Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

"vâng, anh quang anh ngủ ngon nha" đức duy dụi dụi tay vào mắt, với người qua đèn kế bên tắt, quang anh cũng ngoan ngoãn chui vào mền đi ngủ

"ngụ ngónn" giọng anh mềm mại, đức duy muốn ngủ không ngon cũng khó

.

quang anh và đức duy là bạn thân với nhau từ hồi cấp 3, nhưng mà lên đại học thì lại học xa nhau, may sao mà trường cả hai cũng cạnh cạnh nhau, nên anh và cậu mới thuê chung căn hộ mà ngủ chung này

với quang anh thì đức duy hoàn toàn là một người bạn thân, siêu siêu thân, quang anh chẳng có chút phòng bị nào với đức duy cả, nhưng đức duy thì khác, cậu thích thầm anh từ lâu lắm rồi

việc học trường gần nhau hay thuê cùng căn hộ cũng là mục đích của cậu, phận simp nó thế

.

chìm dần vào giấc mơ, đức duy bỗng nhiên tỉnh giấc lúc hơn nửa đêm, chẳng thấy quang anh đâu cả

"anh ơi, anh ? 2 giờ sáng, đâu rồi ?" đức duy nhìn quanh phòng thì chẳng thấy anh đâu, lặng lẽ bước xuống giường ra ngoài xem thử, mở cửa ra thì thấy anh đang ngồi một cục ngoài ban công, trong như đang suy

"quang anh ơi ?" đức duy lên tiếng gọi anh, chỉ thấy anh từ từ xoay ra nhìn cậu, hình như anh say rồi, trên tay còn cầm lon bia

đi đến gần lại cậu còn thấy thêm vài lon bia vứt lăn lốc dưới sàn ban công

"anh sao thế ? sao lại uống đến say mèm như này" đức duy khụy người xuống, đặt một tay qua vai rồi dìu anh vào sofa ngồi, ngoài kia lạnh như thế không khéo thì bệnh ra

" đức duy không ngủ à ?" mặt anh hơi đỏ lên, trong dễ thương lắm. tay cứ loạng choạng bấu víu vào vạt áo cậu

"em vừa dậy, mà sao anh say, buồn gì hả ?" đức duy ngồi cạnh quang anh, tay vuốt đi vài lọn tóc rũ xuống gương mặt xinh đẹp này

"đức duy có thích anh hong ?" quang anh mắt nhắm mắt mở, bĩu môi nói

"h-hả ? quang anh say rồi phải không ?" hong lẽ đức duy simp lộ liễu đến thế á !?

"hong say mò, hong say hứccc" quang anh lắc đầu liên tục, 2 má ửng hồng rơi vào ánh mắt đức duy, xinh quá, như một thiên thần vậy

đức duy muốn làm vấy bẩn thiên thần này quá đi mất

"đi ngủ thôi, anh quang anh" đức duy chỉnh lại áo cho anh, trong xộc xệch nứng bỏ mẹ, đã áo sơ mi còn bỏ nút thì gì bằng

"anh hong buồn ngủ mò, đức duy hong thích anh hả !!" quang anh vùng vằng, gỡ tay đức duy khỏi cổ áo anh, xong lại ngoan ngoãn đặt tay duy lên cổ mình lại

"thế giờ sao ? anh quang anh muốn gì ? nói em nghe nè" đức duy bất ngờ với hành động của anh, khựng lại một tí rồi cũng mặt đối mặt hỏi

'chụt' quang anh chẳng nói gì cả, nghiêng đầu mình hôn vào môi cậu

"h-hả ? quang anh ơi ? a-anh say thật r-rồi" mặt cậu đỏ ửng lên, dm ngại thật á ! được ngoan xinh yêu hôn thì còn ai sướng hơn nữa hả !!??

"hong say mòoooo, duy hong tin anhhhhh, duy duy tệ" quang anh đập đập tay mình vào thành ghế tỏ vẻ hỏng chịu, mặt cũng ụ xuống vì buồn

"ơ nào quang anh ơi ? em tin anh mà, quang anh saoooo ?" đức duy đặt tay dưới cằm anh nâng cả khuôn mặt anh lên, mắt tròn quá

"đức duy có thích quang anh hong ?" mắt anh long lanh vãi, nó cứ nhìn sâu vào đôi mắt cậu như cố gắng nhìn xem cậu nghĩ gì. fuck, cậu không thể dối lòng nữa

"c-có ạ, em thích anh nhiều lắm" đức duy nói, mắt hơi lảng tránh, ngại đó

"q-quang anh cũng thích đức duyyyyyy" anh ôm duy vào lòng, bàn tay nhỏ xíu của ảnh cố gắng bao trọn vòng lưng của đức duy, trong cưng vỡn luôn

"duy ơi ?" quang anh ôm được chốc xong cũng chán, nghĩ ra trò khác vui hơn

"hửm ? em đây" cậu cười tươi lắm, tay đặt trên đùi mịn của anh, ảnh lỡ say rồi nên chắc chẳng biết gì đâu

