Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 66


Vài ngày sau, Bảo Anh được xuất viện. Ba mẹ nàng đứng bên ngoài phòng, ánh mắt vừa lo lắng vừa thúc giục:

– Con nên về nhà đi, tiện ba mẹ chăm sóc.

Bảo Anh nhíu mày, lắc đầu quyết liệt:
– Dạ thôi… Con muốn về nhà mình, ở cùng Nguyên. Em ấy lo lắng cho con từng li từng tí suốt mấy ngày qua, con không muốn xa em ấy.

Mẹ nàng nhăn mặt, hơi bực dọc:
– Thôi… cũng được. Chuyện này cha mẹ không làm phiền, nhưng con phải nghe lời, không được đi lại nhiều, nghỉ ngơi đầy đủ.

Bảo Anh gật đầu:
– Dạ… con biết rồi, ba mẹ yên tâm.

Nguyên đứng bên cạnh, nắm tay Bảo Anh, nhìn ông bà như khẳng định:
– Dạ, hai bác cứ yên tâm giao chị ấy cho con.

Cha mẹ Bảo Anh nhìn hai người, đôi mắt vừa lo vừa dần yên tâm. Dù muốn giữ con gái gần bên, nhưng nhìn ánh mắt kiên quyết của Bảo Anh và sự tận tâm của Nguyên, họ cũng biết không thể cưỡng lại quyết định này.

Bảo Anh mỉm cười nhẹ, tựa vào vai Nguyên.

......

Chiều hôm đó, nhà Bảo Anh đông người hơn bình thường. Cha mẹ Nguyên cùng anh Hai đã đến, còn ba mẹ Bảo Anh đứng đón, ánh mắt có chút dò xét. Nguyên và Bảo Anh đứng cạnh nhau, tay nắm chặt, cả hai đều thấy hồi hộp.

– Dạ, hôm nay cha mẹ con đến để thưa chuyện với hai bác…
Nguyên khẽ cúi đầu thưa hỏi, giọng run run lễ phép.

Mẹ Bảo Anh gật đầu, nở nụ cười với cha mẹ cô, giọng dịu dàng hơn:
– Dạ, mời anh chị… Chúng ta đến để bàn chuyện cho rõ ràng, cho hai đứa khỏi bối rối.

Cha Bảo Anh gật đầu, thêm vào:
– Chúng ta cần nói thẳng thắn để hiểu nhau. Con gái tôi đang mang thai, chuyện này nghiêm trọng, nên mọi người phải cùng nhau lo.

Cha mẹ Nguyên cũng cúi đầu, trầm tĩnh:
– Dạ, chúng tôi biết chuyện. Nên muốn bàn bạc để lo cho cháu Bảo Anh.

Cha Bảo Anh gật đầu, giọng ấm áp:
– Thật ra nhà tôi cũng mới biết chuyện từ hai đứa. Không trách gì cả, miễn sao hai đứa hiểu nhau và chịu trách nhiệm.

Cha Nguyên cười, nói nhẹ nhàng:
– Bên nhà tôi cũng vậy. Vì chút hiểu lầm nên mới khiến hai đứa nó rối, rồi làm ra chuyện có con này. Tụi nhỏ bây giờ làm việc gì cũng không bàn bạc với người lớn hết.

Ba mẹ nàng cũng chỉ gật đầu:
– Ừm, chuyện của hai đứa, nhà tôi cũng không cấm cản gì, chỉ lo là Bảo Anh thì có hơi lớn tuổi hơn bé Nguyên một chút. Bây giờ thì hai đứa còn mặn nồng, còn sau này… tôi chỉ sợ…

Mẹ Nguyên vội lên tiếng, trấn an bà sui:
– Chị yên tâm chuyện này nha. Con Nguyên nhà tôi mà dám thay lòng không đợi ai hết, tôi là người đầu tiên xử nó đó.

Nói xong còn liếc xéo con gái một cái như cảnh cáo.

Câu nói khiến cả nhà phá lên cười.

– Chị nói vậy tôi cũng không lo nữa. À, mà chuyện Nguyên, chị định cho nó đi Mỹ hả?

Mẹ Nguyên hơi chột dạ, cười cười cho qua:
– À thì lúc trước có ý định, nhưng giờ nó có con vậy rồi thì phải để nó lo cho vợ nó chứ, chị không phải lo nữa nha. Ờm… còn chuyện cưới hỏi, tôi định là sau khi Bảo Anh sinh xong sẽ làm tiệc cưới cho hai đứa, coi như giới thiệu với dòng họ. Còn con Nguyên sẽ cho nó quản lý chi nhánh công ty ở đây luôn, cho con bé mở rộng hơn ở Việt Nam cũng được. Chị thấy tôi tính vậy ổn không?

Mẹ Bảo Anh gật đầu, ánh mắt dần dịu xuống, giọng trầm nhưng cởi mở:
– Ừm… vậy cũng hợp lý. Cho Nguyên làm việc ở đây cũng tốt, vừa được trải nghiệm công việc, vừa chăm sóc gia đình. Tôi đồng ý.

Nguyên ngồi đối diện phụ huynh, thở phào nhẹ nhõm, nắm chặt tay Bảo Anh như để truyền sức mạnh:
– Dạ, con sẽ lo cho chị và em bé chu đáo nhất, cha mẹ với hai bác cứ yên tâm.

Cha Bảo Anh cười hiền, vừa nhìn hai người vừa nhìn anh chị sui:
– Thôi, tụi nó đã trưởng thành, làm việc cũng biết nghĩ rồi. Giờ chỉ cần hai đứa chịu trách nhiệm và yêu thương nhau là đủ.

Bảo Anh mỉm cười, hơi tựa vào vai Nguyên, ánh mắt ấm áp nhìn mọi người:
– Con cảm ơn mọi người đã hiểu và đồng ý cho tụi con.

Nguyên thì thầm nhỏ:
– Giờ mọi chuyện yên ổn rồi, em vui quá vợ ơi.

Bảo Anh mỉm cười, tựa đầu vào vai Nguyên, cảm nhận sự bình yên sau bao sóng gió:
– Ưm… chị thấy hạnh phúc lắm.

Cả nhà nhìn hai người, ánh mắt đầy niềm tin và hy vọng, như một dấu mốc quan trọng cho tương lai của hai cô gái, bé con chưa chào đời và cả hai bên gia đình.



HẾT CHƯƠNG 66

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com