Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Con Duong Phia Truoc

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P align=left></P>

<P>

<P><B>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>1</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>2</P><B>

<P align=left>Con đường phía trước (The Road Ahead) của Bill Gates</P></B>

<P align=left>L</P>ời nói đầu: Chúng ta đang chuẩn bị bước vào th

<P align=left>ế kỷ 21 với nhiều thay đổi lớn</P>

<P align=left>lao, v</P>ới những tiến bộ vượt bậc về khoa học kỹ thuật chưa t

<P align=left>ừng có trong lịch sử</P>

<P align=left>loài ng</P>ười, đặc biệt là 2 xu hướng căn bản: toàn cầu hoá nền kinh tế và toàn c

<P align=left>ầu</P>

<P align=left>hoá ngành CNTT.</P>

<P align=left>Riêng v</P>ề tin học, với tốc độ phát triển tính từng này, đã là một đề tài sôi đ

<P align=left>ộng</P>

<P align=left>trên th</P>ế giới. Hầu hết báo chí các nước ngày nào c

<P align=left>ũng đều ít nhiều đề cập đến</P>

<P align=left>l</P>ĩnh vực này. Không biết bao người đã từng hiểu biết sâu rộng, và cả hàng tri

<P align=left>ệu</P>

<P align=left>ng</P>ười chưa quen bi

<P align=left>ết với máy tính, đang tranh luận công khai về xa lộ thông tin</P>

<P align=left>này. Nhi</P>ều người vui mừng trước những thay đổi trọng đại đó, nhưng cũ

<P align=left>ng có</P>

<P align=left>không ít ng</P>ười băn khoăn, lo sợ: "Điều gì sẽ xảy đến với việc làm c

<P align=left>ủa chúng tôi?</P>

<P align=left>Li</P>ệu con người có thoát khỏi cái thế giới vật chất hàng ngày đ

<P align=left>ể sống bằng máy</P>

<P align=left>tính không?" Nh</P>ưng ở nước ta, xa lộ thông tin với đa số người vẫn là ch

<P align=left>ủ đề xa lạ.</P>

<P align=left>Cu</P>ốn sách The Road Ahead của Bill Gates, một nhân vật hàng đầu trên thế giớ

<P align=left>i</P>

<P align=left>trong l</P>ĩnh vực IT sẽ giúp các bạn tìm hiểu và chuẩn bị cho mình hành trang đ

<P align=left>ể</P>

<P align=left>b</P>ước vào kỷ nguyên mới với niềm tin vững chắc chúng ta sẽ theo kịp đà ti

<P align=left>ến</P>

<P align=left>chung c</P>

<P align=left>ủa nhân loại.</P>

<P align=left>Cu</P>ốn sách đề cập tới nhiều vấn đề liên quan thi

<P align=left>ết thực đến mọi mặt trong cuộc</P>

<P align=left>s</P>ống hành ngày của chúng ta, nêu lên những cơ h

<P align=left>ội chúng ta cần kịp thời nắm</P>

<P align=left>b</P>ắt, và những vấn đề mà mỗi một người trong chúng ta, mỗi dân tộc phải đươ

<P align=left>ng</P>

<P align=left>đ</P>ầu. Như lời Bill Gates, đây không phải là cuốn tự truyện, càng không phải là b

<P align=left>ản</P>

<P align=left>gi</P>ải trình về kỹ thuật, mà đề tài chủ yếu của nó là bàn về tương lai. B

<P align=left>ằng lối văn</P>

<P align=left>gi</P>ản dị và nghiêm túc, với cái nhìn lạc quan vốn có của một người đã đư

<P align=left>a hãng</P>

<P align=left>Microsoft thành m</P>ột trong những công ty thành công nh

<P align=left>ất thế giới, Bill Gates sẽ</P>

<P align=left>ch</P>ỉ ra cho chúng ta nền kỹ thuật đang xu

<P align=left>ất hiện của Thời đại Thông tin sẽ biến</P>

<P align=left>đ</P>ổi cuộc sống của mỗi chúng ta như thế nào. Trong L

<P align=left>ời tựa của cuốn sách, Bill</P>

<P align=left>Gates có nói :"... tôi c</P>ố gắng viết quyển sách này sao cho mọi ngư

<P align=left>ời đọc đều có</P>

<P align=left>th</P>ể dễ dàng hiểu được... Tôi hy vọng nó sẽ kích thích sự hiểu biết, tranh luận v

<P align=left>à</P>

<P align=left>nh</P>ững ý kiến sáng tạo về việc làm thế nào để chúng ta có thể tận dụng đư

<P align=left>ợc tất</P>

<P align=left>c</P>ả những gì chắc chắn sẽ diễn ra trong các thập niên t

<P align=left>ới !".</P><B>

<P align=left>Vài nét về cuốn sách "The Road Ahead"</P></B><I>

<P align=left>Năm 1995, Gates cùng với Nathan Myhrvold, kỹ sư trưởng của Microsoft và Peter</P>

<P align=left>Rinearson, trước cuốn The Road Ahead ( đã được dịch sang tiếng Việt với tựa đề</P>

<P align=left>Con đường phía trước) trình bày quan điểm về sự dẫn dắt xã hội bởi công nghệ</P>

<P align=left>thông tin.</P></I>

<P align=left>Đư</P>ợc phát hành tại Hoa Kỳ bởi nhà xuất bản Viking, tác phẩm này lọt v

<P align=left>ào danh</P>

<P align=left>sách các sách bán ch</P>ạy nhất (BestSeller) trên t

<P align=left>ờ New York Times trong tổng cộng</P>

<P align=left>18 tu</P>ần lễ (trong đó nó dữ vị trí số một suốt bảy tuần lễ liên tục). Ngo

<P align=left>ài ra còn</P>

<P align=left>đư</P>ợc xuất bản tại hơn 20 cuốc gia trong đó riêng Trung Quốc đã bán được hơ

<P align=left>n 40</P>

<P align=left>v</P>ạn bản. Năm 1996, trong khi triển khai lại hình ảnh Microsoft tr

<P align=left>ên Internet,</P>

<P align=left>Gates </P>đã hiệu đính trọn vẹn tác phẩm này đ

<P align=left>ể có thể phản ánh quan điểm của anh</P>

<P align=left>v</P>ề mạng tương tác, coi đó là cột mốc quan trọng trong lịch sử loài ngư

<P align=left>ời. Kỳ tái</P>

<P align=left>b</P>ản này lại là một thành công khác nữa. Gates đã hiến tặng toàn b

<P align=left>ộ lợi nhuận từ</P>

<P align=left>cu</P>ốn sách cho quỹ phi lợi nhuận nhằm giúp các giáo viên trên khắp thế giới đư

<P align=left>a</P>

<P align=left>máy tính vào l</P>ớp học của m

<P align=left>ình.</P>

<P align=left>Trong cu</P>ốn sách, ông viết một cách tin tưởng rằng mạng cơ s

<P align=left>ở hạ tầng số sẽ</P>

<P align=left>đư</P>ợc xây dựng kể cả mất đến 20 năm mới trở thành hiện thực. Số đông ngư

<P align=left>ời</P>

<P align=left>nghi ng</P>ờ những viễn cảnh tốt đẹp sẽ có trong tương lai nhưng trong cu

<P align=left>ốn sách</P>

<P align=left>Gates kh</P>ẳng định hy vọng đó là có thật và ông cố phác ra một cách cụ thể l

<P align=left>àm</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>3</P>

<P align=left>th</P>ế nào các cơ hội của chúng ta trong tương lai có thể mở rộng đư

<P align=left>ợc. Đối với</P>

<P align=left>nh</P>ững ngư

<P align=left>ời sợ những thay đổi từ những biến chuyển quan trọng, ông đảm bảo</P>

<P align=left>là dù nh</P>

<P align=left>ững sự trục trặc trong công việc thực tế sẽ xẩy ra, kết quả chủ yếu của</P>

<P align=left>nh</P>ững rối loạn này sẽ làm cho người dân giàu có hơn, được giáo dục kỹ càng hơ

<P align=left>n</P>

<P align=left>và có quy</P>ền hành hơ

<P align=left>n.</P>

<P align=left>M</P>ột số người có thể không đồng ý với những điều ông viết trong sách và đi

<P align=left>ều đó</P>

<P align=left>c</P>ũng rất bình thường đối với Gates, vì ông hy vọng sẽ có những cuộc bàn lu

<P align=left>ận</P>

<P align=left>h</P>ữu ích về việc làm sao chúng ta có thể lèo lái được tương lai qua nh

<P align=left>ững hiểm</P>

<P align=left>ho</P>ạ không lường trước đư

<P align=left>ợc.</P>

<P align=left>Th</P>ế còn vai trò c

<P align=left>ủa Microsoft? Một giả thuyết về cuộc cách mạng Microsoft. Trong</P>

<P align=left>sách, ông còn nói thêm, Microsoft không ch</P>ỉ không có bất kì m

<P align=left>ột lợi điểm đặc biệt</P>

<P align=left>nào mà còn b</P>ị cản trở vì sự cồng kềnh của cấu trúc công ty và vì mức độ li

<P align=left>ên</P>

<P align=left>quan v</P>ới thế giới máy tính để bàn hi

<P align=left>ện nay.</P>

<P align=left>Làm th</P>ế nào mà Microsoft có thể tránh được kết cục lỗi thời như

<P align=left>các công ty máy</P>

<P align=left>tính khác trong giai </P>đoạn kế tiếp ? Microsoft tiến hành hàng lo

<P align=left>ạt các giải pháp khi</P>

<P align=left>có s</P>ự cố, lôi theo tài năng và đem ảnh hưởng sức mạnh của công ty mình ra th

<P align=left>ị</P>

<P align=left>tr</P>ường khiến thị trường chấp nhận những sản phẩm mới để ngư

<P align=left>ời sử dụng có</P>

<P align=left>nh</P>ững hệ điều hành và

<P align=left>ứng dụng mới.</P><B>

<P align=left>Lời tựa</P></B>

<P align=left>Th</P>ời gian hai mươi năm qua là một cuộc phiêu lưu kỳ thú đối với tôi. Sự vi

<P align=left>ệc bắt</P>

<P align=left>đ</P>ầu vào một ngày khi, còn là sinh viên năm thứ hai, tôi cùng v

<P align=left>ới Paul Allen đang</P>

<P align=left>đ</P>ứng tại Quảng trường Harvard và nhìn chăm chú vào một bài viết về một d

<P align=left>àn</P>

<P align=left>máy </P>điện toán đăng trên t

<P align=left>ạp chí Popular Electronics. Trong khi chúng tôi đọc một</P>

<P align=left>cách say s</P>ưa bài báo về chiếc máy điện toán cá nhân thực sự đầu tiên đ

<P align=left>ó,chúng</P>

<P align=left>tôi ch</P>ưa biết rồi nó sẽ được sử dụng như thế nào, nhưng có đi

<P align=left>ều chúng tôi biết</P>

<P align=left>ch</P>ắc rằng nó sẽ thay đổi chúng tôi và cả thế giới máy điện toán, và chúng tôi đ

<P align=left>ã</P>

<P align=left>đ</P>úng. Cuộc cách mạng về máy điện toán cá nhân đã nổ ra và đã ảnh hư

<P align=left>ởng đến</P>

<P align=left>hàng tri</P>ệu con người. Nó đã dẫn dắt chúng ta đến những nơi mà trư

<P align=left>ớc đây chúng</P>

<P align=left>ta ch</P>ỉ mới tưởng tư

<P align=left>ợng thấy.</P>

<P align=left>Và t</P>ất cả chúng ta lại dấn thân vào một hành trình v

<P align=left>ĩ đại khác. Chúng ta cũng</P>

<P align=left>không bi</P>ết trắc rồi nó sẽ dẫn dắt đến đâu, nhưng chúng ta ch

<P align=left>ắc chắn rằng cuộc</P>

<P align=left>cách m</P>ạng này sẽ cuốn hút nhiều người hơn và s

<P align=left>ẽ dẫn dắt tất cả chúng ta đi xa</P>

<P align=left>h</P>ơ

<P align=left>n.</P>

<P align=left>Nh</P>ững thay đổi lớn lao sắp tới sẽ là cách con người liên l

<P align=left>ạc với nhau. Những lợi</P>

<P align=left>ích và các v</P>ấn đề nảy sinh trong cuộc cách mạng thông tin sắp diễn ra này s

<P align=left>ẽ lớn</P>

<P align=left>h</P>ơn rất nhiều so với những lợi ích mà cu

<P align=left>ộc cách mạng về máy điện toán cá nhân</P>

<P align=left>đ</P>ã mang l

<P align=left>ại.</P>

<P align=left>Không bao gi</P>ờ có một bản đồ đáng tin cậy cho một vùng đất chưa m

<P align=left>ột lần khai</P>

<P align=left>phá, nh</P>ưng chúng ta có thể học được những bài h

<P align=left>ọc quan trọng từ trong sự sáng</P>

<P align=left>t</P>ạo và phát tri

<P align=left>ển của nền công nghiệp điện toán cá nhân trị giá trị giá 120 tỷ mỹ</P>

<P align=left>kim này.</P>

<P align=left>Máy </P>điện toán cá nhân - bao g

<P align=left>ồm các phần cứng, những ứng dụng trong kinh</P>

<P align=left>doanh, các h</P>ệ thống trực tuyến,sự nối mạng Internet, thư đi

<P align=left>ện tử,các công cụ đa</P>

<P align=left>ph</P>ương tiện, công cụ sáng tác, và các trò chơi - là n

<P align=left>ền tảng cho cuộc cách mạng</P>

<P align=left>s</P>

<P align=left>ắp tới.</P>

<P align=left>Khi n</P>ền công nghiệp máy điện toán cá nhân còn phôi thai, các phương ti

<P align=left>ện thông</P>

<P align=left>tin </P>đại chúng ít chú ý đến những gì đang diễn ra của ngành kinh doanh m

<P align=left>ới mẻ</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>4</P>

<P align=left>này. Chúng tôi, nh</P>ững người đang bị máy điện toán và nh

<P align=left>ững khả năng đầy hứa</P>

<P align=left>h</P>ẹn của chúng mê hoặc, không họ được người ta biết tới ngoài gi

<P align=left>ới của chúng tôi</P>

<P align=left>ra, và ch</P>ắc chắn không được coi là một lớp người đại diện cho xu hư

<P align=left>ớng phát</P>

<P align=left>tri</P>ển mới

<P align=left>.</P>

<P align=left>Nh</P>ưng cuộc hành trình mới hướng tới cái gọi là xa lộ thông tin này là một đề t

<P align=left>ài</P>

<P align=left>vô t</P>ận cho các phương tiện thông tin đại chúng như truyền thanh, truyền h

<P align=left>ình,</P>

<P align=left>sách báo, t</P>ạp trí, hội nghị và quảng cáo. Trong những năm qua, đề tài này đ

<P align=left>ã</P>

<P align=left>t</P>ừng tạo nên niềm thích thú say mê cho cả bên trong lẫn b

<P align=left>ên ngoài ngành công</P>

<P align=left>nghi</P>ệp máy điện toán. niềm say mê đó không chỉ có ở trong các nước đ

<P align=left>ã phát</P>

<P align=left>tri</P>ển, nó thậm chí còn vượt ra ngoài phạm vi số đông những ngư

<P align=left>ời sử dụng máy</P>

<P align=left>đ</P>i

<P align=left>ện toán.</P>

<P align=left>Hàng ngàn ng</P>ười đã từng hiểu biết sâu rộng, và cả những người chưa quen bi

<P align=left>ết</P>

<P align=left>v</P>ới máy điện toán, đang tranh luân công khai về xa lộ thông tin này. S

<P align=left>ự hiểu lầm</P>

<P align=left>v</P>ề kỹ thuật này và những cạm bẫy có thể có của nó khiến tôi ngạc nhiên. M

<P align=left>ột số</P>

<P align=left>ng</P>ười nghĩ rằng xa lộ này-hay còn gọi là mạng lưới này- đơn giản chỉ là m

<P align=left>ạng</P>

<P align=left>Internet hi</P>ện có họăc khả năng phát cùng một lúc 500 kênh truyền hình như hi

<P align=left>ện</P>

<P align=left>nay. Nh</P>ững người khác thì hy v

<P align=left>ọng hoặc no sợ rằng nó sẽ tạo ra những chiếc máy</P>

<P align=left>đ</P>iện toán cũng thông minh như con người. Những phát triển đó sẽ tới, nhưng đ

<P align=left>ó</P>

<P align=left>không ph</P>ải là xa l

<P align=left>ộ.</P>

<P align=left>Cu</P>ộc cách mạng về thông tin liên lạc này ch

<P align=left>ỉ mới bắt đầu. Nó sẽ diễn ra trong</P>

<P align=left>kho</P>ảng vài ba thập liên, và sẽ cuốn hút vào nó nh

<P align=left>ững "ứng dụng" mới. Trong</P>

<P align=left>kho</P>ảng vài năm tới, các chính phủ, các công ty, và các cá nhân có thể sẽ đư

<P align=left>a ra</P>

<P align=left>nh</P>ững quyết định lớn lao. Chúng sẽ tác động lên cách mà xa l

<P align=left>ộ sẽ phát triển,</P>

<P align=left>ngoài ra còn nhi</P>ều lợi ích khác mà các quy

<P align=left>ết định đó sẽ mang lại. Điều tối quan</P>

<P align=left>tr</P>ọng là phải làm sao cho hầu hết mọi người-chứ không chỉ bao gồm các nh

<P align=left>à công</P>

<P align=left>ngh</P>ệ, hoặc những ngưới đã ở trong ngành công nghiệp máy điện toán

<P align=left>- tham gia</P>

<P align=left>vào cu</P>ộc tranh luận với đề tài là nền công nghệ này sẽ được định hình như th

<P align=left>ế</P>

<P align=left>nào. N</P>ếu thực hiện được điều đó thì xa lộ này s

<P align=left>ẽ phục vụ cho mục đích của những</P>

<P align=left>ng</P>ười sử dụng, và rồi nó sẽ nhận được sự chấp nhận rộng rãi và sẽ trở thành hi

<P align=left>ện</P>

<P align=left>th</P>

<P align=left>ực.</P>

<P align=left>Tôi vi</P>ết quyển sách này với mục đích là muốn góp phần vào cu

<P align=left>ộc tranh luận đó,</P>

<P align=left>và tôi hy v</P>ọng rằng nó sẽ góp phần hướng dẫn lộ trình cho chuy

<P align=left>ến đi sắp tới. Tôi</P>

<P align=left>th</P>ực hiện điều này v

<P align=left>ới đôi chút bối rối.</P>

<P align=left>T</P>ất cả chúng ta sẽ mỉm cười trước những tiên đoán trước đây mà nay nhìn l

<P align=left>ại</P>

<P align=left>th</P>ấy có phần ngớ ngẩn.Bạn có thể lật nhanh tạp chí cũ Popular Science v

<P align=left>à hãy</P>

<P align=left>đ</P>ọc về các tiện nghi như máy bay trực thăng gia đình, và năng lư

<P align=left>ợng hạt nhân với</P>

<P align=left>giá r</P>ẻ mạt. Lịch sử chứa đầy những tấm gương khá mỉa mai - một vị giáo sư

<P align=left>ở</P>

<P align=left>tr</P>ường đại học Oxford, người vào năm 1878, đã không còn coi đèn điện như

<P align=left>là</P>

<P align=left>m</P>ột công cụ phục vụ tuyên truyền, một viên chức của Mỹ phụ trách cơ

<P align=left>quan xét</P>

<P align=left>c</P>ấp bằng sang chế phát mình, người vào năm 1899 đã yêu cầu giải tán cơ

<P align=left>quan</P>

<P align=left>c</P>ủa ông ta bởi vì " tất cả những gì có thể phát minh đều dã đư

<P align=left>ợc phát minh hết</P>

<P align=left>r</P>ồi". Những điều tôi viết trong quyển sách này là nghiêm túc, dù vậy,mư

<P align=left>ời năm</P>

<P align=left>sau có th</P>ể nó không phải như thế. Những gì tôi nói mà đã xảy ra đúng như vậy s

<P align=left>ẽ</P>

<P align=left>đư</P>ợc coi là hiển nhiên; còn những điều đã không xảy ra sẽ được coi l

<P align=left>à khôi hài.</P>

<P align=left>Tôi tin t</P>ưởng đường hư

<P align=left>ớng sáng tạo của xa lộ sẽ chiếu rời, bằng nhiều cách khác</P>

<P align=left>nhau, vào l</P>

<P align=left>ịch sử của nền công nghiệp máy điện toán cá nhân. Tôi cũng kể đôi</P>

<P align=left>đ</P>iều về bản thân tôi, về ngôi nhà, và nh

<P align=left>ững câu chuyện của điện toán nói chung,</P>

<P align=left>đ</P>ể giải thích vài quan liệm và rút ra các bài h

<P align=left>ọc của quá khứ. Những ai mong đợi</P>

<P align=left>ở quyển sách n</P>ày như một quyển tự truyện hay một bản luận thuyết về những g

<P align=left>ì</P>

<P align=left>gi</P>ống như sự may mắn mà tôi đã tr

<P align=left>ải qua, sẽ thất vọng. Có lẽ, cho đến khi nghỉ</P>

<P align=left>h</P>ưu, tôi sẽ nghĩ đến chuyện đó. Còn đề tài của cuốn sách này chủ yếu bàn v

<P align=left>ề</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>5</P>

<P align=left>t</P>ương lai. Những ai mong đợi quyển sách này là một bản giải trình v

<P align=left>ề kỹ thuật</P>

<P align=left>c</P>ũng sẽ thất vọng. mọi người rồi sẽ phải liên quan tới xa lộ thông tin, và m

<P align=left>ọi</P>

<P align=left>ng</P>ười sẽ hiểu được những ứng dụng của nó. Vì thế cho lên, mục tiêu ngay t

<P align=left>ừ đầu</P>

<P align=left>c</P>ủa tôi là viết một quyển sách sao cho mọi người đọc đều có thể hiểu đư

<P align=left>ợc.</P>

<P align=left>Th</P>ời gian dành để suy nghĩ và viết quyển con đường phía trước này lâu hơn th

<P align=left>ời</P>

<P align=left>gian tôi d</P>ự tính nhiều. Quả thực,việc dự tính thời gian để viết quyển sách n

<P align=left>ày</P>

<P align=left>c</P>ũng khó chẳng kém gì việc đề ra trình tự phát triển một công trình so

<P align=left>ạn thảo</P>

<P align=left>ph</P>ần mềm đồ sộ vậy. Trước đây,tôi thích viết diễn văn và lúc đó tôi ngh

<P align=left>ĩ một</P>

<P align=left>cách ngây th</P>ơ rằng vi

<P align=left>ết một cuốn sách cũng giống vậy thôi. Sai lầm trong suy</P>

<P align=left>ngh</P>ĩ của tôi cũng tương tự như sai lầm của những ngư

<P align=left>ời phát triển phải tốn thời</P>

<P align=left>gian lâu h</P>ơn gấp mười lần, và viết nó ra thì phức tạp hơn gấp hàng trăm l

<P align=left>ần. Lẽ</P>

<P align=left>ra tôi ph</P>ải biết điều đó sớm hơn. Để hoàn thành quyển sách này,tôi đã ph

<P align=left>ải nghỉ</P>

<P align=left>phép và nh</P>ốt mình trong căn phòng mùa hè cùng v

<P align=left>ới chiếc máy điện toán cá</P>

<P align=left>nhân c</P>

<P align=left>ủa tôi.</P>

<P align=left>Và bây gi</P>ờ thì nó đây r

<P align=left>ồi. Tôi hy vọng rằng nó sẽ kích thích sự hiểu biết, tranh</P>

<P align=left>lu</P>ận và những ý kiến sáng tạo và việc làm như thế nào đ

<P align=left>ể chúng ta có thể tận</P>

<P align=left>d</P>ụng được tất cả những gì chắc chắn sẽ diễn ra trong thập niên t

<P align=left>ới.</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>6</P><B>

<P align=left>Chương 1. Một cuộc cách mạng bắt đầu</P></B>

<P align=left>Tôi vi</P>ết chương trình phần mềm đầu tiên lúc tôi 13 tuổi. Đó là ph

<P align=left>ần mềm cho một</P>

<P align=left>trò ch</P>ơi, Chiếc máy điện toán tôi sử dụng lúc đó là m

<P align=left>ột chiếc máy khổng lồ, rất</P>

<P align=left>c</P>ồng kềnh, chậm chạp nhưng h

<P align=left>ết sức thú vị.</P>

<P align=left>Th</P>ả cho một lũ nhóc tì tha hồ nghịch ngợm, quậy phá trên máy điện toán l

<P align=left>à ý</P>

<P align=left>ngh</P>ĩ của các 'di phước' ở Lakeside, đó là một trường tư tôi đã theo h

<P align=left>ọc thuở thiếu</P>

<P align=left>th</P>ời.Các "di phước " đã quyết định đi lục từ các cửa hàng đ

<P align=left>ồng nát những thứ có</P>

<P align=left>th</P>ể dùng được để lắp ráp một thiết bị trạm nối (terminal) và thuê gi

<P align=left>ờ một máy</P>

<P align=left>đ</P>i

<P align=left>ện toán cho học sinh sử dụng. Để cho hoc sinh sử dụng một máy điện toán</P>

<P align=left>trong nh</P>ững năm cuối thập niên 60 là một sự lựa chọn khá ngạc nhiên

<P align=left>ở Seattle</P>

<P align=left>vào th</P>ời đó - và đồng thời cũng là điều mà tôi sẽ luôn luôn biết ơ

<P align=left>n.</P>

<P align=left>Tr</P>ạm nối của máy điện toán đó không có màn hình. Để có thể chơi đư

<P align=left>ợc, chúng</P>

<P align=left>tôi th</P>ể hiện các bước đi trên một bàn phím giống như một chiếc máy chữ và ng

<P align=left>ồi</P>

<P align=left>chung quanh ch</P>ờ đợi cho đến khi kết quả xuất hiên trên giấy cùa một máy in đ

<P align=left>ã</P>

<P align=left>quá c</P>ọc cạnh rồi. Khi đó, chúng tôi lao đến để xem ai là ngư

<P align=left>ời thắng cuộc hoặc</P>

<P align=left>quy</P>ết định các bước đi kế tiếp. Trò chơi tic-tac-toe, mà mỗi lần chơi ph

<P align=left>ải mất</P>

<P align=left>kho</P>ảng 30 ngày cùng với giấy và bút chì sẵn sàng trong tay, ng

<P align=left>ốn gần hết thời</P>

<P align=left>gian </P>ăn trưa của chúng tôi. Nhưng đâu có ai phàn nàn gì. Có một cái gì đó th

<P align=left>ật</P>

<P align=left>tuy</P>ệt vời về chiếc máy n

<P align=left>ày.</P>

<P align=left>Sau </P>đó tôi mới hiểu ra rằng một phần của sự cuốn hút đó chính là chi

<P align=left>ếc máy đồ</P>

<P align=left>s</P>ộ, khá tốn kém và là của người lớn kia, thế mà chúng tôi, nh

<P align=left>ững cậu nhóc, lại</P>

<P align=left>đ</P>iều khiển dược. Chúng tôi còn quá nhỏ để có thể tạo ra những trò chơi ph

<P align=left>ức tạp</P>

<P align=left>h</P>ơn, nhưng chúng tôi có thể ra lệnh cho cổ máy đồ sộ này và nó luôn luôn ch

<P align=left>ấp</P>

<P align=left>hành t</P>ốt. Máy điện toán thật là tuyệt vời bởi vì khi làm vi

<P align=left>ệc với chúng, bạn có</P>

<P align=left>ngay </P>được kết quả và nó cho bạn biết chương trình c

<P align=left>ủa bạn lập có đúng không.</P>

<P align=left>Nó có th</P>ể phát trở lại cho bạn các phản hồi mà bạn không thể nào có đư

<P align=left>ợc từ rất</P>

<P align=left>nhi</P>ều loại máy móc khác. Đó chính là sự bắt đầu cùa niền say mê c

<P align=left>ủa tôi đối với</P>

<P align=left>ph</P>ần mềm. Sự phản hồi của một chương trình càng đơn giản lại càng đ

<P align=left>ặc biệt</P>

<P align=left>chính xác. Và cho </P>đến tận ngày nay tôi lập trình đúng thì máy s

<P align=left>ẽ, trong mọi lúc,</P>

<P align=left>cho k</P>ết quả hết sức hoàn hảo như tôi đã ra l

<P align=left>ệnh.</P>

<P align=left>Khi các b</P>ạn tôi và tôi lấy đư

<P align=left>ợc niềm tin, chúng tôi bắt đầu khai thác, đẩy nhanh</P>

<P align=left>t</P>ốc độ của những gì có thể được và cải tiến các trò chơi ngày một khó hơn. M

<P align=left>ột</P>

<P align=left>ng</P>ười bạn tại Lakeside phát triển một chương trong BASIC thể theo vở kịc

<P align=left>h</P>

<P align=left>Monopoly. BASIC - là các ký t</P>ự đầu của cac chữ ; Beginner s All

<P align=left>-purpose</P>

<P align=left>Symbolic Instruction Code -B</P>ộ mã chỉ thị đa dụng cho những người mới học - nh

<P align=left>ư</P>

<P align=left>chính tên c</P>ủa nó đã gợi ý,là một ngôn ngữ lập trình dễ học mà chúng tôi đã s

<P align=left>ử</P>

<P align=left>d</P>ụng để phát triển không ngừng các chương trình phức tạp. Anh bạn đó h

<P align=left>ình</P>

<P align=left>dung ra cách làm th</P>ế nào cho máy điện toán có thể chơi hàng trăm trò chơi v

<P align=left>ới</P>

<P align=left>t</P>ốc độ thực sự nhanh. Chúng tôi muốn khám phá ra chiến lược nào là nh

<P align=left>ững</P>

<P align=left>chi</P>ến lược tốt nhất. Và thế l

<P align=left>à - tách-tách,tach, tách-tách tách-máy báo cho chúng</P>

<P align=left>tôi k</P>

<P align=left>ết quả.</P>

<P align=left>T</P>ất nhiên, trong những ngày đó chúng tôi chỉ chơi những trò chơi ng

<P align=left>ớ ngẩn.</P>

<P align=left>Nh</P>ưng món đồ chơi mà chúng tôi có trên thực tế đã trở thành nhiều đồ chơ

<P align=left>i khác</P>

<P align=left>nhau. Trong suy ngh</P>ĩ của nhiều người ở trường lúc bấy giờ, chúng tôi đã trở n

<P align=left>ên</P>

<P align=left>g</P>ắn bó chặt chẽ với chiếc máy điện toán và ngược lại. Một giáo viên đã yêu c

<P align=left>ầu</P>

<P align=left>tôi giúp d</P>ạy môn lập trình với đề nghị đó. Nhưng khi tôi dẫn đầu trong trò chơ

<P align=left>i hài</P>

<P align=left>k</P>ịch đen (Blackcomedy),thì đã có sự xì xào " Tại sao người ta lại chọn anh

<P align=left>chàng</P>

<P align=left>đ</P>i

<P align=left>ện toán đó nhỉ ?.</P>

<P align=left>Hình nh</P>ư tất cả thế hệ chúng tôi, trên toàn thế giới, đều đã mang theo nh

<P align=left>ững</P>

<P align=left>món </P>đồ chơi ưa thích nhất vào tuổi trưởng thành. Bằng cách như v

<P align=left>ậy, chúng tôi</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>7</P>

<P align=left>đ</P>ã khơi ngòi cho một cuộc ccách mạng, và ngày nay, máy điện toán đã có m

<P align=left>ặt ở</P>

<P align=left>h</P>ầu khắp mọi nơi, trong các công sở và cả trong gia đ

<P align=left>ình.</P>

<P align=left>Máy </P>điện toán đã được thu nhỏ về kích thước nhưng cường độ làm việc lớn hơ

<P align=left>n</P>

<P align=left>nhi</P>ều, và giá cả cũng giảm một cách nhanh chóng. Và, t

<P align=left>ất cả đều diễn ra khá</P>

<P align=left>nhanh. Không ph</P>ải nhanh như tôi đã từng nghĩ, nhưng như vậy cũng đ

<P align=left>ã là khá</P>

<P align=left>nhanh r</P>

<P align=left>ồi. Những con bỏ điện tử rẻ tiền xuất hiện trong máy móc, trong các loại</P>

<P align=left>đ</P>ồng hồ đeo tay, trong máy fax,rv cầu thang máy,trong bơm xăng d

<P align=left>ầu, trong</P>

<P align=left>máy </P>ảnh, bình thuỷ,máy bán hàng tự động, trong các thiết bị chống trộm cắp, v

<P align=left>à</P>

<P align=left>th</P>ậm chí trong các bưu ảnh biết nói. Học sinh ngày nay th

<P align=left>ực hiện những điều</P>

<P align=left>tuy</P>ệt vời trên các máy điện toán với kích thước không lớn hơ

<P align=left>n sách giáo khoa là</P>

<P align=left>m</P>ấy nhưng công suất vượt xa các máy điện toán lớn nhất của thế hệ trư

<P align=left>ớc.</P>

<P align=left>Và hi</P>ện nay giá máy điện toán đã giảm một cách đáng kinh ngạc và chúng đ

<P align=left>ã</P>

<P align=left>ng</P>ự trị trong mọi mặt của đời sống, chúng ta hiện đang đứng trên b

<P align=left>ờ của một</P>

<P align=left>cu</P>ộc cách mạng khoa học kỹ thuật khác. Cuộc cách mạng này sẽ l

<P align=left>àm cho các</P>

<P align=left>công c</P>ụ về thông tin liên lạc rẻ một cách chưa từng có trong l

<P align=left>ịch sử, tất cả máy</P>

<P align=left>đ</P>iện toán sẽ nối lại để liên lạc với chúng ta và vì chúng ta. Khi đư

<P align=left>ợc nối mạng</P>

<P align=left>trên toàn c</P>ầu, chúng sẽ hình thành một mạng lưới, cái mà hiện nay ngư

<P align=left>ời ta gọi</P>

<P align=left>là xa l</P>ộ thông tin. Mạng Internet hiện nay là công cụ tiền trạm tr

<P align=left>ực tiếp của xa lộ</P>

<P align=left>thông tin, </P>đó là m

<P align=left>ột loại các máy điện toán , sử dụng kỹ thuật hiện đại để nối</P>

<P align=left>m</P>ạng lại với nhau và trao đ

<P align=left>ổi thông tin cho nhau.</P>

<P align=left>"Vi</P>ệc tiếp cận và sử dụng mạng lưới mới đó ra sao, cũng như triển vọng và nh

