Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

42

gyuvin rụt người thật mạnh về phía sau khi cảm nhận được bàn tay ai đó đang đặt lên vai mình. một tay của anh nắm chặt lấy điện thoại. trong tư thế phòng thủ, anh quay lại phía sau và chợt nhận ra đó chỉ là một người con gái yếu ớt mà thôi.

"oh im sorry, am i getting on your way?" (tôi xin lỗi, tôi đang đứng cản đường của bạn sao?)

ngữ khí của gyuvin trở nên gấp gáp và hồi hộp hơn bao giờ hết. nói qua thì phải nói lại, gyuvin mới 19 tuổi. suy cho cùng, vẫn còn rất nhỏ và thiếu hiểu biết rất nhiều về đời.

"oh a foreigner? dont worry im just wondering why are you standing on the roadway" (ồ là người nước ngoài sao? đừng lo tôi chỉ đang thắc mắc tại sao anh lại đang đứng dưới lòng đường thôi.)

như nhận ra có gì đó sai sai, gyuvin mới ngơ ngác nhìn xuống dưới thì nhận ra bản thân đã vô thức bước xuống đường từ bao giờ. phải cảm ơn cô gái này, nếu không anh sẽ bị ô tô đâm chết mất.

"oh right, do you know where this hotel is?" (phải rồi, bạn có biết khách sạn này ở đâu không?)

gyuvin giữ chặt điện thoại trong tay, chọn ảnh địa chỉ khách sạn mà taerae đã gửi đưa về hướng cho cô gái xem. cô gái ngẩn người trong một vài giây, sau đó cười xoà

"how did you get so far? you need to go through the perdestrian street over there to get there!" (làm thế nào mà anh lại đi xa đến vậy? anh cần phải đi qua phố đi bộ ở kia thì mới tới nơi!)

gyuvin trở nên hào hứng hơn cả, nhanh nhảu gửi lời cảm ơn tới cô gái ấy, không ngại nói thêm vài câu rồi bản thân cũng quay ngược lại để trở về.

thành phố hoa lệ, hoa cho người có tình yêu, lệ cho người không dám với tới tình yêu như kim gyuvin.

ánh mắt anh đảo nhanh qua từng ánh đèn sáng rực dù bây giờ đã 11 giờ đêm. tâm trạng có chút xáo trộn. anh đột nhiên dừng bước trước đài phun nước, thẫn thờ một lúc.

đang đứng chôn chân tại chỗ thì anh nhận thấy sau lưng chảy vài giọt mồ hôi lạnh lạnh, khoảng 10 giây sau một giọng nói quen thuộc vang lên từ đằng đối diện

"TÊN KIM GYUVIN CHẾT BẦM KIA!!!!!"

gyuvin giật thót cả người, cái giọng điệu này có hoá tro hoá cốt anh vẫn khắc ghi trong lòng không phai, cái mồm to như này đích thị là han yujin nhà anh rồi chứ còn ai.

yujin rất nhanh đã đứng ngay trước mặt anh, mọi sự chú ý và tia bom lửa đạn đều hướng về người con trai to lớn trước mặt mình.

"tên khốn.."

gyuvin cuống cuồng, chữ nghĩa cứ đập đi đập lại để nghĩ ra nên nói gì cho đúng khi thấy hai hàng nước mắt lăn dài trên má yujin. cậu thỏ bị anh dọa sợ một phen, mém chút nữa là oà khóc to ngay giữa đường phố xa lạ này rồi.

"sao anh lại lạc đường được chứ! anh có còn là con nít không vậy?"

yujin chối bỏ gyuvin, dùng sức mà đập cả hai tay lên người đối diện. không thể nhịn được mà nước mắt nước mũi cứ thế chảy ra, miệng lẩm bẩm vài câu chửi thề.

"đừng có mà đụng vào người em!"

yujin gạt tay gyuvin đang cố tình chạm lên má cậu, tỏ vẻ ghét bỏ anh.