"đức duy nói thật đi, với duy thì quang anh có quan trọng hông ?" quang anh đột nhiên nói giọng nũng nịu, tay sờ sờ vai rộng cậu

"có, quang anh lúc nào chẳng quan trọng với duy mà" duy dùng 2 tay bế quang anh lại ghế sofa, trong quá trình đó thì quang anh chỉ tròn mắt nhìn duy thôi

"thế thìii" quang anh mắt đăm chiêu, được ngồi như em bé, hai chân luồn sau hông duy, mông đặt hẳn lên đùi duy, tay thì đặt sau cổ duy mà làm điểm tựa

"duy cho quang anh thứ quan trọng nhất ii~" quang anh chui rúc vào hõm cổ cậu, hít hà mùi hương

"được được, quang anh muốn gì em cũng cho mà" duy bắt đầu thấy mất kiểm soát rồi đó

"cho quang anh, cho" anh không chui rúc vào cổ duy nữa, giờ lại quay sang nhìn chằm chằm cậu

"em cho mà, anh muốn gì ?"

"muốn, muốn được làm tình với duy" anh nói, mặt không thay đổi cảm xúc, chỉ có đức duy thay đổi cảm giác thôi

"hả ?"

.

không rõ chuyện gì xảy ra, giờ thì đức duy lại cùng quang anh trong phòng ngủ, quang anh nằm sấp xuống, mông đưa cao lên, hậu huyệt hồng lộ rõ

"e-em có mơ không ?" đức duy tuy đã hành hạ anh tới bước này, trên người anh toàn vết cắn của cậu, nhưng vẫn nửa mơ nửa thật

"tới bước này rồi em còn ngáo được hả ?" quang anh tay sờ sờ ngực mình, chi chít vết đỏ ai đã để lại mà than

"em muốn chôn vùi vào giấc mơ này quá" dứt lời, cậu chẳng ngần ngại mà lút cán vào trong anh, đưa đẩy thật mạnh

"hức- từ từ" quang anh còn định mở miệng ra chửi thì bị đã bị đánh úp,
chẳng còn tâm trí mà chửi

đức duy chả biết gì đâu, cậu không nghe gì cả, ngực chạm lưng anh mà đẩy mạnh bạo, khéo tầng dưới còn nghe tiếng giường cọt kẹt

"duy, c-chậm hic" quang anh bấu chặt vào gối cậu, hai đùi bị bè ra tới đỏ thịt, miệng vẫn phát âm vài từ không tròn

đức duy không nghe gì cả mà, cậu không biết gì đâu, vẫn cứ mạnh bảo đưa đẩy thôi

đầu khấc có phần thô bạo và phần thân tim tím cố tình cạ xát vào điểm gồ trong anh, lỗ thịt hồng nhẹ liên tục tạo ra nước giúp phần nào trơn tru hơn, yêu nghiệt mãi là yêu nghiệt thôi

tay đức duy không rãnh, lần mò từ ti anh day day ra rồi lại chạy lên miệng nghịch, không để anh yên mà tìm đến lưỡi non kẹp lại, tạo cảm giác thoải mái cho quang anh

hoặc khó chịu

"ưm ưm~" quang anh không thể rên đàng hoàng, nhưng cũng không còn lựa chọn khác, cứu

từ đằng sau cậu vẫn thúc mạnh lên, có lúc dừng lại vài nhịp rồi đâm vào sâu hơn, tay nghịch lấy lưỡi anh tới mỏi nhừ, miệng lưỡi bản thân cũng chu du sau gáy quang anh, hết liếm rồi cắn, phần thịt đáng thương cũng dần đỏ lên rồi rỉ máu

đùi của quang anh ở phía sau bị đức duy ma sát tới đỏ hồng, em nhỏ bị bỏ quên cũng được đức duy nhớ tới rồi mang tay kia đến nghịch, tất nhiên tay còn lại vẫn nghịch lấy lưỡi anh

"a hưm- shh~" quang anh xuýt xoa, bàn tay thô ráp của cậu chạm đến phần nhạy cảm, ngón cái miết lấy bao quy đầu mà trêu

"ngoan, em sắp ra rồi, ra cùng em nhé" đức duy cười, hôn lấy gáy anh, bụng dưới cậu cảm giác là lạ nhưng cũng quen thuộc, như thể mọi thứ sắp được giải tỏa ra thì

.

"cái địt mẹ ?" đức duy tỉnh dậy lúc gần 2 giờ sáng, bên cạnh là quang anh ngủ say đang ôm lấy cánh tay trái cậu, phía dưới là cự vật cương cứng muốn chui khỏi 2 lớp vải

•JusT•

tui vừa viết lại nên mấy bà đọc cấn cấn thì nói tui sửa nha, lâu rồi quên cách viếtttt

cảm ơn mí bà vì còn nhớ tui, heheh 🫶🏻🫶🏻

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com