Tập 2: Chương 3: Mắt Trái... thích khách của hoàng thất
Vì để kiếm tiền mua tin tức, đành giải quyết mấy nhiệm vụ giết người khó nhằn, kết quả ngay cả hội trưởng công hội cũng tìm tới cửa rồi.
Sát thủ mà còn có công hội, đúng là cười bể bụng người ta!
Chẳng qua công hội này vô cùng tiện lợi, từ tiếp nhiệm vụ cho đến nghe ngóng tin tức cái gì cũng tiện, chỉ là nghe ngóng không được chuyện mà ta muốn biết nhất —- tung tích của Công Hoa.
Hội trưởng công hội dẫn ta đi gặp một người.
“Nếu như ngươi chuyên môn giúp ta giết người, ta có thể cung cấp thù lao tốt nhất cho ngươi!”
Lời này đã nghe qua ít nhất mấy trăm lần, mỗi một chủ thuê đều thích nói, chán muốn chết! Ta chẳng hề có hứng thú được nuôi dưỡng!
Chẳng qua người nói chuyện lần này có thân phận khá phiền toái, hắn là quốc vương.
Hội trưởng công hội cũng nói thật trực tiếp: Cho ngươi lựa chọn đấy! Trở thành sát thủ của hoàng thất hoặc là chết.
Mẹ nó, đây cũng gọi là lựa chọn sao?
—– Kaz
“Có người muốn ám sát Diệp tộc? Có thể là người Danya tự biên tự diễn không?”
Edward dò hỏi người trước mặt hắn, đây là một nam nhân trên mắt trái có vết sẹo, thậm chí ngay cả danh hiệu cũng gọi là Mắt Trái. Hắn quen biết người này nói lâu cũng không lâu, chẳng qua sáu, bảy năm mà thôi, so với Owen bạn chơi với nhau từ nhỏ, thời gian quen biết người này vẫn chẳng tính là gì, nhưng hắn lại thường thường cảm thấy người trước mắt nói không chừng mới là người hiểu rõ mình nhất.
Điều này có lúc khiến người cảm thấy bất an, hắn luôn cảm thấy Mắt Trái hình như hiểu rõ mọi thứ, nhưng đây là không thể nào, tuyệt đối không thể nào.
“Ta cũng không biết.” Mắt Trái lãnh đạm hồi ứng: “Ngươi hạ lệnh bảo hộ Diệp tộc, ta liền đi bảo hộ Diệp tộc, những khác không liên quan đến ta.”
Nhận được mệnh lệnh liền đi làm, tuyệt đối không nhiều lời tuyệt đối không làm thừa cũng không hề do dự, bất luận chuyện phải làm có hoang đường làm sao cũng làm theo như thường, đây chính là phong cách của Mắt Trái, cũng là phong cách khiến người ta tán thưởng.
“Không có ngươi thật sự khiến người ta khó chịu giống như thiếu một con mắt vậy.” Edward mỉm cười, sau khi khen ngợi xong lại nhìn thấy sắc mặt của Mắt Trái trầm xuống, hắn tự cho rằng hiểu rõ nguyên nhân, vội vàng giải thích: “Đừng lo lắng, ta đã đáp ứng ngươi, một khi ta đăng cơ sẽ thả cho ngươi tự do, điều này chẳng những không có thay đổi, trái lại còn kiên định hơn, ngươi thực sự đã giúp ta không ít việc.”
Mắt Trái cười lạnh một tiếng rồi nói: “Tỉnh lại đi, ngươi càng ỷ lại ta, càng muốn thả ta tự do, lại càng không thể thật sự buông tay để ta đi được.”
Edward ngẩn người, vậy mà nói không ra lời phản bác.
Lúc hắn thành niên, quốc vương tặng Mắt Trái cho hắn, mặc dù sốc khi biết phụ thân mình lại âm thầm nuôi mấy tên thích khách, nhưng cũng không thể không đồng ý những thích khách này thật sự cần thiết tồn tại, sau khi tiếp nhận một số chính sự, hắn cũng đích xác càng ngày càng ỷ lại Mắt Trái, rất nhiều công việc đều giao cho Mắt Trái đi làm, nhưng cũng bởi thế càng ngày càng không thể rời khỏi hắn.
Mình thật sự có biện pháp tuân thủ lời hứa, vào lúc đăng cơ sẽ thả Mắt Trái đi hay không? Năng lực làm việc của Mắt Trái quá tốt, hơn nữa hắn cũng biết quá nhiều thứ rồi…
Mắt Trái lạnh nhạt nhìn sự trầm mặc của vương tử, nhưng hắn cũng không có tâm tình thất vọng gì, bởi vì đây là chuyện sớm đã đoán được.
Không ngờ, Edward sâu sắc mà thở ra một hơi thật dài, mang vẻ nhẹ nhõm nói: “Ta vẫn sẽ để cho ngươi đi, đây là lời hứa của vương thất, sẽ không thay đổi, nhưng đổi lại, trước khi ngươi rời khỏi, hi vọng ngươi là cam tâm tình nguyện giúp ta làm việc.”
Đây thật khiến Mắt Trái có chút ngạc nhiên, nhưng hắn cũng không có để lộ ra bất cứ ý tứ kinh ngạc nào, trái lại lạnh lùng nói: “Ta cam tâm tình nguyện đi giết người, cảm giác của ngươi sẽ tốt hơn sao?”
Nghe vậy, Edward ngẩn ra, sau đó dâng lên một cỗ nộ khí. “Chiến-Kaz-Donhuse!”
Mắt Trái giống như bị chọc một đao, khẽ rống: “Đừng gọi là ta Kaz! Ta là thích khách chuyên môn giết người, thích khách không sử dụng tên thật!”
Edward hừ lạnh một tiếng, mang theo ngữ khí cảnh cáo nói: “Vậy ngươi tốt nhất cũng nên nhớ ta là thượng cấp của ngươi, đừng cứ luôn là ngươi ngươi ngươi.”
