Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Vụ án thứ 3 (3)

Nam phục vụ tuấn tú trong trường bào huyễn hoặc như bóng đêm mềm mại phong cách cổ trang hướng dẫn Hoắc Lãng và Thượng Quan Phiêu Tuyết đến vị trí của thang máy. Nhà hàng Truyền Thuyết có tổng cộng hai hệ thống thang máy, khi Hoắc Lãng vươn ngón tay hữu lực muốn nhấn nút của thang máy phía trong, nam phục vụ tuấn tú liền đưa bàn tay săn chắc ngăn chặn bàn tay mạnh mẽ của hắn:

- Xin lỗi, đây là hệ thống thang máy dành riêng cho nhân viên, chỉ có nhân viên mới được sử dụng. Quý khách vui lòng sử dụng hệ thống thang máy dành cho thực khách!

Kết cấu của thang máy tương đối giống với những hình ảnh từ video trong điện thoại di động của Trác Thiên Luân, bốn bức tường vững vàng lắp thủy tinh trong suốt, những ngọn đèn mang ánh sáng nhàn nhạt như ánh trăng khiến không gian rộng rãi càng lung linh huyền ảo. Hoắc Lãng và Thượng Quan Phiêu Tuyết đều không lên tiếng, cũng không hề quan sát nhau, nhưng bất luận là ai đều thấu hiểu những suy nghĩ trong tâm trí của đối phương.

- Hệ thống thang máy dành cho nhân viên có bao giờ gặp sự cố không?

Thượng Quan Phiêu Tuyết khẽ khàng tựa thân thể yêu kiều vào thủy tinh trong suốt, chiếc quạt tròn trịa như trăng rằm giấu giếm một nửa dung mạo xinh xắn, chỉ nhìn thấy hàng mi cong cong như cánh bướm khoe khéo đôi mắt trong suốt như thủy tinh, nhưng trong tâm trí của Hoắc Lãng tự nhiên xuất hiện câu thơ trong "Tỳ bà hành" của Bạch Cư Dị: "Tay ôm đàn che nửa mặt hoa". Vẻ đẹp huyền bí nửa ẩn nửa hiện, mới là hấp dẫn chí mạng đối với đàn ông!

- Có chứ!

Hoắc Lãng có chút thấu hiểu tại sao hôm nay Thượng Quan Phiêu Tuyết phá lệ vận những trang phục khoa trương mà nổi bật, đối diện với một cô gái diễm lệ đến như vậy, bất luận là ai đều vô thức lơi lỏng phòng bị, huống chi nhân viên phục vụ còn là đàn ông:

- Tuần trước, hệ thống thang máy dành cho nhân viên gặp sự cố, phải tạm ngừng hoạt động cả ngày. Chúng tôi đều phải di chuyển bằng hệ thống thang máy dành cho thực khách!

Cánh cửa bằng gỗ tử đàn thượng đẳng dẫn vào một gian phòng cực kỳ nhã nhặn, những tấm mành trúc buông hờ hững bao vây lấy một chiếc bàn hình vuông và hai chiếc ghế con con điêu khắc hoa văn phi vân. Trong phòng có đặt những chiếc chậu bằng sứ trồng những loại cây cảnh và hoa tươi, chủ yếu là trúc và mẫu đơn, một hòn non bộ nho nhỏ với những chú cá khổng tước bơi lội tung tăng trong dòng nước trong vắt đến nỗi có thể nhìn thấy những viên sỏi trơn nhẵn, cả không gian đong đầy sắc vàng vương giả, nhờ sự xuất hiện của thủy mộc khiến Hoắc Lãng và Thượng Quan Phiêu Tuyết có cảm giác như thể đang thưởng thức bữa tối dưới mái đình cổ kính, thay vì tầng mười tám của một tòa nhà cao tầng.

- Xin hỏi quý khách muốn thưởng thức món gì?

Nữ nhân viên phục vụ vận trường bào nhàn nhạt như ánh trăng loang loáng cầm quyển trục và bút lông thay vì giấy ghi chú và bút bi, Thượng Quan Phiêu Tuyết ngước hàng mi cong cong như cánh bướm khoe khéo đôi mắt trong suốt như thủy tinh, vừa vặn ngưng đọng hàng mi cong cong khoe khéo đôi mắt đẹp đẽ như hắc cẩm thạch của Hoắc Lãng.

- Anh muốn thưởng thức món gì?

Hoắc Lãng chẳng buồn nhấc thực đơn họa trên quyển trục, từ trang phục và phụ kiện của Thượng Quan Phiêu Tuyết, có thể thấy nàng phi thường thích thưởng thức món Hoa. Nếu như biết nàng thích thưởng thức món Hoa đến như vậy, hắn đã thường xuyên đưa nàng đến nhà hàng Truyền Thuyết rồi:

- Cô lựa chọn đi!

