8. Play Date
Cửa của tiệm hoa kêu lên cót két, một dãy sáng màu cam hiện rõ trên sàn nhà bị phủ kín bởi màu đen. Harry cẩn thận khóa cửa tiệm lại, cẩn thận dấu vào bên dưới phần đệm của đế giầy đã bị bung ra, Harry rất tự hào về sáng chế này của mình, chùm chìa khóa thỉnh thoảng kêu lên len ken khi cậu bước đi. Quay mặt lại phía sau, cậu thấy Cedric đã bước ra khỏi nhà cùng ngoại hình bảnh bao, trông có vẻ tự nhiên và đỡ gò bó hơn lúc sáng, những lúc không bị trói buộc bởi lễ nghi, trông anh dễ thương hơn bao giờ hết.
Harry vẫy tay với anh, Cedric mỉm cười khi thấy cậu, liền vui vẻ chạy tới. Dáng vẻ này làm Harry có chút buồn cười, anh đúng kiểu bạn trai Golden Retriever*.
(*): Golden Retriever Boyfriend: ý nói những người bạn trai với tính cách tích cực, năng nổ và mềm mỏng với bạn đời như giống chó tha mồi lông vàng=)).
Cả hai cùng bước đi dưới ánh chiều tà, Harry thỉnh thoảng sẽ đá vài cục đá ven đường cậu dẫm phải. Cedric thấy bầu không khí yên lặng thì bèn hỏi:
"Được rồi, thế giờ mình đi đâu em nhỉ?"
"Anh dỡn mặt hả, anh là người rủ em đi chơi mà." Harry cười khúc khích.
"Xin lỗi em nha, anh không có rành về chỗ của Muggle." Cedric nói một cách ỉu xìu, phải chi anh hỏi Hermione vài chỗ trước khi rủ Harry đi chơi thì quá tốt rồi.
Chuyện bắt đầu từ vài tiếng trước, sau lúc lòng Cedric tan nát khi nhận ra anh là gay, thì anh quyết định sẽ tặng Harry một món quà sinh nhật có thể là đặc biệt nhất mà cậu từng có. Đó là một buổi đi chơi (anh thích gọi là hẹn hò hơn), và Cedric mong rằng Harry đánh giá cao món quà này như anh mong đợi.
Quay lại hiện tại, Cedric vẫn chưa biết nên dẫn Harry tới chỗ nào.
"Lẽ ra anh phải đi tìm chỗ trước mới phải." Cedric nói.
"Không sao, cứ coi như là anh tạo ra một dịp cho em ra ngoài cho khuây khỏa đi ha?" Harry cười, cậu bước về phía trước để đá một hòn sỏi văng đi thật xa và quay lại cười với Cedric.
"Em có muốn đi đâu không?" Cedric hỏi, đút tay vào áo khoác của mình vì anh không biết làm gì với hai bàn tay trống trơn nữa. Nhất là khi độ ngại ngùng của anh đạt đỉnh điểm vì phải vắt óc suy nghĩ, nên bất kể thứ gì đều làm anh thấy lúng túng hơn bao giờ hết. "Tụi mình sẽ cùng đi."
"Phải không đó?" Harry hỏi với vẻ mặt phấn khích.
"Tất nhiên." Cedric nói. "Hôm nay anh mang nhiều tiền lắm, đủ để bao em ăn cả cái thành phố này."
"Ơ thôi, thế thì kì lắm." Harry liền từ chối.
"Kì cái gì, sinh nhật của em cơ mà!" Cedric nói, có vẻ như anh cũng đã cương quyết lắm, giờ anh chẳng là gì ngoài một ông chú về hưu sớm cùng đống gia tài của mình. Nên tiền sẽ đã vũ khí của anh, ai bảo tiền không giải quyết được vấn đề, chỉ là họ không có đủ tiền mà thôi.
Cuối cùng, sau khi Harry phấn khích tột độ và đã liệt kê khoảng một trăm địa điểm cậu muốn tới, thì cả hai quyết định nơi đầu tiên sẽ là rạp chiếu phim.
Cedric có hỏi Harry rằng tại sao có nhiều địa điểm em ấy chưa đi đến nhưng sao lại không tự đi trước đó. Thì cậu chỉ bảo bản thân ở đây một mình, Ron và Hermione sau khi tốt nghiệp thì bận bịu không thấy mặt đâu cả, mà đi một mình thì đi làm gì cơ chứ. Nghe thế, Cedric rút tay của mình ra khỏi túi vỗ lên vai Harry nhè nhẹ rồi nói:
"Có anh ở đây với em rồi, anh giờ đây vô công rỗi nghề, em muốn đi đâu cũng được, cứ nói với anh, tụi mình sẽ cùng đi."
