Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

5.1

Có một thằng hầu, bỏ biệt đi xa.
Có một cậu cả, mặc áo cưới hoa.
Ngựa rung lục lạc, bánh xe nghiêng ngả,
người vui rộn rã, người khóc trong lòng
bánh xe lăn tròn, có ai còn nhớ
bóng người đứng trông?

Có một thằng hầu, bán tấm vải hồng,
nước mắt rơi lòng, chẳng ai trông ngóng.
Cúi đầu lạy nguyện, chúc cậu bình yên,
trăm năm chẳng muộn,
ngàn năm chẳng phiền
Một đời an ổn, chẳng lạc, chẳng đau,
chỉ mình thằng hầu, ôm sầu gió nổi.
Miếng vải đỏ thắm,
nhuộm máu tim này,
gửi theo xe hoa,
tiễn cậu đi ngay

Có một cậu cả,
quỳ trước am sâu,
tay run khấn nguyện,
gọi mãi tên hầu.
Người hầu chẳng thấy,
người hầu chẳng nghe,
chỉ còn nhang tắt,
chỉ còn khói bay.

Có một cậu cả, mất giữa canh thâu,
không ai hay biết,
không ai hay tìm.
Có một thằng hầu, ôm vai run rẩy,
cõng về trong tối, lệ rớt chan vai
vượt bao đường dốc, đem về quê nhà.

Có một thằng hầu, khóc khan họng đắng,
gọi tên cậu cả, chẳng ai đáp lời.
Mồ hôi lẫn máu, ướt lưng áo tơi,
tiếng kêu xé gió,
tan trong chiều trời.

Có một cậu cả, mỉm cười trong mộng,
ngỡ rằng hầu trẻ, còn đứng bên thềm.
Ngỡ còn tay nắm,
ngỡ còn môi hôn,
ngỡ đời chưa mất,
ngỡ lòng chưa đau.

Có một thằng hầu, đi vào mưa bão,
bóng xiêu vạt áo, một đời gầy hao.
Có một cậu cả, chôn trong nấm cỏ,
trên mộ chẳng hoa,
chỉ toàn gió lùa.

Đồng dao ai hát,
ai còn nghe chăng?
Tiếng thương, tiếng nhớ,
tiếng khóc, tiếng than.
Một đời lỡ dở,
một đời phũ phàng,
cậu cả mất rồi,
thằng hầu lang thang.

Có một nấm cỏ, xanh rì ngoài đồng,
mộ bia chẳng chữ, gió khóc hoài không.
Có một tiếng gọi, tan vào mưa đông,
có một nỗi nhớ, cạn cả tấm lòng.

Nam mô khấn nguyện,
tiễn bước người đi,
đường xa hun hút,
người hỡi quay về?
Một kiếp lỡ dở,
một đời biệt ly,
xin cho cậu cả,
xin cho hầu kia.

Nguyện hồn thanh thoát,
thoát khỏi thương đau,
nguyện duyên chẳng nợ,
ngàn sau gặp nhau.
Chuông ngân từng nhịp,
trăng rụng mái đầu,
đồng dao hóa lệ,
cầu siêu cho hầu.


Liễu Mẫn Tích -> Phác Tại Hách


Phác Tại Hách tự nhiên hò hét om xòm trong phòng làm Tôn Thi Vưu đang ăn mì cũng bị sặc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com