Bất luận giữa Tôn Thủy Nguyệt và Trác Thiên Luân xảy ra chuyện gì, chẳng ai có thể phủ nhận, món Hoa ở nhà hàng Truyền Thuyết là chuẩn vị nhất cả nước:

- Cô lựa chọn món gì, tôi sẽ cùng cô thưởng thức món đó!

Thượng Quan Phiêu Tuyết phe phẩy chiếc quạt tròn trịa như trăng rằm trong những ngón tay thanh tú dưới móng tay vòng cung như trăng khuyết, đầu mày cuối mắt xinh đẹp như mỹ nhân đồ:

- Cho tôi một phần lẩu Tứ Xuyên, loại lẩu Trùng Khánh. Các loại thịt bò ăn kèm lấy nhiều gấp đôi, tôi thích nhất là ăn thịt bò!

Nàng đưa cho nữ nhân viên phục vụ vận trường bào nhàn nhạt như ánh trăng loang loáng một mẩu giấy nho nhỏ:

- Ngoài ra, mang hai phần Phật khiêu tường và một phần Ma bà đậu phụ đến địa chỉ trên mẩu giấy. Không cần nói là ai gửi, chỉ cần nhìn thấy thức ăn, họ sẽ biết là tôi!

Lẩu Tứ Xuyên được phục vụ trong nồi lẩu uyên ương hai ngăn, một ngăn đong đầy những gia vị cay nóng, mang màu đỏ rực rỡ như ánh sáng huy hoàng, một ngăn là nước dùng không cay, với màu trắng mềm mại như áng mây bồng bềnh. Những nguyên liệu ăn kèm cũng phi thường đặc sắc, từ thịt bò, tôm, cá thái lát, đậu phụ, tôm viên, chả cá viên, đậu phụ... đến những loại rau ăn kèm bao gồm bắp cải, bông cải, cà rốt, bắp, đậu bắp, cải xanh..., cuối cùng là mì khoai tây và bún. Tuy rằng lẩu Tứ Xuyên cực kỳ cay nhưng không hề gây nhiệt cơ thể, bởi được chế biến bởi 89 nguyên liệu khác nhau, giúp thực khách thưởng thức trọn vẹn vị cay mà không ảnh hưởng đến sức khỏe dạ dày.

- Tại sao cô cho rằng bối cảnh trong video từ điện thoại di động của Trác Thiên Luân là nhà hàng Truyền Thuyết?

Hoắc Lãng không thích ăn cay, nên chỉ có thể thưởng thức phần nước lẩu mềm mại như áng mây bồng bềnh, Thượng Quan Phiêu Tuyết thì khác, nàng thích nhất là thịt bò nhúng vào nước lẩu rực rỡ như ánh sáng huy hoàng, ăn đến nỗi cả dung mạo xinh xắn đều đong đầy hạnh phúc:

- Anh không cảm thấy bối cảnh trong video rất kỳ lạ sao?

Hoắc Lãng cẩn thận vươn bàn tay mạnh mẽ lột phần vỏ cứng của tôm, nhúng nhanh vào nước lẩu rực rỡ như ánh sáng huy hoàng một lần nữa cho thấm vị, rồi mới đặt ngay ngắn vào chén của Thượng Quan Phiêu Tuyết:

- Kỳ lạ như thế nào?

Thượng Quan Phiêu Tuyết đáp lễ hắn bằng một miếng phù trúc giòn tan nhúng vào nước lẩu mềm mại như áng mây bồng bềnh, không giống như nàng thích thịt bò, Hoắc Lãng thích hương vị thanh mát hơn với phù trúc và đậu hũ các loại. Hắn cũng thích thưởng thức các loại nấm và không bài xích hải sản.

- Vụ án của Lý Nam Phong diễn ra trong một nhà kho hoang phế. Vụ án của Trác Nghiêm Thành diễn ra trong khu rừng rậm rạp. Đặc điểm chung của hai địa điểm này là phi thường hẻo lánh, ít người qua lại, khả năng bị phát hiện tương đối thấp...

Thượng Quan Phiêu Tuyết gắp cho Hoắc Lãng một viên bánh bao nhân trứng cá hồi, trứng cá hồi tan chảy trong khoang miệng, để lại dư vị béo ngậy khiến thực khách lưu luyến không quên:

- Tuy nhiên, vụ án của Đường Long diễn ra trong thang máy, hung thủ không sợ hãi khi gã cưỡng hiếp Đường Long, sẽ có người mở cửa thang máy sao? Cho dù không sợ hãi có người mở cửa thang máy đi chăng nữa, gã cũng có khả năng bị camera giám sát trong thang máy ghi lại tội trạng mà!

