Chương 30
Vừa ȶᏂασ l*и vừa tắm rửa, vòi sen thụt l*и, nấu bào ngư cho chồng ăn sáng
Vì bận mua xe mới, Trần Đào yên tâm bỏ bê công việc.
Mới sáng sớm anh đã bị Dịch Gia Niên đái vào l*и, bụng chứa đầy nướ© ŧıểυ lẫn nước da^ʍ, cả người dính nhớp khó chịu, sau khi dư vị cao trào vơi đi thì đẩy Dịch Gia Niên đang hôn mình ra, ghét bỏ nói muốn đi tắm rửa, thật ra là anh cảm thấy dươиɠ ѵậŧ của gã sắp cứng lại, anh sợ nếu còn cháo lưỡi tiếp thì sẽ bị ȶᏂασ cả ngày mất, Trần Đào đang mong chờ xế mới của mình sẽ về trong hôm nay mà.
Dịch Gia Niên khó chịu tặc lưỡi, bế Trần Đào vào phòng tắm xa hoa, gã định đè anh lên bồn tắm để ©ôи ŧɧịt̠ bự yêu thương l*и múp một phen, thế nhưng không hiểu vì sao Trần Đào cứ nhất quyết đòi tắm vòi hoa sen, Dịch Gia Niên tức giận vân vê núʍ ѵú đỏ mọng, quát lên: "Anh lắm chuyện thế?"
Dịch Gia Niên không biết Trần Đào sợ bị gã ȶᏂασ nát l*и không đi mua xe được, nếu thế thì anh thà đi làm còn hơn.
Anh cưỡi lên người Dịch Gia Niên với tư thế quen thuộc, khéo léo cọ hai vυ' mềm mại vào ngực gã, núʍ ѵú rê rê da thịt gã ta tạo ra tia điện, anh nhạy cảm run mông, không nhịn được rên lên, dươиɠ ѵậŧ đang vùi trong hang động ấm nóng phình to hơn, ních đầy động thịt, thấy gã sắp nứиɠ lại, anh nhanh trí ghé miệng cọ cọ môi gã để lấy lòng, hai chân kẹp chặt eo Dịch Gia Niên, l*и bót béo mập co rút mát xa ©ôи ŧɧịt̠ bự.
"Em yêu, anh thích tắm kiểu này cơ, em có thích không?" Anh ngọt ngào dụ dỗ gã.
Giới hạn đạo đức của chạn vương vốn rất thấp, anh có thể bày đủ trò để đạt được mục đích của mình. Trần Đào không ngờ sẽ có ngày một người cao to vạm vỡ như anh phải lo lắng về việc bị đàn ông giã l*и không ra được cửa, phải dâng vυ' và l*и để nịnh nọt gã ta.
Đáng lẽ lúc này anh không nên cưỡi dươиɠ ѵậŧ, anh phải mau chóng tẩy rửa cơ thể dính nhớp, sau đó mặc quần áo vào, nhưng mà... Trần Đào mím môi, l*и da^ʍ đã quen mùi ©ôи ŧɧịt̠, không nỡ nhả gậy thịt ra, anh đành phải nhượng bộ nó, bảo Dịch Gia Niên vừa cắm l*и vừa tắm rửa.
Dịch Gia Niên hừ một tiếng, bế anh đến chỗ vòi hoa sen, mở vòi lên, sau đó thô lỗ thọc vào rút ra nong rộng l*и bót, "Em thấy vợ càng lúc càng ghê gớm đấy nhé, giờ còn dám đòi hỏi nữa..."
"Ưm a... Hah... Chồng..." Trần Đào rên la liên tục, nướ© đáı tanh nồng trong tử ©υиɠ ùa ra theo nhịp thúc của dươиɠ ѵậŧ, chảy tí tách xuống chân, bị dòng nước ấm áp cuốn đi.
Trần Đào treo trên người gã đàn ông, đôi tay quấn quít ôm cổ gã, Dịch Gia Niên ngậm lưỡi anh, si mê liếʍ mυ'ŧ, bàn tay mơn trớn từng tấc da thịt của anh, giữ nguyên tư thế dâʍ đãиɠ bôi sữa tắm cho Trần Đào, sau đó tập trung xoa nắn hai bầu vυ' to mọng.
