Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Câu chuyện thứ ba mươi hai : KHOẢNG TRỐNG

Câu chuyện thứ ba mươi hai : KHOẢNG TRỐNG

Sư Tử được chính Đoàn trường thanh minh cho mình, cộng thêm hành động cứu người mà phải nhập viện, tội danh phản bội được xóa sạch. Thời khắc loa trường tuyên bố Sư Tử vô tội, đó cũng là lúc nhóm Sư Tử sống dậy. Các học sinh ủng hộ Sư Tử quay trở lại, sẵn sàng ủng hộ cho hoạt động mới.

Mọi người trong nhóm Sư Tử rất vui, muốn mở chai rượu vodka mà Sư Tử hay để trong phòng để ăn mừng. Vui quá, Bảo Bình bỗng kêu tên Sư Tử bảo đi lấy sô cô la pha với rượu. Sư Tử đâu có ở đây đâu ? Sư Tử vẫn chưa tỉnh lại để mà chung vui với mọi người. Ôi, đánh mất thủ lĩnh, khoảng trống đó lấy ai bù đắp được ? Mọi người lặng lẽ trở về lớp học, chờ hết ngày sẽ đến bệnh viện thăm Sư Tử.

Bên nhóm Ma Kết, tuy hơi buồn nhưng không hề tuyệt vọng mà buông bỏ. Tất cả chưa kết thúc đâu. Ngày hôm nay vốn dĩ nằm trong kế hoạch, dù Sư Tử được minh oan, Ma Kết vẫn có cách xoay chuyển tình thế để đi nước tiếp theo. Thiên Yết dẫn Song Ngư, Nhân Mã về phòng mình gặp Ma Kết nói chuyện về nước kế tiếp, hồi nãy Ma Kết không đi theo, nghe Nhân Mã nói là đang ngủ.

-Ma Kết ! Đâu rồi ?

Thiên Yết về phòng, không thấy Ma Kết đâu. Trên giường có một nhúm tro tàn, trông như là Ma Kết vừa đốt thứ gì đó. Thiên Yết hoảng hồn. Đừng nói là... Thiên Yết mở khóa hộc bàn Ma Kết thường hay cất kế hoạch. Thiên Yết cầu cho mình tìm được tập bản thảo ở đấy.

-Không thấy ! Cậu ấy đốt rồi ! – Thiên Yết đóng rầm hộc bàn.

-Hả ?

Bạch Dương kinh ngạc vô cùng, Ma Kết đã đốt sạch kế hoạch hạ bệ Sư Tử, đối thủ đáng gờm của mình ư ? Ma Kết đang khiến cho đường đi của mình thêm chông gai hơn rồi đấy. Nhân Mã, Song Ngư cũng biết Ma Kết đang ám ảnh về Sư Tử, có điều... vứt bỏ kế hoạch dày công làm thật sao ?

-Không thể thế được...

-Không thể thế được ! – Thiên Yết giao cho Nhân Mã máy tính bảng của Ma Kết. – Hãy kiểm tra thử đi, mật mã là 39641050pp457qq12300.

Thiên Yết mở máy tính xách tay của Ma Kết, tìm thư mục Ma Kết lưu kế hoạch hạ bệ Sư Tử. Ma Kết để máy tính toàn tiếng Đức, Thiên Yết phải loay hoay một hồi mới tìm ra. Trống không ! Tất cả các văn kiện đều bị chủ máy tính xóa sạch !

-Sao cậu ấy làm thế ? – Bạch Dương nhìn vào thư mục trống không trong máy tính bảng Nhân Mã cầm trên tay.

Thiên Yết tức giận, đóng máy xách tay một cách thô bạo.

-Mau tìm cậu ấy đi, Nhân Mã ! – Thiên Yết ra lệnh.

-Không cần.

Cự Giải bước vào. Thiên Yết chớp mắt, phải rồi, hồi nãy cũng không thấy bóng Cự Giải đâu. Cự Giải đang cầm trên tay tập giấy lạ, trang nghiêm giao cho Thiên Yết. Khuôn mặt Cự Giải trang nghiêm lạ thường.

-Ma Kết kêu mình giao cho Thiên Yết.

-Cái gì đây ? – Thiên Yết nhận tập giấy.

Tập giấy này được viết tay, có khoảng hai mươi trang. Nét chữ của Ma Kết. Đây là bản kế hoạch sơ khai mà Ma Kết đã vạch ra đàng hoàng để hạ bệ Sư Tử. Dù là kế hoạch ban đầu nhưng chẳng khác với những gì Thiên Yết nhớ là bao, còn chi tiết và độc địa hơn nữa.

-Tốt rồi, cứ tưởng cậu ấy bỏ cuộc thật. – Thiên Yết thở phào. – Cậu ấy đâu ?

-Đã đến bệnh viện thăm Sư Tử rồi.

Thiên Yết vừa yên tâm Ma Kết chưa bỏ cuộc thì Cự Giải lại mang nỗi lo mới đến. Thiên Yết đứng đối diện với Cự Giải, hai tay đặt lên vai cô nàng, siết chặt. Cự Giải báo tin rất thản nhiên, có khờ đến cỡ nào cũng biết Ma Kết được Cự Giải thả đi. Nhưng Thiên Yết lại chấp nhận làm người ngu muội, hỏi Cự Giải một câu ngu ngốc :

-Cậu biết cậu ấy đi thăm đối thủ tại sao lại không cản ?

Cự Giải nhìn vào mắt Thiên Yết, trong đấy có phần thất vọng và đau khổ, xem như Cự Giải đã phản bội niềm tin của mình. Nhưng Cự Giải lại vô cùng bình thản, chấp nhận lĩnh lấy cơn thịnh nộ của Thiên Yết. Cự Giải nhẹ nhàng đặt tay mình lên má Thiên Yết :

-Đó là cách duy nhất để Ma Kết có thể tĩnh tâm trở lại.

Song Ngư buồn rầu, ngồi xuống giường của Ma Kết, vuốt ve tấm chăn Ma Kết hay đắp lên người, thở dài :

-Tĩnh tâm ?

Cự Giải gật đầu :

-Lúc Ma Kết nghe được câu chuyện của Sư Tử ở trường bên, Ma Kết gần như phát điên, trong cơn hoảng loạn đã đi đốt sạch tập kế hoạch kia và xóa hết dữ liệu trong máy. Chính mình đã khuyên Ma Kết qua bệnh viện thăm Sư Tử.

Nhân Mã chả biết tình hình nước sôi lửa bỏng thế nào, chỉ chăm chăm vào tình trạng của Ma Kết nên bật ra một câu hỏi loại "đổ dầu" :

-Qua đó rồi, cậu ấy tĩnh tâm chứ ?

Song Ngư vội chạy tới bịt miệng Nhân Mã lại. Eo ơi, Thiên Yết đang giết người bằng đôi mắt đầy thịnh nộ của mình. Song Ngư bịt luôn mắt Nhân Mã, kẻo cậu chàng hóa đá mất.

-Ừ. Cho nên Ma Kết mới giao mình bản kế hoạch cuối cùng, bảo giao cho Thiên Yết. – Cự Giải gật đầu, mỉm cười với Nhân Mã. – Ma Kết bảo Thiên Yết lật mặt sau xem rồi cho biết câu trả lời.

Thiên Yết lật mặt sau ra xem. Dòng chữ viết bằng mực đỏ của Ma Kết rất mới : "Nếu cả nhóm mệt mỏi vì cuộc đấu tay đôi kéo dài thế này thì hãy sử dụng bản kế hoạch này để kết thúc và giành thắng lợi về chúng ta." Nhưng chưa hết, Cự Giải còn thêm một câu nữa :

-"Tội lỗi, mình xin nhận hết." Ma Kết không viết vào đấy vì sợ Thiên Yết áy náy.

Thiên Yết xé đi dòng chữ ấy, vứt vào góc phòng.

-Sao cậu ấy lại nghĩ triệt hạ đối thủ là tội lỗi ?

Bạch Dương trầm ngâm :

-Vì đấy là Sư Tử. Sư Tử là đối thủ thực sự của Ma Kết.

-Nhưng đang trong kỳ tranh cử, cậu ấy phải dẹp bỏ được cảm xúc gì đó ! Cậu ấy là thủ lĩnh cơ mà.

-Ma Kết vẫn là con người... với một trái tim có quy luật của riêng nó, thoát khỏi sự kiểm soát của lý trí. – Cự Giải đặt tay lên con tim của Thiên Yết. – Con tim là bộ phận duy nhất không chịu sự điều khiển của não bộ nên dù cố nghĩ khác đi, nó vẫn đập theo cảm xúc của chúng ta.

