25
Tuyển thủ Chovy lạ thật đấy, không uống rượu mà cũng say. Người được khen là đánh Azir hay đã dùng vài giọt nước mắt cá sấu để có thể níu kéo Sanghyeok đêm nay ở lại.
Điều đầu tiên cảm nhận được là mùi hương từ trên cơ thể anh. Thứ vani dịu nhẹ quấn lấy chóp mũi, lúc mới gặp chỉ có thể ngửi thấy trong mơ hồ không rõ.
Bây giờ lại cách nhau lớp vải mỏng của áo thun.
Anh nằm dựa đầu vào lồng ngực cậu, dù có nghẹt mũi cũng có thể ngửi ra. Jeong Jihoon tham lam hít lấy hít để, dụi sống mũi lên mái tóc mềm của anh yêu.
"Anh à..."
Người đang ôm anh giọng mềm xèo í ới.
"Hửm?"
"Anh yêu có biết từ cái lần đầu tiên em nhìn thấy anh nâng cup vô địch thế giới em đã nghĩ tới việc một ngày nào đó anh sẽ thuộc về em!"
Anh yêu của cậu bật cười khúc khích. Quá chân thành rồi, thật dễ thương.
"Jihoonie có thể tiên tri hay sao?"
Vất vả biết nhường nào mới có thể được ngày hôm nay?
Jeong Jihoon hiểu Lee Sanghyeok cũng hiểu.
Cả hai biết sự khó khăn đến tột cùng khi được bên nhau như bây giờ. Đôi lúc một trong hai muốn từ bỏ, muốn gục ngã hay tự ti với chính bản thân mình để rồi khi nghĩ tới đối phương lại vì vậy mà cố gắng.
Mỗi người nỗ lực một chút.
Không tham lam yêu hết phần của người kia, tình cảm là phải cùng nhau chứ không phải là anh/em yêu thật nhiều rồi bẻ thứ đó ra làm đôi đưa cho đối phương.
Vô lo vô nghĩ mặc kệ người ngoài nói gì. Hiện thực tàn khốc biết bao nhưng họ vẫn tìm thấy nhau tới và chấp vá cho mọi vết thương chưa lành.
Trong ánh đèn ngủ mờ mờ cậu thấy anh đưa tay lên nhìn ngắm chiếc vòng mà cậu tặng. Cánh tay trắng nõn hơn cả thiếu nữ chẳng mấy khi lộ ra lại đang đong đưa trước mắt cậu.
Lee Sanghyeok chưa từng tháo nó ra trừ khi phải đụng nước. Cậu biết điều đó vì lâu lâu có thể bắt gặp anh ngồi thẫn thờ nhìn vào cổ tay. Y như đứa bé và món đồ chơi yêu thích của nó vậy.
Anh vô cùng thích và trân trọng nó đơn giản vì là món đồ mà mèo yêu tặng cho anh.
"Anh biết ý nghĩa thật sự của chiếc vòng này là gì không?"
Cậu vòng tay qua ôm eo kéo anh dịch sát lại thân mình hơn. Người bên cạnh không phản kháng, coi điều ấy như lẽ thường tình.
"Chẳng phải là vòng cầu may bình thường thôi hay sao? Mẹ của em rất khéo tay, đan rất đẹp."
Tiếng bật cười từ kẻ cao hơn khiến anh nghi vấn.
"Không có mẹ Jeong nào ở đây hết. Đây là vòng em đan, vòng cầu duyên mà em đã vất vả đan và đi thỉnh được đem về cho anh."
"Bịp nhau à?"
Nắm lấy bàn tay đang lơ lửng của anh.
Đan ngón tay vào nhau.
"Có phải là cái ngôi chùa gì không? Anh đã từng đọc qua nhưng nghe bảo hên xui lắm."
Kéo xuống hôn lên mu bàn tay anh mèo.
Trước kia Sanghyeok cũng đọc vài bài báo liên quan đến ngôi chùa này chỉ là chưa có dịp đi. Vả lại lúc đó em mèo chưa được đem về, sao có thể lộ liễu tặng mà không thân thiết như vậy.
"Trong đó có tóc của em, hồi đầu em còn tưởng là bùa ngải gì cơ."
Kể ra cũng linh phết, với ai chứ Jeong Jihoon thấy cách này ổn đấy chấm 8/10 nha.
Kể cũng buồn cười chứ tuyển thủ Chovy cũng dùng hết nhân phẩm cuộc đời đấy. Tại Faker đổ cậu trước chứ nếu không chắc chả có cửa.
"Ra là em chơi ngải anh đúng không?"
Người nằm bên cạnh cậu bật dậy nhìn cậu đăm đăm. Jihoon chỉ ậm ừ chưa biết giải thích ra sao thì.
"Ha...hahahaaaa. Em...x-xin anh đ-đừng chọc nữa...e-em nhột chết mất."
"Cho chừa tội chơi ngải mèo."
"A-anh muốn người yêu...anh cười...c-chết à???"
Em mèo cười không thấy mắt đâu. Tuy cận nhưng ở gần như này anh vẫn có thể thấy sự vui vẻ hạnh phúc trong đáy mắt em. Jihoon bị anh ghẹo đến chăn trên người cũng trượt xuống, quần áo xộc xệch không hở vai cũng hở bụng.