"Vợ này, hình như vυ' của anh bự hơn thì phải..." Bàn tay gã không thể nắm trọn đồi vυ' mật, lúc bóρ ѵú mềm như đậu hũ non, mà cũng có độ săn chắc mềm dẻo, nhào nặn thế nào cũng không nhão, ngón tay gã rê quanh núʍ ѵú Trần Đào, anh phát ra tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào.
"Thế, thế à?" Trần Đào tự hào ấn ngực vào tay gã, "Vì sao nó lại bự hơn nhỉ?"
Dịch Gia Niên yêu thương mân mê vυ' anh mãi, háng cũng dập không ngừng, "Chắc chắn là do vυ' hấp thụ quá nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ đây mà, nào nào, để chồng bón tinh cho vợ ăn tiếp..."
"Ưʍ... Nói, nói bậy... Làm sao mà vυ' hấp thu tϊиɧ ɖϊ©h͙ được..." Hai má Trần Đào hây hây đỏ, miệng anh nói vậy, nhưng l*и da^ʍ lại thích thú co bóp, chuẩn bị đón tinh nùng của gã đàn ông.
Dịch Gia Niên ôm mông anh, mạnh mẽ thúc đầu ©ôи ŧɧịt̠ vào cửa tử ©υиɠ, cán ©ôи ŧɧịt̠ thô trướng nảy lên, Trần Đào la lớn, thả lỏng vách l*и tiếp nhận chất nhầy quen thuộc.
Lúc anh thở dốc, ngón tay Dịch Gia Niên âm thầm luồn qua kẽ mông, moi đào lỗ hậu anh.
"Ha ah!" Trần Đào khó chịu vặn vẹo mông, muốn hất bàn tay hư hỏng kia ra, "Sao lại sờ mó chỗ đó... Đừng..."
Cửa huyệt mềm mại ướŧ áŧ vô cùng, nhìn qua như được nước làm ướt, nhưng lúc Dịch Gia Niên cắm một ngón vào trong, mới biết đây là nước da^ʍ chảy ra từ c̠úc̠ Ꮒσα của anh, gã thở hổn hển, cảm thấy Trần Đào da^ʍ quá, "Vợ ngốc ghê, nói chuyện chú ý từ ngữ giùm chồng, không phải sờ mó, chồng đang kì cọ cho anh..."
Hắn đưa một tay khác vỗ cái bốp lên mông anh, "Đừng lắc đít nữa, em không kì được!"
"Chỗ, chỗ đó cũng phải kì à?" Trần Đào bị gã dọa, không dám cử động nữa, cứng người mặc cho gã vói tay vào sâu hơn.
"Tất nhiên rồi, trước giờ anh không rửa chỗ này hả?" Dịch Gia Niên ra vẻ cười cợt Trần Đào quê mùa, bắt đầu chém gió lung tung, "Hội nhà giàu ai cũng rửa chỗ này hết, cho nó tiện."
Đào Đào ngốc chưa gì đã bị lừa, anh khao khát được sống như giới thượng lưu, nghe vậy thì tin ngay, tuy cũng ngại nhưng vẫn mạnh miệng, "Thế em rửa... Hah... Rửa đi... Nói nhiều quá..."
Dịch Gia Niên cười, thật ra nếu Trần Đào hỏi thêm một câu tiện cái gì, anh sẽ biết để tiện cho ©ôи ŧɧịt̠ bự đâm đít, ngón tay gã đâm thọc kịch liệt, điên cuồng moi đào vách thịt ấm nóng, nước ấm theo khe hở tràn vào bên trong lỗ hậu, làm mềm các nếp uốn, cảm giác sung sướиɠ dần bao trùm chỗ đó, tiếng ưm a rêи ɾỉ lại phát ra.
Đến lúc rút ngón tay, cửa huyệt đã bị nong thành lỗ tròn phun nước da^ʍ, Dịch Gia Niên hài lòng, rút ©ôи ŧɧịt̠ ra khỏi l*и anh, xoay người Trần Đào lại ấn anh lên tường.
Trần Đào hơi khom người, cánh tay chống lên tường pha lê, hai bầu vυ' lắc lư đằng trước, c̠úc̠ Ꮒσα phấn hồng mấp máy, ọc nước sốt trong suốt, cửa l*и không có gì chặn lại, co rút phun đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ và nướ© ŧıểυ ra ngoài, môi l*и nhão nhoét phủ một tầng tinh đυ.c.
