Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Akutagwa Ryunosuke

Nếu bạn bị bệnh nặng?

————-

Bạn ôm chặt lấy bụng mình, cố hết sức quên đi cơn đau giằng xé. Nhưng nó lại chỉ càng ngày càng đau hơn. Đi không nổi nữa, bạn tóm lấy chiếc điện thoại gần nhất, vật vã một hồi cuối cùng cũng gọi được cho Akutagawa. Nhưng đầu dây bên kia mãi không bắt máy. Bạn ngất đi, trên tay vẫn cầm chiếc điện thoại...

Akutagawa đi trên đường chợt nhìn thấy bóng dáng lướt qua. Đứng gần bờ sông trông rất giống Dazai. Anh đuổi theo, mặc cho chiếc điện thoại đang reo lên liên hồi. Nhưng vẫn mất dấu con người ấy.

Anh ngồi trên lan can thẫn thờ suy nghĩ. Thì điện thoại lại reo lên lần nữa. Lần này thì anh mới bắt máy. Đầu dây bên kia trầm trọng nói:

" Akutagawa, cô ấy nhập viện rồi! "

———

" Cô ấy bị viêm loét dạ dày, có ổ loét còn bị thủng, phải phẫu thuật cắt bỏ. "

Mọi người nghe tin này thì có chút bất ngờ. Ai cũng biết bạn thường hay ăn kiêng, ít ăn đồ cay, kể cả ngày lễ Tết cũng không ăn quá nhiều. Vốn dĩ vì nghĩ bạn là con gái nên mới ăn kiêng giữ dáng. Nhưng họ đều không hay, thật ra bạn bị bệnh dạ dày này lâu rồi.

Bác sĩ phẫu thuật đi ra bưng theo một chiếc chậu inox:

" Đây là phần bị cắt bỏ. "

" Vị trí loét hơi cao nên phải cắt bỏ nhiều hơn so với dự kiến ban đầu, dạ dày chỉ còn giữ lại được khoảng 20%. "

Akutagawa không nghĩ lúc bạn gọi anh lại là lúc bạn đang đau như nào. Cảm thấy rất có lỗi, nên chịu trách nhiệm ở lại chăm sóc bạn. Bạn lớn hơn anh 2 tuổi. Từ lúc Dazai mang anh về, bạn thường giúp anh rất nhiều thứ, Akutagawa rất kiệm lời bị đánh cho te tua cũng không chịu kêu than, bạn phải ở cạnh anh giúp băng bó suốt. Nhưng tên nhóc này trước giờ rất lạnh lùng, chẳng chịu trả lời bạn gì hết. Bạn thích anh như vậy, nên cũng rất đau lòng.

Akutagawa đã ở bên giường bệnh bạn hết 48 tiếng rồi, mà vẫn chưa thấy có dấu hiệu gì cho thấy bạn sẽ tỉnh lại. Anh lại đợi được một lúc, thì bạn chợt nắm lấy tay anh, than " đau " một tiếng. Xem ra thuốc mê đã hết tác dụng.

Anh nắm lấy tay bạn, nói:

" Rất nhanh sẽ hết đau thôi. "
——-

Đúng là rất nhanh, được vài ngày bạn đã khỏe re trở lại, phấn chấn tinh thần mà quậy nát cả cái bệnh viện. Nhưng người của Port Mafia nuông chiều bạn quá sức. Chẳng ai kêu than gì, thấy bạn khỏe lại còn vui hơn. Nhưng phẫu thuật xong thì còn chưa đủ, bác sĩ bảo bạn còn phải trải qua 3 lần hoá trị để loại bỏ di căn. Và 3 lần hoá trị đó đã mất tận nửa năm mới xong hẳn. Trong khoảng thời gian đó, Akutagawa và bạn phải khổ sở vô cùng.

———

" Truyền dịch có thành phần chủ yếu là Oxaliplatin, một loại thuốc chuyện đặc trị ung thư, liều lượng không quá cao. Trước và sau khi điều trị sẽ bổ sung thêm một số thuốc có công dụng bồi bổ cho gan và tim, đồng thời uống thêm Xeloda... "

Akutagawa nghe bác sĩ luyên thuyên được một lúc, bắt đầu cảm thấy khó chịu, hỏi thẳng vấn đề:

" Phản ứng phụ của hoá trị thì sao? " đây mới là điều anh quan tâm nhất.

Bác sĩ cười rồi nói:

" Mỗi người mỗi khác. Oxaliplatin có một vài tác dụng phụ có thể gây cảm giác buồn nôn, không loại trừ khả năng có thể gây nôn mửa. "

" Phải rồi, trong quá trình hoá trị không cho bênh nhân chạm vào vật kim loại hay vật có tính hàn nhé! "

Nói xong bác sĩ rời đi.

Hoá trị đợt 1

Bạn nằm bẹp trên giường, mới hôm qua còn khỏe mạnh hôm nay đã bị phản ứng hoá trị vả cho dí cho dính trên giường. Đôi mắt lim dim nhéo nhéo ngón tay Akutagawa, bạn thì thầm gọi 1 tiếng " Ryu " cuối cùng thì chìm vào giấc ngủ.

