Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Cơn Bão Định Mệnh

Biển cả, vốn dĩ là người tình khắc nghiệt nhất của loài người, đã nổi cơn thịnh nộ vào đêm thứ hai mươi bảy trên hành trình của Aurora Borealis. Gió hú như quỷ dữ, sóng cao như núi, nước đen ngòm đổ ập xuống boong tàu, xé toạc buồm, bẻ gãy cột buồm, và cuốn phăng mọi thứ trên mặt biển. Baron von Richter, chủ nhân kiêu ngạo của con thuyền buôn nô lệ, ôm chặt cột buồm chính, tóc vàng ướt sũng dính bết, gào thét bằng tiếng Đức giữa tiếng sấm rền vang, nhưng tiếng ông chỉ như tiếng lá rơi giữa bão tố. Sáu thủy thủ da trắng, những gã đàn ông từng huấn luyện nữ hoàng thành cỗ máy tình dục hoàn hảo, giờ đây quỳ mọp trên sàn ướt át, cầu xin thần linh mà họ từng khinh miệt. Còn vị Hoàng Hậu Lệ Minh Châu, nữ nô lệ cao quý từng ngự trị hậu cung Đại Lăng, bị xích chặt vào thành khoang, thân thể trần trụi run rẩy trong gió lạnh, nhưng đôi mắt phượng không hề sợ hãi – chúng long lanh một thứ ánh sáng kỳ lạ, như thể bà đang chờ đợi điều gì đó từ định mệnh.

Cơn bão kéo dài ba ngày ba đêm, biến con thuyền kiêu hãnh thành một mảnh gỗ vụn trôi dạt trên mặt biển. Khi ánh sáng đầu tiên của bình minh ló dạng, Aurora Borealis đã dạt vào một bờ biển hoang vu, nơi cát vàng óng ánh dưới nắng nhiệt đới, nơi rừng rậm xanh mướt trải dài đến tận chân trời, và tiếng trống da thú vang vọng từ sâu trong rừng như lời triệu gọi của thần linh cổ xưa. Baron, quần áo rách nát, túi tiền trống rỗng, nhìn xác thuyền tan nát và lắc đầu ngao ngán. Ông không còn vàng để sửa chữa, không còn thủy thủ để tiếp tục hành trình, chỉ còn một món hàng duy nhất: nữ nô lệ da trắng đẹp như ngọc trai, thân thể vẫn căng tròn, làn da vẫn trắng ngần dù đã trải qua bao gió biển.

Bộ lạc Zulani, một tộc nhỏ sống ven rừng, xuất hiện như những bóng đen từ trong bụi cây. Họ cao lớn, da đen bóng như mun, cơ bắp cuồn cuộn dưới lớp da thú quấn quanh hông, mắt sáng như sao đêm. Tù trưởng M’Baku, người đàn ông khổng lồ với vòng cổ bằng răng sư tử và cây giáo dài nhọn hoắt, nhìn nữ nô lệ da trắng quỳ dưới đất, đôi mắt ông sáng lên tham vọng. Baron, không còn lựa chọn, ra hiệu bằng tay: mười ký vàng đổi lấy nữ nô lệ. M’Baku gật đầu, ra lệnh cho chiến binh mang ra mười thỏi vàng nặng trĩu, và nữ hoàng – giờ đây chỉ còn là một món hàng – bị dẫn đi, xích tay bằng dây da thú, bước chân trần trên cát nóng bỏng.

