Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 140:


“Khánh…” Khởi My đau lòng ôm ông xã vào trong ngực, trong lòng lặng lẽ thở dài, Thẩm Ý Linh đột nhiên tự tử khiến mắt kính của tất cả mọi người rớt xuống, không nghĩ ra người phụ nữ như bà lại có quyết tâm đó, xem ra hành động của Khánh cảm động bà, để cho bà ý thức được vấn đề của mình, tự hối lỗi bản thân.

“Anh vẫn cho rằng mình hận bà, nhưng khi nghe tin bà tự sát, trong nháy mắt tỏng lòng dâng lên một cảm xúc rất phức tạp.” Khánh vùi đầu trong ngực bà xã, như đứa trẻ bất lực, tự lẩm bẩm.

“Ừ, em hiểu, đều nói cha mẹ và con cái không có thù qua đêm, hận và yêu đều không tuyệt đối.” Khởi My bùi ngùi.

“Bà giải thoát, anh cũng giải thoát.” Khóe miệng Khánh nhếch lên một nụ cười khổ.

Bà rời đi, để cho anh ít đi một phần phiền muộn và ràng buộc, về sau cuối cùng không cần vì phương diện này mà phiền não, khúc mắc dây dưa anh ba mươi năm cuối cùng có thể buông xuống.

Suy cho cùng cái gì sai? Cái gì đúng? Theo người rời đi, cũng chầm chầm trôi đi.

“Đấy! Lúc thích hợp đàn ông cũng cần phát tiết chút cảm xúc! Kìm nén quá lâu sẽ không tốt cho thân thể, lại nói em là bà xã của anh, chúng ta là người thân mật khăng khít nhất cõi đời này.” Khởi My giống như dỗ con nít vỗ lưng ông xã.

Ngay vào lúc này, Khởi My die3nda'nle3qu'uydo0nn cảm thấy bé cưng trong bụng bắt đầu lật chuyển rồi, sức bé cưng khá mạnh, bụng rõ ràng xảy ra biến hóa, Khánh ở gần đương nhiên cảm thấy, dán lỗ tai lên nghe động tĩnh.

“Bà xã, đây nhất định là bé trai, quá bướng bỉnh.”

“Bé cưng thật hiểu chuyện đó! Biết tâm tình cha không tốt, cho nên cố ý tạo ra động tĩnh để an ủi cha đúng không?” Trong tròng mắt đen của Khởi My tràn đầy tình cảm dịu dàng, khẽ vuốt ve bụng nhô ra.

Khánh cũng rất vui vẻ, anh cảm thấy đặc biệt thần kỳ, lại có thể cảm nhận được bé cưng đang động trong bụng, vui sướng sắp được làm cha cuốn lấy anh, dời sự chú ý của anh, đau thương phút trước đã không còn tồn tại.

“Con nghịch ngợm như vậy, có thể bắt nạt em gái không?” Anh đột nhiên nghĩ đến cái gì.

“Sẽ không!” Khởi My cười ha hả giải thích vì con trai.

“Anh vẫn không yên lòng, bà xã, ngày mai chúng ta đến bệnh viện kiểm tra một chút.” Một người đàn ông nào đó cố chấp.

O(╯□╰)o Đầu Khởi My đầy vạch đen, Khánh hơi khẩn trương quá mức.
Không tránh khỏi việc đến bệnh viện kiểm tra, nhưng đương nhiên kết quả là không có sao!

Từ lúc Thẩm Ý Linh xuất hiện cho đến khi rời đi, Đằng lão phu nhân đều không biết chuyện , cháu trai và cháu dâu che dấu quá giỏi, hơn nữa Khánh thoáng động chút tay chân, tin tức được giấu rất tốt, một chút tin tức liên quan tới bà đều không truyền tới tai của Đằng lão phu nhân, đối với bà nội mà nói, là chuyện tốt.

Mùa đông qua xuân tới, thoáng cái liền đến tháng tư, cuộc sống vẫn trước sau như một, mọi người đều sinh hoạt, phát triển theo quy luật.

Bụng của Khởi My càng ngày càng lớn, bụng bảy tháng có thể so với người ta chín tháng, cho nên cô cố gắng hết sức, mỗi lần đi bộ phải một tay đỡ eo, một tay nâng bụng, ngủ cũng không yên ổn, chân còn thường xuyên sưng, phù chân, rất khó chịu.

