Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

File 29


Từ lúc PH bị bệnh, LK thường xuyên ở lại nhà PH ngủ qua đêm, rồi sáng cùng nhau đi làm. Thường thì 1 tuần cô sẽ ở lại nhà chị tầm 2, 3 ngày.

Hôm nay cũng vậy, LK vừa từ nhà qua. Như mọi lần thì cô đến là sẽ có chị ở nhà, nhưng hôm nay cửa lại khoá. LK lấy điện thoại gọi cho PH nhưng đáp lại cô chị là những tiếng "tút..tút.." chán ngắt. Nghĩ là điện thoại chị hết pin hoặc công ty có cuộc họp khẩn cấp nên LK không gọi nữa mà đành đứng trước cửa đợi.

Trời ngày càng khuya, đường càng vắng người, gió thổi mạnh hơn mà LK lúc nãy đi chủ quan không mang theo áo khoác, chỉ mặc độc 1 chiếc thun trắng mỏng manh, cùng quần jeans rách gối.

Ngồi đợi quá mệt nên LK ngủ gục trước hiên nhà.

12 giờ PH về. Vừa xuống xe thấy LK ngủ ở hiên liền vội vàng mở cửa, bế em vào nhà.

LK ngọ nguậy, dụi dụi mắt.

-"Aaaaaa..."-LK kêu lên, giãy dụa vì bị bế đi.

-"Sao vậy?"-Giọng nói quen thuộc vang lên trấn an tinh thần LK.

-"Ờ...chị... Em..em..."-LK ấp úng, ngượng ngùng nằm trong vòng tay PH.

-"Được rồi, chị chị em em gì. Sao qua mà không báo trước?"-PH đặt LK xuống sopha, lấy cho em 1 cái chăn quấn quanh người.

-"Em có gọi mà điện thoại chị thuê bao."

-"À.. Điện thoại tôi hết pin mà tôi lại quên sạc. Xin lỗi em."

-"Không sao."

-"Người em lạnh ngắt rồi đây, đợi chút tôi pha nước gừng cho em."

LK gật gật.

PH vào bếp, LK ngồi ở sopha nhìn thân ảnh mà mình yêu thương loay hoay trong bếp mà lòng thấy ấm áp lạ thường.

-"Của em. Uống đi cho nóng, không cảm bây giờ."-PH đưa cốc trà cho LK, cưng chiều xoa đầu em, ôm em vào lòng.

LK uống 1 chút, áp 2 tay lên cốc trà, rồi tựa vào lòng PH, dụi dụi như 1 con mèo nhỏ.

-"Cái này, cho em."-PH đưa cho LK chùm chìa khoá.

-"Dạ? Cái này.."-LK nhận lấy, nhìn PH khó hiểu.

-"Chìa khoá nhà tôi. Em có thể đến bất cứ lúc nào em muốn. Tôi không muốn thấy em giống hôm nay nữa. Tôi lo lắm."-PH tựa đầu lên vai em, hít hà mùi hương của em, khiến bao nhiêu mệt mỏi lúc nãy tan biến hết.

-"Nhưng mà..."-LK vẫn còn ngập ngừng.

-"Không nhưng nhị gì hết. Nghe lời đi, vợ yêu."

LK bĩu môi, khịt khịt mũi.-"Cái gì mà vợ yêu chứ?"

-"Trước sau gì em cũng sẽ là vợ tôi, gọi sớm 1 chút cũng không sao."-PH nằm xuống đùi LK.-"Làm cả ngày mệt mỏi, chỉ cần thấy em 1 cái là hết mệt liền. Nhớ em chết mất."-PH bỗng trở nên nhõng nhẽo, dụi dụi trong lòng LK.

-"Có ai nghĩ phó chủ tịch tập đoàn cũng có lúc như vầy sao?"-LK vuốt ve khuôn mặt PH, yêu chiều.-"Dạo này công việc nhiều lắm sao?"

-"Ừ."-PH nhắm mắt thư giãn.

-"Thế ăn gì chưa ?"

-"Rồi. Thấy tôi ngoan không?"

-"Có."-LK hôn lên môi PH 1 cái.-"Thưởng cho chị."

-"Tôi đi tắm, em ngồi đợi tôi lát."

-"Nhớ tắm bằng nước ấm nha, đừng có lười pha nước ấm mà tắm nước lạnh, cảm đấy."-LK dặn dò.

-"Ok."-PH hôn lên trán LK rồi rời đi.

LK ngồi đợi PH tắm xong, giành lau đầu với sấy tóc cho chị.

Đột nhiên PH dồn LK vào tường, khẽ thở 1 hơi hết sức mê hoặc, rồi đột nhiên đặt môi lên môi LK, mân mê 1 cách mãnh liệt. Không rời môi, tay bế em lên giường. Tay tự do vuốt ve cơ thể em. LK biết PH muốn gì và định làm gì.

