Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 23: Anh thích em

Han Bin một tay chống cằm, tay còn lại chốc chốc lại gõ trên mặt bàn.

Điện thoại trong tay bỗng nhiên rung bần bật.

Han Bin không thèm nhìn qua, từ chối trả lời.

Xoa xoa vòng cổ hình mèo con.

Chiếc vòng kia chính là chiếc vòng Hyuk mang theo khi thi đấu. Vì sao lại ở trên cổ Han Bin? Bởi vì vòng cổ kia vốn là của Han Bin.

Hwa Rang lúc trước nói mua quà ở Thái, chính là chiếc vòng cổ này.

"Tuy rằng anh chưa từng đeo qua nó, nhưng nó chính là anh, cho nên, em tin rằng nó sẽ đem đến may mắn cho em" Koo Bon Hyuk tháo vòng cổ xuống, đưa tới trước mặt Han Bin.

"Nhưng nó cũng có đem đến may mắn cho cậu đâu..."

Hyuk thấy Han Bin không nhận lấy, dứt khoát giúp anh đeo lên, thuận tiện ôm luôn vào lòng.

"Hiện tại anh đang ở trước mặt em, em ôm anh, anh cũng không đẩy em ra, đây chính là may mắn lớn nhất của em"

Sau đó trong phòng chờ Hwa Rang tình cờ nhìn thấy chiếc vòng trên cổ Han Bin liền kinh hãi không thôi.

"Ê! Vòng cổ em tặng Han Bin hyung mà! Sao chưa gì anh đã đeo cho anh ấy rồi! Em muốn tự tay đưa nó cho Han Bin hyung mà!! Em muốn đem đến bất ngờ cho anh ấy! Koo Bon Hyuk! Không phải hyung nói đeo một lát sẽ mang trả em sao!!!"

Hyuk bịt lỗ tai lại, vờ như không nghe thấy gì.

"Đ!T ( 'o′)凸"

Cuối cùng Hwa Rang một lần nữa phải tự mình đeo lại vòng cổ cho Han Bin thì trận tranh cãi mới chấm dứt.

Di động lại rung lên. Lại từ chối.

Han Bin nhìn twitter trước mắt, thở dài.

Sau khi Hyuk cùng Han Bin xác định mối quan hệ, hai người cũng không có bước tiến triển nào nữa, ngược lại Han Bin lại càng cảm thấy bất an.

Hyuk vẫn bay khắp thế giới, sasaeng fan thì cứ tre già măng mọc, một chút tự do cũng không có.

Ngay cả hẹn hò xem phim cũng không dám đi.

Khi Han Bin muốn gặp Hyuk cũng phải đợi sau buổi biểu diễn. Lúc gặp nhau cũng chỉ là bốn mắt nhìn nhau, nói rất ít.

Tuy rằng Hyuk bất kể ở đâu mỗi ngày đều gọi điện thoại, nhắn tin không ngừng, nhưng Han Bin vẫn cảm thấy mệt mỏi, không phải là cơ thể, mà là tinh thần.

Hyuk lại ra nước ngoài.

Han Bin xem preview ở sân bay, mệt đến không cử động nổi. Bỗng nhiên, một preview đập vào mắt.

"Ha! Koo Bon Hyuk! Nói chuyện với chị tiếp viên hàng không xinh gái cười rạng rỡ quá nhỉ?"

Trong ảnh Hyuk đang cùng nữ tiếp viên hàng không mặc đồng phục nói chuyện. Theo ảnh mà nói, dáng người chị kia thực sự không tệ,

"Đ*m! Cười trông y hệt Tôn Ngộ Không!!!" Trong lòng Han Bin thập phần không thoải mái.

Vừa đúng lúc Hyuk gọi tới, Han Bin không nghĩ ngợi chút nào liền từ chối.

Hyuk lại gọi, Han Bin lại từ chối.

Han Bin nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, buồn chán gõ gõ bàn.

"Mình bây giờ sao lại giống mấy bà cô như vậy? A a a a a a a a phát điên lên mất"

Bên kia Hyuk gọi mấy lần nhưng đều bị từ chối, đứng ngồi không yên.

"Hwa Rang, mèo con không nhận điện thoại, có phải là có chuyện gì rồi không?"

"Sao em biết được..." Hwa Rang phóng bạch nhãn.

"Anh ấy đang lên lớp sao?"

"Sao em biết được..."

"Anh có nên tiếp tục gọi không?"

"Sao em biết được →_→"

"Em nói xem, mèo con có phải đang hẹn hò cùng người khác nên cố tình không nhận điện thoại của anh không?"