Hoắc Lãng hé đôi môi mỏng manh như đường chỉ thưởng thức nấm bào ngư, nấm bào ngư mang theo hương vị thanh mát của nước lẩu mềm mại như áng mây bồng bềnh, ngọt ngào thấm nhuần tận xương tủy:

- Có lẽ bởi vì bốn bức tường vững vàng trong thang máy đều có lắp thủy tinh trong suốt. Hung thủ không những muốn tra tấn về thể xác của Đường Long, còn muốn hủy hoại tinh thần của anh ta, để anh ta nhìn thấy những biểu cảm đau đớn và ẩn nhẫn trong suốt quá trình bị cưỡng hiếp!

Thượng Quan Phiêu Tuyết hé đôi môi thanh tú như hàm tiếu thưởng thức thịt bò nhúng vào nước lẩu rực rỡ như ánh sáng huy hoàng, đây là thịt bò hảo hạng, vừa mềm mại vừa tươi ngon, mang theo hương vị ngọt ngào tự nhiên của chất thịt:

- Muốn cưỡng hiếp một người trong thang máy, hung thủ ít nhất phải đáp ứng ba điều kiện, một là gã biết bốn bức tường vững vàng trong thang máy đều có lắp thủy tinh trong suốt, hai là gã chắc chắn trong quá trình cưỡng hiếp sẽ không có bất kỳ ai mở cửa thang máy, ba là gã bảo đảm tội ác của mình sẽ không bị ghi lại trong camera giám sát hoặc cho dù tội ác của mình bị ghi lại trong camera giám sát đi chăng nữa, gã có thể bảo đảm video đó sẽ không được sử dụng để chống lại gã. Ba điều kiện đều chứng minh gã có khả năng thao túng thang máy hoặc có đồng phạm có khả năng thao túng thang máy!

Tôn Thủy Nguyệt là bà chủ của chuỗi nhà hàng cao cấp Truyền Thuyết, thật dễ dàng để tạm ngừng hoạt động của thang máy dành riêng cho nhân viên rồi xóa toàn bộ tội trạng của hung thủ từ camera giám sát!

- Chúng ta không biết Đường Long có kẻ thù nào khác không, nhưng chẳng phải chúng ta biết, Đường Long có sẵn một kẻ thù có khả năng thao túng thang máy đó sao?

Thưởng thức lẩu Tứ Xuyên rồi, Thượng Quan Phiêu Tuyết nhấc điện thoại di động trong những ngón tay thanh tú dưới móng tay vòng cung như trăng khuyết, khóe môi thanh tú như hàm tiếu cong lên nét cười ưu nhã:

- Cảm ơn Phật khiêu tường và Ma bà đậu phụ của cô, nói đi, cô cần tôi giúp đỡ gì?

Thượng Quan Phiêu Tuyết nhàn nhã đứng dậy:

- Giúp tôi hack hệ thống camera giám sát của nhà hàng Truyền Thuyết!

Bạch Vấn Thiên đến nửa đường chân mày lưỡi kiếm còn không buồn nhếch:

- Chờ tôi một phút!

Đúng một phút sau, Hoắc Lãng vươn bàn tay mạnh mẽ mở cánh cửa bằng gỗ tử đàn thượng đẳng, Thượng Quan Phiêu Tuyết chú ý ánh đèn báo hiệu trên hệ thống thang máy dành riêng cho nhân viên dừng lại ở tầng trệt một lúc, xác định thang máy không có ai, nàng mới vươn ngón tay thanh tú ấn nút gọi thang máy. Cánh cửa nặng nề khoe khéo không gian đong đầy ánh sáng nhàn nhạt như ánh trăng loang loáng, thiết kế của hệ thống thang máy dành riêng cho nhân viên tương đồng với hệ thống thang máy dành cho thực khách, ngoại trừ trên mặt sàn bóng loáng trải một tấm thảm óng ánh như mật ong ngọt ngào thêu họa tiết phi vân bằng thủ công.

- Giúp tôi dừng thang máy!

Trong thang máy chỉ có Hoắc Lãng và Thượng Quan Phiêu Tuyết, Hoắc Lãng ngước hàng mi cong cong khoe khéo đôi mắt đẹp đẽ như hắc cẩm thạch, thang máy đang dừng lại ở vị trí giữa tầng mười lăm và mười sáu. Ở vị trí này, cho dù cánh cửa nặng nề có bị cạy mở, cũng không thể nhìn thấy rõ ràng hắn và nàng đang làm gì.

- Tôi nhớ trong video, thang máy không có thảm trải sàn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #trinhthám