Chương 18
Bị giám đốc Trương âu yếm xong thì quay về chiều chuộng hai anh chồng trẻ ở công ty, dùng l*и đi tiểu, bị các chồng đái vào l*и
Một người đàn ông cao lớn mặc quần thủng đáy kiểu nữ ngồi trên bàn làm việc của mình, khoe l*и múp ướt nhẹp nói muốn ©ôи ŧɧịt̠ bự, nghe thì bệnh hoạn biếи ŧɦái, nhưng trong mắt Trương Nghiêu đây là cảnh đẹp sắc nước hương trời, hắn chộp lấy mắt cá chân Trần Đào, kéo anh về phía mép bàn rồi nhấc cả mông anh lên không trung, chỉ còn phần lưng dựa bàn làm trụ, đầu ©ôи ŧɧịt̠ thô to ghé sát mép l*и nện bôm bốp mấy cái, sau đó thúc hông đẩy thân ©ôи ŧɧịt̠ thô tráng vào cửa l*и.
Gậy thịt thong thả tiến vào động thịt nung núc, Trần Đào vòng chân kẹp eo Trương Nghiêu, lắc mông hùa theo nhịp nắc của hắn, thịt l*и ngấu nghiến từng thớ gân dày đặc trên cán ©ôи ŧɧịt̠, sung sướиɠ thở dài.
Trứng dái của giám đốc Trương đập bôm bốp lên mông vểnh nở nang, chỗ giao hợp của cả hai ọc ra bọt nước nhầy nhụa. Hắn đứng trước bàn làm việc, giống như đang cưỡi một con ngựa cái dịu ngoan, đẩy hông về trước, cưỡi Trần Đào lên xuống lắc lư, miệng ưm a rêи ɾỉ.
"A a!... Sâu quá... giám đốc Trương... Ngài, ngài giám đốc đang làm gì đấy? Sao lại chuyển sang chơi l*и thế..." Trần Đào nhếch môi thở hồng hộc hỏi.
"Tôi tưởng quản lý Trần muốn ăn ©ôи ŧɧịt̠ bự mà? Đúng không?" Trương Nghiêu cúi đầu ngậm núʍ ѵú anh âu yếm, hạ thân dập như máy đóng cọc, giã bôm bốp vào l*и anh.
"Ưm a... Vì, đó là vì... A a a... Đâm vào tử ©υиɠ...." Tia điện xẹt xẹt trong động thịt, lan ra khắp người anh, xộc thẳng lên não, Trần Đào sướиɠ đến nỗi mắt trợn trắng, siết chặt cây kích điện đang chọc ngoáy l*и mình.
"Vì sao?" Trương Nghiêu hỏi vặn, đầu ©ôи ŧɧịt̠ suồng sã nắc tử ©υиɠ Trần Đào, không buông tha cho anh.
"Bởi, bởi vì... Ha ah..." Trần Đào bị luồng kɧoáı ©ảʍ chẹn họng, nói chuyện đứt quãng, anh vốn muốn nói vì sợ giám đốc từ chối nhận hàng nên phải làm vậy, ai dè lại bị dươиɠ ѵậŧ đang nện điên cuồng làm váng đầu, buột miệng thốt lên, "Bởi vì ©ôи ŧɧịt̠ của giám đốc Trương bự quá... A a... Chậm thôi..."
"Ha, em biết anh thèm ©ôи ŧɧịt̠ mà..." Đầu khấc thô to tấn công vách tử ©υиɠ, chỗ đó của Trần Đào chảy nước lênh láng, mềm như đậu hủ, giăng đầy tinh đυ.c.
Bụng Trần Đào co bóp, thịt l*и mấp máy liên tục, hộŧ ɭε đỏ tươi trên đỉnh giật giật, lúc đao thịt xấu xí của người đàn ông cắm đầy tử ©υиɠ, anh đạt cực khoái, nước da^ʍ tuôn trào.