Đôi mắt xanh của Harry nhìn chầm chầm Cedric, màu xanh huyền bí này khiến Cedric lại một lần nữa ngất ngây. Anh đắm chìm vào nó một cách vô thức, điều này làm cho vài kí ức ngày ấy trong anh trỗi dậy. Thì ra cái cảm xúc kì lạ mà anh nghi hoặc từ hơn 10 năm trước là vậy. Đôi mắt xanh như hồ thu nước biếc. Năm mà anh 17 tuổi ấy, dường như đã suýt thì đắm chìm vào nó...
"Cedric, bài thi thứ nhất là rồng." Harry dõng dạc tuyên bố, hình bóng thằng bé 14 tuổi nhỏ thó năm đó vẫn còn in hằn vào trong tâm trí Cedric.
"Em có chắc không?" Cedric nhớ rằng mình đã hỏi như thế, anh đã từng nghĩ rằng Harry rất xấu tính, thằng bé có thể sẽ chơi mình một vố, nhưng làm sao một cậu nhóc đơn thuần như này có thể làm ra chuyện gì chứ, đúng không?
"Chắc như đinh đóng cột!" Đôi mắt xanh biếc đầy sự kiên quyết và thật thà của Harry như đang hớp hồn Cedric, anh vẫn còn nhớ rất rõ.
Hay là cái lúc sau khi Vũ hội Giáng Sinh ấy, nhìn em ấy có vẻ bực bội lắm, có lẽ là vì anh mời Cho Chang khiêu vũ cùng nên mới thế. Lúc ấy, anh quyết định nói cho cậu về bí mật của bài thi thứ hai, lúc đó, chẳng hiểu sao nhìn Harry cuốn quá luôn. Tóc tai gọn gàng, trang phục chỉnh tề, dễ thương nhỉ. Cedric không biết Harry có xịt nước hoa hay không, nhưng lúc đó cậu thơm lắm, anh gần như muốn chôn mặt của mình vô cổ của Harry để hít, nhưng anh chưa có điên, nên chỉ đứng gần hơn bình thường một chút thôi. Có hơi biến thái không ta...
Cedric thoát khỏi luồng suy nghĩ của bản thân, anh chợt nhận ra, sau từng ấy năm, Harry vẫn vậy, cậu chẳng thay đổi gì hết. Vẫn tốt bụng, năng nổ và tích cực. Và vẫn một lòng một dạ...
"Anh tốt với em ghê, làm em cảm động quá chừng, em không biết làm gì để đền đáp anh nữa." Harry cảm thấy ấm lòng, cậu nhìn Cedric, vui vẻ tới mức không thể dấu nổi ý cười trên khóe môi, từng đường nét trên gương mặt ngây ngô ấy hiện rõ mồn một dưới ánh hoàng hôn. Anh chợt nhiên vô thức mà mỉm cười.
"Đâu tới mức đền đáp. Đúng hơn là anh đang đền đáp cho em sau chuỗi ngày ăn chực của mình mới phải." Anh cười hì hì.
Cedric vẫn đang đắm chìm vào hai viên ngọc xanh lục ấy, nó vẫn trong veo qua từng ấy năm, nhưng dường như đôi mắt này lại dần trở nên sâu hun hút, như thể nó chất chứa nhiều tâm sự.
Tại sao nhỉ?
"Cedric?" Harry nghiêng đầu nhìn anh, lông mày nhíu lại như vẻ khó hiểu.
Anh như bừng tỉnh lại sau vài khắc bị Harry hớp hồn, khuôn mặt này anh đã nhìn đi nhìn lại là bao nhiêu lần rồi, nhưng chẳng hiểu sao lần nào anh cũng phải gục ngã trước nó.
"Sao tự dưng anh ngơ ra đó vậy?" Harry hỏi.
Cedric chỉ biết ấm úng không nói nên lời. Hai tay lại càng lúng túng chôn sâu hơn vào túi áo. Vành tai của anh hơi ửng đỏ, anh chỉ biết gãi đầu ngượng ngùng. Thấy thế, Harry chỉ cười khúc khích và giả vờ không quan tâm tới nữa, nhưng thật ra thì cậu rất quan tâm là đằng khác, chỉ có người ngu mới không nhận ra Cedric đang có ý với Harry. Phải, chính cậu cũng chẳng tin vào bản thân luôn, nhưng Harry đành phải tự gạt bỏ ý nghĩ đó ra khỏi đầu mình, cậu không dám thừa nhận nó...