“Vâng, ngài nói phải, là lỗi của thuộc hạ, bây giờ thuộc hạ lập tức đi tra rõ chuyện của thích khách.” Mặc dù Mắt Trái mang kính ngữ, nhưng ngữ khí lại trào phúng hết sức có thể.
Hữu lễ ghê nhỉ! Edward đảo mắt khinh khỉnh, lúc này mới suy nghĩ lời của Mắt Trái nói, do dự một chút rồi nói: “Không, không cần tra nữa, bảo hộ lễ hòa bình là được rồi.”
“Cũng phải, tra đến cuối nếu là chuyện tốt do cha già của người nào đó làm, vậy thì quá khó coi rồi.”
Nghe vậy, ánh mắt của Edward lóe lên, đây chính là nguyên nhân gốc rễ mà hắn dựa vào Mắt Trái, Mắt Trái luôn là gãi trúng chỗ ngứa mà nói ra nguyên nhân gốc rễ ở đâu.
Nếu không phải người Danya, thì chính là do người trong nước mình xuống tay, mà phần lớn là phái chủ chiến, chỉ là không biết tầng cấp của kẻ sai khiến cao đến đâu mà thôi, chẳng qua cho dù không gay go như Mắt Trái nghĩ, thật sự dính dáng đến phụ thân của mình, nhưng chỉ cần lên đến tầng cấp của tam đại Linh Sĩ đoàn cũng là một chuyện rất phiền toái!
Edward xoa xoa huyệt thái dương, nghĩ mình có lẽ nên đi tìm đoàn trưởng Chris của đoàn Linh Sĩ Hạ Lan nói chuyện, hoặc là đi hỏi ngụ ý của Owen trước, hắn thân là con trai của Chiến Công Paladin và là học sinh của đoàn trưởng Chris, hẳn là sẽ biết không ít chuyện.
Nghĩ đến Owen, Edward liền nhớ tới một nhân vật khác, vội vàng hỏi: “Oh, đúng rồi, chuyện ta lần trước bảo ngươi tra thế nào rồi? Chuyện liên quan đến Ngân Thiết Tử.”
Ánh mắt của Mắt Trái lóe lên, sau đó như không có chuyện gì mà báo cáo: “Hắn đã đến mấy thành trấn, từng nói với người khác mình ở trong chiến loạn hai mươi năm trước mất đi song thân, được Liên Linh Sư Litekilier nhận nuôi, từ đó trở thành học sinh của hắn…”
“Liên Linh Sư Litekilier tiếng tăm lừng lẫy?” Edward thất thanh kinh hô.
Mắt Trái biếng nhác nói: “Phải, chính là hắn, ta thuận tiện còn tra ra cho ngươi chuyện Litekilier không phải Nhân tộc, hắn là Thị Linh tộc, chính là cái chủng tộc đều toàn là mấy tên lùn.”
Edward sửng sốt, đối với chuyện Litekilier cũng không phải Nhân tộc hắn đã thoáng nghe nói qua, nhưng không ngờ đến lại có thể là Thị Linh tộc, đó thế nhưng là chủng tộc hiếm thấy lại khá nổi tiếng, chuyên môn xuất hiện trong đủ loại truyền thuyết.
“Nhưng ta nghe nói bọn họ phần lớn là Linh Sứ mà không phải Liên Linh Sư.”
Mắt Trái nhún vai nói: “Đây thì ta không tra rõ, nhưng có có chín phần khẳng định hắn là Thị Linh tộc, thuận tiện nhắc nhở ngươi một tiếng, nếu gặp phải Thị Linh tộc, ngàn vạn lần đừng nói chức nghiệp của bọn họ là Linh Sứ, bọn họ đều cho rằng chức nghiệp của mình là “thị linh”, bị gọi là Linh Sứ sẽ rất khó chịu, có khả năng sẽ giáo huấn ngươi một trận tàn nhẫn, đừng cho rằng ngươi là vương tử, bọn họ sẽ không dám làm!”(thị linh là hầu hạ linh, linh sứ là sai khiến linh)
Edward sửng sốt, sau đó suy nghĩ một hồi, nhưng lại cũng không cho rằng tin tức này có gì hữu ích, nhiều lắm là biết không thể thu nhận Litekilier cho mình dùng.
Hắn nhắc nhở: “Tiếp tục báo cáo chuyện của Ngân Thiết Tử đi!”
Mắt Trái “uh” một tiếng rồi tiếp tục báo cáo: “Mãi cho đến mấy năm trước, Ngân Thiết Tử mới rời khỏi lão sư, tự mình độc lập làm Liên Linh Sư. Khoảng một năm trước đến Kỳ Phong thành mở một tiệm linh dược, giá cả khá cao, nhưng phẩm chất rất tốt.”
Hắn tạm ngừng rồi bổ sung: “Đối với lai lịch của Ngân Thiết Tử, ta ngay cả năm phần cũng không nắm chắc, không thể nào tìm được Litekilier để chứng thực, hơn nữa cũng quá nhiều thôn xóm bị chiến loạn hai mươi năm trước hủy diệt.”
“Ta hiểu.” Edward gật đầu, chuyển đề tài: “Ta trái lại tương đối tò mò ngươi vì sao hiểu rõ Thị Linh tộc như thế?”
“Ta vẫn luôn tìm người.” Nói đến đây, Mắt Trái nhìn Edward, người sau gật đầu biểu thị biết rõ, hắn mới tiếp tục nói: “Dưới tình cờ, đi qua địa bàn của Thị Linh tộc.”
“Ngươi biết Thị Linh tộc ở đâu?” Edward trợn lớn mắt, rất cảm thấy hứng thú đối với điều này.
Mắt Trái “uh” một tiếng, nghiêng mắt nhìn thượng cấp nhà mình, lên tiếng cảnh cáo: “Đừng muốn đi chọc bọn họ, bọn họ gần như năm phần đều có năng lực làm Linh Sứ, dân số của Thị Linh tộc khoảng hơn một trăm ngàn, năm phần của một trăm ngàn, đó là năm vạn Linh Sứ!”