Anh không còn sức kẹp eo hắn ta, hai chân thoát lực rơi xuống bàn, nhưng hắn chưa chịu buông tha anh, bóp chặt mông thịt giã loạn, cơ thể vừa lêи đỉиɦ sao đỡ được những cú nắc hung tợn của hắc, Trần Đào bị dươиɠ ѵậŧ đóng như đóng cọc, cơ thể run bần bật, nước sốt phụt liên tục, tẩm ướt nhẹp chiếc quần anh đang mặc, vách tử ©υиɠ đón lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng của ngài giám đốc, anh cố nâng mông, dán chặt lấy hông Trương Nghiêu, vách thịt mấp máy rút tinh từ đầu khấc của hắn, sợ Trương Nghiêu ăn bớt tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Trương Nghiêu ôm anh ngồi giữa háng mình, dươиɠ ѵậŧ vừa xả tinh vẫn còn bán cương quấy nhẹ bồn chứa của nó, Trần Đào xụi lơ trong lòng hắn, nức nở hỏi giám đốc Trương hài lòng chưa? Giờ nhận hàng nhé?
Hắn ta vẫn lắc đầu, nói anh quản lý kém chuyên nghiệp quá, còn chưa làm việc xong đã tè dầm mấy lần.
"Hức..." Trần Đào bị bắt nạt tức điên người, sao hắn nỡ chê anh không chuyên nghiệp chứ, anh thấy mình như gái bán da^ʍ vậy, bị ȶᏂασ miễn phí mấy lần không được trả tiền, tức đỏ mặt, nước mắt sắp sửa tuôn trào.
Anh muốn nói đừng ȶᏂασ tôi nữa, nhưng l*и da^ʍ lại phản chủ cắn chặt cây gậy bên trong, lại còn vừa cao trào nên mất sức, anh không thể rút mông khỏi dươиɠ ѵậŧ hắn, Trần Đào thử nâng mông lên một lát, xong mệt quá lại đành ngồi xuống, giống như đang tán tỉnh Trương Nghiêu.
Trương Nghiêu trêu một tí thì chột dạ, sợ chọc anh trai đáng yêu này khóc, ôm anh thân mật hôn hít, miệng xin lỗi đừng giận đừng giận, cho chồng thơm miếng nào.
"Ưʍ..." Trần Đào thuận theo hé miệng, nũng nịu quấn lấy hắn, được âu yếm thoải mái thì bắt đầu kiều khí, vừa đá lưỡi với Trương Nghiêu vừa trách hắn, tôi tưởng cậu là giám đốc Trương cơ mà? Có phải chồng tôi đâu.
"Giám đốc Trương được yêu l*и anh, thế các giám đốc khác cũng được yêu nó à? Đào Đào tính bán da^ʍ đúng không?" Trương Nghiêu đột nhiên quấy vách thịt của anh, hỏi vặn.
Trương Nghiêu lắc đầu phủ nhận, "Đâu, đâu có, tôi không bán da^ʍ..."
Trương Nghiêu hừm hừm, "Thế tại sao giám đốc Trương lại được yêu l*и múp của Đào Đào da^ʍ?"
Anh mặc đồ nữ cưỡi dươиɠ ѵậŧ đàn ông, bị bú √υ' ȶᏂασ l*и, lêи đỉиɦ không biết bao nhiêu lần, rốt cục cũng bị chinh phục, đỏ mặt lí nhí, "Vì giám đốc Trương là chồng ©ôи ŧɧịt̠ bự của tôi."
"Đúng rồi, thế Đào Đào là gì của giám đốc Trương?"
"Là, là vợ da^ʍ của giám đốc Trương... A a..." Trần Đào vừa nói vừa run rẩy, lại đạt cực khoái chỉ bằng mấy lời tán tỉnh.
Trương Nghiêu tiếp tục tẩy não anh, nói anh yêu đừng ngại, chồng ȶᏂασ l*и vợ là chuyện bình thường, sau này gặp nhau phải chủ động cởϊ qυầи cưỡi chồng biết chưa?
"Ưm, biết rồi." Trần Đào ngoan ngoãn gật đầu.