<P align=left>ững</P>

<P align=left>nguy hi</P>ểm của nó như thế nào là đề tài của quyển sách n

<P align=left>ày".</P>

<P align=left>T</P>ất cả những gì s

<P align=left>ắp sửa xảy ra đều rất thú vị. Khi tôi 19 tuổi, tôi suy nghĩ về</P>

<P align=left>t</P>ương lai, định hư

<P align=left>ớng nghề nghiệp của tôi</P>

<P align=left>theo nh</P>ững điều tôi đã suy nghĩ và kết quả là tôi đúng. Nhưng v

<P align=left>ị trí của Bill Gates</P>

<P align=left>ngày nay. Th</P>ời trước, tôi chẳng những có lòng tự tin của một thiếu ni

<P align=left>ên thông</P>

<P align=left>minh mà còn không h</P>ọ bị một ai để ý, theo dõi,và n

<P align=left>ếu tôi có thất bại, cũng chẳng</P>

<P align=left>h</P>ọ gì. Còn hiện nay, vị trí của tôi là vị trí của một hãng đi

<P align=left>ện toán không lồ của</P>

<P align=left>cu</P>ối thế kỷ 20 nhưng tôi hy vọng tôi rút ra được những bài h

<P align=left>ọc từ đó.</P>

<P align=left>Đ</P>ã có một lần tôi nghĩ rằng tôi có thể sẽ theo học kinh tế học tại một trư

<P align=left>ờng cao</P>

<P align=left>đ</P>ẳng nào đó. Sau đó,tôi lại nghĩ rằng với toàn bộ kinh nghiệm tôi thu lượm đư

<P align=left>ợc</P>

<P align=left>t</P>ừ nên công nghiệp điện toán vốn đã là một loạt những bài h

<P align=left>ọc về kinh tế học</P>

<P align=left>r</P>ồi.Tôi đã nhận ra hiệu quả ban đầu của các mô hình kinh doanh cứng rắn v

<P align=left>à mô</P>

<P align=left>hình xo</P>ắn ốc tích cực. Tôi quan sát cách mà các tiêu chu

<P align=left>ẩn công nghiệp tiến</P>

<P align=left>tri</P>ển.Tôi chứng kiến tầm mức quan trọng của tính tưong thích trong k

<P align=left>ỹ thuật của</P>

<P align=left>s</P>ự phản hồi, và của sự không ngừng sáng tạo ra cái mới. Và tôi ngh

<P align=left>ĩ rằng, cuối</P>

<P align=left>cùng, chúng ta s</P>ẽ có dịp chứng kiến thị trường lý tư

<P align=left>ởng của Adam Smith trở</P>

<P align=left>thành hi</P>ện thực, tôi hình dung tác đ

<P align=left>ộng có thể xảy ra của việc giá máy điện toán</P>

<P align=left>h</P>ạ thấp." Một máy điện toán trên mỗi bàn làm việc và trong mỗi gia đình" đã tr

<P align=left>ở</P>

<P align=left>thành s</P>ứ mạng hàng đầu của Hãng Microsoft, và chúng tôi đang ra sức làm vi

<P align=left>ệc</P>

<P align=left>đ</P>ể biến điều đó thành hiện thực. Bây giờ các máy điện toán đang đư

<P align=left>ợc nối mạng</P>

<P align=left>v</P>ới nhau, và chúng tôi đang xây dựng phần mềm -t

<P align=left>ức phần ra lệnh cho phần</P>

<P align=left>c</P>

<P align=left>ứng của máy điện</P>

<P align=left>toán nh</P>ững gì cần phải làm - để giúp cho tưng cá nhân có th

<P align=left>ể khai thác các lợi ích</P>

<P align=left>c</P>ủa uy lực thông tin liên lạc nối mạng này. Thật khó có thể tiên đ

<P align=left>oán chính xác</P>

<P align=left>r</P>ồi đây người ta sẽ sử dụng mạng lưới đó như thế nào. Chúng ta sẽ liên l

<P align=left>ạc với nó</P>

<P align=left>thông qua r</P>ất nhiều phương ti

<P align=left>ện khác nhau,bao gồm một số giống dạng máy</P>

<P align=left>truy</P>ền hình,s

<P align=left>ố khác giống máy điện toán cá nhân, số khác lại sẽ giống máy điện</P>

<P align=left>tho</P>ại,và số khác nữa sẽ giống như một cái ví, Và bên trong mỗi hình dạng đó l

<P align=left>à</P>

<P align=left>m</P>ột máy điện toán cực mạnh, được nối một cách vô hình với hàng tri

<P align=left>ệu máy điện</P>

<P align=left>toán khác.</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>8</P>

<P align=left>R</P>ồi sẽ có một ngày không xa lắm, khi bạn có thể tiến hành công vi

<P align=left>ệc kinh doanh,</P>

<P align=left>th</P>ực hiện các cuộc nghiên cứu, khám phá thế giới và các nền văn hoá của n

<P align=left>ó,</P>

<P align=left>xem b</P>ất cứ một dạ hội lớn nào, kết bạn với nhau, gửi những tấm ảnh của m

<P align=left>ình</P>

<P align=left>cho ng</P>ười thân ở xa mà không cần phải rời khỏi bàn làm vi

<P align=left>ệc. Bạn cũng sẽ không</P>

<P align=left>ph</P>ải để mạng lưới đó ở lại cơ quan hay trường học. Nó sẽ chẳng khác gì nh

<P align=left>ững</P>

<P align=left>th</P>ứ khác bạn hiện đang mang theo. Nó sẽ là hộ chiếu cho bạn đi vào m

<P align=left>ột cuộc</P>

<P align=left>s</P>

<P align=left>ống mới.</P>

<P align=left>Kinh nghi</P>ệm ban đầu là những kinh nghiệm cá nhân mà không mang tính ch

<P align=left>ất</P>

<P align=left>trung gian. S</P>ẽ không có ai nhân dự án ngân hàng sự tiến bộ tư

<P align=left>ớc đi của bạn niềm</P>

<P align=left>thích thú </P>được nằm trên bãi biển, được đi dạo chơi trong rừng, đư

<P align=left>ợc xem một vở</P>

<P align=left>hài k</P>ịch, hoặc đi mua sắm ở một chợ trời. Nhưng kinh nghiệm ban đầu, như

<P align=left>ng</P>

<P align=left>ngay t</P>ừ khi chúng ta bước chân đứng vào hàng là chúng ta luôn suy nghĩ

<P align=left>tìm cách</P>

<P align=left>đ</P>ể tránh phải xếp hàng l

<P align=left>ần sau.</P>

<P align=left>Nhân lo</P>ại đã đạt được biết bao nhiêu tiến bộ bởi vì người ta luôn luôn t

<P align=left>ìm cách</P>

<P align=left>sáng t</P>ạo ra những công cụ tốt hơn. Các công c

<P align=left>ụ cầm tay đẩy nhanh tiến độ công</P>

<P align=left>vi</P>ệc và giảm bớt sức lao động nặng nhọc của con người: cái cày và chi

<P align=left>ếc bánh xe,</P>

<P align=left>cái c</P>ần cẩu và chiếc xe ủi, tăng sức lực làm việc của những ngư

<P align=left>ời sử dụng nó.</P>

<P align=left>Các công c</P>ụ thông tin là vật trung gian tượng trưng, chúng mở rộng trí thức hơ

<P align=left>n</P>

<P align=left>và t</P>ăng cường cơ bắp của những ngư

<P align=left>ời sử dụng chúng. Bạn đang thu nhận kinh</P>

<P align=left>nghi</P>ệm trung gian trong khi đọc cuốn sách này: Chúng ta thực hiện không

<P align=left>ở</P>

<P align=left>trong cùng m</P>ột căn phòng, nhưng bạn vẫn có thể nhận biết tôi đang suy nghĩ g

<P align=left>ì.</P>

<P align=left>Hi</P>ện nay, có biết bao công việc đang cần có sự quyết định và kiến thức, và vì v

<P align=left>ậy</P>

<P align=left>các các công c</P>ụ thông tin đã và sẽ tiếp tục là trung tâm điểm của những nh

<P align=left>à phát</P>

<P align=left>minh. C</P>ũng giống như bất cứ một nội dung văn bản nào đều có thể đư

<P align=left>ợc thể hiện</P>

<P align=left>b</P>ằng cách sắp xếp các chữ lại với nhau, các công cụ này cho phép t

<P align=left>ất cả các loại</P>

<P align=left>thông tin </P>được thể hiện dưới dạng số, theo mô hình xung điện mà máy đi

<P align=left>ện toán</P>

<P align=left>d</P>ễ dàng thính ứng. Ngày nay, thế giới đã có trên 100 tri

<P align=left>ệu máy điện toán sử dụng</P>

<P align=left>v</P>ới mục đích là để sử lý thông tin. Chúng ta giúp chúng ta trong việc lưu trữ v

<P align=left>à</P>

<P align=left>truy</P>ền các thông tin được thể hiện dưới dạng số một cách dễ dàng hơn nhi

<P align=left>ều,</P>

<P align=left>nh</P>ưng trong tương lai không xa, chúng ta sẽ giúp chúng ta thâm nhập vào h

<P align=left>ầu</P>

<P align=left>nh</P>ư bất cứ nguồn thông tin nào trên th

<P align=left>ế giới.</P>

<P align=left>T</P>ại Mỹ, việc nối tất cả máy điện toán lại với nhau đã đư

<P align=left>ợc sánh ngang với một</P>

<P align=left>công trình </P>đồ sộ khác: đó là công trình hệ thống các xa lộ liên t

<P align=left>ỉnh bắt đầu từ thời</P>

<P align=left>Eisenhower. </P>Đó cũng là lý do giải thích vì sao mạng lưới mới này lại mang cái t

<P align=left>ên</P>

<P align=left>"siêu xa l</P>ộ thông tin". Tên gọi này đã được đại chúng hoá bởi cựu Thư

<P align=left>ợng nghị sĩ</P>

<P align=left>Al Gore (hi</P>ện nay là Phó Tổng Thống Hoa Kỳ)- mà thân phụ ông là ngư

<P align=left>ời bảo trợ</P>

<P align=left>cho b</P>ộ luật 1956 về Dự án các công trình xa l

<P align=left>ộ.</P>

<P align=left>Dù v</P>ậy,ẩn nghĩa các từ xa lộ vẫn chưa thật hoàn toàn đúng. Nó gợi l

<P align=left>ên trong trí</P>

<P align=left>b</P>ạn cảnh vật và địa lý của một vùng nào đó, một khoảng cách giữa hai điểm m

<P align=left>à</P>

<P align=left>b</P>ạn phải đi qua. Nhưng th

<P align=left>ực ra, một trong những khía cạnh nổi bật của công</P>

<P align=left>ngh</P>ệ thông tin liên lạc mới này là nó triệt tiêu khoảng cách. người mà bạn li

<P align=left>ên</P>

<P align=left>l</P>ạc, dù ở ngay căn phòng bên cạnh, hay ở một châu lục khác, đều không th

<P align=left>ành</P>

<P align=left>v</P>ấn đề, bởi mạng lưới trung gian cao này không bị cản trở bởi chiều dài tính b

<P align=left>ằng</P>

<P align=left>d</P>

<P align=left>ặm hay cây số.</P>

<P align=left>T</P>ừ "xa lộ"cũng còn gợi lên một ý là mọi người đều đang đi trên cung m

<P align=left>ột con</P>

<P align=left>đư</P>ờng. Mạng lưới mới này, đúng hơn là nó giống như hàng loạt các con đư

<P align=left>ờng,</P>

<P align=left>n</P>ơi mọi người có thể làm bất cứ điều gì thích h

<P align=left>ợp với suy nghĩ của anh ta.Một ý</P>

<P align=left>khác mà t</P>ừ xa lộ gợi lên là nó phải do chính phủ xây dựng lên, và tôi ngh

<P align=left>ĩ điều đó</P>

<P align=left>không </P>đúng tai hầu hết các nước trên thế giới. Nhưng thực chất của ẩn dụ đó l

<P align=left>à</P>

<P align=left>nó nh</P>ấn mạnh đến hạ tầng cơ sở của công trình chứ không phải là nh

<P align=left>ững ứng</P>

<P align=left>d</P>ụng của công trình. Tại hãng Microsoft, chúng tôi dùng nhóm t

<P align=left>ừ "thông tin ngay</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>9</P>

<P align=left>ở tr</P>ên đ

<P align=left>ầu ngón tay của bạn", nhóm từ đó nhấn mạnh ý nghĩa về lợi ích nhiều</P>

<P align=left>h</P>ơn là mạng lưới. Một từ mang nghĩa ẩn dụ khác mà tôi nghĩ là nó gần gũi hơn đ

<P align=left>ể</P>

<P align=left>m</P>ưu tả hàng loạt các hoạt động sắp sửa diễn ra, đó là nhóm từ thị trư

<P align=left>ờng tổng</P>

<P align=left>h</P>ợp. Thị trường,nơi diễn ra các hoạt động buôn bán thượng vàng h

<P align=left>ạ cám, chủ yếu</P>

<P align=left>dành cho xã h</P>ội loài người, và tôi tin rằng thị trường mới này cuối cùng s

<P align=left>ẽ trở</P>

<P align=left>thành trung tâm bách hoá th</P>ế giới. Nó sẽ là nơi chúng ta sẽ mua, bán, đầu tư

<P align=left>,</P>

<P align=left>m</P>ặc cả, tranh luận, gặp gỡ, và dạo chơi. Khi b

<P align=left>ạn chỉ nghe nhóm từ "xa lộ thông</P>

<P align=left>tin"ch</P>ứ không nhìn thấy con đường, bạn hình dung ra một nơi h

<P align=left>ọp trợ hoặc một</P>

<P align=left>n</P>ơi trao đổi hàng hoá. hãy hình dung về sự ồn ào, náo nhiệt của thị trư

<P align=left>ờng chứng</P>

<P align=left>khoáng New York ho</P>ặc một cái trợ của nông dân, hay một hiệu sách đông ngư

<P align=left>ời,</P>

<P align=left>t</P>ất cả đang tìm kiếm thông tin có ích cho mình. T

<P align=left>ất cả mọi trạng thái hoạt động</P>

<P align=left>c</P>ủa con người, từ các thương vụ hàng tỷ đô la tới các vụ ve vãn, tán t

<P align=left>ỉnh lẫn nhau</P>

<P align=left>đ</P>ều diễn ra trên xa lộ. Nhiều thương vụ liên quan đến tiền bạc đư

<P align=left>ợc thanh toán</P>

<P align=left>b</P>ằng tiền dư

<P align=left>ới dạng số chứ không phải bằng tiền tệ thật. Thông tin dạng số của</P>

<P align=left>t</P>

<P align=left>ất cả mọi thứ, không phải chí có tiền, sẽ thông qua sự trao đôi trung gian mới</P>

<P align=left>c</P>ủa thị trường n

<P align=left>ày.</P>

<P align=left>Th</P>ị trường thông tin toàn cầu sẽ là một công trình khổng lồ và s

<P align=left>ẽ kết hợp tất cả</P>

<P align=left>các ph</P>ương tiện khác nhau. trên bình diện thực tế, công trình đó s

<P align=left>ẽ giúp cho bạn</P>

<P align=left>có s</P>ự lựa chọn rộng rãi đối với tất cả mọi thứ, bao gồm cả việc bạn kiếm sống v

<P align=left>à</P>

<P align=left>đ</P>ầu tư như thế nào, bạn sẽ mua sắm những gì và bạn sẽ phải trả bao nhi

<P align=left>êu cho</P>

<P align=left>nh</P>ững thứ đó, bạn của bạn sẽ là những ai và bạn sẽ sử dụng bao nhiêu th

<P align=left>ời gian</P>

<P align=left>cho bè b</P>ạn, và đâu sẽ là nơi an toàn để cho bạn và gia đình bạn sống. Môi trư

<P align=left>ờng</P>

<P align=left>làm vi</P>ệc của bạn và ý nghĩa của bạn về điều gọi là "được giáo dục" cũng s

<P align=left>ẽ thay</P>

<P align=left>đ</P>ổi gần như không nhận thấy được. Ý thức về tính đồng nhất, về bạn là ai và b

<P align=left>ạn</P>

<P align=left>thu</P>ộc về đâu, sẽ được mở rộng ra đáng kể. Tóm lại,hầu như t

<P align=left>ất cả mọi việc rồi sẽ</P>

<P align=left>đư</P>

<P align=left>ợc thực hiện khác đi. tôi không mong đợi những điều đó sẽ sảy ra trong nay</P>

<P align=left>mai, và tôi hi</P>ện đang làm tất cả những gì có thể được để thúc đẩy cho quá tr

<P align=left>ình</P>

<P align=left>đ</P>ó x

<P align=left>ảy ra.</P>

<P align=left>B</P>ạn không chắc là bạn sẽ tin vào điều này? Hay bạn muốn tin vào nó? Có l

<P align=left>ẽ bạn</P>

<P align=left>s</P>ẽ từ chối tham gia.Người ta nói chung, thường làm những việc khi có một v

<P align=left>ài</P>

<P align=left>công ngh</P>ệ mới đe doạ sẽ thay đổi những gì họ đã quen thuộc và c

<P align=left>ảm thấy thoải</P>

<P align=left>mái v</P>ới chúng. Trước hết, xe đạp, một vật đã xuất hiện kỳ cục; xe hơi, m

<P align=left>ột kẻ</P>

<P align=left>sâm nh</P>ập quá ồn ào; máy tính bờ túi, một mối đe doạ việc học toán học; v

<P align=left>à</P>

<P align=left>radio, s</P>ự kết thúc của quá trình đ

<P align=left>ọc viết.</P>

<P align=left>Nh</P>ưng rồi qua thời gian, những máy móc đó đi vào trong đời sống hàng ngày c

<P align=left>ủa</P>

<P align=left>b</P>ạn, bới chúng mang tới sự tiện lợi và tiết kiệm sức lao động, và chúng c

<P align=left>ũng đồng</P>

<P align=left>th</P>ời khuyến khích bạn đi vào nh

<P align=left>ững đỉnh cao sáng tạo mới. Chúng ta hoan</P>

<P align=left>nghênh </P>đón mừng chúng. Chúng nhận được sự tin cậy và có mặt bên c

<P align=left>ạnh các</P>

<P align=left>công c</P>ụ khác của chúng ta. Một thế hệ mới trưởng thành cùng v

<P align=left>ới chúng, thay đổi</P>

<P align=left>và nhân tính hoá chúng. Tóm l</P>ại, chơi cùng v

<P align=left>ới chúng.</P>

<P align=left>Đ</P>iện thoại là một bước tiến lớn lao trong thông tin hai chiều. Nhưng lúc m

<P align=left>ới ra</P>

<P align=left>đ</P>ời, nó bị lên án là vật gây phiền toái. ngư

<P align=left>ời ta cảm thấy khó chịu, cảm thấy bất</P>

<P align=left>ti</P>ện với kẻ thâm nhập mới vào trong gia đình họ. Dù vậy, dần dà con ngươi nh

<P align=left>ận</P>

<P align=left>ra r</P>ằng họ chẳng những có thêm một công cụ mới và họ còn học được cách li

<P align=left>ên</P>

<P align=left>l</P>ạc mới. Một câu chuyện phếm trên điện thoại không đư

<P align=left>ợc lâu hoặc trang trọng</P>

<P align=left>b</P>ằng một cuộc đàm thoại trực diện. ngoài chuyện chưa quen ra, đ

<P align=left>ối với nhiều</P>

<P align=left>ng</P>ười, nó là công cụ không hữu hiệu. Trư

<P align=left>ớc khi điện thoại ra đời, muốn thực hiện</P>

<P align=left>b</P>ất cứ một cuộc nói chuyện nào, ngư

<P align=left>ời ta phải mất chọn một buổi chiều hoặc một</P>

<P align=left>bu</P>ổi tối để đi thăm và có thể là một bữa cơm n

<P align=left>ữa. Một khi điện thoại có mặt ở</P>

<P align=left>h</P>ầu khắp các trụ sở làm việc và gia đình, ngư

<P align=left>ời ta sáng tạo cách để tận dụng đặt</P>

<P align=left>tính </P>độc nhất vô nhị của phương tiện liên lạc này. và khi đi

<P align=left>ều đó phát triển dộng</P>

<P align=left>ra, các cách th</P>

<P align=left>ể hiện đặc biệt của nó,các mánh khoé,các nghi thức văn hoá của</P>

<P align=left>nó phát tri</P>ển theo. Trong khi tôi đang viết quyển sách này, một hình thức liên l

<P align=left>ạc</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>10</P>

<P align=left>m</P>ới-thư điện từ còn gọi là E-Mail- đang diễn ra theo quá trình tương t

<P align=left>ự: thiết lập</P>

<P align=left>nên các qui ch</P>ế và tập tục riêng c

<P align=left>ủa nó.</P>

<P align=left>Antoine de Saint-Exupesry, m</P>ột phi công đồng thời là nhà văn ngư

<P align=left>ời pháp, viết</P>

<P align=left>trong cu</P>ốn hồi ký Gió, cát và các vì tinh tú, vào năm 1939, dần dà, chi

<P align=left>ếc máy</P>

<P align=left>đ</P>iện thoại sẽ trở thành m

<P align=left>ột phần trong cuộc sống của nhân loại.</P>

<P align=left>Ông vi</P>ết về cách thức con người phản ứng trước kỹ thuật mới, và s

<P align=left>ử dụng cách</P>

<P align=left>đ</P>ón chào chậm chạp của đại chúng đối với công trình đư

<P align=left>ờng xe lửa hồi thế kỷ thứ</P>

<P align=left>XIX làm ví d</P>

<P align=left>ụ.</P>

<P align=left>Ông mô t</P>ả dân chúng đã từng ca thán những đầu máy xe lửa sơ

<P align=left>khai phun khói</P>

<P align=left>mù m</P>ịt với tiếng động cơ thét gào như những con quỷ sắt. rồi khi nhiều đư

<P align=left>ờng</P>

<P align=left>day </P>được nắp đặt, các thị trấn bắt đầu xây dựng các trạm xe lửa. H

<P align=left>àng hoá và</P>

<P align=left>các d</P>ịch vụ đã phát triển theo. Nhiều việc làm thích thú b

<P align=left>ắt đầu từ đó. Xuất hiện</P>

<P align=left>m</P>ột nên văn hoá phát triển theo hình thái đ

<P align=left>ộ khinh miệt đi tới chỗ công nhận nó.</P>

<P align=left>cái công c</P>ụ mà trước đây bị coi là con quái vật thì lúc này đã trở thành m

<P align=left>ột</P>

<P align=left>ph</P>ương tiện chuyên trở tốt nhất, mạnh nhất, phục vụ cho đời sống hàng ngày c

<P align=left>ủa</P>

<P align=left>h</P>ọ. Một lần nữa sự thay đổi trong nhận thức của chúng ta đư

<P align=left>ợc phản ảnh trong</P>

<P align=left>ngô ng</P>ữ chúng ta sử dụng. Hồi đó, chúng ta gọi xe lửa là "con qu

<P align=left>ỷ sắt".</P>

<P align=left>Và Saint-Exsupery </P>đặt câu hỏi: "vậy thì ngày nay người dân quê gọi xe lửa l

<P align=left>à gì</P>

<P align=left>n</P>ếu không phải là một anh bạn hiền lành cứ đúng 6 giờ chiều mỗi ngày là ch

<P align=left>ạy</P>

<P align=left>ngang qua nhà mình?"</P>

<P align=left>Ch</P>ỉ có một sự thay đổi duy nhất có ảnh hưởng lớn đến lịch sử thông tin liên l

<P align=left>ạc</P>

<P align=left>s</P>ảy ra vào khoảng năm 1450, khi Johann Gutenberg, một người thợ rèn

<P align=left>ở Mainz,</P>

<P align=left>Đ</P>ức, phát minh và giới thiệu một máy in loại di chuyển được đầu tiên

<P align=left>ở châu âu</P>

<P align=left>(lúc </P>đó Trung Quốc và Triều tiên đã có máy in rồi).Sự kiện đó đã thay đ

<P align=left>ổi vĩnh</P>

<P align=left>vi</P>ễn nền văn hoá phương tây. Ph

<P align=left>ải mất hai năm Gutenberg mới sắp xong chữ cho</P>

<P align=left>b</P>ộ Kim thánh đầu tiên, nhưng một khi đã sắp chữ xong, ông có thể in ra

<P align=left>hàng</P>

<P align=left>lo</P>ạt bộ. Trư

<P align=left>ớc thời Gutenberg, tất cả các sách đều phải chép bằng tay, hiếm khi</P>

<P align=left>hoàn thành xong m</P>ột bản chép trong vòng m

<P align=left>ột năm. Chiếc máy in của Gutenberg</P>

<P align=left>th</P>ời bấy giờ thật chẳng khác gì chi

<P align=left>ếc máy in lazer tốc độ nhanh hiện nay.</P>

<P align=left>Chi</P>ếc máy in mang lại cho phương Tây không ch

<P align=left>ỉ có cách sản xuất sách nhanh</P>

<P align=left>chóng h</P>ơn mà còn nhiều lợi ích khác. Cho đến lúc đó, mặc dù nhiều thế hệ đã đ

<P align=left>i</P>

<P align=left>qua, nh</P>ưng cuộc sống vẫn còn mang tính cộng đồng và hầu như

<P align=left>là không thay</P>

<P align=left>đ</P>ổi mấy. Hầu hết mọi người chỉ biết những gì bản thân họ được nhìn th

<P align=left>ấy hoặc</P>

<P align=left>đư</P>ợc kể lại. Hầu như chẳng có mấy ai ra khỏi ngôi làng của họ. Như nhà vă

<P align=left>n</P>

<P align=left>James Burke, m</P>ột tác giả tôi mến mộ, đã vi

<P align=left>ết:</P>

<P align=left>"Trên th</P>ế giới này, tất cả kinh nghiệm đều mang tính riêng tư: chân tr

<P align=left>ời của họ</P>

<P align=left>th</P>ật là nhỏ hẹp, và cộng đồng hầu như chỉ nhìn ngược vào phía trong. T

<P align=left>ất cả</P>

<P align=left>nh</P>ững gì tồn tại ở thế giới bên ngoài chỉ là l

<P align=left>ời đồn đại".</P>

<P align=left>Ch</P>ữ in đã thay đổi tất cả,. Nó là phương tiện thông tin đại chúng đầu tiên- l

<P align=left>ần</P>

<P align=left>đ</P>ầu tiên kiến thức, quan điểm,và kinh nghiệm được trao đổi với nhau dư

<P align=left>ới một</P>

<P align=left>hình d</P>ạng cụ thể , lâu bọn và có thể di chuyển được. Chữ in đã giúp n

<P align=left>ới dộng tầm</P>

<P align=left>nhìn c</P>ủa con người vượt ra khỏi danh giới ngôi làng họ sống, ngư

<P align=left>ời ta bắt đầu</P>

<P align=left>quan tâm t</P>ới những gì đang sảy ra ở các nơi khác. Nhà máy in mọc lên như n

<P align=left>ấm</P>

<P align=left>t</P>ại các thành phố thương mại và trở thành nh

<P align=left>ững trung tâm trao đổi tri thức. Khả</P>

<P align=left>n</P>ăng biết đọc biết viết trở thành một kỹ năng quan trọng, nó đã cách m

<P align=left>ạng hoá</P>

<P align=left>n</P>ền giáo dục và thay đổi các cấu trúc xã h

<P align=left>ội.</P>

<P align=left>Tr</P>ước thời Gutenberg, trên toàn l

<P align=left>ục địa Châu Âu chỉ có khoảng 30.000 đầu sách,</P>

<P align=left>g</P>ần như tất cả đều là kinh thánh. Vào năm 1500, có khoảng trên 9 tri

<P align=left>ệu cuốn với</P>

<P align=left>đ</P>ủ loại đề tài. Truyền đơn và các loại giấy tờ in khác bị ảnh hư

<P align=left>ởng chính trị, tôn</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>11</P>

<P align=left>giáo, khoa h</P>ọc và văn học. Lần đầu tiên trong lịch sử, những người bên ngoài gi

<P align=left>ới</P>

<P align=left>khoa b</P>

<P align=left>ảng chính thống sử dụng chác loại thông tin viết.</P>

<P align=left>Xa l</P>ộ thông tin sẽ biến đổi nền văn hoá của chúng ta cũng sâu sắc, mạnh mẽ nh

<P align=left>ư</P>

<P align=left>máy in c</P>ủa Gutenberg đã làm

<P align=left>ở thời trung cổ.</P>

<P align=left>Máy </P>điện toán cá nhân đã và đang thay đổi thói quen làm việc của

<P align=left>chúng ta,</P>

<P align=left>nh</P>ưng nó chưa th

<P align=left>ực sự thay đổi cuộc sống của chúng ta nhiều. Khi những chiếc</P>

<P align=left>máy thông tin r</P>ất mạnh của ngày mai được nối mạng với nhau trên xa l

<P align=left>ộ,con</P>

<P align=left>ng</P>ười, máy móc, các cuộc vui chơi giải trí, và các d

<P align=left>ịch vụ thông tin, đều có thể</P>

<P align=left>ti</P>ếp cận được. Bạn có thể liên lạc được với bất cứ ai, tới bất cứ nơi nào, và v

<P align=left>ới</P>

<P align=left>nh</P>ững ai muốn liên lạc với bạn; bạn có thể đọc lướt qua, dù ngày hay đ

<P align=left>êm, sách</P>

<P align=left>báo c</P>ủa hàng ngàn thư viện. Chiếc máy ảnh mà bạn bỏ quên hay b

<P align=left>ị đánh cắp sẽ</P>

<P align=left>báo m</P>ột cách chính xác cho bạn biết hiện giờ nó đang ở đâu, dù cho nó là m

<P align=left>ột</P>

<P align=left>thành ph</P>ố khác. Từ trụ sở làm việc, bạn có thể trả lời câu hỏi từ gia đình c

<P align=left>ủa bạn.</P>

<P align=left>nh</P>ững thông tin hiện nay khó có thể có được, ngày mai sẽ trở nên dễ d

<P align=left>àng:</P>

<P align=left>- Xe buýt c</P>

<P align=left>ủa anh chạy đúng giờ không?</P>

<P align=left>- Hi</P>ện nay trên con đường bạn đi làm việc hàng ngày có tai nạn nào x

<P align=left>ảy ra</P>

<P align=left>không?</P>

<P align=left>- H</P>ọc bạ của con bạn đang học tại trư

<P align=left>ờng tốt xấu ra sao?</P>

<P align=left>- Li</P>ệu có ai đồng ý đổi vé xem hát vào ngày thứ năm theo vé ngày thứ tư c

<P align=left>ủa bạn</P>

<P align=left>không?</P>

<P align=left>- C</P>ửa hàng nào, dù ở bất cứ nơi đâu, có th

<P align=left>ể giao cho bạn một đồng hồ đeo tay</P>

<P align=left>v</P>ừa để coi giờ vừa để bắt mạch với giá rẻ nhất v

<P align=left>ào sáng ngày mai?</P>

<P align=left>- Hi</P>ệu giặt ủi đã giặt xong áo choàng của bạn chư

<P align=left>a?</P>

<P align=left>- Tri</P>ệu chứng của một cơn đau tim như thế n

<P align=left>ào?</P>

<P align=left>-Li</P>ệu cá có nhận biết được màu s

<P align=left>ắc không?</P>

<P align=left>-Mình </P>đang ở đâu vào lúc 9 giờ 2 phút tối ngày th

<P align=left>ứ năm vừa qua nhỉ?</P>

<P align=left>Ch</P>ẳng hạn, bỗng dưng bạn muốn thử một nhà hàng mới khai trương và mu

<P align=left>ốn</P>

<P align=left>đư</P>ợc xem thực đơn, dự án ngân hàng mục rượu vang, và các món đ

<P align=left>ặc sản trong</P>

<P align=left>ngày c</P>ủa cửa hàng đó. có thể bạn đang nghĩ không biết các nhà bình luận nói g

<P align=left>ì</P>

<P align=left>v</P>

<P align=left>ề các món ăn bạn thích nhất.</P>

<P align=left>B</P>ạn có thể cũng muốn biết sở Y tế đã x

<P align=left>ếp hạng vệ sinh của khu vực bạn ở thụôc</P>

<P align=left>h</P>ạng nào. nếu bạn nghi ngờ nhà hàng bên cạnh, mà b

<P align=left>ạn muốn thông qua báo</P>

<P align=left>cáo c</P>ủa cảnh sát để biết mức độ an toàn của nó. nếu bạn vẫn còn thích thú đ

<P align=left>i du</P>

<P align=left>l</P>ịch ư? Vậy bạn phải đặt khách sạn, phải có bản đồ, phải có bản hư

<P align=left>ớng dẫn lái xe</P>

<P align=left>theo lu</P>ật giao thông. Hãy lấy các bản hướng dẫn đã in s

<P align=left>ẵn hay bảo máy đọc cho</P>

<P align=left>b</P>ạn nghe- và cập nhật thêm trong khi bạn đang lái xe trên đườn

<P align=left>g.</P>

<P align=left>t</P>ất cả những thông tin đó đều có thể có được và hoàn toàn thu

<P align=left>ộc về bạn, bởi vậy</P>

<P align=left>có th</P>ể khai thác bất cứ phần nào bạn thích thêo bất cứ cách nào và trong b

<P align=left>ất cứ</P>

<P align=left>bao lâu tu</P>ỳ bạn muốn. bạn muốn xem một chương trình vào lúc thu

<P align=left>ận tiện cho</P>

<P align=left>b</P>ạn chứ không phải vào đúng lúc chương trình đó đư

<P align=left>ợc phát sóng.</P>

<P align=left>B</P>ạn có thể đi mua sắm, đặt thức ăn, liên lạc với bạn bè đ

<P align=left>ồng môn, hoặc bạn</P>

<P align=left>mu</P>ốn gửi thông tin của bạn cho những ai muốn sử dụng nó vào lúc nào tu

<P align=left>ỳ thích.</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>12</P>

<P align=left>Ch</P>ương trình thời sự hàng đêm sẽ bắt đầu vào thời điểm bạn muốn và s

<P align=left>ẽ kết thúc</P>

<P align=left>vào lúc b</P>

<P align=left>ạn dự định.</P>

<P align=left>B</P>ạn sẽ lướt qua những đề tài do bạn hoặc do một cơ quan dịch nắm đư

