Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 32 Tôi cho em một tuần

Lời vừa ra khỏi miệng Pete có chút hối hận, răng nhẹ nhàng cắn môi dưới, trắng noãn cùng với đỏ bừng vô cùng tương xứng, có vẻ rất khả ái.

Tôi tùy tiện nói một chút, cậu không nên để ý.”

Cậu nhìn Lily liếc mắt, nỗ lực đè nén một chút lo lắng.Thế nhưng sắc mặt Lily rõ ràng đã thay đổi.

Dáng vẻ đơn thuần ngày xưa đã từ từ biến mất, thay đổi giống như thay quần áo, trên mặt Lily hiện lên vẻ dữ tợn không tương xứng với vẻ mặt khi nãy, cay đắng hoặc là thống khổ, biểu hiện cùng một chỗ, nhìn rất khó chịu.

Pete, cậu đang khoe khoang cái gì?” - Lily yếu ớt hỏi.

Pete nhẹ nhàng hít một hơi, đáy lòng căng thẳng thêm một chút, như là khuyết điểm của chính cậu tạo lên bộ dạng khác lạ của Lily, không có gì để biện minh, cậu ngước ánh mắt trong veo, chân thành nói.

Xin lỗi, tôi chỉ là suy đoán, có lẽ thực tế không phải là như vậy.”

Lily cắn chặt môi, cố hết sức.Cô quan sát Pete trước mặt, vừa mới gặp mưa, y phục đều dán chặt trên người, ướt đẫm đều nhìn thấu qua, đàn ông đều thích những cậu nhóc nhắn xinh xắn lại lung linh mỹ lệ như vậy sao?

Cô tận mắt thấy Vegas hôn cậu ta, nhiều lần cô đứng ở cửa công ty đợi hắn tan tầm, nhưng hắn lại không kiêng kị kéo tay Pete cùng rời công ty, thậm chí còn lợi dụng thời gian nghỉ để xem cậu ta ngủ trưa, tất cả mọi thứ, cô đều nỗ lực bỏ qua, làm sao lại càng không kiêng nể gì?

Sau đó, cô làm ra những chuyện điên cuồng mà mình nghĩ.

Nhấc cặp lồng trong tay lên, hướng phía mặt và người Pete mà hất vào.

A!

Pete khẽ kêu một tiếng, cố tránh một chút, nhưng vẫn không đúng lúc, cơm nước vẫn tóe vào mặt, dây lên quần áo, rất chật vật theo nước mưa trên người cậu mà chảy xuống dưới.

Trời …

Pete sững người một chút, cảm nhận được độ nóng trên cánh tay, may mà cơm đều không phải rất nóng, thế nhưng cứ theo hành động của một người, cũng đã đủ thấy được dụng ý đối địch của Lily.

Trong ngực cậu đâng lên sự khuất nhục to lớn, đánh mắt, dừng ở Lily.

Bốn phía xung quanh bắt đầu có tiếng kinh hô của đồng nghiệp, có tiếng bàn luận nho nhỏ.

Ôi, thật sự là trò hay a, kia chính là Pete mà, còn đối diện hẳn là bạn gái bên Mỹ của chủ tịch?”

Đúng vậy, đúng vậy, tôi chỉ biết tiểu tam không có kết quả tốt gì, thấy được chưa?”

Đáng đời! Tự làm tự chịu!”

“Ây da, cậu không nên nói như vậy, coi như là tự làm tự chịu, nếu như Ngài Vegas có khả năng liếc mắt đến tôi, tôi còn trồng cây si luôn ấy chứ…”

….

Híc, bây giờ mới biết cậu ta ti tiện như vậy.”

" Chẳng phải hồi nãy cô nói nếu Ngài Vegas có để ý cô cũng sẽ làm tiểu tam sao.Tất cả mọi người đều chẳng khác nhau là mấy, so sánh cái quái gì?”