Nghe thấy con số này, Edward hít mạnh một hơi, lẩm bẩm: “Thật là lực lượng cường đại, nếu như có thể kết minh với bọn họ…”
“Nằm mơ đi!” Mắt Trái không chút khách khí nói: “Trừ khi ngươi là linh thực thân, bằng không bọn họ hoàn toàn không có hứng thú với ngươi, trong đầu của Thị Linh tộc chỉ nghĩ đến việc muốn làm một con chó của linh thực thân!”
Edward sửng sốt, không khỏi ỉu xìu, oán giận: “Thị Linh tộc vì sao cổ quái như thế? Đó thế nhưng là năm vạn tên Linh Sứ, nếu như có thể có được sức mạnh này…”
Mắt Trái cười lạnh một tiếng, trào phúng nói: “Nếu bọn họ không cổ quái như thế, đại lục Tịch Tông chính là của bọn họ rồi, còn đến lượt Nhân tộc xưng bá sao?”
Edward sửng sốt, lúc này mới nghĩ rõ tính nghiêm trọng của sự tình, một chủng tộc có năm vạn Linh Sứ nếu mất đi tính cách cổ quái đó, thật sự sản sinh hứng thú đối với chiến tranh, vậy đối với Nhân tộc mà nói sẽ là trùng kích đáng sợ cỡ nào? Edward chỉ là nghĩ thôi đã cảm giác lạnh người.
“Haiz, Mắt Trái à, ngươi thật sự không thể thiếu như mắt trái của ta!”
“… Báo cáo xong ta có thể đi rồi chứ?”
Edward mỉm cười ra hiệu mời.
Mắt Trái xoay người liền rời khỏi, nhưng đi đến một nửa, lại nhớ tới cái gì, quay đầu hoài nghi hỏi: “Ngươi đặc biệt điều tra Ngân Thiết Tử, không phải con gái của Chiến Công thật sự định gả cho cái người lai lịch bất minh này chứ? Cho dù Chiến Công Paladin kia có cưng chiều con gái, sợ rằng cũng sẽ không đáp ứng cuộc hôn nhân ngu xuẩn này đâu.”
“Đó cũng khó nói.” Edward mỉm cười: “Cô ấy không thể đi lại, hơn nữa vương tử cũng không muốn cưới cô ấy.”
Mắt Trái liếc mắt nhìn tên “vương tử không muốn cưới cô ấy” kia, hoài nghi hỏi: “Quốc vương bệ hạ và Chiến Công thật sự chịu bỏ qua cho ngươi?”
Sắc mặt của Edward hơi tối sầm lại, thở dài nói: “Mila nói cô ấy không thể sinh con, liệu sư mà phụ vương phái đi cũng khẳng định điều này.”
Mắt Trái bây giờ mới tin Chiến Công thật sự có ý định này, nữ nhân không thể sinh con nếu không muốn bị người nhà chồng ghét bỏ, trừ phi cô ta đối với người nhà chồng mà nói, hoàn toàn là người có thân phận cao quý đến không thể đắc tội, mà Ngân Thiết Tử là một người không cha không mẹ, nếu hắn thật sự cưới được con gái của Chiến Công, tương lai phần lớn là ở trong phủ Chiến Công, đó càng không thể nào đối xử không tốt với Mila.
Nếu như hắn thật sự cưới cô ta… Ha!
Mắt Trái cười lạnh, lần này hắn thật sự không vội làm gì với “cái gã kia” rồi, dù sao, mình không cần làm gì cũng sẽ có vở kịch không thể bi thảm hơn để coi, vậy thì tại sao phải vội?
◊◊◊◊
“Buổi chiều có một cuộc bán đấu giá lớn nhất hàng năm, nghe nói sẽ xuất hiện nô lệ Diệp tộc… Haiz! Có xuất hiện Diệp tộc là được rồi, cho nên Ngân Thiết Tử cậu đi chuẩn bị một chút, chúng ta buổi chiều cùng đi mua hắn về. Không biết là nam hay là nữ, hi vọng là nữ… Ai da, muội muội em đừng đánh anh, được được được, nhất định là nam, là nam mà!”
Trở về phòng, Ngân Thiết Tử ngồi ở bên giường, càng nghĩ lời của Owen nói, hắn liền càng nhíu mày.
Một Diệp tộc trị giá bao nhiêu tiền? Chỉ nhìn mười tên Diệp tộc đã có thể làm lễ vật giữa hai nước là biết, đó đối với người bình thường mà nói căn bản là giá trên trời, nhưng Owen và Mila lại định mua để tặng hắn, không đúng! Đây thật sự quá bất thường rồi.
Tiếng gõ của đột nhiên vang lên.
“Ai?”
“Là tôi, Mila đây.”
Ngân Thiết Tử nhìn thương trên vai, ngẫm lại băng bó muộn một chút cũng không sao, liền hô: “Mời vào.”
Mila ra sức chuyển xe lăn đi vào, Fanny mặc dù đi theo phía sau, nhưng lại hoàn toàn không có ý ra tay giúp đỡ, nhưng cảnh tượng này cũng không khiến người kinh ngạc, Mila luôn là cố hết sức tự mình làm việc.
Nghe vậy, Ngân Thiết Tử sửng sốt, lúc này mới nhìn thấy trên đùi cô đặt hòm y liệu, tức thì nhíu mày lại.
Nhìn thấy thần sắc của Ngân Thiết Tử, Mila cúi thấp đầu, có chút buồn rầu nói: “Anh cảm thấy tôi làm không được sao?”
“Không!” Ngân Thiết Tử vội vàng nói: “Tôi chỉ là cảm thấy loại việc này không nên do cô làm, tự tôi làm là được rồi.”
“Anh chính là cứ luôn chuyển động không ngừng như thế, vết thương mới lành chậm như vậy!” Mila lần này thật sự tức giận rồi.
