#1
Nên nhớ đây chỉ là ý kiến cá nhân thôi. Và nó chỉ mang tính chất dành cho tui. Má nào không thích thì đừng cố áp dụng. Thất bại không phải do tui, hãy nhớ: là do định mệnh. ╮(╯▽╰)╭
...
Đa số đến với cái nghề bạc bẽo này là từ sau khi tìm được một tác phẩm ưng ý. Đọc xong như được truyền cảm hứng nên mới ngồi mài đít ra viết.
Nhưng mà một quy tắc chung bất di bất dịch cần phải nhớ. Tác phẩm mình đọc là của người ta. Và phải biết cách lựa chọn đúng tác phẩm, tốt nhất là nên xem review của mấy bà chị đi trước để tránh việc rơi vô một cái tác phẩm ba xu. (Không phải cái gì cũng có thể "ăn" và "nuốt" được đâu nha. Không là não bị tàn đó (* ̄︶ ̄*)).
Tác phẩm đó nó truyền cảm hứng cho mình không có nghĩa là mình có quyền sao chép, "mượn ý tưởng" để viết.
Làm cái nghề này là vì trong tâm thực sự muốn và là vì cả những ý tưởng tuyệt vời trong đầu mình chứ không phải là đem ý tưởng của người ta về "thêm mắm dặm muối" vô rồi bảo là của mình. (Vậy thì dẹp đi, viết làm cái đách gì khi mà ai cũng viết về cái đó. Mà chung quy thì cũng chỉ là bản sao núp bóng người ta. Nó nhạt và hèn hèn làm sao ấy. ._.)
Nếu không muốn bị chửi vô mặt là cái đồ "vô liêm sỉ" thì tránh cái điều trên.
Sau đó, để có thể viết được một tác phẩm đầu tay, tuy không được hoàn hảo đi chăng nữa thì trước hết cứ phải đi bồi bổ cái vốn từ, ngữ pháp và phải luôn kè kè theo quyển từ điển bên mình (nếu không muốn đội quần với thiên hạ về trình độ viết tiếng mẹ đẻ của mình). Tránh tình trạng viết sai chính tả và ngữ pháp quá nhiều đến phát nhục với mấy em lớp mẫu giáo. (Thời nay, người ta cho con em mình đi học chữ trước không à, ví dụ như tui nè, ba tuổi đã có thể đọc và bốn tuổi cầm viết máy viết chữ rồi (๑¯ω¯๑). Không có nổ đâu, tay tui ngón cầm bút còn cục chai to lù lù đây này (。ŏ_ŏ)).
Và luôn luôn phải nhớ là bài trừ cái thứ ngôn ngữ "Sky'sss", "hj hj đo^' ngok' " khỏi não mình ngay lập tức đi nhé. (Đừng để sau này nhìn lại muốn úp cái bô lên đầu mình vì tại sao hồi đó mình lại viết ra cái ngôn ngữ xàm cứt không đọc được như vậy. Tin tui đi vì hồi đó tui xài teencode như điên vậy, hồi mới đi viết năm 2011 ấy, lúc đó tôi hay viết có mỗi chữ "qua" thành "wa" thôi mà giờ nhìn lại muốn phỉ nhổ bản thân mình ghê gớm ┐('д`)┌ . Nên hễ ai lôi cái tác phẩm củ chuối bị đăng với đạo lan tràn đó của tui ra phơi trước mặt tui. Tui không có vui đâu mà cho thím một cước song phi ra lỗ đen vũ trụ đấy!).
Câu cú, từ ngữ ổn rồi thì giờ đến cách trình bày. Trình bày cho dễ nhìn một chút. Cách hàng, cách dòng, cách đoạn cho đàng hoàng rõ ràng. Không phải lúc nào cũng có thể "hiếp dâm" dấu chấm "." được đâu. (Chấm không có tội, đừng hở tí đem em nó ra chấm cho đầy trang thay cho dấu cách xuống dòng, wattpad không có tính dấu chấm là từ ¯\_(ツ)_/¯).
Và hãy thương con dân một chút, nhất là cái con xem cặp kính là chân ái của đời mình như tui, vì tác phẩm của bạn mà bị mù khi mà luôn tuồng chữ mà không có đến một em dấu phẩy đáng yêu bị bạn vứt ở cái xó xỉnh nào đó.
Rồi đến phần cốt truyện của bạn. Nhớ là phải làm chủ cốt truyện và cái đích đến đã đặt ra của mình. Hồi lớp bốn ai cũng học qua sơ lược văn tự sự hay đại khái là cách kể một câu chuyện. Mở có thì kết cũng phải có, trách cách viết vào lối mòn, đến lúc đó, kết không được và viết tiếp cũng đách có xong. Dang dở nửa chừng, tội con nó (đứa con tinh thần).
Xây dựng thể loại cũng là một phần không dễ dàng gì, nhất là mấy bạn mới đi viết.
Đa phần đều chọn những thể loại mình đã đọc qua và nương theo nó để viết. Chuyện này không phải ai cũng làm được và đạt đến sự sáng tạo mới lạ trong cái thể loại đó. Ai cũng viết, viết lan tràn mà không nghĩ đến việc gây nhàm chán cho người đọc mà còn gây sự nản chí cho bản thân khi mà ai cũng đâm đầu theo viết cái thể loại đó. Thường thì mấy bạn đều mắc phải lỗi này nên truyện thường bị trùng lặp rồi tố tụng nhau là ăn cắp truyện nhau (cái này khác với việc cố tình ăn cắp tác phẩm một cách trắng trợn). Hay là bị người đọc phản ánh gây nhàm chán lại la làng lên rằng: quá trời người viết giống vậy, sao cứ lôi bạn ra mà nói. (Antuê, đã bảo đừng lấy cái cớ đó ra. Nói như vậy chẳng khác nào tự dán vô mặt mình cái mác "Ờ đấy, tôi không có óc, tôi thích sự rập khuôn và làm bản sao của người ta đấy thì sao?". Ừ thì đâu có sao. Bạn chỉ đang vứt tác phẩm bạn mong muốn người ta chú ý đến ra khỏi xứ sở viết lách chứ sao? ¯\_(ツ)_/¯).
...
Nếu ủng hộ thì bình luận, mai tui ngồi viết cách hướng dẫn viết truyện và móc mấy cái lỗi mà bọn mình hay mắc phải ra.
Nên nhớ, tui viết cái này là cho tui. Để tui tự xem lại bản thân tui. Không có ý lên mặt dạy dỗ ai và giáo huấn ai bao giờ. Nhột thì ra chỗ khác chơi. Tiễn vong sớm nha. ≥﹏≤
#NJ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com