Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

8

Chiều muộn, sân sau trường vắng tanh.
Sanghyeok ngồi xếp bằng trên nền cỏ, tay vuốt ve một con mèo trắng mập tròn.
Cậu cười nhẹ, ánh mắt dịu dàng —
Và tất nhiên, hình ảnh ấy lọt ngay vào mắt của kẻ luôn rình mò: Jihoon.

Từ sau thân cây, hắn lặng lẽ bước lại.
Không gây tiếng động.
Chỉ đến khi cúi xuống, bế phắt con mèo khỏi tay Sanghyeok thì cậu mới giật mình ngẩng lên.

"Cậu... làm gì vậy?!"

Jihoon ôm mèo bằng một tay, tay kia đút túi, nghiêng đầu cười:
"Trông mày dịu dàng ghê. Với mèo thôi à? Người thì không được à?"

"Trả nó đây."
Sanghyeok đứng dậy, giơ tay ra.
"Nó không quen người lạ."

"Nó không cào tao. Nghĩa là nó thích tao."
Jihoon nhún vai.
Rồi hắn nâng mèo lên cao... nguy hiểm.
Một tay giữ thăng bằng, mắt dán vào cậu.

"Muốn tao trả không?"

"...Cậu định làm gì..."

Jihoon nhếch môi.
"Đơn giản thôi. Mày hôn tao.
Không thì... tao lỡ tay thả con mèo xuống bãi đất bên kia — chỗ mấy con chó hoang hay đi ngang."

"Cái gì?!"
Sanghyeok lùi lại, mắt trừng to.
"Cậu không được—"

"Vậy mày chọn đi."
Hắn hạ mèo xuống một chút.
"Con mèo hay là cái môi?"

Sanghyeok nhìn con mèo đang vô tư kêu "meo", lòng rối tung rối mù.
Mặt đỏ như máu.
Môi mím chặt.

"Cậu... thật điên rồ."

"Ừ. Điên vì mày."
Jihoon nhướng mày, chỉ mặt.
"Ba giây. Ba... hai..."

"Được rồi!!"
Sanghyeok hét nhỏ, mắt lấp lánh như sắp khóc.

"...Tôi hôn."

Jihoon cười, hạ con mèo xuống, đặt nhẹ nó lên cỏ.
Con mèo ngoan ngoãn dụi đầu vào chân hắn như thể chúc phúc.

"Tới đây."
Giọng hắn trầm, mắt nheo nheo.
"Mày chủ động, tao không ép."

Sanghyeok tiến lại, mỗi bước như đang dẫm lên cả lòng tự trọng.
Đứng trước Jihoon, cậu nhắm mắt, kiễng chân lên thật nhanh...

Hôn nhẹ vào má.
Rất nhẹ. Vừa đủ chạm.

"...Xong rồi."
Cậu lùi ngay lại.

Nhưng Jihoon chụp lấy tay cậu, kéo về.
Mắt sáng lên, nụ cười cong đầy gian xảo:

"Ai nói má là đủ?"

To be continued...?
Noooo

Sau khi Sanghyeok kiễng chân hôn má, tưởng như thoát nạn thì...

"Ai nói má là đủ?"
Giọng Jihoon trầm thấp, có chút gì đó kéo căng — như một sợi dây đàn sắp bật.
Hắn kéo cậu lại gần hơn.

"Cậu bảo tôi hôn, tôi hôn rồi mà..."

"Ừ. Nhưng không phải ở đó."
Ánh mắt hắn hạ xuống môi Sanghyeok.
Nơi vừa khẽ run lên, đỏ ửng như quả cherry bé xíu.

"Đứng yên.
Tao dạy mày thế nào là hôn thật."

Không kịp phản kháng — môi Jihoon đã phủ xuống.
Không dịu dàng như cậu.
Mà là áp đảo.
Nuốt trọn.
Lưỡi lướt qua cánh môi như muốn khắc tên mình lên đó.

Sanghyeok mở to mắt trong vài giây đầu, rồi khép lại khi không thể chống lại sự mê hoặc ấy.
Bàn tay siết lấy áo hắn, gồng lên — rồi lại dần mềm xuống.

Gió lướt qua, con mèo lăn tròn bên cạnh, chẳng hề quan tâm.
Còn hai người thì như rơi vào khoảng không riêng biệt, chỉ còn tiếng tim đập và hơi thở gấp gáp.

"Tao cảnh cáo rồi."
Jihoon thở hắt ra, vẫn không buông cậu ra.
Tay đặt sau gáy, tay kia vòng qua eo.

"Cậu... điên thật rồi."

"Vì mày."
Rồi hắn nhấn nhẹ vai cậu, đè ngửa xuống thảm cỏ.
Tóc Sanghyeok rối, môi sưng đỏ, mắt long lanh.

"Đây... là phần thưởng tao tự cho mình vì mày dám dễ thương trước mặt người khác."
Hắn cúi xuống lần nữa.
Môi chạm cổ, rồi xương quai xanh.
Tay lướt nhẹ dọc hông.

Tiếng mèo "meooo" kéo cả hai tỉnh lại.

Sanghyeok bật dậy, che ngực theo bản năng dù vẫn còn nguyên áo.
Cậu đỏ mặt, né ánh mắt hắn.

"Cậu—!!! Ở trường mà cũng dám...!"

"Thì sao? Sân sau không ai qua."
Jihoon nhún vai, nhặt lại con mèo, đặt lên đùi cậu.
"Yên tâm. Tao chưa làm gì mà mày không chịu."

"...Biến đi."

"Không.
Mày vừa cho tao nụ hôn đầu rồi.
Tao phải theo sát để lấy những cái tiếp theo."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com