"sao lại cáu rồi? chẳng phải là em đang đi tìm anh đây sao?"

"chứ không phải anh lớn to xác rồi còn lạc đường làm người khác lo muốn chết à?"

"ơ kìaaaaa dù có to xác như nào thì chẳng phải anh vẫn luôn là em bé của em hay saooooo"

yujin đang bước về phía trước cũng phải dừng bước, quả quyết quay đầu.

"giữa đường xá anh muốn em đá cho bay mất hàm trên à?"

"hic 😭"

hai người dạo bộ dựa trên gg map của gyuvin cuối cùng cũng đến được giữa lòng phố đi bộ nguyễn huệ. trời đã tối khuya và sài gòn cũng ứng với cái tên 'thành phố về đêm' một cách trọn vẹn, đèn phố xá được bật lên và dòng người thì tấp nập không có dấu hiệu dừng lại. ngay giữa đài phun nước, gyuvin đột nhiên giữ người yujin lại khoá chặt vào lòng mình.

"yujin?"

"buông-em-ra!!"

yujin bắt đầu vẫy vùng mạnh và mọi người có vẻ đã tập trung ít nhiều sự chú ý lên hai người, tuy nhiên cả hai đều chẳng mảy may quan tâm và cứ thế chìm đắm trong thế giới riêng của mình mà thôi

"nào bình tĩnh đi~~~"

"thả em ra thì em bình tĩnh!!"

"cười một cái xem nào cheese!"

"tôi đấm anh bây giờ đấy ở đó mà láo nháo hả!"

yujin cuối cùng cũng không ngọ nguậy nữa, gyuvin nhân cơ hội liền nằm lấy tay cậu thật chặt rồi hoà vào dòng người tấp nập của con phố nhộn nhịp.

"anh đã nghĩ rất lâu rồi, tình cảm của chúng ta trải dài từ lúc gặp nhau đến bây giờ đấy yujin nhỉ?"

yujin nghe từng lời từng chữ anh nói, trong thâm tâm lại trở nên cồn cào thêm. từ khi xác nhận tình cảm mình dành cho anh, không một ngày nào là cậu dừng gửi những tín hiệu ám hiệu. nhưng cứ thế rồi lại thế, anh luôn làm cậu thất vọng, anh cứ làm cậu buồn thôi.

"và bây giờ thì tụi kia đã thành của nhau cả rồi mà tụi mình chưa là gì cả"

gyuvin hiểu cậu chứ, gyuvin biết cậu cũng muốn được anh yêu thương và nuông chiều như cái cách mà kim taerae luôn cuộn mình vào lòng park hanbin. cậu cũng muốn được quan tâm chăm sóc như cái cách mà shen ricky luôn được lee jeonghyeon đùm bọc. cậu luôn mạnh mẽ và cứng rắn với tất cả mọi người, nhưng khi ở cạnh anh, cậu liền trở thành một chú thỏ trắng nhỏ đòi hỏi sự yêu thương. chỉ đơn giản là vậy thôi, ấy thế mà anh chưa bao giờ có thể công khai cho cậu những yêu thương đó.

"em có tin anh không yujin?"

"..."

"cảm ơn em đã luôn tin tưởng anh, nhưng bây giờ, anh cầu xin em, đừng tin những gì anh nói có được hay không?"

yujin khó hiểu quay qua nhìn ngắm gyuvin ở bên cạnh, thế mà gyuvin vẫn thản nhiên như mình không phải là người vừa thốt lên câu nói ấy. yujin vội giật tay mình ra khỏi tay anh, và vờ theo kiểu rằng mình nghe theo lời anh nói, là sẽ không tin anh nữa.

gyuvin phì cười trước sự trẻ con của người trước mắt, có vẻ như anh lại làm con thỏ trước mặt hiểu lầm cái gì nữa rồi này.

"em đừng tin vào những gì anh nói, mà hãy nhìn hành động của anh được không em?"