Song Ngư lặng lẽ nói :

-Sư Tử không được đặt trong trí não mà là con tim của Ma Kết. Mất cô ấy, Ma Kết đang mất một khoảng lớn trong trái tim mình, dù cố dùng lý trí phủ nhận, trái tim vẫn tự lên tiếng.

Mọi người đều gật đầu công nhận.

-Dù mối quan hệ giữa chúng ta có nhập nhằng thế nào, yêu ghét lẫn lộn ra sao, cậu vẫn là một người không thể thiếu trong cuộc đời mình. – Kể cả Ma Kết cũng công nhận điều đó.

Ma Kết đang ngồi trong phòng bệnh của Sư Tử. Chỉ có hai người, mẹ Sư Tử bận dạy buổi sáng, còn các thành viên phải về nhà săn sóc ông của Sư Tử đang bị bệnh, Cự Giải đưa Ma Kết đến đây cũng về trường để Ma Kết có không gian riêng tâm sự với Sư Tử. Ma Kết nhìn Sư Tử, ba ngày rồi Sư Tử ngủ mê mệt nên nước da hơi xanh, trên đầu Sư Tử quấn băng, nghe nói có khả năng để lại sẹo sau ót.

-Cậu nhớ cái ngày mình gọi cậu lên sân thượng để chấm dứt mối quan hệ nhập nhằng giữa chúng ta, để trở thành đối thủ thực sự không ? Trong trận tennis ấy, cậu đã mắng mình không hiểu nổi bản thân mà lại đi bắt người khác làm theo ý mình. Quả thật mình đã không hiểu nỗi bản thân, nhưng không phải vì tội nghiệp cậu mà không nỡ đâm sau lưng... - Ma Kết hít một hơi sâu, thừa nhận cảm xúc thật trong tim mình. - ... mà là vì không thể ghét cậu được để đủ động lực sử dụng thủ đoạn.

Ma Kết nhìn lên vết thương trên đầu của Sư Tử, trong lòng bồi hồi :

-Vẫn hy sinh cho người khác... Sư Tử... Cậu vẫn là cậu. Như hôm đó chúng ta cố trốn khỏi trận hỏa hoạn vậy.

Ma Kết vươn tay mình đến tay Sư Tử, đang đặt yên trên nệm, bỗng chốc lại rụt về. Cái gì thế này ? Kẻ hại người này đến nông nỗi này là Ma Kết. Với lại, Ma Kết chỉ biết trút hết lòng mình lúc Sư Tử không thể nghe được. Một chút dũng cảm thú nhận cũng không có, Ma Kết còn tư cách chạm vào người này sao ? Nhưng con tim lại tuân theo quy luật của riêng nó, thúc giục Ma Kết hãy cầm lấy bàn tay ấy và nói hết. Nói đi ! Làm đi !

-Mình đã nói dối. Lúc cả hai ở trong phòng cấm túc, mình nghe rõ từng lời cậu nói, cậu đã hỏi chúng ta có thể làm bạn không, thế mà sau đó mình làm bộ như không nghe. Mình rất bối rối, lúc nào cũng gào lên với mình rằng không thể để lòng tốt của đối thủ cản bước mình đến với ghế Hội trưởng được, mình ép mình phải nói "không" với đề nghị ấy, có điều không hiểu tại sao mình không thể. Bây giờ, khi gặp cậu ở đây, mình chợt hiểu ra rằng không phải mong ước được làm bạn của nhau cản mình đến với ghế Hội trường, mà chính chiếc ghế Hội trưởng kia ngăn cản ước mơ làm bạn của mình.

Nói ra những lời ấy, Ma Kết có cảm giác như bây giờ, trên mặt đất này chỉ còn mình và Sư Tử đang nằm đây. Không còn tranh cử, không còn áp lực gì. Ma Kết nắm lấy bàn tay của Sư Tử, trân trọng đặt lên đấy một nụ hôn :

-"Chúng ta có thể làm bạn không ?" Mình rất muốn. Nhưng mình không xứng đáng nữa rồi. – Ma Kết nghẹn ngào nói. – Mình... mình...

Ma Kết gục đầu vào trong lòng bàn tay của Sư Tử. Hai vai Ma Kết run lên. Một giọt nước lăn dài từ bàn tay Sư Tử xuống cổ tay, thấm vào ra giường. Ma Kết đang khóc !

-Tội lỗi này... dù mình có đứng ra minh oan cho cậu, nhận tội vu oan về mình cũng không đủ. Vết sẹo trên đầu cậu không thể xóa được.

Ma Kết siết chặt bàn tay của Sư Tử, để tay Sư Tử thành nắm đấm, đặt trên trán mình :

-Vậy hãy trừng phạt mình bằng cách quên con người đang cầm tay cậu đi. Những suy nghĩ tốt về mình, sự tôn trọng dành cho mình như một đối thủ, cậu hãy vứt bỏ hết đi. Cậu cứ xem mình như một gã tồi tệ, một kẻ đê hèn, một tên phản diện mà cậu khinh thường nhất. Mình sẵn lòng đón nhận sự trừng phạt ấy.

Giờ ra chơi hôm ấy, Ma Kết trở về trường. Thiên Yết gặp Ma Kết ngay tại cửa và nói về hoạt động khuyến khích giờ học tốt. Thiên Yết hoàn toàn không đề cập đến chuyện triển khai bước tiếp theo trong kế hoạch. Ma Kết mỉm cười, bắt tay vào công việc, giấy tờ chất đống, Ma Kết giải quyết rất nhẹ nhàng. Bởi tâm trạng của Ma Kết đã thanh thản phần nào.

Hôm sau, được tin Sư Tử xuất viện. Không phải ở bệnh viện, mà là tại rạp hát lớn nhất của thành phố. Sư Tử cướp trắng sân khấu Sasha thuê, bao gồm sân khấu về toàn bộ hệ thống âm thanh, ánh sáng, mang về cho CLB Kịch của trường. Đấy là một kỳ tích, CLB Kịch trường Hoàng đạo chưa hề biểu diễn ở rạp hát này do kinh phí quá mắc, trong khi chi phí cho phục trang và ngoại cảnh rất cao.

Sau đó Sư Tử về trường dưới sự hộ tống của CLB Kịch. Nhóm Sư Tử ra tận cổng đón. Kim Ngưu ôm chầm lấy Sư Tử, khẽ ký đầu bạn :

-Sao xuất viện mà không báo trước ?

Sư Tử ôm trán mình, rên rỉ :

-Đau nha ! – Rồi cười toe toét. – Tại trốn viện nên đâu ai biết.

Song Tử há hốc miệng :

-Trốn viện ?

Sư Tử gãi đầu :

-Cũng không đến cỡ đó. Tớ tự rút kim truyền dịch ra, tháo băng trên đầu, thay đồ bình thường rồi rời phòng không báo ai nên chả bác sĩ nào biết tớ đã tỉnh lại và xuất viện.

-Đó gọi là trốn viện đấy, cô bé. – Xử Nữ nhăn mặt.

Bảo Bình khoác vai Sư Tử, mừng rỡ nói :

-Về là tốt rồi ! Kể cho tụi này nghe chiến công đi !

-Ừ. – Sư Tử vừa đi, vừa kể chuyện cho cả nhóm nghe.

Sư Tử đã tới gặp chủ rạp, thì thầm gì đó khiến cho người ấy bắt Sasha phải lệnh cho vũ đoàn của mình tập dợt trước mặt mình, nếu có cá nhân nào diễn hay sẽ giới thiệu với nhà báo danh tiếng để "lăng xê" làm ngôi sao. Sư Tử làm hỏng hệ thống âm thanh, ánh sáng khiến ánh sáng không trải đều các vũ công, còn âm thanh thì người được người mất, lạ là chủ rạp cho phép Sư Tử làm điều đó. Thế là các vũ công tranh lên trước để được nhìn thấy, còn phần xướng âm thì không hòa hợp, không biết cách chữa lỗi cho nhau. Sau đó, Sư Tử để CLB Kịch lên dợt trước mặt chủ rạp, cũng với dàn âm thanh, ánh sáng ấy, vở kịch vẫn trọn vẹn với các thành viên khôn ngoan, biết cách phối hợp ăn ý, che lỗi cho nhau. Hợp đồng thuê sân khấu của Sasha bị hủy, CLB Kịch trường Hoàng đạo thuê được sân khấu với giá rẻ, miễn phí cả âm thanh, ánh sáng.

Hội Học sinh trường bên cạnh biết tin Sasha thất bại đã hất chân cô ta ra khỏi Hội Học sinh ngay chính hôm đó. Sasha còn bị đám lá cải trường bên vây không có lối thoát nhưng không có ai giải vây cho cô ta đâu. Hội trưởng vừa từ chức, bạn trai cũ của Sư Tử, cũng là bạn trai của Sasha nghe nói đã chia tay cô ta rồi. Trường bên ấy sống với phương châm "chuyện ai nấy lo", không ai xen vào, giải quyết vấn đề cho ai.