Ngân Thiết Tử cứng họng. Mila nói không sai, hắn đã đến hoàng cung một chuyến, chẳng những lặn xuống nước còn chiến đấu một trận, sau khi trở về, vết thương trên vai vẫn luôn đau âm ỉ.
“Vậy tôi bảo Liteli băng bó giúp tôi là được rồi.”
Nghe vây, Mila trầm mặc một chút, lúc này mới gật đầu nói: “Được, nhất định phải để cho anh ta giúp anh băng bó, anh đừng tự động thủ, đáp ứng tôi.”
Ngân Thiết Tử vốn chỉ là gật đầu, nhưng Mila lại không bởi thế hài lòng, hắn đành mở miệng nói: “Được, tôi đáp ứng cô.”
Cho dù nhận được đồng ý, Mila vẫn là đợi đến khi Liteli tới, còn tự mình căn dặn hắn nhất định phải chính tay giúp chủ nhân thay thuốc, nhưng đừng để hắn tự mình động thủ vân vân, rồi còn để lại hòm thuốc, lúc này mới chịu rời khỏi.
Sau khi Mila rời khỏi, chỉ còn lại hai chủ tớ mắt to trừng mắt nhỏ, Liteli vô tội chớp mắt nói: “Mặc dù tôi đã đáp ứng người ta, nhưng chủ nhân ngài nếu như muốn tôi làm trái lời hứa, đầy tớ tôi đây cũng không thể không làm trái đúng không? Cho nên ngài đừng trừng vào tôi như thế, muốn tự mình băng bó thì động thủ đi!”
Ngân Thiết Tử lại trầm mặc một hồi, cuối cùng khẽ thở dài một hơi, nói: “Tới giúp ta băng bó.”
Đây thật là hiếm có! Liteli trợn lớn mắt, cho đến khi Ngân Thiết Tử lạnh lùng liếc hắn một cái, hắn lúc này mới vội vàng mở hòm thuốc, lấy mấy vật như băng vải ra, lúc này, Ngân Thiết Tử đã cởi áo xuống, chỉ thấy băng vải vẫn còn ướt, phía trên thậm chí còn thấm ra màu máu.
Mới đầu thương trên vai Ngân Thiết Tử cũng không lớn, vết thương cũng đã khép miệng đóng vẩy rồi, nhưng trải qua lăn lộn đêm qua, chẳng những tróc vẩy, chảy ra không ít máu, ngay cả thịt gần vết thương cũng ngâm đến trắng bệch nhăn nhúm, thoạt nhìn hình như có dấu hiệu phát viêm.
Liteli vừa băng bó vừa lẩm bẩm: “Ngài cũng đừng làm ẩu như thế, hiệu quả của thuốc men đối với ngài kém như vậy, nếu thật sự không lành được, vậy chắc chắc là hết cứu luôn rồi!”
“Ta không có dễ chết như thế.” Ngân Thiết Tử nhàn nhạt nói: “Trước kia toàn thân trên dưới đều bị bỏng, chỉ có phần lưng không sao, như thế cũng không chết được, bây giờ một vết thương nhỏ thế này thì có thể xảy ra chuyện gì chứ.”
Nghe vậy, Liteli không khỏi nhớ tới lúc vừa gặp gỡ Ngân Thiết Tử, bộ dạng thương tích đầy mình của đối phương thực sự thảm không nỡ nhìn, hắn chưa từng thấy linh thực thân nào chật vật như thế, linh thực thân đáng lẽ vĩnh viễn đều là tồn tại cao cao tại thượng! Mà không phải dáng vẻ này, như một người mà cả thể xác và tinh thần đều bị thương.
Lúc giúp Ngân Thiết Tử làm sạch vết thương, mặc dù hắn không rên một tiếng, nhưng Liteli lại vẫn là từ bắp thịt thỉnh thoảng căng cứng biết được hắn đích xác biết đau, hơn nữa còn đau không nhẹ, bởi vì Ngân Thiết Tử nếu không phải thật sự rất đau, căn bản sẽ không có bất cứ phản ứng nào.
Liteli cao giọng nói chuyện, để đánh lạc chú ý của đối phương khỏi vết thương.
“Oh, đúng rồi! Ngài trước kia nói muốn tra nam nhân trên mắt trái có sẹo, tôi rốt cuộc tìm được rồi!”
Nói đến tin tức này, Liteli rất kiêu ngạo, hắn thế nhưng đã tốn một phen công sức mới tra ra được.
“Hắn là một thích khách, danh hiệu Mắt Trái, có thân phận vô cùng ẩn mật, chẳng qua vẫn là bị tôi tra ra, hắn đang giúp hoàng thất của Chiến Viêm quốc giết người! Cho nên mới khó tìm như thế, bởi vì hắn căn bản ở ngay trong hoàng cung.”
Liteli kiêu ngạo vô cùng, nhưng Ngân Thiết Tử trái lại không làm sao kinh ngạc, bởi vì hắn sớm đã có cái suy đoán này rồi, nhìn thấy vẻ mặt chờ mong được khen thưởng của Liteli, Ngân Thiết Tử không thể không đánh vỡ vọng tưởng của đối phương: “Ta biết, tối qua lúc lẻn vào hoàng cung đi xem Diệp tộc cũng nhìn thấy hắn rồi, hắn đang bảo hộ Diệp tộc.”
Liteli lập tức lộ ra biểu tình long trời lở đất, dù lãnh đạm như Ngân Thiết Tử cũng cảm thấy có chút áy náy, dứt khoát nhắc đến chuyện khác.
“Thái độ của Owen và Mila đối với ta rất kỳ quái, không giống cách đối đãi bạn bè. Đầu tiên là cung cấp phòng riêng, rồi cứ luôn để một người ngoài như ta giúp đẩy xe lăn cho Mila, vừa rồi lại có thể còn nói tặng một tên Diệp tộc cho ta, bọn họ rốt cuộc muốn làm gì?”