Cả hai bước tới rạp chiếu phim cùng nhau dưới ánh hoàng hôn cam rực rỡ, thỉnh thoảng Harry sẽ luyên thuyên về mấy việc hằng ngày của mình, đôi khi lại là mấy mong muốn bình thường của cậu ta, chỉ có khi ở với Cedric thì Harry mới hoạt ngôn như thế nhỉ. Dù những thứ Harry nói có nhàm chán và tàm phào tới đâu, thì Cedric vẫn sẽ đi theo, anh im lặng, mỉm cười và ngắm cái phong thái hoạt bát của cậu ấy, đôi khi sẽ đáp lời vài câu để tiếp tục cuộc trò chuyện.
Bước tới rạp chiếu phim, cùng cái bảng hiệu được quấn đèn Neon theo dòng chữ tên rạo chiếu phim đang lóe sáng, xung quanh toàn là những tấm áp phích đầy màu sắc đẹp mắt thu hút từng ánh nhìn. Harry nhìn vào danh sách những bộ phim, ánh mắt màu lục của cậu sáng lên trông thấy, có lẽ là cậu rất háo hức.
"Anh muốn xem phim nào?" Harry quay lại hỏi Cedric. Anh bèn đưa mắt tới những dòng chữ lí nhí.
Anh thầm suy nghĩ, có những bộ phim kinh dị lọt vào mắt anh, Cedric đang liên tưởng tới cảnh Harry sẽ sợ hãi rồi dựa người vào mình, đáng yêu ghê, nhưng anh chợt nhận ra đây là Harry Potter, một Gryffindor đã 28 tuổi chứ không phải một nữ sinh 17 nào hết, có khi anh lại chính là người sợ hãi đến mất cả hình tượng cũng nên.
Cedric lắc đầu gạt đi thể loại phim này.
Thế còn phim tình cảm thì sao nhỉ? Anh vô thức cười khi mơ mộng tới việc cả hai sẽ tức cảnh sinh tình mà nắm tay nhau trong rạp phim, viễn cảnh này trong đầu anh đã được bao phủ bởi hàng tá hoa hồng. Quyết định rồi!
"Mình xem phim thể loại tình cảm em nha?" Cedric hỏi Harry, anh mong chờ câu trả lời của cậu sẽ là đồng ý. Ánh mắt của Cedric nhìn vào Harry với tâm trạng đầy hy vọng.
Harry cười khúc khích với bộ dạng thú vị này của anh, cậu đành gật đầu đồng ý.
Cedric nhận được sự đồng ý thì cười tươi một cách nhẹ nhõm. Anh thầm cảm ơn Merlin.
Anh nhìn Harry đang chăm chú chọn phim được ghi trên những tấm áp phích lớn màu mè được dán chi chít trên tường. Cedric thắt mắc không biết Harry sẽ chọn phim như thế nào đây. Nếu anh đang hẹn hò với một thiếu nữ thì có lẽ đó sẽ là những thước phim tình cảm sướt mướt, rất dễ đoán đối với anh. Nhưng việc hẹn hò với một chàng trai như Harry thì có lẽ khó hơn anh tưởng.
Ánh mắt Harry đăm chiêu nhìn những dòng chữ lí nhí hồi lâu, cái cau mày suy nghĩ của cậu đáng yêu chết đi được, làm Cedric chỉ muốn hôn một cái phốc. Đúng là khi yêu vào thì dù đối phương có làm gì thì bản thân vẫn cảm thấy thú vị và khoái chí. Cedric có lẽ không phải là ngoại lệ.
"Em chọn xong rồi." Harry nhìn lên Cedric với nụ cười mỉm.
Cedric hỏi:
"Đó là phim nào vậy?"
Anh nhìn theo ngón tay của Harry đang chỉ trên tấm áp phích, Cedric nheo mắt lại và vô thức đọc tên bộ phim mà Harry đã chọn
"Phải." Harry nói, cậu mỉm cười vì đã chọn được phim ưng ý. "Nội dung của nó có vẻ rất thú vị."
Cedric nghe thế thì liền đưa mắt tới những dòng những mô tả lí nhí nhỏ hơn ở dưới tiêu đề. Chả hiểu cái tên chết bầm nào lại thiết kế ra cái kiểu áp phích này, đúng là sự tra tấn dành cho người đang ở tuổi xế chiều. Đôi mắt nâu xám lướt trên những dòng chữ...
"Nghe có vẻ đáng mong chờ." Cedric đứng thẳng người trở lại và cười mỉm, hướng mắt về phía Harry.