-Quả báo... quả báo... - Thiên Bình thở dài.

-Trường bên ấy luôn vậy, các học sinh chỉ biết lo cho mình. Hội trưởng ăn chặn tiền quỹ nhưng không ai dám đứng lên vạch trần. – Sư Tử thở dài. – Chính vì điều đó, tớ rời nơi ấy để đến đây, nơi có không khí của một gia đình, mọi người giúp đỡ nhau.

-Thế mà thằng nhóc Thiên Yết dám đồn cô bé vì thất tình gã kia mới chuyển trường. Rồi bảo con muốn trả thù gã nên mới qua đây tranh cử. – Xử Nữ nói với hàm ý chọc ghẹo là chính.

Sư Tử hất mặt lên trời :

-Không lý gì Sư Tử này phải quỵ lụy vì một gã con trai cả ! Còn nếu muốn trả thù thì chỉ cần ghế Hội phó không thường trực thôi, con sẽ cho gã chết không toàn thây, rải tro xuống cống.

Cả nhóm bật cười. Xem ra tinh thần Sư Tử đã phấn chấn hẳn lên, quên đi sự mệt mỏi do bị cả trường nghi ngờ. Kim Ngưu nắm tay Sư Tử, nói :

-Bên ấy đối xử với bạn như vậy, kể cả người bạn thân thiết nhất cũng có thể phản bội bạn được, chấm dứt là vừa.

-Ừ. – Sư Tử dứt dạc.

Chợt, trên đường đi, nhóm Sư Tử gặp nhóm Ma Kết đang đến thư viện. Hai con đường đối nhau, giao nhau, buộc hai bên phải giáp mặt nhau, đi lướt qua nhau. Trước khi đi đến đó, Ma Kết quay đầu lại nhìn Sư Tử, Ma Kết muốn biết Sư Tử hoàn toàn khỏe mạnh Nhóm Sư Tử còn tức anh ách chuyện Ma Kết dám vu oan giá họa cho thủ lĩnh nên đẩy Sư Tử đi cho lẹ, mất công nhìn mặt kẻ ác rồi ăn cơm không ngon.

-Đi nhanh đi, Sư Tử ! – Kim Ngưu kéo tay Sư Tử đi nhanh.

-Khoan đã ! – Thiên Yết chụp tay Sư Tử lại.

Thiên Yết kéo tay Ma Kết, để hai người giáp mặt nhau. Ma Kết cố nhìn thật nhanh, thấy Sư Tử đã khỏe rồi, Ma Kết chuyển hướng nhìn xuống đất. Thiên Yết chỉ Ma Kết, nói :

-Hôm qua gã này tới thăm cô, không chào hỏi nhau một tiếng à ?

-Đạo đức giả ! – Song Tử bễu môi.

Sư Tử xoay người đối diện với nhóm Ma Kết. Sư Tử quét mắt một lượt trên người Ma Kết. Nhóm Ma Kết rùng người. Ánh mắt ấy của Sư Tử... hoàn toàn lạnh tanh. Sư Tử cười khẽ một tiếng :

-Gã này là ai ? Tại sao tôi phải chào ? – Rồi Sư Tử quay lưng đi một cách lạnh lùng. – Vớ vẩn !

Mọi người đều kinh ngạc. Kể cả nhóm Sư Tử. Mọi hôm, sau khi thua Ma Kết mục gì, lúc giáp mặt Ma Kết, Sư Tử luôn giở trò như đánh, đá, đạp chân gì đó kinh điển. Hôm nay...

-Đi không, mấy tụi ? – Sư Tử hú gọi bầy đàn của mình.

-Tới liền ! – Nhóm Sư Tử lật đật chạy theo thủ lĩnh.

-Không ! Chuyện gì thế này ? – Bạch Dương há hốc miệng.

Không ai hiểu được chuyện gì đang xảy ra. À không, Ma Kết đang nhếch mép cười, một cách đau khổ. Chỉ có Ma Kết hiểu mà thôi.

"Vậy hãy trừng phạt mình bằng cách quên con người đang cầm tay cậu đi. Những suy nghĩ tốt về mình, sự tôn trọng dành cho mình như một đối thủ, cậu hãy vứt bỏ hết đi. Cậu cứ xem mình như một gã tồi tệ, một kẻ đê hèn, một tên phản diện mà cậu khinh thường nhất. Mình sẵn lòng đón nhận sự trừng phạt ấy."

Yêu cầu ấy đã được thực hiện. Sư Tử hoàn toàn không đặt Ma Kết vào mắt, xem nhau như kẻ xa lạ. Biết ước nguyện giờ thành sự thật, Ma Kết nên vui mới đúng. Nhưng sao trong tim lại đau đớn vô cùng. Có ai đó đã xé đi một mảnh và mang đi rồi. Để lại đấy một khoảng trống.

Ma Kết sống ở Đức thời gian dài nên nụ hôn này biểu hiện sự tôn trọng của một quý ông dành cho một quý cô. Mình nói trước vậy để đề phòng các bạn "chắp cánh bay xa". Từ từ, mọi chuyện vẫn còn được tiếp diễn một cách tốt đẹp.

-----***-----

Sư Tử xuất viện, đi học trở lại là một điều đáng mừng. Các bạn và các giáo viên chào đón nhiệt liệt. Mẹ của Sư Tử cũng vậy, lấy cả roi mây ra "đón" con gái. Sư Tử chịu một trận cuồng phong ngay phòng ký túc xá. Mắng xong, bà Hải Sư ôm con gái vào lòng :

-Sao con không điện thoại về với mẹ ?

-Con sợ phiền mẹ đang dạy.

Sư Tử được thể làm nũng, dựa đầu vào vai mẹ giống như mèo con rúc đầu vào bụng mẹ mình. Bà Hải Sư cốc đầu yêu đứa trẻ này. Rồi bà thấy vết thương nhỏ lưu lại trên đầu con gái, bên cạnh vết sẹo cũ từ trận hỏa hoạn hồi nhỏ xíu.

-Mẹ biết con hay xả thân cứu người, nhưng lần sau nhớ tìm cách nào ít làm tổn thương mình nhất.

-Con biết rồi ạ. – Sư Tử cười gượng.

-Mẹ đi đây !

Sư Tử tiễn mẹ về ra tận cổng. Tội mẹ Sư Tử, đang dạy trên trường, được tin con xuất viện từ bệnh viện vội bỏ lớp đi tìm con. Sư Tử hôn mẹ, vẫy tay tạm biệt.

-Không nên để thêm sẹo nữa. – Sư Tử sờ đầu mình, bật cười.

Sư Tử trở về phòng sinh hoạt chung và bắt gặp Ma Kết, Thiên Yết, Nhân Mã đang xem TV ở đấy. Ma Kết mặc đồ trong nhà, uống sô cô la nóng. Sư Tử đi lướt qua chỗ Ma Kết, cười khẩy :

-Ở ké cũng biết chuyện chút chứ.

Ma Kết thở dài, cầm ly sô cô la muốn đứng dậy, rời đi. Thiên Yết giữ Ma Kết lại rồi vùng lên định cãi tay đôi nhưng Ma Kết bảo cứ để yên đấy. Nhưng Ma Kết chưa bịt miệng Nhân Mã được, Nhân Mã lồng lên, chỉ vào mặt Sư Tử, nói :

-Đừng ỷ người ta thấy có tội với mình mà làm tới. Cậu ấy cũng có quyền ở đây mà !

-Tư cách gì ? – Sư Tử nhìn Ma Kết chỉ với nửa con mắt.

Nhân Mã sôi gan lên, hét to với âm lượng cực đại :

-TƯ CÁCH ỨNG CỬ VIÊN VÀ LÀ NHÓM TRƯỞNG NHÓM TÔI !!!

-Đủ rồi đấy Nhân Mã ! Đi ! – Ma Kết cầm ly sô cô la lên, kéo tai Nhân Mã đi.

* * *

Thiên Yết cũng rời đi cho rồi. Không phải vì thấy có lỗi, mà không muốn nhìn mặt Sư Tử. Trước khi đi, Thiên Yết quay lại nhìn Sư Tử xem có hối hận gì không. Sư Tử chỉ đơn giản khì ra một hơi, tỏ vẻ khi dễ. Thiên Yết nghiến răng, không kẹt Ma Kết là cô nhóc kiêu kỳ này đã xong rồi.

-Đáng ghét !

