Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

14. Sinh nhật

"Soo Jin? sao cậu...cậu lại ở đây?" cô bất ngờ vì Soo Jin tìm thấy mình ở trên sân thượng.

"bộ tớ không được ở đây à?" thản nhiên nói.

"không...nhưng mà...đang là giờ ăn trưa, cậu không ăn trưa mà lên đây làm gì?"

"tớ ăn rồi." nói dối.

Soo Jin ngồi xuống hàng ghế cạnh Min Ah.

"còn cậu? sao lại ăn ở đây?"

"tớ...đột nhiên không thích chỗ đông người..." nói dối.

"ừm."

Min Ah có hơi bất ngờ trước câu trả lời của Soo Jin, thường ngày em dù cho có chuyện gì cũng không trả lời ngắn gọn như thế, điều đó khiến Min Ah hơi khựng người lại.

"..."

"cậu...không về lớp sao?" cảm thấy bầu không khí có hơi gượng gạo nên cô đành lên tiếng trước.

"tớ muốn ở lại đây." vẫn thản nhiên nói nhưng không nhìn mặt Min Ah.

"còn Han Seol? cậu ấy không đi cùng cậu sao?"

"ừm."

"sao đột nhiên nói chuyện cộc lốc vậy? mình nổi tiếng lạnh lùng mà ngay cả Soo Jin cũng phải dè chừng hay sao? quá mất mặt!" Min Ah đã nghĩ trong đầu câu này hai lần trong 1 buổi rồi đó.

"tớ thấy Han Seol tìm cậu." Soo Jin bỗng lên tiếng.

"à...ừm..." mím môi.

"nhưng sao cậu lại bỏ chạy?" đột nhiên quay mặt qua nhìn Min Ah.

"gì chứ?...bỏ chạy? làm...làm gì có chứ..." toang rồi.

"..." vẫn nhìn chằm chằm cô nhưng không nói gì.

"chỉ là...do tớ đi nhanh hơn cậu ấy mà thôi..." nói thật là cố lắm mới nghĩ ra được chứ cái lý do củ chuối này thì ai mà tin.

"ừm." Soo Jin không nhìn cô nữa.

"..."

Min Ah thấy cứ như thế này suốt cả giờ nghỉ trưa thì chắc cô sẽ nghẹn đến chết vì cứ nói chuyện lấp vấp với Soo Jin hơn là bị nghẹn vì bánh mì mất. nghĩ thầm, cô nhanh ăn hết mấy cái bánh mì và nốc cho xong hộp sữa rồi lật đật rời khỏi đây.

"tớ...tớ ăn xong rồi, tớ đi trước đâ-" lụm lại mấy cái vỏ bánh sau đó lập tức chạy đi.

"này!" bất lực.

"rõ ràng là né tránh, lại còn chưa nói dứt câu đã bỏ chạy. thật là..." Soo Jin vẫn ngồi trên ghế nhưng mắt nhìn theo Min Ah.

"rốt cuộc là có chuyện gì chứ? thật sự là không nhớ hôm nay là sinh nhật của mình sao? đáng ghét hừ!" phồng má bĩu môi làm vẻ giận dữ.

"không phải là ít nhất cũng nên nói một câu như là 'chúc mừng sinh nhật cậu nhé Soo Jin' hay sao? đã hứa với mình rồi vậy mà lại không nhớ gì, thật biết làm người ta giận mà!" Soo Jin hừ một cái rồi đứng lên đi về lớp.

Soo Jin mở cửa bước vào lớp.

"Soo Jin!" Han Seol gọi.

"ừm, tớ đây." em đi đến ngồi xuống ghế.

"cậu đi đâu nãy giờ vậy? đã ăn cơm chưa?"

"à...ừm..." gật đầu.

"mà Min Ah ở đâu nhỉ? tớ tìm cậu ấy cả buổi mà không thấy. cậu có thấy Min Ah không?"

"à, tớ có thấy, chắc cậu ấy đang trên đường về lớp."

