Chương 16
【Odasaku luôn là bị hiểu lầm】
Chương 16
Tác giả: Vân Trường Hội
Edit: Moriarty4869
Morofushi Hiromitsu nhìn chằm chằm ly nước, nước gợn từng vòng nhộn nhạo hướng ra phía ngoài, từ sau khi Disaronno nói ra câu nói kia, lòng anh như bị đè một tảng đá lớn, tạo nên nhiều nhịp gợn sóng.
Disaronno vì cái gì sẽ làm anh mang dù, lại che giấu nói là chỗ ở mục tiêu nhiệm vụ có mưa.
Có phải hay không anh ta đã biết hành tung của chính mình, mượn này cảnh cáo mình?
Disaronno làm người thần bí, từ trước đến nay chỉ có một chút nghe đồn lưu truyền giữa các thành viên tổ chức, ai cũng biết có nhân vật lợi hại như vậy, lại ai cũng chưa thấy qua anh ta.
Hiện tại xem ra, Disaronno không chỉ có thực lực mạnh mẽ, ngay cả mạng lưới tình báo cũng không thể khinh thường.
“Không uống nước sao?” Oda Sakunosuke thấy Morofushi Hiromitsu vẫn luôn cầm cái ly, như là lâm vào trầm tư, lên tiếng gọi một chút, “Hay là anh muốn đồ uống khác? Xin lỗi, tôi mới vừa chuyển đến, trong nhà chỉ có cái này.”
“Không, không cần!” Morofushi Hiromitsu làm gì muốn đồ uống, anh thuần túy là không dám uống, sợ bên trong bị bỏ thêm gì đó, “Không cần phiền toái, chúng ta tới nói chuyện chính sự đi.”
Oda Sakunosuke gật gật đầu: “Tốt.”
Hai người đều cực kì quen thuộc loại nhiệm vụ này, cũng biết như thế nào nhanh chóng ăn trộm mục tiêu văn kiện bí mật rất có tâm đắc. Oda Sakunosuke là bởi vì trước đây làm sát thủ tiếp nhận không ít đơn cùng loại, Morofushi Hiromitsu là bởi vì yêu cầu dựa vào hiệu suất hoàn thành nhiệm vụ để tích lũy công trạng, từ tầng dưới chót nhanh bò lên trên.
Hai người quen cửa quen nẻo ghé vào cùng nhau, gần như không phí nhiều miệng lưỡi liền nhanh chóng gõ định phương án hành động.
Sau khi xác định phân công nhiệm vụ, Morofushi Hiromitsu đứng dậy muốn tạm biệt, liếc mắt thấy phòng bếp rỗng tuếch, tủ thức ăn trống không không dính chút bụi.
Morofushi Hiromitsu bước chân ngừng lại, thử cẩn thận nói: “Disaronno, anh ở một mình?”
Oda Sakunosuke đi theo phía sau anh đưa anh ra cửa, nghe vậy trả lời.
“Kia không bằng chúng ta cùng nhau dùng bữa tối đi?” Morofushi Hiromitsu cười tủm tỉm, biểu hiện giống như một cái đồng sự bình thường lo lắng bằng hữu một mình ở nhà không ăn cơm, “Tôi nấu ăn khá ngon.”
“…… Có thể, nhưng là tủ lạnh tôi không có đồ ăn.” Oda Sakunosuke do dự trong chốc lát nói.
Morofushi Hiromitsu vội vàng nói: “Không có việc gì, chúng ta cùng đi siêu thị mua.”
Kia cũng đúng, đồng sự với nhau ngẫu nhiên cũng muốn gia tăng cảm tình.
Oda Sakunosuke nghĩ.
Morofushi Hiromitsu đối với ý tưởng mình vừa thình lình nghĩ ra cực kỳ vừa lòng, đã cùng Disaronno kéo gần quan hệ, còn có thể mượn cơ hội moi tình báo anh ta!
Quả thật là một hòn đá ném hai chim.