Các bạn nhóm Sư Tử ra ngoài, đang ngủ ngon tự nhiên Nhân Mã hét lên làm mất mộng đẹp. Nhưng thấy Sư Tử chọc được ba người kia tức điên lên, trong lòng khoái chí, quên cả cơn tức. Cả nhóm tán thưởng màn đuổi khách thật hay. Xử Nữ vỗ tay nhiều nhất :

-Giỏi lắm ! Thế mới là cô bé của ta chứ !

-Chơi một vỗ thật hay ! – Bảo Bình vỗ vai Sư Tử.

Ơ kìa, sao Sư Tử lại rầu rĩ, ngồi xuống, vùi đầu vào hai tay. Nên vui mới phải chứ ? Các bạn ngồi xuống hỏi han mọi chuyện.

-Đã có chuyện gì xảy ra sao ?

Sư Tử ngước mặt lên, nhìn y như mây mù :

-Tớ nói chuyện này chắc sẽ bị mọi người cười mất.

-Nói đi ! – Song Tử giục.

Sư Tử gãi đầu :

-Cái gã tên Ma Kết đã nhập học trước tớ và tranh cử một lượt với tớ, đúng không ?

Sao Sư Tử hỏi ngớ ngẩn vậy ? Dù vậy, cả nhóm vẫn gật đầu. Kim Ngưu nhích lại gần Sư Tử, an ủi rằng Sư Tử không cần nghĩ quá nhiều về Ma Kết. Sư Tử thở dài :

-Nếu có thể thì tớ mừng biết bao nhiêu. Tớ... tớ không nhớ một chút gì về cậu ta cả.

-Cái gì ?

Sư Tử thú nhận hết những gì trong đầu mình với các bạn :

-Cái lúc gặp trên đường và nói chuyện, tớ không biết cậu ta là ai cả.

Cả nhóm nghe mà muốn bật ngửa. Cứ ngỡ lần gặp Ma Kết trên đường, Sư Tử tỏ không quen không biết để chọc tức người ta. Té ra Sư Tử không biết thật sao ?

-Mi là ai giả trang thành Sư Tử để gián điệp bọn ta ? – Bảo Bình túm cổ áo Sư Tử.

Xử Nữ khều khều Bảo Bình, chỉnh lại giùm điểm ngữ pháp :

-"Gián điệp" là danh từ, anh bạn nhỏ.

Bảo Bình xua tay, cái đó để sau.

-Mi là ai ?

Sư Tử gạt tay Bảo Bình ra :

-I'm Leo, I'm the lion.

-Chứng minh đi !

Sư Tử khoanh tay, kể vanh vách mọi chuyện giữa mình và các bạn. Song Tử bảo chưa đủ, Sư Tử nói hết đặc điểm của mọi người, Song Tử có bao nhiêu cô gái, Sư Tử kể được hết. Bảo Bình bảo chưa đủ, Sư Tử nói qua cả chuyện Thiên Yết, Nhân Mã có xích mích gì với mình, nguyên do từ đâu. Xử Nữ nói chưa đủ, bắt Sư Tử kể ra hết nhược điểm của Ma Kết.

-Tớ đã nói là mình không nhớ mà !

Xử Nữ tặc lưỡi, xoa đầu Sư Tử :

-Đúng là "hàng thật", thẳng như ruột ngựa vậy.

Chuyện "hàng thật", "hàng giả" đã được kiểm chứng, giờ tới phiên vấn đề của Sư Tử. Sư Tử nhớ hết mọi chuyện nhưng không nhớ Ma Kết, kiểu mất trí nhớ mà chả ra mất trí nhớ. Kim Ngưu nhớ bác sĩ bảo vết thương trên đầu Sư Tử lĩnh nhận rất nhẹ, không thể để di chứng kiểu như mất trí nhớ được. Xử Nữ cho đây là một vấn đề liên quan đến tâm lý.

-Hãy đến chỗ trị liệu tâm lý xem.

Cả nhóm dẫn Sư Tử đến chỗ trị liệu tâm lý. Hơi nực cười, Sư Tử đề nghị lập ra phòng này rồi lại là người vào phòng này. Chị họ của Thiên Bình hơi bất ngờ khi thấy Sư Tử đến để điều trị tâm lý, cô bé này coi vô tư vậy mà.

-Em ngồi xuống đi ! – Chị ấy đưa cho Sư Tử ly sô cô la nóng, bánh ăn và kéo ghế ngồi sát Sư Tử. – Sô cô la miễn phí, bánh miễn phí và ôm miễn phí.

Chị ấy bảo Sư Tử vừa ăn vừa nói chuyện. Sư Tử trình bày về vấn đề của mình. Chị ấy khẽ nhíu mày, nhìn Sư Tử như của hiếm. Rồi chị ấy hỏi Sư Tử vài câu để ghi vào bệnh án. Sư Tử thật thà khai ra hết. Chị ấy gật gù, vỗ vai Sư Tử, nói :

-Đó là vấn đề tâm lý.

Xử Nữ nhăn mặt :

-Tụi em biết rồi, lòng vòng quá !

Thiên Bình vội chạy tới vuốt giận cho chị họ. May mà chị ấy hiền, chẳng chấp nhất gì, chỉ mỉm cười xin lỗi vì quá dài dòng. Chị ấy vào thẳng vấn đề luôn :

-Em đang lẩn tránh.

-Lẩn tránh ? – Sư Tử bật cười. – Em mà lẩn tránh gì chứ ?

Chị ấy nhún vai :

-Chị không biết, có lẽ em và Ma Kết gặp vài chuyện rắc rối gì đấy nên em đặc biệt chỉ quên cậu ta thôi.

Sư Tử nghe nói vậy thì trầm ngâm. Sư Tử nhớ lại lúc gặp Ma Kết trên hành lang, dù tâm trí không nhớ nhưng từ trong tim có một cảm xúc trỗi dậy. Sư Tử có thể phân tích được từng cảm xúc một, giận dữ, thất vọng, đau khổ.

-Quên được thì quên luôn đi, cô bé ạ ! – Xử Nữ vỗ vai Sư Tử. – Đỡ bực mình.

Sư Tử nhấm nháp ngụm sô cô la, tặc lưỡi hai ba cái :

-Quan hệ giữa tớ và Ma Kết kia là thế nào ? Cậu ta là người thế nào ? – Sư Tử quay qua Kim Ngưu.

Kim Ngưu mở miệng định nói thật thì Xử Nữ đã chặn miệng :

-Kẻ đối địch trên chiến trận chính trị, kẻ thù. Còn hắn ? – Xử Nữ cười khẩy. – Hắn là kẻ tồi tệ nhất trên đời, cô bé chơi đẹp với hắn mà hắn đâm sau lưng cô bé, hắn là người vu oan cô bé đấy !

Sư Tử nhíu mày. Sư Tử không nhớ về Ma Kết nhưng nhớ rành rành mình bị vu oan giá họa. Sư Tử đã bị vây quanh bởi đám lá cải, bị hỏi mà không kịp trả lời. Và liên lụy đến mọi người. Các bạn của Sư Tử vì chuyện đó mà bị xô ngã, bị dính rau hư lên người.

-Là hắn ? – Sư Tử nhìn Kim Ngưu, gặng hỏi. – Hắn là chủ mưu, phải không ?

-Ừ. – Kim Ngưu gật đầu.

-Hắn chết đến nơi rồi ! – Sư Tử xô ghế đứng dậy, đi phăm phăm về phòng mình.

Trên đường đi, Sư Tử xẹt qua Ma Kết. Cả hai đứng lại, nhìn nhau một chốc. Sư Tử nhìn Ma Kết bằng đôi mắt trợn trừng, sát khí ngùn ngụt. Ma Kết nhìn Sư Tử với ánh mắt nào, Sư Tử mặc kệ ! Sư Tử nghiến răng :

-Chết đi, sẽ nhẹ nhàng hơn những gì anh sắp đối mặt đấy, anh bạn ạ. – Rồi đi về phòng mình.

Ma Kết lặng người. Đôi mắt ấy, hoàn toàn giống với ngày đầu tiên Ma Kết gặp Sư Tử. Nó gầm lên với kẻ thù rằng ta đã sẵn sàng trả đũa đến cùng, sẵn sàng làm cho kẻ động đến người thân của mình ra tro. Chính ánh mắt ấy, Sư Tử đã giật sập trại của Ma Kết để bắt tên trộm đánh Sasha, mặc kệ gã giãy giụa dưới đống sắt.

-Lẽ nào... - Ma Kết thở dài. – Sao mình có thể chuộc hết lỗi được.

Thiên Yết đập vai Ma Kết :

-Sao vậy ?

-Không có gì. – Ma Kết tỏ vẻ điềm nhiên. – Không có gì.

