Chương 37: Bước Chân Sâu Hơn Vào Vòng Xoáy Dục Vọng
Sáng hôm sau, khi những tia nắng đầu tiên xuyên qua ô cửa sổ, Tùng đã chờ sẵn. Anh nhìn Ông Cảnh, gương mặt ba mình vẫn còn vương chút mệt mỏi sau đêm hoan lạc, nhưng ánh mắt lại ánh lên một sự tò mò, khao khát không thể chối bỏ. "Ba à, con sẽ dẫn ba đến một nơi. Nơi đó sẽ là khởi đầu mới cho ba," Tùng nói, giọng anh đầy vẻ bí ẩn nhưng cũng rất tự tin.
Trên đường đi, Tùng bắt đầu nói về quy tắc của căn nhà bí mật ấy. "Ở đó, ba sẽ tìm thấy sự tự do tuyệt đối. Mọi giới hạn đều được phá bỏ. Và ba sẽ thấy, ba không đơn độc đâu." Anh không đi sâu vào chi tiết, chỉ gợi mở để sự tò mò trong Ông Cảnh càng thêm dâng cao.
Khi chiếc xe dừng lại trước căn nhà, Ông Cảnh bước xuống, lòng ông dâng lên một cảm giác vừa hồi hộp vừa e sợ. Vừa bước chân vào, Ông Cảnh hơi ngạc nhiên tột độ khi thấy không chỉ có Anh An, mà cả Ông Tuấn – ông sui gia của mình – cũng đang ở đây, trong tình trạng hoàn toàn khỏa thân và đang trò chuyện vui vẻ với Anh An. Ông Cảnh cứ ngỡ chỉ có mình Tùng và Anh An mà thôi chứ. Cảm giác bất ngờ xen lẫn một chút sốc khi nhìn thấy người quen trong bối cảnh hoàn toàn mới này.
Nhưng Ông Tuấn, với sự từng trải và phóng khoáng của mình, ngay lập tức tiến đến. Ông Cảnh chưa kịp định thần, thì Ông Tuấn đã chào đón ông bằng một nụ hôn sâu, và màn nút lưỡi đầy mạnh bạo. Ông Cảnh, dù còn hơi lọng cọng, chưa quen với sự thân mật trần trụi này từ một người đàn ông khác, đặc biệt là sui gia mình, nhưng cơ thể ông lại không thể kiểm soát. Một cách bản năng, ông cũng đáp lại, lưỡi ông vụng về quấn lấy lưỡi Ông Tuấn.
"Ba à," Tùng nói, giọng anh vang lên đầy quyền uy giữa không gian đang nóng dần lên. "Như con đã nói, ở đây mọi giới hạn đều bị phá bỏ. Từ lần hai trở đi, không ai được mặc quần áo đâu nhé." Ông Cảnh nhìn xuống cơ thể mình. Anh đã mặc quần áo khi đến, nhưng giờ đây, anh hiểu. Anh từ từ cởi bỏ từng món đồ, để lộ thân hình trung niên đầy đặn, vẫn còn rắn chắc.
Không đợi lâu, Ông Tuấn lại tiếp tục. Bằng kinh nghiệm và sự táo bạo, ông nhanh chóng liếm láp và bú lấy dương vật của Ông Cảnh. Ông Cảnh khẽ rên rỉ. Anh vẫn còn hơi ngại nên chưa quen cảnh ấy từ người lạ, nhưng khoái cảm thì không thể chối từ. Đầu óc ông mụ mị đi, mọi sự kháng cự đều tan biến.
Giữa lúc đó, cánh cửa lại mở ra. Anh Tùng cùng Anh Lợi cũng mới tới. Vừa nhìn thấy cảnh tượng nóng bỏng giữa hai người đàn ông trung niên, mắt họ lập tức bừng lên lửa dục. Không một chút chậm trễ, cả hai cũng lao nhanh vào cuộc chơi ấy. Tùng nhào đến, hôn lấy Anh An, trong khi Anh Lợi bắt đầu khám phá cơ thể Ông Tuấn. Căn phòng bỗng chốc trở thành một bãi chiến trường của dục vọng.
Ông Cảnh, trong vòng xoáy của khoái cảm, dường như đã hoàn toàn quên đi mọi rào cản. Anh bắt đầu quen với nhịp điệu này, và thậm chí còn trở nên mạnh bạo hơn. Một cơn cực khoái trỗi dậy, ông mạnh bạo đẩy Ông Tuấn xuống sàn nhà, cơ thể Ông Tuấn nằm ngửa ra, để lộ mọi thứ. Ông Cảnh không ngần ngại, thúc mạnh "đụ" liên hồi, bắn những dòng tinh nóng bỏng vào trong "lồn" của Ông Tuấn. Ông Tuấn rên lên từng hồi, cơ thể co giật, hoàn toàn hưởng thụ sự mạnh mẽ từ Ông Cảnh.
Sau cú xuất tinh đầy thỏa mãn, Ông Cảnh nghe thấy giọng Anh Lợi vang lên, đầy quyến rũ: "Ba Cảnh, ba muốn thử hương vị của hạnh phúc không? Ngọt lắm đấy!" Với sự giới thiệu hấp dẫn của Anh Lợi, Ông Cảnh cúi xuống, không chút e dè, bắt đầu thử tinh trùng của Ông Tuấn vừa bắn ra. Một cảm giác ấm nóng, mặn mà lan tỏa trong miệng, mang đến một loại khoái cảm khác lạ.
Ở một góc khác, Anh An thì cũng tận hưởng cảnh Ông Tuấn "dụ" mình bằng những cái chạm nhẹ, những nụ hôn. Cả căn phòng giờ đây tràn ngập những tiếng rên rỉ, tiếng va chạm da thịt, tiếng thở dốc. Sự sung sướng ấy đã vang rên khắp căn phòng, không gian được lấp đầy bởi mùi hương của dục vọng và những tiếng thở dốc nặng nề. Ông Cảnh đã hoàn toàn chìm đắm vào thế giới mới này, nơi ông không chỉ là người bị động mà đã trở thành một phần không thể thiếu, một người chơi chủ động trong vòng xoáy của khoái cảm bất tận.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com