Nói một lúc lại nứиɠ, hai người quấn quít đá lưỡi nhau, hôn được vài phút, Trương Nghiêu lại thấy thèm, dùng sức xé rách chiếc váy bó che thân trên của Trần Đào ra, lột nó khỏi người anh.
Hắn đưa tay nắm hai bầu vυ' tròn xoe béo mập, nắn bóp tạo hình cho nó, nghịch trái nghịch phải bánh bao mềm mại, lại ép hai núʍ ѵú chụm vào nhau rồi há mồm ngậm lấy cả hai, bú ʍúŧ chóp chép.
Vυ' lại bị ăn rồi, Trần Đào ngọt ngào rêи ɾỉ, cơn nứиɠ bao trùm tâm trí, cảm thấy chỉ có mỗi núʍ ѵú được âu yếm thì không đã ghiền, thế là chủ động nâng vυ' nhét đồi thịt vào miệng Trương Nghiêu, miếng ăn đến trước mặt nên hắn đớp luôn, há to miệng ăn bên này mấy miếng rồi bú bên kia mấy cái, tiếng bú √υ' chụt chụt vang lên trong phòng.
Trần Đào thư giãn rên nhẹ, cửa l*и co bóp nhịp nhàng, lúc sau thư ký của Trương Nghiêu gõ cửa, hắn nhả vυ' anh ra, hai núʍ ѵú sưng đỏ phình phình nở rộ, Trần Đào thoải mái cưỡi ©ôи ŧɧịt̠ bự của chồng trẻ, có người đến cũng không sợ, còn lắc vυ' muốn người ta hôn hôn, mặc kệ cuộc trò chuyện giữa Trương Nghiêu và thư ký.
Hóa ra thấy Trần Đào mãi chưa quay về công ty, Vinh Huyên và Dịch Gia Niên gọi điện để giục anh, nhưng anh không nghe máy, bọn họ lại gọi vào di động Trương Nghiêu, cũng không nhận cuộc gọi, đành phải gọi cho thư kí của hắn, nhắc Trương Nghiêu mau trả Trần Đào về công ty.
Mãi mới được gặp lại cục cưng nghĩ sao hắn chịu thả, Trương Nghiêu điếc có chọn lọc, ôm Trần Đào yêu thêm vài trận nữa, Trần Đào vui vẻ thuận theo, banh rộng đùi dùng l*и bót chiều chuộng dươиɠ ѵậŧ, đến giờ nghỉ trưa cũng không chịu ra ngoài, Trương Nghiêu bảo thư ký mang cơm lên văn phòng, hắn choàng áo khoác lên người Trần Đào, lúc thư ký mở cửa ra vẫn hì hục cày cấy.
Thư kí rũ mắt mau chóng ra khỏi phòng, Trương Nghiêu xoay người Trần Đào lại, vừa đi vừa nắc đến chỗ sofa, ngồi xuống ăn cơm trưa, dươиɠ ѵậŧ đột ngột xoay 180 độ trong động thịt, Trần Đào giật mình rên to, ê a một lúc rồi mới chầm chậm gắp đồ ăn, ăn được mấy miếng, Trương Nghiêu mê quá xoay đầu anh lại ngấu nghiến môi đỏ, anh một miếng em một miếng, mặc kệ nước bọt của đối phương, tình tứ mớm cho nhau ăn.
Giờ ngủ trưa lại làm thêm vài hiệp, Trương Nghiêu bế anh vào phòng vệ sinh riêng, bắt anh đi vệ sinh bằng niệu đạo âʍ ɦộ, lúc tiểu xong, Trương Nghiêu hỏi anh có muốn chồng đái vào l*и không, anh đồng ý, sau đó chổng mông như đang phát tình, mặc gã đàn ông nhét dươиɠ ѵậŧ dữ tợn vào cửa l*и, rót nướ© ŧıểυ nóng bỏng vào động thịt, bụng anh phồng lên như mang thai ba tháng.