Buổi tối, cô tựa vào trên giường, hai chân mở ra, trong ngực ôm con thỏ bông cô yêu thích nhất, lông mềm rất thoải mái, đưa tay bóc hoa quả và các món vặt bên cạnh, vừa ăn vừa xem phim, bóc được món nào đó, mút ở trong miệng, ngây ngô  híp mắt cười, cũng không biết rốt cuộc là chua, ngọt, hay là vui mừng.

"Ngoan, đừng xem nữa, cho mắt nghỉ ngơi một lát." Khánh đi tới, dịu dàng nói.

"Đừng! Đây là phim em thích nhất." Khởi My từ chối.

"Được, vậy thì xem thêm một lát."

Ai bảo phụ nữ mang thai là lớn nhất, với lại, đây cũng là do mình cưng chiều mà thành, trách được ai? Dĩ nhiên chỉ có thể theo rồi.

Năm phút sau.

"Ông xã, em khát nước."

Cô tội nghiệp mở to hai mắt, bộ dáng làm người ta thương yêu, Khánh làm gì chịu được, hấp ta hấp tấp đi rót nước.

"Ông xã, em đau chân."

Trong chốc lát, cô lại mím miệng như muốn khóc lên, đáy lòng của Khánh như một sợi dây đàn sắp đứt, quả nhiên là sát tinh trong cuộc đời anh, đâm vào đáy lòng anh.

Xoa bóp, nếu không còn có thể như thế nào ? Nửa ngồi trên mặt đất, dịu dàng vuốt ve chỗ chân bị đau của cô, thỉnh thoảng hỏi một câu, "Còn đau không?"

Thật sự là cưng chiều đến cực hạn, hận không thể dành hết những thứ tốt nhất cho cô.

"Ông xã, em muốn xoay người."

Bụng của cô quá lớn, đối với cô mà nói xoay người là một chuyện đau khổ, mỗi lần nằm xuống liền không đứng dậy nổi, cần phải có người đỡ mới được.

Khánh nhìn dánh vẻ cực khổ của bà xã, đau lòng cực kỳ, chỉ ước gì thằng nhóc hư trong bụng bà xã mau ra ngoài, dám hành hạ bà xã của anh, đúng là thích ăn đòn!

Trong lòng anh nghĩ như vậy, nhưng không dám nói ra, bởi vì nai con sẽ phản bác, không nên tranh cãi thì hơn.

Xem phim xong, Khởi My lại la hét cơ thể tê rần, muốn xuống giường đi vòng vòng một chút, Khánh chỉ có thể đỡ cô đứng lên, ôm hông của cô cẩn thận từ từ dạo bước.

"Đúng rồi, ông xã, chúng ta có tự điển Khang Hi không?"

"Sao vậy?"

"Đặt tên cho con đó! Phải lựa chọn kỹ, hơn nữa phải có một không hai!" Khởi My kiêu ngạo nhướng mày.

"Ách. . . . . . Đều cho em quyết định." Khánh quyết định giao quyền quyết định cho bà xã.

"Hì hì. . . . . . ." Khởi My cười híp mắt lộ ra hàm răng trắng, tâm trạng rất tốt.

"Ngày mai anh bảo Nam Cung mua mấy quyển sách đặt tên, còn có 3 tháng để em chọn, có được hay không?"

"Tốt!" Một nữ vui vẻ lên tiếng.

Chuyện đặt tên cứ quyết định như vậy, Khởi My có chuyện để làm rồi!

*****

Buổi chiều thứ tư, Khởi My và Cát Xuyến hẹn nhau đi bộ ở công viên nào đấy, xa xa có hai vệ sĩ đi theo, khiến cho rất nhiều người quay đầu nhìn. (⊙o⊙)

Đây đương nhiên là ý của Khánh, mặc dù bác sĩ nói phụ nữ có thai phải chú ý vận động nhiều, nhưng anh vẫn không yên tâm để một mình bà xã mang cái bụng bự ở ngoài, cho nên cố chấp phải phái hai người bảo vệ an toàn cho cô, Khởi My biết anh muốn tốt cho mình, nên đồng ý, nhưng yêu cầu hai vệ sĩ phải theo từ xa, không được đi quá gần.