"từ trước đến nay, anh vẫn luôn nghĩ đến điều này, nghĩ về em, nghĩ về mối quan hệ của hai ta."

yujin không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn trời và nhìn mây, cố gắng che đậy tâm tư thầm kín của mình hết mức có thể.

"anh chỉ muốn hỏi em rằng, liệu bây giờ có còn kịp để cho anh bày tỏ lòng mình cho em hay không? yujin ơi?"

bên này yujin không còn nhịn được nữa, một phát chồm lên ôm anh thật chặt như chú thỏ trắng tìm thấy chỗ dựa an toàn. gyuvin biết ý mà vuốt ve trấn an cậu, đồng thời cũng hồi hộp chờ cậu nói ra đáp án của lòng mình.

"chỉ cần là anh, bao lâu em cũng chờ, bao lâu em cũng đợi, không có gì là muộn cả, chỉ cần anh nói cho em nghe..."

nói cho em nghe đi, nói rằng anh rất yêu em. làm ơn, bao lâu nay em chỉ chờ đợi câu nói ấy từ anh.

gyuvin đương nhiên biết cậu trông đợi vào cái gì, nhưng anh không nghĩ rằng mình sẽ thoả mãn yêu cầu của cậu ngay. anh không thích điều đó.

"anh đã nói rằng em đừng tin vào lời anh nói mà, thay vào đó hãy để anh dùng hành động để chứng minh..."

rằng anh yêu em rất nhiều rất nhiều, hơn cả tâm trí và thân xác này của anh.

gyuvin áp môi mình lên cục kẹo bông trước mắt, hôn lên môi cậu một cái thật kêu, rồi từ từ áp sát cậu vào lòng, đặt một nụ hôn nhẹ lên vầng trán dương quang của cậu. rồi lúc ấy anh mới luyến tiếc mà tách cậu ra.

"có rất nhiều thời gian và cách thức để chứng minh tình yêu của anh, kể từ bây giờ em không còn phải chịu đựng những thiệt thòi không đáng có nữa."

"chỉ cần em tin anh. anh sẽ không bao giờ làm em thất vọng!"

yujin trở nên mềm xèo trước sự soft đặc của con người trước mắt. cậu mò mẩn cầm lấy tay của anh lên, rồi lại trẻ con nhõng nhẽo anh hãy móc ngoéo tay với cậu

"hứa rằng anh sẽ luôn bên cạnh em dù có xảy ra bất cứ chuyện gì đi nữa, ta cũng sẽ cùng nhau đối mặt được không?"

"anh hứa"

và thế là giữa biển người bao trùm trong phố đi bộ dài đằng đẳng, có hai cậu khách du lịch tung tăng vui vẻ vờn đuổi nhau trong những đài thác nước lúc phun lúc dừng, làm người khác khó đoán mà cũng thích thú hưởng ứng theo. hai ông trời con này cũng thế, vờn nhau đến khi cả 2 đều ướt nhem mệt lã nhưng không thể phủ nhận nụ cười rạng rỡ hạnh phúc của cả hai bật lên trong màn đêm vui nhộn giữa chốn sài thành phồn hoa.

bên này zhang hao tiu nghĩu đứng trước khách sạn để đợi han yujin đưa kim gyuvin về, nhưng anh đâu biết hai con người đó còn mắc vờn nhau ngoài kia. lát sau thấy cả 2 con chuột lột lôi lôi kéo kéo nhau về, anh còn tá hoả một phen, vậy mà 2 con chuột cầm tinh con mèo và con sói ấy lại thản nhiên thả cơm tró phấp phới cả đại sảnh, zhang hao thật sự muốn lôi đâu cả 2 ra nhổ tóc mai cho bỏ tức.

(idea: next door)










































tui đã suy nghĩ rất kĩ trước khi cho 2 đứa về với nhau đấy. mà thấy vờn lâu quá nên về lẹ không ae hối 😓

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com