Dù l*и anh rất bót cũng không thể chứa được nhiều chất lỏng như vậy, nướ© ŧıểυ chảy dọc theo đùi lênh láng trên sàn, anh chép miệng tiếc nuối, đòi chồng sau này phải tè vào l*и anh nữa, Trương Nghiêu hỏi cứ tiểu hoài lỡ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị trôi theo thì làm sao giờ, anh lại thấy khó xử.
Trương Nghiêu rất yêu dáng vẻ hồn nhiên gợϊ ȶìиᏂ của anh, tách môi l*и ra rồi nắc ©ôи ŧɧịt̠ vào, cả hai vừa tắm rửa vừa chơi l*и, chờ tϊиɧ ɖϊ©h͙ và nước da^ʍ được rửa sạch sẽ, người Trần Đào đã mềm oặt không đứng nổi.
Dịch Gia Niên nóng nảy, lại gọi điện giục tiếp, nói Trương Nghiêu nếu không chở Trần Đào về, gã sẽ tự qua đón anh. Trương Nghiêu biết không thể giữ anh lại lâu hơn, hắn giúp Trần Đào đã thơm tho sạch sẽ mặc quần áo, Trần Đào mặc kệ hắn hầu hạ mình, thậm chí bị hắn dùng dạo rạch đũng quần cũng mặc kệ.
Trương Nghiêu bế anh lên, Trần Đào vòng tay qua cổ hắn, hai chân quấn eo Trương Nghiêu, nhìn qua thì quần áo chỉnh tề, nhưng ở bên dưới dươиɠ ѵậŧ của ngài giám đốc lại lần theo khe quần cắm vào l*и anh quản lý.
Hắn ta bế anh ra khỏi văn phòng, Trần Đào hỏi mình đi đâu đấy?
Trương Nghiêu trả lời đi tiễn cục cưng về công ty.
Nhắc đến công ty, Trần Đào mới nhớ ra nhiệm vụ của mình, nũng nịu bảo giám đốc Trương nhớ nhận đơn của chúng tôi, Trương Nghiêu xoa xoa mông mập đáp anh yêu đã có lời thì sao em dám không tuân theo? Lúc này Trần Đào mới hài lòng hôn hắn.
Trương Nghiêu ȶᏂασ Trần Đào một đường từ văn phòng đến thang máy, tới tận hầm đỗ xe mới rút ©ôи ŧɧịt̠ ra, chụm môi l*и Trần Đào lại giúp anh kẹp chắc, nói anh đừng để nước l*и làm ướt quần, người ta sẽ phát hiện anh không mặc qυầи ɭóŧ, Trần Đào mơ màng, vẻ mặt đờ đẫn, không biết có nghe lọt tai không, Trương Nghiêu thấy không yên tâm, bèn mở cốp xe lấy áo khoác sơ cua của mình ra đắp lên người anh, sau đó mới đóng cửa xe, bảo tài xế chở anh về.
Quay về công ty, Trần Đào khoác áo của giám đốc Trương, môi l*и cọ xát với nhau, mông mẩy uốn éo lắc qua lắc lại, Dịch Gia Niên đen mặt chờ sẵn trước cửa văn phòng, nhìn từ xa đã thấy da^ʍ khí bao trùm quanh người Trần Đào, vọt lên túm anh về bàn làm việc.
Ổn định chỗ ngồi xong, Dịch Gia Niên hỏi anh đi đâu làm gì, anh nhớ lại cuộc mây mưa lúc nãy, đỏ mặt đáp, đi bàn công chuyện với giám đốc Trương.
Dịch Gia Niên tức giận, gắt gỏng bàn việc gì mà lâu thế, bị ȶᏂασ sưng l*и rồi đúng không.
Trần Đào sợ gã la lớn quá làm đồng nghiệp chú ý, nói chồng đừng nóng, tôi có quà cho cậu nè, lúc này Dịch Gia Niên mới ngồi xổm xuống, mở to mắt nhìn vợ da^ʍ ngồi trên ghế, vén áo khoác lên, thay vì cởϊ qυầи thì lại tách đùi ra, để lộ cái l*и ướŧ áŧ mềm mại.