Tiếng nói líu ríu, ánh mắt Pete nổi lên một tia sắc lạnh.

Hay là do gần đây phải hứng chịu quá nhiều lời mỉa mai nói xấu cùng với đãi ngộ không công bằng ngày càng nhiều, bọn họ tự trách mình sao vẫn phải nhẫn nại.

Không phải sự bất bình nào cũng có thể chịu đựng, cũng không phải không được phép chửi rủa vũ nhục kẻ khác, mà là vốn không nên bắt cậu chịu đựng những chuyện này, vì sao nhất định cứ phải đổ lên người cậu?

Được, muốn chơi đùa có phải không?

Lily đang nổi giận đùng đùng nhìn thấy lãnh ý trong đôi mắt Pete, ngực cũng run rẩy.

Hành động của cô chẳng qua chỉ là nhất thời, trôi qua trong nháy mắt, cô đã cảm thấy hối hận.

Pete … Tôi …”

Không cần nói nữa”

Pete cắt đứt lời nói của cô, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo ướp nhẹp nước, ánh mắt trong veo nhưng lạnh lùng như băng.

Trong tay tôi không có cặp lồng, nên không có khả năng hất trả lại, bởi vậy cô không cần lo lắng.”

Cậu hất đồ ăn dính trên tay áo, cả người thoạt nhìn rất nhã nhặn lịch sự:

Nhưng từ hôm nay trở đi, chúng ta không còn là bạn bè, tôi cho phép cô một lần không khống chế được, hai lần không thể khống chế, thế nhưng nhìn hoàn cảnh hiện tại, cô cũng không coi tôi là bạn bè, cho nên mới ra tay dứt khoát như vậy, có phải hay không?”

Lily vô cùng luống cuống, nước mắt đều rơi lã chã.

Pete… Pete cậu hãy nghe tôi nói…”

Lily tiến lên cầm bàn tay lạnh lẽo của cậu, trong mắt một mảnh mông lung, bi thương nói.

Tôi xin lỗi, là tôi sai, tôi xin lỗi cậu được chứ? Cậu không nên nói với Vegas, anh ấy từng nói, nếu tôi đối xử không tốt với cậu, anh ấy sẽ thực sự không cần tôi, Pete, tôi van xin cậu đừng nói với anh ấy..”

Thân thể Pete cứng đờ tại chỗ.

Cậu khó mà tin được, Lily lại có thể cỡ nào hèn mọn mà đi yêu Vegas?

Chỉ là muốn ở lại bên cạnh hắn, mà người đàn bà như vậy lại không cần đến tự tôn sao?

Yêu cái kiểu này, nên gọi là cuồng nhiệt hay là ngu muội?

Cậu khó mà tưởng tượng, chỉ để tùy ý Lily bi ai cầu khẩn, do dự bất định.

Pete, cậu không cần nói cho Vegas, tùy ý cậu đối tôi như thế nào cũng được, lần trước tôi tát cậu một cái, cậu hiện tại có thể đòi lại cũng được, Pete …”

Đại sảnh rộng lớn như vậy, tiếng cầu xin, tiếng khóc nức nở, còn có những hành dộng ngoài ý muốn, đều khiến Pete khó có thể tiếp nhận.

Cậu nhìn khuôn mặt đang khóc của Lily, muốn xuyên qua khuôn mặt ấy hiểu rõ cậu ta muốn gì, thế nhưng không có biện pháp.

Cậu nhìn không ra.

Tựa như cậu không có biện pháp vung cánh tay lên, thực sự tát cho Lily một cái.

Quên đi…

Pete bị sự hoảng hốt của cô ta làm khó chịu, vẻ lạnh lùng trên khuôn mặt nhu hòa một chút, cũng không muốn nói thêm gì nữa.

Tôi và anh ta không thân thiết đến mức có thể bàn đến sự việc này, cô yên tâm.

Lúc mà Pete nói những lời này tâm trạng vô cùng phức tạp, chỉ có thể cố thoát khỏi sự dây dưa của Lily, chạy lên lầu.

