Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

|Taekook's week| Phiên Ngoại

Có một câu chuyện mà Taehyung đã đọc đi đọc lại rất nhiều lần. Một người đàn ông khi lên chùa đã đến và hỏi nhà sư

" Thưa sư thầy, lần sao để có thể buông tay ạ" Nhà sư nhìn chàng trai đôi chút rồi cầm lấy ấm trà bên cạnh. Ông thong thả rót trà sang một chiếc cốc nhỏ và đưa nó cho chàng trai, ú muốn mời anh thưởng trà.

Người đàn ông ấy trân trọng đỡ lớp chiếc cốc bằng cả hai tay nhưng càng cầm mới biết là không ổn. Ly trà được pha từ nước sôi già nên nhiệt sẽ giữ được rất lâu. Lòng bàn tay của chàng trai ngày càng chuyển sắc từ Hồng nhẹ rồi đến đỏ rực do bỏng nhiệt bởi ly trà.

Và dĩ nhiên theo phản xạ tự nhiên, chàng trai ấy vì quá nóng mà không thể kiên nhẫn được nữa nên liền thả tay. Khiến tất cả chỉ còn lại là những mảnh thuỷ tinh vỡ cùng khói nước đang bốc hơi. Đến lúc này nhà sư mới cất tiếng

"Giờ thì con hiểu rồi chứ ?" Chàng trai cúi mặt nhìn những mảnh hỗn loạn trên đất sau đó liền gật đầu và cám ơn nhà sư. Vốn dĩ cái gì cũng có giới hạn nhất định, giống như chiếc lò xo nếu bị kéo dãn quá mức cũng sẽ mất độ đàn hồi, chiếc dây chun nếu bị căng quá mức cũng sẽ đứt.

Vậy còn Kim Taehyung đến lúc nào thì chịu buông tay ? Câu hỏi này anh đã tự hỏi mình rất nhiều lần nhưng đều không có kết quả...

Hai bàn tay trắng nõn lành lạnh lần mò nhẹ nhàng trên làn da ánh đồng khoẻ mạnh rồi tạo thành một vòng trònnhỏ kép kín. Hai thân hình bán trần chạm lấy nhau không chút khoảng cách.

"Anh yêu, là đang đợi Bogumie sao ?" Hơi thở thì đầy mùi rượu, âm thanh thì cũng nhè nhè do men khiển. Taehyung đến đây thì liền muốn đẩy ra.

" Em đi ngủ đi, đừng phá nữa." Anh gạt tay hắn ra rồi đứng dậy muốn xuống bếp lấy cốc nước.

"Em không muốn ngủ, em muốn uống nữa..." Uống nữa, uống nữa. Lúc nào cũng là câu này, từ ngày cả hai dọn về sống chung chưa có dù chỉ là một ngày mà Bogum tỉnh táo. Ban đầu, Taehyung còn sợ bệnh dạ dày của hắn mà đi can ngăn nhưng rồi ai đó chứng nào tật ấy, anh đành buông lơi mặc kệ.

Hơn nữa, trong tâm trí không còn là hình bóng của Park Bogum nữa, sự quan tâm của tự nhiên theo đó mà giảm đi nhiều.

"Tuỳ em." Nhưng ngay khi anh chán ghét mùi men nồng nặc này và định ra phòng khách để ngủ thì thân hình gầy gò kia đã lao đến. Điên cuồng hôn anh, chân tay linh hoạt lấy lòng hơn cũng thành thạo mà tháo khuy quần, chạm vào "vật đàn ông" nóng bỏng mà uỷ rũ.

Nhưng chỉ dù hắn cố gắng đến như thế nào vẫn kia vẫn chẳng thể cương lên. Dường như có chút không thể tin, hắn nhanh chóng quỳ xuống sàn mà để chúng vào miệng. Cho dù có dùng mọi khích thích từ lưỡi cho đến tay, vật kia vẫn chung quy không hề cứng lên như cũ.

Taehyung có chút mệt mỏi mà đẩy hắn ta. Bọn họ đi đến nước này cũng đã là cố hết sức rồi. Chỉnh trang lại quần áo, anh kéo người kia đứng dậy

"Chúng ta chia tay thôi, Bogum à." Vì tiếc nuối những tháng năm trước bên nhau mà cả hai đã cố nối lại tình xưa nhưng cuối cùng kết cục cũng không khác.

Tại căn phòng này, Taehyung lần nữa đề nghị lời chia tay. Quanh quẩn gần một thế kỷ cả hai đã bên nhau, nhưng năm thanh xuân tươi đẹp nhất cũng là ở bên người này. Nhưng đều là quá khứ rồi, cả hai đều ôm lấy cái ký ức ấy mà so sánh với hiện tại từng chút từng chút một dày vò nhau.

