

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com