Một thân dính toàn nước mưa và đồ ăn cũng đủ nói ngày hôm nay quả là không may.

Pete, đem những văn bản này đến văn phòng đối diện, nhanh lên một chút.

Vừa thoát khỏi ánh mắt của mọi người dưới tầng trệt, Pete vốn định đi vào toilet sửa soạn một chút, không nghĩ tới vừa đi vào đã bị bắt đi làm.

Tôi… Chờ một chút được không?” - Pete có chút do dự.

Đối phương nhìn qua bộ dáng chật vật của cậu, chăm chú quan sát một hồi, cười cười bỏ tài liệu lên bàn.

Vẻ tươi cười kia, không giống như châm biếm, mà hơn cả châm biếm.

Pete thu lại khẩu khí, quay người nhưng lại lọt vào ánh mắt thâm thúy của một người, sức hấp dẫn trí mạng. Vegas đứng ở cửa thang máy, vừa mới từ phòng họp trên tầng cao nhất trở về, liền thấy một màn như vậy.

Em đi đâu về? Đồn cảnh sát?”

Tiếng nói trầm thấp của hắn rất êm tai mà quẩn quanh.

Pete vô cùng xấu hổ, định mở miệng bảo hắn không nên tiếp tục nhìn nữa, bộ dạng khó coi như vậy đây đúng là lần đầu tiên lộ ra trước mặt người khác.

Vegas cười cười, hiện tại cả người cậu đều ướt sũng, nước mưa khiến quần áo dán chặt trên người lộ ra những đường viền đẹp đẽ lả lướt, có thể đi đâu được.

Hắn đi tới gần cậu, kéo cậu gái nhỏ đang run rẩy lại.

Đến phòng làm việc của tôi, tắm rửa một chút.” - Hắn thấp giọng nói.

Pete buồn cười, chưa từng biết phòng làm việc của hắn có loại chức năng này.

Bên trong cư nhiên có…

Phòng tắm.

Đây là dựa theo khu nhà trọ cao cấp mà thiết kế sao?

Bên trong còn có phòng ngủ và toilet.

Không kịp sụt sịt, cả người cậu đã bị đẩy đi vào, Vegas ở phía sau cậu trầm giọng nói nhỏ:

Chỉ có áo sơ mi cho em thay, chịu khó một chút.”

Thay quần áo trong phòng chủ tịch?

Anh điên rồi sao?

Khuôn mặt nhỏ nhắn dính nước mưa hé ra ửng đỏ, Pete cố gắng chống cửa, kêu lên:

Ngài Vegas, tôi tùy ý vào toilet chuẩn bị một chút là tốt rồi, không cần phiền phức như vậy.”

Lát nữa cậu phải mặc áo sơ mi của hắn đi ra ngoài làm việc?

Tuyệt đối là không thể được!

Vegas quay người lại, thân ảnh cao ngất từ từ tới gần cậu:

Là muốn đợi tôi giúp em thay?”

Pete cả kinh mặt ửng đỏ:

Ý của tôi không phải là như vậy!”

Vegas một tay chống lên cửa, vẻ hài hước trên khuôn mặt tuấn lãng từ từ hạ xuống, ngắm đúng khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu:

Ý của em như thế nào không quan trọng, không nên tùy tiện chọc vào suy nghĩ của đàn ông, bằng không, tôi sẽ cho đây là lời mời của em với tôi.”

Ngoan, thay xong thì đi ra,” - Hắn xoa bóp cằm của cậu.

Sau này em nên hình thành thói quen như vậy đi.”

Pete không hiểu gì cả, mơ màng lộ ra sự thấp thỏm, động tác của hắn tự nhiên như vậy, khiến cậu không chỉ quên trốn chạy, thậm chí còn quay về chỗ cũ thử xem một chút…

Đáng chết! Tại sao cậu lại có thể như vậy?