Tối ấy, Ma Kết ngủ lại trường. Nhân Mã, Thiên Yết ngủ lại với Ma Kết. Các bạn gái e ngại Ma Kết sẽ bị mắng mất, Ma Kết lắc đầu, bảo các bạn về trước đi, đừng lo cho mình. Thiên Yết, Nhân Mã gọi điện về báo cho nhà biết và được đồng ý ngay tức khắc, có Ma Kết ở bên, bố mẹ nào cũng yên tâm cả. Còn Ma Kết... về nhà hay ở đây cũng chẳng khác gì nhau, đều là ở trọ.

-Không ở trọ nhà thì ở trọ trường. – Ma Kết ngồi phịch trên giường.

-Sao lại ở trọ ? – Nhân Mã bay tới giường Ma Kết. – Chúng ta đang ở đây mà.

Bố mẹ Ma Kết đang ở Đức, Ma Kết thì ở Việt Nam. Từ lúc trở về Việt Nam đến nay, đã được mấy tháng trời, Ma Kết thuê phòng trọ ở một mình, sống nhờ tiền lãi rút hàng tháng từ tài khoản mình tự lập. Ái chà chà, nhà Ma Kết mà thả rông con mình thế sao ? Không ! Không ! Thật ra bố mẹ Ma Kết không hay Ma Kết về Việt Nam và nhập học trường này. Ma Kết đã trốn bố mẹ về nước. Chuyện này chỉ có Thiên Yết, Sư Tử biết, còn một người nữa...

-Điện thoại ! – Thiên Yết đưa điện thoại di động của Ma Kết cho chủ nó.

Mặt Thiên Yết hằm hằm, cái tật Ma Kết không bao giờ lưu số vào máy, cứ để yên ấy cho nên Thiên Yết không biết được ai gọi cho Ma Kết. Ma Kết xin lỗi Thiên Yết vài câu, vuốt giận. Rồi Ma Kết nhìn điện thoại của mình xem ai đang gọi. Số của Diane.

-Em gọi đến đây làm gì ?

-Ai vậy ? – Nhân Mã áp tai vào loa điện thoại Ma Kết. – Diane !

Thiên Yết đặt một ngón tay lên môi, kêu Nhân Mã im lặng. Thiên Yết rón rén đến bên Ma Kết, khẽ gạt Nhân Mã ra, áp tai vào nghe. Ma Kết thở dài, bật loa to luôn cho mọi người cùng nghe.

-Lâu rồi không nói chuyện, sao anh tỏ vẻ không vui vậy ? – Giọng Diane lanh lảnh.

Nhân Mã lầm bầm :

-Vui chết liền.

-Cô có âm mưu gì đây ? – Thiên Yết nghiêm giọng hỏi.

Diane thở dài :

-Vẫn khô như ngói, tôi không nói chuyện với anh. Ma Kết, em muốn báo với anh một tin vui đây Bố mẹ anh biết anh trốn về Việt Nam rồi.

-Thế thôi sao ? – Ma Kết định tắt máy.

-Họ sắp về Việt Nam đấy, em quá giang với họ, anh nhớ lo đón tiếp chu đáo nhé !

Ma Kết giật mình. Bố mẹ Ma Kết rất nghiêm khắc, giám sát con từng ly từng tý. Nhưng Ma Kết đoán sau khi biết chuyện Ma Kết trốn về đây, họ chỉ gửi người về giám sát chứ không bay thẳng về đây vì còn vụ án lớn phải giải quyết dài hạn.

-Em đã làm gì ? – Ma Kết gầm gừ.

Diane nói làm như mình vô tội :

-Em có làm gì đâu !

-Diane !

Diane thở dài :

-Thôi được, em công nhận là em đã mách lẻo với hai bác chuyện anh trốn về nước, nhưng em không đủ bản lĩnh để khiến họ bỏ công việc về nước.

-Lúc nào ? – Ma Kết lạnh lùng hỏi.

-Ngay sau khi em về Việt Nam, hai bác bảo cứ để anh tự lập.

Ma Kết mỉm cười buồn bã. Bố mẹ Ma Kết bảo cứ để Ma Kết tự lập, chỉ là cái cớ vì họ phải bận bịu trăm công ngàn việc, thậm chí không thời giờ tìm một người giám sát cho con. Thôi, Ma Kết lớn rồi, hờn trách làm gì. Với lại, bây giờ phải tìm hiểu nguyên nhân vì sao bố mẹ Ma Kết đích thân bay về Việt Nam.

-Tại sao bố mẹ anh bay về đây ?

Diane nói lê thê một hồi rồi tập trung vào vấn đề chính.

-Có ai đó gửi cho bố mẹ anh bài báo tiêu đề "Người hùng Ma Kết" trích từ website trường anh, kèm với file ảnh chụp giấy lệnh cấm túc ghi tên anh. Bố mẹ anh xem xong lập tức mua vé về đây. – Diane nói một hơi rồi cúp máy.

Ma Kết nghe xong, kinh hồn, đánh rơi điện thoại.

-Cô ta dám... - Thiên Yết nghiến răng.

Sư Tử đã xuất chiêu rồi ! Người gửi tin đó chỉ có Sư Tử chứ không ai khác. Đây là chiêu độc, với mục đích tống Ma Kết đi qua Đức vĩnh viễn.

-Xong rồi ! – Nhân Mã luống cuống. – Ma Kết sẽ phải về Đức rồi.

Thoáng nghe qua giống như lúc Sư Tử bị bố ép đi Nga, giải quyết gọn lẹ trong vòng một thử thách, chỉ cần Ma Kết chịu bầm dập một chút. Nhưng chuyện này không đơn giản như thế. Ma Kết không giống Sư Tử, cãi lời bố mẹ, tranh đấu để ở lại, Ma Kết không làm được. Mười lần Ma Kết bị bố mẹ ép thì Ma Kết phải làm trái lòng mình chín lần, một lần còn lại là do Ma Kết bằng lòng với sự ép buộc đó. Sư Tử xuất chiêu này, Ma Kết đỡ không nổi.

-----***-----

Sáng nay Ma Kết không đi học, nghe nói mới mở mắt ra đã bị ai đó gọi đến trường bảo về nhà trọ gấp có việc nên đi mà chưa kịp đánh răng. Các thành viên nhóm Ma Kết học được hai ba tiết, ra chơi Thiên Yết gọi điện thoại đến nhà trọ Ma Kết, hai bên nói chuyện ra sao mà cả nhóm Ma Kết rời trường đến nhà trọ Ma Kết ở. Nhóm Sư Tử rất ngạc nhiên, không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

-Hình như Ma Kết đang gặp rắc rối gì đó. – Đến Xử Nữ cũng không hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

-Chính vậy. – Sư Tử hí hoáy cái gì đó trong máy tính bảng.

Hết giờ học, Thiên Yết cùng các bạn trong nhóm trở về trường, Ma Kết không cùng về. Và tất cả thấy những tờ giấy báo tường của bọn "lá cải" dán đầy tường trường. Tin sốt dẻo : Ma Kết sẽ về Đức, cuộc tranh cử kết thúc tại đây !

-Khốn kiếp ! – Thiên Yết xé toạc tờ báo tường đập vào mắt mình.

Cả nhóm, xông vào phòng sinh hoạt chung, nơi Sư Tử gác chân xem truyền hình trực tiếp. Sư Tử đang uống sô cô la, xem đấu judo với nhóm mình, không thèm quan tâm ai vừa xông vào. Nhân Mã thì quan tâm đây, cậu chàng gạt các bạn ngồi cạnh Sư Tử qua một bên, túm cổ áo Sư Tử, bắt cô nàng đứng dậy, đối diện mình.

-Là cô làm, đúng không ? Cô đã gửi tin nhắn đó kèm với hình chụp trát cấm túc cho bố mẹ Ma Kết để họ ép cậu ấy về nước, đúng không ?

Xử Nữ vỗ tay hoan hô Sư Tử đã đi một nước chính xác. Ma Kết là một người có hiếu, lúc nào cũng vâng lời bố mẹ dù cho điều đấy trái với lòng mình. Bố mẹ Ma Kết nghe nói rất khắt khe, yêu cầu cao, một cái trát cấm túc trường gửi xuống ngang với hạnh kiểm yếu trong mắt các bố mẹ khác rồi, mặc kệ Ma Kết vì mọi người hay phạm lỗi thật. Ma Kết chắc chắn sẽ bị ép về nước.

-Cô đã làm, đúng không ? – Nhân Mã ép trán mình vào trán Sư Tử.

-Bỏ tay ra ! – Sư Tử lạnh lùng nói.

-Trả lời đi !

