CHƯƠNG 18: THỬ THÁCH CỦA LÒNG TIN
Sự thành công trong kinh doanh và đầu tư chứng khoán đã đưa Anh Tú lên một tầm cao mới. Các công ty của anh giờ đây không chỉ vững vàng về tài chính mà còn có uy tín trên thị trường. "Logistics Vàng" đã mở rộng thêm đội xe, "Tương Lai Số" đã có thêm nhiều chi nhánh, và danh mục đầu tư chứng khoán của anh đã mang về một khoản lợi nhuận khổng lồ. Anh Tú và Hiền, với sự hỗ trợ của ông Ba và Tuấn, đã xây dựng được một đế chế vững chắc.
Tuy nhiên, sự thành công này cũng đồng nghĩa với việc Ông Mạnh, đối thủ của anh, cảm thấy ngày càng lo lắng. Sau khi thất bại trong việc tấn công Anh Tú thông qua các kênh tài chính và kinh doanh, ông ta bắt đầu nhận ra điểm mạnh lớn nhất của Anh Tú không phải là tiền, mà là con người. Ông ta quyết định sẽ tấn công vào lòng tin, vào sự trung thành của những người cộng sự của Anh Tú.
Mục tiêu của Ông Mạnh là Tuấn, cậu thanh niên tài năng đã được Anh Tú phát hiện và đào tạo. Ông ta biết rằng, Tuấn là một thiên tài công nghệ, và nếu có được cậu, ông ta có thể lật ngược thế cờ. Một buổi chiều, khi Tuấn đang đi làm về, một người đàn ông lạ mặt đã tiếp cận cậu.
"Chào cậu Tuấn. Tôi là thư ký của Ông Mạnh, chủ tịch Tập đoàn Vận tải Mạnh Hùng," người đàn ông đó nói. "Ông Mạnh muốn mời cậu về làm việc cho ông ấy. Ông ấy sẽ trả cho cậu một mức lương gấp mười lần so với hiện tại, một vị trí giám đốc công nghệ, và một căn nhà riêng. Ông Mạnh tin rằng, tài năng của cậu không nên bị lãng phí ở một công ty nhỏ như của Anh Tú."
Lời đề nghị của người đàn ông đó khiến Tuấn choáng váng. Cậu là một người trẻ, xuất thân nghèo khó, và những gì Ông Mạnh đưa ra là một giấc mơ mà cậu chưa bao giờ dám nghĩ tới. Cậu cảm thấy lòng mình xáo động. Một bên là sự trung thành và lòng biết ơn đối với Anh Tú, người đã cho cậu cơ hội. Một bên là sự cám dỗ của tiền bạc và quyền lực, một cơ hội để cậu có thể giúp đỡ gia đình.
Tuy nhiên, Tuấn không phải là một người tham lam. Cậu đã đến gặp Anh Tú, và với một vẻ mặt lo lắng, cậu đã kể lại toàn bộ câu chuyện.
"Anh Tú, em xin lỗi, em không nên nghe những lời đó. Nhưng em muốn anh biết, em sẽ không bao giờ rời bỏ anh," Tuấn nói, giọng nói run run.
Anh Tú lắng nghe một cách bình tĩnh. Anh không hề tức giận hay thất vọng. Anh biết rằng, đây là một thử thách, và lòng tin mà anh đã xây dựng bấy lâu nay sẽ được kiểm chứng.
"Tuấn, anh không hề tức giận. Anh rất vui vì em đã kể cho anh nghe," Anh Tú nói, đặt tay lên vai Tuấn. "Anh không thể hứa với em một mức lương khổng lồ ngay bây giờ. Nhưng anh có thể hứa với em một điều: Ở công ty này, em không chỉ là một nhân viên, mà còn là một người đồng sáng lập. Chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng một tương lai lớn mạnh. Anh tin vào em, và anh biết, em cũng tin vào anh."
Lời nói của Anh Tú đã chạm đến trái tim của Tuấn. Cậu nhớ lại những ngày đầu tiên, khi cậu chỉ là một cậu bé gầy gò, không ai tin tưởng. Anh Tú là người duy nhất đã nhìn thấy tài năng của cậu. Cậu đã quyết định.
"Anh Tú, em sẽ ở lại. Em không muốn tiền bạc, em muốn một tương lai mà chúng ta cùng nhau xây dựng," Tuấn nói, ánh mắt đầy sự kiên định.
Anh Tú mỉm cười. Anh biết rằng, mình đã chiến thắng. Chiến thắng này không phải là chiến thắng về tiền bạc hay quyền lực, mà là chiến thắng của lòng tin và sự trung thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com