chương 38
"Anh.... anh tên gì, nếu anh tới đây nói lung tung, có tin tôi khiếu nại anh với công ty hay không?"
Dường như cảm thấy lời thoại này đã sử dụng khi nào rồi, nhưng nghĩ lại vẫn không nhớ ra được, hình như trường hợp trước mặt cũng đã từng xảy ra ở nơi nào, có ký ức mơ hồ hiện lên trong óc của Biện Bạch Hiền, nhưng không cách nào chắp vá đầy đủ.
Âm thanh hăm dọa to lớn của cậu phát ra, lại không hù dọa được Phác Xán Liệt rời khỏi, ngược lại chính cậu thì sợ tới nỗi toàn thân run.
Thầm cười trong lòng, Phác Xán Liệt không khỏi nhớ tới tình cảnh hai năm trước, phản ứng của cậu lúc này, thật là không thay đổi gì so với hai năm trước, chắc hẳn...
Trong hai năm này không có ai đi trước một bước thưởng thức quả sắp chín cây này chứ?
"Cậu bé này..." Bày ra khuôn mặt đẹp trai cùng với giọng nói trầm thấp làm cho toàn bộ bên trong thang máy một khung cảnh mờ ám. Khuôn mặt tuấn tú của hắn đến gần Biện Bạch Hiền, mùi nước hoa trên người làm cậu nhất thời say mê có phầm không tìm thấy múc tiêu. "Nói cho tôi biết, cậu muốn tìm ai khiếu nại tôi?"
Cậu rõ ràng cảm giác được hơi thở đàn ông ấm áp thổi từng đợt trên mặt mình, có phần ngứa. Mà thân thể của anh ta...
Người đàn ông này thật cường tráng, rất đẹp trai, giống như một ngọn núi, quả thật không thể cùng hắn so vẻ bề ngoài nổi.
Bề ngoài nhìn như yêu nghiệt, dáng người lại to lớn vô cùng. anh ta rất... thật sự là rất... hoàn mỹ!
Trai đẹp ở trước mặt, thật là "đói bụng", Biện Bạch Hiền bị giới hạn trong hai phía.
Hoảng sợ, cậu cổ vũ mình một chút sức mạnh, giống như súng liên thanh phản kháng: "Ông chú này, nếu anh dám chạm vào tôi, tôi tới phòng quản lí khiếu nại anh, nếu họ bỏ mặc, tôi tìm giám đốc khiếu nại, nếu hắn cũng không quản lý, tôi tìm CEO, nếu CEO không quản ly thì tôi tìm chủ tịch khiếu nại!!! Sợ không??"
...............
...
Sợ, rất sợ Phác Xán Liệt!
Sợ chính mình thất thố ở chỗ này........ cười đến chết mất thôi!
Tìm quản lý? Mà giám đốc phòng quản lí lại là tên sói kia, địa bàn của Kim Chung Nhân.
Tìm giám đốc khiếu nại?? Được, việc này không tệ, dù sao giám đốc là Ngô Diệc Phàm điềm đạm, chỉ có điều....... cậu ta nổi tiếng là "quỷ khát máu, phúc hắc" giết người trong vô hình!
Nói cho cùng, vẫn là tìm CEO Ngô Thế Huân, nói không chừng anh ta có thể thay Biện Bạch Hiền làm chủ, nhưng ở nơi này, theo tính cách Ngô Thế Huân, nếu không tránh khỏi việc tiết lộ scandal chủ tịch "dâm loạn trẻ em" thì sẽ trực tiếp giết cậu diệt khẩu!
Cho nên thôi.........
Cuối cùng là rơi xuống tay chủ tịch giải quyết chuyện này, nói đến cùng còn không phải là khiếu nại với Phác Xán Liệt hay sao, cần gì vòng quanh như vậy? Nếu chủ tịch "biết" chuyện này thì nhất định! Nhất định sẽ "phân xử" cho cậu.