-"Hương..."-PH nghiêng đầu qua để rời khỏi nụ hôn của PH, tay run run giữ tay PH lại.-"Việc này... thật sự... thật sự em chưa sẵn sàng."-LK ngượng ngùng, khó xử.

PH vẫn nhìn LK âu yếm.

-"Em xin lỗi."-LK lí nhí.

-"Không sao, đồ ngốc. Tôi sẽ chờ đến khi em thật sự sẵn sàng, được chứ?"-PH vẫn ôn nhu.

LK ngập ngừng gật đầu.

-"Được rồi, cũng 1 giờ sáng rồi, ngủ thôi. Hôm nay chắc em mệt rồi."-PH để LK nằm lên cánh tay mình, kéo em sát vào thân ôm chặt, kê cằm lên đầu em.

-"Um, chị ngủ ngon."

-"Yêu em."-PH hôn lên tóc LK, lâu 1 chút.

Cả 2 ôm chặt nhau cuộn mình trong tấm chăn to ụ, chìm vào giấc ngủ ngay sau đó.

_____

Dạo này PH ngày càng bận rộn. Công việc nhiều, rồi còn phải tiếp các khách hàng, đối tác. Có hôm 3 giờ sáng PH mới về đến nhà trong tình trạng đầy hơi men và mệt mỏi rã rời, và sáng 6 giờ lại phải đến công ty.

-"Alo, chị sắp về..."

-"Xin lỗi em tôi có cuộc họp đột xuất không thể về ăn trưa cùng em được. Em ăn 1 mình rồi tự đến công ty nhé. Xin lỗi em, giờ tôi phải đi, gọi em sau."-PH không đợi LK nói mà vội vàng tuôn ra 1 tràng rồi cúp máy, có vẻ như đang rất bận thì phải.

LK thở dài, dùng đũa đảo đảo mấy hạt cơm trong bát, nhai nhạo nhễ vài hạt.

Cả những lời hứa cùng nhau nấu cơm, cùng ăn cũng thưa thớt dần. Gần tuần này PH chưa về nhà ăn trưa ngày nào. Lúc đầu cô nói LK về trước mình sắp xếp công việc xong sẽ về, nhưng luôn có thêm đống việc đột xuất.

Những lúc như vậy LK chỉ ăn được 1 ít rồi lại cất vào tủ lạnh hoặc sẽ đổ hết đi. Dọn dẹp xong cô sẽ khoá cửa đến công ty.

____

PH có hẹn với ông Trương. Ông là 1 trong những khách hàng thân thiết của công ty, và hợp đồng này khá lớn nên PH không thể từ chối được. Ông đi cùng thư ký của mình. Không biết có sắp đặt trước hay không nhưng cô ta chủ động đến ngồi bên cạnh PH, liên tục chuốc rượu, ve vãn cô.

PH nhìn cô ta. Khá là cuốn hút, khuôn mặt có chút lai Tây, đôi môi đỏ mọng khiến cho người đối diện không thể nào cưỡng lại được.

-"Tôi là Lê Hà, hân hạnh được biết phó giám đốc đây."-Cô ta nâng cốc.

PH cũng mỉm cười đáp lại, tiếng chạm cốc vang lên.

Có thể nói PH uống khá nhiều, người không còn chút sức lực, lí trí nào.

Cô không biết mình đã xảy ra chuyện gì. Nhưng cô nhớ Lê Hà là người đã lái xe đưa cô tới 1 nơi nào đó. Lê Hà dìu cô vào phòng.

Rượu làm người ta đê mê, có những ham muốn mà khó cưỡng lại. Hơn nữa, chưa có con mèo nào mà mỡ dâng tới miệng rồi mà lại chê. PH cũng không ngoại lệ. Trong thời gian ở bên Mỹ, cô cũng thường có những cuộc chơi để xả stress như vầy . Từ hồi trở về nước, PH chưa buông thả mình lần nào. Lần này cô tự cho mình được phép phóng khoáng 1 chút. Nhưng đó là suy nghĩ do rượu điều khiển và PH không 1 chút kháng cự nào. Và chuyện gì đến cũng phải đến.

Cô gái này thật sự quyến rũ, pha lẫn sự ngại ngùng và e thẹn, khiến người ta chỉ muốn che chở và chiếm hữu. Cảm giác thật mới mẻ !

Khi PH tỉnh dậy đã 3 giờ sáng, vừa mở mắt ra cơn đau đầu ập đến, PH mệt mởi ngồi dậy, nhắm mắt cố thả lỏng 1 chút để đỡ nhức đầu hơn. Khi mở mắt ra nhìn sang bên cạnh, PH thấy Lê Hà đang nằm đó, bên cạnh mình, trên người không còn mảnh vải che thân.

