Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3: Cậu chủ biến thái 1

.
Khuyến khích đọc chap này nên bật wifi nha mấy rds
Cho #kimkimikon nek
HoeHwan nha mấy cậu
.
.
.
.
.
Vào truyện nà😁😁
.
.
______________________________________

Jinhwan.

Một cái tên thật đẹp, nhưng nó cũng là nỗi bất hạnh.

Cậu là hậu quả của sự nông nỗi tuổi trẻ. Người sinh ra cậu còn trẻ nhưng chăm sóc cậu rất chu đáo, cậu cũng được cưng chiều, muốn gì có đó. Vì thế da dẻ cậu trắng trẻo, mịn màng. Khuôn mặt lại hao hao đường nét của con gái nữa. Mắt tròn long lanh, sống mũi cao thẳng, đôi môi dày lại còn mọng bóng như tô son dưỡng. Nhìn tên cậu thôi chắc cũng đủ hiểu rồi. Jinhwan chính là công tử bột chính hiệu.

Cho đến khi cậu mười tuổi. Bộ mặt thật của họ lộ diện.

__flashback__
" Jinhwan, con muốn đi chơi với bố mẹ không? "
" Dạ muốn! "

_____________
" Mẹ ơi! Quán bar "Bling" là gì vậy ạ?"_ Jinhwan chu môi hỏi người đàn bà đứng kế cậu.
" Là khu vui chơi đó! Con vào trong trước đi, bố mẹ sẽ mua vé ở ngoài đây!"_ Người đàn bà ấy nói, miệng nở một nụ cười nham hiểm.
Và cậu đợi mãi, đợi mãi...

__end flashback__

Sự thật là...
Họ bán cậu cho quán bar đó. Họ vốn chưa bao giờ yêu quý cậu. Chăm sóc cậu, khiến cậu đẹp lên cũng chỉ để bán cậu lấy giá tốt hơn thôi. Vứt bỏ cậu, như bớt một gánh nặng. Cậu ngây thơ, nhưng dần lớn lên thì cậu cũng hiểu ra mọi chuyện, Jinhwan hận họ, cũng như hận bản thân tại sao có mặt trên cõi đời này.

Lúc đen năm mười tám tuổi. Cậu bị đem bán đấu giá cho những kẻ nhà giàu hợm hĩnh. Jinhwan giờ cao hơn xưa một chút .
( au: quá đúng cao một chút thôi😂 )
Nét mặt của cậu cũng sắc sảo hơn, khiến cho bọn chúng ai cũng mê mệt vẻ đẹp mĩ miều của cậu. Cậu kinh tởm những người đó, họ luôn nhìn cậu bằng ánh mắt dâm dục. Kinh tởm!

" 50 triệu! "
" 1 tỉ "
"...tỉ "__ Tiếng rao giá dồn dập vang lên. Cậu thở dài. Rồi số phận cậu sẽ ra sao đây?
......
" 50 tỉ ",tiền mặt. Đó là một số tiền rất lớn, mọi ánh mắt dồn về phía người đưa ra mức giá đó.
" Còn ai đưa ra con số nào nữa không?"__Không ai mở miệng, chỉ thấy mắt của ai nấy đều trợn to lên nhìn người đàn ông ra giá đó.
" Chốt giá! "__ Chủ quán bar hớn hở, miệng hô to như chuẩn bị đớp đống tiền vậy. Rồi tiến tới chỗ cậu, tay nắm lấy dây xích cuống quanh cổ cậu, kéo đi như súc vật. Jinhwan cố giựt dây lại, nhưng sau đó liền bị cây roi da quất vào người một phát, thực đau.

" Con m* mày! Khôn hồn thì nghe lời đi, đồ đ* ! Gặp chủ của mày đi nè!"

Jinhwan khổ sở xoa vết đánh đang đau bắt đầu rớm máu, rồi ngước mắt lên nhìn con người mà cậu phải gọi là " chủ " kia. Không tệ, hắn mặc một bộ vest sang trọng, tướng to cao,mặt mũi cũng.... ừm được... thật ra thì khá đẹp trai đó. Thôi được rồi, rất đẹp trai! Nam thần trong truyền thuyết là đây sao?

😂😂😂

Nhưng kệ chứ, cậu không ưa thể loại như hắn. Nghĩ mình có ngoại hình thì có tất cả à? Ê khoan, hình như mình đang ghen tị...Không! Không đời nào mình đi ghen tị với nhan sắc của người ta cả! Jinhwan đây cũng đẹp lắm chứ bộ! Chỉ là đẹp gái chứ không đẹp trai thôi. Sao phải ghen tị. Hàng ngàn suy nghĩ hiện ra trong đầu Jinhwan, cậu hoàn hồn khi nghe lão chủ bar nói.

" Mày mai mắn ghê! Được cả tổng Koo mua về nữa chứ! "__Lão già đó nói như mỉa mai cậu, còn cười giả tạo nữa.

" Tổng Koo?"
" Đồ ngu! Tổng Koo là chủ tập...."
" Im đi!"

Lão bar béo già đó chưa kịp mở miệng nịnh thì bị người mà cậu gọi là "chủ " quát im. Đành ngậm miệng thối lại.

" Tôi sẽ gửi tiền giờ thì đưa cậu ấy cho tôi !"
Lão liếc cậu một cái, tháo xích đẩy cậu về phía hắn, rồi bỏ đi. Để lại mình cậu đang sợ đến run rẩy.

" Jinhwan, từ giờ em là sủng vật của tôi! "_ Hắn thì thầm vào tai cậu.
Do không để ý, cậu cảm thấy có gì đang đâm vào tay mình. Đau!... Cậu nhìn xuống. Là hắn đang tiêm vào tay cậu thứ gì đó. Trước khi kịp phản kháng thì người cậu đã mềm nhũn, mắt cậu mờ dần. Jinhwan ngất xỉu.
.
.
.
.

" Ưm..."
Đây là đâu? Một màu đen bao trùm tất cả.
Jinhwan tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài. Hình như cậu bị bịt mắt thì phải. Còn cổ chân, tay cũng không cử động được. Là bị trói sao? Ủa gì... À! Là tên tổng Koo chết tiệt đó! Dám tiêm thuốc mê rồi trói cậu ở đây! Nhưng khoan chửi hắn, cậu cần phải thoát khỏi đây đã, nếu còn muốn bảo toàn cho cúc hoa nhỏ bé này. Jinhwan giãy giụa, cố thoát ra cơ mà càng cố thì sợi dây càng siết chặt hơn làm cậu đau không tả nổi, đành nằm yên nghĩ kế. Rất tĩnh lặng, cậu thậm chí còn nghe được nhịp đập mạnh của tim mình. Giờ cậu mới để ý rằng nơi cậu đang nằm quả thực rất thoải mái, mềm kinh khủng với...

Cạch! Có tiếng mở cửa. Jinhwan giật mình, nhắm tịt mắt lại giả vờ ngủ. Người cậu run lên từng đợt theo tiếng bước chân của hắn. Tiếng bước chân càng to,rồi chợt dừng lại. Hắn đang đứng kế cậu à? Jinhwan có thể cảm nhận thấy hơi thở nóng hổi của hắn đang phả vào mặt cậu. Bỗng môi cậu trở nên ấm áp lạ thường. Là hắn đang hôn, hôn sâu vào cậu. Do không hề phòng bị, lưỡi hắn dễ dàng xâm nhập vào khoang miệng, đến đây cậu không thể giả bộ được nữa, bắt đầu chống cự mạnh mẽ, liều mạng cắn vào lưỡi hắn.

" Chịu tỉnh chưa?"

Junhoe không tức giận vì cái cắn của cậu, ngược lại còn cười vui vẻ. Biến thái! Giọng hắn rất trầm nghe rất êm tai, cậu không ảo tưởng nhưng trong lời nói của hắn có chút dịu dàng quan tâm... Thôi bỏ đi, không thể như vậy được, rõ ràng hắn trói cậu như thế này mà bảo quan tâm à.

" C...có thể cởi trói cho tôi được không? "__ Cậu hỏi, giả vờ đáng thương chắc chắn hắn sẽ thả ra thôi.

" Có thể... nhưng không thích "

Thôi rồi lượm ơi :) Suy luận của cậu coi như bị bác bỏ. Bình tĩnh, nín giận nào, cậu định chửi hắn một trận sống chết nhưng khi chữ định phun ra thì lại bị nuốt vào, cậu sợ nếu lỡ hắn không nhục mà có khi lại lên cơn thú tính mà hạ nhục cậu. Nên cẩn trọng lời nói thì tốt hơn.

" Vậy ít nhất có thể bỏ cái che mắt này ra được không? "

Cái bịt mắt khiến Jinhwan khó chịu vô cùng, dù không thấy được gì mà vẫn cảm nhận được sự sắc bén của mắt hắn dò trên từng chi tiết cơ thể cậu. Mà bỏ được cái bịt mắt chó chết đó ra thì cơ may tìm được lối thoát sẽ nhanh hơn.

" Được rồi, chiều em vậy "__ Dù sao thì hắn cũng muốn ngắm đôi mắt dâm đãng của cậu. Tay hắn xoa nhẹ gò má của cậu rồi đưa lên gỡ chiếc khăn bịt mắt ra.

Vừa được gỡ ra, đập vào mắt cậu là ánh đèn chói kinh khủng. Thể loại nhà gì mà đèn khiếp thế! Jinhwan nhăn mặt nheo mắt lại. Chưa hết, lại một lần nữa đập vào mắt cậu là người đàn ông đẹp trai <=)))>. Chắc vì khi ở quán bar đèn khá mờ nên cũng chưa rõ mặt lắm nhưng giờ thì hiểu rồi nha. Đẹp trai mà biến thái! Jinhwan ta đây cóc cần!

Mất mấy phút để Jinhwan định hình ảnh được nơi cậu đang nằm. Là một căn phòng khá lớn, nội thất hiện đại nhưng không quá phô trương. Còn nơi cậu nằm và đang bị trói là một chiếc giường kingsize, đệm giường thật sự rất mềm a. À quên phải tìm lối thoát, chời má... Cái cửa như muốn hại cậu, nó xa kinh khủng nơi cậu đang nằm bây giờ. Cậu không chắc lết được đến đó không nữa, haizzz....

" Nhìn em có vẻ thoải mái quá nhỉ?"__Lo ngó lung tung mà cậu không để ý đến ánh nhìn dâm loạn của hắn trên những nơi nhạy cảm của cậu. Hèn gì nãy giờ cậu cứ thấy lạnh sống lưng.

" Kh...không có! Á..."__ Sao áo cậu biến mất đâu rồi? Làm sao hắn cởi áo cậu ra nhanh như vậy được? À khoan không phải là cởi mà là xé, liếc nhìn cái áo đã bị xé đôi đang làm bạn với nền nhà. Trình độ cao.

" Em thực đẹp "

Ngón tay thon dài của Junhoe lướt từ xương quai xanh đến vùng bụng trắng nõn nà. Thân thể cậu ngay từ khi sinh ra vốn rất nhạy cảm, tay hắn đi đến đâu cậu nhột đến đó, chỉ biết ưỡn người qua lại hòng tránh. Hai tay và chân cậu bị trói ở bốn góc thành giường nên không tài nào phản kháng được.

" Đừng... dừng... Này aha..."_ Jinhwan khóc không ra nước mắt khi hắn tay vào eo cậu - chỗ nhạy cảm nhất.

" Em mẫn cảm thật đấy. Anh thích! "_ Junhoe tiếp tục xoa bóp vùng eo đó khiến cậu khổ sở uốn éo người, miệng không ngừng cầu hắn dừng

" Chẳng phải nãy em nói đừng dừng sao?"

Ặc! Hiểu sai ý cậu rồi, mà khoan là hắn giả vờ hay ngốc thật vậy.

" Ha...hức... làm ơn... nhột... quá! "

" Vậy cầu xin anh thao em đi."_ Hắn cười dâm, đúng kế hoạch rồi!

" H...hả?"

" Anh không nhắc lại đâu. "

Nói rồi hắn tiếp tục xoa bóp, mặc cho cậu đau khổ, thà chết còn hơn.

" Tôi... cầu anh...hức..."_ Jinhwan lí nhí

" Em nói gì? " * cười dâm *

" Tôi cầu anh thao tôi! Đừng đụng vào chỗ đó nữa huhu!"

" Hảo!"

" Khoan...này... nàyyy."

Junhoe xé ngay thứ còn sót lại trên người cậu. Rồi hôn cậu ngấu nghiến, còn cậu thì nhất quyết không chịu mở miệng. Hắn biết điểm yếu cậu, đưa tay sờ eo khiến cậu rên, nhân cơ hội đó mà nhanh chóng luồn lưỡi vào. Đầu lưỡi như " con rắn " lùng sục mọi ngóc ngách trong khoang miệng cậu, cuốn lấy cái lưỡi rụt rè kia. Hút hết dưỡng khí khiến cậu giống như chết đến nơi mới chịu buông tha đôi môi ấy. Tay lần mò đến " tiểu hwan ".

" Jinhwan của em nhỏ thật nhưng rất dễ thương haha"

Clgt? Dám chê cậu bé! Hắn nghĩ cậu muốn thế à, sinh ra đã vậy rồi chứ bộ! Còn hắn nghĩ mình được hơn cậu à? Chắc cũng là " người to tr(y)m nhỏ " thôiii! Cậu muốn chửi thề nhưng phải cẩn trọng lời nói, cậu chưa muốn bị bạo cúc đâu huhu.

Junhoe đưa tay sục lấy tiểu hwan. Đưa đẩy lên xuống mạnh mẽ, xoa ở phần đỉnh. Jinhwan há miệng thở dốc, cố nén tiếng rên.

" Rên đi! Anh muốn nghe."

Không nhịn được nữa cậu đành phát ra những tiếng rên ma mị.

" Ah tôi... chỗ đó... Nhanh hơn...ưm...tôi...muốn bắn ah".

Ngay lúc Jinhwan định ưỡn người ra bắn thì lập tức bị thứ gì đó chặn lại không cho tiểu hwan phun trào. Cậu khó chịu nhấc đầu lên nhìn, là một thứ gì đó khá giống cây viết đang cắm vào. Đầu tiểu hwan vẫn ngoan cố rỉ ra một chút xíu tinh dịch, tức nhất là tay chân cậu bị trói nên không thể rút cái thứ chết tiệt đó ra được .

" Mau rút...ra!"_ Cậu hét lên.

Junhoe liếm môi nhìn bộ mặt dâm đãng ấy. Hắn tháo dây trói tay Jinhwan ra nhưng vẫn ghì chặt tay phòng khi cậu có ý định vùng vẫy trốn thoát. Rồi chỉ lấy một sợi dây trói hai tay cậu sau lưng và tháo luôn cả dây trói chân cậu.

" Muốn rút cái đó ra?"

Jinhwan gật đâu lia lịa, sự sống của cậu giờ chỉ phụ thuộc về vào nó thôi

" Vậy thì thỏa mãn anh!"

Hắn ngồi dựa lưng vào đầu giường chờ cậu. Thứ chết tiệt đó khiến cậu muốn nổ tung, cậu không còn phút giây chần chừ nào nữa. Mắt cậu mờ đục vì thứ dục vọng kia rồi. Cậu bò lại, thế mà mấy giây sau lại bối rối tìm cách mở khóa quần hắn vì hai tay bị trói sau lưng hết rồi.

" Dùng miệng! "

Junhoe thích vẻ mặt ngây ngô của Jinhwan vì cậu thực ngốc quá.
Jinhwan hiểu được bèn dùng miệng kéo khóa quần xuống. Dương vật thô to nổi gân xanh trồi lên thẳng đứng. Ừ thì... cậu xin rút lại câu nói " người to tr(y)m nhỏ ". Không thể nào! Giờ mà đi so sánh của cậu với hắn thì chắc cậu chết vì nhục mặt quá. Jinhwan mắt chữ a, miệng chữ o vì nhìn thứ dương vật ngoại cỡ đó, sao cậu thấy lo cho cúc hoa cậu a.

" Này, sao lại dừng? Thứ này không đủ cho em à" * cười dâm*

Cậu chưa kịp nói ra chữ, hắn đã túm tóc cậu, đưa cả chiều dài khủng bố vào khoang miệng cậu. Ahhh...chắc miệng cậu rách mất! Mặc cho cậu đau khổ cố há miệng rộng hết cỡ thì hắn tiếp tục đưa đẩy ra vào liên tục. Mất cả chục phút để cậu hợp tác cùng hắn, cậu đưa lưỡi liếm xung quanh rồi nhả ra liếm đầu, cuối cùng mút mạnh. Hắn ra lúc miệng cậu không còn cảm giác gì nữa vì quá mỏi. Hắn bắt cậu nuốt hết đống tinh dịch đó. Cậu khỏi phản kháng, ngoan ngoãn nuốt nhưng hắn ra khá nhiều, vẫn còn dính trên khóe môi cậu một chút tinh dịch pha lẫn máu.

" Tôi thỏa mãn anh rồi. Mau rút ra".

" Em đã thoả mãn anh đâu? "

" Cái gì! Rõ ràng anh đã...bắn rồi mà "

Jinhwan nhìn xuống cái đó của hắn
WTF? Dương vật hắn...lại đứng lên kìa... Sao có thể... Thôi xác định.
Cậu tiếp tục giả ngu nhìn thứ đó. Tiểu hwan cảm thấy khó chịu kinh khủng. Cậu phải làm sao đây?

" Lâu quá, để anh giúp em nhé! "

" Khoan...kh...khoan...này đừng... Ááá!"

Junhoe nhấc cả người Jinhwan lên, rồi một nhịp đưa dương vật vào đó cúc hoa đang co rút của cậu. Nhưng vì quá to nên chỉ vào được phân nửa.

" Rách... Argh...hức rách... Nhẹ thôi huhu...sâu argh...mau rút...hức "__ Jinhwan không tự chủ được nữa mà hét trong vô vọng.

" Của em kẹp chặt anh như thế, muốn rút ra cũng khó a."

Biến thái! Cậu đau chết mất! Đau thật đấy!
Những giọt nuôi bắt đầu lăn trên mặt cậu. Junhoe cảm thầy hơi tội cho cậu, chỉ biết vài câu an ủi. Hắn cũng bị kẹp chặt đến trướng đau luôn nè.

" Jinhwan ngoan,thả lỏng ra đi. Đây là lần đầu tiên của em nên anh sẽ nhẹ nhàng mà. "

Jinhwan ngu ngơ, vâng lời, nén thương đau thả lỏng ra.
Thấy đã dễ dàng hơn, hắn nhấn người cậu xuống tiếp, tiểu huyệt cậu ăn trọn hết dị vật. Bây giờ thì lại đau gấp bội phần hồi nãy.
Junhoe đúng là vừa đấm vừa xoa mà.

" Argh...hức...anh lừa tôi...hức."

"Anh xin lỗi, nhưng anh không dừng lại được. "

Hắn chỉ nói đến đó, còn lại mặc kệ cậu nói gì, hắn vẫn luân động mạnh.
Dù vẫn đau nhưng dần cậu có khoái cảm.

" Ah argh...chỗ đó...tôi...ah...muốn nữa. Thao tôi... Ah...mạnh...chút...ah...của anh...nóng....nóng quá...ah tôi. "

"Lỗ nhỏ của em rõ ràng muốn anh."

Hắn tiếp tục chọc ngoáy cậu đến điên dại. Cậu ra ba lần liên tiếp luôn rồi. Cơ mà sao hắn vẫn cứng đầu không chịu ra,hành hạ cậu cả chục hiệp.

" Hức...tha cho...tôi ưm...sâu quá. "

"Bảo bối đợi anh xíu thôi. "

Sau khi thao cậu một lúc nữa. Junhoe gầm nhẹ, phóng tất cả tinh dịch vào trong cậu. Nghía qua cậu thì đã thấy ngất từ bao giờ rồi. Hắn ôn nhu cởi trói ,bế cậu vào phòng tắm vệ sinh thân thể.

Từ đó Jinhwan trở thành sủng vật kiểm người tình của Junhoe.
.
.
.
.

To be continue~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #kimkimikon