Part 13
.....
"Sau Chaeng umma, em đã gặp 1 chú to lớn nhất mà em từng gặp, em đã nghĩ chú ấy là gấu như trong truyện nhưng Cha không cho em gọi chú ấy như vậy....."
Giọng nói lảnh lót, có phần ngây ngô của Hyun vang lên làm cả lớp bật cười vì tình tiết đáng yêu đó, cả cô Kim cũng cười theo.
"Chú ấy là chú Lisa, mọi người nói chú ấy khá đáng sợ, thật ra thì không. Chú ấy rất hiền, lại còn rất thương em. Có chú ấy ở bên, em không còn sợ phải ngã hay mệt........"
*Flashback*
"Nhóc làm sao vậy?"
"Con mệt......khó thở......" Hyun khó khăn nói.
"Được, nghe lời chú này, không được nhắm mắt" nói xong cậu lập tức ôm cô bé vào lòng chạy thật nhanh. Hyun chẳng biết Lisa đã chạy đi đâu, nhưng khi tim có cảm giác đau nhói, liền bị dập tắt bởi ống thở vác thiết bị hỗ trợ. Nó nhận ra chú của nó đã chạy nhanh nhất có thể đến trạm y tế gần nhà thờ.
"Không được khóc, cho họ thấy Hyun mạnh mẽ xem nào" cậu lau đi hàng nước dưới mắt.
"Vâng" yếu ớt trả lời, Hyun nắm chặt lấy ngón tay to lớn của cậu không buông.........
*End Flashback*
"Chú rất hay bị thương, có lẽ vì vậy mà mọi người không cho em ở cùng với chú ấy. Nhưng không sao, em được ở cùng umma, và chú hay đến chơi với em. Mỗi cuối tuần, em đều bắt chú ngủ lại cho bằng được vì mô hình lego chưa hoàn thành. Em đều tháo ra vài phần đã làm xong để được thức trễ hơn chơi với chú......."
Nói đến đây, bé con lướt mắt xuống những dòng chữ của mình bên dưới, mắt chợt ươn ướt.
"Chú hay bị đau tay, chân, và có cả chảy máu. Em rất sợ khi thấy chú ấy bị chảy máu một lần. Umma đã không cho em nhìn nữa, nhưng mặt chú ấy không đau, em lại thấy mình đau. Chú to lớn như vậy nhưng rất hay bị thương, chú đều nói là va phải do không cẩn thận. Chaeng umma cũng nói như vậy nhưng em biết không phải.
Em đã thấy hình chú cùng một người khác trên điện thoại. Hai người họ nhìn rất đáng sợ. Em biết chú là 'tường đá' chú ấy bị thương như vậy là để mua đồ chơi cho em, và cho em đến bệnh viện điều trị........."
Hyun hơi thút thít nhưng tuyệt nhiên không khóc quá lên.
"Em rất thương chú Lisa, đối với em, chú ấy là appa, còn Chaeng umma là người mẹ tuyệt nhất và duy nhất mà em từng có. Nếu có thể có 1 điều ước, em ước chú sẽ không bị thương nữa, umma sẽ không phải làm việc nhiều tại tiệm thuốc nữa. Em không muốn trở thành gánh nặng cho họ. Em sẽ học thật giỏi để chú và umma không phải vất vả nữa" Hyun hoàn thành bài văn của mình trong tiếng vỗ tay và thút thít xung quanh.
-------------
"Đề bài không quá khó nhưng ý hơi nhiều" Chaeyoung trả lời bạn mình.
"Tớ còn tưởng chỉ đề B mới có nhiều ý thôi, ai ngờ" Cô bạn Sunny bĩu môi.
"Không sao, chúng ta làm hết sức rồi còn gì" cô cười.
"Hoàng tử của cậu kìa" Sunny thúc vai Chaeyoung chỉ "tuấn mã đen" có "kỵ sĩ" của cô đang ngồi bên trong.
"Gặp lại sau" Chaeyoung nói, đi nhanh về chiếc xe thể thao quen thuộc.
Cạch......
"Em thi thế nào?" Lisa hỏi khi vừa thấy cô ngồi vào.
"Đề bài không khó, rất tự tin" Chaeyoung vui vẻ nói.
"Ừm, tốt, có chuyện này tôi muốn nói với em trước khi đón Hyun và trước khi nói cho con bé biết" cậu để tay trái trên vô lăng, nghiêng người sang đối diện cô.
"Lisa nói đi" cô có hơi hoang manh, linh tính có vẻ không được hay lắm.
"Vết thương của tôi đã lành hẳn mấy ngày nay. Những ngày qua, làm phiền em và Hyun nhiều rồi" cậu nói.
"Không có gì," cô có thể đoán được cậu muốn về nhà.
"Lịch thi đấu của tôi đã được xếp, kỳ này tôi sẽ thi đấu cho giải vô địch cấp quốc gia, cho nên phải về nhà, có thể sẽ không có thời gian đến thăm em và Hyun thường xuyên được"
"Ừm, em hiểu"
"......."