"Ông chú này?"
"Ừ, anh nói tôi là cậu bé này, lại không chấp nhận tôi gọi là ông chú sao? Anh già rồi!" Nhìn ra được, bây giờ Biện Bạch Hiền có phần muốn bằng bất cứ giá ào phải đánh tới cùng
Hai tròng mắt hiện lên một tia âm u, Phác Xán Liệt lần đầu tiên nghe thấy xưng hô này, miệng lưởi của cậu bé này cũng thấy là lợi hại đúng là thà chết cũng không chịu thiệt. Có điều mình chỉ hơn cậu có tám tuổi thì đã kêu mình già?( vâng, chỉ có tám tuổi thôi ạ 😂 )
Khuôn mặt cảng trở nên âm u, đối mặt cậu bé không nghe lời này, hắn cũng không có nhiều nhẫn nãi để tiếp tục chơi. "Cậu bé........" Một nét cười âm u ở khóe miệng, môi hắn kề sát tai cậu, lạnh lùng nói: "Tôi tên là Phác Xán Liệt!"
Phác......Phác......Phác
Sau khi nghe thấy tên này, thân thể Biện Bạch Hiền càng hoang mang dữ dội.
Cậu ấy nhớ!
Rốt cục cũng nhớ lại!
Hèn chi, khi trước có người kêu anh ta là Xán Liệt, tên quen thuộc như vậy.
Hèn chi cảm thấy cảnh tượng hôm nay đã xảy ra ở nơi nào rồi.
Tình cảm.....
Trong nháy mắt, rốt cục một chút cảnh tượng hoảng sợ và Ngưu Lang đã được chắp vá hoàn chỉnh tron đầu nàng.
Đối diện với khuôn mặt khôi ngô yêu nghiệt này, cậu mới phát hiện quen thuộc như vậy.
Phác Xán Liệt...... Phác Đại Đế Vương! Ông trùm của xã hội đen! Bây giờ lại chạy đến Nhật Bản làm PR???
Trời ạ! Đây quả thật là oan gia ngõ hẹp, hai năm trước bản thân mình thật vất vả thành công chạy thoát khỏi bàn tay ma quỷ Phác Xán Liệt ở Trung Quốc, nhưng không ngờ, hai năm sau lại một lần nữa rơi vào mối nguy hiểm khog6 có kết quả này.?
'Ông trời, không là ông đùa giỡn tôi chứ??'
'Hai nước cách xa nhau có thể gặp nhau, chẳng lẽ tôi phải đem lần đầu tiên cho tên ác ma này mới xong việc hay sao??'
Cái gì là thanh cao? Cái gì là thân sĩ? Cái gì là dịu dàng??
Anh ta chính là ông trùm xã hội đen đóng vai Thiên Sứ, hừ!!
Satan! Thần chết! Ma quỷ! Cầm thú!! BT......
Biện Bạch Hiền dùng tất cả những từ ngữ thầm mắng trong lòng không dám nói miệng.
Chủ yếu là cậu không muốn chưa đánh đã khai, tự chui đầu vào lưới, lỡ như anh ta không nhận ra mình là ai, thì cùng lắm chỉ tính toán nợ trước mắt. Nếu ngộ nhỡ gợi cho hắn nhớ lại thì chính là nợ cũ nợ mới tính chung một lượt.
Biện Bạch Hiền không ngừng khẩn cầu, đừng cho Phác Xán Liệt nhớ lại là ai, nhưng mà..........
Điều này sao có thể đây?
Trí nhớ đã tồn tại hai năm, cậu có thể dễ dàng quên anh ta. Mà cậu........
Sớm đã khắc trong tim của anh ta, đời này không thể quên đi!
Nhìn vào vẻ mặt Biện Bạch Hiền đờ đẫn, hắn cười tà mị, chọc tức nói: "Cậu bé kia, nhớ ra tôi là ai chưa?
*****************************************
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com