Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Yêu Thêm Lần Nữa - 6

...

Sân bay quốc tế Incheon.

Chaeyoung vừa bước xuống taxi, cô ngẩn đầu nhìn cánh cửa kính ở đại sảnh. 5 năm trước cô cũng đứng ở đây với trái tim vỡ vụn và khuôn mặt đẫm đầy nước mắt. Người cô yêu thương nhất đã vĩnh viễn rời xa cô, khi đó Chaeyoung chẳng còn gì. Cả thế giới dường như sụp đổ xung quanh cô, trái tim cô đau đớn khi đón nhận tin dữ ấy.

Cánh cửa kính tự động mở ra, Chaeyoung run rẩy bước vào đại sảnh. Đột nhiên hình ảnh của quá khứ hiện lên, xung quanh cô là những nhân viên cứu hộ, tiếng còi xe cứu thương, tiếng gọi hối hả và cả tiếng khóc than của người thân nạn nhân. Chaeyoung đứng chôn chân nơi cánh cửa, những ngón tay trắng bệch vì bị nắm quá chặt. Cô lặng yên đứng đó như một con búp bê bằng giấy, dường như chỉ cần một cơn gió thổi tới, cô sẽ rách tung, rách thành trăm mảnh.

Cho đến khi ....

"Chaeyoung ! " - Một giọng nói vang lên kéo cô trở về hiện tại

Là anh.

Anh đang đứng trước mặt cô ...

Không phải ! Đó không phải là anh ...

" Taehyuk. Chào cậu" - Câu nói lách qua cổ họng cô một cách đau rát

Là Taehyuk. Em song sinh của anh mà thôi. Anh đã ra đi từ lâu lắm rồi... lâu lắm rồi ... !

Cậu ấy quá giống anh khiến cô có sự nhầm lẫn trong cảm xúc, nhưng cô vẫn cố gắng kiềm chế mỉm cười và ôm lấy cậu như thể ôm một người em trai.

" Vừa về là em gọi ngay cho chị đấy. Chaeyoung, chị vẫn khỏe chứ ? Em rất mừng vì được gặp lại chị" - Taehyuk tươi cười nói, cậu ấy cố tình ôm giữ cô thật lâu như không bao giờ muốn buông.
"Chị cũng mừng vì được gặp lại em."

Phía sau lưng Taehyuk, người phụ nữ đứng tuổi mái tóc được buộc gọn gàng, khuôn mặt đẹp như ngọc nhưng đôi mắt lại rất buồn. Nhìn thấy Chaeyoung, bà mỉm cười hiền dịu và giang tay ôm lấy cô

"Chaengie !"

"Mẹ !"

Cảnh tượng tương phùng đẫm đầy trong nước mắt. Người ngoài nhìn cứ ngỡ họ là hai mẹ con thế nhưng sự thật người phụ nữ ấy chỉ là mẹ của người yêu đã khuất của cô gái trẻ kia. Chỉ một chút nữa thôi họ đã có một sự gắn kết mật thiết với nhau hơn.

" Chaeyoung à, trông con ốm đi nhiều quá. Con bị ốm sao ?" - người phụ nữ lau nước mắt cho Chaeyoung, run rẩy hỏi
" Không ạ, con vẫn khỏe. Sức khỏe của mẹ thế nào rồi ạ ? Bệnh của mẹ đã đỡ hơn chưa ?"
" Ta ổn rồi, con đừng lo. Chaengie à, con phải giữ gìn sức khỏe đấy. Ta không muốn con ốm đi như thế này."
"Vâng, con biết rồi ạ. Để con đưa mẹ về nhà"

Cô gượng cười lau đi những giọt nước mắt vừa mừng vừa tủi ấy, đối với Chaeyoung người phụ nữ này chẳng khác gì mẹ ruột . Từ bé Chaeyoung đã không có mẹ bên cạnh, cô lớn lên trong sự nghiêm khắc của bố có lẽ vì vậy mà cô thừa hưởng được sự mạnh mẽ và quyết đoán trong công việc từ bố. Nhưng dù thế nào đi nữa thì Chaeyoung vẫn là một cô gái yếu đuối, mỏng manh và dễ bị tổn thương. Khi anh mất, cô đã tự hứa với lòng rằng sẽ cố hết sức chăm sóc mẹ thay anh. Bà ấy đã rất đau khổ sau sự mất mát ấy. Chaeyoung đã chứng kiến cảnh bà ấy ngất đi trong đám tang của anh. Đối với bà, anh là niềm hi vọng lớn nhất, anh ra đi không chỉ để lại vết thương lòng cho Chaeyoung còn để lại nỗi đau khôn nguôi đối với người mẹ.