Đáng tiếc chính là qua một bữa cơm, Morofushi Hiromitsu trừ bỏ biết được Disaronno đặc biệt có thể ăn cay, cái tin tức gì cũng không bắt được tới tay.
Chứa đầy thâm ý nói, cho dù hỏi Disaronno cũng chỉ được đến một ít hồi phục không đau không ngứa.
Ví dụ như,
Morofushi Hiromitsu ở trong lòng nghĩ sẵn vài lần trong đầu, nói: “Phía trước tôi nghe xx khen anh, nói nhiệm vụ của anh chưa bao giờ thất bại……”
Oda Sakunosuke: “Ừm? Như vậy sao!”
Morofushi Hiromitsu: “……”
Cái này làm cho người ta tiếp tục như thế nào!
Mấu chốt là Oda Sakunosuke hỏi gì đáp nấy, hơn nữa đối một ít đề tài lung tung, anh ta đều sẽ nghiêm túc hồi phục, biểu tình chân thành. Làm người không thể trách cứ anh ấy.
Trừ cái này ra, Morofushi Hiromitsu còn cảm thấy khiếp sợ đối với bộ dáng ôn hòa của anh ngoài dự đoán của mọi người.
Hiện tại Disaronno một chút cũng không có khí thế hùng hổ dọa người lúc gặp mặt ở tổ chức, ngược lại giống anh hàng xóm nhà bên.
Disaronno ở trong, ngoài tổ chức có hai gương mặt, đây đại khái chính là thu hoạch có giá trị duy nhất của bữa cơm này đi!
Ngày tiếp theo, Oda Sakunosuke thu thập thỏa đáng, như cũ đem hai khẩu súng bảo bối của mình đặt tốt. Anh suy nghĩ muốn làm việc tới cửa uy hiếp người, sợ chính mình không có đủ lực uy hiếp, lại từ góc tủ quần áo nhảy ra chiếc áo khoác thuần đen kia.
Áo khoác được đưa đi quá tiệm giặt quần áo, tản ra hương thơm bồ kết nhàn nhạt, hòa tan vài phần lạnh lẽo trên thân áo khoác.
Anh khóa cửa xuống lầu.
Ở thang máy, hộ gia đình cùng tầng nắm tay đứa trẻ nhiệt tình về phía anh chào hỏi. Đối phương không chút nào thèm để ý Oda Sakunosuke mặt lạnh, hai người có qua có lại, nhưng thật ra tám chuyện vui sướng.
Morofushi Hiromitsu đem xe ngừng ở dưới chân chung cư, dựa nghiêng trên cửa xe chờ Oda Sakunosuke. Anh xa xa liền thấy một cái nam nhân tóc đỏ một thân quần áo đen, giống như đúc quán bar đêm đó. Nam nhân tóc đỏ đang ở cùng một vị bà cô khác mang theo trẻ nhỏ tám chuyện, khi tạm biệt, anh ta còn sờ sờ đầu cô bé.
Oda Sakunosuke động tác phi thường nhu hòa, cô bé lấy hết can đảm ôm anh, anh liền nhẹ nhàng ôm bế một chút cô bé, lại đem người đưa về trong lòng ngực mẹ bé.
Khóe mắt đuôi lông mày anh dào dạt ôn nhu làm Morofushi Hiromitsu sững sờ ở tại chỗ.
Không nghĩ tới Disaronno còn có một mặt như vậy, Morofushi Hiromitsu tâm tình phức tạp.
Oda Sakunosuke cùng đôi mẹ con kia tạm biệt, đi hướng Morofushi Hiromitsu, nhàn nhạt nói: “Đi thôi.” Thanh âm như mọi khi trầm thấp, không mang theo cảm tình.
“…… Ừm.”
Morofushi Hiromitsu lái xe, Oda Sakunosuke liền ngồi ghế phụ, một đường trầm mặc. Morofushi Hiromitsu vài lần muốn tìm đề tài, thấy anh có chút xuất thần mà nhìn ngoài cửa sổ, có nghĩ thầm hỏi suy nghĩ cái gì, lại sợ dẫm đến lôi điểm của Disaronno.
