Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 42: "Tôi sẽ ghen nếu ai khác cũng thấy anh đẹp như em thấy"

Trưa thứ hai, tiết sinh hoạt tự do.
Lớp đang ăn trưa thì nhóm bạn gái lớp bên hớn hở bước vào, tay cầm điện thoại:

“Ê tụi bây ơi, trường mình lại có confession mới nè!”

“Cái gì cái gì?!”

“Crush lớp 12A, cao cao, hay mặc cardigan, tóc vuốt gọn.
Học giỏi, nói chuyện dịu.
Mùi thơm kiểu kẹo bạc hà nhẹ nhẹ.”

“Trời đất… vậy là anh Hạo Nhiên chứ ai!”

Vĩnh Kỳ đang ăn cơm thì khựng lại.
Đũa rơi cái ‘cạch’ xuống bàn.
Cậu ngẩng đầu nhìn quanh:

Mấy bạn nữ trong lớp thì đang hú hét.

Đám bạn trai thì ồ à.

Và Hạo Nhiên… vẫn ngồi gọt trái cây cho Vĩnh Kỳ. Thản nhiên.
Cười nhẹ.
Kiểu: "Ừ thì tôi cũng đẹp mà."

Tối hôm đó, cậu lướt trang confession:

“Mỗi lần đi ngang lớp 12A là tim mình loạn nhịp.
Ai rước bạn cardigan nâu đó về giùm mình với!”

“Nếu được một ngày học chung với Hạo Nhiên, tôi nguyện cày 3 môn Lý Hóa Sinh.”
“Gái thẳng mê anh, trai thẳng cũng liêu xiêu…”

Vĩnh Kỳ đập cái điện thoại xuống bàn.
Đỏ mặt. Không phải xấu hổ — mà là tức.
Cậu nhắn Hạo Nhiên:

Anh đó! Lo đẹp làm chi!”

“Tôi đâu cố tình.
Chỉ là… có người tôi muốn được nhìn hoài nên tôi phải đẹp.”

“Vậy người khác cũng được nhìn chung luôn hả?”

“Em ghen?”

“Không ghen. Tôi chỉ muốn gỡ bài post thôi.
______________________________
Sáng hôm sau.
Trước cổng trường.
Một bạn nữ lớp dưới chạy tới đưa cho Hạo Nhiên hộp bánh.
Đứng trước mặt Vĩnh Kỳ.
Mặt đỏ như cà chua:

“Anh ơi... Em làm bánh, nếu anh rảnh thì ăn thử ạ!”

Hạo Nhiên chưa kịp nói gì.
Vĩnh Kỳ đã bước tới, vòng tay ôm eo anh từ phía sau, giọng ngọt ngào nhưng mắt đầy tia sát thương:

“Anh ăn bánh em làm còn chưa hết mà, anh ha~”

Cô bé kia: “D- dạ em xin lỗi!!”
Chạy mất hút.

Hạo Nhiên cúi xuống, thì thầm:

“Đẹp trai không có lỗi.
Nhưng có người yêu biết ghen thì... hơi nguy hiểm thật.”

“Ừ. Em ghen. Vậy giờ anh tính sao?”

“Tôi sẽ mặc lại đồ cũ.
Bỏ vuốt tóc.
Xịt nước mắm thay nước hoa.”

“...Anh điên à?!”

“Ừ. Điên vì em đó.”
______________________________
Tối hôm đó, trang confession trường im bặt.
Không còn bài nào nhắc đến Hạo Nhiên nữa.
Chỉ còn một dòng bình luận được like nhiều nhất:

“Anh cardigan nâu có chủ rồi tụi bây ơi, đừng mơ nữa…”
______________________________
(Còn tiếp – Chương 43: “Em không cấm ai thích anh, nhưng cấm anh nhìn ai khác ngoài em”)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com