<P align=left>ợc sở thích</P>

<P align=left>c</P>ủa bạn. bạn có thể yêu c

<P align=left>ầu gửi cho bạn những báo cáo của Tokyo hoặc của</P>

<P align=left>Boston hay c</P>ủa Seattle, yêu cầu cung cấp thêm chi tiết của một chuyên m

<P align=left>ục thời</P>

<P align=left>s</P>ự nào đó, hoặc có thể hỏi liệu người viết chuyên mục bạn ưa thích có thể b

<P align=left>ình</P>

<P align=left>lu</P>ận thêm vêsự kiện nào đó. và nếu bạn muốn, ngư

<P align=left>ời ta sẽ gửi bảng tin thời sự</P>

<P align=left>đ</P>ó t

<P align=left>ới cho bạn.</P>

<P align=left>S</P>ự thay đổi trọng đại đó khiến cho người ta lo sợ. Hàng ngày, trên toàn th

<P align=left>ế giới,</P>

<P align=left>ng</P>ười ta hỏi nhau về mạng lưới đó thường với nỗi lo sợ hãi hùng. Điều gì s

<P align=left>ẽ sảy</P>

<P align=left>đ</P>ến với việc làm của chúng ta? Liệu con ngư

<P align=left>ới có thể rời khỏi cái thế giới vật chất</P>

<P align=left>hàng ngày s</P>ống bằng máy điện toán của họ? liệu cái hố sâu ngăn cách giữa ngư

<P align=left>ời</P>

<P align=left>giàu và k</P>ẻ nghèo có bị khoét rộng thêm ra? Li

<P align=left>ệu máy điện toán có thể giúp đỡ</P>

<P align=left>đư</P>ợc gì cho những ngư

<P align=left>ời dân bị mất quyền bầu cử ở East St. Lous hay đang chết</P>

<P align=left>đ</P>ói ở Ethiopia? Những thách thức lớn lao sẽ sảy đến với mạng lưới và nh

<P align=left>ững thay</P>

<P align=left>đ</P>ổi mà nó mang lại. Trong chương 12, tôi sẽ bàn v

<P align=left>ề nhiều mối quan ngại chính</P>

<P align=left>đ</P>áng mà tôi thường đư

<P align=left>ợc nghe đi nghe lại.</P>

<P align=left>Tôi </P>đã suy nghĩ về những khó khăn, và nh

<P align=left>ận thấy rằng, sau khi phân tích đến</P>

<P align=left>cung, tôi v</P>ẫn tin tưởng và lạc quan. Một phần, vì đó là bảng tính của tôi, ph

<P align=left>ần</P>

<P align=left>khác, do tôi là ng</P>ười nhiệt tình với những gì mà thế hệ tôi, thế hệ trưởng th

<P align=left>ành</P>

<P align=left>cung v</P>ới máy điện toán, có khả năng thực hiện được. chúng tôi đã t

<P align=left>ạo ra những</P>

<P align=left>công c</P>ụ dùng để hướng tới những phương cách mới. tôi thuộc loại ngư

<P align=left>ời tin rằng,</P>

<P align=left>dù cho có gì s</P>ảy ra đi nữa thì sự tiến bộ sẽ đến, chúng ta cần phải tạo ra những g

<P align=left>ì</P>

<P align=left>t</P>ốt nhất. Tôi vẫn còn rùng mình với cảm giác rằng tôi đang bước thẳng vào tươ

<P align=left>ng</P>

<P align=left>lai và n</P>ắm bắt ngay khả năng hé lộ ban đầu của cuộc cách mạng này. Như

<P align=left>ng tôi</P>

<P align=left>c</P>ảm thấy thực sự may mắn rằng tôi là người đang nắm lấy cơ h

<P align=left>ội để góp phần</P>

<P align=left>vào s</P>

<P align=left>ự khởi đầu của sự thay đổi mang tính thời đại một lần thứ hai nữa.</P>

<P align=left>L</P>ần đầu tiên, khi còn là một thiếu niên, tôi đã tr

<P align=left>ải qua sự phấn khích đặc biệt khi</P>

<P align=left>tôi hi</P>ểu ra rằng những chiếc máy điện toán kia rồi đây giá rẻ và máy s

<P align=left>ẽ mạnh</P>

<P align=left>h</P>ơn rất nhiều. Chiếc máy điện toán mà tôi đã chơi trò chơi tic-toe vào nă

<P align=left>m 1968</P>

<P align=left>và h</P>ầu hết các máy điện toán thời đò là nh

<P align=left>ững máy chính; những con quái vật</P>

<P align=left>khó tính </P>đó được đặt trong các hộp bảo vệ không bị ảnh hưởng bởi thời ti

<P align=left>ết. Sau</P>

<P align=left>khi chúng tôi s</P>ử dụng hết số tiền do Mothers' Club cung cấp, Paul Allen, ngư

<P align=left>ời</P>

<P align=left>b</P>ạn học của tôi thời đó và sau này đã cùng tôi thành lập ra H

<P align=left>ãng Microsoft, và tôi</P>

<P align=left>đ</P>ã s

<P align=left>ử dụng rất nhiều thời gian để tiếp cận với máy điện toán. Những máy điện</P>

<P align=left>toán th</P>ời đó hoạt động rất kém so với tiêu chuẩn máy điện toán hiện nay, như

<P align=left>ng</P>

<P align=left>chúng l</P>ại là nỗi kinh hoàng đối với chúng tôi bởi vì chúng thật to lớn, phức tạp v

<P align=left>à</P>

<P align=left>r</P>ất đắt, giá mỗi chiếc tới hàng triệu Mỹ kim. Ngư

<P align=left>ời ta nối chúng bằng sợi dây điện</P>

<P align=left>tho</P>ại với thiết bị đầu ra là loại máy teletyp để cho nhiều ngư

<P align=left>ời ở nhiều noi khác</P>

<P align=left>nhau có th</P>ể dùng chung được. Còn máy điện toán thuê giờ thì rất đắt. Khi tôi c

<P align=left>òn</P>

<P align=left>h</P>ọc trung học, giá thuê giờ loại máy trên là 40 M

<P align=left>ỹ kim. Điều đó bây giờ nghe có</P>

<P align=left>v</P>ẻ kỳ quặc vì khi mà hiện nay có một số người có hơn một máy và không h

<P align=left>ọ nghĩ</P>

<P align=left>r</P>ằng anh ta để đó bạn cũng có thể sắm riêng một máy đư

<P align=left>ợc. Nếu bạn có 18.000</P>

<P align=left>M</P>ỹ kim ,Hãng Digital Equipment (DEC) sẽ bán cho bạn một máy PDP-8. Mặc d

<P align=left>ù</P>

<P align=left>ng</P>ười ta gọi là " máy điện toán mini" nhưng nó rất lớn so với máy ng

<P align=left>ày nay.</P>

<P align=left>Ng</P>ười ta phải đặt nó trên một giá đỡ chiều ngang O,6 m và chi

<P align=left>ều cao 2 m, nặng</P>

<P align=left>t</P>ới 120kg. Có một thời chúng tôi có một cái, và tôi nghịch nó suốt ng

<P align=left>ày.</P>

<P align=left>Chi</P>ếc PDP-8 rất bị hạn chế so với chiếc máy chính mà chúng tôi có thể liên l

<P align=left>ạc</P>

<P align=left>đư</P>ợc bằng điên thoại, thực ra, khả năng tính của nó còn kém hơn vài lo

<P align=left>ại đồng hồ</P>

<P align=left>đ</P>eo tay hiện nay. Nhưng nó có thể lập trình giống như máy l

<P align=left>ớn, loại rất đắt tiền,</P>

<P align=left>b</P>ằng cách chỉ thị cho phần mềm. Mặc dù có những hạn chế, chiếc máy PDP

<P align=left>-8</P>

<P align=left>kh</P>ơi dậy trong chúng tôi niềm mơ ước rằng rồi đây hàng triệu ngư

<P align=left>ời sẽ có thể</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>13</P>

<P align=left>s</P>ắm được máy điện toán. Cứ mỗi một năm trôi qua, tôi lại c

<P align=left>àng</P>

<P align=left>tin ch</P>ắc rằng máy điện toán nhất định sẽ rẻ hơn nhiều và s

<P align=left>ẽ rất phổ biến. Tôi</P>

<P align=left>ch</P>ắc chắn rằng một trong những lý do khiến tôi quyết tâm phát triển máy đi

<P align=left>ện</P>

<P align=left>toán cá nhân lúc </P>đò là tôi muốn có riêng cho mình m

<P align=left>ột chiếc.</P>

<P align=left>Vào th</P>ời đó, phần mềm, cũng giống như phần cứng, đều rất đắt. Ngư

<P align=left>ời ta phải</P>

<P align=left>vi</P>ết cho mỗi loại máy. Và hễ mỗi lần phần cứng của máy điện toán thay đổi, v

<P align=left>à</P>

<P align=left>vi</P>ệc đó rất thường xảy ra, thì l

<P align=left>ại phải tốn rất nhiều thời gian để viết lại phần mềm</P>

<P align=left>khác. M</P>ột số hãng sản xuất máy điện toán có cung cấp khối lập trình ph

<P align=left>ần mềm</P>

<P align=left>chu</P>ẩn kèm theo máy, nhưng hầu hết các phần mềm đều chỉ dư

<P align=left>ợc viết để giải</P>

<P align=left>quy</P>ết nhưng vấn đề riêng cho một số hãng buôn. Cũng có một vài ph

<P align=left>ần mềm đa</P>

<P align=left>d</P>ụng, nhưng có rất ít phần mềm kết hợp mà bạn có thể mua đứt đư

<P align=left>ợc.</P>

<P align=left>Ba má tôi lo ti</P>ền học phí cho tôi tại Lakeside và cho tôi tiền để mua sách, như

<P align=left>ng</P>

<P align=left>tôi còn ph</P>ải lo trả tiên thuê máy điện toán. Chính điều đó đã đẩy tôi nghiêng v

<P align=left>ề</P>

<P align=left>h</P>ướng muốn kinh doanh phần mềm. Nhóm chúng tôi,trong đó có Paul Allen, t

<P align=left>ìm</P>

<P align=left>d</P>ược việc làm với tư cách là những lập trình viên ph

<P align=left>ần mềm. Đối với học sinh các</P>

<P align=left>tr</P>ừong trung học, số tiền 5.000 Mỹ kim được trả cho mỗi mùa hè - m

<P align=left>ột phần</P>

<P align=left>b</P>ằng tiền và số còn lại được trừ vào tiền thuê máy điện toán -thật là m

<P align=left>ột số tiền</P>

<P align=left>l</P>ớn. Đồng thời, chúng tôi cũng thương lượng để làm vi

<P align=left>ệc cho một số công ty khác</P>

<P align=left>trong </P>đó có điều kiện là n

<P align=left>ếu chúng tôi phát hiện các sai sót trong phần mềm cho</P>

<P align=left>h</P>ọ, chúng tôi được sử dụng máy điện toán c

<P align=left>ủa họ không mất tiền.</P>

<P align=left>M</P>ột trong những chưong trình tôi đã viết là chưong trình v

<P align=left>ề xếp lớp của học sinh.</P>

<P align=left>Tôi </P>đã bí mật cài vào đó một vài lệnh và việc đó khiến tôi được xếp vào m

<P align=left>ột lớp</P>

<P align=left>ch</P>ỉ toàn là nữ sinh. Như tôi đã đề cập, thật khó lòng kéo tôi ra khỏi chi

<P align=left>ếc máy,</P>

<P align=left>n</P>ơi tôi có thể chứng minh một cách rỏ ràng về những thành công của m

<P align=left>ình. Tôi</P>

<P align=left>đ</P>ã nghi

<P align=left>ện nó rồi.</P>

<P align=left>Lúc </P>đó, Paul hiểu biết về phần cứng nhiều hơn tôi. Vào một ngày he nă

<P align=left>m 1972,</P>

<P align=left>khi tôi m</P>ới 16 và Paul 18 tuổi, Paul đưa cho tôi bài báo dài cả trang 143 c

<P align=left>ủa tạp</P>

<P align=left>chí Electronics. Bài báo vi</P>ết rằng một công ty còn non trẻ, tên Intel, đã cho ra đ

<P align=left>ời</P>

<P align=left>m</P>ột nhip vi xử lý với tên g

<P align=left>ọi 8008.</P>

<P align=left>Chíp vi x</P>ử lý đơn giản nhưng nó chứa toàn bộ não của một máy điện toán Paul v

<P align=left>à</P>

<P align=left>tôi nh</P>ận thấy rằng bộ vi xử lý đầu tiên này còn rất hạn chế, nhưng Paul ch

<P align=left>ắc chắn</P>

<P align=left>r</P>ằng sẽ có thể làm cho chúng mạnh hơn và máy đi

<P align=left>ện toán sử dụng một chip sẽ</P>

<P align=left>đư</P>

<P align=left>ợc cải tiến nhanh chóng.</P>

<P align=left>Vào th</P>ời đó, giới công nghiệp máy điện toán chưa h

<P align=left>ọ nghĩ đến việc chế tạo ra một</P>

<P align=left>máy </P>điện toán thực ra chỉ dùng một bộ vi xử lý. Bài báo dăng trên t

<P align=left>ạp chí</P>

<P align=left>Electronics ch</P>ẳng hạn, miêu tả máy điện toán 8008 như là m

<P align=left>ột máy thích hợp "</P>

<P align=left>cho b</P>ất cứ chương trinh số hoc, chương trình điều khiển hay hệ thống l

<P align=left>àm ra</P>

<P align=left>quy</P>ết định nào, như là một đầu cuối thông minh ". Nhưng tác giả bài báo đ

<P align=left>ã</P>

<P align=left>không nh</P>ận thấy rằng bộ vi xử lý lại có thể phát triển lên thành m

<P align=left>ột máy điện</P>

<P align=left>toán </P>đa năng. Các bộ vi xử lý thời đó còn chậm và bị hạn chế về số lư

<P align=left>ợng thông</P>

<P align=left>tin mà chung x</P>ử lý. Chưa có những ngôn ngữ lập trình ph

<P align=left>ức hợp. Mỗi một ứng</P>

<P align=left>d</P>ụng đều phải được lập trình với hàng tá các lệnh đơn giản mà m

<P align=left>ạch tổ hợp có</P>

<P align=left>th</P>ể hiểu đư

<P align=left>ợc.</P>

<P align=left>Ng</P>ười ta coi chiếc máy 8008 như là m

<P align=left>ột gánh nặng, cứ phải lặp di lặp lại các</P>

<P align=left>nhi</P>ệm vụ đơn giản một cách rất nhàm chán. Loại này đư

<P align=left>ợc sử dụng rất phổ biến</P>

<P align=left>trong thang máy và máy tính b</P>

<P align=left>ờ túi.</P>

<P align=left>Nói cách khác, m</P>ột bộ vi xử lý giản đơn được gắn vào một ứng dụng,như

<P align=left>các nút</P>

<P align=left>đ</P>iều khiển trong thang máy, chỉ là một công cụ đơn, m

<P align=left>ột cái trống hay một cái</P>

<P align=left>còi, trong tay c</P>ủa một nhạc sĩ nghiệp dư; tốt cho nhịp điệu cơ b

<P align=left>ản hoặc cho</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>14</P>

<P align=left>nh</P>ững hoà âm không phức tạp. Tuy nhiên, m

<P align=left>ột bộ vi xử lý mạnh với những ngôn</P>

<P align=left>ng</P>ữ lập trình thích hợp giống như một dàn nhạc hoàn h

<P align=left>ảo. Với một phần mềm</P>

<P align=left>đ</P>úng, cũng như với một dàn nhạc hay, nó có thể chơi t

<P align=left>ất cả các thể loại.</P>

<P align=left>Paul và tôi t</P>ự hỏi chúng tôi phải lập trình như thế nào đ

<P align=left>ể cho máy 8008 có thể</P>

<P align=left>th</P>ực hiện được, Paul điện thoại cho hãng Intel đ

<P align=left>ể hỏi xem họ có thể cung cấp cho</P>

<P align=left>chúng tôi m</P>ột tài liệu hướng dẫn nào được không. Chúng tôi hơi ngạc nhi

<P align=left>ên khi</P>

<P align=left>nh</P>ận được tài liệu do họ gởi tới. Chúng tôi bắt tay vào nghiên cứu. Trư

<P align=left>ớc đây, tôi</P>

<P align=left>đ</P>ã lập một phiên bản (version) của BASIC để sử dụng trong máy PDP-8 của H

<P align=left>ãng</P>

<P align=left>DEC, và h</P>ết sức phấn khởi khi nghĩ rằng tôi có thể làm như v

<P align=left>ậy cho mạch tổ hợp</P>

<P align=left>c</P>ủa Hãng Intel. Nhưng trong khi nghiên cứu tài liệu hướng dẫn của máy 8008,

<P align=left>tôi</P>

<P align=left>nh</P>ận thấy rằng đó chỉ là việc làm vô ích. Chiếc máy 8OO8 chưa phải là lo

<P align=left>ại máy</P>

<P align=left>tinh vi, nó không có </P>đ

<P align=left>ủ transistor.</P>

<P align=left>Tuy nhiên, chúng tôi </P>đã hình dung ra cách s

<P align=left>ử dụng mạch tổ hợp nhờ đó để nâng</P>

<P align=left>công su</P>ất của những chiếc máy lên để chúng có thể phân tích s

<P align=left>ố liệu thông tin về</P>

<P align=left>l</P>ưu lượng xe cộ lưu thông xe b

<P align=left>ằng cách trải một đoạn ống cao su ngang qua</P>

<P align=left>nh</P>ững quãng đường chọn trư

<P align=left>ớc. Khi một xe chạy qua ống cao su, nó đục một lỗ</P>

<P align=left>trên b</P>ăng giấy đặt bên trong m

<P align=left>ột hộp kim loại gắn ở một đầu ống. Chúng tôi nghĩ</P>

<P align=left>r</P>ằng chúng tôi có th

<P align=left>ể sử dụng máy 8008 để xử lý các băng giấy đó để in ra các</P>

<P align=left>d</P>ồ thị và các số liệu thống kê khác. Chúng tôi đặt tên cho công ty đầu tiên c

<P align=left>ủa</P>

<P align=left>chúng tôi là " Traf-O-Data". Vào th</P>ời đó, cái tên này nghe có v

<P align=left>ẻ thi vị lắm.</P>

<P align=left>Tôi vi</P>ết rất nhiều phần mềm cho chiếc máy Traf

<P align=left>-O-Data ngay trên xe buýt liên</P>

<P align=left>t</P>ỉnh trong các lần đi lại từ Seattle tới Pullman va Washington, và trong khi đ

<P align=left>ó Paul</P>

<P align=left>v</P>ẫn tiếp tục học tại trường. Những mẫu thử đầu tiên hoạt động rất tốt, v

<P align=left>à chúng</P>

<P align=left>tôi hình dung r</P>ằng chúng tôi sẽ bán rất chạy loại máy mới của chúng tôi tr

<P align=left>ên</P>

<P align=left>kh</P>ắp đất nước. Chúng tôi sử dụng nó để xử lý các băng giấy về lưu lư

<P align=left>ợng xe giao</P>

<P align=left>thông trên d</P>ường phố cho một vài khách hàng, nhưng không m

<P align=left>ột ai thực sự</P>

<P align=left>mu</P>ốn mua máy của chúng tôi, có lẽ chúng là sản phẩm của hai cậu n

<P align=left>hóc.</P>

<P align=left>M</P>ặc dù có thất vọng,chúng tôi vẫn vững tin vào tương lai, th

<P align=left>ậm chí nếu đó không</P>

<P align=left>ph</P>ải là các phần cứng,thì chí ít chúng tôi cũng có thể làm được điều gì đó v

<P align=left>ới bộ</P>

<P align=left>vi x</P>ử lý. Sau khi tôi vào học tại đại học Harvard vào năm 1973, Paul v

<P align=left>ẫn cố sử</P>

<P align=left>d</P>ụng chiếc Chrysler New Yorker cà tàng của anh để đi từ Washington xuy

<P align=left>ên qua</P>

<P align=left>n</P>ư

<P align=left>ớc Mỹ đến Boston, để lập trinh cho máy điện toán mini tại Honeywell. Anh</P>

<P align=left>th</P>ừong hay ghé qua Cambridge để tiếp tục trao đổi với tôi về kế hoạch tươ

<P align=left>ng lai.</P>

<P align=left>Mùa xuân n</P>ăm 1974, tạp chí Electronics cho biết Hãng Intel cho ra đ

<P align=left>ời mạch tổ</P>

<P align=left>h</P>ợp 8008 mới - có công suất mạch gấp mư

<P align=left>ời lần mạch tổ hợp 8008 gắn trong</P>

<P align=left>máy Traf-O-Data. Máy 8008 không l</P>ớn hơn máy 8008 là mấy nhưng nó ch

<P align=left>ứa</P>

<P align=left>nhi</P>ều hơn tới 2.700 transistor. Ngay lập tức, chúng tôi xem xét các bộ phận b

<P align=left>ên</P>

<P align=left>trong c</P>ủa một chiếc máy điện toán thực sự, với giá khoảng dư

<P align=left>ới 200 Mỹ kim.</P>

<P align=left>Chúng tôi b</P>ắt tay ngay vào việc soạn tài liệu.Tôi nói Paul " Bây giờ th

<P align=left>ì</P>

<P align=left>hãng DEC s</P>ẽ không thể bán được chiếc máy PDP-8 nào nữa đâu " Điều khá r

<P align=left>õ</P>

<P align=left>ràng </P>đối với chúng tôi là nếu mạch tổ hợp nhờ li ti đó lại có thể trở nên mạnh hơ

<P align=left>n</P>

<P align=left>r</P>ất nhiều lần thì s

<P align=left>ự cáo chung của những cỗ máy cồng kềnh kia đang đến.</P>

<P align=left>Tuy nhiên, các nhà s</P>

<P align=left>ản xuất máy điện toán lại không nhận ra rằng chính bộ vi xử</P>

<P align=left>lý </P>đó mới là mối đe doạ. Họ chỉ không thể hình dung được là m

<P align=left>ột mạch tổ hợp</P>

<P align=left>nh</P>ỏ bé kia lại có thể tạo nên m

<P align=left>ột máy điện toán "thật sự". Thậm chí ngay cả các</P>

<P align=left>nhà khoa h</P>ọc của Intel cũng không thể nhìn th

<P align=left>ấy khả năng tiềm ẩn đầy đủ của</P>

<P align=left>nó. </P>Đối với họ, chiếc máy 8008 không gì khác hơn là sự cải tiến trong công ngh

<P align=left>ệ</P>

<P align=left>t</P>ổ hợp. Trong một thời gian ngắn, các nhà sản xuất máy điện toán đã đ

<P align=left>úng. Máy</P>

<P align=left>8008 ch</P>ỉ là một sự tiến bộ nhỏ nhoi. Nhưng Paul và tôi nhìn l

<P align=left>ại những hạn chế</P>

<P align=left>c</P>ủa mạch tổ hợp mới đó và hình dung ra một loại máy điện toán khác ho

<P align=left>àn toàn</P>

<P align=left>mang tính riêng t</P>ư, có khả năng sắm được và có thể thích nghi được. Điều đó đ

<P align=left>ã</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>15</P>

<P align=left>h</P>ết sức rõ ràng đối với chúng tôi bởi vì các m

<P align=left>ạch tổ hợp mới đó rẻ đến mức rồi</P>

<P align=left>chúng s</P>ẽ có mặt ở khắp nơ

<P align=left>i.</P>

<P align=left>Ph</P>ần cứng của máy điện toán, có một thời rất hiếm, rồi đây cũng sẽ có mặt khắ

<P align=left>p</P>

<P align=left>n</P>ơi, và giá thuê máy điện toán sẽ không còn quá đắt như trứơc n

<P align=left>ữa. Chúng tôi</P>

<P align=left>ngh</P>ĩ rằng người ta sẽ áp dụng mọi ứng dụng mới vào máy điện toán nếu như

<P align=left>nó</P>

<P align=left>không quá </P>đắt như vậy. Rồi đây, phần mềm sẽ là chìa khoá đ

<P align=left>ể khai thác mọi khả</P>

<P align=left>n</P>ăng tiềm tàng của những máy này. Paul và tôi suy đoán r

<P align=left>ằng các công ty Nhật</P>

<P align=left>và IBM ch</P>ắc sẽ nắm phần sản xuất hầu hết phần cứng. Chúng tôi tin tư

<P align=left>ởng rằng</P>

<P align=left>chúng tôi s</P>ẽ đi lên với những phần mềm đầy sáng tạo và mới mẻ. Và t

<P align=left>ại sao lại</P>

<P align=left>không ch</P>ứ ? Bộ vi xử lý sẽ thay đổi cơ cấu của nền công nghiệp. Và có th

<P align=left>ể hai</P>

<P align=left>chúng tôi tìm </P>đư

<P align=left>ợc một chỗ đứng trong đó.</P>

<P align=left>Đ</P>ờ tài này cũng là đề tài chung của các trư

<P align=left>ờng đại học. Bạn có tất cả mọi loại</P>

<P align=left>kinh nghi</P>ệm mới, và ước mơ hiện tại ấp ủ cho những ước mơ về tươ

<P align=left>ng lai. Lúc</P>

<P align=left>b</P>ấy giờ chúng tôi còn trẻ và nghĩ rằng chúng tôi còn đ

<P align=left>ủ thời gian. Tôi đăng ký học</P>

<P align=left>thêm m</P>ột năm nữa tại trường đại học Harvard, và luôn suy nghĩ tìm cách đ

<P align=left>ể cho</P>

<P align=left>ra </P>đ

<P align=left>ời công ty sản xuất phần mềm của chúng tôi. Chúng tôi đề ra một kế hoạch</P>

<P align=left>khá </P>đơn giản. Từ phòng ngủ của tôi tại ký túc xá, chúng tôi gởi đơn t

<P align=left>ới tất cả các</P>

<P align=left>công ty máy </P>điện toán lớn, xin được viết phiên b

<P align=left>ản BASIC cho mạch tổ hợp Intel</P>

<P align=left>m</P>ới,nhưng không một nơi nào tr

<P align=left>ả lời. Đến tháng 12, chúng tôi cảm thấy khá thất</P>

<P align=left>v</P>ọng. Tôi dự định sẽ trở về Seattle nghỉ phép, và Paul vẫn sống ở Boston. V

<P align=left>ào</P>

<P align=left>m</P>ột buổi sáng, với cái lạnh buốt tận xương của v

<P align=left>ùng Massachusetts, vài hôm</P>

<P align=left>tr</P>ước khi tôi rời khu vực này, Paul và tôi đang lang thang quanh qu

<P align=left>ầy báo tại</P>

<P align=left>Qu</P>ảng trừong Harvard và Paul họ hững cầm lên t

<P align=left>ạp chí Popular Electronics số</P>

<P align=left>tháng Giêng </P>Đây chính là khoảnh khắc tôi đã miêu t

<P align=left>ả ở phần mở đầu Lời Tựa của</P>

<P align=left>quy</P>ển sách này. Chính nó đã biến ươc mơ của chúng tôi về tương lai thành hi

<P align=left>ện</P>

<P align=left>th</P>

<P align=left>ực.</P>

<P align=left>Trên trang bìa c</P>ủa tạp chí là m

<P align=left>ột bức ảnh chụp một máy điện toán rất nhọ, không</P>

<P align=left>l</P>ớn hơn chiếc lò nứong bánh mì điểm tâm là mấy. Nó có một cái tên có v

<P align=left>ẻ trang</P>

<P align=left>tr</P>ọng hơn cái tên Traf-O-Data c

<P align=left>ủa chúng tôi; Máy điện toán Altair 88OO. ( Altair</P>

<P align=left>là </P>đích đến trong bộ phim khoa học giả tư

<P align=left>ởng nhiều tập Star Trek). Máy không có</P>

<P align=left>màn hình và c</P>ũng chẳng có bàn phim. Nó có 16 nút b

<P align=left>ấm đề ra lệnh trực tiếp</P>

<P align=left>nh</P>ấp nháy được,và tất cả chỉ có thế. Một phần của vấn đề l

<P align=left>à máy Altair 8800</P>

<P align=left>thi</P>ếu phần mềm. Và người ta không thể lập trình cho nó được, và vi

<P align=left>ệc đó khiến</P>

<P align=left>cho nó tr</P>ở thành m

<P align=left>ột vật</P>

<P align=left>m</P>ới lạ hơn là m

<P align=left>ột công cụ.</P>

<P align=left>Nh</P>ưng cái mà máy Altair có lại là chíp vi xử lý của máy Intel 8080 được dùng nh

<P align=left>ư</P>

<P align=left>b</P>ộ não của máy. Khi chúng tôi nhìn th

<P align=left>ấy nó, chúng tôi hoang mang thực sự. " Ôi</P>

<P align=left>; Nó </P>đã ra đời mà chúng tôi không được góp phần ; Ngư

<P align=left>ời ta viết phần mềm thực</P>

<P align=left>s</P>ự cho tổ hợp rồi." Tôi đã đoán chắc là nó sẽ xảy ra sớm hơn và tôi đã muón đư

<P align=left>ợc</P>

<P align=left>tham gia ngay vào th</P>ời kỳ đầu. Cơ hội để được tham gia ngay vào các giai đo

<P align=left>ạn</P>

<P align=left>đ</P>ầu của cuộc cách mạng máy điện toán cá nhân là cơ hội ngàn năm có một, n

<P align=left>ên</P>

<P align=left>tôi </P>đã ch

<P align=left>ớp lấy.</P>

<P align=left>Hai m</P>ươi năm sau, tôi cũng suy nghĩ giống như vậy về những gì di

<P align=left>ễn ra hiện nay.</P>

<P align=left>Lúc </P>đó, tôi no sợ rằng người khác cũng sẽ có phiên bản giống như tôi đ

<P align=left>ã làm;</P>

<P align=left>ngày nay, tôi bi</P>ết đang có hàng ngàn người làm như v

<P align=left>ậy. Cái di sản của cuộc</P>

<P align=left>cách m</P>ạng trước đây là 50 triệu máy điện toán cá nhân đã được bán ra hàng nă

<P align=left>m</P>

<P align=left>trên toàn th</P>ế giới,và vận hội đó đã được lập lại trong nghành công nghi

<P align=left>ệp máy</P>

<P align=left>đ</P>iện toán. Đã có biết bao người thắng và kẻ thua.Lần này, có không bi

<P align=left>ết bao</P>

<P align=left>nhiêu công ty </P>đang cố lao vào thật sớm trong khi sự thay đổi đang diễn ra h

<P align=left>àng</P>

<P align=left>ngày và có không bi</P>ết cơ man nào là cơ h

<P align=left>ội.</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>16</P>

<P align=left>Khi nhìn l</P>ại khoảng thời gian 20 năm trước đây, rõ ràng một số đông công ty đ

<P align=left>ã</P>

<P align=left>v</P>ội vàng lao mình vào cuộc đến mức họ không kịp thích ứng và thua thiệt l

<P align=left>à</P>

<P align=left>chuy</P>ện hiển nhiên. Rồi đây, hai mươi năm sau nữa, khi chúng ta nhìn l

<P align=left>ại thời kỳ</P>

<P align=left>này, chúng ta c</P>ũng sẽ thấy một dạng tương tự như v

<P align=left>ậy xảy ra. Tôi biết, trong khi</P>

<P align=left>tôi vi</P>ết điều này, đang có ít ra là một thanh niên s

<P align=left>ẽ lập một công ty mới rất lớn,</P>

<P align=left>tin t</P>ưởng vào tấm nhìn sâu rộng của anh ta vào cuộc cách mạng thông tin

<P align=left>này là</P>

<P align=left>đ</P>úng. Hàng ngàn công ty sẽ được thành l

<P align=left>ập để khai thác những đổi thay sắp tới</P>

<P align=left>này.</P>

<P align=left>N</P>ăm 1975, Paul và tôi đã quyết định một cách ngây thơ r

<P align=left>ằng chúng tôi sẽ cho ra</P>

<P align=left>đ</P>ời một công ty, chúng tôi đang hành động giống như nh

<P align=left>ững nhân vật trong</P>

<P align=left>chuy</P>ện phim của Judy Garland và Mickey Rooney, những người đã reo m

<P align=left>ừng :"</P>

<P align=left>Chúng tôi s</P>ẽ trình diễn ngay tại các chuồng gia súc " Không còn thời gian để m

<P align=left>à</P>

<P align=left>lãng phí n</P>ữa. Công trình đầu tiên của chúng tôi lúc đó là t

<P align=left>ạo ra ngôn ngữ BASIC</P>

<P align=left>cho chi</P>ếc máy điện toán xinh xinh c

<P align=left>ủa chúng tôi.</P>

<P align=left>Chúng tôi </P>đã nhét quá nhiều thứ vào trong b

<P align=left>ộ nhớ nhờ của chiếc máy. Chiếc</P>

<P align=left>Altair ch</P>ỉ có khoảng 4.000 ký tự nhớ. Ngày nay, h

<P align=left>ầu hết máy điện toán cá nhân</P>

<P align=left>có t</P>ừ 4 đến 8 triệu ký tự nhớ. Nhiệm vụ của chung tôi lúc đó càng trở nên ph

<P align=left>ức</P>

<P align=left>t</P>ạp hơn vì chúng tôi thực sự không có trong tay một chiếc Altair nào, và cũ

<P align=left>ng</P>

<P align=left>ch</P>ưa bao giờ được nhìn thấy nó. Nhưng việc đó không thành vấn đề vì những g

<P align=left>ì</P>

<P align=left>chúng tôi quan tâm t</P>ới là chip vi xử lý 8080 mới của Intel và chúng tôi cũng chư

<P align=left>a</P>

<P align=left>bao gi</P>ờ được nhìn thấy nó. Không họ nản lòng, Paul nghiên cứu tài li

<P align=left>ệu để tạo</P>

<P align=left>m</P>ạch tổ hợp, và sau đó viết một chưong trình giúp cho chi

<P align=left>ếc máy lớn tại Harvard</P>

<P align=left>có th</P>ể bắt chước chiếc máy Altair nhỏ nhắn kia. Việc đó chẳng khác nào đư

<P align=left>a toàn</P>

<P align=left>b</P>ộ một dàn nhạc hoàn chỉnh ra chỉ để chơi một bản song tấu đơn giản. Ấy thế m

