Chương 24: Bạn bè gặp mặt
“Gặp mặt bạn bè sao?” Ran nghi hoặc nói.
“Đúng vậy, chị của ta Suzuki Ayako mở cuộc gặp mặt bạn bè thời đại học ,nghe nói có nhiều trai đẹp lắm nha , Ran ngươi nhất định phải tới .” Sonoko ở trong điện thoại hưng phấn nói.
[Nữ nhân Sonoko kia...]
Conan đối với nữ nhân Sonoko kia dụ dỗ Ran rất bất mãn.
“Nhưng mà ,ta……” Ran không quá muốn đi.
“Chẳng lẽ Ran nhẫn tâm nhìn ta một thiếu nữ sinh bệnh bị đám sinh viên chuốc say sao? Vạn nhất có cái gì ngoài ý muốn xảy ra, ta biết làm cái gì bây giờ .” Sonoko đáng thương hề hề nói.
“Nhưng mà……” Ran nhìn về phía Heiji, đôi mắt xinh đẹp đột nhiên hiện lên một đạo ánh sáng: “Sonoko, ta đi cũng có thể, bất quá ta muốn mang hai người đi, có thể chứ?”
“Chị Ran, ta cũng muốn đi, ta cũng muốn đi.”
Conan ở trên sô pha kêu to, trong lòng lại buồn bực vô cùng: gia hỏa này, thế nhưng đem ta xem nhẹ.
“Là Heiji với Kazuha trong miệng ngươi sao? Bọn họ hai người có thể, nhưng mà Conan tên tiểu quỷ kia tuyệt đối không được. Đây là các trò chơi người lớn, hắn con nít con nôi xem náo nhiệt gì.”
Sonoko âm thanh rất lớn, Conan nghe được mặt đầy yhắc tuyến: Sonoko tên kia!!!!
“Cái này không được, ta không yên tâm để Conan một mình một người ở nhà.” Ran có chút khó xử.
“Không phải ngươi còn có thám tử ba ba sao?” Sonoko tò mò hỏi.
“Ba ba ta có thể tự chăm sóc tốt chính mình ta còn vui dùm đây .”
Nói đến Mori Kogoro, Ran tràn đầy buồn bực, không khỏi thở dài một hơi.
“Cũng đúng ,cái ông chú già dê kia quả thật không đáng tin . Được thôi, bổn tiểu thư liền đại phát từ bi để Conan tiểu quỷ kia lại đây .”
“Thật vậy chăng? Cảm ơn ngươi, Sonoko.”
“Cảm ơn cái gì, quan hệ của chúng ta còn phải khách khí như vậy sao?”
“Ừm, ta đã biết.”
“Nếu như vậy, buổi chiều ta lái xe đến đón các ngươi, không gặp không về nha.”
Nghe âm thanh vội vàng trong điện thoại ,Ran nhợt nhạt cười.
Không thể phủ nhận, Sonoko đối với Ran tuyệt đối là chân thành nhất, hồn nhiên nhất, tình cảm khuê mật hoàn mĩ nhất.
Heiji đang xem báo chí, đột nhiên một trận thanh nhã u hương xông vào mũi,
Ran đang đứng bên cạnh hắn.
“Heiji, hôm nay ngươi cùng Kazuha tính đi đâu chơi không ?Ta có một bạn thân cũng là người vừa mới gọi điện lại đây ,nàng mời chúng ta tham gia buổi họp mặt bạn bè của chị nàng , không biết ngươi có muốn đi không .”
“Họp mặt bạn bè? Ở nơi nào?”
Hôm nay có kế hoạch là đi ăn Tokyo ăn vặt, nếu có thể ăn ké uống ké ,hừm, hẳn là cũng không tệ lắm.
“Ở trong một căn biệt thự, nghe nói chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ngon, bất quá có lẽ phải ngủ ở đó một đêm.”
“Ngươi hỏi Kazuha đi, nếu nàng đồng ý thì ta cũng không ý kiến .”
Dù sao cũng không đụng tới vụ án gì ,thời gian rảnh rỗi ,hắn sao cũng được.
Nhìn bóng dáng Ran đi vào phòng bếp , Conan trong lòng thực không thoải mái: Ran tên kia, hoàn toàn làm lơ ta.
Bíp! Bíp! Bíp!
Điện thoại lại lần nữa vang lên, Heiji nhìn thoáng qua phòng bếp, đứng dậy chuẩn bị đi tiếp điện thoại.
“Anh Heiji, để em.”
Conan muốn đề cao cảm giác tồn tại của mình một chút, nếu không lại bị cho ăn bơ.