Sư Tử không trả lời mà tự đập đầu mình với Nhân Mã. Nhân Mã bị tấn công bất ngờ, mặt mày xây xẩm, đứng không vững. Sẵn ly sô cô la nóng trên tay, Sư Tử hắt luôn vào áo Nhân Mã.

-Đau quá ! – Nhân Mã nhảy cẫng lên.

-Mau đi cấp cứu ! – Cự Giải dìu Nhân Mã vào phòng trong, lấy nước sơ cứu vết phỏng trước.

Thiên Yết nghiến răng, xông tới giơ nắm đấm trước mặt Sư Tử :

-Cô dám...

Sư Tử bắt lấy cánh tay của Thiên Yết, trở đòn Judo, vật cậu chàng xuống sàn. Thiên Yết tập Judo lâu ngày nên chống không nổi Sư Tử. Sư Tử đá Thiên Yết, cười khi dễ :

-Ồ, xem ra năn nỉ thất bại rồi hả ?

-Cô...

Nhìn sự tức tối của Thiên Yết, nét rầu rĩ của Song Ngư và Ma Kết thì im lặng nãy giờ, rõ ràng thuyết phục không thành công. Bố mẹ Ma Kết khá... cứng đầu, ít ai xoay chuyển nổi họ, đó là một phần. Một phần nữa là Ma Kết quá kính trọng bố mẹ nên khi bạn bè lên tiếng phản đối, phải thêm một hai từ nặng nề một chút, Ma Kết lại bắt các bạn tôn trọng bố mẹ, gián tiếp khóa miệng người giúp mình lại. Đã bảo chuyện này khó hơn hồi ông Hải Sư ép con gái đi Nga gấp trăm lần mà.

-Ủa, điện thoại...

Sư Tử lấy điện thoại ra xem tin nhắn. Một là của Đoàn trường, một là của bố mẹ Ma Kết. Đoàn trường gửi tin nhắn cho Sư Tử để chúc mừng. Vì tin nhắn thứ hai có nội dung là...

-Xem ra cậu sẽ trở về Đức trong ba ngày tới. – Sư Tử cố ý để màn hình điện thoại đập vào mắt Ma Kết. – Có cả bạn gái nữa, đi vui vẻ nhé.

-Nhanh vậy ? – Song Tử ngạc nhiên.

Vì Ma Kết không biện bạch được gì trước bố mẹ để được ở lại nên cuộc họp gia đình quyết định nhanh chóng. Ma Kết sẽ trở về Đức. Đáng lý ra là hôm nay, phi cơ riêng của nhà Ma Kết đang đậu ở sân bay, nhưng Ma Kết xin cho thư thả ba ngày để mở tiệc tạm biệt bạn và chúc mừng người đã thắng cử, hy vọng người đó sẽ chọn Thiên Yết làm Hội phó như mình đã hứa với bạn thân.

-Mình vào thu dọn đồ đây. – Ma Kết thở dài.

Thiên Yết cố đứng dậy, cú vật của Sư Tử hồi nãy hơi nặng tay.

-Đừng nghĩ cô bắt Ma Kết đi Đức thì có thể đường hoàng trở thành Hội trưởng, tôi sẽ đấu với cô ! Cô sẽ không bình yên đâu !

Giọng Thiên Yết lạnh lùng, khô khốc như đao kiếm va vào nhau, nhóm Sư Tử nghe mà rợn người. Vậy mà Sư Tử cười, nhún vai :

-Phải rồi, cuộc đời tôi đương nhiên sẽ không yên ấm, Liên đội phó của tôi sẽ quậy tôi như hồi cấp hai. – Sư Tử ngồi phịch xuống ghế, rót sô cô la nóng ra nhấp một ngụm. – Nhưng cũng chỉ có thế thôi.

-Cái gì ?

Sư Tử bắt chéo chân, nhìn Thiên Yết với đôi mắt đầy ngạo nghễ :

-Bạn cậu sắp phải từ bỏ ước mơ của mình, cậu thất vọng vì chả giải quyết được gì rồi quay sang trả thù tôi để thỏa cơn tức trong khi số phận bạn cậu chả thay đổi. Cậu cứ như một con côn trùng lẩn vào lá chờ cơ hội đốt người chứ chả thể làm gì ngoài ánh sáng cả. – Sư Tử đặt ly sô cô la xuống, đan hai tay vào nhau. – Hãy thử giúp bạn cậu đường đường chính chính xem, tôi thách cậu đấy.

Thiên Yết ú ớ. Sư Tử cười khẩy :

-Đồ tệ hại !

Còn mọi người thì nhìn chằm chằm Sư Tử. Có phải Sư Tử đang nói chuyện không đây ? Sao mà độc địa, tàn nhẫn đến thế ? Đã vậy còn nhắm trúng tim đen người ta mới hay !

-Tớ xuống bếp lấy thêm sô cô la đây ! – Sư Tử chống tay đứng dậy, đi xuống bếp.

-Khoan !

Ma Kết kéo tay Sư Tử lại. Sư Tử dừng bước, quay mặt nhìn Ma Kết, bảo buông mình ra. Ma Kết giữ tay Sư Tử thật chặt, kéo mặt Sư Tử sát với mặt mình. Trong đôi mắt của Sư Tử, Ma Kết thấy một khoảng trống rất lớn.

-Cô là ai ? Cô không phải là Sư Tử mà tôi quen. – Ma Kết sốc đến nỗi không thể nói cho tròn câu rõ chữ nữa.

Sư Tử mỉm cười tà mị, đặt tay lên vai Ma Kết, ghé tai Ma Kết, thì thầm:

-Có lẽ cô ta đã chết với cậu rồi.

Ma Kết nghe xong, cánh tay mềm nhũn. Sư Tử xô Ma Kết ra, xoay lưng xuống nhà bếp. Ma Kết quay lại, nhóm Sư Tử đang thì thầm chuyện gì đó liên quan đến Sư Tử.

-Có chuyện gì xảy ra với cô ấy sao ? – Ma Kết hỏi thông tấn xã Song Tử cho chắc.

Xử Nữ nạt :

-Con nít con nôi ! Biết gì mà nói !

Rồi cả nhóm bỏ đi đâu đấy.

-Các người... - Thiên Yết muốn xử lý hết một lượt.

-Bỏ đi. – Ma Kết vỗ vai Thiên Yết. – Mình ở đây chả bao lâu nữa, chúng ta nên tận hưởng ba ngày cuối cùng này.

-Ma Kết...

Song Ngư mỉm cười, dịu dàng nói :

-Hãy vào phòng Ma Kết, giúp Ma Kết gấp đồ nào.

-Ừ.

Các bạn trong nhóm Ma Kết tạm quên mối hận chưa tính xong với nhóm Sư Tử mà tập trung vào phòng Ma Kết, giúp bạn gói ghém đồ đạc vào giỏ. Xong rồi Ma Kết cùng các bạn dạo một vòng quanh trường, chụp hết các cảnh làm kỷ niệm, đặc biệt là trên sân thượng. Sân thượng này có nhiều chuyện khiến cho Ma Kết sẽ nhớ mãi.

-Ủa, cái gì đây ? – Song Ngư chỉ một vết nhỏ trên nền sân thượng.

Một vết máu khô. Là cái lúc Sư Tử bị thương, Ma Kết lén mọi người lên đây để băng bó cho cô nàng. Ma Kết lấy máy ảnh chụp cả vết máu ấy.

-Mình mách Thiên Yết cho xem. – Song Ngư trêu Ma Kết.

-Mình cũng mong nghe cậu ấy mắng đây. – Ma Kết khẽ cười.

* * *

Ma Kết chụp hết cảnh trường trên sân thượng rồi cùng các bạn trở về phòng café nói chuyện. Cả nhóm hàn huyên đến tận chiều tà. Mặt trời chạm đường chân trời thì Ma Kết phải về với bố mẹ tại khách sạn năm sao.

-Chúng tôi có thể mượn Ma Kết một chút không ? – Bảo Bình từ đâu tới bàn café, gõ mặt bàn một cái.

-Tránh ra ! – Nhân Mã đuổi thẳng thừng.

-Vô hiệu mama ơi ! – Bảo Bình nói vọng ra ngoài cửa.

Xử Nữ nói vọng vào :

-Vậy thì chúng ta sẽ nói chuyện trực tiếp !

Cả bầy Sư Tử bước vào. Nhưng không có Sư Tử dẫn đầu mà là một người khác. Bà Hải Sư nhìn lướt mắt khắp các thành viên trong bàn, ai bà cũng nhận ra, Bạch Dương, Song Ngư, Nhân Mã, Thiên Yết, vậy thì cậu con trai mà bà không nhận ra chính là Ma Kết.

-Cháu là Ma Kết, đúng không ?

-Vâng ạ. – Ma Kết lễ phép đáp.