Làng bộ lạc nằm sâu trong rừng, những túp lều bằng lá cọ và bùn đất xếp thành vòng tròn quanh một khoảng đất trống, nơi lửa trại luôn cháy đỏ cả ngày lẫn đêm. Tiếng trống da thú vang vọng không ngớt, tiếng hát tribal réo rắt hòa quyện với tiếng gió rừng. Hoàng Hậu được dẫn vào lều tù trưởng, nơi M’Baku ngồi trên ngai bằng xương voi, mười hai chiến binh vây quanh, mỗi người đều là những tượng đồng đen sống động, dương vật to lớn lủng lẳng dưới lớp da thú. Bà quỳ xuống, không còn lớp yếm lụa, chỉ còn thân thể trần trụi, làn da trắng ngần nổi bật giữa đám da đen bóng, đôi bầu vú căng tròn núm hồng hào cương lên vì lạnh và kích thích, âm hộ hồng hào lông mượt vẫn ướt át dù chưa được chạm đến. M’Baku ra hiệu, và bà hiểu: bà giờ là nô lệ chung của mười hai chiến binh và tù trưởng, một con điếm da trắng phục vụ khoái lạc cho cả bộ lạc.

Cuộc sống mới bắt đầu ngay đêm đầu tiên, khi mặt trăng tròn treo lơ lửng trên rừng rậm, lửa trại cháy đỏ rực, và tiếng trống da thú thúc giục dục vọng. Hoàng Hậu bị dẫn ra khoảng đất trống, quỳ giữa vòng tròn mười hai chiến binh, M’Baku ngồi trên ngai quan sát. Bà không kháng cự, không khóc lóc, chỉ cúi đầu phục tùng, đôi mắt phượng long lanh một thứ ánh sáng kỳ lạ – bà nhớ lại giấc mộng xa xưa trong cung cấm, khi một bóng đen khổng lồ với cơ thể cuồn cuộn đã khiến bà rên rỉ đến khản giọng. Giờ đây, định mệnh đã kéo bà đến đây, đến với những người đàn ông da đen thực thụ, và bà cảm nhận được sự tận hưởng sâu thẳm trong từng tế bào. Chiến binh đầu tiên, Kofi, cao lớn với vòng cổ bằng vỏ sò, bước tới, dương vật đen bóng dài hơn 30cm, to như cổ tay, cương lên như cây giáo. Bà há miệng đón nhận, lưỡi quấn quanh đầu khấc, liếm láp từ gốc đến ngọn với sự thành thạo được huấn luyện trên thuyền, tiếng chụt chụt vang lên giữa tiếng trống, nước bọt chảy ròng ròng xuống cằm bà, nhỏ giọt lên bầu vú.

Họ không dừng lại ở miệng. Hai chiến binh khác, Jomo và Temba, nâng bà lên, đặt bà nằm ngửa trên tấm da thú trải đất, dạng háng rộng. Jomo đâm vào âm hộ, dương vật đen ép sát thành thịt, xé toạc lớp thịt hồng khiến bà rên rỉ lớn tiếng: “A… sâu… sâu quá… chủ nhân…”, hông bà tự động nhấc lên đón nhận, mông đập bốp bốp lên đùi hắn, nước dâm bắn tung tóe thấm ướt da thú. Đồng thời, Temba bôi mỡ sư tử lên hậu môn bà, ngón tay đâm vào mở rộng, rồi dương vật hắn ép vào, xé toạc lớp thịt chặt khít, bà đau đớn ban đầu nhưng nhanh chóng chuyển thành khoái lạc, cơ thể run rẩy khi hai lỗ cùng lúc bị lấp đầy. Tiếng chụt chụt từ âm hộ, tiếng bộp bộp từ hậu môn hòa quyện thành bản giao hưởng dâm loạn, bà lên đỉnh liên tục, nước dâm phun ra như suối, tinh dịch đen đặc bắn vào trong âm hộ và hậu môn, tràn đầy cơ thể bà đến mức chảy ra ngoài thành dòng.