<P align=left>à</P>

<P align=left>l</P>ại th

<P align=left>ành công.</P>

<P align=left>Đ</P>ể viết được những phần mềm tốt, đòi hỏi người viết phải tập trung tư tưởng, v

<P align=left>à</P>

<P align=left>vi</P>ết ngôn ngữ BASIC cho máy Altair cũng là công vi

<P align=left>ệc khá đau đầu Khi suy nghĩ,</P>

<P align=left>tôi th</P>ường phải đi tới đi lui trong phòng bởi nó giúp tôi tập trung đư

<P align=left>ợc suy nghĩ</P>

<P align=left>vào m</P>ột vấn đề duy nhất và tránh bị phân tán tư tưởng. Tôi nhốt m

<P align=left>ình trong</P>

<P align=left>phong ng</P>ủ trong suốt mùa đông năm 1975. Paul và tôi không ngủ nhiều v

<P align=left>à không</P>

<P align=left>còn bi</P>ết ngày hay đêm nữa. Khi tôi thực sự buồn ngủ, nơi tôi ngủ thườ

<P align=left>ng là bàn</P>

<P align=left>làm vi</P>ệc hay sàn nhà. Có một số ngày chúng tôi không ăn và c

<P align=left>ũng không họ gặp</P>

<P align=left>m</P>ặt một ngư

<P align=left>òi nào</P>

<P align=left>c</P>ả. Nhưng sau 5 tuần. Rất đúng lúc và chúng tôi đặt t

<P align=left>ên cho công ty là "</P>

<P align=left>Microsoft".</P>

<P align=left>Chúng tôi bi</P>ết rằng thành lập một công ty có nghĩa là ch

<P align=left>ấp nhận sự hy sinh.</P>

<P align=left>Nh</P>ưng đồng thời chúng tôi cũng nhận ra rằng hoặc chúng tôi thành l

<P align=left>ập công ty</P>

<P align=left>vào lúc </P>đó hoặc sẽ không bao giờ nữa. Vào mùa xuân năm 1975, Paul t

<P align=left>ừ bỏ nghề</P>

<P align=left>l</P>ập trình và tôi c

<P align=left>ũng quyết định nghỉ phép.</P>

<P align=left>Tôi </P>đưa vấn đề này ra bàn với Ba má tôi, cả hai ngư

<P align=left>ời đều khá hiểu biết về kinh</P>

<P align=left>doanh, Ba má tôi </P>đều hiểu rằng tôi rất muốn thành lập công ty sãn xu

<P align=left>ất phần</P>

<P align=left>m</P>ềm và Ba má tôi đã ủng hộ ý định đó. Kế hoạch của tôi là ngh

<P align=left>ỉ học để tập trung</P>

<P align=left>th</P>ời gian thành lập công ty rồi sau đó sẽ trở lại trường để hoàn tất chươ

<P align=left>ng trình.</P>

<P align=left>Tôi ch</P>ỉ muốn nghỉ phép dài hạn. Không giống như một số sinh vi

<P align=left>ên khác, tôi yêu</P>

<P align=left>m</P>ến trường đại học. Tôi từng nghĩ rằng thật là vui thích khi được cùng ngồi b

<P align=left>àn</P>

<P align=left>chuy</P>ện với biết bao những con ngưòi thông minh cùng lứa tuổi. Tuy nhi

<P align=left>ên, tôi</P>

<P align=left>c</P>ảm thấy rằng cánh cửa mở để thành l

<P align=left>ập một công ty phần mềm có thể không</P>

<P align=left>bao gi</P>ờ trở lại. Vì thế cho nên tôi lao vào th

<P align=left>ế giới kinh doanh khi tôi chỉ mới 19</P>

<P align=left>tu</P>

<P align=left>ổi đầu.</P>

<P align=left>Ng</P>ười ta thường yêu cầu tôi giải thích sự thành công của Hãng Microsoft. H

<P align=left>ọ</P>

<P align=left>mu</P>ốn biết bí quyết nào đã đưa công ty từ chỗ chỉ có hai người thành m

<P align=left>ột cong ty</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>17</P>

<P align=left>có trên 17.000 nhân viên v</P>ới doanh số bán ra hàng năm trên 6 tỷ. Tất nhi

<P align=left>ên, câu</P>

<P align=left>tr</P>ả lời không đơn giản chút nào, và sự may mắn có vai trò c

<P align=left>ủa nó trong đó,</P>

<P align=left>nh</P>ưng tôi nghĩ rằng yếu tố quan trọng nhất là tầm nhìn ban đ

<P align=left>ầu của chúng tôi.</P>

<P align=left>Chúng tôi ngh</P>ĩ điều gì sẽ xảy ra sau máy Intel 8080, và hành động theo hư

<P align=left>ớng</P>

<P align=left>đ</P>ó. Chúng tôi tự hỏi " Điều gì sẽ xảy ra nếu như giá ti

<P align=left>ền mua máy điện toán sẽ rẻ</P>

<P align=left>g</P>ần như

<P align=left>cho không ?"</P>

<P align=left>Chúng tôi tin r</P>ằng máy điện toán rồi sẽ có mặt ở khắp nơi vì giá rẻ và ph

<P align=left>ần mềm</P>

<P align=left>m</P>ới có nhiều lợi thế hơn. Chúng tôi m

<P align=left>ở của hiệu bán máy điện toán để thử vận</P>

<P align=left>may, và s</P>ản xuất phần mềm để bán trong khi chưa một người nào làm như v

<P align=left>ậy.</P>

<P align=left>Nh</P>ờ tầm nhìn ban đầu của chúng tôi đúng giúp cho mọi việc về sau dễ dàng hơ

<P align=left>n,</P>

<P align=left>Chúng tôi vào cu</P>ộc đúng nơi và đúng lúc. Chúng tôi đên đích trứoc, và nh

<P align=left>ững</P>

<P align=left>thành công ban </P>đầu tạo điều kiện thuận lợi cho chúng tôi thu hút nhân t

<P align=left>ài. Chúng</P>

<P align=left>tôi thi</P>ết lập mạng lưới bán hang trên toàn thế giới,và sử dụng lợi tức để đầu t

<P align=left>ư</P>

<P align=left>vào viêc nghiên c</P>

<P align=left>ứu sản xuất sản phẩm mới. Ngay từ đầu,chúng tôi đi đúng</P>

<P align=left>h</P>ư

<P align=left>ớng.</P>

<P align=left>Bây gi</P>ờ, chúng tôi có cả một chân trời mới, và một câu hỏi mới nảy sinh "Điều g

<P align=left>ì</P>

<P align=left>s</P>ẽ xảy ra nếu như việc thông tin liên lạc rồi đây sẽ là việc gần như không t

<P align=left>ốn tiền</P>

<P align=left>?"</P>

<P align=left>Đ </P>nghĩ về sự nối mạng tất cả các máy của gia đình và cơ quan vào trong m

<P align=left>ột</P>

<P align=left>m</P>ạnglưới có tốc độ cao đã và đang châm ngòi trí tưởng tượng của dân tộc n

<P align=left>ày mà</P>

<P align=left>t</P>ừ khi có chương trình không gian chưa có gì có thể khơi dậy như thế. V

<P align=left>à không</P>

<P align=left>ch</P>ỉ có dân tộc này, trí tưởng tượng của các dân tộc khác trên toàn th

<P align=left>ế giới rồi sẽ</P>

<P align=left>b</P>ừng lên. Hàng ngàn công ty sẽ có tầm nhìn như vậy, và t

<P align=left>ừng cá nhân cũng thế,</P>

<P align=left>hi</P>ểu được những bước đi ban đầu, và việc thực hiện sẽ xác định thành công c

<P align=left>ủa</P>

<P align=left>h</P>

<P align=left>ọ.</P>

<P align=left>Tôi dành r</P>ất nhiều thời gian để suy nghĩ về kinh doanh bởi tôi rất y

<P align=left>êu thích công</P>

<P align=left>vi</P>ệc tôi làm. Ngày nay, phần lớn suy nghĩ của tôi đều dồn vào cho xa lộ. Hai mươ

<P align=left>i</P>

<P align=left>n</P>ăm trước đây, khi tôi nghĩ về tương lai c

<P align=left>ủa vi chip của máy điện toán cá nhân,</P>

<P align=left>tôi c</P>ũng không biết chắc rồi nó sẽ dẵn dắt tôi đi đến đâu .Tuy nhiên,tôi vẵn ki

<P align=left>ên</P>

<P align=left>trì theo h</P>ướng đã chọn, và tin tưởng rằng chúng tôi đang đi đúng hư

<P align=left>ớng chúng tôi</P>

<P align=left>c</P>ần đến khi mọi việc ngày càng trở nên rõ ràng hơn. Hiện nay, trước mắt tôi c

<P align=left>òn</P>

<P align=left>nhi</P>ều bất trăc, song tôi vẫn giữ niềm tin như thủa nào. Thật khá căng th

<P align=left>ẳng thằn</P>

<P align=left>kinh nh</P>ưng cũng thật l

<P align=left>à thích thú.</P>

<P align=left>H</P>ầu hết mọi người cũng như mọi công ty đang đánh cuộc với tương lai c

<P align=left>ủa họ</P>

<P align=left>b</P>ằng cách xây dựng những nhân tố để biến xa lộ thông tin thành hi

<P align=left>ện thực. Tại</P>

<P align=left>hãng Microsoft, chúng tôi tích c</P>ực làm việc để hình dung ra cách làm thế nào đ

<P align=left>ể</P>

<P align=left>có th</P>

<P align=left>ể bắt đấu từ vị trí chung stôi đang đứng hiện nay, đi đến điểm chúng tôi có</P>

<P align=left>th</P>ể phát huy tất cả tiềm năng của những tiến bộ mới của kỹ thuật. Lúc này là th

<P align=left>ời</P>

<P align=left>đ</P>iểm đầy hứng thú, chẳng những cho các công ty có liên quan mà còn đ

<P align=left>ối với tất</P>

<P align=left>c</P>ả những ai nhận thức được những lợi ích của cuộc cách mạng n

<P align=left>ày.</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>18</P><B>

<P align=left>Chương 2. Giai Đoạn Mở Đầu Của Thời Đại Thông Tin</P></B>

<P align=left>L</P>ần đầu tiên khi tôi nghe nhóm từ " thời đại thông tin", tôi cảm thấy như b

<P align=left>ị cụt</P>

<P align=left>h</P>ứng. Tôi biết về thời đại đồ sắt và thời đại đồ đồng, đó là nh

<P align=left>ững giai đoạn lịch sử</P>

<P align=left>đư</P>ợc đặt tên cho những vật liệu mới mà những con người dùng để làm ra công c

<P align=left>ụ</P>

<P align=left>và v</P>ũ khí. Đó là những thời đại đặc biệt. Sau đó, tôi đọc sách, và nh

<P align=left>ững sách đó</P>

<P align=left>tiên </P>đoán rằng rồi đây các nước sẽ chiến đấu chống nhau để giành quy

<P align=left>ền kiểm</P>

<P align=left>soát thông tin, ch</P>ứ không phải là tài nguyên thiên nhiên. Đi

<P align=left>ều đó nghe ra cũng</P>

<P align=left>khá h</P>ấp dẫn, nhưng như vậy họ địnhnghĩa thông tin l

<P align=left>à gì?</P>

<P align=left>Vi</P>ệc có một số cho rằng thông tin sẽ quyết định tương lai khi

<P align=left>ến tôi nhớ lại một</P>

<P align=left>c</P>ảnh nổi tiếng trong phim ngư

<P align=left>ời tốt nghiệp (the Graduate) hồi năm 1967. Có một</P>

<P align=left>th</P>ư gia níu áo Benjamin, người sinh viên tốt nghiệp do Dustin Hoffman thủ vai, v

<P align=left>à</P>

<P align=left>khuyên Bengjamin m</P>ột lời khuyên về nghề nghiệp không có vẻ gì là m

<P align=left>ọi mọc</P>

<P align=left>nh</P>ưng chỉ có hai từ "chất dẻo". Tôi tự hỏi cảnh đó được viết vài mươi nă

<P align=left>m sau thì</P>

<P align=left>l</P>ời khuyên của thương gia kia sẽ có thể là : Hai t

<P align=left>ừ thôi, Benjamin, "thông tin".</P>

<P align=left>Tôi t</P>ưởng tượng ra những cuộc đàm thoại vô nghĩa về tương lai trong một ph

<P align=left>òng</P>

<P align=left>l</P>ạnh trong một cơ quan:"Anh có bao nhiêu thông tin?","Thuỵ sĩ là một đất nư

<P align=left>ớc vĩ</P>

<P align=left>đ</P>ại vì tất cả thông tin đều nằm ở nư

<P align=left>ớc đó","tôi nghe bảng giá thông tin đang</P>

<P align=left>t</P>ă

<P align=left>ng!"</P>

<P align=left>Nó vô ngh</P>ĩa bởi vì thông tin không phải là vật hữu hình hay v

<P align=left>ật có thể cân, đo,</P>

<P align=left>đ</P>ong, đếm được như các vật liệu trong các thời đại trước, những thông tin ng

<P align=left>ày</P>

<P align=left>càng tr</P>ở lên quan tr

<P align=left>ọng đối với chúng ta. Cuộc cách mạng thông tin chỉ mới bắt</P>

<P align=left>đ</P>ầu. Giá cả của thông tin rồi sẽ giảm nhanh chóng như c

<P align=left>ủa các máy điện toán</P>

<P align=left>tr</P>ước đây. Khi giá cả giảm xuống đến mức chấp nhận và đư

<P align=left>ợc kết hợp với những</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>19</P>

<P align=left>ti</P>ến bộ khác của kỹ thuật thì "xa lộ thông tin"không còn là nhóm t

<P align=left>ừ của những</P>

<P align=left>viên ch</P>ức sính dùng từ ngữ và của những chính trị gia sôi nổi nữa.Nó sẽ trở th

<P align=left>ành</P>

<P align=left>m</P>ột thứ mang tính thực tế và sâu rộng như là "điện" vậy. Để hiểu đượ

<P align=left>c vì sao</P>

<P align=left>thông tin l</P>ại trở thành một trung tâm điểm như thế, điều quan trọng là ph

<P align=left>ải biết</P>

<P align=left>n</P>ền kỹ thuật đang thay đổi cách chúng ta xử lý thông tin như thế n

<P align=left>ào.</P>

<P align=left>Tôi xin dành ph</P>ần lớn chương này để giải thích vấn đề đã nêu trên đây. Phần c

<P align=left>òn</P>

<P align=left>l</P>ại dành để cung cấp cho những bạn đọc chưa có dịp làm quen với những nguy

<P align=left>ên</P>

<P align=left>lý và l</P>ịch sử của máy điện toán, một số thông tin đủ để hiểu phần còn l

<P align=left>ại của</P>

<P align=left>quy</P>ển sách. Nếu bạn đã hiểu máy điện toán dạng số hoạt động như thế nào r

<P align=left>ồi</P>

<P align=left>thì ch</P>ắc bạn sẽ hiểu được phần còn lại, vậy, bạn sẽ yên tâm xem tiếp phần c

<P align=left>òn</P>

<P align=left>l</P>

<P align=left>ại.</P>

<P align=left>Đ</P>iều khác nhau cơ bản nhất chúng ta sẽ thấy trong thông tin tương lai là hầu nh

<P align=left>ư</P>

<P align=left>t</P>ất cả mọi thứ đều ở dạng số. Toàn bộ sách in của các thư viện đã được chụp v

<P align=left>à</P>

<P align=left>l</P>ưu trữ như là những dữ Kiện điện tử trên đĩa và CD-ROM. Nhật báo và t

<P align=left>ạp chí</P>

<P align=left>th</P>ường được sắp chữ ở dạng điện tử và được in ra giấy là đ

<P align=left>ể tiện việc phân phối.</P>

<P align=left>Thông tin </P>điện tử được lưu trữ vĩnh viễn- hoặc bao lâu tuỳ theo ý muốn-trong c

<P align=left>ơ</P>

<P align=left>s</P>ở dữ liệu của máy điện toán; những ngân hàng dữ liệu khổng lồ của báo

<P align=left>chí có</P>

<P align=left>th</P>ể tiếp cận được thông tin các dịch vụ trực tuyến. Phim, ảnh,và phim video, t

<P align=left>ất</P>

<P align=left>c</P>ả đều có thể chuyển đổi sang thông tin dạng số. Mỗi một năm qua, các phươ

<P align=left>ng</P>

<P align=left>pháp m</P>ới được sáng tạo để lượng tử hoá thông tin và để lọc chúng thành tri

<P align=left>ệu</P>

<P align=left>tri</P>ệu những nhóm nguyên tử dữ kiện. Khi thông tin dạng số đã được lưu tr

<P align=left>ữ, bất</P>

<P align=left>c</P>ứ ai cũng có thể tiếp cận được, và m

<P align=left>ột máy điện toán cá nhân có thể ngay lập</P>

<P align=left>t</P>ức gọi, so sánh và tái tạo lại được. Đặc điểm thời kỳ này của lịch sử và con ngư

<P align=left>ời</P>

<P align=left>sáng t</P>ạo những phương sách hoàn toàn mới, trong đó thông tin có thể đư

<P align=left>ợc trao</P>

<P align=left>đ</P>ổi và vận dụng, và tốc độ ngày m

<P align=left>ột tăng, giúp chúng ta xử lý chúng. Khả năng</P>

<P align=left>c</P>ủa máy điện toán với giá rẻ, tốc độ xử lý và truy

<P align=left>ền dữ kiện số cao, sẽ thay đổi</P>

<P align=left>các ph</P>ương tiện liên lạc thông thường trong gia đình và cơ

<P align=left>quan.</P>

<P align=left>Đ </P>nghĩ về việc sử dụng một công cụ để sử lý số không phải là mới. Bàn tính đ

<P align=left>ã</P>

<P align=left>đư</P>ợc sử dụng ở Châu Á cách đây gần 5.000 năm. Vào năm 1642, khi một nh

<P align=left>à</P>

<P align=left>khoa h</P>ọc pháp, Balise Pascal, mới 19 tuổi, đã phát minh ra một máy tính cơ h

<P align=left>ọc.</P>

<P align=left>Đ</P>ó là một công cụ để đếm. ba mươi năm sau, nhà toán học ngư

<P align=left>ời Đức, Gottfried</P>

<P align=left>Von Leibniz,</P>đã c

<P align=left>ải tiến chiếc máy của Pascal. Chiếc máy tính "Stepped Reckoner"</P>

<P align=left>c</P>ủa ông có thể thực hiện các phép tính nhân, chia và căn b

<P align=left>ậc hai. Các máy tính</P>

<P align=left>c</P>ơ học đáng tin cậy, hoạt động bằng cách quay tròn m

<P align=left>ặt số đang cần gạt, các thế</P>

<P align=left>h</P>ệ sau của máy tính Stepped Reckoner, đều là chỗ dựa chủ yếu của các h

<P align=left>ãng</P>

<P align=left>buôn cho </P>đến khi máy tính điện tử ra đời và thay th

<P align=left>ế chúng.</P>

<P align=left>Cách </P>đây một thế kỷ rưỡi, một nhà toán học người Anh đã nghĩ về khả năng c

<P align=left>ủa</P>

<P align=left>máy </P>điện toán, và suy nghĩ của ông đã làm ông trở lên n

<P align=left>ổi tiếng ngay trong thời</P>

<P align=left>đ</P>ại của ông. Charles Babge, một giáo sư toán học tại trư

<P align=left>ờng đại học Cambridge,</P>

<P align=left>đ</P>ã tưởng tượng khả năng của một công cụ cơ học có thể thực hiện đư

<P align=left>ợc một</P>

<P align=left>chu</P>ỗi các phép tính quan trọng.Ngay từ thập liên 80, ông đã n

<P align=left>ảy sinh ý nghĩ rằng</P>

<P align=left>thông tin có th</P>ể được sử lý thông qua một chiếc máy nếu chiếc máy đó đư

<P align=left>ợc</P>

<P align=left>chuy</P>ển thành ra dạng số trước. Máy chạy bằng hơi nước mà Babage mư

<P align=left>ờng</P>

<P align=left>t</P>ượng ra có thể sử dụng các chốt, bánh xe răng cưa, xy lanh, và các b

<P align=left>ộ phận máy</P>

<P align=left>khác, là chi</P>

<P align=left>ếc máy của thời đại công nghiệp mới. Babage tin rằng "máy phân tích"</P>

<P align=left>c</P>ủa ông cũng có thể dùng để loại bỏ các công việc nặng nhọc và thi

<P align=left>ếu chính xác.</P>

<P align=left>Chi</P>ếc máy phân tích của ông lẽ ra là một máy cơ học, nhưng ông đ

<P align=left>ã hình dung</P>

<P align=left>th</P>ấy nó có thể tuân theo sự thay đổi của các lệnh, và do đó, nó có th

<P align=left>ể phục vụ</P>

<P align=left>cho nh</P>ững chúc năng khác nữa. Nó chính là đ

<P align=left>ặc điểm của phần mềm. Nếu có một</P>

<P align=left>b</P>ộ quy tắc toàn diện, ngư

<P align=left>ời ta có thể "ra lệnh" cho máy thực hiện một số nhiệm</P>

<P align=left>v</P>ụ đặc bi

<P align=left>ệt.</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>20</P>

<P align=left>Babage nh</P>ận thức được rằng để tạo đư

<P align=left>ợc các lệnh đó, ông cần có một loại ngôn</P>

<P align=left>ng</P>ữ hoàn toàn mới, và ông đã tạo được một loại ngôn ngữ dùng số,chữ, mũi t

<P align=left>ên</P>

<P align=left>và các d</P>ấu hiệu khác. Ngôn ngữ đã được tạo ra đã giúp cho Babbage "lập tr

<P align=left>ình"</P>

<P align=left>cho chi</P>ếc máy phân tích của ông với một dãy dài các l

<P align=left>ệnh có điều kiện, các lệnh</P>

<P align=left>đ</P>ó cho phép máy bổ xung các hoạt động của nó để đáp ứng mọi tình hình bi

<P align=left>ến</P>

<P align=left>đ</P>ổi. Ông là người đầu tiên nhận ra rằng một chiếc máy đơn có th

<P align=left>ể phục vụ một số</P>

<P align=left>các m</P>

<P align=left>ục đích khác nhau.</P>

<P align=left>Trong th</P>ế kỷ tiếp theo, các nhà toán học,theo suy nghĩ của Babbage, đã đ

<P align=left>ề ra</P>

<P align=left>nh</P>ững nét đại cương, và cuối cùng, và giữa thập niên 40, m

<P align=left>ột máy điện toán điện</P>

<P align=left>t</P>ử, dựa trên nguyên tắc của máy phân tích đã ra đời. Thật khó có thể tìm ra đư

<P align=left>ợc</P>

<P align=left>các h</P>

<P align=left>ậu duệ của máy đó trong số máy điện toán hiện đại hiện nay, bởi phần lớn</P>

<P align=left>các suy ngh</P>ĩ và công việc đều thực hiện tại Mỹ và Anh trong thế chiến thứ II dư

<P align=left>ới</P>

<P align=left>cái c</P>ớ là bí mật chiến tranh. Ba người có công lớn l

<P align=left>à Alan Turing, Claude</P>

<P align=left>Shannon,và John Von Neumann.</P>

<P align=left>Kho</P>ảng giữa thập liên 30, Alan Turing, giống như Babbage, một nhà toán h

<P align=left>ọc</P>

<P align=left>b</P>ảng đầu cảu Anh được đào tạo tại trư

<P align=left>ờng Cambridge, đề nghị sản xuất một loại</P>

<P align=left>máy và hi</P>ện nay gọi là máy Turing. Đó là một máy tính đa năng hoàn ch

<P align=left>ỉnh,</P>

<P align=left>ng</P>ười ta có thể ra lệnh cho nó và xử lý bất cứ loại

<P align=left>thông tin nào.</P>

<P align=left>Vào kho</P>ảng cuối thập liên 30, khi Claude Shannon còn là một sinh viên, ông đ

<P align=left>ã</P>

<P align=left>ch</P>ứng minh rằng một chiếc máy thực hiện đư

<P align=left>ợc những lệnh hợp lý có thể sử lý</P>

<P align=left>đư</P>ợc thông tin. Tầm nhìn của ông- cũng là đề tài cho b

<P align=left>ản luận án Master của ông</P>

<P align=left>- là các m</P>ạch của máy điện toán - khi đóng là đúng và khi mở là sai-có th

<P align=left>ể thực</P>

<P align=left>hi</P>ện các thao tác hợp lý, sử dụng số 1 để biểu thị "đúng" và s

<P align=left>ố 0 biểu thị "sai".</P>

<P align=left>Đ</P>ó là hệ thống nhị phân. Nó là một bộ mã. Hệ thống nhị phân là b

<P align=left>ộ chữ cái của</P>

<P align=left>máy </P>điện toán điện tử, là cơ sở của ngôn ngữ mà tất cả thông tin đư

<P align=left>ợc dịch ra,</P>

<P align=left>đư</P>ợc lưu trữ và sử dụng trong máy điện toán. Nó khá đơn giản nhưng l

<P align=left>ại rất quan</P>

<P align=left>tr</P>ọng để hiểu được cách mà máy điện toán hoạt động như thế n

<P align=left>ào, và chính vì</P>

<P align=left>v</P>ậy nó đáng để chúng ta dành thì giờ tìm hiểu sâu hơn v

<P align=left>ề nó.</P>

<P align=left>Hãy t</P>ưởng tượng rằng bạn có một căn phòng và b

<P align=left>ạn muốn ánh trăng của nó phải</P>

<P align=left>sáng b</P>ằng một bóng điện 250 watt, mà b

<P align=left>ạn muốn ánh sáng đó có thể điều chỉnh</P>

<P align=left>đư</P>ợc từ 0 watt (nghĩa là tối hoàn toàn) cho đến hết cường độ của bóng đ

<P align=left>èn 250</P>

<P align=left>watt. Có m</P>ột cách để thực hiện việc đó là dùng một nút vặn xoay tròn gắn v

<P align=left>ào</P>

<P align=left>bóng </P>điện 250 watt kia. Để đạt được độ tối nhất, bạn hãy vặn nút vặn ngư

<P align=left>ợc kim</P>

<P align=left>đ</P>ồng hồ tới số 0. Để đạt được độ sáng nhất, bạn hãy v

<P align=left>ặn theo chiều kim đồng hồ</P>

<P align=left>t</P>ới con số 250.Để có một nửa độ sáng, hãy v

<P align=left>ặn nút vặn tới khoảng giữa chừng.</P>

<P align=left>H</P>ệ thống này dễ sử dụng nhưng có nhi

<P align=left>ều hạn chế. Nếu nút vặn xoay quá điểm</P>

<P align=left>b</P>ắt đầu chút xíu-chẳng hạn bạn muốn có ánh sáng hơi mờ phục vụ cho bữa cơ

<P align=left>m</P>

<P align=left>thân m</P>ật-bạn chỉ có thể đoán chừng được độ sáng đó mà thôi. Th

<P align=left>ực tế bạn không</P>

<P align=left>bi</P>ết được cường độ ánh sáng đó là bao nhiêu watt, hoặc trư

<P align=left>ờng hợp bạn nhờ ai đó</P>

<P align=left>v</P>ặn một cách chính xác được. Thông tin của bạn chỉ là thông tin x

<P align=left>ấp xỉ gần đúng,</P>

<P align=left>và </P>đã như vậy thì thật khó có thể lưu trữ hay tái lập lại đúng như cũ đư

<P align=left>ợc.</P>

<P align=left>V</P>ậy, chẳng hạn vào tuần sau, bạn muốn vặn lại đúng cường độ ánh sáng cũ th

<P align=left>ì</P>

<P align=left>b</P>ạn phải làm như thế nào? bạn có thể đánh dấu trên nút vặn để bạn biết nấc n

<P align=left>ào</P>

<P align=left>b</P>ạn cần vặn tới, nhưng như vậy cũng khó mà chính xác được, và điều gì s

<P align=left>ẽ xảy ra</P>

<P align=left>n</P>ếu bạn muốn có cường độ ánh sáng khác hơn? và liệu bạn phải làm như thế n

<P align=left>ào</P>

<P align=left>n</P>ếu bạn của bạn muốn có ánh sáng đúng như lần trư

<P align=left>ớc? bạn có thể nói "vặn</P>

<P align=left>ng</P>ược chiều kim đồng hồ khoảng một phần năm", hay "vặn cho mũi tên c

<P align=left>ủa nút</P>

<P align=left>v</P>ặn chỉ hai giờ",nhưng bạn của bạn chỉ có thể vặn được một cư

<P align=left>ờng độ ánh sáng</P>

<P align=left>x</P>ấp xỉ mà thôi. Và điều gì sẽ xảy ra nếu bạn của bạn bảo một người khác làm l

<P align=left>ại</P>

<P align=left>nh</P>ư vậy? mỗi một lần thông tin được truyền đạt là m

<P align=left>ỗi lần sự chính xác bị giảm</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>21</P>

<P align=left>đ</P>

<P align=left>i.</P>

<P align=left>Trên </P>đây là một ví dụ về thông tin được lưu trữ dưới dạng "tương t

<P align=left>ự". Nút vặn</P>

<P align=left>đ</P>ến điểm sáng mờ tạo được sự tương tự về cường độ sáng của bóng đèn. N

<P align=left>ếu nút</P>

<P align=left>đư</P>ợc vặn nửa vòng, nghĩ rằng bạn có cường độ ánh sáng là phân n

<P align=left>ửa. Khi bạn</P>

<P align=left>tính ho</P>ặc diễn đạt nút vặn bao xa, tức là bạn đã thực hiện lưu trữ thông tin dư

<P align=left>ới</P>

<P align=left>d</P>ạng tương tự (tức nút vặn) chứ không phải dư

<P align=left>ới dạng ánh sáng.thông tin ở dạng</P>

<P align=left>t</P>ương tự, có thể tập hợp, lưu trữ vd tái tạo lại, nhưng nó thư

<P align=left>ờng không chính xác</P>

<P align=left>- và còn có nguy c</P>ơ càng trở lên không chính xác sau mỗi lần đư

<P align=left>ợc truyền đi.</P>

<P align=left>Bây gi</P>ờ chúng ta hãy nghiên cứu một phương pháp hoàn toàn khác đ

<P align=left>ể diễn tả</P>

<P align=left>c</P>ường độ ánh sáng trong phòng, tức lưu trữ và truy

<P align=left>ền thông tin ở dạng số bằng</P>

<P align=left>cách s</P>ử dụng các số 0 và 1.Những số này gọi là những số nhị phân-nh

<P align=left>ững con số</P>

<P align=left>đ</P>ó bao gồm toàn bộ các số 0 và 1. Mỗi một số 0 hay số 1 được gọi là bit. M

<P align=left>ột khi</P>

<P align=left>thông tin </P>đã được chuyển đổi, nó được đưa vào và lưu tr

<P align=left>ữ trong máy điện toán</P>

<P align=left>nh</P>ư là một chuỗi dài các bit. tất cả các số đó đều có nghĩa là "thông tin d

<P align=left>ạng số".</P>

<P align=left>Thay vì chúng ta ch</P>ỉ có duy nhất một bóng điện 250 watt, hãy tưởng tư

<P align=left>ợng rằng</P>

<P align=left>chúng ta có 8 bóng, bóng sau có c</P>ường độ gấp đôi bóng trư

<P align=left>ớc, từ 1 cho đến 128.</P>

<P align=left>M</P>ỗi bóng đều được gắn riêng một công tắc, và bóng có cường độ thấp nhất đư

<P align=left>ợc</P>

<P align=left>x</P>ếp bên phải. Cách bố trí các bóng điện được trình bày như dư

<P align=left>ới đây:</P>

<P align=left>B</P>ằng cách bật hay tắt các công tắc trên, b

<P align=left>ạn có thể điều chỉnh độ sáng từ 0 watt</P>

<P align=left>lên 1 watt (t</P>

<P align=left>ất cả các công tắc đừu tắt)</P>

<P align=left>cho t</P>ới 255 watt (tất cả các công tắc đều được bật). Hệ thống này t

<P align=left>ạo cho bạn có</P>

<P align=left>256 kh</P>ả năng. nếu bạn muốn có ánh sáng 2 watt, nếu bạn muốn có ánh

<P align=left>sáng 3</P>

<P align=left>watt, b</P>ạn bật cả hai công tắc 1watt và 2watt. N

<P align=left>ếu bạn muốn có ánh sáng 4 watt,</P>

<P align=left>b</P>

<P align=left>ạn chỉ cần bật công tắc 4 watt. Nếu bạn muốn có ánh sáng 5watt, bạn bật công</P>

<P align=left>t</P>ắc 4 watt và 1watt. N

<P align=left>ếu bạn muốn có ánh sáng 250 watt, bạn bật tất cả trừ hai</P>

<P align=left>công t</P>ắc 4 watt và công t

<P align=left>ắc 1 watt.</P>

<P align=left>Tr</P>ường hợp bạn muốn dùng ánh sáng lý tưởng cho bữa cơm là 137 watt, b

<P align=left>ạn chỉ</P>

<P align=left>c</P>ần bật ba công tắc: 128 watt,8 wattt v

<P align=left>à 1 watt.</P>

<P align=left>H</P>ệ thống này giúp chúng ta dễ dàng ghi lại một cư

<P align=left>ờng độ ánh sáng chính xác cho</P>

<P align=left>l</P>ần sử dụng sau hoặc thuyền đạt cho người khác nếu ngư

<P align=left>ời đó cũng có một hệ</P>

<P align=left>th</P>ống như vậy. Bởi vì phương pháp ghi lại thông tin bằng hệ nhị phân n

<P align=left>ày khá</P>

<P align=left>ph</P>ổ biến - bóng có cường độ thấp bên tay phải,bóng cao hơ

<P align=left>n bên trái, và luôn</P>

<P align=left>luôn g</P>ấp đôi - b

<P align=left>ạn không cần thiết phải ghi lại trị số của mỗi bóng. Bạn chỉ cần</P>

<P align=left>dùng lo</P>ại công tắc có ghi: bật, tắt, bật, tắt. Với loại thông tin như v

<P align=left>ậy, bất cứ</P>

<P align=left>ng</P>ười bạn nào của bạn cũng có thể vặn lại một cách chính xác về cư

<P align=left>ờng độ ánh</P>

<P align=left>sáng 137 watt trong phòng b</P>

<P align=left>ạn.</P>

<P align=left>Th</P>ực ra, thông tin đó có thể truyền cho hàng triệu người và cuối cùng mọi ngư

