Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

#5

= ̄ω ̄= = ̄ω ̄= = ̄ω ̄=
Baby, I'm perfect for... me :v

...

Có một số bạn nhờ mình tư vấn về diễn biến tâm trạng của nhân vật khi bạn viết truyện. Mình thì... chỉ là một con bất tài chả có cái mẹ gì hết để chia sẻ cả đâu =)). Nhưng mà vẫn phải viết để xem như đặt ra quy tắc chung cho bản thân vậy thôi.

Để có một chút gì đó đọng lại trong độc giả về nhân vật của bạn, cần phải xây dựng nội tâm nhân vật một cách cẩn thận. Hay nói cách khác là khai thác thật sâu mọi góc cạnh trong tâm hồn của nhân vật. Mà việc này không phải ai cũng làm được, nó thực sự khá khó vì phần nội tâm của nhân vật mà nói, không đơn thuần là biểu hiện suy nghĩ mà nói còn một phần nào đó thể hiện cá tính, tính cách riêng của nhân vật và cả người viết.

Ví dụ như nếu nhân vật bạn thuộc tuýp người lạnh lùng, khá khó tiếp xúc tương tác với thế giới bên ngoài. Vậy thì thế giới nội tâm của con người đó thì phải rất phong phú và phải làm sao tạo được nét đối lập trong thế giới nội tâm nhân vật với bên ngoài. Nếu họ ít nói, thì có thể họ thích trầm tư suy nghĩ và giữ suy nghĩ đó cho mình và có phần phức tạp hóa hơn so với các tuýp nhân vật khác. Nó đòi hỏi bạn phải đặt mình vào trong nhân vật đó, buộc mình phải suy nghĩ theo nhiều khía cạnh khác nhau trước tình huống đặt ra của truyện và tìm đúng hướng đi cho sự diễn biến. Đối với người nghĩ nhiều thì phần lớn suy nghĩ họ hay đi theo nhiều con đường khác nhau nên rất khó tìm ra điểm để nắm bắt. Vậy nên cái chính vẫn là bạn tự tìm ra lối đi cho nhân vật của mình. Thường thì họ rất bí ẩn, vậy nên nếu tạo ra một người ít nói thì tóm lại là phải giữ kín cả suy nghĩ của họ. Khiến họ trở nên bí ẩn kết hợp miêu tả nét mặt.

Còn nếu nhân vật thuộc dạng người hoạt bát năng nổ thì nội tâm thường đi theo hướng tích cực hơn, luôn đi theo đúng một chiều hướng. Và bạn chỉ có việc hướng nhân vật đó tới đích mà mình mong muốn. Có thể cố chấp, có thể lạc quan nó còn tùy thuộc vào cách xây dựng hình thức nhân vật của mình nữa.

Còn diễn biến. Không thể bùm chíu một cái từ đang buồn phiền bỗng dưng cảm thấy yêu đời mà không có một nguyên nhân nào cả. Người ta gọi đó là bị tâm thần phân liệt đấy. Lúc khóc lúc cười thì hẳn là không bình thường phải không nào?

Diễn biến tâm trạng lại còn phụ thuộc phần lớn vào cảm xúc người viết. Nếu đang vui thì phải vui cho đúng với hoàn cảnh. Không thể niềm vui lâng lâng khi gặp nhân tình mà lại diễn tả giống như vui như mới lượm được tiền. Lại chẳng phải đang buồn đau đớn về một người thân vừa mới mất lại diễn tả cái cảm xúc buồn man mác nhớ thương. Cấp độ của cảm xúc trong văn học thì vô cùng phong phú về từ ngữ, nhưng nếu sử dụng sai từ, sai trường hợp sẽ khiến bạn trở thành một trò hề với chính nhân vật của mình.

Nhân vật là một trong những bộ mặt chính của câu truyện. Vậy nên cần đầu tư về hình thức và cả thế giới nội tâm của nhân vật. Không phải đạt tới mức hoàn hảo nhưng cần phải hợp lý. Và nếu có tạo ra một nhân vật thuộc mô tuýp mới thì bạn phải chịu khó đặt mình vào thế giới nội tâm một cách chăm chú và chăm chút nhé.

Cuối cùng chúc bạn tìm ra kiểu nhân vật hợp ý mình và gây được ấn tượng với mọi người.

Cảm ơn đã theo dõi ╮(╯▽╰)╭ .

Love ya, #NJ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com