Và …

Trong quá khứ cô đã từng có một lời hứa với anh, chỉ tiếc cô không thể cùng anh thực hiện lời hứa ấy.

......

Mọi chuyện sau đó dường như đã được số phận sắp đặt.

5 năm về trước ...  

FLASHBACK

"...Buổi sáng hôm ấy nhận được tin dữ, Chaeyoung như chết lặng. Cô chạy đến sân bay, trong cảnh hỗn loạn ấy cô đã nhìn thấy anh. Họ đưa anh lên xe cứu thương, Chaeyoung đã cố chen vào bên trong xe. Anh nằm trên cáng cứu thương, đôi mắt nhắm nghiền, máu nhuộm đỏ chiếc áo sơ mi trắng. Chaeyoung đưa tay giữ chặt miệng để những tiếc nấc nghẹn ngào không bật ra.
 
“Anh …”
 
Anh khẽ mở mắt, nhìn thấy cô đôi mắt anh sáng lấp lanh. Cô bần thần đưa ngón tay chầm chậm chạm vào khóe miệng anh, nóng ấm, là máu nóng nhuộm đỏ cả ngón tay cô. Sắc mặt anh sao lại nhợt nhạt thế ? Làn môi trắng bệch nhưng vì sao anh vẫn cố gượng cười.
 
Em xin anh… đừng dọa em … em sợ lắm…” – Chaeyoung hoảng sợ nói

Nhân viên y tế đề nghị cô giúp đỡ  bằng cách cô đưa tay đặt lên trên lồng ngực không ngừng rỉ máu của anh, nhưng sao máu vẫn trào qua mép bàn tay. Sao máu cứ chảy mãi không thôi ? Chẳng nhẽ máu sẽ cháy đến lúc chết đi hay sao ? Chaeyoung nức nở, cô không biết phải làm thế nào, không được ấn mạnh vào vết thương, vì như thế sẽ làm anh đau đớn mất.
 
“Em sợ lắm … cầu xin anh đấy … đừng dọa em nữa …Làm ơn”
 
Anh nhìn cô, nụ cười yếu ớt trên khóe môi, anh cố giấu nỗi đau đớn tột cùng và bao luyến tiếc sâu thẳm trong đôi mắt. Gắng gượng, anh nắm lấy tay cô. Chaeyoung nín thở lắng nghe
“…yêu … em…”
Nước mắt lặng lẽ tuôn rơi, lặng lẽ lăn dài trên đôi má.
“Em cũng yêu anh”
 
Anh đang nhìn cô, nơi khóe môi vẫn hiện lên nụ cười đôn hậu, tựa hồ anh không hề đau đớn.
“…chăm …sóc…mẹ…”
Chaeyoung lau nước mắt, gật đầu liên tục. Phải rồi, cô từng hứa sẽ cùng anh kết hôn sau đó cùng anh chăm sóc mẹ đến suốt đời. Nhưng là cô cùng anh chăm sóc cơ mà, vì sao … vì sao anh lại ra đi như thế ?
 
“Chúng ta sẽ cùng nhau chăm sóc mẹ. Anh phải cố lên, nhất định không được gục ngã”

 
Anh im lặng, đôi mặt nhẹ nhàng nhắm lại như thể anh hơi mệt và muốn nghỉ một tí. Và sau đó ánh đã nghỉ ngơi rất lâu, rất lâu … như thể là mãi mãi …
 
 
Đám tang của anh là một buổi sớm có gió nhè nhẹ, dịu dàng thổi.
 
Ánh nắng chan hòa rực rỡ.
 