Cửa từ từ đóng lại, cậu chỉ có thể thả lỏng, cố gắng không gây ra tiếng động, rửa sạch những vết dơ trên người.

Thật vất vả mới rửa sạch, cậu ướm thử áo sơ mi của hắn, nhưng phát hiện áo sơ mi này quá lớn, lớn đến mức có thể bao trùm hết hơn nửa người cậu, Pete quấn bện thật lâu, lại ở trong phòng đi đi lại lại hồi lâu mới dám đi ra ngoài.

Vegas ngồi trên ghế xoay, im lặng mà gõ bàn phím.

Mười ngón tay thon dài bay lượn, theo bàn phím hiện lên một dãy số liệu lên xuống liên tục, công suất làm việc của hắn luôn luôn cao, không mang chuyện tư vào công việc, thẳng tới phạm vi nhìn, chợt có một thân ảnh mảnh khảnh tiến vào, lực chú ý mới tản đi một chút.

Cậu nhóc trước mặt, như hồi sinh sau cơn mưa, xinh đẹp đáng yêu.

Trời biết được cậu đã dùng bao nhiêu kim băng mới đem áo sơ mi rộng thùng thình nhưng được cậu biến tấu lại, cậu lấy sợi dây nịt thắt  lại ở giữ áo. Chiếc áo hàng hiệu mấy vạn của hắn bị cậu cải biến như vậy có vẻ rất hợp với cậu.

Xin lỗi, lát nữa tôi sẽ làm phẳng lại cho ngài, thế nhưng muốn ra ngoài làm việc tôi chỉ có thể mặc như vậy.

Pete đỏ mặt giải thích, cậu cũng biết tự ý sửa y phục của người khác là không đúng.

Trông cũng đẹp…” - Vegas nheo mắt lại, tỉ mỉ quan sát cậu.

Không phải tới sở cảnh sát sao? Kết quả như thế nào?”

Hắn thay đổi trọng tâm câu chuyện, không muốn cậu nhóc trước mặt ngượng ngùng không tự nhiên.

Pete thoáng buồn, tinh thần có chút suy sụp, nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài.

Tôi chỉ đem sự thật nói với bọn họ, chứng cứ chính xác tôi rất khó cung cấp, chỉ có Off có thể chứng minh ngày đó sau khi tòa tuyên án, Kew đã dùng thuốc mê khống chế tôi, còn có nhật ký cuộc gọi trong điện thoại của Rin còn lưu lại những cuộc gọi với người lạ trong thời gian đó, có thể chứng minh đó là do Kew gây ra… Bọn họ tìm cách xóa bỏ.”

Pete khó khăn nói hết.

Nghe có vẻ hơi chậm, hiệu suất làm việc của họ chỉ được thế thôi à?”

Vegas liếc mắt đảo qua màn hình máy vi tính, khóe miệng cong lên.
Pete không nói gì để phản kháng.

Tôi sẽ cố gắng hơn.

Tiếng nói của cậu rất nhẹ nhưng kiên định.

Được.”

Ý cười trên môi Vegas càng mở rộng.Pete có chút không phục, nhẹ nhàng cắn môi rồi lại buông ra, hỏi:

Ngài sẽ đi xem phiên phúc thẩm chứ?’’


… Có lẽ!” - Vegas cũng rất nghiêm túc, đau lòng mà nhìn cậu:

Tôi sẽ đi.

Cùng hắn đối diện vài giây, tựa hồ trong nháy mắt ngoại trừ khích lệ còn biểu hiện gì, không có châm chọc và coi thường, lồng ngực Pete cũng bình ổn một chút, cũng thoải mái không ít.

Tôi đi ra ngoài làm việc.” - Cậu muốn đi ra ngoài.

Chờ một chút.”