Nghe vậy, Liteli cười “phụt” một tiếng, vừa quấn băng vải vừa nói: “Đơn giản thôi! Bởi vì vị mĩ nữ Mila đó muốn gả cho ngài mà.”
Ngân Thiết Tử trợn lớn mắt, “Mila muốn gả cho ta? Nhưng, nhưng…” Hắn nghĩ cả buổi, tổng kết được một câu: “Ta cũng đâu phải Nhân tộc.”
Liteli cười hì hì nói: “Không phải người có gì phải lo? Là một “công” là được rồi!”
“… Ta cũng không tính là công.”
“Ngài cũng đã gọi là Công Hoa rồi còn không phải công?”
“Câm mồm!” Ngân Thiết Tử đột ngột đứng lên.
Liteli lập tức bịt miệng, nhưng vẫn còn nói: “Tôi không có nói, tôi cái gì cũng không có nói, tôi không có nói ra tên của ngài!”
Sắc mặc của Ngân Thiết Tử âm tình bất định rất lâu, cuối cùng vẫn là bình tình lại, chỉ là nhàn nhạt nói: “Ta không có đặc trưng giới tính của Nhân tộc, không thể kết hôn với cô ấy.”
“Dù sao ngài cũng không định chờ lâu như thế, đúng chứ? Những dược kia đã giao cho cậu bé đó rồi đi?” Liteli khẽ nói: “Giao du với cô ta sẽ càng có trợ giúp đối với kế hoạch của ngài, tại sao không làm chứ?”
Sắc mặt của Ngân Thiết Tử thay đổi, khẽ la: “Ta không định lừa gạt, lừa gạt…” Đó rốt cuộc gọi là gì?
“Lừa gạt tình cảm của cô ấy!” Liteli có chút nghe không nổi rồi.
“Uh, lừa gạt tình cảm của cô ấy.” Ngân Thiết Tử lặp lại một lần một cách chật vật.
Liteli nhỏ giọng la lên: “Ngài bây giờ đã đang lừa gạt tình cảm của cô ta rồi! Chẳng lẽ ngài còn phải thừa nhận với cô ta nữa sao? Ngài muốn giết cô ta thậm chí là anh em song sinh của cô ta, còn sợ chút chuyện tình cảm nhỏ nhặt này?”
Ngân Thiết Tử nhíu mày, sau đó liền lộ ra ánh mắt hoài nghi nhìn Liteli, người sau từ trước tới nay đều phản đối mình phục thù, mặc dù chưa từng nói rõ, nhưng hiển nhiên có thể nhìn ra sự không tán đồng đối với hành động phục thù của mình, nhưng bây giờ lại nỗ lực bảo hắn đi lừa gạt tình cảm của người ta? Đây thực sự có chút quái dị.
“Ngươi đang có ý định gì?” Ngân Thiết Tử lạnh lùng hỏi.
Liteli trợn lớn mắt, hắn vốn đã đầu nhỏ mắt to, cái trợn này càng giống như hai quả trứng gà nạm ở trên mặt, hắn lớn tiếng kháng nghị: “Nào có ý định gì, chỉ là ngài đã muốn làm thịt cô ta rồi, chẳng lẽ còn phải quăng người ta trước mới giết? Đây cũng hơi quá đáng rồi đi!”
Ngân Thiết Tử sửng sốt.
“Ít nhất để cho người ta vui vui vẻ vẻ mà trải qua mấy tháng này chứ!” Liteli dùng âm thanh chói tai la lớn: “Ngài đừng nói ngay cả cái này cũng không chịu đi! Không nhẫn tâm như thế chứ?”
Ngân Thiết Tử trầm mặc không nói, chỉ là Liteli trước sau không ngừng la hét, đây mới khiến hắn lạnh lùng nói: “Câm miệng, lấy y phục tới cho ta.”
Liteli ủy khuất mà ngậm miệng, chạy đến tủ đồ tìm tòi, sau đó lấy ra một bộ y phục đẹp đẽ quý giá, lễ phục màu vàng nhạt làm từ lụa, còn trang trí rất nhiều đường viền màu đồng đỏ, thậm chí có rất nhiều hoa văn phức tạp, đây chính là trang phục dự tiệc của Owen cho hắn mượn.
Trên lý luận là mượn, nhưng Ngân Thiết Tử lại biết đây hoàn toàn là “cho” rồi, bởi vì bộ y phục này thực sự quá vừa người, Owen cao lớn hơn hắn rất nhiều, căn bản không thể nào mặc vừa bộ y phục này, y phục này phần lớn là đặc biệt đặt làm, cho nên hắn cũng không có cố chấp đòi trả y phục cho Owen.
Nhìn thấy bộ y phục hoa quý này, hắn vẫn là cảm thấy đau đầu, khẽ hô: “Lấy y phục bình thường tới.”
“Ngài chẳng phải muốn đi hội đấu giá lớn nhất hằng năm gì đó sao?” Liteli trợn mắt to như trứng gà, vừa lại bắt đầu lớn tiếng rầy rà: “Mặc giản dị quá cũng rất mất mặt đấy? Ngài mất mặt thì không nói, nhưng nếu để cho Mila tiểu thư mất mặt thì phải làm sao!”
Nghe thấy từng đợt om sòm này, đầu của Ngân Thiết Tử càng đau, hắn khẽ rống: “Câm miệng! Ta mặc là được, đi lấy dây cột tóc cho ta!”
Liteli lúc này mới hài lòng ngậm miệng, đi qua chọn dây buộc tóc thích hợp nhất, dây cột tóc màu đồng phối với bộ y phục kia rất thích hợp, chỉ là hơi mộc mạc, thêm một chút trang trí màu vàng mới thật sự thích hợp với bộ lễ phục hoa lệ kia.
“Đang nghĩ cái gì?”