Được một lúc, bạn tỉnh dậy. Thì liền mắc vệ sinh, bạn đi ra cửa, chuẩn bị mở cửa thì khổ nỗi cái khoá cửa bằng inox. Bạn đeo bao tay vừa vặn vừa sờ, cuối cùng vẫn chớp chớp mắt vô tội nhìn Akutagawa:

" Ryu, chị muốn đi vệ sinh. "

———

Người của Port Mafia đến thăm mang cho bạn một đống hoa quả. Bạn lại một lần nữa chớp mắt vô tội nhìn Akutagawa, nói:

" Ryu này, cái thìa này cũng làm bằng inox. "

Anh rất bất mãn với thái độ ngây thơ vô số tội của bạn. Nhưng vẫn cầm chiếc thìa lên đúc thanh long cho bạn ăn.

Đúng lúc Tachihara đi vào thấy cảnh này, nhíu mày nói:

" Bác sĩ bảo chị khỏe mà, có thể tự ăn tự uống. "

" ... "

" Ít nhất thì chị có thể dùng thìa nhựa. "

" ... "

Hoá trị đợt 2

" Tay chị tê cứng hết cả rồi. "

" Không sao, có em đây rồi. " Gin cất tiếng nói.

Gin bưng trên tay bát canh chim bồ câu nhìn bạn. Akutagawa bước vào, Gin lại nói:

" Anh có thể đút cho chị ấy ăn một chút không? "

Gin rất mệt mỏi, còn bạn thì đã hoàn toàn mê mệt. Tác dụng phụ của hoá trị khiến bạn không nuốt nổi thứ gì. Akutagawa nhíu mày, nói:

" Chị phải ăn vào để bổ sung chất dinh dưỡng."

" Mùi canh hầm làm chị thấy buồn nôn. "

" Vậy húp nước luộc thôi cũng được. " Gin nói

" Không muốn ăn. " Bạn thật sự quá mệt mỏi rồi

Akutagawa lại đề nghị:

" Mì thì sao? "

Lắc đầu.

" Cơm nát? "

Vẫn lắc đầu.

" Sủi cảo? "

Bắt đầu do dự.

Gin nhìn hai người đàm phán với nhau mà thầm kinh nhạc. Dứt lời, Akutagawa ra ngoài đi mua ngay sủi cảo.

Hoá trị đợt 3

Lần thứ ba hoá trị là một quá trình vô cùng gian khổ. Bạn sút mất mười cân, gầy chỉ còn da bọc xương. Mặc dù chủ nhiệm khoa đã thay đổi phác đồ hoá trị, chia lượng thuốc thành hai lần truyện để giảm bớt phản ứng phụ. Nhưng suốt từ sáng hôm qua tới giờ, bạn đã nôn mửa liên tục, nôn ra cả mật xanh mật vàng. Mãi tới sáng hôm nay khi truyền hết chai Oxliplantin, bạn nằm gục trên giường, không còn sức để nói gì.

" Có thể ngưng hoá trị được không? Người bình thường không ăn không uống đã chẳng chịu nổi. " Nói chỉ là người vừa mới phẫu thuật xong. Akutagawa nói

Nhưng bác sĩ lại lắc đầu bảo:

" U ác tính, khó chẩn đoán, dễ di căn, khả năng tái phát cao. "

Nếu không hoá trị, bạn sẽ còn nguy kịch hơn.

Bạn mơ màng nói:

" Ryu, chị muốn về nhà. "

" Không được, chị phải ăn đi. "

" Chị muốn về nhà thôi. "

" Phải chờ kết quả xét nghiệm máu đã. "

" Chị muốn về nhà. " vẫn là câu nói này

" Chị tự xuống giường được không? "

" Được. "

" Thế đi vài bước xem? "

" ... " Nhuệ khí đã tiêu tan

" Nếu chị không ăn, bác sĩ chỉ có thể giúp chị truyện thêm mấy chai Intralipid mà thôi. "

" Chị không truyền. "

Akutagawa hoàn toàn phớt lờ bạn, cứ thế đi ra ngoài luôn. Bạn ấm ức vô cùng, mặt mũi ỉu xìu. Ai lại đối xử với người bệnh thế chứ.

Cứ thế, sau nhiều ngày truyền Intralipid cuối cùng bạn cũng phấn chấn trở lại. Tác dụng phụ hoá trị cũng giảm đi. Bác sĩ bảo phản ứng phụ của bạn quá mạnh. Nên cho về nhà, đợi khỏe hẳn rồi lại truyền tiếp. Ít nhất thì bây giờ bạn có cảm giác sống hơn rồi.

—————-

Giữa lúc hoá trị đợt 3

Akutagawa nhìn bạn lim dim ngủ, thì thầm nói:

" Xin lỗi. "

Bạn mơ mơ màng màng nhìn anh, hỏi:

" Gì cơ? "

" Đáng lẽ tôi nên quan tâm chị nhiều hơn. "

Bạn không mở mắt nổi nữa. Cơn mệt mỏi ùa đến. Đôi mắt nhắm nghiền ậm ừ trả lời:

" Ừm "

" Tôi vào để kiểm tra- "

Y tá vừa vào đã bị Rashoumon doạ cho suýt té ngửa. Khó khăn lắm bạn mới chợp mắt được. Cô ta nói lớn quá bạn mà tỉnh dậy hẳn anh sẽ chẻ đôi y tá mất...

——————-

Lấy ý từ Dear Doctor...

Tôi lười quá lười rồi, ai vớt sự chăm chỉ của tôi về đi. Đáng lẽ chap này sẽ dài hơn cơ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com