Pete quay đầu lại thấy Vegas từ chỗ ngồi đứng dậy, động tác giống như một con báo đang ẩn lấp, đôi mắt hiện lên một tia thích thú như đi săn, còn có nồng đậm thâm tình không rõ là gì, Pete hồi lâu mới biết, đó là gì…

Em không biết có một loại cảm giác hợp khẩu vị của người ta sao?”

Vegas kéo cánh tay của cậu qua, hơi dùng lực một chút đem cậu túm vào trong lòng.

Nhìn thấy được nhưng không ăn được, rất khó chịu.”

Thoáng cái nằm trong khuỷu tay của hắn, cách Âu phục cùng giày da, Pete cũng khẩn trương một hồi.

Ngài Vegas, đây là phòng làm việc!”

Sức lực của cậu không thể chống lại hắn, chỉ có thể cao giọng cảnh cáo.

Tôi rất rõ ràng.”

Hắn cụp mắt, đường nét tuấn lãng phóng đại trước mắt cậu, bàn tay to từ từ vuốt ve lưng cậu,

Đây là phòng làm việc của tôi.”

Vậy là có thể tùy tiện làm sằng?

Trong long Pete phát ra một câu.

Tôi còn chưa có đồng ý làm người của ngài, tôi không đồng ý…

Động tác của hắn càng ngày càng khác người, Pete nhịn không được kêu lên.

Tại trên lưng cậu mà vuốt ve, chạm tới sát viền nội y từ từ dừng lại.

Đôi mắt Vegas toát ra năng lực có thể khiến người ta tan chảy, hô hấp càng gấp gáp. Công nhận bé con này mặc sơ mi của đàn ông rất quyến rũ, huống chi cậu lại cảm nhận được nguy hiểm, đơn thuần làm người ta muốn giữ lấy, cho cậu nếm thử mùi vị tình dục như thế nào, mà không phải hiện ra khuôn mặt nhỏ nhắn, êm dịu mà gọi hắn:

Ngài Vegas”

Cái miệng nhỏ nhắn kia nhất định sẽ tràn ra tiếng ngân mê hoặc, mà không phải là cái từ ngữ quái gở này!

Cậu nhóc này, lúc nào đó phải khiến cho đầu óc cậu thanh tỉnh một chút mới được!

Hắn nên dùng hành động thực tế để nói cho cậu biết, cậu nên đứng ở phía sau sự bảo vệ của đàn ông, và không nên tỏ ra mạnh mẽ, càng không thể kiên cường mạnh mẽ.

Một tuần

Vegas mở miệng nói, tiếng nói u ám hiện lên một tia nhẫn nại, khóe miệng cong lên.

Nhiều nhất là một tuần, em phải đồng ý.’’

Hắn rất ít khi nghiêm túc tuyên bố với cậu điều gì, lúc này đây lại khẳng định chắc chắn như vậy.

Pete nhìn khuôn mặt tuấn tú của hắn mà hồn xiêu phách lạc, hô hấp bất ổn, chật vật giãy ra khỏi ôm ấp của hắn, chạy ra khỏi phòng làm việc!

Vòng ôm to lớn của người dàn ông cứ như vậy nằm trong khoảng không, Vegas nheo mắt lại, nhìn cậu nhóc nóng ruột chạy trốn kia, cảm giác sự chịu đựng của mình đã đến giới hạn.

***

Đã là gần cuối tháng chín, thành phố vẫn nóng bức khác thường.

Cả thành phố truyền đi tin tức nóng hổi chờ tới ngày chủ nhật mở phiên tòa phúc thẩm, về tội danh cưỡng bức của chủ tịch M&W có thành lập hay không, đồng thời định tội, các cơ quan truyền thông bên nào cũng cho là mình đúng, tuyên truyền ngày càng không đúng đắn, cũng ngày một bạo dạn.