Liteli giật nảy mình, đối mặt với ánh mắt hoài nghi của Ngân Thiết Tử, hắn vội vàng đưa lên dây buộc tóc, vô tội nói: “Đâu có nghĩ cái gì chứ! Chỉ là đang nghĩ sợi này không biết có tốt hay không, ngài có thích hay không, hay là sợi màu đỏ tốt hơn…”
“Chẳng qua chỉ là sợi dây cột tóc.” Ngân Thiết Tử có chút mất kiên nhẫn ngắt lời của hắn, nhận lấy dây cột tóc liền để cho tóc mình tự cột.
Do dự một chút, hắn mở miệng ra lệnh: “Ngươi hôm nay đi mua cho ta mấy bộ y phục, cần đồ ra ngoài chính quy một chút.”
Nghe vậy, Liteli lập tức hai mắt phát sáng, vội vàng gật đầu nói: “Không vấn đề, chủ nhân ngài hãy tin tôi, y phục tôi mua tuyệt đối là y phục đẹp nhất thích hợp với ngài nhất!”
Bình thường làm chính sự chưa từng nghe lời như thế, trái lại là chuyện mua y phục cỏn con này lại rất nghe lời. Ngân Thiết Tử có chút không biết nói gì.
“Ngài muốn màu gì? Màu kem này trên người ngài cũng rất không tệ, nhưng tôi nghĩ màu xám hẳn cũng thích hợp, màu xanh đậm kia, còn có màu tím…”
“Câm miệng!”
“Vâng!” Vậy thì mỗi màu mua một bộ đi!
Ngân Thiết Tử đánh giá Liteli, người sau thoạt nhìn dị thường phấn khởi, thực sự khiến người sinh lòng hoài nghi, hắn không nhịn được căn dặn: “Ta đi đây, ngươi mua y phục xong rồi làm thêm mấy lọ linh dược trị thương và phụ trợ.”
Nhưng cho dù là công việc khô khan nhất này cũng không thể khiến Liteli sinh ra nửa lời oán thán, trái lại, hắn còn hết sức phấn khởi mà đáp ứng.
Ôm đầy lòng hoài nghi, Ngân Thiết Tử đi ra khỏi phòng, muốn đi hội họp với Owen và Mila.
Trên dọc đường, đi ngang qua không ít người hầu hoặc thủ vệ, mỗi một người đều không nhịn được nhìn Ngân Thiết Tử thêm mấy cái, có ánh mắt là kinh diễm, có cái là nghi hoặc, Ngân Thiết Tử mấy lần muốn xoay người về phòng đi đổi y phục, nhưng vẫn là nhẫn nhịn, chỉ có tăng tốc đi đến đại sảnh.
Mila và Fanny đã ở đại sảnh chờ rồi, Owen thì đương nhiên chưa từng đến muộn… nhưng cũng tuyệt đối không đến sớm, mà bây giờ hiển nhiên vẫn chưa đến thời gian hẹn.
“Mila!”
Ngân Thiết Tử vừa gọi, Mila lập tức quay đầu qua, đầu tiên là sửng sốt, nhưng sau đó liền lộ ra nụ cười xán lạn, không hề kiềm chế ánh mắt thưởng thức, không ngừng đánh giá Ngân Thiết Tử.
Đánh giá trực tiếp như thế khiến mặt Ngân Thiết Tử nóng lên, vội vàng giải thích: “Tôi không có phục trang chính quy khác, cho nên chỉ có thể mặc bộ này.”
“Anh mặc cái này rất đẹp đấy!” Mila cười nói: “Kiểu dáng cũng rất thích hợp với anh, mặc dù hơi hoa lệ một chút, chẳng qua rất nhiều quý tộc đều mặc như thế mà.”
Lúc nhìn thấy Owen mặc quân phục màu lam đơn giản đi tới, Ngân Thiết Tử lần nữa hối hận mình không có kiên trì mặc y phục bình thường, mình ăn mặc còn hoa lệ hơn cả con của công tước… Không đúng, nhớ lần trước lúc nhìn thấy vương tử Edward, hắn cũng không có mặc hoa lệ đến mức này, cho nên mình ăn mặc còn hoa lệ hơn vương tử một nước, đây sẽ khiến người ngoài suy đoán thân phận của hắn thế nào đây?
Ngân Thiết Tử bất an nói: “Tôi hay là đi đổi bộ y phục khác.”
“Vì sao phải thay y phục?” Owen vừa đến liền nghe thấy Ngân Thiết Tử nói muốn thay y phục, rồi nhìn bộ y phục trên người hắn chẳng phải chính là của mình tặng sao? Cho nên vội vàng hỏi y phục có vấn đề gì.
“Cậu…” Ngân Thiết Tử trừng vào Owen, trầm giọng la: “Thậm chí là vương tử Edward cũng không có mặc hoa lệ như tôi!”
Mila và Owen nhìn nhau một cái, người sau nhìn thấy Ngân Thiết Tử thật sự muốn xoay người đi đổi y phục, vội vàng giải thích: “Khoan đã, bọn tôi là gia tộc quân nhân mà! Ngoại trừ lễ phục kiểu quân trang, tôi muốn mặc cái khác cũng không được, phụ thân tôi thế nhưng sẽ không đáp ứng, vương tử Edward cũng là cố ý ăn mặc tương đối giản dị, cậu ta nói đây là vì để tạo hình tượng cần kiệm yêu dân gì gì đó, nhưng trên trường hợp quan trọng chân chính, cậu ta ăn mặc hoa lệ khỏi nói luôn! Lần trước lúc nghênh đón người Danya, bộ lễ phục của cậu ta màu mè đến mức căn bản tìm không được chỗ nào mà không có treo bảo thạch à!”
Ngân Thiết Tử hết sức hoài nghi nhìn Owen.
Owen lập tức thề thốt bảo chứng: “Thật đó, tôi có thể thề, bằng không hôm nào tôi mang cậu đi xem tủ áo và hòm châu báu của Edward!”
Đó thế nhưng là tủ áo và hòm châu báu của đệ nhất vương tử, không phải đoàn xiếc cho người ngắm nghía đi? Ngân Thiết Tử có chút không biết nói gì.
“Quên đi, đi thôi!”