<P align=left>ời</P>

<P align=left>đ</P>ều có thông tin giống hệt nhau và đều có thể vặn đúng 137 watt ánh sáng đư

<P align=left>ợc.</P>

<P align=left>Nói g</P>ọn lại, bạn có thể ghi mỗi lần "tắt" và 0, và mỗi lần bật là 1. Đi

<P align=left>ều đó có</P>

<P align=left>ngh</P>ĩa thay vì phải viết bật, tắt, bật, tắt, có nghĩa là bật công tắc thứ nhất, thứ tư

<P align=left>,</P>

<P align=left>th</P>ứ tám của tám công tắc, còn các công tắc còn lại là không b

<P align=left>ật, bạn viết lại</P>

<P align=left>thông tin </P>đó dưới dạng 1,0,0,0,1,0,0,1,hoặc 10001001, một số nhị nguy

<P align=left>ên. Trong</P>

<P align=left>tr</P>ường hợp này nó là 137.Gời bạn của bạn và nói:"tôi đã có được ánh sáng th

<P align=left>ật</P>

<P align=left>hoàn h</P>ảo! Đó là 10001001. Bạn hãy thử xem".bạn của bạn cũng sẽ có đư

<P align=left>ợc</P>

<P align=left>ngu</P>ồn ánh sáng chính xác như vậy bằng cách bật công tắc 1 và các công t

<P align=left>ắc 0.</P>

<P align=left>Ph</P>ương thức này hình như là cách khá phức tạp để mô tả cư

<P align=left>ờng độ của nguồn</P>

<P align=left>ánh sáng, nh</P>ưng nó là m

<P align=left>ột ví dụ về lý thuyết của biểu thức nhị phân, nền tảng</P>

<P align=left>c</P>

<P align=left>ủa tất cả máy điện toán hiện đại.</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>22</P>

<P align=left>Bi</P>

<P align=left>ểu thức nhị phân giúp cho nhúng ta có khả năng tận dụng lợi thế của mạch điện</P>

<P align=left>t</P>ử để sản xuất máy tính bờ túi. Việc này đã s

<P align=left>ảy ra trong thế chiến thứ hai khi một</P>

<P align=left>nhóm các nhà toán h</P>ọc, do J. Presper Eckert và John Mauchly, giáo sư tại khoa c

<P align=left>ơ</P>

<P align=left>khí </P>điện của trư

<P align=left>ờng đại học Pennsylvania dẫn đầu, bắt đầu phát triển một máy</P>

<P align=left>tính </P>điện tử, chiếc ENIAC. Mục đích của nó là đ

<P align=left>ẩy nhanh tốc độ tính toán các bảng</P>

<P align=left>tính c</P>ủa pháo binh. ENIAC giống như một máy tính điện tử hơn là m

<P align=left>ột máy điện</P>

<P align=left>toán, nh</P>ưng thay vì sử dụng số nhị phân với các bộ công tắc bật, tắt tr

<P align=left>ên bánh xe</P>

<P align=left>nh</P>ư các máy tính cơ học thường áp dụng, ông ta sử dụng "công tắc " đ

<P align=left>èn chân</P>

<P align=left>không.</P>

<P align=left>Quân </P>đội phân công lính đẩy những cỗ xe chuyên dùng để chở hàng t

<P align=left>ạp hoá trở</P>

<P align=left>đ</P>ầy các cỗ máy khổng lồ và đèn chân không quanh trận địa. Mỗi khi một đ

<P align=left>èn</P>

<P align=left>chân không </P>đã cháy, máy ENIAC lại phải ngưng, lính tráng lao tới để thay thế đ

<P align=left>èn</P>

<P align=left>đ</P>ã cháy. Người ta giải thích, có lẽ là không xác đáng lắm, lý do vì sao l

<P align=left>ại phải</P>

<P align=left>thay th</P>ế các đèn thường xuyên như vậy là do nhiệt lượng và ánh sáng c

<P align=left>ủa nó thu</P>

<P align=left>hút </P>đàn bướm đêm và chúng có thể bay cả vào cỗ máy khổng lồ kia v

<P align=left>à làm cho</P>

<P align=left>m</P>ạch bị đứt. Nếu điều đó đúng, nó giúp giải thích ý nghĩa mới của từ "con bờ

<P align=left>-</P>

<P align=left>bug" </P>được dùng đ

<P align=left>ể chỉ những xung tạp nhiễu lây lan trong phần cứng hay phần</P>

<P align=left>m</P>

<P align=left>ềm của máy điện toán.</P>

<P align=left>Khi t</P>ất cả đèn chân không đã cháy hết, các kỹ sư l

<P align=left>ại phải định vị máy ENIAC để</P>

<P align=left>gi</P>ải quyết một vấn đề bằng cách cắm lại những 6.000 dây cáp bằng tay. Để l

<P align=left>àm</P>

<P align=left>cho máy th</P>ực hiện một chức năng khác, mỗi lần như vậy, nhóm kỹ sư l

<P align=left>ại phải</P>

<P align=left>đ</P>ịnh hình trở lại hệ thống dây cáp. John von Neumann, một ngư

<P align=left>ời Mỹ gốc</P>

<P align=left>Hungary th</P>ật lỗi lạc, có công đầu trong việc nghĩ ra cách giải quyết vấn đề n

<P align=left>ày.</P>

<P align=left>Ông sáng t</P>ạo ra hệ biến hoá mà hiện nay tất cả máy điện toán dạng số vẫn c

<P align=left>òn</P>

<P align=left>áp d</P>ụng. "kiến trúc Von Neumann", như ngày nay vẫn gọi, dựa tr

<P align=left>ên giuyên lý ông</P>

<P align=left>đ</P>ã tạo ra năm 1945, kể cả nguyên lý mà máy đi

<P align=left>ện toán có thể tránh việc thay</P>

<P align=left>cáp b</P>ằng cách lưu trữ lệnh trong bộ nhớ của máy. Ngay sau khi ý nghĩ đó đư

<P align=left>ợc</P>

<P align=left>bi</P>ến thành hi

<P align=left>ện thực, máy điện toán hiện đại ra đời.</P>

<P align=left>Ngày nay, b</P>ộ não của hầu hết máy điện toán đều là hậu duệ của bộ vi xử lý m

<P align=left>à</P>

<P align=left>Paul Allen và tôi </P>đã bị choáng váng từ những năm 70,và máy đi

<P align=left>ện toán cá nhân</P>

<P align=left>th</P>ường được đánh giá theo số lượng bit thông tin (giống như m

<P align=left>ột công tắc của hệ</P>

<P align=left>th</P>ống đèn)và một bộ vi sử lý có thể sử lý được trong một lần, hoặc bao nhi

<P align=left>êu</P>

<P align=left>byte (m</P>ột chùm tám bit)một bộ nhớ hoặc một bộ nhớ dựa đĩa m

<P align=left>à chúng có. Máy</P>

<P align=left>ENIAC n</P>ặng 30 tấn và chiếm hết một căn phòng rộng. B

<P align=left>ên trong máy, các xung</P>

<P align=left>tích ch</P>ạy trong 1.500 rơle cơ điện và qua 17.000 đèn chân không. Khi kh

<P align=left>ởi động</P>

<P align=left>máy, nó </P>đã tiêu th

<P align=left>ụ 150.000</P>

<P align=left>watt n</P>ăng lượng. Nhưng máy ENIAC chỉ lưu trữ số liệu tương

<P align=left>ứng khoảng 80 ký</P>

<P align=left>t</P>

<P align=left>ự thông tin.</P>

<P align=left>Vào </P>đầu thập liên 60, transistor đã thay thế đèn chân không trong ngành đi

<P align=left>ện tử</P>

<P align=left>dân d</P>ụng. điều đó xảy ra khoảng hơn 10 năm sau v

<P align=left>ụ phát hiện tại Bell Labs rằng</P>

<P align=left>h</P>ạt silicon màu bạc tí hon có thể thực hiện các công việc giống như đ

<P align=left>èn chân</P>

<P align=left>không. Các transistor, gi</P>ống như đèn chân không, cũng hoạt động như

<P align=left>các công</P>

<P align=left>t</P>ắc điện, nhưng chúng chỉ cần một lượng năng lượng rất nhỏ để hoạt động, v

<P align=left>à</P>

<P align=left>nh</P>ờ vậy toả rất ít nhiệt và chi

<P align=left>ếm rất ít chỗ. Bộ transistor đa mạch có thể kết hợp</P>

<P align=left>vào trong m</P>ột chip đơn để tạo ra một mạch tổ hợp. Những chip của máy đi

<P align=left>ện</P>

<P align=left>toán chúng ta s</P>ử dụng hiện nay là những mạch tổ hợp chứa một lượng tươ

<P align=left>ng</P>

<P align=left>đươ</P>ng hàng triệu transistor được nén lại thành một khối silicon và kích thư

<P align=left>ớc nhỏ</P>

<P align=left>h</P>ơn m

<P align=left>ột inch vuông.</P>

<P align=left>Trong m</P>ột bài báo đăng trên Scientific American năm 1977, Bob Noyce một tr

<P align=left>ong</P>

<P align=left>nh</P>ững người sáng lập ra hãng Intel, đã ch

<P align=left>ỉ ra sự giống nhau giữa bộ vi xử lý trị</P>

<P align=left>giá 300 M</P>ỹ cương v

<P align=left>ới máy ENIAC, một chiếc máy khổng lồ bị mối mờt phá hoại ra</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>23</P>

<P align=left>đ</P>ời từ buổi bình minh c

<P align=left>ủa thời đại máy điện toán. Bộ vi sử ký nhỏ xíu chẳng</P>

<P align=left>nh</P>ững mạnh hơn,mà như Bob Noyce nhận xét, "nó nhanh hơn gấp hai mươi l

<P align=left>ần,</P>

<P align=left>có b</P>ộ nhớ lớn hơn, đáng tin cậy gấp ngàn lần, tiêu thụ một nguồn năng lư

<P align=left>ợng chỉ</P>

<P align=left>b</P>ằng một bóng đèn ch

<P align=left>ứ không phải bằng một đầu máy xe lửa, chỉ chiếm</P>

<P align=left>1/30.000 th</P>ể tích và giá thành thấp hơn 1/10.000 lần. B

<P align=left>ạn có thể đặt mua qua</P>

<P align=left>đư</P>ờng bưu điện hoặc tại các cửa hàng nơi b

<P align=left>ạn ở.</P>

<P align=left>T</P>ất nhiên, bộ vi xử lý của năm 1977 so với hiện nay chỉ là thứ đồ chơi c

<P align=left>ủa trẻ</P>

<P align=left>con. Và, th</P>ực ra,có nhiều loại đồ chơi r

<P align=left>ẻ tiền có chứa các chip của máy điện toán</P>

<P align=left>còn m</P>ạnh hơn nhiều so với các chip của thập liên 70, những con bỏ điện tử đã m

<P align=left>ở</P>

<P align=left>đ</P>ầu cho cuộc cách mạng máy vi tính. Nhưng t

<P align=left>ất cả các máy điện toán hiện nay,</P>

<P align=left>dù kích th</P>ước và công suất có khác nhau, chúng đều xử lý thông tin và tr

<P align=left>ữ liệu</P>

<P align=left>b</P>

<P align=left>ằng các con số nhị phân.</P>

<P align=left>S</P>ố nhị phân được sử dụng để lưu tr

<P align=left>ữ văn bản trong máy điện toán cá nhân, nhạc</P>

<P align=left>trong </P>đĩa nhạc, tiền trong hệ thống máy giữ tiền của giân hàng. Trư

<P align=left>ớc khi thông</P>

<P align=left>tin </P>đi vào máy điện toán, nó phải được đổi ra thành nh

<P align=left>ững số nhị phân. Rồi máy</P>

<P align=left>móc, các thi</P>ết bị dạng số, lại chuyển thông tin về dạng nguyên thu

<P align=left>ỷ của nó. Bạn</P>

<P align=left>có th</P>ể hình dung mỗi một thiết bị đó là các dây chuy

<P align=left>ển mạch, khống chế các</P>

<P align=left>dòng </P>điện tử. Nhưng các mạch liên quan, thường được làm b

<P align=left>ằng silicon, hết sức</P>

<P align=left>nh</P>ờ và chỉ có thể phóng được bằng các nguồn điện cực nhanh - đ

<P align=left>ể tạo lại văn bản</P>

<P align=left>trên màn hình c</P>ủa máy điện toán cá nhân, nhạc và đĩa CD, và các l

<P align=left>ệnh từ các</P>

<P align=left>máy </P>đ

<P align=left>ổi tiền để phân phối.</P>

<P align=left>Nh</P>ững công tắc đèn chẳng hạn, minh hoạ cách các số có thể đại diện dư

<P align=left>ới dạng</P>

<P align=left>nh</P>ị phân. Sau đây ld cách máy thể hiện văn bản dưới d

<P align=left>ạng nhị phân. Theo quy</P>

<P align=left>ư</P>

<P align=left>ớc, con số 65 đại diện cho chữ A hoa, con số 66 đại diện cho chữ B hoa, vv...</P>

<P align=left>Trên máy </P>điện toán mỗi một số trên được biểu thị dưới dạng mã nh

<P align=left>ị phân: chữ A</P>

<P align=left>hoa c</P>ủa con số 65 sẽ trở thành 01000001.Chữ B hoa chỉ con số 66 sẽ trở t

<P align=left>hành</P>

<P align=left>01000010. M</P>ột khoảng trống đư

<P align=left>ợc đại diện bởi con số 32, hoặc 00100000.</P>

<P align=left>Vì v</P>ậy câu "Socrates is a man" sẽ trở thành chuỗi 136 các số 1v

<P align=left>à 0:</P>

<P align=left>01010011 01101111 01100011 01110010 01100001 01110100 01100101</P>

<P align=left>01110011 00100000 01101001 01110011 00100000 01100001 01100001</P>

<P align=left>01101101 01100001 01101110</P>

<P align=left>Qua ví d</P>ụ trên chúng ta có thể hiểu được một cách dễ dàng cách một dòng vă

<P align=left>n</P>

<P align=left>b</P>ản trở thành một dãy số nhị phân như thế nào. Để hiểu đư

<P align=left>ợc cách các loại thông</P>

<P align=left>tin khác </P>được số hoá ra sao, chúng ta hãy xét một ví dụ khác c

<P align=left>ủa dạng thông tin</P>

<P align=left>t</P>ương tự. Một đĩa hát cổ điển làm bằng nhựa vinyl là một đại diện tương t

<P align=left>ự của</P>

<P align=left>giao </P>động âm thanh. Nó lưu tr

<P align=left>ữ thông tin âm thanh trong những ký hiệu vi mô</P>

<P align=left>ch</P>ạy dọc theo các đường rãnh theo hình xo

<P align=left>ắn ốc của đĩa hát. Nếu bản nhạc có</P>

<P align=left>m</P>ột đoạn âm thanh lớn thì các ký hiệu được khắc sâu vào đường rãnh, và n

<P align=left>ếu có</P>

<P align=left>m</P>ột nốt nhạc có âm thanh cao thì các ký hiệu đư

<P align=left>ợc nén chặt lại với nhau. Các ký</P>

<P align=left>hi</P>ệu trong đường rãnh là dạng tương tự của âm thanh nguyên thuỷ

<P align=left>- các sóng âm</P>

<P align=left>đư</P>ợc micro thu lại. Khi chiếc kim máy hát chạy trong các đường r

<P align=left>ãnh, nó giao</P>

<P align=left>đ</P>ộng trong sự cộng hưởng với những ký hiệu li ti kia. Sự giao động đó, vẫn còn

<P align=left>ở</P>

<P align=left>d</P>ạng tương tự của âm thanh ban đầu, được khuyếch đại lên và truy

<P align=left>ền ra hệ</P>

<P align=left>th</P>

<P align=left>ống loa phát ra bản nhạc.</P>

<P align=left>Gi</P>ống như bất cứ một phương tiện tự dùng để lưu tr

<P align=left>ữ thông tin, đĩa hát có những</P>

<P align=left>nh</P>ược điểm của nó. Khi mặt đĩa hát bị trầy sư

<P align=left>ớc, bị bụi bám, hoặc bị hằn dấu tay,</P>

<P align=left>nh</P>ững vết này có thể làm cho kim giao đ

<P align=left>ộng không chính xác, gây tiếng ồn khi</P>

<P align=left>nghe nh</P>ạc. Nếu đĩa hát quay không đúng tốc độ thì âm thanh c

<P align=left>ủa bản nhạc sẽ</P>

<P align=left>không chính xác. M</P>ỗi lần máy chạy, kim của máy hát bào mòn các ký hi

<P align=left>ệu li ti</P>

<P align=left>trong dãnh làm cho vi</P>ệc tái tạo âm thanh không hoàn h

<P align=left>ảo của đĩa hát cũng sẽ</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>24</P>

<P align=left>chuy</P>ển sang băng cát-xét thì tất cả những âm thanh không hoàn h

<P align=left>ảo của đĩa hát</P>

<P align=left>s</P>

<P align=left>ẽ chuyển sang băng một cách</P>

<P align=left>v</P>ĩnh viễn, và các tạp âm khác lại được thêm vào vì chính bản thân máy cát

<P align=left>-xét</P>

<P align=left>thông th</P>ường cũng là dạng tương tự. và thông tin sẽ bị mất dần chất lư

<P align=left>ợng qua</P>

<P align=left>m</P>

<P align=left>ỗi lần thu.</P>

<P align=left>Trên </P>đĩa Compact, nhạc được lưu trữ dư

<P align=left>ới dạng một chuỗi số nhị phân, mỗi một</P>

<P align=left>bit (gi</P>ống như một công tắc) được đại diện bằng một pit vi mô trên b

<P align=left>ề mặt của</P>

<P align=left>đ</P>ĩa. Đĩa CD hiện nay chứa khoảng 5 tỷ pit. Tia la-de phản chiếu trong đĩa CDm

<P align=left>ột</P>

<P align=left>dạng t</P>ương tự - lần lượt đọc các pit để xác định vị trí 1 hoặc 0 nó ph

<P align=left>ải</P>

<P align=left>chuy</P>ển tới, và sau đó tập hợp lại và chuy

<P align=left>ển thông tin về dạng bản nhạc ban đầu</P>

<P align=left>b</P>ằng cách tạo ra các dấu hiệu điện tử định trước và chúng sẽ đư

<P align=left>ợc hệ thống loa</P>

<P align=left>chuy</P>ển thành sóng âm. Mỗi lần cho đĩa hoạt động, âm thanh được tạo ra ho

<P align=left>àn</P>

<P align=left>toàn chính xác nh</P>ư

<P align=left>nhau.</P>

<P align=left>Ngày nay, vi</P>ệc chuyển mọi thế thành dạng số hoá rất thuận tiện, nhưng việc h

<P align=left>ình</P>

<P align=left>thành s</P>ố lượng bit diễn ra rất nhanh. Khi nhập quá nhiều lư

<P align=left>ợng âm thông tin có</P>

<P align=left>th</P>

<P align=left>ể khiến cho bộ nhớ của máy bị quá tải hoặc tốn khá nhiều thời gian khi muốn</P>

<P align=left>truy</P>ền từ máy này sang máy khác. Vì thế cho nên, kh

<P align=left>ả năng của một máy điện</P>

<P align=left>toán </P>để nén dữ liệu số, lưu tr

<P align=left>ữ hoặc phát ra, rồi chuyển dữ kiện về dạng ban đầu</P>

<P align=left>là </P>điều rất quan trọng và trong tương lai sẽ có nhiều loại máy như th

<P align=left>ế ra đời.</P>

<P align=left>D</P>ưới đây, chúng tôi xin trình bày vì sao máy điện toán hoàn toàn đư

<P align=left>ợc các chiến</P>

<P align=left>tích </P>đó. Chúng ta phải quay trở về thời Ông Claude Shannon. Một nhà toán h

<P align=left>ọc,</P>

<P align=left>vào th</P>ập liên 30, đã nghĩ ra được phương pháp trình bày thông tin dư

<P align=left>ới dạng nhị</P>

<P align=left>phân. Trong cu</P>ộc chiến tranh thế giới thế hai, ông bắt đầu nghiên cứu cách tr

<P align=left>ình</P>

<P align=left>bày toán h</P>ọc về thông tin và hình thành một lĩnh vực mà sau này người ta gọi l

<P align=left>à</P>

<P align=left>lý thuy</P>ết thông tin. Shannon định nghĩa thông tin là s

<P align=left>ự giảm bớt tính không chắc</P>

<P align=left>ch</P>ắn. Theo định nghĩa đó thì giả dụ bạn đã biết đó là ngày thứ bảy, và có ai đ

<P align=left>ó</P>

<P align=left>b</P>ảo bạn rằng là ngày thứ bảy, như vậy bạn không nhận được thông tin nào c

<P align=left>ả.</P>

<P align=left>Nh</P>ưng, nếu bạn không biết ngày đó là ngày gì, và có ai đó bảo bạn rằng đó l

<P align=left>à</P>

<P align=left>ngày th</P>ứ bảy, như vậy bạn có nhận được thông tin, bởi vì s

<P align=left>ự không chắc chắn của</P>

<P align=left>b</P>ạn sẽ đư

<P align=left>ợc giảm đi,</P>

<P align=left>Lý thuy</P>ết thông tin của Shannon, trên thực tế, đã d

<P align=left>ẫn tới đột phá khác. Một trong</P>

<P align=left>nh</P>ững đột phá đó là nén d

<P align=left>ữ kiện. Sự nén dữ kiện đó rất quan trọng đối với cả hai</P>

<P align=left>l</P>ĩnh vực điện toán lẫn thông tin liên lạc. Những gì ông nói rất rõ ràng: Nh

<P align=left>ững</P>

<P align=left>ph</P>ần dữ liệu nào không cung cấp được thông tin duy nhất đều là thừa và có th

<P align=left>ể</P>

<P align=left>lo</P>ại bỏ. Các nhà báo chuyên viết mục tóm tin thư

<P align=left>ờng loại bỏ những từ vô nghĩa,</P>

<P align=left>nh</P>ững người gửi điện tín, viết quảng cáo đều như vậy. Những nguyên lý đó c

<P align=left>ủa</P>

<P align=left>Shannon </P>đang được áp dụng trong lĩnh vực nén âm thanh và hình ảnh. Ngư

<P align=left>ời ta</P>

<P align=left>có th</P>ể nén thông tin từ 27 triệu bit xuống 1 triệu bit để truyền đi như th

<P align=left>ế vẫn giữ</P>

<P align=left>đư</P>ợc ý nghĩa và ngư

<P align=left>ời xem vẫn thích thú.</P>

<P align=left>Tuy nhiên, trong k</P>ỹ thuật nén còn đang có những hạn chế và trong tươ

<P align=left>ng lai</P>

<P align=left>không xa, chúng ta c</P>ũng sẽ chuyển một số lượng bit từ nơi này sang nơ

<P align=left>i khác.</P>

<P align=left>Các bit s</P>

<P align=left>ẽ di chuyển theo dây cáp đồng, trong không khí, trong cấu trúc của xa lộ</P>

<P align=left>thông tin, mà ph</P>ần lớn sẽ là cáp quang. Cáp quang là loại cáp được làm b

<P align=left>ằng</P>

<P align=left>thu</P>ỷ tinh hay chất dẻo hết sức trơn làng và trong suốt đến mức bạn có thể nh

<P align=left>ìn</P>

<P align=left>th</P>ấy một đèn cầy đang cháy ở phía bên kia một bức tường dày 70 dặm làm b

<P align=left>ằng</P>

<P align=left>lo</P>ại cáp quang đó. Các tín hiệu nhị phân, dưới dạng ánh sáng đã đư

<P align=left>ợc biến điệu,</P>

<P align=left>lan truy</P>ền qua các khoảng cách rất dài b

<P align=left>ằng cáp quang. Một tín hiệu di chuyển</P>

<P align=left>trong cáp quang không nhanh h</P>ơn trong dây cáp đồng; cả hai cùng di chuy

<P align=left>ển với</P>

<P align=left>t</P>ốc độ ánh sáng. Nhưng lợi thế vô cùng to lớn của cáp quang so với cáp đồng l

<P align=left>à</P>

<P align=left>c</P>ả dải thông mà nó mang theo. Dải thông là thước đo số lư

<P align=left>ợng bit di chuyển</P>

<P align=left>trong m</P>ạch trong thời gian 1 giây. Nó thực hiện giống như một xa lộ.Một đư

<P align=left>ờng lộ</P>

<P align=left>liên t</P>ỉnh có tám làn xe dĩ nhiên là xe cộ lưu thông dễ dàng hơn một con đư

<P align=left>ờng</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>25</P>

<P align=left>nh</P>ỏ hẹp. Dải thông càng lớn thì xe cộ càng nhiều, nhờ vậy mà nhi

<P align=left>ều xe, hoặc</P>

<P align=left>nhi</P>

<P align=left>ều bit thông tin, có thể di chuyển trong một giây. Những cáp có dải thông giới</P>

<P align=left>h</P>ạn, dùng để chuyển tải văn bản và giọng nói, gọi là m

<P align=left>ạch băng hẹp. Những cáp</P>

<P align=left>có nhi</P>ều khả năng hơn, dùng để chuyển tải hình ảnh và phim hoạt hình gi

<P align=left>ới hạn,</P>

<P align=left>g</P>ọi là "băng trung". Những cáp có dải thông cao, dùng đ

<P align=left>ể chuyển tải tín hiệu</P>

<P align=left>nghe nhìn, </P>được gọi là d

<P align=left>ải băng rộng.</P>

<P align=left>Xa l</P>ộ thông tin sẽ sử dụng kỹ thuật nén, nhưng giai đoạn đầu vẫn còn ph

<P align=left>ải sử</P>

<P align=left>d</P>ụng chủ yếu là giải thông. Một trong những lý do chính khiến chúng ta chư

<P align=left>a có</P>

<P align=left>s</P>ẵn một xa lộ hoạt động được là ở chỗ trong mạng lưới thông tin liên l

<P align=left>ạc hiện nay</P>

<P align=left>ch</P>ưa có đủ dải thông cho tất cả các ứng dụng mới. Và điều đó cũng chưa th

<P align=left>ể thực</P>

<P align=left>hi</P>ện được cho đến khi nào cáp quang được sản xuất tại những vùng hi

<P align=left>ện nay</P>

<P align=left>ch</P>ư

<P align=left>a có.</P>

<P align=left>Cáp quang là m</P>ột ví dụ về sự tiến bộ của công nghệ, nó vư

<P align=left>ợt ra xa những điều</P>

<P align=left>mà Babbage ho</P>ặc thậm chí cả Eckert và Mauchly có thể tiên đoán đư

<P align=left>ợc. Về tốc độ</P>

<P align=left>c</P>ũng đạt được những tiến bộ vượt bậc tương tự mà trong đó hiệu suất và kh

<P align=left>ả</P>

<P align=left>n</P>ăng của các chip đã th

<P align=left>ể hiện.</P>

<P align=left>N</P>ăm 1965, Gordon Moore, sau này là đồng sáng lập viên của hãng Intel, đ

<P align=left>ã cùng</P>

<P align=left>v</P>ới Bob Noyce, tiên đoán r

<P align=left>ằng khả năng của một chip điện toán sẽ tăng gấp đôi</P>

<P align=left>hàng n</P>ăm. Ông tiên đoán điều đó sau khi đã dành ra ba năm trời để nghiên c

<P align=left>ứu</P>

<P align=left>t</P>ỷ lệ giữa giá và hiệu suất làm vi

<P align=left>ệc của các chip điện toán. Thực ra, Moore không</P>

<P align=left>tin là t</P>ốc độ cải tiến đó có thể tồn tại lâu dài được. Nhưng rồi mư

<P align=left>ời năm sau, điều</P>

<P align=left>ông tiên </P>đoán xảy ra đúng như vậy, và ông lại tiên đoán ti

<P align=left>ếp rằng khả năng đó</P>

<P align=left>t</P>ăng g

<P align=left>ấp đôi trong từng hai năm một.</P>

<P align=left>Vi x</P>ử lý của hãng Intel có s

<P align=left>ố Transistor tăng gấp đôi sau 18 tháng theo quy luật</P>

<P align=left>c</P>

<P align=left>ủa Moore.</P>

<P align=left>Ch</P>ưa có kinh nghiệm nào trong cuộc sống hàng ngày giúp chúng ta hiểu đư

<P align=left>ợc</P>

<P align=left>m</P>ột con số mà ta có thể giấp đôi nó lên vô vàn lần - s

<P align=left>ự cải tiến theo cấp số mũ.</P>

<P align=left>Có m</P>ột câu chuyện ngụ ngôn có thể giúp chúng ta hiểu vấn đề n

<P align=left>ày.</P>

<P align=left>V</P>ị vua Shirham của ấn độ tỏ ra hết sức hài lòng khi m

<P align=left>ột trong những quốc vụ</P>

<P align=left>khanh c</P>ủa ông đã phát minh ra trò chơi cờ và hỏi rằng người đó muốn đư

<P align=left>ợc</P>

<P align=left>th</P>ưởng điều gì.Quốc vụ khanh đó trả lời: Kính thưa b

<P align=left>ệ hạ, khanh chỉ giám xin Bệ</P>

<P align=left>h</P>ạ ban cho khanh một hạt lúa mì cho ô vuông thứ nhất của bàn c

<P align=left>ờ hai hạt cho ô</P>

<P align=left>vuông th</P>ứ nhì, bốn hạt cho ô vuông thứ ba , và c

<P align=left>ứ tiếp tuồng cổ tăng gấp đôi cho</P>

<P align=left>t</P>ừng ô trong tất cả 64 ô vuông của bàn cờ. Nhà vua hết sức cảm động v

<P align=left>ề lời thỉnh</P>

<P align=left>c</P>ầu khiêm tốn nờ, và lệnh cho mang ra một bao lúa m

<P align=left>ì.</P>

<P align=left>Nhà vua l</P>ệnh cho viên quan quân lương đếm to lên tổng số hạt đặt vào m

<P align=left>ỗi ô</P>

<P align=left>vuông c</P>ủa bàn cờ. Thế là viên quan kia đặt vào trong ô thứ nhất của hàng th

<P align=left>ứ</P>

<P align=left>nh</P>ất 1 hạt lúa mì. Vào ô vuông thứ hai 2 h

<P align=left>ạt, ô vuông thứ ba 4 hạt, rồi 8,</P>

<P align=left>12,32,64,128 h</P>ạt. Đến ô vuông thứ tám của hàng thứ nhất, viên quan kia đ

<P align=left>ọc to</P>

<P align=left>lên t</P>ổng số hạt đã đặt l

<P align=left>à 255.</P>

<P align=left>Cho </P>đến lúc các vị quan chưa tỏ ra có gì lo lắng. Có thể sẽ nhiều hơn m

<P align=left>ột ít so với</P>

<P align=left>s</P>ố lượng ông nghĩ,nhưng chưa có gì đáng ngạc nhiên x

<P align=left>ảy ra. Giả sử phải mất một</P>

<P align=left>giây </P>để. đếm một hạt, thì đến lúc đó mới chỉ tốn có khoảng bốn phút. Nhưng n

<P align=left>ếu</P>

<P align=left>đ</P>ếm một hàng tốn bốn phút, thì thử đoán xem mất bao nhiêu th

<P align=left>ời gian mới đếm</P>

<P align=left>h</P>ết số lượng hạt trong tất cả 64 ô vuông kia. Bốn giờ? bốn ngày? hay b

<P align=left>ốn năm?</P>

<P align=left>Đ</P>ến lúc đếm song hàng thứ hai viên quan kia đã ph

<P align=left>ải mất khoảng 18 tiếng đồng</P>

<P align=left>h</P>ồ để đếm 65.535 hạt. lúc đếm song hàng thứ ba của tổng số tám h

<P align=left>àng, viên</P>

<P align=left>quan n</P>ọ đã mất 194 ngày để đếm 16,8 triệu hạt trong 24 ô vuông. Và còn l

<P align=left>ại 40</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>26</P>

<P align=left>ô vuông ch</P>ưa đ

<P align=left>ếm.</P>

<P align=left>Đ</P>ến lúc này, chúng ta có th

<P align=left>ể đoán trắc rằng vị vua kia phải từ bỏ lời hứa. Đến ô</P>

<P align=left>vuông cu</P>ối cùng, nếu đếm, sẽ phải tốn 18.446.744.073.709.551.615 hạt và th

<P align=left>ời</P>

<P align=left>gian ph</P>ải đếm lên tới 584 tỷ năm. Dự đoán hiện nay về tuổi của quả đất ở kho

<P align=left>ảng</P>

<P align=left>4,5 t</P>ỷ năm. Theo đa số sách viết về chuyện cổ tích thì vua Shirham, sau đó nh

<P align=left>ận</P>

<P align=left>ra mình b</P>ị mắc lừa và đã ra l

<P align=left>ệnh chém đầu vị quốc vụ khanh kia.</P>

<P align=left>S</P>ự phát triển theo cấp số nhân, thậm chí khi đã đư

<P align=left>ợc giải thích, nghe vẫn có vẻ</P>

<P align=left>nh</P>ư một trò đ

<P align=left>ùa.</P>

<P align=left>Quy lu</P>ật Moore chắc chắn sẽ là đúng trong khoảng 20 năm tới. Và nếu như v

<P align=left>ậy</P>

<P align=left>thì m</P>ột phép tính hiện nay mất khoảng một ngày để tính, lúc đó sẽ nhanh hơ

<P align=left>n</P>

<P align=left>g</P>ấp 10.000 lần, tức chỉ mất v

<P align=left>ài giây.</P>

<P align=left>Các phòng thí nghi</P>ệm hiện đang thí nghiệm loại transistor "đạn đạo", có s

<P align=left>ố lần</P>

<P align=left>đ</P>óng mở là 1/1.000.000.000.000.000 của một giây, hanh hơn kho

<P align=left>ảng 10 triệu</P>

<P align=left>l</P>ần so với loại transistor đang dùng trong bộ vi sử lý hiện nay. Vấn đề đặt ra l

<P align=left>à</P>

<P align=left>gi</P>ảm kích cỡ nhóm mạch chip và dòng đi

<P align=left>ện xuống sao cho các electron chuyển</P>

<P align=left>đ</P>ộng không đụng phải bất cứ vật gì, k

<P align=left>ể cả việc chúng va chạm lẫn nhau. Giai</P>

<P align=left>đ</P>oạn sắp tới sẽ là giai đoạn "transistor đơn electron", trong đó một electron đơ