"Làm sao em biết được!!!"

"Sao cái gì em cũng không biết thế →_→"

"Đ*m! Khó khăn lắm em mới có fanboy lại bị hyung bắt đi làm bạn trai rồi! Giờ hyung còn ở đây mà hỏi em sao! Nếu Han Bin hyung là bạn trai của em, em sẽ nói cho hyung biết vì sao anh ấy không nghe điện thoại của hyung!!" Hwa Rang bị làm phiền, rốt cuộc cũng bộc phát.

"Thế không được đâu, anh ấy chỉ có thể là fanboy của em thôi, không thể làm bạn trai được" Hyuk không hề bị ảnh hưởng, vẻ mặt bình tĩnh nói.

"Đ*m..."

"Sao thế?" Tae Rae thấy hai người đang ồn ào liền tới hỏi.

"A, Tae Rae em tới đúng lúc đó, Hwa Rang nói có chuyện muốn hỏi em" Hyuk ném Hwa Rang lại, lướt instagram.

Hwa Rang hận không thể chạy tới bóp chết Koo Bon Hyuk kia, nhưng chứng kiến vẻ mặt mông lung của Tae Rae đành nén nhịn xuống.

"Hyung có chuyện gì muốn hỏi em sao?" Giọng nói trầm thấp của Tae Rae vang lên bên tai Hwa Rang.

"Anh..."

Hwa Rang vừa định nói ra, Tae Rae đưa tay lên đặt trên bờ môi hắn, ánh mắt Hwa Rang dịu dàng như một hồ nước.

"Yêu" 

*Câu này là Tae Rae ổng tưởng tượng như trong phim xong tự nói ra nha, còn Hwa bị bịt mồm rồi =)))

Hwa Rang sửng sốt 2 giây.

"Yêu yêu cái rắm!!! Có phải đang đóng phim đâu!!"

"╮(╯▽╰)╭"

Hyuk nghĩ một lát rồi gửi tin nhắn qua instagram cho Han Bin. Nhưng đợi một lúc lâu sau cũng không trả lời.

Rốt cuộc là vấn đề ở chỗ nào nhỉ?

Trong lúc vô ý nhìn thấy bức hình chính mình cười với chị tiếp viên hàng không, Hyuk cơ hồ đã tìm được mấu chốt vấn đề.

Ngón tay nhanh chóng bấm bấm di động.

"Mèo con! Đừng giận mà, đó là chị họ của em thôi!"

Han Bin cuối cùng nhắn tin lại.

"Cậu nói đấy là chị của mẹ cậu tôi còn có thể tin được một chút"

".......kia là....con của bác...."

"(╯'□′ )╯ (┻━┻"

"Mèo con, anh tin tưởng em đi có được không? Thật là chị họ em mà! Bằng không em cho anh cách liên lạc với chị ấy gọi xác nhận nhé? Nhưng mà liên lạc xác nhận xong phải xóa luôn số điện thoại không được cùng chị ấy nói chuyện nữa! Em sẽ ghen đó!"

"Ai muốn xác nhận!" →/////→

Hyuk thực sự có năng lực này, Han Bin bất luận thế nào cũng sẽ không giận dỗi quá hai giờ.

"Mèo con, em rất nhớ anh!"

"Tôi nhớ Hwa Rang thân yêu của tôi →_→"

Hyuk thiếu chút nữa quăng điện thoại đi, cũng may kiềm chế được. Ngay sau đó một tin nhắn gửi đến.

"Nhân tiện có 1 chút nhớ cậu →/////→"

Hyuk thay đổi sắc mặt liên tục, mắt cười cong cong như trăng non, hai gò má nhô cao.

"Aigoo, mèo con của em đáng yêu muốn chết lun~"

"Đánh chết cậu Koo Bon Hyuk! Ông đây so với cậu lớn hơn nhiều đấy biết chưa hả? Đáng yêu cái rắm!!"

"Ai~~~ Không phải thẹn thùng đâu~~"

"Cút đi!!!"

Kết thúc concert ở nước ngoài lại đến concert trong nước.

Han Bin lần này đi cùng Choi Eun Seok, bởi lẽ Eun Chan phải tăng ca ở công ty...

"Mèo con! Tuy rằng thân thể của tôi ở công ty, nhưng tim tôi ở cùng chỗ với hai người!!" Eun Chan kéo tay Han Bin nói như vậy.

"Tốt nhất là cậu đem lòng mề của cậu trả về trong thân thể đi →_→"

Han Bin lần đầu tiên đi một mình cùng Eun Seok nên có chút xấu hổ.

