Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Khi em không nói "không" nữa...

Tối hôm đó, Jeongin không còn quay lưng về phía Seungmin nữa.
Cậu nằm nghiêng, mắt mở, nhìn thẳng vào người đã giam mình.
Không trói, không khóa.
Cũng không còn lời xin tha.

> Chỉ còn một sự im lặng… rất nguy hiểm.
Vì nó là sự chấp nhận.

---

Seungmin đưa tay lên, chạm nhẹ vào má Jeongin.
Không hỏi.
Không xin phép.

> “Em không cần nói gì.” – Anh thì thầm.
“Vì cơ thể em… đã nói thay rồi.”

---

Jeongin nhắm mắt khi tay Seungmin luồn xuống cổ áo mình.
Cái áo sơ mi trắng, mỏng, rộng ấy — rơi ra khỏi vai chỉ bằng một cái kéo nhẹ.

Cậu rùng mình. Nhưng lần này không đẩy ra.
Không nói "dừng".
Không khóc.
Chỉ thở — gấp dần.

---

Seungmin nằm đè lên cậu, tay vòng qua eo, môi kề bên tai:

> “Từ đêm đầu tiên anh thấy em ngủ, anh đã muốn thế này.
Không camera. Không màn hình.
Chỉ có anh… và em.
Không gì chen vào giữa.”

---

Cơ thể Jeongin cong nhẹ lại theo mỗi chuyển động của Seungmin.
Không ai nói.
Chỉ có tiếng thở… da chạm da… và những phản ứng bị kìm nén quá lâu bắt đầu trào ra.

---

Một nút áo nữa bung.
Một bàn tay trượt xuống hông.
Một bên cổ bị hôn sâu đến đỏ bầm.

> “Em đang mở ra.
Dù không yêu anh, dù ghét anh…
Nhưng em đang để anh vào.” – Seungmin nói, hơi thở nóng rực.

---

Và Jeongin… không phủ nhận.

> Bởi vì cậu biết…
đây là lúc mọi ranh giới cuối cùng bị xé bỏ.
Không còn là giam giữ.
Mà là chiếm hữu.
Hoàn toàn.

---

🕸 Đêm hôm đó, Seungmin không cần dây xích.
Không cần mệnh lệnh.
Anh chỉ cần… cái cách Jeongin rướn người lên khi bị chạm vào cổ.

> Vì đó là tín hiệu rõ nhất:
Cậu đã thuộc về anh.
Một cách không lối thoát.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #seungin