<P align=left>n</P>

<P align=left>đ</P>ại diện cho một bit đơn thông tin, đây sẽ là mục đích cuối cùng trong vi

<P align=left>ệc tạo ra</P>

<P align=left>máy </P>điện toán tiêu thụ ít năng lượng, ít ra là theo s

<P align=left>ự hiểu biết hiện nay về môn</P>

<P align=left>v</P>ật lý học của chúng tôi. Để có thể tận dụng được lợi thế tốc độ siêu cao đó

<P align=left>ở cấp</P>

<P align=left>phân t</P>

<P align=left>ử, máy điện toán rồi đây sẽ có kích cỡ rất nhọ, thậm chí ở dạng vi mô.</P>

<P align=left>Chúng tôi </P>đã biết nền tảng khoa học có thể giúp chúng tôi thi

<P align=left>ết kế các máy điện</P>

<P align=left>toán c</P>ực nhanh này. Điều chúng tôi cần hiện nay là m

<P align=left>ột cuộc đột phá về kỹ</P>

<P align=left>thu</P>ật, mà những đột phá như thế thư

<P align=left>ờng đến rất nhanh.</P>

<P align=left>Đ</P>ến lúc chúng ta có được tốc độ đó thì việc lưu trữ các bit nói trên sẽ không c

<P align=left>òn</P>

<P align=left>là v</P>ấn đề nữa. Vào mùa xuân năm 1983, hãng IBM đã cho ra đ

<P align=left>ời loại máy PC/XT,</P>

<P align=left>chi</P>ếc máy điton cá nhân đầu tiên của hãng có thiết kế một đĩa cứng b

<P align=left>ên trong.</P>

<P align=left>Đ</P>ĩa cứng đó có chức năng như là một phương tiện lưu trữ bên trong và chứa đư

<P align=left>ợc</P>

<P align=left>10 megabytes, ho</P>ặc còn gọi là "meg" thông tin, t

<P align=left>ức khoảng 10 triệu ký tự hay 80</P>

<P align=left>tri</P>ệu bit. Những khách hàng nào muốn nâng cấp máy hiện có của họ l

<P align=left>ên 10 meg</P>

<P align=left>đ</P>ều có thể được miễn là có tiền. Hãng IBM chào giá là 3.000 M

<P align=left>ỹ kim một bộ, có</P>

<P align=left>kèm ngu</P>ồn cấp điện riêng, để mở rộng bộ nhớ. Như vậy có nghĩa là ph

<P align=left>ải tốn 300</P>

<P align=left>M</P>ỹ kim cho mỗi megabyte. Ngày nay, nhờ vào s

<P align=left>ự phát triển theo cấp số nhân</P>

<P align=left>miêu t</P>ả trong quy luật Moore mà các đ

<P align=left>ĩa cứng của máy điện toán cá nhân có thể</P>

<P align=left>ch</P>ứa tới 1,2 gigabyte-tức 1,2 tỷ ký tự thông tin - với giá là 250 M

<P align=left>ỹ kim. Tức chỉ</P>

<P align=left>t</P>ốn 21 xu cho một megabyte! (trong tháng 9 năm 1996 còn kho

<P align=left>ảng 170 Mỹ kim)</P>

<P align=left>chúng ta mong </P>đơi một sự cải thiện hết sức lý thú được gọi là bộ nhớ to

<P align=left>àn ký</P>

<P align=left>(holographic memory), nó có th</P>

<P align=left>ể chứa 10 ký tự thông tin trong một thể tích nhỏ</P>

<P align=left>h</P>ơn 1 inch vuông. Với khả năng như vậy, bộ nhớ toàn ký, v

<P align=left>ới kích cỡ chỉ bằng</P>

<P align=left>n</P>ắm tay của bạn, có thể chứa nội dung của cả một thư vi

<P align=left>ện Quốc hội Mỹ.</P>

<P align=left>Do k</P>ỹ nghệ thông tin liên lạc đi vào dạng số, cũng như sự cải thiện hàm s

<P align=left>ố mũ,</P>

<P align=left>đ</P>ã làm cho máy điện toán sách tay, trị giá 2.000 Mỹ kim, trở lên mạnh hơn nhi

<P align=left>ều</P>

<P align=left>so v</P>ới máy điện toán chính của hãng IBM hai mươi năm trư

<P align=left>ớc.</P>

<P align=left>Vào m</P>ột thời điểm nào đó trong tương lai không xa, một sợi cáp đơn đi vào t

<P align=left>ừng</P>

<P align=left>nhà s</P>ẽ có khả năng cung cấp tất cả dữ liệu số cho cả hộ gia đình. S

<P align=left>ợi cáp đó có</P>

<P align=left>th</P>ể là cáp quang, loại hiện đang được sử dụng trong điện thoại đường d

<P align=left>ài, hay là</P>

<P align=left>cáp </P>đồng trục, loại hiện đang được sử dụng làm cáp truyền hình. Nếu các bit đư

<P align=left>ợc</P>

<P align=left>nh</P>ận biết như là giọng nói, chuông điện thoại sẽ reo;nếu hình

<P align=left>ảnh video, nó sẽ</P>

<P align=left>xu</P>ất hiện trên màn hình của máy thu hình; nếu đó là d

<P align=left>ịch vụ thông tin trực</P>

<P align=left>tuy</P>ến, chúng sẽ xuất hiện văn bản, và hình ảnh trên màn hình máy đi

<P align=left>ện toán.</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>27</P>

<P align=left>S</P>ợi cáp đơn đưa mạng lưới vào từng gia đình kia s

<P align=left>ẽ nhất định chuyển tải không</P>

<P align=left>ch</P>ỉ các cuộc nói chuyện điện thoại, phim ảnh,tin tức thời sự. Như

<P align=left>ng chúng ta</P>

<P align=left>c</P>ũng không thể nào hình dung xa lộ thông tin, trong hai mươi năm t

<P align=left>ới, sẽ chuyển</P>

<P align=left>t</P>ải những gì tốt hơn cách mà mọi ngư

<P align=left>ời sống ở thời đại đồ đá, sử dụng những</P>

<P align=left>công c</P>ụ thô sơ, có thể hình dung các cánh cửa ra vào nhà thờ Ghiberti ở

<P align=left>Florence</P>

<P align=left>đư</P>ợc. Chỉ khi nào xa lộ đó đến thì chúng ta m

<P align=left>ới có thể hiểu hết mọi khả năng của</P>

<P align=left>nó. Tuy nhiên,kinh nghi</P>ện về những thành tựu dạng số của hai mươi nă

<P align=left>m qua cho</P>

<P align=left>phép chúng ta hi</P>ểu được một số các nguyên lý và nh

<P align=left>ững khả năng chủ yếu của</P>

<P align=left>t</P>ươ

<P align=left>ng lai.</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>28</P><B>

<P align=left>Chương 3. Những bài học từ nền công nghiệp điện toán</P></B>

<P align=left>Thành công là ng</P>ười thầy đáng sợ. Thành công quyến dũ những ngư

<P align=left>ời thông minh</P>

<P align=left>ngh</P>ĩ rằng họ không thể thất bại. Và thành công cũng là một hư

<P align=left>ớng đạo viện</P>

<P align=left>không </P>đáng tin cậy để hướng dẫn ta đi vào tương lai. Nh

<P align=left>ững kế hoạch kinh doanh</P>

<P align=left>nghe có v</P>ẻ rất hoàn hảo, hay những kỹ thuật tiên tiến nhất hiện nay như

<P align=left>máy</P>

<P align=left>nghe nh</P>ạc hiện đại, máy thu hình hay máy đi

<P align=left>ện toán lớn, đều cũng có thể nhanh</P>

<P align=left>chóng tr</P>ở lên lạc hậu. Tôi đã từng chứng kiến cảnh đó xảy ra. việc theo dõi th

<P align=left>ật</P>

<P align=left>k</P>ỹ trong một thời gian dài hoạt động của các công ty, có thể dạy cho mình nh

<P align=left>ững</P>

<P align=left>nguyên t</P>ắc để đề ra các chiến lược cho tươ

<P align=left>ng lai.</P>

<P align=left>Nh</P>ững công ty đầu tư vào xa l

<P align=left>ộ thông tin sẽ cố gắng tránh tái phạm các sai lầm</P>

<P align=left>mà n</P>ền công nghiệp điện toán đã mắc phải trong hơn hai mươi nă

<P align=left>m qua.</P>

<P align=left>Tôi ngh</P>ĩ rằng hầu hết những sai lầm đó có thể hiểu đư

<P align=left>ợc bằng cách quan sát một</P>

<P align=left>vài y</P>ếu tố cơ bản. Trong số đó có những yếu tố như dạng xoắn ốc tiêu c

<P align=left>ực, sự</P>

<P align=left>c</P>ần thiết phải chủ động hơn là xuôi theo th

<P align=left>ời cuộc, tầm quan trọng của phần</P>

<P align=left>m</P>ềm tương phản với phần cứng , và vai trò của tính tương hợp và s

<P align=left>ự phản hồi</P>

<P align=left>tích c</P>ực mà nó t

<P align=left>ạo ra.</P>

<P align=left>B</P>ạn không thể dựa vào trí tuệ thông thường vì nó ch

<P align=left>ỉ phát huy tác dụng trong</P>

<P align=left>h</P>ơn ba mươi năm qua, thị trường phần mềm và phần cứng của máy điện toán r

<P align=left>õ</P>

<P align=left>ràng không ph</P>ải là thị trường thông thư

<P align=left>ờng. Những công ty lớn, có dự án ngân</P>

<P align=left>hàng ti</P>ếng,đạt doanh thu mỗi ngày lên tới hàng trăm triệu Mỹ kim, nhưng r

<P align=left>ồi có</P>

<P align=left>hàng lo</P>ạt khách hàng quen thưộc của họ đột nhiên biến mất ch

<P align=left>ỉ trong một thời</P>

<P align=left>gian r</P>ất ngắn. Các công ty lớn như

<P align=left>Apple, Compaq,Lotus,Oracle, Sun và Microsoft</P>

<P align=left>đ</P>ều từ hai bàn tay trắng đã nhanh chóng đ

<P align=left>ạt doanh số tới 1 tỷ Mỹ kim. Những</P>

<P align=left>thành công </P>đó thúc đẩy, một phần, bởi điều mà tôi gọi là "sự tăng trư

<P align=left>ởng theo</P>

<P align=left>đư</P>

<P align=left>ờng xoắn ốc tích cực".</P>

<P align=left>Khi b</P>ạn có trong tay sản phẩm ăn khách, các nhà đầu tư để mắt đến bạn và s

<P align=left>ẵn</P>

<P align=left>sàng </P>đổ tiền vào công ty của bạn. Và một không đã có một người đến thì nh

<P align=left>ững</P>

<P align=left>ng</P>ười khác nhanh chóng đến theo. Điều đó tạo lên hưng phấn. Các đối tác v

<P align=left>à</P>

<P align=left>khách hàng có ti</P>ềm năng để ý tới, và hình xoắn ốc cứ thế lên cao dần, tạo đ

<P align=left>à cho</P>

<P align=left>nh</P>ững thành công khác dễ dàng hơ

<P align=left>n.</P>

<P align=left>Ng</P>ược lại, có một đường xoắn ốc tiêu cực mà nhiều công ty có thể đ

<P align=left>ã lâm vào.</P>

<P align=left>M</P>ột công ty lâm vào tình trạng của một đường xoắn ốc tiêu cực thường làm ra v

<P align=left>ẻ</P>

<P align=left>đ</P>ó là định mệnh, trong khi công ty khác cảm thấy như gi

<P align=left>ờ tận số của họ sắp điểm</P>

<P align=left>r</P>ồi. Nếu một công ty bắt đầu mất cổ phần thị trư

<P align=left>ờng hoặc cho ra đời một sản</P>

<P align=left>ph</P>ẩm tồi thì câu chuyện đầu lưỡi sẽ là "tại sao cậu lại làm

<P align=left>ở công ty đó?" "tại sao</P>

<P align=left>anh l</P>ại đầu tư vào công ty này?" "tôi ngh

<P align=left>ĩ ông không mua cổ phiếu của họ".Báo</P>

<P align=left>chí,các nhà phân tích, b</P>ắt đầu đánh hơi, và tung ra các câu chuy

<P align=left>ện nội bộ công ty</P>

<P align=left>nh</P>ư ai đã cãi nhau với ai, người nào ph

<P align=left>ải chịu trách nhiệm về việc quản lý tồi tệ</P>

<P align=left>đ</P>ó. Khách hàng bắt đầu đặt dầu hỏi và liệu trong tương lai họ có lên mua c

<P align=left>ổ</P>

<P align=left>phi</P>

<P align=left>ếu của công ty đó không. Trong nội bộ công ty, mọi việc đều có vấn đề, kể cả</P>

<P align=left>nh</P>ững việc đang đư

<P align=left>ợc thực hiện tốt. Thậm chí một kế toán tốt cũng bị loại bỏ với</P>

<P align=left>lý l</P>ẽ "Anh chỉ lo bảo vệ cái cũ", và tất cả những điều đó chỉ tổ l

<P align=left>àm cho công ty</P>

<P align=left>ph</P>ạm thêm nhiều sai lầm khác. Thế mà công ty rơi vào chi

<P align=left>ều xoắn ốc đi xuống.</P>

<P align=left>Nh</P>ững nhà lãnh đạo tài ba như Lee Iacocca, ngư

<P align=left>ời có công đầu trong việc lật</P>

<P align=left>ng</P>ược thế cờ trong khi công ty đang lâm vào chu kỳ xuống d

<P align=left>ốc, rất xứng đáng</P>

<P align=left>đư</P>ợc tán dươ

<P align=left>ng.</P>

<P align=left>Trong su</P>ốt thời niên thiếu của tôi, máy điện toán bán rất chạy thời đó là mày c

<P align=left>ủa</P>

<P align=left>hãng Digital Equipment Corporation-hay còn g</P>ọi là DEC. Trong suốt hai mươi nă

<P align=left>m</P>

<P align=left>tr</P>ời, độ tăng trưởng theo đường xoắn ốc tích cực của công ty hầu như không th

<P align=left>ể</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>29</P>

<P align=left>d</P>ừng lại. Ken Olsen, người sáng lập ra hãng DEC, là người đã thi

<P align=left>ết kế ra phần</P>

<P align=left>c</P>ứng mang tính truyền thuyết đó và cũng là thần tư

<P align=left>ợng của tôi. Năm 1960, ông</P>

<P align=left>đ</P>ã sáng lập ra nghành công nghi

<P align=left>ệp sản xuất máy điện toán mini bằng cách cho</P>

<P align=left>chào hàng m</P>ột máy điện toán "nhọ"đầu tiên. Chiếc máy ra đời sớm nhất là chi

<P align=left>ếc</P>

<P align=left>PDP-1, t</P>ổ tiên của chiếc máy PDP-8 của trường trung học tôi học thời đó. Ngư

<P align=left>ời</P>

<P align=left>mua,thay vì ph</P>ải trả hàng triệu Mỹ kim cho "đống sắt"đó của hãng IBM, có th

<P align=left>ể</P>

<P align=left>mua m</P>ột máy PDP-1s của Oslen v

<P align=left>ới giá chỉ có 120.000 Mỹ kim. Nó không mạnh</P>

<P align=left>b</P>ằng chiếc máy lớn, nhưng nó có rất nhiều ứng dụng khác nhau, và phát tri

<P align=left>ển</P>

<P align=left>thành m</P>ột hãng có số vốn lên t

<P align=left>ới 6,7 tỷ mỹ kim.</P>

<P align=left>Hai th</P>ập niên sau, tầm nhìn của Oslen bắt đầu bị dao động. Ông không c

<P align=left>òn nhìn</P>

<P align=left>th</P>ấy tương lai của chiếc máy điện toán để bàn n

<P align=left>ữa. Ngay lập tức, ông bị hất ra</P>

<P align=left>kh</P>ỏi hãng DEC, và m

<P align=left>ột phần của câu chuyện truyền thuyết của ông hiện nay chỉ</P>

<P align=left>là, ông là m</P>ột con người nổi tiếng vì đã công khai và nhi

<P align=left>ều lần coi chiếc máy điện</P>

<P align=left>toán cá nhân ch</P>ỉ là món đồ chơi nh

<P align=left>ất thời. Tôi cảm thấy buồn khi phải nghe</P>

<P align=left>nh</P>ững câu chuyện giống như chuyện của Oslen. Ông là ngư

<P align=left>ời rất tuyệt vời trong</P>

<P align=left>cách tìm ra ph</P>ương pháp mới để tiến hành công việc, và rồi-sau những năm d

<P align=left>ài</P>

<P align=left>đư</P>ợc mệnh dự án ngân hàng là nhà sáng tạo - ông đã lạc bước giữa ng

<P align=left>ã ba</P>

<P align=left>đư</P>

<P align=left>ờng.</P>

<P align=left>M</P>ột người có những suy nghĩ hư ảo khác là An Wang, m

<P align=left>ột di dân gốc trung hoa.</P>

<P align=left>An Wang </P>đã biến phòng thí nghiệm của ông thành một h

<P align=left>ãng cung câphs máy tính</P>

<P align=left>đ</P>iện tử có ảnh hưởng lớn vào thập niên 60. Trong thập liên 70, ph

<P align=left>ớt lọ mọi lời</P>

<P align=left>khuyên can c</P>ủa bạn bè xung quanh, ông rời bổ thi trường máy tính ngay trư

<P align=left>ớc</P>

<P align=left>khi nó b</P>ước vào một cuộc cạnh tranh giá cả quyết liệt có thể l

<P align=left>àm cho ông tán gia</P>

<P align=left>b</P>ại sản. thật là một quuyết định tuyệt vời. Wang thành lập lại công ty khác v

<P align=left>à nó</P>

<P align=left>đ</P>ã trở thành một hãng cung cấp máy xử lý từ (văn bản) hàng đ

<P align=left>ầu. Trong suốt</P>

<P align=left>th</P>ập niên 70, máy xử lý từ của ông đã thay th

<P align=left>ế máy đánh chữ của hầu hết các</P>

<P align=left>v</P>ăn phòng trên toàn thế giới. Máy của ông có thiết kế một bộ vi xử lý b

<P align=left>ên trong</P>

<P align=left>nh</P>ưng không phải là những máy điện toán cá nhân thực thụ, bởi chúng đư

<P align=left>ợc thiết</P>

<P align=left>k</P>ế để thực hiện chỉ một chức năng là x

<P align=left>ử lý văn bản.</P>

<P align=left>Wang l</P>ại là một kỹ sư có nh

<P align=left>ững ý nghĩ không thực tế. Sự hiểu biết sâu sắc thể</P>

<P align=left>hi</P>ện trong quyết định từ bỏ máy tính bờ túi lẽ ra đã có thể dẫn ông tới chỗ th

<P align=left>ành</P>

<P align=left>công trong vi</P>ệc sản xuất phần mềm cho máy điện toán cá nhân trong thập ni

<P align=left>ên</P>

<P align=left>80, nh</P>ưng ông đã không nhận ra được bư

<P align=left>ớc ngoặt sắp tới của nền công nghiệp</P>

<P align=left>này. dù cho ông là ng</P>ư

<P align=left>ời phát triển ra phần mềm tuyệt vời, gắn liền với quyền sở</P>

<P align=left>h</P>ữu chủ về bộ xử lý từ của ông. nhưng r

<P align=left>ồi phần mềm của ông cũng tới hồi cáo</P>

<P align=left>chung khi các lo</P>

<P align=left>ại máy điện toán đa dụng có bộ xử lý từ có nhiều ứng dụng khác</P>

<P align=left>nhau nh</P>ư WordStar, WordPerfect, và MultiMate (phần mềm này bắt chư

<P align=left>ớc phần</P>

<P align=left>m</P>ềm của Wang) ra đời. Nếu như Wang đã nhận thức đư

<P align=left>ợc tầm quan trọng của</P>

<P align=left>các ph</P>ần mềm tương ứng thì có lẽ Microsoft đã không ra đời và lớn mạnh nh

<P align=left>ư</P>

<P align=left>ngày nay. và tôi có th</P>ể cũng đã trở thành một nhà toán học hay một luật sư

<P align=left>ở</P>

<P align=left>m</P>ột nơi nào đó, và sự đột phá của tôi vào l

<P align=left>ĩnh vực máy điện toán cá nhân có lẽ</P>

<P align=left>c</P>ũng chỉ còn là m

<P align=left>ột hồi ức xa vời.</P>

<P align=left>IBM là m</P>ột hãng lớn khác cũng đã không nắm bắt kịp thời đư

<P align=left>ợc các đổi thay về</P>

<P align=left>k</P>

<P align=left>ỹ thuật ngay trong giai đoạn khởi đầu của cuộc cách mạng máy điện toán cá</P>

<P align=left>nhân. Ng</P>ười đứng đầu hãng này, ông Thoms J. Watson, vốn trứoc đây l

<P align=left>à nhân</P>

<P align=left>viên bán máy tính ti</P>ền. Thực ra, Watson không phải là người sáng lập ra h

<P align=left>ãng</P>

<P align=left>IBM, nh</P>ưng nhờ phương pháp quản lý năng nổ của ông mà suốt trong thập ni

<P align=left>ên</P>

<P align=left>30 hãng IBM </P>đã thống trị thị trường các loại máy dùng trong k

<P align=left>ế toán.</P>

<P align=left>Hãng IBM b</P>ắt đầu tham gia vào thị trường máy điện toán khoảng giữa thập ni

<P align=left>ên</P>

<P align=left>50. </P>Đó là một trong những hãng l

<P align=left>ớn thời đó đang cố cạnh tranh để chiếm giữ vị</P>

<P align=left>trí hàng </P>đầu trong lãnh vực này. Cho đến năm 1964, mỗi một kiểu máy, d

<P align=left>ù cùng</P>

<P align=left>m</P>ột hãng sản xuất, đều dược thiết kế theo kiểu dáng riêng biệt, và đòi h

<P align=left>ỏi phải</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>30</P>

<P align=left>có h</P>ệ điều khiển va phần mềm sử dụng riêng của nó. Hệ điều khiển n

<P align=left>ày, hay còn</P>

<P align=left>d</P>ược gọi ngắn gọn là hệ DOS, là phần mềm căn bản điều phối các thành ph

<P align=left>ần</P>

<P align=left>khác c</P>

<P align=left>ủa chiếc máy, chỉ thị cho chúng cách phối hợp với nhau để thực hiện các</P>

<P align=left>ch</P>ức năng khác. Không có hệ điều hành này,chiếc máy chỉ là vật vô dụng. Nó l

<P align=left>à</P>

<P align=left>m</P>ột cái bệ mà người ta đặt trên đó tất cả các chương trình phần mềm như ph

<P align=left>ần</P>

<P align=left>m</P>ềm về kế toán hay bảng lương, phần mềm xử lý từ hay thư đi

<P align=left>ện tử.</P>

<P align=left>Th</P>ời đó, máy điện toán có nhiều kiểu đáng và giá cả khác nhau. Một số đư

<P align=left>ợc thiết</P>

<P align=left>k</P>ế đặc biệt để nghiên cứu khoa học, số khác phục vụ thương mại. Như tôi đ

<P align=left>ã phát</P>

<P align=left>hi</P>ện lúc tôi viết ngôn ngữ BASIC rằng công việc có ý nghĩa phải làm sao có th

<P align=left>ể</P>

<P align=left>chuy</P>ển được phần mềm từ máy này sang kiểu máy khác. Điều đó đúng d

<P align=left>ù cho</P>

<P align=left>ph</P>ần mềm đó được viết theo một ngôn ngữ chuẩn như COBOL ho

<P align=left>ặc FOTRAN</P>

<P align=left>ch</P>ẳng hạn. Dưới sự hứơng dẫn của một thanh niên tên Tom là con và đồng thời l

<P align=left>à</P>

<P align=left>ng</P>ười kế thừa của Watson, công ty đã mạo hiểm tung ra 5 tỷ Mỹ kim để đầu t

<P align=left>ư</P>

<P align=left>vào m</P>ột khái niệm hoàn toàn mới mẻ, đó là cấu trúc mở rộng - có nghĩ

<P align=left>a là theo</P>

<P align=left>c</P>ấu trúc đó tất cả máy điện toán của họ System/360, cho dù kích thư

<P align=left>ớc có khác</P>

<P align=left>nhau, </P>đều có thể đáp ứng một tập lệnh chung. Các mẫu đư

<P align=left>ợc thiết kế theo các</P>

<P align=left>quy trình k</P>ỹ thuật khác nhau, từ chậm nhất đến nhanh nhất, từ kích thư

<P align=left>ớc nhờ</P>

<P align=left>phù h</P>ợp với những trụ sở đồ sộ, đều có thể hoạt động cùng m

<P align=left>ột hệ DOS. Khách</P>

<P align=left>hàng có th</P>ể di chuyển các ứng dụng và thiết bịngoại vi, các phụ tùng như đĩ

<P align=left>a,</P>

<P align=left>b</P>ăng và máy in t

<P align=left>ừ máy nay sang máy khác một cách thoải mái. Cấu trúc mở rộng</P>

<P align=left>này th</P>ực sự đã định hình lại toàn b

<P align=left>ộ nền công nghiệp.</P>

<P align=left>Máy System/360 là m</P>ột thành công hết sức dễ dàng và đã khi

<P align=left>ến cho IBM trở</P>

<P align=left>thành ngu</P>ồn cung cấp máy điện toán chính trong suốt thời gian ba mươi nă

<P align=left>m sau</P>

<P align=left>đ</P>ó. Khách hàng đỏ xô đến để đầu tư vào hệ 360, tin chắc rằng sự đầu tư s

<P align=left>ẽ</P>

<P align=left>không lãng phí. N</P>ếu họ muốn chuyến sang một máy điện toán lớn hơn, h

<P align=left>ọ có thể</P>

<P align=left>đư</P>ợc một máy hoạt động cùng một hệ thống và có c

<P align=left>ấu trúc giống nhau. Năm</P>

<P align=left>1977, hãng DEC cho ra </P>đời hệ cấu trúc mở rộng riêng của họ, đó là h

<P align=left>ệ VAX. Hệ</P>

<P align=left>này bao g</P>ồm các loại máy điện toán để bàn cho đến loại máy điện toán lớn, và đ

<P align=left>ã</P>

<P align=left>mang l</P>ại cho hãng DEC những gì h

<P align=left>ệ</P>

<P align=left>System/360 </P>đã mang lại cho hãng IBM. Hãng DEC đã trở thành hãng d

<P align=left>ẫn đầu</P>

<P align=left>v</P>ững vàng nhất trên thị trừơng máy đi

<P align=left>ện toán mini.</P>

<P align=left>H</P>ệ cấu trúc mở rộng Syetem/360 của hãng IBM và các hệ kế tiếp nh

<P align=left>ư</P>

<P align=left>System/370 </P>đã loại ra ngoài thương trường nhiều đối thủ cạnh tranh của h

<P align=left>ãng</P>

<P align=left>IBM và </P>đã khiến cho các hãng có ti

<P align=left>ềm năng mới xuất hiện cũng phải nể mặt. Năm</P>

<P align=left>1970, m</P>ột hãng cạnh tranh mới ra đời, do Eugene Amdahl, vốn trước đây là kỹ s

<P align=left>ư</P>

<P align=left>b</P>ậc cao của hãng IBM, thành l

<P align=left>ập, Amdahl đề ra một kế hoạch kinh doanh rất mới</P>

<P align=left>l</P>ạ. Công ty của ông, cũng gọi là công ty Amdahl, ch

<P align=left>ế tạo ra những máy điện toán</P>

<P align=left>hoàn toàn có th</P>ể cạnh tranh được với phần mềm 360 của hãng IBM. Amdahl s

<P align=left>ản</P>

<P align=left>xu</P>ất ra phần cứng chẳng những chạy được hệ DOS và nh

<P align=left>ững ứng dụng của nó</P>

<P align=left>gi</P>ống như của hãng IBM, nhờ biết tận dụng đư

<P align=left>ợc lợi thế của kỹ thuật mới. Chẳng</P>

<P align=left>bao lâu sau </P>đó các hãng Control Data, Hitachi, và Intel đ

<P align=left>ều cho ra đời các</P>

<P align=left>mainframe (máy </P>điện toán lớn) có khả năng sánh với máy của hãng IBM. Kho

<P align=left>ảng</P>

<P align=left>gi</P>ữa thập niên 70 tầm quan trọng của tính tưong thích của hệ 360 trở n

<P align=left>ên rõ ràng</P>

<P align=left>h</P>ơn. Chỉ còn lại những công ty sản xuất máy điện toán lớn ( mainframe) m

<P align=left>à</P>

<P align=left>ph</P>ầm cứng của nó có thể chạy được hệ DOS của hãng IBM là còn t

<P align=left>ồn tại.</P>

<P align=left>Tr</P>ước khi hệ 360 ra đời, các nhà thiết kế máy điện toán cố tình thi

<P align=left>ết kế ra những</P>

<P align=left>lo</P>ại máy không tương thích (uncompatible) với máy của các hãng khác, bởi v

<P align=left>ì</P>

<P align=left>m</P>ục đích của nhà sản xuất là làm cho khách hang lệ thuộc vào họ và sẽ g

<P align=left>ặp</P>

<P align=left>nhi</P>ều khoa khăn và r

<P align=left>ất tốn kém khi muốn chuyển sang các loại máy khác.</P>

<P align=left>Amdahl và nh</P>ững người khác đã đặt dấu chấm hết cho tình tr

<P align=left>ạng đó. Việc thị</P>

<P align=left>tr</P>ường đòi hỏi tinh tương thích là một bài h

<P align=left>ọc cho nền công nghiệp điện toán</P>

<P align=left>trong t</P>ương lai. Nó cũng là một bài học cho những hệ thống nào có th

<P align=left>ể giúp cho</P>

<P align=left>h</P>ọ có khả năng lựa chọn phần cứng của bất cứ hãng nào áp dụng đư

<P align=left>ợc nhiều ứng</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>31</P>

<P align=left>d</P>ụng phần mềm rộng rãi nh

<P align=left>ất.</P>

<P align=left>Trong khi tình hình c</P>ứ tiếp diễn,tôi vẫn đang say sưa với học tập và th

<P align=left>ử nghiệm</P>

<P align=left>máy </P>điện toán. Mùa thu năm 1973 tôi đến Harvard. Trong trư

<P align=left>ờng lúc đó có nhiều</P>

<P align=left>cách nhìn </P>đời một cách giả tạo rất khác nhau, và xả hơi được coi là cách t

<P align=left>ốt nhất</P>

<P align=left>đ</P>ể thể hiện thái độ lãnh đạm của mình. Vì thế cho nên, trong su

<P align=left>ốt năm học đầu</P>

<P align=left>tiên, tôi </P>đã nhảy hết lớp này đến lớp khác để đến cuối khoá tôi phải lao vào h

<P align=left>ọc</P>

<P align=left>nh</P>ư điên. Nó đã trở thành môt trò chơi chẳng phải mới mẻ gì tức là với sự đầu t

<P align=left>ư</P>

<P align=left>th</P>ời gian tối thiểu vào việc học, để xem mình sẽ đạt thứ hạng cao đến mức n

<P align=left>ào.</P>

<P align=left>Tôi dành ph</P>ần lớn thòi giờ rảnh rỗi để chơi bài trên máy poker, một trò chơi r

<P align=left>ất</P>

<P align=left>h</P>ấp dẫn đối với tôi. Trong khi chơi poker, người chơi thừong thu lượm đư

<P align=left>ợc khá</P>

<P align=left>nhi</P>ều các mảnh thông tin khác nhau như ai là người chơi bạo tay, nên tung nh

<P align=left>ững</P>

<P align=left>con bài nào ra tr</P>ước, gã kia thường thấu cáy ra sao, rồi ráp nối chúng l

<P align=left>ại để tạo</P>

<P align=left>cho mình cách ch</P>ơi riêng. Tôi thu đư

<P align=left>ợc khá nhiều tiền nhờ biết đúc kết các mảnh</P>

<P align=left>thông tin </P>đó thành kinh nghi

<P align=left>ệm bản thân.</P>

<P align=left>Kinh nghi</P>ệm trong chiến thuật chơi poker - và cả số tiền thu được - đ

<P align=left>ã giúp ích</P>

<P align=left>cho tôi r</P>ất nhiều khi tôi mới bước vào lãnh vực kinh doanh. Nhưng lần n

<P align=left>ày tôi</P>

<P align=left>tham gia vào m</P>ột trò chơi khác có phân muộn màng hơn, cho nên như

<P align=left>ng kinh</P>

<P align=left>nghi</P>ệm trên không giúp ich gì cho tôi dược cả. Nhưng lúc đó tôi chua nh

<P align=left>ận biết</P>

<P align=left>đư</P>ợc điều nay. Thực ra, việc tôi tham gia có phân ủng hộ, Đó l

<P align=left>à Sreve Ballmer,</P>

<P align=left>m</P>ột sinh viên khoa toán, chúng tôi quen nhau hồi còn h

<P align=left>ọc năm thứ nhất lúc</P>

<P align=left>chúng tôi cùng </P>

<P align=left>ở ký túc xá Currier House. Cả hai chúng tôi đếu sống một cuộc</P>

<P align=left>s</P>ống khá khác biệt, ít chú ý đến việc học hành, chỉ chịu lao vào học các bài h

<P align=left>ọc</P>

<P align=left>chính tr</P>ước kỳ thi có vài ngày thôi. Steve là một thanh niên giàu ngh

<P align=left>ị lực, thích</P>

<P align=left>giao ti</P>ếp bạn bè. Những hoạt động đó chiếm phần lớn thời gian của anh. Khi v

<P align=left>ào</P>

<P align=left>m</P>ăm học thứ hai,anh đã là đội trư

<P align=left>ởng của đội bóng đá, giám đốc phụ trách quảng</P>

<P align=left>cáo c</P>ủa tờ The Harvard Crimaon, một tờ nhật báo của trường đại học. Anh c

<P align=left>òn là</P>

<P align=left>m</P>ột thành viên của câu lạc bộ Xã hội, tương tự như Hội Đi hữu của trừơ

<P align=left>ng</P>

<P align=left>Harvard.</P>

<P align=left>Có m</P>ột lần, cả hai chúng tôi đều đăng ký học một môn kinh tế học khá hắc búa

<P align=left>-</P>

<P align=left>Kinh t</P>ế học năm 2010. Giáo sư bộ môn này cho phép sinh viên t

<P align=left>ụ đánh giá thứ</P>

<P align=left>h</P>ạng của mình vào cuối học kỳ. Vì thế, Steve và tôi đã dành hết thì gi