"à..." gật gật đầu như đã hiểu.

"kìa, cậu ấy quay lại kìa." Soo Jin hất mặt về phía chỗ Min Ah.

*rengggg*

Han Seol định đứng lên chạy lại chỗ Min Ah hỏi chuyện nhưng chưa kịp nhấc mông lên thì chuông đã reo rồi.

"ơ, vào lớp rồi sao?" đến cả cái chuông cũng muốn giúp Min Ah.

Soo Jin ổn định chỗ ngồi, Han Seol thì quay xuống chỗ Min Ah, cô bạn lấy hai ngón tay chỉ vào mắt mình sau đó chỉ vào mắt Min Ah lại còn tặng kèm cho cô thêm ánh mắt 'trìu mến" như kiểu sẽ theo sát cô. bắt gặp cái ánh mắt cùng cái chỉ tay vô cùng 'trìu mến' đó của Han Seol, Min Ah chỉ đành nở một nụ cười thương hiệu rồi nhìn sang hướng khác.

....

ra về, Min Ah đang chuẩn bị tinh thần để lấy đà chạy thật nhanh thoát khỏi màn tra khảo của Han Seol. nhưng đâu phải chỉ có một mình Min Ah, Han Seol cũng đã chuẩn bị xong rồi.

"hôm nay dừng ở đây nhé các em, nhớ về nhà làm bài tập đầy đủ nhé."

cô Jang vừa nói xong còn chưa kịp bước ra khỏi lớp thì ở dưới Min Ah đã vội vàng xách balo chạy đi. Han Seol thì cũng chẳng kém gì, cô bạn đã canh chừng Min Ah từ nãy giờ rồi. mới rời mắt chưa đầy 3 giây thì Min Ah đã bỏ chạy mất, cô bạn thấy thế la toáng lên.

"này Kim Min Ah đứng lại!!!" hét lên rồi đuổi theo Min Ah.

Han Seol chạy theo mà không màng đến Soo Jin ở sau lưng, em chứng kiến một màn từ nãy giờ mà chẳng hiểu gì, chưa nghe được lời giải thích thì cả hai người kia đã chạy đi mất dạng rồi.

"ơ, Han Seol?" chỉ biết đứng nhìn Han Seol chạy đi.

"yah Han Seol!!!" kêu lớn.

em chạy ra cửa nhìn về hướng hai người kia chạy đi.

"sao lại bỏ tớ vậy? cả hai cậu...hôm nay...là sinh nhật tớ mà..." buồn thiu luôn.

Han Seol đuổi theo Min Ah cũng gần 5 phút rồi nhưng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.

"yah! Kim Min Ah!!! đứng lại đó!!"

"haiz, thật tình, sao nay cậu ấy chạy nhanh vậy chứ?" Min Ah vẫn chạy và chạy.

"cậu mau đứng lại, nếu không tớ sẽ nói với Soo Jin chuyện hôm nay!" hết cách đành uy hiếp Min Ah.

"haiz, đúng thật là..." từ từ giảm tốc độ rồi dừng hẳn lại.

thấy cô dần chạy chậm, Han Seol cũng không đuổi nữa.

"hờ...hờ...hờ..." Min Ah thở gấp.

"hờ...hờ...hờ...hờ..." Han Seol thở gấp nhân hai lần Min Ah.

"này! cậu...hờ...cậu cuối cùng cũng...hờ...chịu...hờ...dừng lại...hờ...biết mệt không hả? ăn cái gì...hờ...mà chạy như trâu vậy?...hờ..." Han Seol thở không kịp mà làm một tràn với Min Ah.

"tại sao...đuổi...theo...tớ làm gì vậy?..." gắng lắm mới nói được một câu trọn vẹn đó.

"tớ...hờ...phải xác nhận một chuyện..." thở muốn hụt hơi.

"thôi được rồi, cậu...muốn xác nhận chuyện gì?" đứng thẳng lại nói chuyện với Han Seol.

"sao lại tránh mặt? lý do là gì chứ?"