-Cô có chuyện muốn nói với cháu, về Sư Tử nhà bác.

Ma Kết vội đứng dậy kéo ghế mời bà Hải Sư ngồi. Ma Kết đặc biệt mở kẹo ngon mời bà Hải Sư. Bà Hải Sư mỉm cười :

-Cô từng ao ước một lần gặp mặt người cứu con gái mình, giờ đã thành hiện thực rồi.

Ma Kết khiêm tốn đáp :

-Có qua có lại thôi cô, con cô cũng cứu con một lần.

Cả phòng nhìn chằm chằm Ma Kết, yêu cầu giải thích. Ma Kết kể câu chuyện hồi nhỏ. Lúc đi cắm trại Nga – Đức, cả trại của Sư Tử và Ma Kết bị bọn bắt cóc trẻ con tống tiền lừa bắt được, tống giam vào tầng cao nhất của một tòa cao ốc. Sư Tử, Ma Kết đã áp dụng xảo thuật hai ông bố dạy mình, thoát khỏi còng tay và loay hoay tìm cách trốn khỏi tòa cao ốc. Nhưng không ngờ lúc cảnh sát bao vây khắp nơi, một người lạc đạn, trúng phải đống thuốc nổ khiến cả tòa nhà bốc cháy.

-Cháu đã nắm tay Sư Tử chạy khỏi tầng hầm lúc vụ hỏa hoạn xảy ra. – Bà Hải Sư nhìn Ma Kết với ánh mắt dịu dàng.

Ma Kết mỉm cười buồn bã, trong tim đong đầy những cảm xúc lẫn lộn :

-Cũng không có gì ạ. Lúc thang máy đầy người, cô ấy đã tình nguyện ở lại mặc dù bốn bên đều là lửa.

Bảo Bình chớp mắt :

-Sao nó thoát được ?

Ma Kết thở dài :

-Lỗ thông hơi của máy lạnh. – Rồi Ma Kết tập trung vào chuyện chính. – Cô tìm con có chuyện gì ạ ?

Bà Hải Sư nói :

-Nó đã quên hết mọi chuyện về cháu.

-Vậy thì tốt quá.

Ma Kết nói dối đấy. Ma Kết choáng, muốn đánh rơi cả cốc sô cô la nóng trên tay mình. Nhưng Ma Kết tự an ủi mình rằng các thế lực siêu nhiên đã biến ước muốn của Ma Kết thành hiện thực. Tuy nhiên, an ủi vậy chưa đủ, Ma Kết phải uống thêm một ngụm sô cô la nữa.

-Cô đã nghe chuyện của Sư Tử sáng nay, cô rất xin lỗi.

-Nên là vậy.

Ma Kết nhìn qua Thiên Yết, bảo nên im lặng. Thiên Yết thở dài, vì sống cổ hủ, nguyên tắc nên Ma Kết mới bị bẫy mà không thoát ra được. Ma Kết mời bà Hải Sư tiếp tục. Bà Hải Sư gật đầu :

-Đấy là con người của nó trước khi vụ hỏa hoạn ấy xảy ra, cứng đầu, năng nổ...

Bạch Dương giơ tay lên ý kiến :

-Cháu xin lỗi nhưng lời miêu tả của cô có khác gì con bé ấy bây giờ đâu.

Xử Nữ gầm gừ, bảo Bạch Dương để người ta nói xong đã, chỉ biết nhảy vào họng người ta. Thiên Yết đồng ý với Bạch Dương nhưng kẹt Ma Kết bên cạnh nên không nói được. Bà Hải Sư gật đầu, bảo đồng ý với các bạn trẻ, nhưng...

-Có một điểm khác biệt giữa Sư Tử ngày xưa và bây giờ : khoan dung và biết tôn trọng đối thủ.

-Hả ?

-Hồi nhỏ xíu nó bị bắt cóc rất nhiều lần, bị chơi xấu nhiều lần nên sinh ra tâm lý có thù phải trả. – Bà Hải Sư nhấp một ngụm trà Ma Kết rót cho mình. – Có một con chó mực cắn nó, nó đã đánh thuốc mê con mực ấy và bẻ hết răng nó. Còn các đối thủ của nó đều bị miệt thị nặng nề đến mức muốn nhảy lầu.

Cả nhóm rùng mình. Hóa ra ngày xưa Sư Tử như thế. Thảo nào hồi sáng Sư Tử hắt sô cô la nóng lên áo Nhân Mã và miệt thị Thiên Yết mà chẳng có chút áy náy gì. Bà Hải Sư chợt nắm tay Ma Kết, mỉm cười :

-Nó chỉ biết nghĩ cho người khác, kể cả đối thủ của mình kể từ khi gặp cháu.

-Dạ ? – Ma Kết ngạc nhiên.

Bà Hải Sư nghiêng đầu :

-Ngạc nhiên đúng không ? Nhưng hãy chính miệng nó kể với cô để biết nó ngạc nhiên thế nào khi đối thủ sống chết của nó lại liều mạng sống kéo tay nó ra khỏi biển lửa.

-Thì ra... - Song Ngư ngân ngấn lệ vì cảm động.

Bà Hải Sư siết tay Ma Kết, thiết tha :

-Cháu là người quan trọng với nó, nếu không có cháu, ký ức về cháu, sẽ không có Sư Tử hoàn hảo được. Hãy ở lại đây giúp nó khôi phục lại ký ức về cháu, được chứ ?

Ma Kết bối rối, đặt ly sô cô la xuống bàn để không phải đánh rơi ly :

-Con...

-----***-----

"-Hãy ở lại đây giúp nó khôi phục lại ký ức về cháu, được chứ ?

-Cháu... không biết."

Bà Hải Sư nhận được câu trả lời mập mờ từ Ma Kết. Có một đứa con thẳng như ruột ngựa làm bà Hải Sư thiếu kinh nghiệm để đọc được tâm trí một đứa trẻ kín đáo. Chả biết Ma Kết nghĩ gì trong đầu nữa. Lý do thứ nhất, bà không có khả năng hiểu thật. Lý do thứ hai, bà không có thời gian để gắng hiểu nữa, khói đang bốc ra từ sau nhà.

-Cứu mạng ! – Ông ngoại Sư Tử chạy từ ngoài vườn ra cổng, thở hồng hộc. – Cháu tôi nó giết tôi!

-Sư Tử ! – Bà Hải Sư chạy ra đằng sau. – Ôi trời ạ !

Sư Tử bê nguyên một chồng ảnh ra đốt. Bà nhìn vào trong thùng, thấy đấy là chồng ảnh kỷ niệm cắm trại Nga – Đức Sư Tử chụp chung với Sasha. Cái kiểu hồi nhỏ của Sư Tử, giận ai là mang kỷ vật của người đó đi đốt sạch, lớn lên thì giữ lại để tự rút kinh nghiệm cho mình. Quả nhiên cần mang Ma Kết trở lại càng nhanh càng tốt.

-Có đỡ tức không con ? – Bà Hải Sư xoa đầu con gái.

-Con nghĩ vậy.

Sư Tử đứng phân loại ảnh ra, ảnh nào có Sasha thì cho vào lửa. Bức ảnh chụp Sasha với Sư Tử thi kéo co, bỏ ! Bức ảnh chụp Sasha với Sư Tử ăn kem chung, bỏ luôn ! Bức ảnh chụp Sư Tử đang ngủ, đầu dựa vào vai một cậu nhóc đội cái mũ tên Ma Kết.

-Cái này... - Sư Tử đặt chồng hình kia xuống, nhìn tấm ảnh trên tay mình.

Bà Hải Sư nhìn vào tấm hình, à lên một tiếng :

-Đây là... Con có nhớ cái hồi con với Ma Kết bị nhốt trên xe đông lạnh không? Lúc mọi người đến mở cửa xe lạnh, hai con đã ngủ thiếp đi. Hồi đó con với Ma Kết đấu đá nhau liên tục nên bức hình hai đứa đứng cạnh nhau mà không cãi nhau là của hiếm đấy.

-Thế sao ?

Bận bịu suy nghĩ về quá khứ, ngón tay Sư Tử hơi nới lỏng ra. Một cơn gió tạt đến, thổi bay tấm hình kia, đưa nó về phía ngọn lửa. Sư Tử hốt hoảng, đưa tay ra chụp lấy nhưng bị lửa phả vào tay. Bà Hải Sư vội chụp lấy tay Sư Tử, cốc đầu con gái một cái đau điếng :

-Sao con dại vậy ? Người sống quý hơn giấy chứ !

-Dạ ?