Tại sao chỉ có hai người bọn họ đây? Là như vậy, trước đó đã thông báo Tiết Giai Ny đi du học ở Italy, bởi vì bạn tốt Khởi My kết hôn nên mới trở về, hơn nữa lễ mừng năm mới, nên ở them một thời gian, bây giờ phải học tiếp, đương nhiên trở về đi học.

"Chân phi, đúng là sinh đôi rồi, bụng của bạn lớn hơn của mình nhiều, lúc mình năm tháng còn chưa lớn như vậy đâu, càng ngày càng thấy rõ." Cát Xuyến khoa trương kêu lên.

"Đừng nói nữa... Bây giờ hành động càng lúc càng bất tiện, đi vài bước liền mệt mỏi, hận không thể tìm một chỗ để nghỉ ngơi một chút." Khởi My thở dài.

"Mỗi cái đều có cái tốt riêng, mặc dù mình không mệt như bạn, nhưng mình chỉ sinh một đứa! Như bạn thì tốt, một lần sinh hai, nếu là long phượng thai, bao nhiêu người hâm mộ muốn mà không được ." Cát Xuyến an ủi.

Khóe môi của Khởi My hơi nhếch, mặt mày mang theo chút ấm áp, "Đúng vậy! Mỗi lần vừa nghĩ tới điều này, đã cảm thấy đáng giá."

"Đi, chúng ta đi qua vườn hoa bên kia dạo một chút, mùa xuân là mùa đẹp nhất, vạn vật sinh ssooi, cành lá xanh biếc, vô cùng dễ thương! Còn có hoa nở khắp nơi, khắp nơi đều là hương thơm!" Cát Xuyến nói xong lông mày như bay múa.

"Cát gia, không nhìn ra, bạn là một thanh niên yêu văn nghệ?" Khởi My giả bộ giật mình.

"Hừ! Mình đây gọi tài hoa hơn người!" Cát Xuyến cũng không khiêm tốn.

Hai người cười một tràng đi tới vườn hoa, cũng không ngờ ở trên đường gặp được người quen —— Lâm Tịnh.

Cô ấy và một người đàn ông trưởng thành dáng dấp rất bình thường đi chung, hai người đan xen mười ngón tay, rất dễ nhận thấy là quan hệ tình lữ.

"Hi! Đã lâu không gặp." Hiển nhiên Lâm Tịnh không ngờ gặp lại Khởi My ở đây, nếu đã chạm mặt, dù sao vẫn nên bắt chuyện .

"Quả thật đã rất lâu không gặp" Khởi My nhàn nhạt nhếch môi, "Có thể nói chuyện một chút không?"

Lâm Tịnh mím môi suy nghĩ mấy giây, sau đó gật đầu một cái, nhìn về phía bạn trai, "Đây là đồng nghiệp trước kia của em, chờ em mười phút được không?"

"Được, anh sang bên kia chờ em." Giọng điệu của người đàn ông rất dịu dàng, trong ánh mắt lộ ra tình yêu.

"Anh ta rất thích bạn." Khởi My nói rất trực tiếp.

"Ừ, mình cũng rất thích anh ấy." Giọng điệu của Lâm Tịnh rất thong thả, không có gì phập phồng.

"Bạn. . . . . . Buông tay." Khởi My hỏi không đầu không đuôi, nhưng Lâm Tịnh vẫn nghe hiểu.

"Có cái gì không thể buông? Anh ấy vốn không yêu thích mình, vẫn luôn là một mình mình đơn phương, chỉ là mình không muốn đối mặt với thực tế mà thôi, mình lừa gạt mình, cuối cùng cũng không gạt được nữa."

Khởi My hơi giật mình, cô cho rằng Tống Tử Quân vẫn có chút thích Lâm Tịnh, nếu không sao hai người lại đến với nhau?

"Vậy hai người. . . . . ."

Khóe miệng Lâm Tịnh cười khổ, đáy mắt lặng lẽ hiện lên sự chua chát rồi biến mất, trước kia cô hận, nhưng từ khi nào đã thông suốt, rất nhiều chuyện đã cởi bỏ, người sống cả đời là vì mình, vui vẻ hay không vui vẻ đều do mình, cần gì phải ghi hận một người mà làm cho mình không vui vẻ đây?

"Là bởi vì bạn." Trong ánh mắt cô không có hận và giễu cợt, chỉ có nhàn nhạt bi thương.

"Mình?" Khởi My bị chấn động bởi lời của cô, không thể tưởng tượng nổi mà chỉ vào bản thân mình, ngay cả Cát Xuyến ở bên cạnh cũng giật mình, trong lòng thầm than: quả nhiên Chân phi là số đào hoa, bất tri bất giác đã chọc phải một cục nợ.

"Lòng chinh phục của đàn ông rất mạnh mẽ, nhất là đối với cô gái không thích anh ta, càng làm dâng lên ý chí muốn chinh phục của anh ta, Tống Tử Quân đối với bạn, là như thế. Lúc đầu mình cũng không biết, vào lần trong đài tổ chức họp hằng năm, tất cả mọi người rất vui vẻ, uống rất nhiều rượu, mình vốn cho rằng anh ấy chủ động tìm mình là bởi vì yêu thích mình, nhưng. . . . . ." Nói tới chỗ này, vẻ khổ sợ trên mặt cô càng đậm.

"Vào lúc này, anh ấy gọi tên bạn."

Khóe miệng của Khởi My hung hăng co quắp mấy cái, còn có chuyện như vậy? Tống Tử Quân thích mình? OMG! Cô thật sự tiêu thụ không nổi!

"Nếu biết, vậy tại sao bạn muốn cùng với anh ta?" Cô không hiểu cái vấn đề này.

"Bởi vì mình thương anh ta, ngây thơ cho rằng thời gian có thể thay đổi tất cả." Lâm Tịnh nở một nụ cười giễu.

Vậy sao! Yêu một người có lúc sẽ mất đi lý trí, hoàn toàn mất đi năng lực suy nghĩ, thường thường bị che mờ mắt, không thấy rõ sự thật.

"Thật xin lỗi, mình không biết. . . . . ." Khởi My rất xin lỗi nói.

"Không có việc gì, cũng là quá khứ rồi, hiện tại mình sống rất tốt." Lúc nói xong, sự bi thương trong mắt Lâm Tịnh đã biến mất, chỉ còn lại ngọt ngào và hạnh phúc.

"Ừ, chúc bạn hạnh phúc." Cô chân thành chúc mừng.

"Ngày mai mình sẽ trở về thành phố L với anh ấy, bọn mình đã quyết định định cư ở đó, có thể. . . . . . Đời này mình sẽ không trở về thành phố C nữa, mình đi nha." Lâm Tịnh xoay người rời đi.

Cô muốn rời khỏi nơi này, bắt đầu cuộc sống hạnh phúc của mình lần nữa, trải qua tất cả đau khổ và vui vẻ, đều là những thử thách trong cuộc đời cô cần phải trải qua, để thúc đẩy cô nhanh chóng trưởng thành.

Nhìn bóng lưng của cô ấy càng đi càng xa, Khởi My cảm thấy trong lòng rất phức tạp, Lâm Tịnh, một cô gái đơn thuần như tờ giấy trắng, không bao giờ trở về được nữa rồi.

"Đi thôi, lựa chọn của cô ấy rất đúng." Cát Xuyến thở dài một tiếng.“Ừ, cô ấy có thể để xuống quá khứ bắt đầu lần nữa cũng là một kiểu dũng cảm, nhìn ra người đàn ông kia rất thích cô ấy, phụ nữ mà! Không phải cần một người đàn ông yêu thương mình sao? Tống Tử Quân, chỉ là một giấc mộng xuân của thiếu nữ mà thôi.” Khởi My xúc động.

“Tỉnh mộng, nên đối mặt với thực tế, từ điểm đó xem ra, cô ấy đã làm rất tốt.” Cát Xuyến nói tiếp.

“Đúng vậy! Cô ấy đã chiến thắng chính mình.”

Hai người vừa đi vừa nói, Cát Xuyến đột nhiên hỏi, “Chân phi, gần đây người phụ nữ kia có tới làm phiền cậu không?”

“Người phụ nữ nào?”

Có lẽ lời bạn chuyển chủ đề quá nhanh, Khởi My chưa hoàn toàn phản ứng kịp trong thời gian ngắn.

“Họ Thẩm.”

“Không có, mấy tháng nay khi tớ ra cửa, hoặc là ở chung một chỗ với Khánh, hoặc là với cậu, phía sau có mấy vệ sỹ, cậu cảm thấy cô ta sẽ không biết điều chạy tới đây quấy nhiễu tớ sao?”

“Cho hai cô ta cũng không có can đảm đó! Vậy cậu cũng chưa có… Những ý định khác?” Cát Xuyến rất mờ mịt biểu đạt ý của mình.

"Mặc dù tớ rất không muốn thừa nhận, nhưng cô ta cùng cha cùng họ với tớ, nếu cô ta không chọc giận tớ trước, tớ không muốn chấp nhặt với cô ta, lại nói, bây giờ tớ phải tính phúc cho bé cưng trong bụng!”

Cát Xuyến chậc chậc, “Cùng một cha, sinh con gái đúng là khác nhau một trời một vực.”

“Cậu còn quên một điểm, không cùng một mẹ, sinh con gái chắc chắn không giống nhau, cho dù cùng cha cũng vô ích.” Khởi My trả lời.

“Được rồi, tạm thời lấy quan điểm của cậu là chân lý.”

“Cái gì gọi là tạm thời chứ! Vốn chính là vậy!” Khởi My bĩu môi.

“Vậy có phải quan hệ của cha cậu với bên kia rất bế tắc không?” Cát Xuyến không nhịn được bát quái.

“Tớ chỉ có một người cha tên Thẩm Bác Sinh thôi, những người khác không có bất cứ quan hệ gì với tớ, tớ sẽ không dieendaanleequuydonn đặt chân đến đó một bước, lại càng không quan tâm đến tranh cãi trong gia đình bọn họ.” Khởi My nói nhẹ nhàng như nước chảy.

“Đủ độc! Tốt vô cùng, nên lấy phong thái như vậy, không phải Thẩm Quân Nhã đơn giản chỉ là ước ao ghen tỵ sao, chết không đổi!” Cát Xuyến hừ lạnh hai tiếng.

“Không nói tới cô ta, mất hứng, chúng ta về nhà đi, tớ hơi mệt mỏi.”

“Ôi… Phụ nữ chịu không nổi! Mang thai các loại không có cách nào, bụng nặng trĩu, nhẹ không được nặng không xong, còn khó phục vụ hơn bệnh nhân.”

“Còn có ba tháng, sẽ giải phóng! Bây giờ tớ đặc biệt mong đợi ngày đó.” Khởi My sờ bụng bụ tròn trịa của mình, bảy tháng đã lớn như thế, vậy đến mười tháng sẽ như thế nào! Sẽ không làm bụng cô vỡ nát chứ?

“Tớ cũng thấp thỏm chờ mong, quản khỉ gió gì là nam hay nữ, sinh xong có đánh chết tớ cũng không sinh.” Cát Xuyến ngang nhiên nói.

Khởi My nghĩ thầm trong lòng: cô cũng nghĩ như vậy, nhưng theo ý tứ Khánh, còn muốn cô sinh thêm mấy, nhìn tình huống đi, nếu thai tương đối thuận lợi, như vậy còn suy tính đường sống, nếu thai này không thuận lợi, vậy không cần tính!

“Nhỡ Đỗ Hướng Hàng nhà cậu còn muốn sinh thì làm thế nào?”

“Anh ấy muốn? Có bản lĩnh để anh ấy tự sinh đi, bà cô tớ mới chẳng thèm chịu một phần tội như vậy.”

“Phụt!” Khởi My bị lời của bạn làm kinh sợ, lườm cô ấy một cái, “Cũng chỉ có Đỗ Hướng Hàng nhà cậu mới chịu được tính khí nóng nảy này của cậu.”

“Tính cách của tụi tớ bù trừ, giống như cậu và Khánh vậy, hì hì ~~~” Cát Xuyến cười hì hì.

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Mùa xuân ở thành phố C quá ngắn, vẫn chưa hoàn toàn thưởng thức xong trăm hoa đua nở, nó đã lặng lẽ trôi qua rồi, tiến vào đầu hè, gió nhẹ không hề mát mẻ nữa, mà mang theo chút hơi thở nóng ran, buồn buồn.

Bây giờ Khởi My đã là bảo bối của cả nhà họ nguyễn, tất cả mọi người theo cô, chỉ cần lúc nào cô nói không thoải mái, lập tức sẽ có người giúp việc gọi điện thoại cho bác sỹ Đinh, càng gần tới ngày sinh, mọi người càng khẩn trương.

Hơn nữa bụng của cô vô cùng lớn, hành động càng ngày càng bất tiện, vì vậy, Đằng lão phu nhân dặn bảo người giúp việc chuẩn bị một gian phòng ngủ ở tầng dưới, thiết kế chuyên dành cho phụ nữ có thai, đồ rất đầy đủ.

Liên tục ở nhà một tuần không ra cửa, Khởi My sắp nhàm chán phát hỏng rồi, tối hôm qua bắt đầu quấn lấy ông xã để cho anh đưa mình ra ngoài lắc lư, “Ông xã, ông xã tốt, anh không dẫn em ra cửa, em sẽ buồn bực chết mất.”

“Ngày hôm trước còn đi tản bộ gần đây, nào có khoa trương như em nói?” Khánh cưng chiều nhìn cô.

“Em muốn đi chơi! Mỗi lần đều tản bộ, người ta đi không nổi!” Khởi My làm nũng.

“Đi không nổi còn muốn đi chơi?”

“Hừ! Anh thử nhìn xem một tuần nay không ra cửa, bé cưng phản đối mỗi ngày trong bụng em, trách em làm các con buồn bực sắp hỏng rồi, ông xã tốt, anh dẫn em đi ra ngoài đi! Em bảo đảm ngoan ngoãn đi theo anh, sẽ không quấy rối.” Khởi My giơ hai ngón tay lên đầu bảo đảm.

Khánh bị lời nói không hợp lý của cô làm cho tức cười, “Được, em định đi đâu chơi?”

“Em muốn đi nhiều chỗ, sân chơi tốt nhất.”

“Không được, nơi đó quá nguy hiểm!” Khánh không chút suy nghĩ lập tức cự tuyệt.

“Người ta không vào chơi, chỉ đi cảm nhận chút không khí mà thôi.”

“Không được là không được.” Giọng nói rất kiên quyết.

“Vậy anh dẫn em đi ngắm cảnh.” Khởi My thỏa hiệp.

“Ừ, để anh bảo thư ký chuẩn bị.” Trong lòng Khánh nghĩ muốn tìm một chỗ yên tĩnh ít người.

“A a! Ông xã, anh tốt nhất!” Khởi My kích động hôn lên môi anh.

“Bác sỹ nói dự sinh ngày nào?”

“Trời ạ! Không có chuyện gì đâu! Còn hơn mười ngày!”

Lời của cô khiến Khánh yên tâm, yên tâm bởi vì anh cảm thấy còn hơn mười ngày là an toàn, nhưng không biết dự sinh là nhân tố không xác định, nói trước mười ngày hay sau mười ngày đều là chuyện thường xảy ra.

Buổi sáng lúc ra cửa, Đằng lão phu nhân không đồng ý, Khởi My đành xuất hết vốn liếng làm nũng ra, cũng bảo đảm, mình nhất định sẽ ngoan ngoãn, chỉ muốn ra ngoài chơi một chút thôi, không có việc gì.

“Nếu không để bác sỹ Đinh đi theo, như vậy bà tương đối yên tâm.” Đằng lão phu nhân vẫn băn khoăn.

“Bà nội, cháu không đi xa nhà.” Khởi My rất bất đắc dĩ.

“Bà nội, không có chuyện gì, có cháu ở bên cạnh nai con, bà yên tâm.” Vẫn do Khánh ra mặt, mã đáo thành công.

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Có đôi khi, thường kế hoạch biến hóa khôn lường.

Sau khi đến nơi, vừa mới xuống xe, Khởi My đã cảm thấy không thoải mái, bụng truyền đến đau từng cơn, cô nhíu  mày thầm nghĩ: Không phải ngày sinh dự tính còn mười ngày sao? Đây là diễn tuồng gì?

Khánh nhạy cảm nhận ra cô có gì không đúng, quan tâm hỏi: “Nai con, em làm sao vậy?”

Đầu Khởi My chậm rãi quay sang anh, vẻ mặt rối rắm, “Ông xã, em có dự cảm xấu, giống như muốn… Sinh rồi.”

Hai chữ cuối cùng cô gần như khóc lên, hu hu… Quá lừa bịp rồi! Tại sao có thể như vậy!

“Cái gì?” Khánh cũng kinh hãi.

“Thật.” Khởi My khóc lóc thảm thiết, trực giác của phụ nữ không sai được, nhất là chuyện sinh con.

“Tiểu Ngụy, nhanh chóng lái xe đến bệnh viện nhân dân thành phố!” Sau khi kịp phản ứng, Khánh lo lắng dặn người dưới.

Dọc theo đường đi, Khởi My die enda anle equy ydon đau đến trán toát mồ hôi lạnh, “Ông xã, hu hu… Không được, em thật sự muốn sinh.”

Mặt Khánh đầy vạch đen, dịu dàng an ủi: “Bà xã ngoa, nhịn thêm chút nữa, lập tức tới rồi.”

Lái xe tiểu Ngụy cũng vô cùng sốt ruột, nhưng lại gặp phải kẹt xe trên đường, có lòng mà không có sức.

Bất đắc dĩ, Khánh không thể làm gì khác hơn là cầu cứu đội trưởng Hình đại đội cảnh sát giao thông, thỉnh cầu anh ta phái xe cảnh sát mở đường cho mình, kéo dài tiếp, sợ rằng nai con sẽ nguy hiểm.

Đội trưởng Hình vừa nghe, không nói hai lời lập tức đồng ý, lúc sinh mệnh gặp nguy hiểm, đương nhiên phải hỗ trợ.

Bởi vì có xe cảnh sát mở đường, cuối cùng Khởi My không có việc gì đưa vào phòng sinh rồi, Đằng lão phu nhân và Hạ Đồng cùng lo lắng không yên chạy tới, trách cứ nghiêm khắc cháu nội một trận.

“Hồ đồ! Quả thực là hồ đồ! Khởi My không hiểu chuyện thì thôi đi, sao cháu lại dung túng cho con bé hả? Hơn nữa vào giờ phút này, không làm tốt chính là một xác ba mạng! Cháu chịu đựng nổi sao?”

“Bà nội, là cháu suy tính không chu toàn.” Trong lòng Khánh tràn đầy tự trách.

“Được rồi, lần này là bài học kinh nghiệm, về sau chú ý một chút, chỗ nào nên dung túng thì dung túng, chỗ nào không thể dung túng thì không được mơ hồ!”

“Vâng, cháu hiểu.”

Thời gian chờ đợi khá dài khiến Khánh vô cùng lo lắng, quả đấm bóp chặt, nghe tiếng kêu khổ sở của nai con truyền từ trong ra, chỉ hận không thể vọt vào nắm tay cô.

“Bà nội, nai con cô ấy…”

“Nhất định sẽ không có chuyện gì, cháu dâu ta và hai chắt đều giỏi nhất!” Đằng lão phu nhân an ủi.

Mười phút sau, trong phòng phẫu thuật vang lên tiếng khóc vang dội, những người liên quan chờ đợi ở ngoài cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, a di đà Phật, mẹ tròn con vuông.

Mấy phút sau, lại truyền đến tiếng trẻ con khóc, còn vang dội hơn tiếng trước, viên đá treo trong lòng Đằng lão phu nhân cuối cùng rơi xuống.

“Người thân có thể đi vào thăm.” Cửa phòng phẫu thuật mở ra, y tá đi ra.

Khánh vọt vào đầu tiên, cầm tay nhỏ bé mềm nhũn của cô, nhìn bà xã mặt mũi suy yếu tái nhợt, đau lòng muốn chết, anh coi như đã biết, phụ nữ sinh con chính là đi một vòng quỷ môn quan, anh còn muốn nai con sinh mấy, ôi… Anh chịu thế nào?

“Ông xã, đứa bé đều tốt sao?” Giọng Khởi My yếu ớt như tiếng ruồi muỗi, mới vừa sinh xong, thân thể vô cùng yếu.

“Đều rất tốt, đã đưa đến phòng trẻ mới sinh, bà xã, em cực khổ, anh yêu em.” Khánh cúi người hôn lên trán cô, tràn đầy yêu thương.

Khóe môi Khởi My nhếch lên một nụ cười hạnh phúc, nhìn anh một cái, chậm rãi nhắm mắt lại ngủ, cô thật sự quá mệt mỏi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com