Kim Taehyung và Park Bogum của năm đó với bây giờ đã khác quá nhiều. Cả hai đều đã thay đổi chẳng thể nào tìm lại được cảm xúc như lúc trước nữa.

"Không, Taehyung em yêu anh." Hắn đã làm bao nhiêu, hi sinh nhiều như thế nào để giữ anh ở bên mình. Làm sao có thể nói chia tay là chia tay.

"Bogum, Em không thấy sao. Chúng ta bên cạnh nhau không có hạnh phúc." Taehyung nắm lấy vai người kia, mong hắn phần nào thoát khỏi cơn say này mà đối diện với hiện thực. Nếu có thể thì đừng lẩn trốn dưới men rượu mê man mà tỉnh táo trở lại

"Không, em rất hạnh phúc!" Đau lòng nhìn nụ cười gượng gạo trong nước mắt của Bogum, Taehyung tự hỏi có phải sự như nhược của hắn đã hại cả hai đến nông nỗi này.

"Chúng ta đến đây thôi Bogum, dừng lại thôi." Taehyung từ lúc nào đã chuẩn bị hết hành lý của mình vào vali, Bogum vốn đang ôm đầu khóc liền nhìn thấy mà chạy ra giật lấy

"Đây là nhà của chúng ta, anh không được đi đâu hết." Lực cầm của Taehyng chắc chắn sẽ tốt hơn một kẻ đang say, anh chỉ cần giật lại thì hắn sẽ không giữ được. Tình trạng cứ liên tục diễn ra giật rồi kéo, mãi đến khi gần cửa rồi Bogum mới nghĩ ra mưu mẹo mà bấm đầu móng nhọn lên tay anh, khiến Taehyung theo phản xạ mà thả ra.

Hắn ngay lập tức bắt lấy rồi kéo từng khoá vứt hết đồ bên trong, quăng khắp nơi.

"Anh không được đi đâu hết, không được đi đâu hết..." Bogum liên tục lẩm bẩm mấy lời này như đang tụng kinh. Taehyung nhìn thấy khung cảnh hỗn loạn vừa cảm thấy bực mình mà lòng lại càng thêm thê lương. Anh quay người coi như bỏ lại hành lý mà tiếp tục bước đi, Bogum thoáng cái đã nhìn thấy.

"Taehyung nếu anh bỏ đi em sẽ nhảy xuống." Thân hình gầy gò đứng trên thềm cửa sổ, chỉ cần ngả ra đằng sau đôi chút thì sẽ mất thăng bằng. Nhà của bọn họ ở tầng 20 nếu reo mình xuống chắc chắn sẽ không toàn thây trở về. Lần này không phải lần đầu tiên anh muốn bỏ đi, đến bước cuối cùng thì đây chính là cách hiệu nghiệm nhất mà Bogum có thể làm.

"Tuỳ em." Sau đó chỉ còn là tấm lưng lạnh lùng dần dần bước xa. Tiếng cửa tự động khoá vang lên thì Bogum chẳng thể kìm chế mà đổ ụp người xuống mà khóc lớn. Người đàn ông bên ngoài có nghe thấy tiếng gào thét cùng âm thanh của vật đổ vỡ nhưng cuối cùng vẫn quay lưng bước đi thật dứt khoát.

________
Mọi người có muốn có phiên ngoại thứ hai hay không ?

Xin lỗi mọi người rất nhiều vì đã thất hứa khi không thể thực hiện việc ra chap mỗi ngày vào tuần lễ Taekook.
Xin hãy hiểu cho S vì bài tập dồn dập quá nhiều vào dịp cuối tháng này nên S không sao tìm được thời gian trống để viết truyện.

Nhưng hôm nay đã là ngày cuối cùng của tuần lễ vàng rồi chính vì vậy mà cho dù có như thế nào S cũng phải quyết tâm trồi lên cho bằng được.
Để còn mang quà đền bù lại cho mọi người, vì S đã vắng mặt mất 4 ngày nên hôm nay bốn chap mới sẽ được tung ra trong các truyện:

*Thế thân (Được rất nhiều người bạn dành tình cảm- cảm ơn mọi người nhiều lắm)
*Quên đi em(Khai trương chap đầu tiên, bé này chính là quà tặng riêng cho tuần lễ Taekook đó, mọi người nhớ giúp đỡ và quan tâm bé nhiều hơn nha)

*Trọn đời trọn kiếp (Truyện đáng yêu cực kì)
*Chỉ là bạn (Phiên ngoại nóng hổi vừa thổi vừa đọc nha)

Mọi người nhớ chạy sang các bé ấy rinh quà thật nhanh nha, ai comment đầu tiên, Chap sau sẽ tặng cho người ấy nha.

Thương nhiều

       S

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com