Chap 23: Yên bình
......
Thật ra đáy lòng của cô sớm đã có đáp án, trước kia mẹ Lisa không chấp nhận mẹ con cô, cô không thể nào vào cái nhà này được nữa. Có lúc nhớ lại cũng không phải không cố gắng, mà không muốn trực tiếp tổn thương đối phương.
Chỉ là kế hoạch biến hóa khó lường, Chaeyoung mặc dù biết bà Manoban sẽ không chấp nhận cô và Hae Min vào nhà Lisa, nhưng bởi Hae Min rất muốn ở nhà appa, cô không cưỡng lại năn nỉ của hai cha con được, còn nhượng bộ một chút, đồng ý sau khi bữa tiệc kết thúc, sẽ ở lại nhà Lisa một buổi tối.
Mặc dù chia tay tất cả các bạn nhỏ và phụ huynh từ sớm, nhưng đến khi bọn họ dọn dẹp xong hết, thời gian cũng đã khuya lắm rồi, cuối cùng Sooyoung phụ trách đưa Sunny về nhà, còn mẹ con cô thì ở lại nhà Lisa qua đêm.
Chơi cả buổi chiều, Hae Min thật sự đã rất mệt mỏi, sau khi cùng Lisa tắm xong, vừa trèo lên giường đã đi ngủ. Người lớn dù có mệt chết, cũng không dễ dàng ngủ giống trẻ con như vậy, hơn nữa đáy lòng cô còn có thật nhiều lo lắng, càng không cách nào ngủ say.
Mà không ngủ được cũng không chỉ một mình cô, chủ nhân cái nhà này, Lisa cũng không buồn ngủ. Chaeyoung xuống lầu uống nước thì nhìn thấy Lisa ngồi một mình ở quầy bar uống rượu, không kìm được, ân cần đi tới.
"Sao còn chưa ngủ? Ngày mai Li còn phải đi làm đấy."
Lisa hỏi lại cô:
"Sao em cũng chưa ngủ?"
"Em khát nước, xuống uống nước."
"Để Li giúp em." Lisa trượt xuống ghế chân cao, muốn rót nước giúp cô.
"Không cần, em tự làm được."
"Em ngồi yên, để Li lấy."
Lisa mạnh mẽ nhấn cô ngồi xuống ghế, mình đi về phía phòng bếp. Một lát sau, Lisa đưa tới một cốc nước.
"Của em."
"Cám ơn Li."
Chaeyoung trượt khỏi ghế, nhận lấy cốc nước, khẽ nhấp một ngụm, hỏi Lisa:
"Li có tâm sự à?"
"Sao lại hỏi như thế?"
Bị nhìn thấu rồi sao? Lisa tối hôm nay vẫn muốn cô, mặc dù đây không phải là lần đầu tiên cùng ở chung một mái nhà, nhưng chỉ cần vừa nghĩ tới quá khứ bọn họ từng sống cùng nhau trong căn phòng này năm năm, trong lòng Lisa vẫn có một loại cảm giác thật kỳ diệu.
Điều này khiến Lisa ý thức rõ ràng hơn được một chuyện, Chaeyoung là người phụ nữ Lisa yêu, mà Lisa đã từng hoàn toàn có cô. Nghĩ đến điều này, tim Lisa không bình tĩnh được, máu giống như đợt sóng mênh mông, không ngừng cuồn cuộn, dâng lên, sôi trào.
Ánh mắt của Lisa chỉ có thể nhìn cô thật chặt, không chút nào dời đi được.
Ánh mắt của Lisa phát sáng, làm lòng Chaeyoung không khỏi đột nhiên lay động kịch liệt, bởi vì khẩn trương, cô theo bản năng lui về phía sau, bước chân lại lảo đảo một cái, suýt nữa ngã nhào.
Lisa nhanh tay kéo cô lại, cũng thuận thế ôm cô vào ngực của mình. Thân thể của hai người cứ dán vào thành một khối như vậy, mơ hồ có thể cảm giác được nhịp tim của người kia.
"Em. . . . . . đi. . . . . ."
Cô mở miệng muốn lấy cớ rời đi, làm cho Lisa thừa cơ hội nghiêng đầu, nhanh như chớp hôn lên môi cô, kiếm cớ muốn nhiều hơn, thâm nhập sâu vào trong, đến khi hai người không thở nổi mới thôi.
"Trước khi gặp em, Li cho rằng không nhớ được quá khứ, Li cũng có thể sống rất tốt, nhưng sau khi gặp lại em và Hae Min, Li thật sự hận đầu óc của mình, lại quên mất hai người quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Nhưng cho dù không nhớ được quá khứ, lòng Li vẫn không chế ngự được mà nhớ em, bị em dụ dỗ."