Toàn bộ công việc của M&W đều đình trệ, tuy rằng nội bộ M&W có người oán hận bố mẹ Kew nhưng trong buổi họp báo phỏng vấn lại không chút nào che giấu sự oán hận đối với nguyên cáo vì đã cố tình gây sự khiến cho M&W tổn thất danh dự mà dẫn tới hành vi bất mãn cùng oán hạn, một cậu nhóc nhu nhược như vậy, trong lần tố tụng đầu tiên đã thất bại lại ngóc đầu trở lại, lần thứ hai lại tố cáo tội danh mà không ai có thể tin tưởng, nhưng cậu lại kiên định làm cho bằng được.

Cửa tòa án tấp nập các đoàn xe.

Thông qua cánh cửa sổ Pete nhìn người phía đối diện, sau một lúc lâu mới từ trong xe bước ra, Off theo sát phía sau, ở phía sau cậu nói.

Tôi nên cử toàn bộ bảo vệ của B&B đến đây cùng M&W đối đầu một chút, cái loại người này, làm sao lại kiêu ngạo đến như vậy?”

Ngón tay Pete run rẩy, ngưng mắt nhìn phía đối diện, có cơ quan truyền thông chen chúc, có một bức tường bảo vệ, Kew cùng Ba mẹ hắn từ trong xe đi ra, còn có một thư ký bên cạnh Kew, là Cherry.

Hay thật, tôi đoán bọn họ hận không thể cho phát sóng trực tiếp đấy…” - Off cười lạnh cảm thán một tiếng, khóa cửa xe.

Sau đó phía truyền thông như ngửi được mùi, hướng phía Pete chạy nhanh tới.

Cậu Pete, cậu vẫn luôn không trả lời vào vấn đề chính mà truyền thông muốn hỏi, là vì bản thân cậu chột dạ sao?”

Cậu Pete, nguyên nhân gì thúc đẩy cậu lần nữa chống án?”

“Cậu Pete …”

Bọn họ chen chúc chạy đến, tiếng huyên náo khiến cho Pete cảm thấy hít thở không thông, cũng cảm thấy cả người bị xô đẩy mãnh liệt.

Microphone cơ hồ chạm được đến môi của cậu, có mùi vị của sự bức bách.

Đáng chết…”

Off tận lực che chở cho cậu không bị bọn người đó quấy rầy đến, hiện tại hắn đã cảm giác được cái gì gọi là thế đơn lực bạc, mặc dù bản thân là một đại nam nhân.

Nhưng mà ngu ngốc đối đầu với không phải một người mà là một đám, hơn nữa còn là một đám người không sợ chết là gì, hắn thì có hề hấn gì chứ.

Chúng ta đi vào bên trong trước đi!”

Không chần chừ, Off hướng bên tai Pete hét một tiếng, liền kéo cậu đi vào bên trong.

Cậu Pete, chúng tôi đã phỏng vấn qua bố mẹ cùng người nhà nạn nhân đã tử vong cậu Rin, đối với sự việc bị cường bạo bọn họ tỏ thái độ không tin tưởng, rất có thể trên phiên tòa họ sẽ đối kháng với cậu, đối với tình huống như vậy cậu có ý kiến gì?”

Anh nói cái gì? Ba mẹ Rin …. Bọn họ nói thế nào?”

Ánh mắt Pete chợt sáng lóe lên, tựa như là không hỏi ra vấn đề thì quyết không bỏ qua, tựa đã bị nhà báo đó bắt thóp được lời nói, không khỏi một hồi kích động.

Pete!” - Off cau mày kêu cậu một tiếng, che đi microphone của nhà báo kia.

Đừng tin! Bọn người này đều đang nói bừa đó.”

Sắc mặt Pete càng thêm tái nhợt, nhẹ nhàng ngăn tay Off lại, hỏi lại lần nữa:

Bọn họ nói như thế nào?”

Nhà báo nói:

Theo cha mẹ cậu Rin cho biết họ không thừa nhận sự việc cường bạo xảy ra, hơn nữa có thể trên tòa họ sẽ đứng về phía lập trường của bị cáo mà bác bỏ đơn tố tụng của cậu. Chẳng lẽ Cậu Pete không biết sao? Đối với thái độ này của người nhà cậu Rin, cậu có cảm tưởng gì?”

