Chap 42- Lí tưởng
Buổi tối diễn ra khá vui vẻ, Byun Baekhyun được gặp lại người thương, Park Chanyeol cũng được gặp lại người thương. Và giờ, họ đang ngồi ăn cùng nhau.
Baekhyun bỏ một miếng bíp tết vào miệng nhai nhóp nhép. Chậc chậc, ở đây nấu ăn ngon quá xá luôn!
Park Chanyeol phía đối diện nhìn ánh mắt lấp lánh nụ cười của cậu, trong lòng rộ lên một cỗ vui vẻ.
"Em về khi nào?" Hắn đột nhiên mở miệng.
"Hai ngày trước."
"Công việc ổn định chứ?"
"Rất tốt."
Được thôi, hắn bằng lòng hỏi cho cậu trả lời cả đời. Nhưng mà sự xa cách trong lời nói giống như đang dấn hắn đến một vực thẳm không đáy vậy. Bỗng chốc không khí trở nên nặng nề.
Byun Baekhyun cảm nhận được ánh mắt của ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình, tướng ăn tao nhã bỗng trở nên gượng gạo.
Rõ ràng là trong lòng luôn nhớ nhung nhưng đến khi gặp nhau rồi lại không biết mở lời từ đâu. Năm đó nhiều chuyện xảy ra, nếu Byun Baekhyun là người tìm cách bỏ trốn thì Park Chanyeol lại là người cứng cáp tới nỗi vừa có thể chịu sự dày vò lại vừa có thể mạnh mẽ chống lại sóng gió. Cuối cùng thì hắn vẫn đợi cậu, đợi cho tới khi người con trai mà hắn yêu trở về.
Phải biết rằng trong quãng thời gian đó hắn đã suy sụp nhường nào, hắn đã đau khổ nhường nào, vậy mà bây giờ vẫn có thể đường đường chính chính đem một thân thể hoàn hảo không tì vết đến trước mặt Byun Baekhyun khiến cậu không biết nói gì cho phải.
Nếu đặt mình vào hoàn cảnh của Baekhyun, chắc mọi người sẽ hiểu cậu không làm sai. Có lẽ là không ở lại bên hắn là một sự dày vò cả đôi bên nhưng cậu nghĩ hắn biết rằng cậu không tin những gì liên quan tới sự việc năm đó, cậu bỏ đi thực ra cũng là muốn tốt cho cả hai. Năm đó cả hai vẫn chưa đủ trưởng thành.
Ok, mọi chuyện đã qua thì để nó trôi qua thật nhẹ nhàng. Bây giờ về rồi, Byun Baekhyun muốn nói cho Park Chanyeol biết một điều, đó là cậu trở về lần này, nhiệm vụ và lí tưởng duy nhất đó chính là lấy hắn về làm dâu nhà họ Byun.
Ba mẹ Byun tuy không nhắc nhiều về mấy thứ hôn sự đình đám gì đó nhưng cũng nửa đời người rồi, già cả rồi trong thâm tâm chắc cũng muốn có cháu bồng. Byun Baekhyun- thằng cháu đích tôn họ Byun sẽ mau chóng kết hôn và kéo con dâu về đẻ cho ông bà tầm dăm chục đứa cho vui cửa vui nhà ầm ngõ xóm.
Chỉ cần tưởng tượng ra viễn cảnh hai chân mình quấn quanh đều là những đứa trẻ kháu khỉnh do Park Chanyeol đích thân sinh ra, trong lòng đã có muôn hoa đua nở rồi.
Nói thật, gia đình cậu là một gia đình cực kì hiện đại, trào lưu nào ba mẹ cũng kì công bắt kịp cho bằng được, thế nên vụ hai đứa con trai lấy nhau cũng chỉ là sớm hay muộn thôi.
Có lẽ, điều quan trọng sẽ đến từ phía gia đình họ Park, nhưng nếu họ mà không chấp nhận chuyện này thì cũng đã nằm sẵn trong kế hoạch của cậu rồi. Không chấp nhận đúng không? Ông đây đếch sợ, cùng lắm thì bỏ trốn. Thời đại này có thẻ tín dụng thì bố thằng nào phải cầm tiền đi, hai đứa vác theo cái thân hai mấy tuổi đầu này đi là được. Đến ngõ ngách nào cũng sống được tuốt.
Họ thuê người tìm về đúng không, ông đây cũng đếch sợ, ông thuê cả dàn vệ sĩ về các người định làm gì?
Nói chung là, kế hoạch sống cạn hai phần ba cuộc đời còn lại cậu cũng đã vạch sẵn trong tay, dù có mưa gió bất trắc thế nào thì lần này trở về cậu cũng sẽ không bỏ đi một mình nữa, nhất định sẽ dắt cả vợ đi cùng.
Mấy người đang đọc truyện chắc bất mãn về chuyện Park Chanyeol đảm nhiệm chức "vợ hiền vợ thảo" lắm đúng không? Chậc chậc, cho dù trời sập hoặc cho dù tên đó có cố tìm cách thao Byun Baekhyun này chết đi sống lại đi chăng nữa thì ông đây cũng không làm "vợ" đâu! Nghĩ đến thôi đã thấy yếu ớt một mảnh rồi, nhìn cho kĩ, tôi đây, Byun Baekhyun này đường đường chính chính là nam tử hán đại trượng phu sẽ không bao giờ khuất phục trước thứ dưa chuột 20 xăng ti của tên đó đâu!
