Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

không trói...một lần nữa


Jeongin không biết bản thân đã nghĩ điều đó từ bao giờ.
Có thể là đêm bị bắt lại.
Có thể là lần đầu tiên rên lên không kiểm soát.
Hoặc là…
Ngay khoảnh khắc Seungmin rút tay ra và cậu cảm thấy trống rỗng đến phát điên.

---

Tối nay, cậu tự ngồi trên giường.
Tự cúi đầu.
Không dây, không xích.
Chỉ một cái áo ngủ rộng – và cặp mắt không còn vùng vẫy.

> “Anh…” – Jeongin mở miệng, giọng nhỏ như muỗi.
“Lần này… có thể… đừng trói tôi không?”

Seungmin ngẩng lên.
Trong mắt anh hiện lên thứ không phải là ngạc nhiên… mà là chiến thắng.

---

> “Em muốn tự nằm yên sao?”
“Không cần tay bị giữ? Không cần chân bị khoá?”

Jeongin gật.
Chậm, rất chậm.
Từng chữ bật ra như bị xé từ cổ họng:

> “Vì… tôi không muốn chống nữa.
Nhưng tôi…
Tôi muốn ôm anh lại.
Không phải chỉ nằm đó.”

---

Seungmin tiến tới.
Ngồi bên giường.
Một tay nâng cằm Jeongin lên, nhìn thẳng vào mắt:

> “Em biết mình vừa nói gì không?”
“Em vừa xin anh…
Hãy để em tự dang chân ra cho anh.”

Jeongin cắn môi.
Mặt đỏ rực, nhưng không quay đi.

> “Tôi biết.”

---

Không còn lễ nghi.
Không còn đe doạ.
Không còn khóa số, không còn dây da.

Chỉ có Jeongin tự kéo áo qua đầu mình.
Tự nằm xuống.
Tự dang hai tay lên cao, chờ Seungmin đè xuống.

> “Làm đi…
Nhưng lần này… tôi sẽ không trốn nữa.”

---

Và khi Seungmin nằm lên cậu —
Jeongin vòng tay ôm lấy cổ anh.
Cảm giác lần đầu tiên không phải bị đè, mà là đón.
Không bị giữ, mà là mở ra.

---

🕸 Và trong khoảnh khắc đó…
Jeongin không còn là kẻ bị bắt.
Cậu là kẻ muốn được giữ lại.
Dù cho… điều đó có nghĩa là mất đi mọi tự do.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #seungin