Cơn nứиɠ chạm não Dịch Gia Niên, gã thở hổn hển hỏi vợ da^ʍ tặng gì đấy?
Mông Trần Đào dịch lên trước, áp sát môi l*и với Dịch Gia Niên, mềm mại cọ cọ miệng gã, nói quà là, là nước l*и của tôi, l*и bị giám đốc Trương ȶᏂασ phun rất nhiều nước, giờ mang về cho chồng nè, chồng uống đi.
Dịch Gia Niên hưng phấn, há mồm ngoạm lấy môi l*и, liếʍ hút xì xụp như sắp chết khát, tiếng nước vang lên nhóp nhép, Trần Đào cố nén tiếng rên trong họng, cho gã đàn ông liếʍ l*и mình hơn nửa giờ, mu l*и lấp lánh ánh nước, anh khép chân lại, thoáng cái đã trở về phong thái nhân viên ưu tú đàn ông đích thực, cảm thấy quần thủng đáy thật tiện lợi.
Dịch Gia Niên còn chưa thỏa mãn, thế nhưng Trần Đào đã đứng lên, nói tôi phải đi gặp giám đốc Vinh, cậu thực tập sinh ngồi yên đấy, chờ tôi về cho cậu bú l*и tiếp.
Anh phe phẩy mông đi mất, Dịch Gia Niên liếʍ môi cười lạnh, hay lắm, chắc chắn là Trần Đào được liếʍ sướиɠ rồi thì không cần mình nữa, lúc nãy còn nũng nịu chồng ơi chồng à, bây giờ thì thành cậu thực tập, mông lắc đĩ thế kia, lại thèm cây hàng của Vinh Huyên chứ gì, giờ anh ta còn biết đi thị tẩm từng người nữa.
Gã đoán rất chuẩn, Trần Đào ra khỏi văn phòng, đi thang máy lên tầng cao nhất của công ty, đến văn phòng của giám đốc Vinh, y không thường ghé qua công ty này nên Trần Đào vừa nghe tin hôm nay y ở đây là mặc kệ Dịch Gia Niên đang bú l*и cho mình, vội vàng đi kiếm y.
Vinh Huyên đang ngồi trong văn phòng xem tài liệu, thấy Trần Đào tiến vào cũng không bất ngờ, giang tay đón anh vào lòng, Trần Đào thân mật cưỡi lên đùi y, hai tay quấn lấy cổ Vinh Huyên, mặt mũi nhăn nhó, chờ y hỏi anh làm sao thế?
Vinh Huyên dịu dàng với anh nhất, thấy anh khác lạ là hỏi ngay, Trần Đào ấm ức banh đùi ra cho y nhìn, Vinh Huyên hỏi sao quần của anh lại bị rách, anh tố tại Trương Nghiêu rạch hỏng, y lại hỏi sao l*и anh bị sưng, anh trách Trương Nghiêu thô bạo chơi nát nó, nhìn rất đáng thương.
Vinh Huyên bảo anh yêu nằm lên bàn đi, khỏi cần nói tiếp, Trần Đào đã chủ động banh l*и cho Vinh Huyên hôn nó, Vinh Huyên không bú ɭϊếʍ cuồng nhiệt như Dịch Gia Niên, đầu lưỡi y rất dịu dàng, nhẹ nhàng liếʍ láp môi lớn môi bé, mát xa hộŧ ɭε sưng to, Trần Đào cảm thấy ấm áp, tiếng rên mang theo xuân tình triền miên.
Chờ đến khi anh thoải mái, Vinh Huyên hỏi anh còn bực mình không? Trần Đào đưa tay muốn Vinh Huyên bế, y ôm anh vào lòng, Trần Đào ngồi trên đùi y, thành thạo móc ©ôи ŧɧịt̠ bự ra, tách môi l*и phì mềm ngồi thẳng xuống.