"Ách...cậu với Hyeong Seop gần đây sao rồi?" Han Bin vì muốn làm dịu bầu không khí phải tìm chủ đề nói chuyện.

"Hoàn hảo"

"Ha ha ha, vậy là tốt rồi" Han Bin xấu hổ cười hai tiếng.

"Hai người rất lâu rồi chưa gặp nhau sao?"

"Không phải"

"Hai người mỗi ngày đều gặp nhau sao?"

"Đại khái"

"Ra nước ngoài cũng gặp?"

"Đúng thế"

"Làm sao như thế được!"

"Cùng máy bay"

"....."

Đ!t, quả nhiên là em trai của đại gia.

Han Bin cảm thấy Eun Seok mỗi câu nói ra đều không quá hai từ, nói chuyện cùng cậu ta cực kì khó khăn nên không nói nữa.

Nhưng Eun Seok bỗng nhiên mở miệng.

"Anh và anh trai tôi..." Nói được một nửa lại không nói nữa.

Han Bin nghe giọng điệu của Eun Seok, mấy ý nghĩ linh tinh vòng qua vòng lại trong đầu, cuối cùng tìm ra một ý nghĩa thích hợp nhất nói một câu.

"Tôi và anh trai cậu không có quan hệ gì hết! Chúng tôi là bạn bè bình thường thôi, cậu đừng hiểu nhầm!"

"...."

Han Bin nói xong cũng cảm thấy mình nghĩ nhiều quá rồi vậy nên im lặng.

"Anh cùng người kia...Hyukie, sao rồi?"

Han Bin nghe được cậu ta gọi Hyukie liền sửng sốt không thôi.

"Cậu không nhớ rõ tên của Koo Bon Hyuk phải không?"

Biểu cảm trên gương mặt của Eun Seok dù không thay đổi quá nhiều, nhưng ánh mắt đã bán đứng cậu ta. Ánh mắt có chút né tránh, Choi Eun Seok có chút ngại ngùng.

"Thật xin lỗi"

Han Bin nhìn Eun Seok thay đổi, nháy mắt cảm giác Eun Seok vô cùng đáng yêu.

"Ha ha ha, aigoo, Eun Seok à sao cậu lại đáng yêu như vậy~"

Eun Seok thực sự bị đỏ mặt.

Lời nói ra miệng rồi Han Bin mới kịp phản ứng.

Ê, giọng điệu này cảm giác quen quen á.

Khi diễn tập, Hyeong Seop liều mạng vẫy tay với Eun Seok, nhưng điều khác với tưởng tượng của Han Bin chính là Eun Seok cũng phản ứng lại y hệt như vậy.

Quả nhiên là người đang yêu phải như vậy mới đúng a!

Sau khi diễn tập kết thúc, Han Bin nhận được tin nhắn của Hyuk.

"Em ở phía sau sân khấu đợi anh"

Han Bin chột dạ nhìn tứ phía, chào Eun Seok rồi nhanh như mèo hướng tới sau cánh gà.

Sắc trời đã tối, trong hậu trường toàn là các khung sắt, Han Bin lén lút vòng qua các khung sắt trốn bảo vệ.

Bỗng nhiên sau lưng Han Bin xuất hiện một bàn tay, bịt miệng cậu lôi vào một góc.

Han Bin trong nháy mắt trở nên luống cuống, chống cự vài cái phát hiện sức lực người kia cực kì lớn.

Han Bin nghĩ thầm Đ*m bắt cóc à, nghĩ ông đây có thể tùy ngươi muốn làm gì thì làm sao!

Vì thế, Han Bin nhanh chóng phản ứng lại bắt lấy tay người kia.

"Đau đau! Tay tay đau!"

Giọng nói người kia cực kì quen thuộc, Han Bin lập tức thả tay ra.

"Koo Bon Hyuk cậu không muốn sống nữa hả! Học cái gì tốt không học lại đi học thói bắt cóc! Có bị thương không hả?"

Han Bin tuy rằng miệng quở trách nhưng vẫn vội vàng tiến lên kiểm tra cánh tay Hyuk có bị thương không.

Hyuk một bên xoa vai một bên quyệt miệng than thở.

"Ở trong góc nhỏ chật hẹp này hai người đứng gần rất ái muội đó"

"Cút đi! Về sau đừng có xem phim thần tượng nữa!"

"Q^Q"

"Bả vai thế nào rồi?" Han Bin nói xong lại tiến lên xoa bả vai Hyuk.