[Sao lại để một đứa con nít tiếp điện thoại? ]
Thanh tra Megure trong đầu hiện lên một tia nghi vấn: “Xin chào ,ta là thanh tra Megure của sở cảnh sát Tokyo, xin hỏi Edogawa Conan có ở nhà không?”
[Tìm ta? ]
Conan che loa điện thoại một chút ,thân thể hơi nghiêng để không cho Heiji nhìn sắc mặt của hắn : “Cháu chính là Edogawa Conan, chú cảnh sát có chuyện gì sao?”
“À ,nhóc là Conan sao. Ta là bạn của anh Shinichi, hiện tại có việc gấp tìm hắn, cháu thông tri cho hắn dùm ta nhé?”
Nói đến tên Kudo Shinichi này, thanh tra Megure cố ý hạ giọng, không cho đám người Satou Miwako nghe được.
Conan bất đắc dĩ, hắn tuy rằng có thể thay đổi giọng nói ,nhưng mà tuyệt đối không có khả năng ở trước mặt Heiji thay đổi giọng nói.
“Anh Shinichi hiện đang bận ,chú để lại số điện thoại cho cháu ,cháu sẽ nói lại anh ấy.”
“Ồ! Được, được, phiền cháu bảo hắn nhanh lên.” Thanh tra Megure nhanh chóng đem số điện thoại để lại cho Conan.
“Vâng ạ, hẹn gặp lại chú cảnh sát.”
Conan treo điện thoại sau, nhìn thoáng qua dãy số trong tay, trong lòng suy nghĩ: Hẳn là vì sự kiện Nam tước bóng đêm đêm qua.
“Anh Heiji ,anh nói với chị Ran dùm em một chút ,em đi nhà tiến sĩ Agasa chơi máy tính, cơm trưa không trở lại ăn.”
Nghe tiếng bước chân Conan dần đi xa , Heiji khóe miệng lộ ra một mạt tà cười, không cần đoán cũng biết là bởi vì chuyện của Nam tước bóng đêm, bất quá ,tùy tiện để bọn họ tra ,dù sao cũng sẽ không tra ra được một chút dấu vết nào.
Hệ thống cũng không phải không làm mà đòi có ăn.
“Ăn cơm.”
Kazuha đeo tạp dề đi ra, trong tay bưng một đĩa đồ ăn: “Heiji, ăn cơm.”
“Ừ.” Heiji đứng lên, nhìn đến đồ ăn trong tay Kazuha tức khắc trợn tròn mắt: “Kazuha ,đây là cái gì ?”
“Gà bái nhaa, Heiji ngươi không phải thích ăn nhất sao? Ta cố ý làm cho ngươi đó.” Kazuha hưng phấn nói.
[Đây là gà bái? ]
Heiji không thể tin tưởng nhìn hai thứ đen thui trên dĩa ,ngửi một chút thôi cũng có thể ngửi thấy mùi khét lẹt lẹt.
Lúc này, Ran cũng đồng dạng đeo một cái tạp dề ra tới, trong tay bưng hai đĩa đồ ăn, vừa lúc trong đó một đĩa chính là gà bái, Heiji liếc mắt một cái liền nhận ra .
Nhìn hai dĩa đồ ăn cùng loại trên bàn ,thật giống như trước mặt một cái tuyệt sắc mỹ nữ cùng với một cái tuyệt sắc xấu nữ, một bên là thiên đường, một bên là địa ngục.
“Heiji, có phải là ta làm không tốt đúng không?” Kazuha có chút mất mát.
“Ngoan nào, mỗi người đều có lần đầu tiên, lần sau liền sẽ tốt hơn rất nhiều.” Heiji an ủi nói.
“Đúng vậy, Kazuha đã thực nỗ lực, lần sau khẳng định sẽ có tiến bộ, cố lên!” Ran cổ vũ nói.
“Ừm.” Kazuha lên tinh thần, cầm hai miếng ‘ gà bái ’ đưa tới trong chén Heiji , tràn đầy chờ mong: “Heiji nếm thử xem.”
Thời gian kế tiếp liền chiến đấu trong WC.
Chạng vạng, Sonoko chạy xe BMW đến dưới văn phòng thám tử .
“Ran, đã chuẩn bị xong chưa, bây giờ nên xuất phát.”
“Tới, tới.” Ran ở cửa sổ đáp, ngay sau đó nhìn về phía Heiji: “Heiji thật sự không thành vấn đề sao?”
“Không có việc gì, đi thôi.”
Heiji lôi kéo Kazuha vẻ mặt xin lỗi theo ở phía sau, trong lòng âm thầm thề: Về sau có đánh chết cũng không ăn gà bái.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com