Một cú thúc đâm thẳng vào tử ©υиɠ, Trần Đào ngửa cổ la lớn, Vinh Huyên chờ anh dịu cơn kí©ɧ ŧɧí©ɧ mới bắt đầu thúc hông, đôi chân thon dài của anh rũ bên sườn y, nhẹ nhàng lắc lư theo nhịp thúc, mềm mại mách tội Trương Nghiêu với Vinh Huyên, nói hắn ta bắt nạt anh, lạm quyền giám đốc bắt anh mặc váy với quần thủng đáy, Vinh Huyên cũng bất ngờ với đam mê của mấy thằng bạn, trước kia y không hề biết bọn họ lại thích kiểu đó, giờ lôi hết ra áp dụng với Trần Đào, vậy thì y cũng không thể thua kém được.
Y an ủi Trần Đào nói anh yêu dáng người hoàn hảo thế này, mặc váy chắc chắn rất đẹp, sau này anh mặc cho chồng ngắm được không?
"Ừm..." Trần Đào ngoan ngoãn, vươn đầu lưỡi, "Chồng hôn hôn..."
Hai người quấn quít hôn hít một lúc, Vinh Huyên lại hỏi anh và Trương Nghiêu còn làm gì nữa, Trần Đào ngượng ngùng, nhỏ giọng nói còn dùng l*и đi tiểu, rồi cho hắn tiểu vào l*и mình.
Nụ cười trên mặt Vinh Huyên cứng đờ, thầm chửi Trương Nghiêu ăn mảnh, sau đó lại cười da^ʍ, hỏi em cũng làm như vậy nhé?
Trần Đào gật gật đầu, chiều chuộng đồng ý.
Vinh Huyên bế anh vào phòng tắm, bảo anh tiểu cho mình nhìn, Trần Đào nói không mót, y lập tức mớm cho anh một cốc nước lớn, làm bàng quang Trần Đào căng trướng, niệu đạo trên l*и há miệng, phun ra dòng nước trong suốt.
Lực bắn của niệu đạo nữ không mạnh như nam, róc rách tưới vào thân dưới hai người, thấm ướt quần tây đắt tiền.
"Chồng có thích không?" Trần Đào mềm mại hỏi.
Vinh Huyên khen ngợi hôn hôn vành tai anh, "Thích ạ, sau này vợ buồn tiểu thì cho chồng nhìn được không?"
Trần Đào lại đồng ý, Vinh Huyên khen anh yêu ngoan quá, giờ em muốn tè vào l*и anh.
"Được..." Trần Đào thả lỏng cửa l*и, đá lưỡi với Vinh Huyên, cảm nhận nướ© ŧıểυ lấp đầy khoang bụng, cảm giác phình phình trướng trướng làm anh rất thoải mái.
---------------------------------
Từ đó về sau, anh thật sự thực hiện lời hứa làm bao dươиɠ ѵậŧ cho đám đàn ông kia, mỗi ngày mặc áo khoác che giấu quần thủng đáy, vừa đến công ty đã đút l*и vào miệng Dịch Gia Niên để gã uống nước da^ʍ, sau đó vào phòng bếp cho gã nện l*и, rồi đến văn phòng của Vinh Huyên, vừa vào thì cởi nịt ngực phanh vυ', ngồi lên ©ôи ŧɧịt̠ bự, cho y vừa ȶᏂασ l*и vừa bóρ ѵú, còn mình chậm rãi báo cáo công việc với y, chờ khách hàng đến thăm, còn phải đến phòng họp đón tiếp khách hàng, vυ' cũng không thèm che, vừa đi vào là bị giám đốc Trương bú lấy bú để, sau đó cưỡi ©ôи ŧɧịt̠ bự của giám đốc, nhéo hai núʍ ѵú mát xa môi khách hàng, để người ta ngậm vào miệng thưởng thức, lúc anh thuyết trình slide với khách Trương Nghiêu, mặt hắn còn mải vùi trong đồi vυ' đẫy đà.
Tổng kết lại, anh dùng l*и và vυ' chăm sóc ba gã đàn ông rất chu đáo, công việc thuận lợi trôi chảy, ngày nào chìm đắm trong tình ái bất tận, hoàn toàn quên mất mình phải đi xin lỗi bạn gái.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com