Tuyển thủ Chovy có bờ vai ấn tượng, anh nhớ lúc còn ở Griffin thằng nhóc gầy như cá cơm vậy. Qua HLE cũng không khá hơn là bao, về tay con Gen.G nó nuôi khéo sao mà tròn xoe.
Kết luận : Cao to đẹp trai!
Vai bây giờ rất rộng, vòm ngực cũng đô lên ít nhiều. Chỉ cần khoanh tay lại là nhìn thấy rõ kể cả là mặc áo hay không. Không uổng công anh chấm ngay từ lúc debut, tự dưng cảm thấy mắt nhìn của mình không tệ.
Trông nó cứ không đúng lứa tuổi làm sao ấy. Cơ mà anh ơi anh sắp 30 nồi bánh chưng rồi đấy chứ ít gì.
Không tự chủ được mà nuốt nước bọt. Lúc này anh không đeo kính trông rù quyến thật sự, mắt còn không mở hết trông hờ hững.
"Nhìn em ngon quá hay gì?"
"Ngải mèo đọc được suy nghĩ của người khác à?"
Bị nói trúng tim đen Sanghyeok sượng trân tại chỗ. Chỉ có thể ho khan vài tiếng để đánh trống lảng.
Eo anh như có gì đó chạm vào. Tay của tuyển thủ Chovy rất to, một bàn tay có thể nắm gọn.
Jihoonie xoa eo cho anh.
"Nằm xuống đi anh, ngồi lâu mỏi không tốt."
Tính ra chính thức quen nhau chưa được 1 tiếng nữa đó hai ơi. Cậu dỗ dành anh hệt như dỗ mèo, dịu dàng vuốt ve cưng chiều mà ôm nó vào lòng.
Kéo chăn lên đắp cho cả hai, Sanghyeok chui tọt vào vòng tay cậu. Ấm áp biết bao nhiêu, kể ra là quá nhiều biến cố trong vỏn vẹn 2 tháng. Nghe thì vội nhưng họ đã mất thời gian tính bằng năm để nung nấu thứ tình cảm này.
Tính cách khi ngủ của Sanghyeok rất ngoan. Jihoon có thể quậy quá dụi đầu vào hõm cổ hay nghịch ngợm mà vò rối tóc thì mèo anh cũng chỉ nằm yên một tư thế.
Anh thích cái mùi bạc hà man mát của cậu. Bờ vai lớn rất có cảm giác che chở. Má bánh bao mềm mềm, khi cười cứ nhô cao hệt như mèo béo xinh ngoan yêu của anh vậy.
Tiếc là cậu niềng răng nên mất hai chiếc răng khểnh.
"Mèo yêu ngủ đi đừng nghịch nữa , còn phải tham gia kick off đó."
M87 bĩu môi bắt đầu phân bua.
"Anh đừng gọi như thế, làm gì có con mèo nào yêu anh bằng Jihoon này không?"
Người yêu nhỏ tuổi thật thú vị. Sanghyeok cảm thấy bản thân như đang có cậu con trai to xác.
"Jihoonie yêu ơi ngủ đi. Yêu em!"
Nhận được câu trả lời ưng cái bụng.
"Yêu anh!"
Yêu thì yêu nhưng cái con mèo béo này toàn phá anh thôi. Sanghyeok vừa ngủ dậy liền hối hận.
"Jihoon em dậy ngay cho anh!"
"Ưm?"
Mở mắt ngồi dậy nhìn vào gương. Cổ ai xuất hiện nốt muỗi đốt tím thì thôi nhé. Muỗi gì mà muỗi? Muỗi M87 hả?
"Anh yêu buổi sáng tốt lành."
Mèo em chống tay nhìn anh nở nụ cười chào buổi sáng. Đồ của mình thì mình đánh dấu tí thôi. Jeong Jihoon bây giờ chính thức là muốn công khai dành người với cả sever.
Nửa tiếng đồng hồ để xoá được cái dấu trên cổ, mỏi chết Sanghyeok rồi. Không phải đoán liền có thể biết đây là áo của ai.
Phải tranh thủ sáng sớm chưa có ai dậy phi về phòng mới được.
Chắc không anh?
Coach nhà T nay đổi style hay sao ấy nhể. Lineup 02 nhìn vào chiếc áo khoác của Monster. Nhưng mà size nó cứ không đúng lắm.
Hyeonjoon ngồi mím môi, em yêu của nhỏ sáng ra đã thấy gì đó và em yêu nhỏ cho đó là ảo giác. Mặt hổ lúc này hiện lên mấy chữ to tướng "Chú ý trẻ nhỏ". Phải cẩn thận trông chừng em yêu một chút, không thể để nhỏ bị nhiễm mấy cái linh tinh.
Trẻ con thì không biết nói dối.
Anh già của chúng nó thật sự là đang yêu đương với tuyển thủ Chovy.
Bộ dạng ngồi đút tay vào túi áo cuộn mình xem LoL chưa từng thấy ở anh già của chúng nó. Chỉ có thể thở dài ngao ngán thôi chứ biết sao giờ.
Gumayusi : Em có thể làm gì bây giờ, em cũng bất lực muốn chết!
Góc nào đó ở công ty máy gặt năng suất lao động để chuẩn bị làm ADC của cựu mid lane nhà T.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com