Mãi đến sau này, khi mà Park Chanyeol biết được chuyện Byun Baekhyun khinh thứ dưa chuột "hai mươi xăng ti mét" vĩ đại của hắn thì cậu đã không còn ở Trái Đất nữa, vũ trụ bao la mới là nơi dung thân của những người không biết tự lượng sức mình.
Cũng không còn sớm nữa, bạn đọc và tôi bây giờ sẽ quay ngược không gian và thời gian, trở lại với địa điểm đám cưới của đôi bạn trẻ nai già và Harvard, chính xác là ngồi chễm chệ giữa bàn ăn xem hai bạn nhỏ nào đó trò chuyện.
Byun Baekhyun hiện tại đang mặc trên người một bộ âu phục màu ghi, Park Chanyeol không biết có phải là sinh vật ngoài hành tinh hay không mà đã bắt được sóng não của cậu, trùng hợp mặc màu y hệt không khác một li.
"Tôi nhớ em rất thích màu ghi." Hắn đặt con dao bạc bóng loáng lên mặt đĩa, bàn tay chống lấy cằm đưa ánh mắt mê hoặc lướt ngang người cậu.
Byun Baekhyun liếm khoé miệng, đưa mắt lên nhìn hắn.
"Vậy nên anh mới mặc màu đó?"
Park Chanyeol cười thành tiếng.
"Cũng có thể."
Câu nói này có nghĩa là hắn vì biết cậu đến đây nên đã chủ động mặc màu đó, có nghĩa là ngầm ám chỉ hắn vẫn còn nhớ thương cậu nhiều?
Được thôi, cậu sẽ thật sự rung động và muốn chạy đến hôn chi chít vào mặt tên đằng trước và nói "moazz moazz vợ đúng là nhất!" Nếu hai nhân vật chính nào đó của ngày hôm nay không được dịp mắt tinh như cú phát hiện ra cái bàn nhỏ hẹp ở góc khuất này và đứng thù lù ngay tại đây. Phá đám đúng lúc lãng mạn con nhà người ta, thấy có thánh nào vui được không?!!!
"Ê cu, làm gì ở đây vậy?" Xi Luhan- một cái bóng đèn sáng choé lên tiếng về phía cậu.
Byun Baekhyun khinh bỉ liếc Luhan một cái, bàn tay nhắm trúng ly rượu trên tay nó cướp đi rồi tu một mạch cạn đáy.
"Ơ này..."
"Ta ăn uống, nhìn mà không biết à?"
Xi Luhan còn đang đơ đơ nhìn ly rượu trôi từ cổ họng thằng bạn tuồn tuột xuống dạ dày, miệng muốn cười không được. Nó ghé sát vào tai Oh Sehun thì thà thì thầm. Không ngoài dự đoán, tên chú rể nọ cũng cười toét miệng.
Byun Baekhyun được dịp chứng kiến một màn cười điên không chủ đích, mắt mở thao láo ra xem xem ba năm qua hai đứa này làm gì nhau mà thần kinh lại có vấn đề như vậy. Cậu quay sang Park Chanyeol đang chăm chú ngồi ăn.
Ây, tên này bị bệnh nặng hơn luôn, có người đến mà không để ý luôn kìa!
Không chần chừ hồi lâu, Oh Sehun dẫn Luhan đi qua nơi khác mời rượu, lúc ngang người Chanyeol anh vỗ vai hắn một cái, nhanh nhảu thì thầm.
"Chú em, Baekhyun nhà chú đi ba năm mới về, không ngờ thông minh đến nỗi cướp xuân dược trên tay 'vợ' tôi."
Nói chính xác là, ly rượu đó được chuẩn bị cũng là muốn cho Byun Baekhyun uống nhưng mà không ngờ cậu lại nhanh tay lẹ mắt như vậy a. Xi Luhan đã có ý tốt giúp Park Chanyeol nối lại tình xưa đáng lí ra hắn phải cảm ơn nhiệt tình, ấy thế mà đôi phu thê gian manh kia khuất rồi thì hắn lại chửi thề mấy tiếng.
"Shit!"
Byun Baekhyun:...(°▽°)
Tôi muốn biết có chuyện gì mà! Sao mấy người lại cười bỏ đi rồi chửi bậy như vậy???
Các bạn đừng vội hỏi vì sao Park Chanyeol lại chửi bậy a? Lí do chính đáng đó là...
Mẹ kiếp, hắn muốn là người khơi gợi khoái cảm cho Byun Byun chứ không phải cái thứ chất lỏng chết tiệt đó!!!!!!!!!
Còn nữa, hắn muốn lần đầu tiên "hành" cậu sau khi trở ề phải có đầy đủ dụng cụ tra tấn các kiểu SM chứ không thèm làm tay không đâu!!!
(Anh còn có thể vô sỉ hơn được nữa không?)
Thứ dùng để điều trị yếu sinh lí là xuân dược, thứ dùng trong mưu kế cũng là xuân dược, đời hắn đen tối cũng do xuân dược, và giờ...
Tiểu bạch thỏ của hắn không có yếu sinh lí a! Không bị mắc mưu a! Chỉ là quá xui xẻo mà thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com