Lâm Kiều từ nhỏ lớn lên ở Hoắc gia, vì có thể sinh tồn được trong thế gia hào môn này, chỉ có thể không ngừng lấy lòng Hoắc gia nhị thiếu kém tuổi cô.Hoắc Ngập từ nhỏ chính là con nhà người ta, làm cái gì cũng đều đứng nhất, lịch sự văn nhã không đánh nhau, không phát giận, cũng không hút thuốc, không uống rượu, không có bất kỳ ham mê bất lương gì, ôn nhu săn sóc, không có khuyết điểm..Nhưng chỉ có Lâm Kiều biết, người cô luôn lấy lòng lại chính là một con rắn độc ôn nhu.Lâm Kiều: "Cậu rốt cuộc muốn thế nào?"Hoắc Ngập tháo kính xuống, văn nhã cười khẽ: "Chị đã không yêu tôi, vì sao còn cười với tôi?"…
LỜI TÁC GIẢ: XIN MỌI NGƯỜI ĐỪNG ĐỀ CẬP BỘ TRUYỆN NÀY Ở BẤT CỨ NƠI NÀO KHÁC NGOÀI NHỮNG NƠI CÓ LIÊN QUAN ĐẾN TRUYỆN. XIN MỌI NGƯỜI ĐỪNG RA NGOÀI NÂNG BỘ NÀY ĐẠP BỘ KIA, KHÔNG KY, KHÔNG CÁO BUỘC ĐẠO VĂN VÔ TỘI VẠ MÀ KHÔNG CÓ BẰNG CHỨNG XÁC ĐÁNG.Tác giả: Tương Tử Bối.Biên tập: Chước.Độ dài: 92 chương + 3PN.Thể loại: Hiện đại, mùa hoa mùa mưa (thanh xuân tuổi trẻ), sâu sắc một lòng, gương vỡ lại lành, vườn trường, 1×1.___Dụ Phồn rất không vừa mắt học sinh chuyển lớp vừa mới tới.Đối phương nhìn cậu một cái.Dụ Phồn: Cậu ta tìm tôi hẹn đánh nhau.Nhìn lần hai.Dụ Phồn: Cậu ta hỏi có phải tôi rén không.Nhìn lần ba.Học sinh chuyển lớp vẫn giữ nguyên khuôn mặt lạnh tanh không cảm xúc kia, đưa cho cậu một phong thư: "Bạn học Dụ."Dụ Phồn nghĩ thầm học sinh giỏi đúng là làm màu, đánh nhau còn phải đưa thư khiêu chiến, xắn tay áo đứng dậy."Mong cậu hãy nhận lấy thư tình của tôi."Bạn học Dụ lập tức ngồi lại về chỗ.Nhân vật chính: Trần Cảnh Thâm (công) × Dụ Phồn (thụ).Từ khóa: Đời thường, chậm nhiệt.Xác định chủ đề: Yêu học tập, yêu cuộc sống, yêu bản thân.…
"Cậu nghiện hả?"Tác giả: Sài Kê Đản. Văn Án: ( hài hước, vui vẻ, hỗ công.)"Có một loại người.Tựa như ma túy. Dính vào một cái. Cuộc đời này khó có thể cai."(Đậm chất Bắc Kinh, cường cường, HE.) Số chương: 342 chương cả phiên ngoại. Quyển 1 Rung động thanh xuân: 208 ChươngQuyển 2: Lửa tình bùng cháy: 106 Chương.Phiên ngoại Hải-Bạch: 4 Chương. Phiên Ngoại Mãnh-Kỳ: 24 Chương. Nhân vật: Bạch Lạc Nhân x Cố Hải.Phụ: Dương Mãnh x Vưu Kỳ. Tình trạng bản gốc: Hoàn, Bản dịch: Đang làm-ingEdit:Tiểu Phong, xASAx; Biên soạn: DB_96N, An An (Đường Vân Anh), test: Hồ Nhật Hoàng, PeTe, Ốc Tiêu.…
Quyển truyện thứ 3. Nam Liệt năm nay 30 tuổi, tướng mạo vô cùng anh tuấn, anh cao 185cm.Khuôn mặt hoàn mỹ với cặp mắt sâu thăm thẳm, sống mũi cao.Bề ngòai anh là chủ tịch của tập đòan Nam Thị, một nguời với vẻ ngòai lạnh nhạt thờ ơ.Đằng sau thân phận chủ tịch, anh là một thủ lĩnh vô tình lãnh khóc.Anh là người đứng đầu của bang Phi Long, là một ông trùm đích thực trong hắc đạo.Tôn chỉ của anh là."Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết."Một khi Nam Liệt ra tay thì sẽ không thủ hạ lưu tình, anh ghét nhất là người nào không phục tùng mệnh lệnh của anh.Người trong hắc đạo chỉ cần nghe nhắc đến cái tên Nam Ca, điều cảm giác sợ sệt bất an.Sự tàn nhẫn vô tình độc ác của anh, làm người ta vừa kính trọng vừa sợ hãi.Người ngoài chỉ biết anh là Nam tổng của tập đoàn Nam Thị.Họ không thể ngờ, một người với dung mạo anh tuấn lịch lãm như vậy, lại là một ông trùm hắc đạo, và là một kẻ máu lạnh.Hàn Mạc năm nay 25 tuổi cao 170cm, cô sở hữu một nhan sắc tuyệt mỹ.Khuôn mặt thon dài với cặp mắt sắc bén lạnh lùng băng giá, sống mũi cao thẳng và đôi môi gợi cảm.Mái tóc dài màu nâu mịn màng được cô búi lên cao.Hàn Mạc là người phụ nữ đầu tiên trong lịch sử, nắm giữ trong tay toàn bộ thế lực xã hội đen của Đông Nam Á.Cô bất đầu tiếp nhận chức vụ thủ lĩnh vào lúc cô 18 tuổi.Sau chỉ 7 năm cai quản Bang Con Rồng Vàng, tiếng tăm Hàn Mạc đã vang vội khắp nơi trên toàn thế giới." Hàn Mạc em đừng mơ có thể thoát khỏi Nam Liệt anh, dù em có xuống đến 18 tầng địa ngục anh cũng sẽ lôi em trở về."…
Tác giả: Tiểu Đào ĐàoThể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Hệ thống,Trạng thái: Hoàn ThànhMình là người REUP để đọc offline❤️Có SỬA lỗi vặt trong truyện.GIỚI THIỆU TRUYỆN[Hệ Thống] : Sắc Nữ - Tiểu Đào ĐàoĐộ dài: 479 Chương (Đã Hoàn Thành)Giới thiệu truyện ngôn tình pha chút yếu tố xuyên không này:Huyên Huyên tỉnh lại, phát hiện mình đang ở trong bệnh viện. Cô nhớ rằng bản thân mình rơi từ tầng 16 xuống, tại sao vẫn còn sống?Cô nhớ rất rõ, Đêm đó là sinh nhật lần thứ 25 của cô. Cô định giành cả thanh xuân này dành tặng cho Hạ vũ, người con trai cô yêu thương nhất.Trên tay Huyên Huyên cầm bánh kem, chuẩn bị đẩy cửa vào, âm thanh người con trai đang cười cợt cùng ai đó vang lên. Xoắn suýt từng dây thần kinh não Của cô." Mặc Nhiên à! Anh chỉ yêu mình em thôi! Cái người Huyên Huyên kia cả thân thể như cây củi khô. Mông không có ngực càng không, quen nhau 5 năm mà chỉ cho anh nắm tay.Cô ta không giống như em, xinh đẹp lại biết cách chiều chuộng anh . Toàn thân cái gì cũng tốt hơn cô ta, anh chỉ yêu mình em thôi Mặc Nhiên. Làm hiệp nữa nào." Ghét anh quá, để Huyên Huyên mà nghe anh nói lúc này, cô ta đau lòng chết thôi." em lo lắng cái gì!? Hôm nay cô ta không về đâu, nghe anh chiều thêm một hiệp nữa đi.Huyên Huyên, nghe được những lời mà người con trai cô yêu nhất nói về cô như vậy. Còn đang đè dưới thân là cấp dưới của cô Mặc Nhiên. Cô đau lòng không dám đẩy cánh cửa kia ra.Chỉ biết ôm mặt khóc chạy ra ban công, hét thật lớn....chỉ muốn tâm trạng tốt hơn chút. Có thể do cô bất cẩn dùng sức hơi lớn ngã về phía tr…