Bộ dáng dâʍ đãиɠ kiều diễm hút hồn Dịch Gia Niên, gã nuốt nước bọt, xoay mặt anh lại, thèm thuồng liếʍ láp yết hầu Trần Đào, nhấc một chiếc vòi sen xuống rồi dí vào cửa l*и anh.
"A a a... A!... Nóng quá..." Nước ấm xịt thẳng vào vách l*и của Trần Đào, anh ré lên, l*и da^ʍ co rút, phun nước xối xả.
Lúc này Trần Đào được tẩy rửa cực kì sạch sẽ, tay chân bủn rủn nhũn ra, thoát lực dựa vào người Dịch Gia Niên thở dốc, gã trùm khăn tắm lên vai Trần Đào, qua loa lau mấy cái rồi xoay người anh lại, banh đùi Trần Đào ra, dươиɠ ѵậŧ thô tráng thọc vào l*и da^ʍ ướt nhẹp, "Ô kê vợ yêu, ra ngoài ăn sáng thôi..."
Trần Đào ngượng ngùng siết chặt ©ôи ŧɧịt̠ bự trong l*и, hai vυ' béo mập bị gã đàn ông sử dụng như tay cầm cố định người anh, cửa l*и ngậm cây hàng tím đen hầm hố, bị đóng cọc đến tận phòng khách.
"Ha ah... Ưm a..." L*и của anh vừa tê vừa ngứa, Trần Đào rên la sung sướиɠ, anh không hiểu tại sao mình lại lâm vào hoàn cảnh này, bình thường lúc ngồi hay nằm ngủ đã bị đám đàn ông đút ©ôи ŧɧịt̠ vào l*и ép mật rồi, bây giờ đi đường cũng phải cưỡi dươиɠ ѵậŧ mới được, giống như mình không thể tự lo cho bản thân mà phải dựa vào ©ôи ŧɧịt̠ bự của các chồng, nghĩ thôi đã ngượng chín mặt...
Anh miên man suy nghĩ, Dịch Gia Niên vừa nắc vừa bế anh đi, thịt l*и ngấu nghiến thân ©ôи ŧɧịt̠, vách l*и mới tẩy rửa sạch sẽ chưa gì đã ứa nước lại, dươиɠ ѵậŧ Trần Đào không cần vuốt ve đã cứng ngắc, lắc qua lắc lại.
Cây hàng của Dịch Gia Niên rất xấu xa, thấy Trần Đào phê không đi nổi, gã rút ra gần hết, chỉ chừa lại đầu ©ôи ŧɧịt̠ bên trong, chờ vách l*и lưu luyến hôn mυ'ŧ đầu khấc thì đột ngột đâm lút cán, Trần Đào bị ȶᏂασ giật nảy lên, dòng điện chạy dọc người anh, l*и và mông run rẩy, hai người giữ nguyên tư thế dâʍ ɭσạи tiến về phòng bếp, Trần Đào thậm chí đạt cực khoái trên đường đi, nước l*и chảy dọc theo đùi, nhỏ tí tách xuống đất.
Dịch Gia Niên ngồi xuống chiếc ghế Trương Nghiêu đã từng ngồi thử lúc xem nhà, đặt Trần Đào lên háng mình, hai tay ôm chặt eo anh, cúi đầu lấp kín bờ môi Trần Đào. Anh cưỡi dươиɠ ѵậŧ gã, ưm a mấp máy thịt l*и, môi lưỡi quấn quít với Dịch Gia Niên, nụ hôn dồn dập đến không kịp thở.
Hôn xong, Dịch Gia Niên cụng trán với Trần Đào, thân mật nói: "Vợ yêu nấu đồ ăn sáng cho chồng đi."
Trương Nghiêu và Vinh Huyên đã đến công ty, chỉ còn hai người quấn quít với nhau, gã vòi vĩnh anh, Trần Đào lại ngơ ngác lắc đầu, "Anh không biết nấu cơm..."
Dịch Gia Niên bất mãn nhào nặn vυ' mật, "Vợ kì ghê, không biết nấu cơm cho chồng ăn."
Trần Đào bĩu môi hừ một tiếng, "Quân tử xa nhà bếp ok, đàn ông con trai vào bếp làm gì."