"Không sao đâu.. Em vốn đang nghĩ không khí rất tốt có thể hôn môi một cái"

Han Bin lườm một cái, Hyuk rụt cổ lại.

Hai người trong một thời gian ngắn đều không nói gì.

"Mèo con" Hyuk phá vỡ im lặng "Không thể thường xuyên gặp mặt, không thể quang minh chính đại hẹn hò, không thể trở thành người đầu tiên bên cạnh anh khi anh cần nhất. Có phải anh cảm thấy như vậy rất bất an không?"

Han Bin muốn nói gì đó, Hyuk lại tiếp tục nói tiếp "Em muốn từng giây từng phúc đều cùng anh dính lấy nhau. Muốn nắm tay anh cùng đi xem phim. Muốn cuối tuần ở nhà anh cùng nhau chơi game, sau đó buổi tối tìm đủ mọi lí do ở lại nhà anh cùng anh chen chúc trên một cái giường qua đêm. Muốn khi bị ốm gọi điện cho anh, sau đó anh vội vàng chạy đến nhà em, cẩn thận chăm sóc em, sau đó em làm nũng với anh, anh bất đắc dĩ chui vào chăn ôm em ngủ. Em chưa từng yêu ai, đây là lần đầu tiên, em thề đó! Anh là người đầu tiên của em. Cho nên em cũng không biết cách yêu thương của em có đúng hay không nữa, em chỉ muốn anh vui vẻ, chúng ta thật vui vẻ. Em muốn anh khi bên em sẽ thật hạnh phúc. Nhưng mà em sợ bây giờ, tất cả mọi thứ không phải sự thật. Sợ rằng anh sẽ mệt mỏi với cuộc sống như vậy, sợ em không thể làm cho anh vui, sẽ không làm cho anh hạnh phúc. Điều làm em sợ nhất chính là, anh sẽ rời xa em."

"Hyuk..." Han Bin nhìn Hyuk, tim đau nhưng vô cùng cảm động.

"Han Bin, em đã từng nghĩ tới tương lai, nghĩ tới rất nhiều khả năng có thể xảy ra. Nhưng bất luận là thế nào đi chăng nữa, bên cạnh em vẫn là anh, chỉ có thể là anh. Em..."

Hyuk còn muốn nói tiếp gì đó nữa, nhưng bất ngờ trên môi truyền tới một cảm giác man mát ẩm ướt.

Han Bin hơi ngẩng đầu lên, hai tay cầm lấy áo Hyuk, nhắm mắt lại, lông mi vì khẩn trương nên có chút run rẩy, môi cứ như vậy đặt lên chiếc miệng vẫn còn đang lải nhải của Hyuk.

Koo Bon Hyuk vì bất ngờ nên mắt mở tròn xoe.

"Bây giờ có cảm giác chân thực chưa?" Han Bin âu yếm ôm lấy mặt Hyuk.

Han Bin còn bất ngờ hơn nữa, đầu óc trống rỗng lắc lắc.

Han Bin nở nụ cười.

"Đồ ngốc. Nếu anh đồng ý bên em rồi thì chính là một mực muốn cùng em thôi. Anh thích em, giống như em thích anh vậy. Em lo lắng vậy anh cũng sẽ lo lắng, em khát khao cũng giống như anh khát khao. Chúng ta sẽ ở bên nhau, thật lâu thật lâu..."

Trên sân khấu ngọn đèn chiếu tới góc hai người đang đứng, bóng hai người chồng lên nhau.

Đúng vậy, chúng ta sẽ ở bên nhau thật lâu thật lâu.

"Mèo con"

"Hả?"

"Thương lượng chuyện này một chút được không?"

"Chuyện gì?"

"Anh...có thể vượt rào được không?"

"Phi! Không có cửa đâu! Ông đây là fan trung thành của Hwa Rang yêu quý! Duy nhất! Fan trung thành! Đừng có nghĩ sẽ chia rẽ bọn anh!!"

"Gì cơ? Chia rẽ các anh? Các anh ở cùng nhau bao giờ hả!! Từ hôm nay em chính thức trở thành anti của Song Hwa Rang! Anti Hwa Rang yêu quý của anh! Cả đời đều ghét!"

"Đ!! Koo Bon Hyuk! Làm phản à! Muốn ngồi lên đầu ông đây sao!!"

"A a a!! Bình tĩnh nói chuyện đừng động thủ mà! Đừng đá mông! Em còn phải lên sân khấu nữa! A tha em đi! Đừng đá mông bằng mũi chân!!"

Cứ như vậy cãi nhau cũng rất hạnh phúc, không phải sao ^^

______________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com