Mọi người đến dự tang lễ từ sớm, sau đó họ đến an ủi mẹ anh. Chaeyoung lặng lẽ đứng bên ngôi mộ, cô đứng ở đấy từ rất lâu rồi. Đôi mắt thẫn thờ và ráo hoảnh. Taehyuk bước đến bên cạnh cô, khẽ vỗ về an ủi.
 
Đột nhiên, Chaeyoung thẫn thờ, lặng người đưa ra một quyết định …
 
"Taehyuk, chúng ta hãy kết hôn với nhau. được không ?"
 
Taehyuk giật mình quay lại nhìn Chaeyoung, dưới ánh đèn trắng khuôn mặt cô bợt bạt. Đôi môi run rẩy, hai tay ôm chặt lấy đôi vai gầy mỏng manh, tưởng chừng như đứng không vững nữa. Đôi vai càng lúc càng co rúm lại, run rẩy mãi không thôi, co ró lại đến đáng thương. Cậu muốn đưa tay ôm lấy cô vào lòng nhưng lại không dám. Từ lâu Taehyuk vốn đã có tình cảm với Chaeyoung thế nhưng sự xuất hiện của anh trai đã khiến cậu không thể nói thật với cô. Taehyuk đành lặng yên chôn dấu tình cảm ấy sâu trong tim, cậu âm thầm yêu thương Chaeyoung và âm thầm đau khổ trong mối tình lặng thầm của mình.
 
Ánh mắt của Chaeyoung vô cùng đau khổ sau câu nói ấy, cô biết mình vừa đưa ra một quyết định điên rồ nhất. Nhưng cô đã hứa với anh, cô không thể không thực hiện. Lúc ấy Chaeyoung chỉ nghĩ tình yêu duy nhất của cô thuộc về anh và cô sẽ không bao giờ yêu một ai nhiều như thế. Cô chỉ muốn gắn chặt số phận mình với gia đình anh như thể cô đã trở thành cô dâu của anh. Chaeyoung đã trở nên mù quáng và điên rồ khi quyết định như thế. Nỗi đau tột cùng ấy đã khiến cô đánh mất lý trí, để mọi việc đi theo tình cảm một cách mù quáng.

"Chị đã hứa sẽ trở thành người nhà họ Kim và thay anh ấy chăm sóc cho mẹ. Chị biết làm như thế là ích kỉ với cậu nhưng ... "
 
"Không. Chaeyoung, chị không cần nói gì cả. Chị biết là em sẽ đồng ý mà, chị biết điều đó. Em biết mình chỉ là cái bóng của anh ấy nhưng ... bằng mọi cách em sẽ khiến chị hạnh phúc..... em sẽ thay anh ấy yêu thương chị..."
 
Taehyuk giữ chặt lấy tay Chaeyoung, đôi mắt cậu đang đỏ dần, có vẻ như Taehyuk đang rất xúc động. Cậu ấy không yếu đuối chỉ là cậu ấy muốn có một cơ hội để yêu cô, một cơ hội để đóng vai người thay thế. Dù biết điều đó rất đau đớn nhưng ... Taehyuk chấp nhận. Một tình yêu âm thầm, nỗi đau của kẻ thay thế. Cậu ấy cũng yêu cô thế nhưng tình yêu đã khiến Taehyuk trở nên mù quáng khi chấp nhận đề nghị của Chaeyoung. Cậu chỉ biết bù đắp cho Chaeyoung mà không hề biết rằng những điều đó có đem lại hạnh phúc cho cô ấy hay không ? Đôi khi tình yêu khiến cho người ta trở nên lạc lối, bất chấp mọi thứ nhưng rốt cục như thế có hạnh phúc không  ?
 
Một sự ích kỉ, một quyết định điên rồ...
 
Chaeyoung mềm yếu đã vội vàng có một quyết định ngây ngốc, mù quáng và cô không hề biết rằng ở nơi đó sẽ có một người khác yêu cô và mang hạnh phúc đến cho cô. Một người sẵn sàng đau khổ, chấp nhận mọi tổn thương để yêu cô....
 
Ai biết trước được tương lai ... Đừng vì vội vàng, mù quáng của bản thân đưa ra những quyết định điên rồ để sau đó cảm thấy nuối tiếc ..."

END FLASHBACK

Ố la la:)))
⭐ ủng hộ tui đi mà...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com