Tứ Hôn
Tô phụ sau khi bãi triều trở về liền lôi kéo Tô mẫu đi đến thư phòng, thần sắc tựa hồ có chút ngưng trọng.
Thất Thất không biết đã xảy ra chuyện gì, mơ hồ có chút lo lắng, liền đi phòng bếp làm một chén canh tuyết lê, muốn đem cho nương cùng phụ thân uống. Thất Thất vẫn đang bận rộn canh lửa thì có hạ nhân lại đây báo, nói Thẩm Trọng Hoa tới, còn ôm theo cái tiểu cẩu lại đây.
"Tiểu cẩu?" Thất Thất ánh mắt sáng ngời, nghĩ thầm chẳng lẽ là A Lẫm hoặc là A Mặc? Như thế nghĩ, Thất Thất hưng phấn liền chạy tới tiền viện, nhưng mà nhìn đến lại không phải hai tiểu tế khuyển uy phong lẫm liệt, mà là một con tiểu cẩu bị Thẩm Trọng Hoa ôm vào trong ngực, đại khái chỉ so bàn tay hắn lớn hơn một chút tiểu.
"Đây là tiểu cẩu tử của A Lẫm cùng A Mặc." Thẩm Trọng Hoa đối Thất Thất nói: "Đặt một cái tên đi."
Tiểu cẩu mềm mụp, trên người lông mao sờ lên càng giống như là bông, nho nhỏ tròn tròn còn có vẻ đôi mắt ứ nước rất là đáng yêu, Thất Thất từ trong lòng ngực Thẩm Trọng Hoa tiếp nhận tiểu cẩu, giống như đang ôm hài tử, không dám dùng sức sợ làm bị thương nó. Nhưng tiểu cẩu tựa hồ thực thích nàng, thường thường vươn lưỡi nhỏ nóng hầm hập liếm tay Thất Thất, còn hướng trong lòng ngực nàng cọ cọ.
"Là nam hay nữ a?" Thất Thất hỏi.
"Nam hài tử" Thẩm Trọng Hoa nói.
Thất Thất nghĩ nghĩ, nghiêm túc nói: "Không bằng kêu nó là Cầu Đường đi?"
Thẩm Trọng Hoa nhướng mày: "Tên hay."
Hương Hoàn đứng một bên lại nhịn không được cười, Thẩm Trọng Hoa nhàn nhạt liếc mắt một cái, nàng lập tức cúi đầu xuống. Đối với Thẩm Trọng Hoa mà nói, mặc kệ là cái tên gì, chỉ cần là Thất Thất đặt cho đều là tên hay.
Nhìn Thất Thất trêu đùa tiểu cẩu, vẻ mặt vui vẻ, tươi cười như vậy hắn thật lâu đều không có thấy được.
Thẩm Trọng Hoa đối Thất Thất nói: "A Lẫm cùng A Mặc còn ở vương phủ, tiểu cẩu đáng yêu ày nếu ngươi thích, liền làm tiểu Cầu Đường lưu lại bồi ngươi."
"Bồi ta?" Thất Thất quay đầu xem hắn: "Vương gia muốn đem Cầu Đường lưu tại tướng quân phủ?"
Thẩm Trọng Hoa gật đầu.
"Kia chẳng phải là muốn nó cùng cha mẹ tách ra, nó còn nhỏ như thế" Thất Thất khi còn nhỏ cùng người trong nhà tách ra, tự nhiên không hy vọng Cầu Đường cũng như vậy.
Thẩm Trọng Hoa nói: "Thất Thất nếu là sợ A Lẫm A Mặc không bỏ được, không bằng mang theo Cầu Đường cùng nhau đến vương phủ ở a?"
Ngữ khí nghiêm túc.
"......" Thất Thất có chút không biết nói gì, này chính là cái lời nói gì đây? Vừa xấu hổ lại vừa tức giận, nhịn không được nhỏ giọng mắng một câu: "Đăng đồ tử!"
Một tay đem Cầu Đường nhét lại vào trong lòng Thẩm Trọng Hoa, xoay người liền đi.
"Gâu!" Cầu Đường hự hự không vui, nó từ trong lòng Thẩm Trọng Hoa giãy giụa muốn xuống dưới, Thẩm Trọng Hoa sợ quăng ngã nó, liền ngồi xổm xuống đem Cầu Đường đặt ở trên mặt đất. Cầu Đường liền lạch cạch lạch cạch chạy đến bên chân Thất Thất, há mồm cắn váy nàng.
"Xem ra Cầu Đường thực thích ngươi." Thẩm Trọng Hoa nhìn Thất Thất, cười nói: "Xảo thực, ta cũng thực thích ngươi."
