Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Tập 26: Mạo hiểm giả

Sau 3 ngày đi đường tôi đã đến nơi. 

Lakepass là một thị trấn cảng của vương quốc Galas, nơi đây thường xuyên có thương gia và mạo hiểm giả từ nhiều nơi với đa dạng chủng tộc đến để buôn bán và thực hiện những yêu cầu của hội.

Con đường từ Grassvale đến Lakepass theo dọc bờ hồ gần 100km. Chỉ số STR của tôi rất cao nên việc này đối với tôi giống như một cuộc đi dạo trong công viên.

Tôi đi đến trước cổng vào thị trấn. 

Nhiều nhà dân bắt đầu xuất hiện dọc hai bên đường cách bức tường của thị trấn hơn nửa cây số cho thấy nơi đây rất an toàn và mật độ dân số rất cao. Ngay cả tường thành cũng có thể nhìn thấy ở một khoảng cách xa.

"Fa vuko na?" Tên lính gác cổng hỏi tôi.

Tôi đưa ra một đồng bạc. Không hiểu sao nhưng tôi nghĩ họ sẽ hiểu ý tôi. Dù sao thì tôi cũng không biết ngôn ngữ của con người, đây là cách duy nhất để vào trong thị trấn một cách yên bình.

Tên lính nhìn tôi rồi nhìn xuống đồng tiền. Sau đó hắn ta nhìn xung quanh rồi mở cái túi mình đang cầm ra hiệu tôi bỏ tiền vào. Tôi thả đồng tiền vào trong túi thì hắn ta liền cột nó lại rồi xem như chưa có chuyện gì xảy ra.

"Jake gari!" Tên lính gác ra lệnh mở cửa.

Tôi đoán ở thế giới nào cũng có những người như vậy nhỉ. Chỉ cần có tiền thì mọi vấn đề sẽ được giải quyết.

Tôi bước qua cánh cổng dẫn qua tường thành vào bên trong thị trấn. Ngay khi bước vào tôi liền bị choáng ngợp bởi số lượng nhà ở và người dân đi trên đường.

Có thật đây chỉ là một thị trấn không vậy...có vẻ tôi sẽ bị lạc nếu như không có các biển chỉ đường. Nhưng mà...

"Mình thậm chí còn không đọc được biển gỗ thì làm sao mà biết đường đi đây..." Tôi nhìn tấm biển gỗ chỉ nhiều hướng rồi thở dài.

"Yo! Đằng đó đang gặp rắc rối gì à?"

__________

Hai bọn tôi ngồi trong một quán trọ trò chuyện với nhau.

"Nước của hai ngài đây ạ" Người bồi bàn vừa nói vừa đưa ra hai ly bia.

"Cảm ơn! Vậy...cậu đang đi phiêu lưu khắp thế giới à?" Anh ta hỏi.

"Đúng vậy...nhưng hiện giờ trên người tôi không có gì cả. Không tiền bạc, không đồ đạc, ngay cả bộ đồ tôi đang mặc cũng được làm từ da thú"

"Cậu...ở trong xó nào chui ra à? Haha" Norbul vừa nói vừa cười tôi.

"Cơ mà...tôi nghĩ cái thứ sau lưng cậu có thể có ích đấy"

"Ý anh là thanh kiếm này?" Tôi vừa nói vừa chạm thanh đại kiếm được vắt sau lưng mình.

"Cậu...rất mạnh. Có đúng không?" Thái độ của anh ta thay đổi 180 độ. Norbul nói bằng một giọng nghiêm túc.

"Tôi có thể tự lo cho bản thân mình. Nếu đó là điều anh muốn hỏi."

"Nếu vậy thì sao cậu không thử đăng ký vào hội mạo hiểm giả đi? Mớ cơ bắp đó để không thì phí lắm"

"Hội mạo hiểm giả...là gì vậy?"

Norbul thở dài một hơi như muốn cạn lời. Anh ta từ tốn giải thích.

"Hội mạo hiểm giả là một nơi dùng chúng ta - kẻ có sức mạnh để thực hiện yêu cầu của những người cần chúng. Chúng ta làm những gì được yêu cầu sau đó nhận thưởng. Đơn giản vậy thôi"

"Ồ! Giống trong game à?" Tôi buộc miệng nói.

"Game? Đó là thứ gì?" Anh ta thắc mắc.

"À à...không có gì! Quan trọng hơn. Tôi có thể đăng ký làm một mạo hiểm giả ở đâu?"

"Việc đó thì dễ thôi. Nếu cậu muốn nhận uỷ thác thì có nhiều nơi có các chi nhánh của hội. Nhưng nếu cậu muốn nhanh và thuận tiện thì phải đến trụ sở chính ở Lostlight, thủ đô của Galas"

"Hmm...nhưng tôi không biết tiếng người.."

"Này! Nếu như cậu muốn, cậu có thể theo tôi. Tôi sẽ dẫn cậu đến đó sau khi hoàn thành xong yêu cầu ở thị trấn này" 

"Được vậy thì tốt quá! Vậy thì nhờ anh vậy!"

"Không có gì đâu" Norbul cười.

Norbul Keenhand là một mạo hiểm giả. Anh ta là một á nhân - người lai giữa con người và một chủng tộc khác. Á là phân nửa, nhân là con người. Ý nghĩa cái tên cũng bắt nguồn như thế. 

"Anh hai!! Anh đang làm gì vậy?? Đây là ai??" Một cô gái á nhân giận dữ đi lại trước mặt bọn tôi nói.

"À...đây là Lealyn, em gái của tôi. Lealyn, đây là...à phải. Tôi vẫn chưa biết tên anh"

"Brocc"

"Tên hay lắm. Rất đơn giản"

"Cảm ơn"

"Lealyn, từ giờ Brocc sẽ đồng hành cùng chúng ta đến lúc quay về kinh đô. Em hãy đối xử tối với anh ta nhé"

"Hừm. Được thôi, nhưng em không thích ánh mắt của anh ta đâu!"

"Haizz. Xin lỗi anh, cô bé không thích việc làm quen với người lạ"

"Không sao đâu"

Ủy thác mà bọn họ đã nhận yêu cầu tiêu diệt một băng cướp khét tiếng hoành hành ở ngoại ô thị trấn. Theo thông tin được cung cấp trong yêu cầu và từ thị trưởng, bọn chúng có một hang ổ ở trong thị trấn nhưng chính quyền địa phương không thể tìm ra nên mới phải nhờ mạo hiểm giả ra tay. 

Chúng tôi đã thông báo việc tôi là thành viên mới gia nhập đội mạo hiểm giả của hai người bọn họ cho thị trưởng và nhờ ông ta cấp giấy phép mạo hiểm giả tạm thời. Nếu như không có giấy phép làm việc mà tự dưng sử dụng vũ khí chém người trong thị trấn thì là phạm tội rồi còn gì nữa. Những người nhận ủy thác giống như này phải đặt tính mạng họ ra làm chứng cho việc bảo đảm sự an toàn của dân làng.

__________

"Có chuyện gì vậy? Cậu hồi hộp à? Sẽ không sao đâu" Norbul nói khi nhìn thấy tôi đang xúc động nắm chặt hai tay lại.

"Không có gì đâu...chỉ là...cuối cùng cũng được kiếm tiền rồi!"

HẾT

- Bonus:

Các bạn cũng có thể thấy kinh đô Lostlight trong ảnh này. Cả ba nơi đều nằm kế bên cái hồ lớn.

- Cảm ơn mọi người đã đón đọc truyện của mình. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com