<P align=left>ờ trong suốt</P>

<P align=left>h</P>ọc kỳ cho các lãnh vực khác và hầu như chẳng ngó ngàng gì tới môn n

<P align=left>ày. Cho</P>

<P align=left>t</P>ới khi chỉ còn một tuần nữa là đến kỳ thi, chúng tôi mới lao vào h

<P align=left>ọc sống học</P>

<P align=left>ch</P>ết. Tuy vây, cuối cùng chúng tôi cũng đạt đư

<P align=left>ợc hạng A.</P>

<P align=left>Tuy nhiên, sau khi Paul Allen và tôi thành l</P>ập hãng Microsoft, chúng tôi m

<P align=left>ới nhận</P>

<P align=left>th</P>ấy rằng sụ chần chừ của chúng tôi trước đây không phải là cách chu

<P align=left>ẩn bị tốt</P>

<P align=left>nh</P>ất đẻ bước vào quản lý một công ty. Trong số những khách hàng đầu tiên c

<P align=left>ủa</P>

<P align=left>Microsoft có các công ty Nh</P>ật, họ nghiêm khắc tới mức nếu chúng tôi giao h

<P align=left>àng</P>

<P align=left>ch</P>ậm là họ có thể cử ngay vài ngư

<P align=left>ời sang để giám sát chúng tôi. Cho tới nay, tôi</P>

<P align=left>v</P>ẫn còn cảm thấy được nỗi đau khổ mỗi khi giao hàng chậm. Thật t

<P align=left>ình là, chúng</P>

<P align=left>tôi khó có th</P>ể cải tiến cho tốt được như vậy nếu như họ không làm như th

<P align=left>ế.</P>

<P align=left>Microsoft b</P>ắt đầu tại Albuquerque, New Mexico, vào năm 1975, bởi vì đó là tr

<P align=left>ụ sở</P>

<P align=left>c</P>ủa hãng MITS. MITS là một hãng nhỏ đã s

<P align=left>ản xuất ra chiếc máy điện toán cá</P>

<P align=left>nhân Altair 8800 </P>đã được đăng trước đây trên trang bìa c

<P align=left>ủa tạp chí Popular</P>

<P align=left>Electronics. Chúng tôi ph</P>ải hợp tác với hãng này bởi đó là hãng đầu ti

<P align=left>ên ban máy</P>

<P align=left>đ</P>iện toán cá nhân với giá khá rẻ cho công chúng. Vào nă

<P align=left>m 1977, các hãng Apple,</P>

<P align=left>Commodore và Radio Shack c</P>ũ

<P align=left>ng tham gia vào ngành kinh doanh này. Chúng tôi</P>

<P align=left>cung c</P>ấp ngôn ngữ BASIC cho hầu hết các máy điện toán cá nhân đầu tiên. Đ

<P align=left>ây</P>

<P align=left>là phân m</P>ềm chủ yếu trong thời đó, vì ngư

<P align=left>ời sử dụng có thể tự viết các ứng dụng</P>

<P align=left>c</P>ủa họ cho ngôn ngữ này thay vì phải mua tr

<P align=left>ọn gói.</P>

<P align=left>Trong nh</P>ững ngày đầu, việc bán ngôn ngữ BASIC là m

<P align=left>ột trong nhiều công việc tôi</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>32</P>

<P align=left>ph</P>ải làm. Trong ba năm đầu, hầu hết các kỹ thuật viên c

<P align=left>ủa Microsoft đều tập</P>

<P align=left>trung vào công vi</P>ệc kỹ thuật, tôi phụ trách khâu bán ra, tài chính và ti

<P align=left>ếp thị,</P>

<P align=left>c</P>ũng như viết các bộ mã. Lúc đó tôi mới chỉ vừa bước qua tuổi vị th

<P align=left>ành niên, và</P>

<P align=left>công vi</P>ệc bán hàng khiến tôi hơi lo sợ . Chủ trưong của Microsoft là yêu c

<P align=left>ầu</P>

<P align=left>nh</P>ững công ty như hãng Radio Shack mua quy

<P align=left>ền sử dụng để bán luôn cả pohần</P>

<P align=left>m</P>ềm của chúng tôi cùng với máy của họ (chẳng hạn như

<P align=left>máy Radio Shack TRS-</P>

<P align=left>8O), và tr</P>

<P align=left>ả cho chúng tôi tiền bản quyền tác giả. Một trong những lý do buộc</P>

<P align=left>chúng tôi ph</P>ải làm như vậy là vì nạn vi phạm quyền tác giả khá phổ biến vào th

<P align=left>ời</P>

<P align=left>đ</P>

<P align=left>ó.</P>

<P align=left>Trong nh</P>ững năm đầu bán ngôn ngữ Altair BASIC, doanh thu r

<P align=left>ất thấp so với số</P>

<P align=left>l</P>ượng phần mềm của chúng tôi đang được sử dụng rộng rãi trên thị trư

<P align=left>ờng khiến</P>

<P align=left>chúng tôi ngh</P>ĩ rằng phần mềm của chúng tôi đã bị đánh cắp. Tôi viết và ph

<P align=left>ổ biến</P>

<P align=left>m</P>ột thư ngờ gởi những người sử dụng máy điện toán yêu cầu họ hãy ngừng vi

<P align=left>ệc</P>

<P align=left>sao chép các ph</P>ần mềm của chúng tôi để chúng tôi còn có thể có tiền đầu tư

<P align=left>vào</P>

<P align=left>vi</P>ệc sản xuất nhiều phần mềm khác. Nhưng tôi đã không thuyết phục đư

<P align=left>ợc</P>

<P align=left>h</P>ọ,hình như họ vẫn thích và muốn sử dụng phần mềm của chúng tôi nhưng b

<P align=left>ằng</P>

<P align=left>cách " m</P>ượn" của người khác hơ

<P align=left>n là mua.</P>

<P align=left>May m</P>ắn là hiện nay hầu hết những ngư

<P align=left>ời sử dụng máy điện toán đều hiểu rằng</P>

<P align=left>ph</P>ần mềm được bảo vệ bản quyền. Việc đánh cắp bản quyền hiện vẫn còn là m

<P align=left>ột</P>

<P align=left>v</P>ấn đề lớn trong quan hệ thương mại bởi vì vẫn còn một số nước chưa có-ho

<P align=left>ặc</P>

<P align=left>không áp d</P>ụng-luật bản quyền. Hoa kỳ đòi hỏi các chánh phủ khác phải l

<P align=left>àm</P>

<P align=left>nhi</P>ều hơn nữa để thực thi luật bản quyền đối với sách báo, phim ảnh, đĩa CD, v

<P align=left>à</P>

<P align=left>ph</P>

<P align=left>ần mềm của máy điện toán. chúng ta phải hết sức cẩn thận để bảo đảm sao</P>

<P align=left>cho xa l</P>ộ thông tin của chúng ta sẽ không trở thành thiên đư

<P align=left>ờng của bọn kẻ cắp.</P>

<P align=left>M</P>ặc dù chúng tôi bán r

<P align=left>ất chạy phần mềm của chúng tôi cho các công ty sản xuất</P>

<P align=left>ph</P>ần cứng ở Mỹ, nhưng trong năm 1979, gần như ph

<P align=left>ần nửa doanh thu của chúng</P>

<P align=left>tôi </P>đến từ nước Nhật, nhờ một người bạn tuyệt vời t

<P align=left>ên là Kauhiko Nishi, hay còn</P>

<P align=left>g</P>ọi là Kay. Kay điện thoại cho tôi vào năm 1978, và tự giới thiệu mình v

<P align=left>ới tôi</P>

<P align=left>b</P>ằng tiếng Anh rằng anh đã đọc về hãng Microsft và ngh

<P align=left>ĩ rằng anh có thể cộng</P>

<P align=left>tác kinh doanh v</P>ới hãng chúng tôi. Và thật thú vị, vì chúng tôi có r

<P align=left>ất nhiều điểm</P>

<P align=left>t</P>ương đồng. Chúng tôi cùng tuổi, cùng là sinh viên, nhưng anh đang nghỉ phép v

<P align=left>ì</P>

<P align=left>say mê máy </P>đi

<P align=left>ện toán cá</P>

<P align=left>nhân.</P>

<P align=left>Vài tháng sau, chúng tôi g</P>

<P align=left>ặp nhau trong một cuộc họp tại Anaheim bang</P>

<P align=left>Albuquerque, t</P>ại đó, chúng tôi cùng bay trở về Albuquerque, tại đó,chúng tôi

<P align=left>ký</P>

<P align=left>k</P>ết một hợp đòng để anh làm đ

<P align=left>ại diện độc quyền phân phối phần mềm BASIC ở</P>

<P align=left>vùng </P>Đông Đ. Chẳng có luật sư nào chứng kiến việc ký kết hợp đồng, chỉ có tôi v

<P align=left>à</P>

<P align=left>Kay,trên tinh th</P>

<P align=left>ần anh em tin cậy lẫn nhau. Thực hiện hợp đồng đó, chúng tôi đạt</P>

<P align=left>doanh thu trên 150 tri</P>ệu Mỹ kim, cao hơn g

<P align=left>ấp 10 lần mức dự kiến.</P>

<P align=left>Kay th</P>ường xuyên đi lại giữa các trung tâm thương mại của Nhật và c

<P align=left>ả của Mỹ</P>

<P align=left>n</P>ữa. Anh là một con ngư

<P align=left>ời khá năng động, điều đó rất lợi cho công việc của</P>

<P align=left>chúng tôi </P>ở Nhật. Bởi nó khiến cho các thương gia Nhật có

<P align=left>ấn tựong rằng chúng</P>

<P align=left>tôi là nh</P>ững thần đồng. Khi có dịp sang Nhật, chúng tôi ở c

<P align=left>ùng phòng trong</P>

<P align=left>khách s</P>ạn, làm việc qua điện thoại thâu đêm suốt sang, doanh số đạt hàng tri

<P align=left>ệu</P>

<P align=left>đ</P>ô la mỗi đêm. Có một lần trong khoảng từ 3 đến 5 giờ sang, chẳng có ma n

<P align=left>ào</P>

<P align=left>g</P>ọi điện thoại tới cả, nhưng đên khoảng 5 giờ thì có ngư

<P align=left>ời gọi tới, Kay với lấy ống</P>

<P align=left>nghe và nói :" </P>Đêm nay làm việc hơi tr

<P align=left>ễ đấy nhé ".</P>

<P align=left>Trong su</P>ốt tám năm sau đó, Kay luôn chộp lấy mọi thời cơ. Có một lần vào nă

<P align=left>m</P>

<P align=left>1981, trên chuy</P>ến bay từ Ssattle tới Tokyo, Kay ng

<P align=left>ồi gần Ka uo Inamoi, chủ tịch</P>

<P align=left>Hãng Kyocera, m</P>ột hãng khổng lồ có số vốn lên t

<P align=left>ới 65O triệu Mỹ kim. Kay, lúc đó</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>33</P>

<P align=left>đ</P>ang quản lý công ty ASCII của anh ắy ở Nhật, tin ở sự hợp tác với Microsoft, đ

<P align=left>ã</P>

<P align=left>thành công trong viêc bàn v</P>ới Inamori về sáng kiến mới của anh ấy là h

<P align=left>ợp tá sản</P>

<P align=left>xu</P>ất máy điện toán xách tay với một phần mềm dơn giản được thiết kế b

<P align=left>ên trong</P>

<P align=left>máy. Th</P>ế là Kay và tôi cùng thiết kê kiểu máy. Tại Hoa Kỳ, máy đó được H

<P align=left>ãng</P>

<P align=left>Radio Shack tung ra th</P>ị trường vào năm 1983 với tên gọi là Model 100 ,v

<P align=left>ới giá chỉ</P>

<P align=left>có 799 M</P>ỹ kim.Còn tại Nhật máy đó được bán ra dưới tên gọi l

<P align=left>à máy NEC PC-</P>

<P align=left>8200,và </P>ở Châu Au với là Olivetti M-10. Nhờ ở nhiệt tình của Kay, máy đó đã tr

<P align=left>ở</P>

<P align=left>thành máy </P>điện toán xách tay đều tiên rất phổ biến, một loại dụng cụ đư

<P align=left>ợc giới</P>

<P align=left>phóng viên </P>ưa chuộng trong nhi

<P align=left>ều năm.</P>

<P align=left>Vài n</P>ăm sau, vào năm 1986, Kay quyết định chuyển bộ mã ASCII theo m

<P align=left>ột</P>

<P align=left>h</P>ướng tôi dự định cho Microsoft, cho nên Microsoft quyết định thành l

<P align=left>ập một công</P>

<P align=left>ty tr</P>ực thuộc riêng của Microsoft tại Nhật. Công ty của Kay vẫn là m

<P align=left>ột công ty</P>

<P align=left>quan tr</P>ọng chuyên phân phối phần mềm cho thị trường Nhật. Kay, ngư

<P align=left>ời bạn</P>

<P align=left>thân c</P>ủa tôi, vẫn rất năng động như ngày nào và quyết tâm đưa máy đi

<P align=left>ện toán</P>

<P align=left>cá nhân tr</P>ở thành công c

<P align=left>ụ phổ biến.</P>

<P align=left>Tính ch</P>ất toàn cầu của thị trường máy điện toán cá nhân cũng sẽ là m

<P align=left>ột nhân tố</P>

<P align=left>h</P>ết sức quan trọng trong quá trình phát tri

<P align=left>ển xa lộ thông tin. Sự hợp tác giữa các</P>

<P align=left>công ty c</P>ủa Hoa Kỳ và Châu Âu cùng với các công ty của Châu Á trên lãnh v

<P align=left>ực</P>

<P align=left>máy </P>điện toán sẽ trở nên quan trọng hơn trước đây nhiều. Nững nứơc nào ho

<P align=left>ặc</P>

<P align=left>nh</P>ững công ty nào không triển khai được tính chất toàn cầu trong phần việc n

<P align=left>ày</P>

<P align=left>c</P>ủa họ, họ sẽ không thể phát triển đư

<P align=left>ợc.</P>

<P align=left>Tháng Giêng n</P>ăm 1979, Hãng Microsoft chuyển từ Albuquerque về vùng ngo

<P align=left>ại ô</P>

<P align=left>Seattle thu</P>ộc bang Washington. Paul và tôi trở về nhà, mang theo gần như t

<P align=left>ất cả</P>

<P align=left>m</P>ấy chục công nhân theo. Chúng tôi tập trung sức lực vào vi

<P align=left>ệc viết ngôn ngữ lập</P>

<P align=left>trình cho s</P>ố máy mới dư th

<P align=left>ừa do nền công nghiọp máy điện toán cá nhân đang</P>

<P align=left>phát tri</P>ển rất mạnh. Người ta đổ xô đến với chúng tôi và h

<P align=left>ọ mang theo đủ mọi dự</P>

<P align=left>án có </P>đủ tiềm năng để phát thành những công trình to lớn hơ

<P align=left>n.</P>

<P align=left>Nhu c</P>ầu về các dịch vụ của Microsoft vựơt xa kh

<P align=left>ả năng cung cấp của chúng tôi.</P>

<P align=left>Tôi c</P>ần người trợ giúp quản lý công việc kinh doanh, và tôi đã tìm đ

<P align=left>ến Steve</P>

<P align=left>Ballmer, ng</P>ười bạn cùng phòng và cùng học bộ môn kinh tế năm 2010 tại trư

<P align=left>ờng</P>

<P align=left>Đ</P>ại học Harvard trư

<P align=left>ớc đây.</P>

<P align=left>Sau khi t</P>ốt nghiệp, Steve làm quản đốc sản phẩm cho Hãng Procter Gamble

<P align=left>ở</P>

<P align=left>Cincinnati. Sau vài n</P>ăm, anh lại quyết định theo học Trừơ

<P align=left>ng Kinh doanh Stanford.</P>

<P align=left>Khi tôi g</P>ọi điện thoại cho anh cũng là lúc anh mới vừa kết thúc một năm học v

<P align=left>à</P>

<P align=left>v</P>ẫn muốn tiếp tục hoàn thành chương trình sau đại học,nhưng khi tôi ng

<P align=left>ờ ý muốn</P>

<P align=left>m</P>ọi anh tham gia đồng sở hữu chủ cho hãng Microsoft, anh đồng ý và l

<P align=left>ại trở</P>

<P align=left>thành m</P>ột sinh viên nghỉ phép dài hạn một lần nữa. Khi chúng tôi tuyên b

<P align=left>ố mọi</P>

<P align=left>công nhân trong hãng tham gia quy</P>ền sở hữu chủ dưới hình th

<P align=left>ức tham gia góp</P>

<P align=left>v</P>ốn, hãng Microsoft đã gặt hái được những thành công lớn lao chưa t

<P align=left>ừng có.</P>

<P align=left>Kho</P>ảng ba tuần sau khi Steve đến làm việc tại hãng Microsoft,lần đầu tiên gi

<P align=left>ữa</P>

<P align=left>chúng tôi có nh</P>ững cuộc tranh lu

<P align=left>ận</P>

<P align=left>khá c</P>ăng. Lúc đó, hãng Microsoft đang thuê khoảng ba mươ

<P align=left>i công nhân, và Steve</P>

<P align=left>cho r</P>ằng chúng tôi cần phải thuê ngay thêm khoảng năm mươi ngư

<P align=left>ời nữa.</P>

<P align=left>Tôi </P>đã trả lời anh rằng chúng ta không thể làm như thế được. Nhiều khách h

<P align=left>àng</P>

<P align=left>đ</P>ầu tiên của chúng ta đã bị phá sản, và n

<P align=left>ỗi lo sợ bị vỡ nợ ngay trong thời gian</P>

<P align=left>hãng </P>đang phát triển mạnh khiến cho tôi hết sức bảo thủ về phương diện t

<P align=left>ài</P>

<P align=left>chính. Nh</P>ưng Steve không họ nản lòng và tôi đã ph

<P align=left>ải nghe theo anh ta. Tôi bảo</P>

<P align=left>anh ch</P>ỉ nên thuê những người có năng lực càng sớm càng tốt,và tôi sẽ bàn v

<P align=left>ới</P>

<P align=left>anh v</P>ề những gì cần làm sau. Tôi chưa bao gi

<P align=left>ờ trải qua những giờ phút hạnh phúc</P>

<P align=left>đ</P>ến như vậy, bởi vì doanh thu của chúng tôi tăng trưởng vô c

<P align=left>ùng nhanh chóng</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>34</P>

<P align=left>nh</P>ờ những con người tài ba lỗi lạc mà Steve đã huy động đư

<P align=left>ợc.</P>

<P align=left>N</P>ỗi lo sợ chính của tôi trong những năm đầu là một số công ty nào đó có th

<P align=left>ể sẽ</P>

<P align=left>đ</P>ột kích vào và cu

<P align=left>ỗm mất thị trừong của chúng tôi. Thực ra,thời đó cũng có một</P>

<P align=left>vài công ty nh</P>ỏ kinh doanh các bộ vi xử lý hay phần mềm đã khi

<P align=left>ến cho tôi lo</P>

<P align=left>l</P>ắng, nhưng may mắn là không ai trong số đó có tầm nhìn về thị trư

<P align=left>ờng phần</P>

<P align=left>m</P>ềm giống như

<P align=left>chúng tôi.</P>

<P align=left>Ngoài ra, còn có m</P>ột nguy cơ khác luôn luôn đe doạ chúng tôi. Đó là vi

<P align=left>ệc có thể</P>

<P align=left>vào m</P>ột ngày nào đó, một trong những công ty lớn chuyên s

<P align=left>ản xuất máy điện</P>

<P align=left>toán nh</P>ũng công ty lớn chuyên sản xuất máy điện toán lấy phần mềm d

<P align=left>ùng cho</P>

<P align=left>máy </P>điện toán lớn của họ để cải tiến lại, dùng cho máy đi

<P align=left>ện toán lấy phần mềm</P>

<P align=left>dùng cho máy </P>điện toán sử dụng bộ vi xử lý nhọ. Các hãng IBM và DEC đ

<P align=left>ã có</P>

<P align=left>nh</P>ững thư viện phần mềm hết sức mạnh. Nhưng một lần nữa, rấ

<P align=left>t may cho hãng</P>

<P align=left>Microsoft là ph</P>ần lớn những ngư

<P align=left>ời sử dụng không có ý định cải tiến máy của họ</P>

<P align=left>thành nh</P>ững máy điện toán cá nhân. Chỉ có một nguy cơ xuất hiện vào nă

<P align=left>m</P>

<P align=left>1979, khi hãng DEC tung ra th</P>ị trường loại máy điện toán mini PDP-11 đư

<P align=left>ợc cải</P>

<P align=left>ti</P>ến theo dạng một máy điện toán cá nhân mang tên HeathKIT. Mặc dù vậy, h

<P align=left>ãng</P>

<P align=left>DEC không tin t</P>ưởng hoàn toàn vào máy điền toán cá nhân, và do đó trên th

<P align=left>ực tế</P>

<P align=left>h</P>ọ họ đã không đ

<P align=left>ẩy nhanh tiến độ sản xuất.</P>

<P align=left>M</P>ục tiêu của Microsoft lúc đó là viết và cung ứng phần mềm cho hầu hế

<P align=left>t máy</P>

<P align=left>đ</P>iện toán cá nhân nhưng không dính dáng đ

<P align=left>ến việc sản xuất hoặc kinh doanh</P>

<P align=left>ph</P>

<P align=left>ần cứng. Microsoft đăng ký giá bán phần mềm hết sức thấp. Chúng tôi cải tiến</P>

<P align=left>ngôn ng</P>ữ lập trình như phiên b

<P align=left>ản BASIC cho thích hợp với từng loại máy. Chúng</P>

<P align=left>tôi ph</P>ản ứng rất nhanh trước những đổi thay của các nhà s

<P align=left>ản xuất phần cứng.</P>

<P align=left>Chúng tôi không mu</P>ốn tạo bất cứ một lý do nào để khách hàng c

<P align=left>ủa chúng tôi đi</P>

<P align=left>tìm mua ph</P>

<P align=left>ần mềm khác.</P>

<P align=left>Và chi</P>ến lược của chúng tôi đã thành công. Trên thực tế, tất cả các nhà s

<P align=left>ản xuất</P>

<P align=left>máy </P>điện toán cá nhân đều dăng ký ngôn ngữ lập trình của chúng tôi. Mặc d

<P align=left>ù</P>

<P align=left>phàn c</P>ứng của hai công ty sản xuất máy điện toán có khác nhau, nhưng c

<P align=left>ả hai</P>

<P align=left>đ</P>

<P align=left>ều sử dụng phần mềm BASIC của Microsoft, điều đó chứng tỏ, trong chừng mực</P>

<P align=left>nào </P>đó, các phần mềm đó là những phần mềm tương thích. Chính tính chất tươ

<P align=left>ng</P>

<P align=left>thích </P>đó đã trở thành thành phần quan trọng trong việc thu hút khách h

<P align=left>àng mua</P>

<P align=left>nó cho máy </P>điện toán của họ. Các nhà sản xuất thư

<P align=left>ờng quảng cáo rằng ngôn ngữ</P>

<P align=left>l</P>ập trình của Microsoft, kể cả ngôn ngữ BASIC, đều có thể sử dụng được

<P align=left>cho máy</P>

<P align=left>đ</P>iện toán của họ. Theo thời gian, phần mềm BASIC của Microsoft đã trở th

<P align=left>ành</P>

<P align=left>ngành công ngh</P>ệ phần mềm tiêu chu

<P align=left>ẩn.</P>

<P align=left>Có m</P>ột số công nghệ không lệ thuộc vào sự chấp nhận rộng rãi của khách h

<P align=left>àng</P>

<P align=left>v</P>ề giá trị sử dụng. Cái chảo chiên không dính vẫn cứ là một dụng cụ tuyệt vời v

<P align=left>à</P>

<P align=left>r</P>ất hữu ích cho dù bạn là người duy nhất chưa bao giờ mua nó. Nhưng đ

<P align=left>ối với sản</P>

<P align=left>ph</P>ẩm của thông tin liên lạc và các sản phẩm khác cần đến khả năng kết hợp th

<P align=left>ì</P>

<P align=left>giá tr</P>ị sử dụng của chúng lệ thuộc vào chúng có được khách hàng sử dụng rộ

<P align=left>ng</P>

<P align=left>rãi hay không . N</P>ếu bạn chỉ chọn lựa hai hòm đựng thư: một cái được làm b

<P align=left>ằng</P>

<P align=left>tay,r</P>ất đẹp,với khe hở chỉ vừa cho một cỡ phong bì, với một thùng các tông c

<P align=left>ũ</P>

<P align=left>mà ng</P>ư

<P align=left>ời ta tiện tay nhét</P>

<P align=left>m</P>ọi loại thư từ và bưu phẩm của bạn vào đó, và bạn sẽ chọn cái được nhiề

<P align=left>u</P>

<P align=left>ng</P>ười chọn, tức bạn đã chọn tính tương thích c

<P align=left>ủa sản phẩm.</P>

<P align=left>Đ</P>ôi khi chính phủ hoặc một vài uỷ ban nào đó đề ra một số tiêu chu

<P align=left>ẩn cải tiến đó</P>

<P align=left>đư</P>ợc gọi là những tiêu chuẩn "hợp pháp" và có sức mạnh về pháp lý. Tuy nhi

<P align=left>ên,</P>

<P align=left>có r</P>ất nhiều tiêu chuẩn đã đạt được những thành công lớn nhất lại là những ti

<P align=left>êu</P>

<P align=left>chu</P>ẩn " tồn tại trên thực tế"do thị trư

<P align=left>ờng phát hiện ra. Máy đánh chữ tiếng Anh</P>

<P align=left>hay bàn phím c</P>ủa máy điện toán đều đư

<P align=left>ợc bố trí chữ theo chiều ngang từ trái</P>

<P align=left>sang ph</P>ải gồm những ký tự: Q W E R T Y. Không có luật pháp nào bu

<P align=left>ộc họ phải</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>35</P>

<P align=left>làm nh</P>ư vậy. Nó là một thông lệ, và khách hàng nói chung đều theo chỉ tiêu đ

<P align=left>ó,</P>

<P align=left>tr</P>

<P align=left>ừ phi có những thay đổi tuyệt vời khác ra đời.</P>

<P align=left>Nh</P>ững định chuẩn "thực tế" đó được thị trư

<P align=left>ờng, chứ không phải luật pháp , ủng</P>

<P align=left>h</P>ộ. Chúng được chọn vì những lý do chính đáng, và chúng b

<P align=left>ị thải hồi khi có</P>

<P align=left>nh</P>ững thứ khác thực sự có ưu thế hơn, tương tự việc đĩa Compact disk đ

<P align=left>ã thay</P>

<P align=left>th</P>ế gần như hầu hết các đĩa hát được làm bằng nhựa vinyl trư

<P align=left>ớc đây.</P>

<P align=left>Nh</P>ững định chuẩn "thực tế" tồn tại trong thị trường thông qua gu

<P align=left>ồng máy kinh</P>

<P align=left>t</P>ế, tương tự như quan niệm về sự tăng trưởng theo đường xoắn ốc tích cực đ

<P align=left>ã</P>

<P align=left>đư</P>a nhiều nghành kinh doanh đến thành công, trong đó thành công trư

<P align=left>ớc tạo</P>

<P align=left>thu</P>ận lợi cho thành công sau. Quan niệm này,được gọi là s

<P align=left>ự phản hồi tích cực,</P>

<P align=left>gi</P>ải thích vì sao những tiêu chuẩn "thực tế" thường nổi bật hơn khi người ta t

<P align=left>ìm</P>

<P align=left>ki</P>ếm tính tương h

<P align=left>ợp của máy điện toán.</P>

<P align=left>M</P>ột chu kỳ phản hồi tích cực bắt đầu khi, trong một thị trường đang lên, có m

<P align=left>ột</P>

<P align=left>th</P>ứ gì đó tỏ ra có lợi thế hơn cái cũ. Nó thường xảy ra với những sản phẩm đ

<P align=left>òi</P>

<P align=left>h</P>ỏi kỹ thuật cao, có thể sản xuất với số lượng lớn nhưng giá thành không tă

<P align=left>ng</P>

<P align=left>bao nhiêu và tính t</P>ương hợp của chúng có thêm vài giá trị sử dụng mới. Máy chơ

<P align=left>i</P>

<P align=left>trò ch</P>ơi điện tử hiện nay là một ví dụ. Đó là một máy điện toán đư

<P align=left>ợc thiết kế cho</P>

<P align=left>m</P>ột mục đích đặc biệt, có một hệ điều hành đặc biệt hình thành m

<P align=left>ột nền cho</P>

<P align=left>ph</P>ần mềm của trò chơi. Tính tương hợp có ý nghĩa rất quan trọng bởi v

<P align=left>ì càng có</P>

<P align=left>nhi</P>ều ứng dụng-trong trường hợp này là nhiều trò chơi-thì giá tr

<P align=left>ị sử dụng của</P>

<P align=left>chúng càng quí </P>đối với khách hàng. Đồng thời, máy càng bán ch

<P align=left>ạy thí</P>

<P align=left>nh</P>ững nhà phát triển phần mềm ứng dụng càng sáng t

<P align=left>ạo ra nhiều ứng dụng mới</P>

<P align=left>h</P>ơn. Chu kỳ phản hồi tích cực bắt đầu khi chiếc máy đó đatô đư

<P align=left>ợc mức độ phổ</P>

<P align=left>bi</P>ến cao nhất và doanh s

<P align=left>ố sẽ tăng không ngừng.</P>

<P align=left>Có l</P>ẽ một chứng minh hùng hồn nhất về uy lực của sự phản hồi tích cực là tr

<P align=left>ận</P>

<P align=left>đ</P>ấu về băng video xảy ra vào cuối thập liên 70 và đầu thập liên 80. có m

<P align=left>ột câu</P>

<P align=left>chuy</P>ện hoang đường khá dai dẳng cho rằng chỉ có sự phản hồi tích cực mới l

<P align=left>àm</P>

<P align=left>cho b</P>ăng video VHScó ưu thế như băng Beta, mặc dù về phương diện kỹ thuật th

<P align=left>ì</P>

<P align=left>b</P>ăng Beta tốt hơn. Thực ra, những băng đầu tiên của Beta chỉ thu đư

<P align=left>ợc một tiếng</P>

<P align=left>đ</P>ồng hồ -so với ba tiếng của VHS-không đ

<P align=left>ủ để thu một bộ phim hay một trận đấu</P>

<P align=left>bóng. Khách hàng l</P>ưu ý tới khả năng của băng hơn là quy cách k

<P align=left>ỹ thuật của</P>

<P align=left>nó.S</P>ản phẩm của VHS lúc đầu bán chạy hơn sảm phẩm của Beta được h

<P align=left>ãng sony</P>

<P align=left>s</P>ử dụng cho máy Betamax của họ. Hãng JVC, phát triển theo tiêu chu

<P align=left>ẩn VHS, cho</P>

<P align=left>phép các nhà s</P>ản xuất đầu máy Video sử dụng tiêu chu

<P align=left>ẩn VHS với giá bản quyền</P>

<P align=left>r</P>ất thấp.Ngờ vậy số người sử dụng băng VHS có lợi thế hơn ở chỗ nó chứa đư

<P align=left>ợc</P>

<P align=left>nhi</P>ều phim trong một băng hơn và do đ

<P align=left>ó ngày càng</P>

<P align=left>có nhi</P>ều người muốn mua băng VHS. Rõ ràng là VHS được hư

<P align=left>ởng lợi thế của chu</P>

<P align=left>k</P>ỳ phản hồi tích cực. Và thành công này cứ thế đẻ ra thành công khác, như

<P align=left>ng</P>

<P align=left>ch</P>ất lư

<P align=left>ợng không họ bị giảm sút.</P>

<P align=left>Trong khi cu</P>ộc tranh chấp tay đôi giữa Bentamax và VHS vẫn tiếp tục th

<P align=left>ì doanh</P>

<P align=left>s</P>ố bán băng video thu sẵn sang thị trường Mỹ bị giảm sút hẳn, chỉ còn vài tri

<P align=left>ệu</P>

<P align=left>b</P>ăng một năm. Một khi băng VHS nổi lên như là loại băng tiêu chuẩn vào kho

<P align=left>ảng</P>

<P align=left>n</P>ăm 1983, nó được sự chấp nhận của khách hàng và số lư

<P align=left>ợng băng bán ra tăng</P>

<P align=left>lên r</P>ất nhanh. Chỉ riêng năm đó, trên 9,5 triệu băng đã được bán ra, cao hơ

<P align=left>n</P>

<P align=left>50% so v</P>ới năm trước. Trong năm 1984, số băng bán ra là 22 triệu. V

<P align=left>à trong</P>

<P align=left>nh</P>ững năm sau đó: 52 triệu, 84 triệu, và 110 tri

<P align=left>ệu băng trong năm 1987, thời</P>

<P align=left>đ</P>iểm và việc thuê băng để xem phim đã trở thành hình th

<P align=left>ức giải trí phổ biến nhất</P>

<P align=left>c</P>ủa các gia đình, và đó cũng là th

<P align=left>ời điểm băng VHS chiếm ngôi vị độc nhất.</P>

<P align=left>Đ</P>ó là một ví dụ minh hoạ sự thay đổi về số lượng ở mức độ đư

<P align=left>ợc kỹ thuật mới</P>

<P align=left>ch</P>ấp nhận sẽ kéo theo sự thay đổi về chất lượng. Máy thu hình là m

<P align=left>ột ví dụ khác.</P>

<P align=left>N</P>ăm 1946, chỉ có 10.000 máy thu hình bán ra trên nước Mỹ, Năm sau l

<P align=left>à 16.000.</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>36</P>

<P align=left>Và lúc </P>đó nó đã vượt qua ngưỡng cửa chấp nhận cho nên con s

<P align=left>ố bán ra trong</P>

<P align=left>n</P>ăm 1948 là 190.000 máy. Trong những năm kế tiếp là 1 tri

<P align=left>ệu, rồi 4 triệu, 10</P>

<P align=left>tri</P>ệu, và số lượng vẫn tăng một cách ổn định cho tới năm 1955 là 32 tri

<P align=left>ệu. Khi</P>

<P align=left>máy </P>được bán ra nhiều, người ta lại càng đầu tư tiền vào để tạo nhiều chươ

<P align=left>ng</P>

<P align=left>trình truy</P>ền hình hơn và việc đó càng khuyến khích khách hàng mu