Họ dạy bà cách phục vụ bằng cả hai lỗ đồng thời, biến bà thành một cỗ máy tình dục tribal. Mỗi đêm, bà bị treo lơ lửng trên cột gỗ bằng dây da thú, cơ thể xoay tròn giữa vòng tròn chiến binh, dương vật luân phiên đâm vào miệng, âm hộ, hậu môn, tinh dịch bắn đầy người bà như một lớp áo đen bóng. Bà học cách siết chặt thành thịt âm hộ và hậu môn để mang lại khoái lạc tối đa, học cách rên rỉ bằng thứ tiếng tribal pha lẫn: “Ndiyo… bwana… zaidi… hơn nữa…”, phục tùng tuyệt đối, cơ thể bà rung động theo từng nhịp đâm, lên đỉnh hàng chục lần đến kiệt sức. Sáng sớm, bà được đánh thức bằng dương vật của M’Baku đâm vào miệng, nuốt tinh dịch làm bữa sáng, rồi suốt ngày quỳ phục vụ chiến binh trong lều, dùng bầu vú kẹp chặt dương vật của Kofi, di chuyển lên xuống như thủ dâm bằng ngực, hoặc nằm sấp để Jomo đâm hậu môn trong khi Temba bú núm vú.

Nhưng dục vọng của bộ lạc không dừng lại ở con người. Họ có những con chó săn khổng lồ, lông đen bóng, cơ bắp cuồn cuộn, dương vật đỏ hồng dài ngoằng với nút thắt kỳ lạ. Hoàng Hậu bị ép phục vụ chúng như một phần của nghi lễ tribal, để chứng minh sự phục tùng tuyệt đối. Lần đầu tiên, bà quỳ trước con chó săn của M’Baku, tên Simba, dương vật đỏ hồng cương lên, bà há miệng đón nhận, lưỡi liếm láp đầu khấc, cảm nhận sức nóng và mùi thú vật nồng nặc. Simba rên ư ử, hông giật mạnh bắn tinh dịch thú vào miệng bà, vị mặn chát khác lạ khiến bà lên đỉnh nhẹ, âm hộ co bóp dù chưa được chạm đến. Họ dạy bà nằm sấp, dạng háng, để Simba đâm vào âm hộ, nút thắt phồng lên khóa chặt bên trong, bà rên rỉ lớn tiếng, cơ thể run rẩy trong khoái lạc kỳ lạ, nước dâm phun ra hòa quyện với tinh dịch thú. Bà tận hưởng điều đó, cảm nhận định mệnh đã kéo bà đến đây, đến với những khoái lạc nguyên thủy nhất, và bà nghiện ngập, chủ động quỳ trước chó săn mỗi tối, liếm láp dương vật chúng, đón nhận tinh dịch thú như một nghi lễ thiêng liêng.

Cuộc sống trong bộ lạc trở thành một vòng lặp khoái lạc bất tận, bà quên mất cung son Đại Lăng, quên mất Hắc Ngưu, quên mất những ngày trên thuyền da trắng, chỉ còn dục vọng phục vụ những người đàn ông da đen và chó săn của họ. Làn da bà vẫn trắng ngần, thân thể vẫn căng tròn, đôi bầu vú vẫn săn chắc, âm hộ vẫn hồng hào dù bị sử dụng hàng ngày. Mỗi buổi chiều, khi mặt trời lặn đỏ rực sau rừng rậm, bà quỳ trên khoảng đất trống, phục vụ tập thể dưới bầu trời sao, gió rừng thổi qua thân thể trần trụi đầy tinh dịch, bà rên rỉ trong khoái lạc, lên đỉnh trong cơn mê đắm, thì thầm trong hơi thở hổn hển: “Đây… đây là định mệnh… thiếp… thiếp thuộc về nơi này… mãi mãi…” Bộ lạc tiếp tục sống, tiếng trống da thú vang vọng, mang theo nữ nô lệ da trắng từng là hoàng hậu, chìm đắm trong biển dục vọng tribal, nơi mọi phần cơ thể đều được sử dụng đến tận cùng khoái lạc, và bà tận hưởng từng giây phút, cảm nhận định mệnh đã hoàn thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com