Ngân Thiết Tử từ bỏ dây dưa ở trên y phục, do dự một chút liền đi đến phía sau Mila, mặc dù tay đã nắm ở trên quai của xe lăn rồi, người khác cũng hoàn toàn không có ý định đến tiếp, nhưng hắn vẫn là lịch sự hỏi một câu: “Tôi đẩy xe lăn được không?”
Mila ngẩn ra một chút, không biết làm sao, trên mặt đột nhiên cảm giác có hơi nóng, ngay cả lời cũng nói không ra, chỉ là khẽ gật đầu đáp ứng.
Ngân Thiết Tử quay đầu hỏi: “Muốn đi bộ hay là ngồi xe ngựa?”
Fanny cười nói: “Hội trường đấu giá có hơi xa, bên ngoài đã chuẩn bị sẵn xe ngựa rồi.”
Ngân Thiết Tử gật đầu, sau đó tự động đẩy Mila ra ngoài, trực tiếp đẩy đến bên cạnh xe ngựa, sau đó liền bế cô lên, Mila kinh hô một tiếng, Ngân Thiết Tử lập tức dừng lại, sau đó cúi đầu nhìn cô, thắc mắc hỏi: “Làm sao vậy? Bế thế này không thoải mái?”
“Không, không phải… chẳng, chẳng có gì…” Cô nhỏ giọng nói.
Ngân Thiết Tử gật đầu, sau đó bế Mila lên xe ngựa.
Hai người bên cạnh nhìn đến mắt cũng trợn lớn, Owen còn thấp giọng hỏi Fanny bên cạnh: “Này, tôi chỉ là đến muộn năm phút đi? Làm sao tiến triển đến giống như đã qua năm ngày… Không đúng, tính cách của Ngân Thiết Tử lạnh như thế, đây rõ ràng đã tiến triển năm tháng đi?”
Fanny hơi hơi nghiêng người, nói thầm: “Ngài mới cần tiến triển năm tháng, Mila tiểu thư chỉ cần năm phút là đủ rồi.”
“… Này!”
Ngân Thiết Tử từ xe ngựa ló đầu ra, hỏi: “Các người có muốn lên không?
Owen và Fanny giật mình, vội vàng hồi ứng: “Muốn!”
Sau khi bốn người đều lên xe ngựa, Owen nhìn trái phải, đột nhiên mắt sáng lên, phát hiện Ngân Thiết Tử lại có thể lựa chọn ngồi cùng bên với Mila.
Đây là xe ngựa bốn người ngồi, bọn họ còn vừa đúng hai nam hai nữ, cách ngồi thích hợp nhất nên là nam nữ mỗi bên mới phải, nhưng tình huống bây giờ lại là Ngân Thiết Tử và Mila ngồi ở cùng một bên.
Đây thực sự quá sức tưởng tượng rồi!
Owen chừng như không dám tin, hắn thật sự chỉ có bỏ lỡ năm phút thôi sao?
Mila kỳ thực cũng có chút kinh ngạc, chẳng qua bởi vì động tác của Ngân Thiết Tử đều hết sức lịch thiệp, không có bất cứ ái muội nào, cộng thêm cô cũng không hiểu rõ cái lạnh của Ngân Thiết Tử như Owen, cho nên thích nghi rất dễ dàng, còn thuận miệng trò chuyện: “Ngân Thiết Tử, anh từng đến hội đấu giá chưa?”
Ngân Thiết Tử gật đầu, nói: “Từng đến không ít lần, có rất nhiều linh đặc thù không dễ có được, phải đến hội đấu giá thử vận khí.”
“Vậy vận khí tốt không?”
Ngân Thiết Tử gật đầu nói: “Thông thường cũng không tệ lắm, linh đặc thù tôi muốn mua đa phần đều không phải hàng hóa quá nổi tiếng, cho nên giá cả cũng không cao, như là bột của thú dưới nước, rất là rẻ.”
Mila vẫn thật chưa từng nghe qua loại linh đặc thù này, tò mò hỏi: “Đó có tác dụng gì?”
“Có thể dùng để chế tạo lớp màng mỏng có tính bao phủ mạnh.”
Mila khó hiểu hỏi: “Đó dùng để làm gì?”
“… Rất nhiều công dụng, như là nếu bôi ở trên đồ đạc, đồ đạc sẽ rất sáng bóng hơn nữa không dễ bị dơ gì đó.”
Ngân Thiết Tử có chút nói không tiếp được, kỳ thực hắn chủ yếu là dùng để bôi lên tóc, tránh cho luôn là có người muốn chạm vào tóc của hắn, nhưng cho dù bôi loại thuốc này lên, hắn vẫn không thích người khác chạm vào tóc của mình, nhưng ít nhất tốt hơn trực tiếp động chạm.
“Thì ra là thế!” Mila hết sức vui vẻ nói: “Vậy tôi cũng muốn đặt một ít loại linh dược này với anh!”
“Tôi tặng cô một ít dùng thử trước nhé…”
“Tôi có phải là không nên đến đây không?” Owen nhỏ giọng nói vói Fanny: “Tôi đột nhiên cảm thấy mình rất đang ngáng đường thì phải.”
Fanny gật đầu đồng ý: “Đúng là như vậy.”
“… Cô cũng thế thôi!”
Nghe thấy lời của Owen nói, Ngân Thiết Tử bắt đầu cảm thấy mình hình như có hơi quá tập trung ở trên người Mila, vội vàng quay đầu nhìn Owen, sau đó thử trò chuyện: “Yev hôm nay làm sao không tới?”
Owen “oh” một tiếng rồi giải thích: “Hắn bị phụ thân tôi sai đi làm việc rồi.”
“Làm việc? Anh ta không phải chuyên môn phục vụ cậu sao?”
Vừa hỏi ra, lại nhìn thấy Owen lộ ra biểu tình do dự, có chút muốn nói nhưng lại thôi: “Cái này…”
“Không thể nói sao?” Ngân Thiết Tử buông tầm mắt xuống, nói: “Vậy thì đừng nói, tôi không sao cả.”