<P align=left>ốn mua máy</P>

<P align=left>thu hình.</P>

<P align=left>Còn </P>đối với máy và đĩa CD, trong những năm đầu không có mấy ngư

<P align=left>ời mua, một</P>

<P align=left>ph</P>ần vì khó tìm được cửa hàng cho thuê nào có nhi

<P align=left>ều đĩa nhạc hay khác nhau.</P>

<P align=left>Nh</P>ưng rồi chỉ sau một thời gian rất ngắn, khi nó vượt qua được ngư

<P align=left>ỡng cửa chấp</P>

<P align=left>nh</P>ận của khách hàng, số lượng bán ra tăng lên nhanh chóng. Ngày càng có nhi

<P align=left>ều</P>

<P align=left>ng</P>ười mua vì họ thích chất lượng âm thanh tốt, có nhiều nhạc hay và s

<P align=left>ự tiện lợi</P>

<P align=left>c</P>ủa máy CD,và nó đã trở thành tiêu chuẩn "thực tế" được chấp nhận, và lo

<P align=left>ại trừ</P>

<P align=left>v</P>ĩnh viễn loại đĩa hát cổ điển ra khỏi thị trư

<P align=left>ờng.</P>

<P align=left>M</P>ột trong những bài học quan trọng nhất mà ngành công ngh

<P align=left>ệ điện toán rút ra</P>

<P align=left>đư</P>ợc là giá trị sử dụng của máy điện toán lệ thuộc vào chất lượng và

<P align=left>ứng dụng</P>

<P align=left>phong phú c</P>ủa các phần mềm của nó. Tất cả những ai ở trong ngành công nghi

<P align=left>ệp</P>

<P align=left>đ</P>iện toán đều học được bài học đó -một số thành công nhưng cũng có ngư

<P align=left>ời thất</P>

<P align=left>b</P>ại. Vào mùa hè năm 198O, có hai đại diện cửa hàng IBM đến gặp H

<P align=left>ãng Microsoft</P>

<P align=left>đ</P>ể bàn về việc nên sản xuất loại máy điện toán nào va loại nào không nên s

<P align=left>ản</P>

<P align=left>xu</P>

<P align=left>ất.</P>

<P align=left>Vào th</P>ời đó, hãng IBM chi

<P align=left>ếm ngôi vị chúa tể về sản xuất phần cứng,nắm trong</P>

<P align=left>tay h</P>ơn 80% thị trường máy điện toán lớn. Trước đây, họ thư

<P align=left>ờng bán các loại</P>

<P align=left>máy chính, </P>đắt tiền, cho các khách hàng lớn. Ban lãnh đ

<P align=left>ạo của IBM nghĩ rằng với</P>

<P align=left>340.000 công nhân, n</P>ếu muốn bán các loại máy điện toán nhọ, rẻ tiền cho t

<P align=left>ư</P>

<P align=left>nhân c</P>ũng như cho các công ty thì h

<P align=left>ọ cần phải có ngoại viện.</P>

<P align=left>IBM mu</P>ốn tung mặt hàng máy điện toán cá nhân ra thị trư

<P align=left>ờng chỉ khoảng thời</P>

<P align=left>gian d</P>ưới một năm. Để thực hiện được kế hoạch nay, họ đã phải từ bỏ phươ

<P align=left>ng</P>

<P align=left>h</P>ướng truyền thống của họ là v

<P align=left>ừa sản xuất phần cứng vừa sản xuất phần mềm.</P>

<P align=left>Do </P>đó, IBM quyết định sản xuất máy điện toán cá nhân chủ yếu dựa vào nh

<P align=left>ững</P>

<P align=left>linh ki</P>ện có sẵn, ai cũng có thể mua đư

<P align=left>ợc.</P>

<P align=left>M</P>ặc dù IBM, nói chung, có sản xuất bộ vi xử lý dùng cho các sản phẩm của h

<P align=left>ãng,</P>

<P align=left>nh</P>ưng nó lại quyết định mua của hãng Intel bộ vi xử lý dùng cho máy đi

<P align=left>ện toán</P>

<P align=left>cá nhân thay vì ph</P>ải sản xuất. Nhưng điều quan trọng nhất đối với Microsoft l

<P align=left>à</P>

<P align=left>IBM mu</P>ốn mua quyền sử dụng hệ điều hành c

<P align=left>ủa Microsoft chứ không tự sản xuất</P>

<P align=left>l</P>

<P align=left>ấy.</P>

<P align=left>Khi làm vi</P>ệc với nhóm thiết kế của IBM, chúng tôi đề xuất kế hoạch l

<P align=left>à IBM chúng</P>

<P align=left>tôi </P>đề xuất kế hoạch là IBM nên s

<P align=left>ản xuất một trong những máy điện toán cá nhân</P>

<P align=left>đ</P>ầu tiên sử dụng bộ vi xử lý 16 bit, tức bộ 8088. Việc chuyển từ 8 bit lên 16 bit s

<P align=left>ẽ</P>

<P align=left>làm cho chi</P>ếc máy điện toán không còn là món đồ chơi mà sẽ trở thành m

<P align=left>ột công</P>

<P align=left>c</P>ụ làm việc với khối lượng công việc rất lớn và r

<P align=left>ất hữu hiệu. Thế hệ máy 16 bit có</P>

<P align=left>b</P>ộ nhớ tới một megabyte - tức 256 lần nhiều hơn máy đi

<P align=left>ện toán 8 bit. Thoạt</P>

<P align=left>nghe, </P>điều này có vẻ như là những lợi thế về lý thuyết, bời vì IBM d

<P align=left>ự định một bộ</P>

<P align=left>nh</P>

<P align=left>ớ khoảng 16K, tức chỉ bằng 1/64 của tổng bộ nhớ chúng tôi có thế sản xuất. Kế</P>

<P align=left>ho</P>ạch sản xuất bộ vi xử lý 16 bit càng bị yếu thế hơn do IBM quyết đ

<P align=left>ịnh tiết kiệm</P>

<P align=left>ti</P>ền bằng cách dùng một chíp chuyên dùng cho h

<P align=left>ệ 8 bit để nối với tất cả các máy</P>

<P align=left>khác. H</P>ệ quả là chip đó có thể suy nghĩ nhanh hơn r

<P align=left>ất nhiều so với khả năng</P>

<P align=left>truy</P>ền tin của nó. Tuy nhiên, quyết định sử dụng bộ vi xử lý 16 bit là m

<P align=left>ột quyết</P>

<P align=left>đ</P>ịnh rất thông minh, bởi nó cho phép máy điện toán cá nhân của IBM trở th

<P align=left>ành</P>

<P align=left>máy tiêu chu</P>ẩn cho tất cả máy điện toán cá nhân hiện có cho đến ng

<P align=left>ày nay.</P>

<P align=left>IBM, v</P>ới danh tiếng của nó và với quyết định sử dụng một thiết kế mở m

<P align=left>à các</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>37</P>

<P align=left>công ty khác có th</P>ể sao chép được, đã có cơ hội thực sự để tạo ra một tiêu chu

<P align=left>ẩn</P>

<P align=left>m</P>ới cho máy điện toán cá nhân. Chúng tôi muốn góp phần vào công việc m

<P align=left>ày.</P>

<P align=left>Chúng tôi mua l</P>ại một số công trình trước đây của một công ty ở Seattle v

<P align=left>à thuê</P>

<P align=left>luôn viên k</P>ỹ sư hàng đầu của nó là Tim Paterson. Với m

<P align=left>ột loạt các bổ sung mới,</P>

<P align=left>h</P>ệ này đã trở thành hệ điều hành của Microsoft, hay gọi tắt là hệ MS

<P align=left>-DOS. Tim</P>

<P align=left>trên th</P>ực tế, là cha đẻ của hệ điều hành này c

<P align=left>ủa Microsoft.</P>

<P align=left>IBM, khách hàng b</P>ản quyền đầu tiên của chúng tôi, gọi đó là h

<P align=left>ệ DOS của máy</P>

<P align=left>đ</P>iện toán cá nhân, hay còn gọi là PC-DOC. Máy điện toán cá nhân của IBM đư

<P align=left>ợc</P>

<P align=left>tung ra th</P>ị trừong vào tháng 8 năm 1981 và giành được thắng lợi vang dội. H

<P align=left>ãng</P>

<P align=left>này </P>đã tiến hành công việc tiếp thị khá tốt và đã qu

<P align=left>ần chúng hoá hai chữ " PC",</P>

<P align=left>t</P>ức Personal Computer - máy điện toá

<P align=left>n cá nhân. Công trình này do Bill Lowe sáng</P>

<P align=left>t</P>ạo và Don Estridge hoàn chỉnh. Đó là công trạng của họ, những người đ

<P align=left>ã có công</P>

<P align=left>trong vi</P>ệc biến một máy điện toán cá nhân chỉ mới hình thành trong ý ngh

<P align=left>ĩ trở</P>

<P align=left>thành hi</P>ện thực trên thị trường chỉ trong vòng chưa đầy m

<P align=left>ột năm.</P>

<P align=left>Đ</P>ến nay hẳn không còn mấy ai nhớ tới một thực tế là những chiếc IBM

<P align=left>-PC ban</P>

<P align=left>đ</P>ầu thực tế được xuất xưởng với ba hệ điều hành; hệ điều hành PC-DOS c

<P align=left>ủa</P>

<P align=left>chúng tôi, h</P>ệ CP/M-86,và hệ UCSD Pascal P-system. Chúng tôi bi

<P align=left>ết rằng chỉ có</P>

<P align=left>m</P>ột trong ba hệ điều hanh đó là thành công và sẽ trở thành hệ tiêu chu

<P align=left>ẩn. Chúng</P>

<P align=left>tôi mu</P>ốn có được chính uy lực đã đưa băng cát xét VHS đi vào mọi của h

<P align=left>àng bán</P>

<P align=left>b</P>ăng video để đẩy hệ MS-DOS trở thành hệ tiêu chuẩn. Chúng tôi nhìn th

<P align=left>ấy có ba</P>

<P align=left>cách có th</P>ể đưa hệ MS-DOS trở thành hệ tiêu chuẩn được. Trước tiên là phải l

<P align=left>àm</P>

<P align=left>sao cho h</P>ệ MS-DOS trở thành sản phẩm tốt nhất. Thứ nhì là giúp đ

<P align=left>ỡ các công ty</P>

<P align=left>ph</P>ần mềm của họ. Và điều cuối cùng là phải làm sao bảo đảm cho giá của hệ MS

<P align=left>DOS</P>

<P align=left>ph</P>

<P align=left>ải thật hạ.</P>

<P align=left>Chúng tôi nêu </P>điều kiện hết sức lý tưởng cho hãng IBM -chúng tôi thu m

<P align=left>ột khoản</P>

<P align=left>l</P>ệ phí rất thấp và chỉ thu một lần để trao cho họ quyền sử dụng hệ điều hành c

<P align=left>ủa</P>

<P align=left>Microsoft trên b</P>ất cứ số lượng máy nào IBM có thể bán được.Sở dĩ chúng tôi đư

<P align=left>a</P>

<P align=left>ra nh</P>ững ưu đãi như vậy là nhằm khuyến khích IBM đưa hệ MS-DOS c

<P align=left>ủa chúng</P>

<P align=left>tôi ra bán v</P>ới giá rẻ. Và chiến lược của chúng tôi đã thành công. IBM bán h

<P align=left>ệ</P>

<P align=left>UCSD Pacsl P -system v</P>ới giá khoảng 450 mỹ kim hệ CP/M

<P align=left>-86</P>

<P align=left>kho</P>ảng 175, và hệ MS-DOS cho những công ty điện toán nào muốn d

<P align=left>ùng nó vào</P>

<P align=left>nh</P>ững máy tương thích, trong chừng mực nào đó, với máy IBM-PC. IBM có th

<P align=left>ể sử</P>

<P align=left>d</P>ụng phần mềm của chúng tôi miễn phí nhưng không được hư

<P align=left>ởng chế độ độc</P>

<P align=left>quy</P>ền hoặc được khống chế sự cải tiến trong tưong lai. Đi

<P align=left>ều đó giúp cho Microsoft</P>

<P align=left>kinh doanh quy</P>ền sử dụng phần mềm cho ngành công nghiệp máy đi

<P align=left>ện toán cá</P>

<P align=left>nhân. Và trên th</P>ực tế, sau đó IBM đã từ bỏ việc cải tiến các hệ UCSD Pascal P

<P align=left>system</P>

<P align=left>và h</P>ệ CP/M-86 c

<P align=left>ủa họ.</P>

<P align=left>Khách hàng b</P>ắt đầu tin tưởng và đã mua máy IBM PC, và vào năm 1982, nh

<P align=left>ững</P>

<P align=left>nhà phát tri</P>ền phần mềm tạo thêm nhiều ứng dụng mới để chạy trên máy đó. M

<P align=left>ỗi</P>

<P align=left>m</P>ột khách hàng mới đến mua máy là có thêm m

<P align=left>ột ứng dụng mới khiến cho máy</P>

<P align=left>IBM PC càng tr</P>ở thành một tiêu chuẩn "thực tế" tiềm tàng của ngành công nghi

<P align=left>ệp</P>

<P align=left>máy </P>điện toán. Chẳng bao lâu sau, đa số các phần mềm mới và tốt nhất nh

<P align=left>ư</P>

<P align=left>Lotus 1-2-3 b</P>ắt đầu xuất hiện. Mitch Kapor cộng tác với Jonathan Sachs, đ

<P align=left>ã cách</P>

<P align=left>m</P>ạng hoá các bảng biểu 1-2-3. Nhưng những ngư

<P align=left>ời có công đầu trong việc sáng</P>

<P align=left>t</P>ạo ra bảng biểu điện tử VisiCale lại là Dan Bricklin và Bob Frankston, nh

<P align=left>ững bảng</P>

<P align=left>bi</P>ểu này đã bị bảng biểu 1-2-3 làm cho nó trở thành l

<P align=left>ạc hậu.</P>

<P align=left>Chu k</P>ỳ phản hồi tích cực bắt đầu có tác dụng đối với thị trư

<P align=left>ờng máy điện toán cá</P>

<P align=left>nhân. M</P>ột khi nó lấy được đà, hàng ngàn các ứng dụng mới xuất hiện v

<P align=left>à hàng</P>

<P align=left>lo</P>ạt các công ty bất đầu tung ra các phần bổ sung hoặc phiến "phụ tùng", có kh

<P align=left>ả</P>

<P align=left>n</P>ăng giúp m

<P align=left>ở rộng khả năng của phần cứng của náy điện toán cá nhân. Sự xuất</P>

<P align=left>hi</P>ện các phần bổ sung cho phần mềm lẵn phần cứng làm cho vi

<P align=left>ệc bán máy điện</P>

<P align=left>toán cá nhân v</P>ượt xa dự định của hãng IBM, lên tới con số hàng tri

<P align=left>ệu máy. Chu</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>38</P>

<P align=left>k</P>ỳ phản hồi tích cục đã mang lại cho IBM hàng tỷ đô la. Chỉ trong vòng vài nă

<P align=left>m,</P>

<P align=left>h</P>ơn phần nửa số máy điện toán cá nhân dùng trong các cơ sở kinh doanh là c

<P align=left>ủa</P>

<P align=left>IBM và h</P>ầu hết số còn l

<P align=left>ại đều có thể thích ứng với máy của họ.</P>

<P align=left>Tiêu chu</P>ẩn của IBM trở thành tiêu chuẩn mà mọi người noi theo. Lý do chính l

<P align=left>à</P>

<P align=left>nh</P>ờ sản phẩm ra đời đúng lúc và nh

<P align=left>ờ có bộ xử lý 16 bit. Máy điện toán cá nhân từ</P>

<P align=left>đ</P>ó trở thành loại máy tốt, nhưng một công ty khác cũng có thể lập nên tiêu chu

<P align=left>ẩn</P>

<P align=left>b</P>ằng cách tạo được nhiều ứng dụng theo thị hiếu của khách hàng và s

<P align=left>ản phẩm</P>

<P align=left>c</P>ủa họ đứng được trên thị trư

<P align=left>ờng.</P>

<P align=left>Các quy</P>ết định trư

<P align=left>ớc đây của IBM, do muốn sản xuất nhanh máy điện toán cá</P>

<P align=left>nhân, </P>đã tạo điều kiện dễ dàng cho các công ty khác b

<P align=left>ắt tay sản xuất các loại</P>

<P align=left>máy t</P>ương thích, Cấu trúc máy đã được đem ra bán. Bộ vi xử lý của Intel và h

<P align=left>ệ</P>

<P align=left>đ</P>iều hành của Microsoft đang có sẵn. Chính sách cởi mở đó là m

<P align=left>ột khuyến khích</P>

<P align=left>r</P>ất mạnh mẽ cho các nhà sản xuất linh kiện, các nhà phát triển phần mềm, v

<P align=left>à</P>

<P align=left>cho t</P>ất cả những ai trong ngành ra s

<P align=left>ức sao chép.</P>

<P align=left>Ch</P>ỉ trong vòng ba năm, gần như tất cả các tiêu chu

<P align=left>ẩn cạnh tranh về máy điện</P>

<P align=left>toán cá nhân </P>đều biến mất. Chỉ trừ vài trường hợp ngoại lệ như

<P align=left>máy Apple II và</P>

<P align=left>Macintosh. Hewlett Packard, DEC, Texas Instruments, và Xerox, m</P>ặc dù có k

<P align=left>ỹ</P>

<P align=left>thu</P>ật cao, có danh tiếng, có cơ sở khách hàng, nhưng đ

<P align=left>ều thất bại trong thị</P>

<P align=left>tr</P>ường máy điện toán cá nhân vào những năm đầu của thập niên 80, bởi v

<P align=left>ì máy</P>

<P align=left>c</P>ủa họ không tương ứng và không có sự cải tiến nào có ý ngh

<P align=left>ĩa so với cấu trúc</P>

<P align=left>c</P>ủa hãng IBM. Một loạt các công ty mới nổi lên như Eagle và North Star ngh

<P align=left>ĩ rằng</P>

<P align=left>ng</P>ười ta sẽ mua phần cứng của họ, bởi họ có đôi chỗ cải tiến tốt hơ

<P align=left>n máy IBM</P>

<P align=left>PC. Nh</P>ưng rồi tất cả hoặc phải thay đổi máy bằng cách sản xuất phần cứng tươ

<P align=left>ng</P>

<P align=left>thích ho</P>ặc chịu thất bại. Máy IBM PC đã trở thành phần cứng tiêu chuẩn. V

<P align=left>ào</P>

<P align=left>kho</P>ảng giữa thập niên 8O, có hàng chục loại máy điện toán cá nhân tươ

<P align=left>ng thich</P>

<P align=left>do IBM s</P>ản xuất. Mặc dù những người mua máy điện toán cá nhân không nói r

<P align=left>õ</P>

<P align=left>ra nh</P>ư vậy, điều mà họ muốn tìm mua là những phần cứng nào có thể chạy đư

<P align=left>ợc</P>

<P align=left>h</P>ầu hết các phần mềm, và họ muốn tìm mua được đúng những máy mà nh

<P align=left>ững</P>

<P align=left>ng</P>ười họ quen biết đã s

<P align=left>ử dụng.</P>

<P align=left>Có m</P>ột điều đã trở thành ph

<P align=left>ổ biến đối với một số sử gia có đầu óc xét lại, những</P>

<P align=left>ng</P>ười cho rằng IBM đã phạm phải sai lầm khi hợp tác với Intel và Microsoft đ

<P align=left>ể</P>

<P align=left>ch</P>ế tạo ra máy điện toán cá nhân. Họ lập luận rằng IBM nên gi

<P align=left>ữ lấy bản quyền</P>

<P align=left>c</P>ủa cấu trúc máy điện toán cá nhân, và rằng Intel và Microsoft, trong m

<P align=left>ột chừng</P>

<P align=left>m</P>ực nào đó, có lợi thế hơn IBM. Nhưng những người xét đó lại quên m

<P align=left>ột điều.</P>

<P align=left>Vi</P>ệc IBM trở thành trung tâm điểm của ngành công nghiệp điện toán cá nhân

<P align=left>rõ</P>

<P align=left>ràng là vì nó có kh</P>ả năng quản lý , và bi

<P align=left>ết sử dụng nó để tạo ra cấu trúc mở. IBM</P>

<P align=left>đ</P>ã chọn đư

<P align=left>ợc cá</P>

<P align=left>đ</P>

<P align=left>ịnh chuẩn cho họ.</P>

<P align=left>Trong lãnh v</P>ực kinh doanh máy chủ, IBM chiếm ngôi vị chúa tể, và các đ

<P align=left>ối thủ</P>

<P align=left>c</P>ạnh tranh khó mà sánh được với doanh số bán ra cũng như trình độ nghiên c

<P align=left>ứu</P>

<P align=left>và phát tri</P>ển rất cao của họ. Nếu có một đối thủ nào ngấp nghé muón leo l

<P align=left>ên</P>

<P align=left>ngôi v</P>ị đó, IBM có thể huy động nguồn lực để hạ bệ ngay. Nhưng trong th

<P align=left>ế giới</P>

<P align=left>máy </P>điện toán cá nhân đầy biến động này, vị trí của IBM tương tự như v

<P align=left>ị trí của</P>

<P align=left>ng</P>ười dẫn đầu vẫn cố chạy nhanh hơn những người khác thì anh ta v

<P align=left>ẫn luôn luôn</P>

<P align=left>là ng</P>ười dẫn đầu, và nh

<P align=left>ững đối thủ khác sẽ phải cố gắng đuổi cho kịp anh ta. Tuy</P>

<P align=left>nhiên, n</P>ếu anh ta tỏ ra đuối sức hoặc không còn cố gắng được nữa thì nh

<P align=left>ững</P>

<P align=left>ng</P>ười khác sẽ vượt lên và qua m

<P align=left>ặt anh ta. Trong cuộc chạy đua đó, các đối thủ</P>

<P align=left>khác c</P>ũng không gặp nhiều trở ngại lắm, và thực tế đó rồi nay mai sẽ trở n

<P align=left>ên rõ</P>

<P align=left>ràng h</P>ơ

<P align=left>n.</P>

<P align=left>N</P>ăm 1983, chúng tôi nghĩ rằng bước đi kế tiếp của chúng tôi là ph

<P align=left>ải phát triển hệ</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>39</P>

<P align=left>đ</P>iều hành đồ hoạ. Tôi không tin rằng chúng tôi có thể giữ vững vị trí hàng đ

<P align=left>ầu</P>

<P align=left>trong công nghi</P>ệp phàn mềm nếu chúng tôi cứ cố bám lấy hệ MS-DOS, b

<P align=left>ởi hệ</P>

<P align=left>này d</P>ựa trên cơ sở ký tự. Người sử dụng cứ phải đánh hàng loại các lệnh không r

<P align=left>õ</P>

<P align=left>ràng và ch</P>ờ cho chúng xuất hiện trên màn hình. Hệ MS-DOS không cung cấp h

<P align=left>ình</P>

<P align=left>ảnh v</P>à các đồ hoạ khác để giúp cho ngư

<P align=left>ời sử dụng ứng dụng. Giao diện</P>

<P align=left>(Interface) là ph</P>ương cách giúp cho người và máy giao tiếp đư

<P align=left>ợc với nhau. Tôi tin</P>

<P align=left>r</P>ằng trong tương lai, giao diện sẽ dựa trên đồ hoạ và rằng đó là đi

<P align=left>ều căn bản</P>

<P align=left>giúp cho Microsoft v</P>ượt lên trên hệ MS-DOS và đặt ra một tiêu chu

<P align=left>ẩn mới, trong</P>

<P align=left>dó hình </P>ảnh và các phông chữ sẽ là m

<P align=left>ột phần của giao diện rất dễ sử dụng. Để</P>

<P align=left>bi</P>ến ý nghĩ đó thành hiện thực, máy điện toán cá nhân phải đư

<P align=left>ợc thiết kế sao cho</P>

<P align=left>ch</P>ẳng những đối với số khách hàng hiện có, mà có thể hấp dẫn cả những ngư

<P align=left>ời</P>

<P align=left>không mu</P>ốn mất thì giờ để học cách sử dụng một loại giao diện quá rắc rối n

<P align=left>ào</P>

<P align=left>đ</P>

<P align=left>ó.</P>

<P align=left>Đ</P>ể minh hoạ cho sự khác biệt lớn lao giữa mờt chương trình điện toán dựa trên c

<P align=left>ơ</P>

<P align=left>s</P>ở ký tự và một chương trình điện toán dựa trên cơ sở đồ hoạ, chúng ta h

<P align=left>ãy</P>

<P align=left>t</P>ưởng tượng như bạn chơi môn đánh cờ và đang thực hiện các nước đi tr

<P align=left>ên màn</P>

<P align=left>hình. N</P>ếu bằng hệ thống ký tự, bạn phải dùng ký tự để đánh nư

<P align=left>ớc đi của bạn.</P>

<P align=left>B</P>ạn phải đánh "chuyển quân cờ từ ô vuông 11 sang ô vuông 19", hoặc ng

<P align=left>ắn gọn</P>

<P align=left>h</P>ơn "chuyển chốt sang QB3". Nhưng nếu bằng hệ thống đồ hoạ, bạn sẽ nhìn th

<P align=left>ấy</P>

<P align=left>bàn c</P>ờ trên màn hình. Bạn chuyển vị trí các quân cờ bằng cách chỉ v

<P align=left>ào chúng và</P>

<P align=left>lôi chúng t</P>

<P align=left>ới vị trí mới.</P>

<P align=left>Nh</P>ững nhà nghiên cứu của Xerox tại trung tâm nghiên cứu Palo Alto r

<P align=left>ất nổi tiếng</P>

<P align=left>hi</P>ện nay ở California đã khám phá ra các hệ biến hoá mới cho sự tương tác gi

<P align=left>ữa</P>

<P align=left>ng</P>ười và máy. Họ chứng minh rằng chúng ta có thể ra lệnh cho máy dễ dàng hơ

<P align=left>n</P>

<P align=left>n</P>ếu như chúng ta có thể chỉ vào vị trí đó trên màn hình. H

<P align=left>ọ sử dụng một công cụ</P>

<P align=left>g</P>ọi là một "con chuột", nó có thể chạy trên mặt bàn , để hướng dẫn mũi t

<P align=left>ên trên</P>

<P align=left>màn hình. Xerox </P>đã thực hịen ý đồ đó một cách khá kém cời vì mu

<P align=left>ốn tận dụng</P>

<P align=left>nhanh sáng ki</P>ến lớn lao đó để làm lợi thế trong thương m

<P align=left>ại, bởi cỗ máy của họ</P>

<P align=left>khá </P>đắt v

<P align=left>à khong dùng</P>

<P align=left>b</P>ộ vi xử tiêu chuẩn. Biến kết quả nghiên cứu thành nh

<P align=left>ững sản phẩm có thể bán</P>

<P align=left>ra th</P>ị trường vẫn còn là m

<P align=left>ột vấn đề rất lớn đối với nhiều công ty.</P>

<P align=left>Vào n</P>ăm 1983, Microsoft tuyên bố rằng sẽ đặt kế hoạch đưa hệ đồ hoạ v

<P align=left>ào máy</P>

<P align=left>IBM PC, v</P>ới sản phẩm được gọi là Windows. Mục tiêu của chúng tôi là t

<P align=left>ạo ra phần</P>

<P align=left>m</P>ềm có thể mở rộng hệ MS-DOS, sử dụng con chuột để cho hiện l

<P align=left>ên màn hình</P>

<P align=left>các hình </P>đồ hoạ và sẽ làm cho màn hình chứa nhiều "cửa sổ", mõi c

<P align=left>ửa sổ chạy</P>

<P align=left>m</P>ột chương trình khác nhau. Vào thời đó, trên thị trừơng có hai lo

<P align=left>ại máy điện</P>

<P align=left>toán cá nhân có kh</P>ả năng đồ hoạ, đó là máy Xerox Star và máy Apple Lisa. C

<P align=left>ả</P>

<P align=left>hai lo</P>ại này đều rất đắt tiền, khả năng lại bị hạn chế và xây dựng trên quy

<P align=left>ền sở</P>

<P align=left>h</P>

<P align=left>ữu của cấu trúc phần cứng. Các công ty sản xuất phần cứng khác không mua</P>

<P align=left>đư</P>ợc quyền sử dụng hệ điều hành để thiết kế ra các máy tương ứng, và máy đ

<P align=left>ó</P>

<P align=left>không thu hút </P>được các công ty sản xuất phần mềm tham gia vào vi

<P align=left>ệc sản xuất</P>

<P align=left>thêm các </P>ứng dụng mới. Microsoft muốn tạo ra một tiêu chuẩn mở và áp d

<P align=left>ụng</P>

<P align=left>kh</P>ả năng đồ hoạ vào bất cứ máy điện toán nào đang chạy hệ MS

<P align=left>-DOS.</P>

<P align=left>Đ</P>ồ hoạ phổ thông đầu tiên xuất hiện trên thị trường vào nă

<P align=left>m 1984, khi hãng</P>

<P align=left>Apple chào </P>đời máy Macintosh. Mời thứ trên hệ điều hành của Macintosh đều l

<P align=left>à</P>

<P align=left>đ</P>ồ hoạ và dó là một thắng lợi hết sức lớn lao. Phần cứng ban đầu và ph

<P align=left>ần mềm</P>

<P align=left>đư</P>ợc cải tiến thì khả năng tiềm tàng của nó càng rõ ràng hơ

<P align=left>n.</P>

<P align=left>Chúng tôi h</P>ợp tác chặt chẽ với hãng Apple trong suốt quá trình phát tri

<P align=left>ển máy</P>

<P align=left>Macintosh. Steve Jobs là nhóm tr</P>ưởng của nhóm Macintosh. làm vi

<P align=left>ệc chung với</P>

<P align=left>anh th</P>ật thú vị. Steve có khả năng trực giác đáng ngạc nhiên về kỹ thuật và v

<P align=left>ề</P>

<P align=left>thi</P>ết kế cũng như khả năng lãnh đ

<P align=left>ạo thuộc tầm cỡ bậc thầy.</P><B>

<P align=left>www.thuvien24.com</P>

<P align=left>Ebook Team</P>

<P align=left>www.updatesofts.com</P></B>

<P align=left>40</P>

<P align=left>C</P>ần phải có đầu óc tưởng tư

<P align=left>ợng thật phong phú để phát triển điện toán đồ hoạ.</P>

<P align=left>Hình d</P>ạng của nó trông như thế nào ? Nó ho

<P align=left>ạt động ra sao ? Có một số chúng tôi</P>

<P align=left>ti</P>ếp thu từ kinh nghiệm làmviệc với Xerox, số khác chúng tôi tự tạo ra. Đầu ti

<P align=left>ên,</P>

<P align=left>chúng tôi t</P>ạo ra quá nhiều khả năng. Chúng tôi sử dụng gần như h

<P align=left>ầu hết mọi</P>

<P align=left>phông ch</P>ữ và biểu tựơng mà chúng tôi có. Sau đó, chúng tôi hình dung ra r

<P align=left>ằng</P>

<P align=left>t</P>ất cả những thứ đó có thể làm chói mắt, cho nên chúng tôi thay đ

<P align=left>ổi thay đổi</P>

<P align=left>trình </P>đơn ít rườm rà hơn. Chúng tôi tạo ra bộ xử lý từ Microsoft Word, và b

<P align=left>ảng</P>

<P align=left>bi</P>ểu Micorosoft Excel cho máy Macirosoft. Đó là những sản phẩm đồ hoạ đầu ti

<P align=left>ên</P>

<P align=left>c</P>

<P align=left>ủa Microsoft.</P>

<P align=left>Máy Macintosh có ph</P>ần mềm hệ thống rất tuyệt nhưng hãng Apple t

<P align=left>ừ chối không</P>

<P align=left>cho phép ( cho </P>đến năm 1955 ) bất cứ ai đư

<P align=left>ợc sản xuất phần cứng để chạy nó.</P>

<P align=left>Đ</P>ó là nếp nghĩ mang tính truyền thống của những hãng s

<P align=left>ản xuất phần cứng ;</P>

<P align=left>N</P>ếu anh muốn có phần mềm ư, xin mọi anh mua máy của h

<P align=left>ãng Apple, Microsoft</P>

<P align=left>mu</P>ốn cho máy Macintosh bán thật chạy và được đa số khách hàng ch

<P align=left>ấp nhận,</P>

<P align=left>ch</P>ẳng những vì chúng tôi đã đầu tư khá nhiều để tạo các ứng dụng cho nó m

<P align=left>à</P>

<P align=left>còn vì chúng tôi mu</P>ốn được công chúng chấp nhận chưong trình đ

<P align=left>ồ hoạ của</P>

<P align=left>chúng tôi.</P>

<P align=left>Nh</P>ững sai lầm như quyết định hạn chế việc bán phần mềm của hệ điều hành s

<P align=left>ử</P>

<P align=left>d</P>ụng cho chính phần cứng của Macintosh sẽ còn tái ph

<P align=left>ạm nhiều trong những năm</P>

<P align=left>t</P>ới. Một vài công ty cáp và điện thoại đã nói tới chuyện liên l

<P align=left>ạc chỉ bằng phần</P>

<P align=left>m</P>

<P align=left>ềm do họ quản lý.</P>

<P align=left>Kh</P>ả năng của cạnh tranh đồng thời vừa phải họp tác ngày càng trở nên r

<P align=left>ất quan</P>

<P align=left>tr</P>ọng,nhưng việc đó đòi hỏi phải thật dạn dày kinh nghi

<P align=left>ệm</P>

<P align=left>Vi</P>ệc tách phần cứng ra khỏi phần mềm là v

<P align=left>ấn đề lớn trong quan hệ cộng tác giữa</P>

<P align=left>IBM và Microsoft </P>để để sản xuất OS/2. Việc đó vẫn còn là v

<P align=left>ấn đề cho đến tận</P>

<P align=left>ngày nay. Các tiêu chu</P>ẩn phần mềm tạo sân chơi cho các công ty s

<P align=left>ản xuất phần</P>

<P align=left>c</P>ứng, nhứng nhiều nhà s

<P align=left>ản xuất lại sử dụng sự lệ thuộc lẫn nhau giữa phần cứng</P>

<P align=left>và ph</P>ần mềm để phân biệt rõ hệ thống riêng c

<P align=left>ủa ho. Một công ty khác lại coi</P>

<P>ph</P>ần cứng và phần mềm như là nh

<P>ững </P></P></P>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: