Thẩm Tại Luân đã từng cho rằng mấy ngày sau kỳ động dục không thể nhúc nhích là do Omega thân mềm thể yếu, chờ đến khi bản thân trải qua kỳ ngụy động dục, mới nhận ra thân thể quả thật bị đào rỗng, từ trong ra ngoài đều suy yếu.
Hơn nữa kỳ ngụy động dục không dài giống như kỳ động dục, nhiều nhất chỉ có một ngày, cậu đã chịu đựng không nổi, âm thầm may mắn bản thân chỉ là một Beta.
Cậu bủn rủn vô lực nằm trên giường, đang chuẩn bị ngủ tiếp, đột nhiên nghe được một chuỗi âm thanh "Thùng thùng", giống như có người đang gõ lên cửa kính.
Cậu không chút phản ứng, âm thanh vẫn tiếp tục, làm cậu có chút bực bội.
Tiếng "Thùng Thùng" bám riết không tha, Thẩm Tại Luân phẫn nộ mở mắt.
Bạn xấu đang đứng ngoài cửa sổ, nhìn chằm chằm nắm tay, tựa hồ đang cân nhắc có nên đập vỡ kính hay không.
Thẩm Tại Luân hít hà một hơi, thiếu chút nữa lăn xuống mặt đất.
Cậu quay đầu lại nhìn quanh phòng, nam nhân không có ở đây, sau đó nhanh chóng bò dậy, nghiêng ngả lảo đảo đi ra mở cửa sổ.
Nơi này là tầng hai, ngoài cửa sổ chỉ có một cái cây cao mấy mét, bạn xấu đang đứng bên trên, cũng không biết làm cách nào trèo lên được.
Nhìn thấy Thẩm Tại Luân rốt cuộc mở cửa sổ ra, bạn xấu nghiêng người nhảy vào.
"Mày sao lại ——?" Thẩm Tại Luân mới vừa há mồm, bị bạn xấu bóp cổ ấn tới trên giường.
"Tao đã nói thế nào!" Bạn xấu nghiến răng nghiến lợi, "Mày vậy mà không bỏ vào tai."
Thẩm Tại Luân lúc này mới nhớ lại những gì xảy ra trước đó, nghĩ đến cuộc điện thoại kia, toàn bộ gương mặt đều đỏ lên.
"Tao không phải, tao......" Thẩm Tại Luân muốn giải thích, lại bị bạn xấu ngắt lời.
"Có gì nói sau." Bạn xấu giữ chặt tay cậu, "Trước tiên theo tao."
Thẩm Tại Luân rối rắm cúi đầu.
Cậu có chút không dám đi.
Nam nhân là loại người nói một lần sẽ không nói lần thứ hai, nếu chạy thoát được thì tốt, lỡ như bị bắt lại...... Tên kia có khả năng cao sẽ thật sự làm chết cậu trước mặt mọi người.
Nghĩ đến đây Thẩm Tại Luân liền run rẩy.
"Không được, không thể đi." Cậu rút tay ra, từ chối.
Bạn tốt khó hiểu: "Mày chẳng lẽ......"
Lời còn chưa dứt, một tiếng bước chân vang lên, nam nhân đã trở lại.
Thẩm Tại Luân hoảng sợ vạn phần, cậu đột nhiên đẩy mạnh bạn xấu vào trong tủ quần áo, cạch một tiếng đóng cửa tủ lại.
"Em đứng đây làm gì?" Nam nhân khẽ cười, đi đến bên người Thẩm Tại Luân, từ sau lưng ôm lấy cậu, "Thân thể phục hồi rồi sao?"
Thẩm Tại Luân hoảng hồn chưa bình tĩnh lại, trong phút chốc không dám trả lời.
Nhìn sắc mặt Beta, nam nhân nhướn mày.
Nhóc con này đang giấu diếm điều gì?
"Không có gì, chỉ đứng lên vận động một xíu thôi." Thẩm Tại Luân bị nam nhân nhìn đến mức da đầu tê dại, ấp úng trả lời.
Nam nhân: "À, vậy để anh dẫn em ra ngoài đi dạo."
Thẩm Tại Luân chỉ cầu như thế, gật đầu như giã tỏi.
Nam nhân cúi đầu hôn cậu một ngụm, sau đó bỗng nhiên kéo cửa tủ quần áo ra.
Một Beta giương nanh múa vuốt nhảy ra từ trong tủ quần áo, đánh úp về phía nam nhân.
Nam nhân lộ ra biểu tình quả nhiên như vậy, giơ tay nhẹ nhàng quơ một cái, bạn xấu mất đi cân bằng, té ngã trên mặt đất, lại vùng lên thật nhanh.
"Cậu là......" Nam nhân cảm thấy gương mặt này có chút quen thuộc.
"Thả Thẩm Tại Luân ra!" Bạn xấu cả giận nói.
Nam nhân đút tay vào trong túi, giống như muốn lấy súng ra, Thẩm Tại Luân vội vàng chạy tới, che trước mặt bạn xấu: "Cậu ấy chỉ là quan tâm tôi thôi, đừng tổn thương cậu ấy! Tôi sẽ không trốn đi!"
"Phải không?" Nam nhân dừng động tác lại, lạnh lùng nói, "Tự tiện xông vào địa bàn của tôi, còn nghĩ rằng có thể còn tay còn chân mà rời đi sao?"
Bạn xấu không chút yếu thế, lập tức cãi lại: "Anh bị nghi ngờ có liên quan tới việc bắt cóc và cầm tù, không những thế còn cưỡng bức, tôi lấy......"
"Đừng nói nữa!" Thẩm Tại Luân nhào lên muốn bịt miệng bạn xấu lại.
Nam nhân trêu chọc nhìn Thẩm Tại Luân, móc thứ trong túi ra, Thẩm Tại Luân đang định lấy thân che miệng súng, bỗng dưng phát hiện nam nhân không phải lấy súng, mà chỉ móc ra một chiếc điện thoại.
Hắn ấn xuống một chuỗi dãy số, gọi đi.
Đối phương nhận cuộc gọi: "Có chuyện gì vậy?"
"Beta nhà anh ở nhà của tôi quấy rối, anh nói xem tôi nên xử lý thế nào?"
"Beta nhà tôi?" Đối phương kinh ngạc, "Beta nhà tôi ở đâu ra?"
"Thì ra không phải nhà anh" Nam nhân bình tĩnh trả lời, "Vậy tôi đành tự mình xử lý vậy."
Bạn xấu nghe được giọng nói bên kia, đầu tiên là lắp bắp kinh hãi, sau đó kéo tay Thẩm Tại Luân ra, lớn tiếng nói: "Đội trưởng, tôi nắm được chứng cứ phạm tội của tên đầu sỏ này!"
Người bên đầu dây trầm mặc một lát, mãi mới lên tiếng: "Sao cậu ta lại ở chỗ anh?"
"Sao tôi biết được" Nam nhân nhún vai, "Có lẽ là do bảo bối nhà tôi có mị lực quá lớn"
Hắn như cười như không liếc mắt nhìn Thẩm Tại Luân, làm cậu sợ tới mức lui về sau mấy bước.
"Chờ một lát, tôi sẽ qua đón cậu ta." Người bên đầu dây thở dài, "Anh đừng động tới cậu ta."
"Vậy thì phải xem tốc độ của anh." Nam nhân thuận miệng đáp lời, ngắt cuộc gọi.
Bạn xấu vẫn còn đang nghiến răng, hung dữ trừng mắt nhìn nam nhân.
Nam nhân lại tùy tiện nhắn trên điện thoại mấy tin, vài tên cấp dưới đi vào phòng ngủ.
"Mang cậu ta đi." Nam nhân phân phó, chỉ vào người bạn xấu.
Cấp dưới đi qua, bạn xấu đột nhiên xông lên, một quyền đấm vào đầu tên thuộc hạ, Alpha tránh không kịp, lảo đảo vài bước.
Beta dù sao cũng khó địch lại Alpha, huống chi đây là một đám Alpha, bạn xấu nhanh chóng bị kiềm chế, kéo ra khỏi người Thẩm Tại Luân.
"Lão đại, xử lý như thế nào?" Cấp dưới hỏi.
Nam nhân không trả lời, ngược lại nhìn Thẩm Tại Luân.
Thẩm Tại Luân đột nhiên nhanh trí, ngoan ngoãn kéo cánh tay nam nhân, lắc lắc nói: "Đừng thương tổn cậu ấy, cầu xin anh."
Nam nhân vừa lòng.
"Đã nghe thấy chưa?" Hắn nói.
"Đã nghe rõ." Thuộc hạ hành lễ, mang bạn xấu đi.
Người không liên quan đã rời đi, trong phòng yên tĩnh trở lại.
Nam nhân một lần nữa ôm Thẩm Tại Luân, tay không an phận vuốt ve cánh mông cậu.
"Vậy nên hiện tại em có sức lăn lộn rồi?"
Ám chỉ mười phần, Thẩm Tại Luân vèo một cái nhảy lên giường, đắp kín chăn.
"Không, không còn sức nữa." Cậu suy yếu nói.
Nam nhân phát ra tiếng cười trầm thấp.
"Em quả thật rất biết cách gây phiền toái."
Ngữ khí mềm nhẹ sủng nịnh, lại thêm vài tia bất đắc dĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com