Chuyện đó, anh khẳng định sao?” - Pete nhẹ giọng nhưng kiên định mà hỏi.Nhà báo tưởng mình đang mơ:

Cậu Pete, là tôi đang hỏi cậu.”

Anh không cần có trách nhiệm với những lời mà mình nói sao?”

Thanh âm êm ái của Pete có chút đanh lại, nhìn chằm chằm khuôn mặt nhà báo kia.

Tôi hỏi một lần nữa, anh chắc chắn như vậy sao?”

Sắc mặt nhà báo kia cực kỳ lúng túng.

Chuyện này chúng tôi chưa có chứng thực, chẳng qua chỉ là phỏng đoán.”

Pete thở phào nhẹ nhõm, lãnh đạm nhìn anh ta.

Chuyện bị cường bạo là do bệnh viện giám định, mặc dù hiện giờ tôi cảm thấy y đức của bệnh viện kia cũng thực khốn nạn, cư nhiên giúp đỡ bị cáo ngụy tạo chứng cớ, nhưng sự thật phơi bày trước mặt tôi mới quan trọng.

Cậu cười cười, thê lương nhưng lại đẹp như đóa bách hợp nở rộ.

Chẳng phải chỉ là suy đoán sao? Các người thì biết cái gì......”

Câu nói cuối cùng kia, cậu nói rất nhẹ, nói xong xoay người rời đi.

Off sửng sốt một chút, đuổi theo, tiếp tục giúp cậu mở đường.

Tiếng ồn bốn phía như muốn nhấn chìm cậu, trong đầu Pete hiện lên toàn bộ tình cảnh trong buổi tang lễ ngày hôm đó, bố mẹ Rin rốt cục có thái độ gì cậu chính là người biết rõ nhất, thế giới này thật bạc bẽo.

Ngài Vegas chưa tan họp sao?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu tái nhợt, cắt đứt tiếng an ủi cùng giải thích liên hồi của Off ở bên cạnh.

Off nhìn khuôn mặt cậu, than nhẹ một tiếng:

Chưa xong, đang ở phía đối diện.”

Pete nhìn về phía đối diện, một tòa nhà ở rất gần, cách cửa sổ thủy tinh trong suốt, có thể nhìn thấy một thân ảnh cao ngất từ đầu tới cuối đều ngưng mắt nhìn thẳng cậu, ánh mắt thâm thúy.

Pete đứng thẳng lưng, dưới ánh mắt chăm chú của hắn bước lên bậc thang, từng bước tùng bước rất kiên định. Sắc mặt cậu tái nhợt, xinh đẹp đến đau lòng người, cậu lại hoàn toàn không biết, ánh mắt vẫn trong veo như trước.

Sợ rằng lần này cậu phải đơn độc chiến đấu. Cậu cũng muốn đứng thẳng, bước đi thật uyển chuyển.

Hai bên phản biện được một nửa, luật sư biện hộ ngồi xuống, thấp giọng hướng về phía Pete nói mấy câu, sắc mặt Pete có chút u ám, chẳng qua là đả kích lần trước đã để lại cho cậu bóng ma quá lớn, cậu đã hoàn toàn mất lòng tin với tòa án.

Cậu Pete, tôi đã sớm nói vụ án như thế này không nằm trong phạm vi khả năng của tôi, cảm ơn cậu đã tin tưởng tôi, tôi cũng đã cố gắng dốc toàn lực để dành chiến thắng, nhưng vụ kiện này, chúng ta ngây ngốc ở thế bất lợi, Cậu Pete tôi chỉ có thể nói lời xin lỗi.

Dung mạo luật sư biện hộ thực xấu xí, thấp giọng nói lời xin lỗi với cậu nhóc xinh đẹp nhu nhược bên cạnh.