Ngón tay Lisa nhẹ nhàng chỉnh lại sợi tóc tán loạn của cô, lướt nhẹ qua gò má mềm mại của cô, nhẹ nâng nâng gương mặt của cô, Lisa nhỏ giọng nói:
"Em tin tưởng số mệnh không? Li cảm thấy được đây chính là ông trời cố ý an bài để chúng ta gặp lại."
"Vâng."
Ánh mắt của Lisa chân thành làm cho cô không cách nào không tin. Sau khi gặp lại biết Lisa bị mất trí nhớ, cô cũng một mực nghĩ, ly hôn có lẽ cũng không phải là ý của Lisa.
Lòng cô đã tha thứ cho Lisa từ lâu. Nhưng cô phát hiện trong mắt Lisa vẫn thường tràn đầy tự trách, nên cô luôn nghĩ mình có thể làm gì cho Lisa được đây? Đến khi Lisa hôn cô, cô rốt cuộc biết mình có thể làm những gì cho Lisa rồi.
Cô nên vì Lisa mà dũng cảm!
Không hề kháng cự nữa mà dựa gần vào Lisa, không sợ hãi lần nữa đem mình giao phó cho Lisa, nếu có thể lại bị thương, nhưng cô không hề sợ nữa, bởi vì cô rất tin tưởng, trong lòng người này hiện tại rất yêu cô. Yêu, đã từng tồn tại, như vậy là đủ rồi, người vẫn đang chờ đợi cô.
Sáng sớm, Chaeyoung tỉnh lại trong vòng tay Lisa, mở mắt là có thể thấy khuôn mặt đẹp như tượng của Lisa, cảm giác này tựa như trong mơ. Cô vẫn tưởng rằng đời này sẽ không có cơ hội nữa giống như bây giờ, rúc vào ngực của người mình yêu tỉnh dậy.
Chẳng lẽ đây chỉ là giấc mộng?
Đã lâu không có hạnh phúc thế này khiến lòng cô còn sinh ra suy nghĩ ngốc nghếch như vậy, nên cũng không dám chạm khuôn mặt đang ngủ say của Lisa, sợ khi chạm vào liền tỉnh mộng.
Nhưng lý trí không chiến thắng được tình cảm, tay của cô cuối cùng vẫn không tự chủ được nhẹ nhàng chạm mặt của Lisa. Không phải là mơ rồi, nhiệt độ của người Lisa từ đầu ngón tay truyền đến, chân thật làm cho người khác cảm thấy chân thực.
Trước kia, thời điểm bọn họ còn là vợ chồng, cô cũng thường len lén nhìn Lisa như vậy, sau đó không nhịn được chạm Lisa, cảm nhận Lisa. Bọn họ kết hôn năm năm kia thường trêu chọc nhau, cũng chưa từng cãi vã, Lisa đối cô dịu dàng vẫn không thay đổi.
Rất ngốc, ba năm nay, cô tại sao vẫn cho rằng, Lisa phụ mẹ con cô đây?
Đau lòng khiến cô như bị hôn mê, cô hiểu Lisa, Lisa không phải người sẽ phụ lòng người khác, tình yêu của Lisa, cô vẫn cảm nhận được.
Trong lúc cô đang nhìn Lisa đến thất thần, Lisa tỉnh dậy cùng cô nhìn nhau không chớp mắt, Lisa không khỏi cười sảng khoái, hài hước hỏi cô:
"Có phải bị Li mê hoặc không?"
"Đúng vậy."
Cô thản nhiên thừa nhận.
"Thật hỏng bét, cái người này sao thản nhiên vậy, khiến Li lại bị kích thích."
"Cái gì?"
Lisa lật người, đè cô xuống dưới, dùng hành động nói cho cô biết đáp án, môi của Lisa lần nữa bắt lấy được môi của cô, khởi động làn sóng kích tình bằng nụ hôn nóng bỏng. Cô cũng không che giấu tình cảm của mình chút nào, nhiệt tình đáp lại Lisa. Cảm thụ hô hấp của nhau, cùng chung nhịp tim đập, mỗi một chút đều là cảm động.
Lisa lấy môi làm công cụ, Lisa trên người cô, ngông cuồng lại nóng bỏng, khi hôn, vuốt ve, cô lần nữa đạt cao triều. Lần thứ nhất vẫn không thể làm Lisa thỏa mãn, Lisa tinh lực tràn đầy khiến cô không dám tin.
Theo yêu cầu của Lisa, cô thở gấp liên tiếp.
"Chaengie. . . . . ."
"Ưm. . . . . ."
Cô mồ hôi đầm đìa, cả người đã vô lực, chỉ có thể hừ nhẹ đáp lại Lisa.
"Li yêu em."
"Ưm."
"Li yêu em."
......
----------
Ố la la:))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com