HHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH
Ngày qua ngày, Rin giam em trong căn phòng đó. Anh đối xử với em rất ân cần và luôn cho em thứ tốt nhất nhưng em vẫn không thể quen được với hoàn cảnh này, thứ em muốn là tự do. Rin ép em đeo nhẫn, em không đồng ý anh kiền lấy lũ trẻ ở cô nhi viện ra đe dọa. Anh biết người ở cô nhi viện rất quan trọng với em nên chỉ cần nhắm vào họ Y/n tức khắc sẽ đồng ý. (Rin tồi :<<< )
Hôm nay khi em đang ngủ, anh bước vào phòng và nhìn Y/n thật lâu rồi bàn tay anh bắt đầu sò soạng khắp cơ thể em. Y/n chợt tỉnh giấc, thấy Rin đang làm càn trên cơ thể mình thì vội đẩy anh ra "Rin anh đang làm gì vậy?". Rin mặt không biểu cảm gì, nhìn em từ trên xuống dưới "Thưởng thức em, đương nhiên rồi. Chúng ta không sớm thì muộn sẽ thành vợ chồng. Anh sờ vợ của mình có gì sai sao?". "A...Ai thèm làm vợ anh chứ?" em nói với vẻ mặt tức giận. Rin tháo cà vạt rồi dùng nó trói hai tay em lại với nhau "Ngoan một chút không người thiệt sẽ là em đấy". Anh cúi xuống hôn em, một nụ hôn mãnh liệt. "um...u...ha...th...thả ra...um" Y/n kháng cự, cố tránh đi nụ hôn của Rin. Chợt mùi máu tanh nồng xuất hiện ở giữa khi hai chiếc lưỡi đang quấn lấy nhau. Em đẩy Rin ra. Rin lau mém miệng "Y/n cắn người là không tốt đâu. Phải dạy lại em rồi". Trong một khắc anh không để ý, em đã gỡ được chiếc cà vạt ra khỏi tay. Nhanh chóng lấy chiếc đèn ngủ bên cạnh đập mạnh vào đầu anh. Máu chảy ra, Rin ngất ngay lập tức. Em thở mạnh "Đừng có đùa, bà đây không phải con pet nhà anh". Em chạy vào phòng tắm dùng xà phòng và nước để bôi trơn cho phần vòng xích ở cổ chân. Sau vài phút, em đã tháo được cái vòng mặc dù chân đã bị trẹo. Dù rất đau và chật vật với cái chân nhưng Y/n cố bước ra khỏi đây. Căn biệt thự như một mê cung vậy, rất lâu em mới ra khỏi đó nhưng trước mặt là một cánh rừng thông rộng lớn. "Hết căn mê cung xa hoa rồi đến cái rừng này, rốt cuộc anh có bao nhiêu tiền vậy, tên giàu có chết tiệt". Y/n tìm lối ra khỏi rừng, đi được một đoạn tiếng chó sủa xuất hiện cùng với tiếng gọi tên em của nhiều người. Em biết Rin dậy rồi và đang cho người đi tìm em, một cỗ ớn lạnh lan tỏa khắp người. Em biết hậu quả khi bị tìm thấy cũng biết việc này không thành công sẽ liên lụy đến mọi người em thương yêu nhưng em đang tìm tự do cho chính mình, có gì là sai đâu? Nhưng đâu biết rằng số phận bản thân đã an bài là nằm sẵn trong tay anh ta, cả đời cũng chẳng thoát được.
Cố gắng lết từng bước chân đau đớn đi trong đêm tối ở giữa cánh rừng thông, chưa bao giờ Y/n tuyệt vọng đến lúc này. Em thầm cầu nguyện "Thưa người, làm ơn cho con thoát khỏi đây. Con muốn có lại tự do, muốn thoát khỏi bánh răng vận mệnh, muốn nắm giữ vận mệnh của chính mình". Đúng như lời thỉnh cầu của em phép màu đã xảy ra, trước mắt em là cánh cổng dẫn ra đường, chỉ một đoạn nữa thôi là em sẽ có được tự do mà em khao khát. Nhưng sự sắp đặt của vận mệnh là thứ sẽ không bao giờ thay đổi, Rin xuất hiện cùng với vệ sĩ và một bầy chó săn đứng sẵn ở bìa rừng gần cổng đợi em. "Chạy xa quá đó mèo con, tôi tán dương cho sự cố gắng vô ích của em. Giờ thì, em là một người thông minh nên hiểu tình hình rồi chứ". Rin từ từ tiến lại chỗ em. "Đừng qua đây" em rút ra trong túi áo một con dao "Nếu anh dám thì sẽ hối hận đấy". Rin cười khẩy "Bé à, em nghĩ con dao đó làm tôi bị thương được sao". Thấy anh sắp tiến lại gần Y/n kề dao vào cổ mình "Thế này thì anh có dám nữa không?". Rin bày ra vẻ mặt không ngạc nhiên mấy, dường như đã chuẩn bị gì đó rồi quay ra đằng sau ra hiệu cho mấy người khác. Em bối rồi nhìn theo. Đám người đó lôi ra vài đứa trẻ, em sững sờ khi nhận ra là đám trẻ ở cô nhi viện.