Một cánh cửa mở ra trong tiềm thức. Tìm lại quá khứ, Sư Tử chợt thấy hình ảnh ngọn lửa hung hãn chực vồ lấy hàng chục đứa trẻ. Trong lúc chạy trốn, Sư Tử đánh rơi tấm ảnh chụp cả gia đình ở đằng sau, lửa tiến tới thiêu rụi tấm ảnh ấy, Sư Tử ở lại để tìm bức ảnh, mặc kệ lửa sẽ thiêu rụi mình. Một cậu bé chạy tới kéo tay Sư Tử đi.

"Người sống quý hơn giấy chứ !"

-Là ai ?

-Sư Tử, may quá, nó không bị đốt đi !

May thay, tấm ảnh chỉ sượt qua đầu ngọn lửa, chưa bị thiêu rụi hoàn toàn. Bà Hải Sư nhặt nó lên, đưa cho Sư Tử. Sư Tử cầm tấm hình, nhìn đôi trẻ ngủ say trong ấy suốt, quên mục đích chính của mình là đốt hết ảnh chụp với Sasha.

-Là ai ?

Tối hôm ấy, Sư Tử ngủ không được, bận suy nghĩ về tấm hình mãi. Sư Tử bèn lục hết những tấm ảnh, nhật ký của mình về các đợt cắm trại Nga – Đức. Nhưng không có gì cả ngoài ảnh chụp Sư Tử với các bạn bên trại Nga. Sư Tử hối hận vì không viết nhật ký rồi đây. Chợt, Sư Tử nhớ ra một điều.

-Cuộc điện thoại với bố.

Sư Tử mở máy xách tay lên, nhấp chuột vào đoạn ghi âm cuộc điện thoại với bố mình. Sư Tử tìm những đoạn băng ghi lúc Sư Tử còn đang cắm trại hoặc đã cắm trại về. Trong các cuộc thoại, chắc chắn có manh mối gì đó.

-Ma Kết...

Tối hôm ấy, Ma Kết cũng đang xem ảnh. Tấm ảnh duy nhất chụp Sư Tử, Ma Kết tựa đầu vào nhau mà ngủ trong xe lạnh đến giờ vẫn có thể khiến Ma Kết cười được. Ma Kết rất biết ơn Sư Tử đã cho mình mượn túi giữ ấm mới giữ được cái mạng của mình.

-Chưa ngủ sao ? – Song Ngư gõ cửa phòng Ma Kết.

-Cậu vào đi. – Ma Kết mỉm cười. – Cậu chưa về sao ?

-Lát nữa mình mới về.

À, quên nói chứ, hôm nay Ma Kết ngủ lại trường. Chúng ta có nói là tối nay Ma Kết phải về khách sạn để gặp bố mẹ và ngủ ở đấy. Kế hoạch ban đầu là vậy, lúc ra về, Ma Kết có về khách sạn gặp bố mẹ, hai bên nói chuyện nhưng tối nay Ma Kết ngủ lại trường. Vì Ma Kết đã to tiếng với bố mẹ một chút về định hướng cho cuộc sống của mình.

-Bố mẹ mình chắc đang giận lắm.

Song Ngư ngồi xuống giường cạnh Ma Kết :

-Cậu chưa bao giờ cãi hai bác mà. – Song Ngư đấm vào tay Ma Kết.

Ma Kết đứng dậy, đi qua bàn lấy kẹo thuốc ra mời Song Ngư. Song Ngư lật tấm hình Ma Kết để trên nệm lên xem. Hình hai đứa trẻ tựa đầu vào nhau mà ngủ ?

-Mình và Sư Tử, lúc đó hai đứa bị bẫy trong xe. – Ma Kết quay lại với hũ kẹo Đức đầy ắp.

Song Ngư chìa tay ra, Ma Kết đặt vào tay Song Ngư ba viên kẹo.

-Thiên Yết nói Ma Kết lây bệnh ẩu tả từ Sư Tử.

-Có thể.

Song Ngư nhìn Ma Kết. Lúc này, khi nói về Sư Tử, Ma Kết không còn giấu giếm cảm xúc nữa, ghét nói ghét, thương nói thương. Ma Kết không còn sợ lời dị nghị từ các bạn là mình không giữ thân phận, đi giao kết với địch thủ nữa. Vì Ma Kết sắp rời xa nơi này sao ?

-Người ta thường nói đến lúc chia xa mới nhận ra điều quan trọng với mình. – Song Ngư mở vỏ bọc một viên kẹo, đặt vào lòng bàn tay Ma Kết. – Ma Kết cũng vậy.

-Ừ. – Ma Kết bỏ kẹo vào miệng, nhai rốp rốp.

-Bị người đó nghĩ mình đã chết rồi còn tệ hơn là phải xa người đó.

-Ừ. – Ma Kết nuốt kẹo xuống bụng. – Ít ra chia xa thì có thể liên lạc bằng điện thoại.

-Cho nên Ma Kết muốn người ta biết mình còn sống để bay đi sao ? Nhưng chưa chắc chắn.

Ma Kết bật cười :

-Song Ngư, cậu tinh mắt lắm đấy. – Ma Kết cho Song Ngư thêm hai viên kẹo.

Song Ngư biết chứ. Lời đáp mập mờ của Ma Kết. Ma Kết rất muốn ở lại đây để đưa Sư Tử trở lại, nhưng lại ngập ngừng vì sắp phải đi rồi.

-Mình đã cãi lại bố mẹ vì nghĩ đến cô ấy. – Ma Kết thú nhận với Song Ngư.

Song Ngư ngồi im, nghiêng đầu lắng nghe câu chuyện. Song Ngư đã hứa với Ma Kết sẽ tư vấn mọi chuyện tình cảm của Ma Kết rồi. Dù có đau, Song Ngư cũng phải cố mà nghe.

-Mình chợt nhớ về cái lúc Sư Tử cãi lời bố để đi theo con đường mình chọn và ép mình phải vượt mặt cô ấy. Thế là mình vùng lên và nhận một cái tát từ mẹ. – Ma Kết ăn tiếp một viên kẹo. – Quả nhiên Sư Tử truyền bệnh cho mình rồi.

-Cô ấy rất đặc biệt, phải không ?

Ma Kết gật gù :

-Cô ấy là cô gái đầu tiên làm chính trị mà mình tôn trọng.

-Tại sao ? – Song Ngư chớp mắt.

-Nhà mình hơi truyền thống một chút, hồi bố lấy mẹ, ông nội đã bắt mẹ mình bỏ nghề cảnh sát để làm vợ. Mẹ phải từ bỏ nghề cảnh sát, mở võ đường.

-Còn nữa không ?

Ma Kết trầm ngâm :

-Cô ấy là đối thủ cả đời của mình.

Song Ngư mỉm cười, nắm tay Ma Kết :

-Còn lý do nào nữa không ?

Ma Kết ngẫm nghĩ. Ma Kết lại có ánh mắt ấy, ngập ngừng. Ngay trong đầu mà không dám thừa nhận. Song Ngư xoa trán Ma Kết :

-Ma Kết muốn đưa Sư Tử trở về.

Ma Kết ngẫm ngợi một hồi rồi gật đầu :

-Ừ.

Song Ngư chúc Ma Kết ngủ ngon rồi trở về. Đến nhà mình, Song Ngư mở máy tính lên, truy cập vào hộp thư điện tử của mình. Song Ngư gỡ máy ghi âm cúc áo, kết nối với máy tính. Song Ngư gửi bản ghi âm những lời hồi nãy của Ma Kết cho Sư Tử. Hy vọng Sư Tử nghe được những lời chân tình ấy sẽ nghĩ tốt về Ma Kết hơn, sớm có ký ức về Ma Kết trở lại.

Đặt ngón tay lên chuột máy tính, ngón tay Song Ngư hơi run rẩy. Cảm xúc của Ma Kết đã quá rõ ràng rồi, nếu ngày hôm nay rào cản cuối cùng được gỡ bỏ, Ma Kết sẽ không còn do dự nữa. Song Ngư sẽ đánh mất Ma Kết mãi mãi. Song Ngư còn yêu Ma Kết nhiều lắm !

-Nếu mình không gửi, cứ để mọi chuyện như vậy.

Nếu Song Ngư cứ để mọi chuyện như vậy, rào cản cuối cùng còn đó, Song Ngư vẫn còn cơ hội. Song Ngư sẽ quay trở về với Ma Kết, cùng nhau nắm tay dạo trên đường phố nước Đức, cùng đi ngắm tranh, Song Ngư sẽ hát cho Ma Kết nghe như những ngày trước đây. Quả thật chưa đêm nào Song Ngư không mơ lại giấc mơ ấy.

Nhưng mà...

-Miễn là Ma Kết hạnh phúc. – Song Ngư nhắm nghiền mắt, nhấp chuộc trái vào nút "gửi".

f

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com