Trái lại Mila mở miệng giải thích: “Yev trước kia là thuộc hạ của phụ thân tôi, từng bị thương ở lúc chiến loạn, có một thời gian rất dài thân thể không khỏe, cho nên phụ thân tôi mới để cho anh ta chiếu cố Owen. Owen chẳng khác nào là Yev nuôi lớn đấy!”
Chiến loạn…
Yev từng lên chiến trường? Ngân Thiết Tử thật có hơi hoảng, nếu như Yev từng lên chiến trường, vừa lại là thuộc hạ của Weist, hắn làm sao có thể không biết chuyện của “Công Hoa”?
Dưới lo lắng, hắn đành phải cố giả vờ bình tĩnh, giống như tán gẫu mà thăm dò: “Thì ra anh ta từng đánh trận? Nhất định đã giúp Chiến Công Paladin không ít việc nhỉ, để cho người thế này làm quản gia có phải là hơi quá ủy khuất rồi không.”
Owen gật đầu nói: “Vốn là vậy, nhưng Yev lúc đó ở sư đoàn khác, không phải tướng sĩ dưới tay phụ thân tôi, hơn nữa chiến tranh bắt đầu không bao lâu anh ta bị trọng thương, kỳ thực không có tham dự chiến tranh được bao nhiêu, phụ thân tôi để Yev chiếu cố tôi cũng tính là một loại tĩnh dưỡng.”
Cho dù Yev không có tham dự chiến tranh, nhưng Weist về sau hẳn cũng sẽ nói với hắn chuyện lúc đó đi? Như vậy Yev vì sao biết rõ hắn là Hoa lại vẫn không có phản ứng? Chẳng lẽ đây là bẫy…
“Ngân Thiết Tử, cậu đang nghĩ cái gì thế?”
Ngân Thiết Tử cả kinh, vừa ngẩng đầu nhìn liền thấy ba người còn lại đang nhìn chằm chằm vào mình, hắn lãnh tĩnh trả lời: “Đang nghĩ trong nhà thiếu những linh đặc thù nào, lát nữa có thể thuận tiện đấu giá.”
Owen không nhịn được mở miệng nói: “Lại là chuyện liên linh? Cậu không thể nghĩ đến Diệp tộc lát nữa sắp mua sao?”
Ngân Thiết Tử trầm mặc không nói, hắn thực sự không biết mình có nên tiếp nhận Diệp này, lấy tình huống trước mắt của mình mà nói, hắn căn bản không có nắm chắc có thể chiếu cố tốt cho Diệp kia, nhưng nếu Diệp đó bị người khác mua đi, cái người khác đó sẽ đối đãi Diệp kia ra sao chứ…
Mila khẽ giọng hỏi: “Là lo lắng Diệp tộc đó sẽ vạch trần thân phận của anh sao?”
Ngân Thiết Tử do dự một chút, mặc dù không phải vì nguyên nhân này, nhưng hắn vẫn là gật đầu, tránh cho còn phải tìm lý do khác giải thích, hơn nữa, vừa được Mila nhắc nhở, hắn cũng thật bắt đầu lo lắng vấn đề này rồi.
Mila vội vàng an ủi: “Đừng lo lắng, Nhân tộc cũng không hiểu rõ Diệp tộc, căn bản không có bao nhiêu người biết sự tồn tại của “Hoa”, cho dù Diệp đó để lộ thân phận của anh trước mọi người, sợ rằng cũng không có người có thể lý giải.”
Nghe vậy, trong lòng Ngân Thiết Tử khẽ động, nghĩ đến chẳng lẽ Weist căn bản không biết hắn là Hoa sao? Nếu như là thế, Yev đương nhiên cũng sẽ không biết, cho nên mới không hề để ý thân phận chân thực của hắn. Nếu như thật là như thế, vậy đây vẫn đúng là một tin tức tốt!
“Tôi muốn đến hiện trường xem thử rồi nói, tôi không biết nên làm sao… đối mặt với bọn họ.” Ngân Thiết Tử tạm ngừng, có chút bất an nói: “Nếu, nếu như tôi không muốn mua họ, có thể…”
Nói đến đây, hắn làm sao cũng không thể nói tiếp, hắn thân là Hoa, đáng lý phải bảo hộ Diệp, nhưng hắn chẳng những khoanh tay đứng nhìn đối với Diệp, thậm chí ngay cả có biện pháp cứu Diệp tộc ra cũng ném đi không làm, cho dù sớm đã nói Diệp tộc vứt bỏ hắn, cho nên hắn không liên quan với Diệp tộc, nhưng trong lòng vẫn là không thể thật sự coi như không liên quan.
“Đừng lo.”
Ngân Thiết Tử ngẩng đầu liền nhìn thấy mỉm cười của Mila, cô gái tóc vàng có một khuôn mặt trứng, hai má mịn màng, đôi mắt to ngập nước tràn ra ý cười, vừa lại có nụ cười dịu dàng, chỉ nhìn đã khiến người cảm giác thoải mái, quan trọng là cô cũng không hỏi thêm cái gì, đây khiến hắn thả lỏng một hơi, hiếm khi chân thành nói lời cảm tạ: “Cảm ơn.”
Bên cạnh, Owen nhỏ tiếng đến không thể nhỏ tiếng hơn mà nói với Fanny: “Tôi thật sự cảm thấy chúng ta có hơi ngáng đường.”
Fanny trừng hắn một cái, dùng ngón trỏ để lên miệng ra hiệu an tĩnh, sau đó vừa lại cúi đầu đan len.
Owen ủy khuất: “Cô có thể đan lên, tôi còn có thể làm gì? Chung quy không thể vung kiếm trên xe ngựa chứ?”
“Cậu có thể tạo dáng trên xe ngựa, dù sao đó cũng là chuyện cậu thiện trường nhất.” Ngân Thiết Tử lạnh lùng nói.
“…”
——-
Aicomicus & Tuyết Lâm
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com