"Khi nào Lisa định về nhà?" Cô hỏi lại, tâm trạng bên trong có chút bấn loạn.
"Tối nay, khi đưa em và Hyun về" Lisa trả lời, là mũi giáo có sát thương với Chaeyoung.
"Vâng" ngoài gật đầu, cũng chẳng thể nói gì thêm.
"Ừm, vậy chúng ta đi đón con bé bây giờ nhé. Khi nào về rồi hãy nói với Hyun, tôi sẽ dỗ con bé"
"Được"
-------------
Bữa ăn diễn ra đúng như thoả thuận ngầm của cả hai, cho Hyun vui vẻ thưởng thức món ăn yêu thích và ăn mừng Hyun được điểm cao nhất môn văn lớp 2. Chỉ có điều không tưởng là Jisoo và Jennie cũng đòi theo, vì dù sao họ cũng chưa có cơ hội "tra khảo" Lisa bao giờ. Đương nhiên phải thắc mắc một người thế nào được ở cùng nhà với Chaeyoung và Hyun.
"Vậy bài văn con làm là chủ đề gì?" Lisa hỏi, một tay nướng thịt cho cô bé.
"Con tả về gia đình"
"Cho xem đi mà" Jisoo nài nỉ.
"Không được, mẹ và chú cũng chưa xem được, tối về cả hai có thể đọc, còn cô và cô Jen thì ngày mai" Hyun chu mỏ nói với Jisoo.
"Được lắm nhóc con này quá lắm rồi, bao nhiêu lần cô đi chơi cùng con, cho chơi với cả Dalgom, mà con không cho cô đọc nổi 1 dòng hay sao?"
"Dalgom thích con, nên con thích lại, còn đi chơi cùng thì là do cô Jen bảo cô phải trông con giúp Chaeng umma"
Chaeyoung trò chuyện cùng Jennie, bên ngoài có vẻ cười cười nhưng trong lòng lại hướng về người kia. Lisa cũng giữ nét mặt điềm đạm như mọi ngày. Còn lòng cô thì không được như vậy. Có lẽ phải nghe lời Jennie nói sớm hơn, đó là thổ lộ lòng mình với cậu. Chẳng qua Chaeyoung chỉ nghĩ là sẽ để sau kỳ thi thôi, không nghĩ đến việc Lisa sẽ nhanh chóng rời khỏi và nhanh chóng bận bịu với lịch thi đấu như vậy. Bản thân cô càng hoang mang, liệu rằng có đặt tình cảm đúng người hay không? Cô hiểu về con người của cậu nhưng chưa từng quan tâm những vấn đề xung quanh cậu. Như gia đình Lisa, công việc, tiệc tùng riêng, bạn bè. Có 1 điều cô dám chắc là mình có tình cảm với cậu. Hơn nữa, Hyun cũng rất thương cậu.
"Lisa này, tôi thường thấy anh trên tivi, nhìn bên ngoài anh to lớn hơn nhiều" Jisoo cười cười, mọi người trong bàn lại chú ý đến cậu.
"Phải, cảm ơn" Lisa hơi lúng túng chẳng biết phải nói gì với người kia.
"Ý tôi là anh lực lưỡng hơn nhiều, mấy tên đó thua là đúng" Jisoo vừa nói xong liền bị Jennie đánh 1 cái ra hiệu vào đùi liền im bặt.
"Hyun à ăn thêm đi" Chaeyoung gắp thêm đồ ăn vào chén cô bé.
"Vâng"
"Lisa này, chắc anh rất hay cùng đồng nghiệp đi du lịch, có nơi nào thú vị giới thiệu với tôi được không?" Jennie đổi chỉ đề.
"Hay đi du lịch thì lúc trước có đi, vì công việc nên tôi có rất nhiều cơ hội, được đi rất nhiều, vui nhất thì với tôi là Hàn Quốc" cậu cười.
"Vì có con đúng không?" Hyun nói
"Không phải đâu, nhóc ăn đi" cậu cười xoa đầu cô bé.
"Macau, lúc anh đi 1 tháng trước, nghe nói là đang quy hoạch thêm nhiều sòng bài"
"Phải, sòng bài mọc như nấm, quán bar cũng ăn theo nên mở cửa rất nhiều"
Có chút thông tin về đời sống cá nhân của Lisa rồi, Jennie không ngần ngại mà tìm hiểu thêm. Đa số các vận động viên hay võ sĩ như nghề của cậu rất hay tiệc tùng xa xỉ, lại còn có rất nhiều cô gái tự động vây quanh, làm sao mà Chaeyoung có thể tin tưởng người này được chứ?
"Anh đã từng vào những nơi đó chưa?"
"Có" Cậu thẳng thắn.
"Họp báo hay tiệc xã giao được tổ chức ở đó rất nhiều"
......
----------
Ố la la:))
😚
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com