Không giúp được cho cậu, quả thực đáng tiếc. Cái đầu xinh đẹp của Pete hơi cúi thấp, cánh môi có chút tái nhợt nhẹ nhàng nói:

Tôi còn chưa có buông xuôi, cậu nóng lòng như vậy làm gì?”

Khuôn mặt luật sư biện hộ đỏ lên, cánh tay nắm chặt văn kiện hạ xuống, ngồi thẳng hơn một chút.

Không lâu sau, Off xuất hiện tại ghế nhân chứng.

Luật sư phản biện đứng lên, vẫn là hình ảnh phong lưu phóng khoáng giống như trước kia, khóe miệng chứa đựng nụ cười nói:

Nhân chứng nguyên đơn, anh có thể chứng minh sau khi phiên tòa thứ nhất kết thúc, nguyên cáo là Cậu Pete đã bị Ngài Kew bên phía chúng tôi gây khó dễ, dữ dội hơn như anh nói là đã hạ thuốc mê phải không, anh có thể nói rõ hơn một chút thành phần của thuốc mê chứ?”

Off nhàn nhạt nhìn hắn:

Thành phần thuốc mê có báo cáo của bệnh viện giám định, anh có thể đi xem.”

Luật sư biện hộ nói:

Được, tôi biết. Nhưng là nghe nói ở hoàn cảnh lúc đó cũng chỉ có một mình anh ở đó phải không? Trừ anh cùng người trong cuộc, còn có ai có thể chứng minh không?”

Off cười cười:

Câu hỏi này có chút ngây thơ nha, nếu như có thể nói, tôi rất hi vọng Kew, ngài có thể tự mình đứng ra thừa nhận, nhưng mà không có biện pháp, hắn nhát gan, tôi chỉ có thể tự mình chứng minh mà thôi.” - Căn phòng khẽ ồn ào.

Trên mặt luật sư biện hộ thoáng qua một tia ngưng trọng, lại nhanh chóng biến mất:

Quan toà đại nhân, tôi có thể phản đối nhân chứng đang công kích nhân phẩm thân chủ tôi chứ?”

Búa nhỏ đánh một tiếng rõ ràng,

Phản đối không có hiệu quả, tiếp tục phản biện.”

Vậy tôi tiếp tục hỏi, trong bản báo cáo thành phần thuốc mê của bệnh viện, như vậy lời anh nói là có thể chứng thực, như vậy xin hỏi mối quan hệ của anh cùng nguyên cáo là như thế nào?”

Chúng tôi là đồng nghiệp,” Off lãnh đạm nói.

Cụ thể mà nói, cậu ấy chẳng qua chỉ là một nhân viên nhỏ của B&B mà thôi.”

Luật sư biện hộ cười cười:

Nguyên cáo bạn của anh, Cậu Pete rất đẹp, chẳng lẽ anh cũng chưa có......”

Phản đối

Off nhẹ giọng cắt đứt lời của hắn, ánh mắt sắc lạnh giương lên, từng chữ từng chữ nói rõ ràng.

Mời không cần đứng ở ngoài cuộc mà suy đoán bừa bãi, để tránh ảnh hưởng đến danh dự người trong cuộc, tập đoàn M&W các người không phải chú trọng nhất là danh dự sao? Cũng xin hãy tôn trọng đối thủ của anh, đây là phép lịch sự tối thiểu.”

Pete lẳng lặng nhìn, tứ chi vốn là mềm yếu vô lực bỗng có thêm mấy phần khí lực, nhìn Off đứng lên, trong lòng cậu dâng lên một tia hy vọng nhỏ nhoi, ánh mắt hai người gặp nhau một khắc trong không trung, Pete có thể hiểu được khẩu hình từ môi của hắn. Cố gắng lên.

Cậu nhẹ nhàng cắn môi, cho mình sức mạnh, cũng đè nén xuống ấm áp nơi hốc mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com