Thất Thất sinh khí dậm chân, chỉ nghĩ gọi người tiễn khách, nhưng Thẩm Trọng Hoa thân phận tôn quý, trừ bỏ các tướng quân trong phủ, ai dám đuổi hắn đi? Hảo, không ai động, Thẩm Trọng Hoa không đi, ta đi! Thất Thất nghĩ như vậy, lại bất động bước chân. Tiểu cẩu sức lực thế nhưng rất lớn, vẫn luôn cắn chặt váy nàng, Thất Thất lại không dám dùng sức, sợ hãi làm bị thương hàm răng của nó.
"Ngươi tới rốt cuộc là làm càn cái gì?" Thất Thất bất đắc dĩ, xoay người, vẻ mặt thẹn thùng.
Thẩm Trọng Hoa tiến lên vài bước đi đến trước mặt Thất Thất, cùng nàng bốn mắt nhìn nhau, hắn nói: "Ta muốn ngươi."
Nói đường đường chính chính không e dè.
Thất Thất bị hắn nói một câu không ra lời, cái gì? Rõ như ban ngày dưới mà hắn đang nói những lời như đại phôi đản a?!
Thất Thất đỏ mặt, còn có chút ngốc, không biết như thế nào phát tán, liền nghe Thẩm Trọng Hoa nhẹ nhàng một chút nói, hắn biết Thất Thất hiểu sai. Chỉ nói: "Ta muốn ngươi, trở thành Vương phi của ta, trở thành thê tử của ta."
"Không có khả năng." Không có bất luận cái gì do dự, Thất Thất nói: "Nghĩ đều đừng nghĩ, ta sẽ không gả cho ngươi."
Tuy rằng là cự tuyệt, nhưng Thẩm Trọng Hoa trong lòng lại là vui mừng, hắn thích Thất Thất như vậy, tươi sáng tự tại. Đây mới chân chính là nàng.
Thẩm Trọng Hoa tự nhiên biết tâm tư của nàng, đây cũng là nguyên nhân khiến hắn chần chừ không dám xin ban hôn, Thẩm Trọng Hoa nói: "Nhưng nếu bệ hạ tứ hôn thì sao?"
"Bệ hạ như thế nào sẽ......" Nói một nửa bỗng nhiên dừng lại, chẳng lẽ...... Chẳng lẽ phụ thân cùng mẫu thân đi thư phòng thương lượng sự tình......
Phụ thân cùng mẫu thân phía trước vẫn luôn cố ý vô tình nhắc tới, hỏi nàng Bạch Giác cùng Thẩm Trọng Hoa nàng là ái mộ ai?
Chẳng lẽ......
Thất Thất hỏi Thẩm Trọng Hoa: "Bệ hạ thật sự tứ hôn?"
Thẩm Trọng Hoa hỏi nàng: "Thất Thất, gả cho ta không tốt sao?"
"Không, ta......" Thất Thất lắc đầu, nàng biết chính mình không nên gả cho hắn, cũng không thể gả cho hắn.
Nàng thật vất vả mới chạy thoát......
Không, nàng chạy thoát sao......
Cũng không có, hắn trước sau xuất hiện ở trong sinh mệnh nàng, thường xuyên......
Thẩm Trọng Hoa hỏi nàng: "Thất Thất, ngươi rốt cuộc đang sợ cái gì?"
Sợ cái gì? Thất Thất lạnh lùng cười, không có chính diện trả lời vấn đề của hắn, mà là nói: "Phụ mẫu hy vọng ta gả cho một người ta yêu thích"
Thẩm Trọng Hoa tới gần nàng: "Thất Thất không thích ta sao?"
Đây cũng là câu hỏi nàng nhiều lần tự hỏi chính mình, nàng thở dài, cái đáp án mà vô số lần nàng tự bắt mình phải nhớ, lại như thế nào cũng nói không nên lời.
"Thất Thất, không phải sợ ta, càng không cần sợ hãi gả cho ta." Thẩm Trọng Hoa nắm lấy bả vai Thất Thất, thần sắc kiên nghị mà lại thâm tình nhìn nàng: "Ngươi gả cho ta, là thê tử của ta, là nhất sinh nhất thế thê tử. Ta sẽ sủng ngươi, ái ngươi, bảo hộ ngươi, cả đời bồi ở bên cạnh ngươi."
Thất Thất sửng sốt.
Những lời này cỡ nào quen tai a......
Nàng nhẹ nhàng cười, đột nhiên hỏi Thẩm Trọng Hoa: "Ngươi trước kia cũng là đối với Tô Liên Tuyết nói như thế đi?"
----------------------------------------
19/01/2022 - Qinggg
Truyện đâyyy. Truyện hơi ế đâyyy. Mại dzô. Nhanh tay thì còn, chậm tay ... cũng còn luôn =)))
Wattpad: @qing126
Truyện được cập nhật nhanh nhất ở "địa chỉ" trên và ta chỉ có duy nhất "địa chỉ" trên. Còn lại là những kẻ đánh rơi đánh rớt "cái cục" liêm sỉ ăn cắp. Xin cảm ơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com