Cả hai cùng sải bước tới quầy bán vé, một cô nhân viên tuổi teen tóc đen được uốn quăn đứng đó nhai kẹo với vẻ chán chường. Cedric đoán đây là những người sinh viên bán thời gian mà Harry đã từng nói tới. Thấy cả hai bước tới, cô ta liền cởi bỏ cái vẻ mệt mỏi mà nhanh chóng cười gượng ra biểu cảm niềm nở. Cedric liền chủ động lên tiếng mà mua vé, khi cả anh chọn phim, cô nàng nhân viên đó nhường mày và nhìn anh cùng nụ cười nhếch môi như thể cuối cùng cũng tìm được người có gu chọn phim.
"Được, vậy hai vé phim ha. Còn bắp nước thì sao, hai người muốn dùng gì?" Cô nhân viên hỏi, vẫn còn nhai kẹo cao su, thái độ phục vụ của cô đủ khiến Cedric biết là lương của nơi này khá bèo bọt.
Cedric cúi mặt xuống Harry như muốn cậu quyết định.
"Em sao cũng được." Harry nói.
"Thế thì... cho hai phần bắp nước." Cedric nói với nhân viên.
Cô ta liền gật đầu rồi bỏ vào trong, đi lại gần cái máy làm bắp rang bơ đằng sau, cô ta kêu vọng vào.
"Taylor, làm hai phần nước cho khách hộ tớ!"
Một cô nàng nhân viên khác với tóc vàng hoe quăn xù liền hối hả chạy ra. Cô nàng kia nói bằng cái giọng bực mình:
"Sao bồ không tự làm đi?"
"Cái tánh vụng về của tớ không lấy nổi hai bắp hai nước đâu. Tiền lương sắp bị trừ hết để đền cho mấy lần tớ làm rơi bắp của khách rồi." Cô nàng nhân viên tóc đen nói, vẫn chú tâm vào mớ bắp rang nóng hổi.
Nhân viên tóc vàng liền đảo mắt nhưng cũng đành chấp nhận:
"Được rồi, hai nước chứ gì?"
"Ừa, cho cặp đôi đằng kia."
Họ rì rầm đủ lớn để cả hai có thể nghe lọt vài câu. Cedric nghe thấy chỉ biết khoái chí và vui vẻ phất cờ trong lòng khi nghe tới chữ "cặp đôi", anh bèn lén lút nhìn xuống Harry. Cậu đang lúng túng đưa mắt qua chỗ khác và gãi đầu. Anh chỉ biết cười thầm.
Cô nàng tóc vàng kia đem hai nước tới cho Cedric và Harry. Trông thái độ của cô niềm nỡ và dễ mến hơn người kia nhiều.
"Dạ của quý khách."
Vài giây sau, cô nàng tóc đen còn lại cũng mang phần bắp ra.
"Của hai người là 14 đô."
Cedric tinh mắt thấy Harry chuẩn bị móc bóp tiền từ túi quần của mình ra, với độ nhanh nhẹn của một cựu tầm thủ, anh liền luồn tay của mình vào từng khẽ tay của Harry và nắm chặt nhằm không cho cậu trả tiền lần này. Harry bất ngờ nhìn Cedric, anh chỉ đáp lại là nụ cười híp mắt như lời giảo biện.
Tay còn lại đang rảnh rang của Cedric liền lấy tiền để trả cho nhân viên. Nhận được tiền, hai nhân viên liền cảm ơn. Ngay lúc này, Cedric mới nới lỏng lực nắm, Harry liền nhẹ nhàng rút ra để cầm bắp nước. Cedric để ý thấy vành tai của cậu đã hơi ửng hồng, anh coi rằng đây là một dấu hiệu tốt. Anh thầm gào thét trong nội tâm và ca ngợi bản thân. Nước đi hay đấy!
"Giờ mình đi coi phim em ha." Anh cười tươi đắc thắng.
Cả hai cầm bắp nước của mình rời đi, hai cô nhân viên trước đó còn to nhỏ với nhau:
"Cặp đôi đó dễ thương ha?" Cô nhân viên tóc vàng nói.
"Ừa, lâu lắm mới thấy một đôi đồng tính dễ thương vậy."
Lời này vô tình lại lọt vào tai Harry, cậu thẹn quá hóa giận, mặt đỏ tía tai:
"Thiệt tình..."
Cedric cười khúc khích xoa đầu cậu nhóc.
--------------------
Tôi sắp đi học rồi:")) tính là chăm chỉ end fic trong hè cơ mà lười quá huhu. Mấy con fic kia đang niệm phật để tui đừng drop, thêm vài con hàng sếch cực choáy và fic buồn ná thở còn đang beta 😔👊.
P/s: nếu mà chap này bớt flop thì tui sẽ ráng rặn xong hết và up luôn những con hàng kia:")).
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com