"tớ...chỉ là...buộc miệng nói đại thôi..." nói dối nữa kìa.

"cậu nói dối!"

"gì...tớ không..."

"Min Ah, mau nói tớ nghe đi, tớ sẽ giúp cậu mà, ha?" cố gắng thuyết phục cô.

"haiz..." mí mắt cô cụp xuống.

Min Ah đột nhiên rũ mi, cô thở dài một hơi rồi đi tới gần Han Seol.

"có chuyện gì, mau nói tớ nghe." ánh mắt chờ đợi.

đột nhiên Min Ah nắm chặt hai vai của Han Seol.

"á đau!" hết hồn nha.

"cậu...phải đối xử tốt với Soo Jin đó! nhớ chăm sóc tốt cho cậu ấy..." ánh mắt kiên định nhìn Han Seol.

"cậu...nói gì thế?" không hiểu.

"cậu...nhất định phải khiến Soo Jin hạnh phúc!" ánh mắt dù vẫn kiên định như trước nhưng lại thoáng chút buồn.

"cậu..."

"cậu phải nhớ lời tớ nói đó." Min Ah vẫn nhìn vào mắt của Han Seol.

"..."

"thôi, tớ về trước đây..." bỏ tay khỏi vai của Han Seol sau đó quay lưng rời đi.

"nè Kim Min Ah! tớ còn chưa nói gì... nè!!" Han Seol chỉ đứng đó gọi cô mà không đuổi theo.

Min Ah lên xe bus rồi rời đi.

"gì vậy... hạnh phúc? chăm sóc? ai? Soo Jin sao?" vẫn chưa kịp định hình được cái thông tin mà Min Ah nói.

"cậu ấy nói vậy là sao? mình không hiểu... Soo Jin? khoan, Soo Jin đâu?" chớt nhớ ra.

"chết rồi, mình quên mất." vội lấy điện thoại vừa đi về hướng ngược lại vừa gọi cho Soo Jin.

"alo?"

"Soo Jin à, cậu ở đâu thế? tớ xin lỗi, tại gấp quá nên tớ bỏ cậu lại mất." gãi gãi đầu.

"không sao, tớ lên xe bus rồi, cậu cứ về nhà đi."

"ừm, vậy tối tớ sang nhà cậu rồi đi chơi nha?"

"thôi, bài tập còn nhiều lắm, cậu cứ ở nhà ôn bài đi, hôm nay tớ ăn cơm ở nhà được rồi, không tổ chức cũng không sao."

"vậy sao...xin lỗi cậu nha Soo Jin."

"không sao mà, thôi tớ tắt máy nha, bye cậu."

"ừm, bye cậu."

"..."

"haiz, cậu ấy đã nói thế thì mình cũng đành vậy thôi." nói xong cũng đành đi về nhà.

....

Soo Jin về đến nhà, em mở cửa bước vào.

"con đã về rồii."

"Soo Jin về rồi hả con, mau lên cất balo rồi xuống ăn cơm nhé. hôm nay mẹ có nấu canh rong biển cho con đó." bà Lee chạy từ trong bếp ra nói với Soo Jin.

"vâng, con biết rồi."

mùi đồ ăn mẹ nấu phảng phất khắp nhà khiến Soo Jin cảm thấy đói kinh khủng.

"wahhh, trông ngon quá đi." cảm thán.

"hôm nay là sinh nhật con nên mẹ có nấu nhiều hơn một chút, con ngồi vào bàn đi."

"vâng."

ông Lee cũng vì mùi đồ ăn mà đi xuống bếp.

"ôi, mùi thơm quá, hôm nay có canh rong biển sao?" ông Lee nói.

"ừm, mình xuống đúng lúc ghê, tôi cũng vừa nấu xong đây, mau ăn thôi."

cả ba người cùng quây quần bên bữa cơm tối thơm ngon mừng sinh nhật của Soo Jin.

"con sẽ ăn thật ngon miệngg."

"khoan!" ông Lee đột nhiên lên tiếng.

