Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

chiều tối do bạn tui viết

Nhà thơ Tố Hữu được coi là cánh chim đầu đàn của nền thơ ca cách mạng Việt Nam. Thơ của ông mang đậm chất trữ tình chính trị dường như cả cuộc đời Tố hữu dành để ca ngợi đất nước, ngợi ca nhân dân, ngợi ca lý tưởng cách mạng thể hiện một cái tôi say mê với lý tưởng một cái tôi đầy trách nhiệm đối với nhân dân, đối với đất nước. Nhắc đến ông ta không thể nhắc đến những tập thơ nổi tiếng như từ ấy, Việt Bắc, gió lộng, ra trận, máu và hoa...Trong đó tập thơ đầu tay từ ấy là tập thơ mang một sắc thái riêng tiêu biểu cho phong cách thơ Tố Hữu thể hiện niềm vui muốn duyên đầu đời của người thanh niên trẻ khi đến với cách mạng tác phẩm cũng là một cột mốc quan trọng của nhà thơ.
Tác phẩm được sáng tác vào năm 1938, được viết theo thể thơ thất ngôn ca ngợi lí tưởng cách mạng và mang tên tình yêu giai cấp của người chiến sĩ trẻ.
Sau thời gian hoạt động tích cực trong Đoàn thanh niên cộng sản Huế, Tố Hữu vinh dự được đứng trong hàng ngũ của Đảng. Trạng ngữ "Từ ấy" là mốc thời gian có ý nghĩa đặc biệt trong đời cách mạng và đời thơ Tố Hữu khi mới 18 tuổi, đang "băn khoăn tìm lẽ yêu đời" nhà thơ được giác ngộ lí tưởng cộng sản. Sự kiện thiêng liêng khi ông được kết nạp vào Đảng cộng sản Việt Nam đã khiến nhà thơ bàng hoàng vì hạnh phúc, sung sướng.
Bài thơ mở đầu bằng khổ thơ diễn tả niềm vui sướng, niềm hạnh phúc tột đỉnh và sự say mê khi bắt gặp lí tưởng Đảng của cái tôi trẻ trung tràn đầy nhiệt huyết:

"Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ
Mặt trời chân lí chói qua tim"

Hình ảnh "nắng hạ" mang nét nghĩa là một làn nắng ấm của một buổi sáng sớm, rất nhẹ và cũng rất trong. Nhưng khi đứng bên cạnh động từ mạnh "bừng" thì giờ đây ánh nắng ấy đã trở thành nguồn sáng rực rỡ, chói chang qua đó làm bừng lên sức mạnh của lí tưởng xua tan màn sương mù của ý thức tiểu tư sản song diễn tả sự bừng tỉnh của nhận thức, giác ngộ về chân lí và lẽ sống lớn trong chính người cầm bút. Đó là một cách nói rất mới, rất thơ về lí tưởng khi nguồn sáng được khởi phát từ ánh mặt trời khác thường, đặc biệt và duy nhất "mặt trời chân lý". Có thể thấy, lí tưởng cách mạng được ví như một nguồn sáng mới mà nó bắt nguồn từ "mặt trời chân lý". Vì thế, nếu mặt trời tạo hóa ban tặng ánh sáng làm vạn vật sinh sôi thì "mặt trời chân lý"- là một hình ảnh sáng tạo mới mẻ, nhờ cách nói ẩn dụ thì đảng chính là mặt trời , là ánh sáng tuyệt diệu soi sáng và dẫn đường, chỉ lối cho giai cấp vô sản, cho nhân dân đến những ngày tháng tươi đẹp, báo hiệu những điều đẹp đẽ, tươi sáng cho sự nghiệp giải phóng dân tộc phía trước.

Không chỉ mang đến một tia sáng của lí tưởng cách mạng cho một thi sĩ Tố Hữu năm 18 tuổi mà thậm chí là hơn 70 tuổi, ông vẫn tin, vẫn nguyên vẹn một tin mãnh liệt, như thuở đầu :

"Nếu ai đó trên đời, em ơi, còn mơ hồ thiện ác
Không bao giờ ta đổi khác niềm tin"

Bên cạnh đó động từ "chói" cũng góp phần thể hiện sức mạnh chinh phục của lí tưởng, nhanh chóng chiếm lĩnh mọi trái tim, tâm hồn. Có thể nói, khoảng khắc lí tưởng đã "chói" vào tim- chính là nơi kết tinh của tình cảm, là nơi diễn ra sự giao thoa giữa tâm lí và ý thức trí tuệ chỉ thực sự hành động theo lẽ phải khi có lí tưởng cách mạng, khi có ánh sáng rực rỡ của mặt trời chân lí chiếu vào.

"Hồn tôi là một vườn hoa lá
Rất đậm hương và rộn tiếng chim"

Với bút pháp trữ tình, lãng mạn cùng với hình ảnh so sánh có tính chất khẳng định (Tố Hữu dùng từ "là" chứ không dùng từ "như"). Tác giả đã bày tỏ được niềm hạnh phúc vô biên, sức sống kì diệu của tâm hồn mình trong buổi đầu đến với lí tưởng Đảng. Các tính từ chỉ mức độ như "đậm", "rộn" đã nói hộ nhà thơ về niềm vui sướng vô biên của chính mình. Hẳn là trước đó, tâm hồn thi sĩ là một khu vườn mùa đông với những cành khô lá úa, thì giờ đây được gặp gỡ lí tưởng cách mạng, bỗng chốc tâm hồn đó trở thành một khu vườn mùa hạ xanh tươi, ngập tràn ánh nắng mặt trời, nồng nàn, rộn rã tiếng chim ca và ngạt ngào hương sắc "rất đậm hương và rộn tiếng chim". Vẻ đẹp của khu vườn tâm hồn ấy, đối với Tố Hữu, nhà thơ cộng sản, còn là vẻ đẹp của sức sống mới của một hồn thơ mới:

"Có gì đẹp trên đời hơn thế
Người yêu người sống để yêu nhau
Đảng cho ta trái tim giàu
Thẳng lưng mà bước, ngẩng đầu mà bay!"
(Bài ca xuân 61)

Khổ tiếp theo của bài thơ biểu hiện những nhận thức, lẽ sống mới của cái tôi trữ tình:
Tôi buộc lòng tôi với mọi người
Để tình trang trải khắp trăm nơi
Để hồn tôi với bao hồn khổ
Gần gũi nhau thêm mạnh khối đời
Nếu ở tác phẩm Thuốc( Lỗ Tấn) nhận thức của nhân vật Hạ Du Người chiến sĩ cách mạng xa rời quần chúng nhân dân để rồi nhận lại bi kịch cho cái chết. Thì đến với Tố Hữu ông luôn hướng về nhân dân, gắn bó với quần chúng. Bác Hồ từng khuyên cán bộ đảng viên "Phải từ nơi quần chúng ra, trở lại nơi quần chúng" chính vì vậy Tố Hữu "buộc lòng tôi với mọi người" từ "buộc" cho thấy ý thức tự nguyện, gắn kết từ sự yêu thương để vượt qua ranh giới của cái tôi để chan hòa mọi người .
Dẫu rằng chàng thi sĩ tài hoa đang dùng song song hai động từ " buộc" và "trang trải" để thể hiện tinh thần đoàn kết, tình cảm nồng thắm chan hòa với nhân dân nhưng không vì vậy mà ta quên mất rằng đây là hai từ, hai khái niệm hoàn toàn khác nhau nhưng cái đáng nói ở đây là cả hai đều nằm trong nhận thức mới về lẽ sống của thi sĩ Tố Hữu.
Từ đó, tâm hồn thi nhân thổ lộ mong muốn mở rộng tấm lòng, vượt qua "cái tôi" cá nhân để vươn đến trăm nơi (hoán dụ) và trang trải sẻ chia bằng những đồng cảm sâu sắc, chân thành và tự nguyện đến với những con người cụ thể. Hai dòng thơ sau bộc lộ tình yêu thương của người bằng tình yêu giai cấp rõ ràng.
Nhân vật "tôi" của Tố Hữu đã có sự cách biệt với thơ Mới. "Cái tôi" của Tố Hữu được đặt giữa "cái ta", hài hòa với cái chung của cuộc đời chứ không còn là "cái tôi" cô đơn, u sầu, bế tắc mà ta thường gặp trong Thơ mới. Qua đó, ta thấy được sự quan tâm đặc biệt nhà thơ dành cho quần chúng lao khổ.

"Để hồn tôi với bao hồn khổ
Gần gũi nhau thêm mạnh khối đời"

Đến với hai câu thơ tiếp theo, ta lại bắt gặp từ "để" lại được lặp lại hai lần và được đặt ở đầu dòng để rồi khẳng định tình cảm rộn ràng, sôi nổi của nhà thơ trên bước đường của cuộc sống mới. Hơn thế nữa, ta còn phát hiện ra một ặp hình ảnh hoán dụ "hồn tôi" – "hồn khổ" cho ta thấy nhà thơ chủ động đặt đời mình bên cạnh cuộc đời của quần chúng lao khổ, những người chịu nhiều áp bức, bất công trong xã hội.
"Khối đời" là hình ảnh ẩn dụ chỉ một khối người đông đảo cùng chung một cảnh ngộ, cùng chung một lí tưởng, đoàn kết với nhau, gắn bó chặt chẽ với nhau, cùng phấn đấu vì một mục đích chung: đấu tranh giành lại quyền sống và quyền độc lập dân tộc. Như vậy, toàn bộ khổ thơ trên bằng lối sử dụng những từ ngữ chính xác, giàu ẩn ý, nhà thơ đã gửi gắm một cách sâu sắc về tư tưởng, tình cảm của mình. Đó là tình yêu thương con người của Tố Hữu gắn với tình cảm hữu ái giai cấp. Nó thể hiện niềm tin của tác giả vào sức mạnh đoàn kết, câu thơ trên cũng là một lời khẳng định: khi cái tôi chan hòa với cái ta, khi cá nhân hòa vào tập thể cùng lí tưởng thì sức mạnh được nhân lên gấp bội. Những câu thơ cũng là biểu hiện nhận thức mới về lẽ sống chan hòa cá nhân và tập thể, giữa cái tôi và cái ta.
Bài thơ sử dụng linh hoạt các biện pháp tu từ: so sánh, hoán dụ,ẩn dụ. Cách ngắt nhịp vô cùng linh hoạt kết hợp với phép điệp tạo nên nhạc tính cho bài thơ. Không chỉ vậy còn diễn tả được niềm say mê, háo hức khi được kết nạp vào Đảng. Đồng thời kết hợp giữa tự sự và trữ tình một cách hài hòa, đã đem lại hiệu quả nghệ thuật cao nhất.
Bài thơ chính là những lời dạy của của người thế hệ đi trước dành cho thế hệ trẻ ngày nay phải luôn phấn đấu vì sự nghiệp của Đảng để bảo vệ dân tộc Việt Nam. Qua đó, ta thấy được " từ ấy " thực sự đã trở thành một bài ca vang lên những nốt nhạc say mê giữa lẽ sống đẹp của cuộc đời, đâu đó tấm lòng cao cả của chàng trai trẻ gắn bó, đồng cảm với đồng bào, với nhân dân cứ vương vấn không thôi trong lòng người đọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com