(Dù đã đi làm và có nhà riêng nhưng Y/n vẫn thường xuyên thăm cô nhi viện và rất thân với lũ trẻ ở đó. Cô nhi viện là gia đình của em.)
"Anh...Thả lũ trẻ ra. Đừng có động vào chúng". Rin đáp lời "Lựa chọn là ở em Y/n. Một là ngoan ngoãn quay về với tôi, hai là đám nhóc sẽ bị chó cắn ĐẾN CHẾT". Anh ta nhấn mạnh hai từ cuối, khắc từng chữ vừa rồi vào đầu em. Em nhìn bọn trẻ, chúng đang vô cùng sợ hãi, em tự nghĩ "Sao mình có thể ích kỉ và xấu xa tới vậy, lũ trẻ không liên quan đến việc này. Chỉ vì tự do mà làm hại đến gia đình của em ư?". Nước mắt tuôn rơi trên khuôn mặt em, em thả con dao ra "Tôi đồng ý, Rin. Tôi sẽ quay về với anh". Nói rồi em vội đến gần bọn trẻ, sau một hồi thấy không có tổn hại gì trên người chúng em thở phào. Rin đến gần vươn tay ra phía em "Đi nào. Tôi bế em". "Đưa lũ trẻ về an toàn và từ giờ đừng đụng vào họ, tôi sẽ không bỏ trốn nữa". Rin gật đầu "Chỉ cần em ngoan chuyện gì tôi cũng đáp ứng".
Bọn trẻ được đưa trở lại cô nhi viện. Em nhìn chiếc xe trở lũ trẻ và cảnh tượng cánh cổng dần đóng lại, đôi mắt của em cũng mất đi một tia sáng. Rin bế em trên tay, quay trở về căn biệt thự. Em quay đầu lại, nhìn cánh cổng lần cuối cũng như nhìn tự do dần xa hơn rồi biến mất nhưng lại nghĩ tới lũ trẻ. "Đáng mà" em bật ra hai từ đầy chua chát, cười một nụ cười gượng gạo rồi úp mặt vào lòng Rin bật khóc.
Về đến phòng, Rin ném em lên giường "Đừng tưởng em đang bị thương mà tôi không làm gì". Anh xé hết đồ trên người em, hôn em ngấu nghiến. Em để mặc cho Rin làm điều anh muốn. Anh rải những nụ hôn vụn vặt lên khắp cơ thể em, áp môi mình vào nơi tư mật của Y/n.
"Hồng hào, còn thơm nữa. Y/n em đúng là thiên thần"
"Ahhh...ngh...đừng...R...Rin...hah...hah". Em cong mình tránh đi những khoái cảm, Rin ghì chặt eo em bằng tay làm cho vùng da ở đó ửng đỏ in dấu tay anh. "Nhạy cảm quá đó. Dâm thật đấy Y/n"
Anh đưa tay khám phá phần hồng hào trong em, một ngón rồi hai ngón. Tay anh ra vào như động tác giao hợp "Rin...không...ahhhh...hah...ch...chậm lại...um...ahh...hah...ngh~". Càng ngày càng nhanh hơn, Rin không để ý đến lời em nói mà hiện giờ trong đầu anh tràn ngập khuôn mặt gợi dục của em. Ửng đỏ, trên khóe mắt có một vài giọt lệ, miệng không ngừng rên rỉ theo nhịp ngón tay anh. "Rin...AHHHH...em ra...sắp ra...ahhh...ahhh...không đừng mà ...ahhhh...ngh...ah... kya~~". Em ưỡn người lên, em sắp ra rồi, tay Rin vẫn không ngừng càn quét bên trong em. Tay nắm chặt ga giường, chân co lại, em ra rồi, tất cả "nước hoa" của em đang trên tay Rin. Anh liếm hết chỗ nước dâm của em trên tay mình "Vị thật dụ người, làm nước giải khát cũng không tệ". Em thở hổn hển sau khi bị Rin rút hết nước trong người, tay chân tê rần.