Ngay trước khi anh sắp mau nghẹn chết, cuối cùng tới rồi dưới nhà mục tiêu.
Xe dừng ổn, Oda Sakunosuke hoàn hồn, hỏi: “Tới rồi?”
Morofushi Hiromitsu cởi bỏ dây an toàn: “Đúng vậy, mục tiêu hiện tại ở nhà, theo phương án hành động tối hôm qua định ra?”
“Ừm, tôi đi trước dọn dẹp.” Oda Sakunosuke rất dứt khoát, cuối cùng anh kiểm tra một lần súng ống. Morofushi Hiromitsu từ ghế sau kéo cái túi vải màu đen, lấy ra một bộ áo ngực chống đạn đưa cho anh, bị Oda Sakunosuke từ chối.
“Không cần, anh mặc đi.”
Oda Sakunosuke nói xong lưu loát xuống xe, không chờ đối phương trả lời.
Anh có dị năng lực bảo vệ, viên đạn tầm thường là không thương được anh.
Nhưng Morofushi Hiromitsu nào có biết đâu, thấy Oda Sakunosuke đi bay nhanh, một chút đều không lưu luyến, giống như một cái xã súc thời gian vội vàng, sớm làm xong sớm tan tầm.
…… Cái gì vậy trời, đây là cái ảo giác lung tung rối loạn gì chứ.
Sau khi Morofushi Hiromitsu phản ứng lại đây dở khóc dở cười.
Tuy nhiên, Disaronno thế nhưng tự tin như thế? Mục tiêu chính là ỷ vào tài sản giàu sụ bố trí phòng tuyến nghiêm mật.
Từ cửa chính đến nhà hộ gia đình ít cũng có 5 6 cái phòng tuyến, Morofushi Hiromitsu nhớ tới ngày hôm qua, anh vốn định cùng đối phương chia sẻ một bộ phận hỏa lực, lại không nghĩ rằng đối phương một ngụm đồng ý mở đường công tác, hơn nữa kiên trì tỏ vẻ không cần ngụy trang.
Ngay cả camera cũng không cần Morofushi Hiromitsu nhúng tay, Disaronno vẻ mặt bình tĩnh mà ôm đồm tất cả công tác.
Anh thậm chí không cần làm việc gì khác, chỉ cần khi Disaronno cho tín hiệu lên tầng, thẩm vấn mục tiêu, tìm ra văn kiện bí mật là được.
Nhưng anh không tính toán theo phân công sớm định ra tới.
Sao lại có thể thật sự để một mình Disaronno trực diện chứ! Lương tâm anh không qua được!
Morofushi Hiromitsu nhanh chóng mặc tốt trang bị, ngụy trang thành anh trai giao cơm hộp lên tầng. Một đường cực kỳ thuận lợi, không có bị bất cứ kẻ nào ngăn lại kiểm tra, nhưng anh không dám thả lỏng cảnh giác.
Thang máy ngừng ở tầng lầu mục tiêu, cửa chậm rãi mở ra, Morofushi Hiromitsu đè thấp vành nón, xách theo “Cơm hộp” dùng để ngụy trang chậm rãi đi vào hành lang dài.
Không có trong tưởng tượng mưa bom bão đạn hoặc là điều tra nghiêm mật, đập vào trong mắt là bảo tiêu mặc vest đen nằm tứ tung ngang dọc đầy đất.
Cửa mục tiêu rộng mở, trong phòng truyền đến một tiếng “Phanh” trầm vang.
Morofushi Hiromitsu trong lòng căng thẳng.
“Leng keng ——”
Điện thoại anh vang lên, đây là Disaronno đưa ra tín hiệu.
Oda Sakunosuke nghe thấy động tĩnh, ở phía sau cửa thăm dò tiếp đón anh: “Anh đã đến rồi, vừa lúc đuổi kịp kết thúc.”
----------------
Moriarty 4869: Muốn làm con cá ướp muối... _(:3 」∠ )_
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com