"sao thế ạ?"

"đợi bố một lát."

ông Lee rời khỏi bàn ăn một lúc.

*bụp!*

"happy birthday to you, happy birthday to you. happy birthday Soo Jinnie, happy birthday to youuu."

ông Lee bất ngờ tắt điện nhà bếp, trên tay bưng chiếc bánh kem vừa ngân nga bài hát chúc mừng sinh nhật vừa tiến tới chỗ Soo Jin.

"bố..." bất ngờ không nói nên lời.

"chúc mừng sinh nhật con gái nhé!" ông cười hiền.

"..." Soo Jin cứ nhìn bố mà không nói gì.

"con còn chần chừ gì nữa, mau ước rồi thổi nến đi chứ, nó sắp chảy hết rồi kìa." mẹ Lee thúc giục Soo Jin.

Soo Jin nhắm mắt ước một điều sau đó thổi mấy ngọn nến trên bánh kem.

"chúc mừng sinh nhật Soo Jin nhé!" bà Lee vỗ tay.

"mình mau đi bật đèn lên, tối quá."

"được rồi, được rồi." ông Lee bật lại đèn rồi ngồi vào bàn ăn.

"bố...mẹ..." cảm động nhìn bố và mẹ Lee.

"sao thế? bất ngờ?" ông Lee hỏi.

"..." gật gật đầu.

"đến cả mẹ cũng bất ngờ đây, không ngờ bố con vậy mà lại sến như thế đấy." bà Lee cười cười.

"sao chứ, bộ tôi không được làm như thế cho con bé sao? dù gì thì nhà ta cũng chỉ có mỗi một mình Soo Jin..."

Soo Jin chẳng biết nói sao nữa, em chỉ biết nhìn bố rồi lại nhìn mẹ sau đó cười thôi. cảm thấy thật biết ơn khi được làm con của bố mẹ ở trên đời này.

"con là sướng nhất rồi nhé Soo Jin." mẹ cứ hết chọc bố rồi lại chọc Soo Jin.

"hì hì, con cảm ơn bố, con cũng cảm ơn mẹ nữa. hôm nay con thật sự thấy vui lắm." Soo Jin cười tít mắt.

"thôi đi, chẳng phải đi chơi với Min Ah vui hơn sao?" mẹ lại chọc Soo Jin nữa rồi.

"thì cũng vui..." bị mẹ chọc, Soo Jin cúi đầu ngại ngùng.

"thôi mau ăn nào, đồ ăn nguội hết rồi."

"vâng, con sẽ ăn thật ngon miệngg."

cả nhà sau đó cùng ăn tối thật vui vẻ với nhau.

vừa ăn xong, Soo Jin đột nhiên nói.

"con ăn xong rồi ạ, con đi chơi một lát rồi về nhé?"

"ừm, con cứ thoải mái vui chơi." ông Lee nói.

"nhớ về sớm nhé Soo Jin." bà Lee căn dặn Soo Jin.

"vâng, con đi nha."

Soo Jin chạy lên phòng tắm rửa sau đó rời khỏi nhà. em một mình đi dạo khắp nơi, mua sắm và ăn vặt coi như tự hưởng thụ bữa tiệc sinh nhật của mình.

"mới đây mà đã giờ này rồi sao?" mải đi chơi ở khắp nơi mà Soo Jin quên xem cả giờ giấc.

"giờ đến nơi đó cũng vẫn còn kịp chứ nhỉ? chắc kịp đó, đi thôi."

Soo Jin bắt taxi rồi đi đến 'nơi đó'. tới nơi, em xuống xe rồi leo con dốc và từng bậc thang đi lên. đúng thế, 'nơi đó' là nơi mà hôm sinh nhật của Min Ah, em và cô đã cũng đến để ngắm cảnh Seoul về đêm.

Soo Jin đến nơi bỗng dưng bước chân bị khựng lại.

"Kim...Min Ah?"


___
*sắp rồi, sắp yêu rồi các bồ eyyyy*

@fiona_jung

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com