"Giờ thì đến lượt tôi, không phải mỗi mình em được sướng đâu". Anh cởi áo để lộ những múi cơ săn chắc, em nhìn mà đơ luôn cả người. "Thích đến thế sao" Rin phát hiện ra ánh mắt của em dán chặt lên người mình thì cười một cách mãn nguyện. Anh cầm lấy tay em đặt lên ngực mình "Của Y/n tất đấy, sờ thoải mái nhé". Nhờ có vẻ đẹp mã đó mà trong một khắc em đã bị hút hồn mà quên đi những chuyện Rin đã làm. (Mê trai đầu thai cũng không hết :<<<). Em định thần lại, nhớ ra bản thân đang trần truồng trước mặt anh vội lấy chăn che lại. Rin bày ra vẻ mặt không hài lòng, gạt chăn sang một bên "Em nên nhớ, em đồng ý quay lại đây thì có nghĩa cả thân thể và linh hồn đều là của tôi". Chẳng biết từ đâu Rin có sợi dây mà trói tay em, đồng thời dùng một cái vòng cổ xích em lại. Anh cởi nốt quần mình ra, để lộ dương vật to, nổi đầy gân (hơn 20 chứ đùa). Rin nắm lấy chân em kéo em gần về phía mình, để chân em gác lên vai rồi dương vật anh một phát lấp đầy em. Y/n vì sự đột ngột của anh mà không kịp chuẩn bị, bụng bị nhồi đầy một cách đau đớn "Đau...đau quá...R...Rin...um...ahh...ngh..." Em khóc rồi, thực sự cho dù đã được nới lỏng trước đó nhưng kích thước của Rin quá khủng rồi. Bây giờ anh đang để ý đến bên dưới của em là máu, Rin hài lòng với kết quả này "Đừng khóc nào bé ngoan. Bây giờ máu trinh của em đang có trên thân cặc tôi đấy, nứng chết mất. Em mà còn khóc tiếp tôi không biết sẽ làm ra loại chuyện gì đâu". Rin tiếp tục ra vào trong em một cách mạnh bạo.
"Hah...bé con em khít quá..."
"Chậm lại...Rin...ah...hah...ngh...ahhhh~...um"
Rin lật em lại, bắt em quỳ chổng mông lên, nắm lấy vòng cổ em kéo về sau. Tư thế này thật gợi dục, Rin vừa chịch vừa đánh mông em *Chát* "Thả lỏng ra xem nào, khít quá. Định cắn đứt cái của tôi hả?". Vì đau quá nên em đành thả lỏng ra, Rin ngay lập tức thúc nhanh và mạnh hơn. Anh giờ như con sói đói vậy, ăn tươi nuốt sống em. "Rin...th...tha em...um...không chịu nổi...ahhh...ah...hah...to quá...um~...ngh". Trong lúc em đang chật vật với những cú thúc của anh, Rin lại chú ý đến chiếc gáy trắng nõn hồng hào của em. Anh cúi xuống cắn mạnh vào đó, tạo nên vết răng ở gáy em như một kí hiệu đánh dấu em là của anh. Rin tăng tốc, dương vật lớn hơn một vòng "Mèo con anh sắp ra rồi...hah~~". Y/n hoảng hốt "kh...không đừng...ahh...vào trong...um...ahhhh...hah...ah...ah...rút ra...ngh~...ahh~~". Rin nắm chặt eo em, chôn thật sâu cự vật vào lỗ nhỏ rồi xả hết nòi giống của anh vào trong em. Bụng em phồng lên do chứa tinh dịch của Rin. Rin rút cự vật ra, em nằm xụi lợ trên giường.
Rin tháo dây cởi trói tay em. Nhưng em chưa kịp định hình anh đã ép em vào tường, cho hai tay em chống lên tường, nâng hông em lên rồi một lần nữa thúc mạnh vào em "Ahhhhh...Rin đủ rồi...um...huc...huc...ahh...không...không làm nữa đâu...e...ahh...em mệt...r...ồi". Em khóc lóc cầu xin nhưng lọt vào tai Rin lại thành ý chơi chết em đi. (hết cứu :>>>) *Chát chát chát* Anh liên tục tét mông em cho đến khi nó ửng đỏ lên. "Hôm nay tôi phải khiến em mang thai. Sinh con cho tôi". Anh bắt lấy cằm em, trao một nụ hôn nồng cháy. Bụng em giờ nhô lên một khối hình dương vật anh, Rin không thương tiếc mà dùng tay nhấn vào chỗ đó, em thít chặt lại "um...hum...ah...ah...ha...s...sướng...sướng quá rồi". Rin nhấc hông em lên, chân em rời khỏi mặt đất; ngoài điểm tựa là tay ra thì giờ em phụ thuộc hoàn toàn vào anh. Rin chạy nước rút "Gah...hah...tôi sẽ bơm đầy vào tử cung em tinh dịch của tôi, khắc hình cặc tôi vào cái lồn dâm hồng hào của em, thỏa mãn tôi". Rin lấp đầy tử cung em bằng một đợt tinh trùng đặc quánh, với lưu lượng như này cảm giác như em có thể sinh ba luôn vậy. Rin rút cặc ra, em vì mất sự chống đỡ mà ngã xuống đất, ngất tại chỗ vì kiệt sức còn chưa kể đến vết thương ở chân.
Rin đưa em đi tắm rửa, rồi bế em lên giường. Anh ôm em vào lòng "Y/n của anh. Anh yêu em lắm. Yêu đến chết".
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chăm chỉ chưa. Khen tui đi. UwU. Cho xin một vote nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com