Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: Bức Thư Trong Ngăn Bàn

Một buổi sáng đầu đông.
Trời xám, mây lững lờ trôi qua ô cửa lớp.
Ngọc đến sớm như thường lệ, mở ngăn bàn ra — bỗng thấy một phong thư gấp gọn, giấy màu vàng nhạt.

Trên đó ghi bằng nét chữ quen thuộc: “Cho Ngọc.”

Cô khẽ mở ra.
Bên trong là vài dòng ngắn ngủi, nghiêng nghiêng như run run:

> “Nếu có một ngày, tớ không còn ở đây nữa, cậu vẫn phải ổn, được không?
– Huy.”

Ngọc đọc đi đọc lại, tim đập loạn.
Cậu ấy định đi đâu? Vì sao lại viết như vậy?

Cả ngày hôm ấy, Huy không đến lớp.
Cô nhắn tin, gọi điện – không ai trả lời.

Chiều xuống, Ngọc đứng trước cổng trường, nhìn dòng người qua lại, lòng đầy hoang mang.
Từng cơn gió thổi qua làm tóc cô rối tung, mắt cay xè.

“Đừng nói là cậu định… rời đi thật đấy, Huy.”

---

Tối đó, chú Minh gọi điện cho cô.
Giọng ông trầm và mệt:
– Cháu là Ngọc phải không? Huy… nó về quê mấy hôm. Có chuyện gia đình.

– Có chuyện gì ạ?

– Có người… nói là mẹ ruột của nó muốn gặp.

Ngọc sững người, không nói được gì.
Một thoáng sau, cô đáp nhỏ:
– Dạ, cháu hiểu rồi ạ.

Cúp máy, cô ngồi thẫn thờ.
Căn phòng nhỏ im lặng đến mức có thể nghe rõ tiếng tim mình.
Cô thấy sợ – sợ rằng, cậu sẽ không quay lại nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com