Dịch Gia Niên cạn lời, ngón tay túm lấy le da^ʍ đè nghiến thật mạnh, "Thôi đi! Em nhớ lúc trước anh còn nấu mì cho Hoàng Đan Đan đấy nhé!" Nghĩ đến địa vị của mình trong lòng Trần Đào thậm chí còn không bằng Hoàng Đan Đan, gã cay cú lắm, tay thô bạo véo ngắt.
"Aaa..." Hộŧ ɭε kiều nộn nhạy cảm sao có thể chịu được lực độ thô bạo như vậy, nó sưng vù lên, Trần Đào hít sâu, bám lấy tay Dịch Gia Niên chịu thua, "Không, không phải, đó là Hoàng Đan Đan ép anh mà..."
"Hừm, nếu anh không nấu được thì cho em ăn tạm bào ngư đi." Dịch Gia Niên cáu kỉnh, thả le da^ʍ của Trần Đào ra, bế anh nằm lên bàn cơm.
Trần Đào cuống quít gật đầu, tách hai chân ra, đưa tay banh mép l*и, mềm mại nói : "Mời chồng ăn bào ngư của vợ..."
"A a a... Đầu lưỡi đâm vào rồi... L*и bị liếʍ..." Có lẽ là Trần Đào bị ȶᏂασ quá nhiều, bây giờ l*и cực kì nhạy cảm, miệng l*и vừa tiếp xúc với đầu lưỡi của Dịch Gia Niên đã đạt cực khoái, phun nước sốt tung tóe.
Dịch Gia Niên há mồm ngoạm lấy miếng bào ngư dâʍ đãиɠ, rê lưỡi liếʍ láp hộŧ ɭε, sau đó thọc vào cửa l*и, khuấy loạn hang động ngập nước, bú ɭϊếʍ nước mật tanh ngọt.
"Hah... A a... Chồng... Sao hút lâu thế..." Trần Đào nằm nghiêng mặt trên bàn cơm, ngượng ngùng cắn ngón tay của mình, hai chân banh rộng, mặc cho gã đàn ông vùi mặt vào háng mình yêu thương l*и da^ʍ.
"Chịu thôi... Ực... Tại nước l*и của anh nhiều quá, bú mãi không hết..." Dịch Gia Niên banh mông anh đè xuống, từng ngụm từng ngụm uống nước da^ʍ, tiếng nhóp nhép vang lên khắp phòng.
Mãi lúc lâu sau, Dịch Gia Niên mới thu lưỡi lại, ngẩng đầu lên, lúc này Trần Đào đã phê trợn mắt, môi khẽ nhếch, đầu lưỡi lè ra ngoài. Lúc gã rút ra, thịt l*и nhớ nhung mấp máy, anh nhỏ giọng hỏi: "Hút, hút xong rồi à ?"
Không đợi Dịch Gia Niên trả lời, anh chống tay quỳ lên bàn ăn, chổng mông về phía Dịch Gia Niên, dùng hai tay banh cánh mông đẫy đà ra, để lộ c̠úc̠ Ꮒσα phấn nộn, lắc lắc mông mời gọi: "Ưʍ... Chồng... Ăn chỗ này đi..."
Rốt cuộc hai người cũng ra khỏi cửa, Trần Đào mặc bộ đồ mới sắm, quần rạch đũng kết hợp với áo măng tô, cưỡi dươиɠ ѵậŧ của Dịch Gia Niên, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Sao em lại cắn anh... Sưng đau lắm đấy..."
"Thế à?" Dịch Gia Niên được bú no nê hai cái lỗ mật, đổi tính ga lăng với anh, "Để em xem nào..." Gã bế Trần Đào vừa ȶᏂασ vừa bước vào thang máy, ngón tay luồn qua đũng quần sờ mó kẽ mông anh, đúng là chỗ đó đã sưng tấy, bàn tay sờ vào nóng rực.
"A... Em nhẹ thôi..."
"Được rồi được rồi, em chạm nhẹ mà..." Dịch Gia Niên mê mệt dáng vẻ kiều khí nũng nịu của anh, gã xoa xoa môi l*и phúng phính để trấn an, thơm thơm Trần Đào, "Chồng xin lỗi, lần sau chồng không dùng răng nữa nhé?"
"Ừm..." Trần Đào mềm mại đồng ý, ôm cổ gã đàn ông, vυ' dán lên ngực gã.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com