boi chi can o muc an toan
- Trong phiên thảo luận tại hội trường sáng nay (26/5), các đại biểu Quốc hội thống nhất bội chi ngân sách nên dừng ở mức 6,5% - 7%. Nếu bội chi ngân sách tăng sẽ ảnh hưởng tới sự an toàn cho ngân sách quốc gia. Để giám sát khoản bội chi, cần phải kiểm soát chặt chẽ ngân sách tạm ứng như cho vay ưu đãi. Nếu không thực hiện tốt vấn đề này thì nguy cơ tái lạm phát sẽ lại diễn ra.
Một ngày rưỡi là thời gian mà Quốc hội dành cho phiên thảo luận được dự báo là nóng về báo cáo đánh giá bổ sung kết quả thực hiện Nghị quyết của QH về kế hoạch phát triển KT-XH và ngân sách Nhà nước năm 2008; tình hình triển khai thực hiện nhiệm vụ KT-XH và ngân sách Nhà nước năm 2009.
Tại phiên mở đầu sáng nay, đa số các ý kiến đều đồng tình với những giải pháp mà Chính phủ đã thực hiện trong thời gian qua, đặc biệt là các gói kích thích kinh tế, bảo đảm an sinh xã hội, góp phần hạn chế tình trạng suy giảm do ảnh hưởng của khủng hoảng kinh tế thế giới.
Theo báo cáo của Chính phủ, dự kiến năm 2009, mức bội chi ngân sách sẽ là 8%, nhiều đại biểu Quốc hội cho rằng, đây là mức quá cao, không an toàn cho nền kinh tế và cần hạ mức bội chi này xuống.
Theo đó, ĐB Huỳnh Ngọc Đáng (đoàn Bình Dương) nêu ý kiến, bội chi ngân sách nên dừng ở mức 6,5%. Nếu bội chi ngân sách tăng sẽ ảnh hưởng tới sự an toàn cho ngân sách quốc gia. Để giám sát khoản bội chi, cần phải kiểm soát chặt chẽ ngân sách tạm ứng như cho vay ưu đãi. Nếu không thực hiện tốt vấn đề này thì nguy cơ tái lạm phát sẽ lại diễn ra.
ĐB Phạm Thị Loan (đoàn Hà Nội) cũng đồng quan điểm với ý kiến trên của ĐB Huỳnh Ngọc Đáng, tổng số vốn kích cầu lên tới 145.000 tỷ cho thấy sẽ có sự mất cân đối về thu - chi, bội chi ngân sách sẽ tăng lên. Bội chi ngân sách sẽ không chỉ tăng 8% GDP vì chuyển nguồn vốn từ năm 2008 đã là 30.000 tỷ đồng. Hiện nay, chưa tính phát hành trái phiếu Chính phủ vào bội chi, nếu tính cả nguồn này vào thì bội chi sẽ lên tới trên 10% GDP.
Theo ĐB Phạm Thị Loan, đại biểu Đỗ Mạnh Hùng (đoàn Thái Nguyên), chúng ta nên để mức bội chi nên dừng ở mức 7% (bội chi ngân sách 2007 là 4,94%, 2008 là 5,64%). ĐB Phạm Thị Loan (đoàn Hà Nội) cho rằng, để giảm bội chi ngân sách cần thực hiện cắt giảm những khoản chi không cần thiết như khánh tiết, hội họp...
Còn ĐB Trần Du Lịch (đoàn TP.HCM) cho biết: "Trong năm 2009, nếu nước ta đạt mức bội chi 8% và kiểm soát giá cả dưới 10% thì đây là việc làm cần thiết và nếu không làm thì chúng ta khó có thể phục hồi nhanh trong năm 2010. Theo ĐB Trần Du Lịch, hiện tất cả các nước đều công bố về mức bội chi ngân sách năm 2009 (Mỹ là 11%, Nhật Bản ở mức 10%, ngay cả Ấn Độ cũng ở mức 11,4%). Ông Lịch đề nghị Quốc hội cần ra một nghị quyết riêng về tăng bội chi ngân sách với các điều kiện đi kèm như: làm rõ phần nào là để bù thiếu hụt cho thu ngân sách, phần nào để chi thêm cho kích cầu, và cuối cùng là kết quả của việc tăng bội chi ra sao.
Giải pháp mà các ĐB đề ra để giảm bội chi là cần triệt để khai thác mọi nguồn thu để giảm bội chi ngân sách ở mức tối đa, giúp Chính phủ thuận tiện trong việc điều hành. Vì vậy, Ủy ban thường vụ Quốc hội nên có quyền hạn và trách nhiệm nhiều hơn trong việc quản lý các khoản thu - chi ngân sách.
Theo kiến nghị của một số ĐB đoàn TP.HCM, Quốc hội cần ra Nghị quyết về vấn đề bội chi chứ không phải chỉ đồng ý thực hiện rồi cứ thế mà làm. Nghị quyết này phải nêu rõ nguồn nào trong bội chi bù đắp thâm hụt trong nguồn thu, phần nào tăng vốn kích cầu và khoản tăng đó đầu tư vào đâu. Cuối năm 2009, Chính phủ phải đưa ra kết quả thực hiện bội chi này ra sao, xem có đạt được các mục tiêu hay không.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com