PH lúc này mới hoảng hốt, cô mở chăn lên xem, người cô cũng không còn 1 thứ gì trên người. Cô cố nhớ lại đêm qua đã làm gì.

PH tự đập đập tay vào trán, thở dài.

PH mặc quần áo, để lại cho Lê Hà vài lời nhắn rồi rời đi.

Về đến nhà, PH thấy LK đang nằm ngủ ở sopha. Chắc em đợi cô về mệt quá nên ngủ quên. Cô cảm thấy có lỗi với LK. PH khuỵ xuống bên cạnh LK, tay vuốt ve khuôn mặt em.

Sáng hôm sau LK tỉnh giấc, thấy mình đang nằm ngủ trên sopha trong vòng tay của PH. Cô cảm nhận từng nhịp thở của chị. Chắc hôm qua chị về trễ, chắc chị mệt lắm.

Vì nằm sát PH, nên không khó để LK nhận ra mùi rượu khá nồng, cùng với mùi nước hoa rất lạ, mùi nước hoa của phụ nữ. Đây không phải mùi nước hoa PH dùng, cũng không phải của cô. Trong lòng LK bỗng dâng lên cảm giác gì đó bất an. Quần áo của PH có phần nhăn nhúm, đây không phải tính cách của chị. LK nhẹ nhàng nghiêng người để rời khỏi vòng tay PH để đi nấu bữa sáng, vô tình thấy trên cổ PH có 1 vết son, mờ nhưng cũng đủ để cô nhìn thấy, đây không phải màu son PH sử dụng, cũng không phải của cô.

Tim LK hẫng đi 1 nhịp, cố gắng xua tan những ý nghĩ tiêu cực, không biết phải dùng lý do gì để dập tắt lý do chị lừa dối cô.

Nhìn khuôn mặt chị bây giờ, mi tâm chị nhíu lại. Chắc chị mệt lắm, cô không thể đặt thêm gánh nặng lên người chị, cô tự nói với bản thân rằng chị chỉ giao tiếp trong công việc thôi, chị sẽ không lừa dối cô đâu. Và LK lựa chọn tin tưởng PH- 1 cách tuyệt đối !

LK đưa tay xoa xoa mi tâm của PH, rồi nhẹ nhàng rời khỏi vòng tay của chị đi làm vệ sinh cá nhân rồi xuống bếp làm đồ ăn sáng.

PH tỉnh dậy, đầu đã bớt nhức hơn 1 chút. Nhớ đêm qua cô đã ôm LK ngủ mà giờ lại không thấy em đâu. PH ngồi dậy, lấy tay xoa xoa 2 bên thái dương. Quay đầu nhìn lại thì thấy LK đang loay hoay trong bếp.

PH bất giác mỉm cười. Cô đứng tựa vào tường nhìn LK từ phía sau, rồi từ từ tiến đến ôm em, dụi đầu vào hõm cổ em, mùi hương thật dễ chịu.

-"Chị dậy rồi sao? Còn mệt không?"-LK quay lại nhìn PH.

PH lắc đầu.

-"Đêm qua chị đi đâu mà về trễ vậy?"-Vừa hỏi LK vừa quay lưng lại với PH, cô nghĩ nếu đối mặt sẽ để PH nhận ra đôi mắt có chút buồn của mình.

Câu hỏi của LK khiến cho PH hơi bối rối. Nhớ lại đêm qua giữa cô và Lê Hà, cô sẽ không để LK biết được chuyện này.

-"À.. Tối qua tôi ký hợp đồng với đối tác nên về trễ."-Trong câu nói có lộ sự thiếu tự tin và mạch lạc, LK nhận ra điều đó nhưng vẫn làm như chưa biết gì.

LK mỉm cười, chỉ cần chị nói cô sẽ tin, cô nhất định sẽ tin.

-"Chắc chị cũng đói rồi, làm vệ sinh rồi ra ăn sáng này."

-"Ừ."-PH hôn lên trán em rồi rời đi.

LK thấy yên lòng hơn, mặc dù trong thâm tâm vẫn hơi rối, nhưng với tình cảm của cô, cô không cho phép bản thân mình nghi ngờ PH, dù chỉ là 1 chút. Đơn giản chỉ vì cô yêu chị. Và khi yêu nhau, lòng tin và sự cảm thông, thấu hiểu phải đặt lên hàng đầu.
          ________________

Ps: au mới ra fic mới "Chúng ta gặp nhau sai thời điểm rồi..", ship Hương-Khuê luôn ạ ! Mọi người ghé đọc nhớ vote rồi cho au cảm nhận nha 😉😘❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com