Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 18+19

Theo như yêu cầu thì Chap này Pon tặng bạn @LaiVuong. Cảm ơn sự ủng hộ nhiệt tình của bạn. Nó làm cho Pon có thêm động lực để hoàn thành nhanh chap mới này...

chap 18: Ai bảo Tae thổ lộ.

Không khí nghiêm trọng quanh quẩn trong phòng suốt ba ngày, bạn Hayeon rốt cuộc cũng bộc phát. Cô kéo Tiffany đang nghỉ ngơi ở giường trên xuống, bắt đầu thăng đường hội thẩm

"Fany, cậu mồ côi cha, sống cùng với ông ngoại bà ngoại và mẹ, đúng không?"

Tiffany gật đầu.

"Ông ngoại bà ngoại đều về hưu hết rồi, mẹ của cậu là bác sĩ, đúng không?"

Tiffany lại gật đầu lần nữa.

"Vậy cậu nói cho mình biết, ở đâu cậu có năm mươi triệu won?" Nghi ngờ suốt mấy ngày nay của Hayeon rốt cuộc cũng trút ra được.

"A?" Tiffany ngẩn người, giờ mới sực nhớ đến năm mươi triệu kia, "Bác ... À không, dượng của tớ làm ăn buôn bán, kiếm được rất nhiều tiền, năm nào cũng cho tớ tiền mừng sinh nhật và phí sinh hoạt. Với lại tớ buôn bán cũng lời không ít tiền, cho nên tiền cứ dồn vào như thế, lại thêm mấy người họ hàng khác nữa, cho nên mới có nhiều tiền như vậy."

Năm mươi triệu tiền mừng sinh nhật.... Mồ hôi...

"Cho nên, là họ hàng nhà cậu có tiền, chứ không phải cậu có tiền?" Hayeon thở dài một hơi, cô còn nghĩ rằng mình đang ở chung phòng với một thiên kim tiểu thư nữa chớ.

Tiffany suy nghĩ một chút, mới hỏi: "Năm mươi triệu  gọi là có tiền sao?"

Hayeon bị hỏi bất ngờ: "Hả..."

"Mấy cậu hỏi điều này làm gì? Muốn mượn tiền ư?" Tiffany tò mò.

Hayeon lại bị bất ngờ ngơ ngác lần nữa, hỏi thế này cô làm sao mà trả lời? Nói là bọn họ không thể quen với việc bạn mình là người có tiền, trong lòng khó chịu? Tiffany rất là vô tội a, cho dù cậu ấy có thật sự là thiên kim tiểu thư đi nữa thì cũng không thay đổi được gì, cậu ấy vẫn là Tiểu Fany, cây nấm hồng ngu ngơ của mọi người ... Nhưng con người vốn là loài động vật phiền toái mà, luôn thích tìm phiền phức cho mình ..

Sunny nhìn thoáng qua Hayeon đang suy nghĩ câu trả lời, hỏi: "Fany, cậu nói cậu buôn bán lời được chút tiền, là như thế nào?"

Lần này, đến lượt Tiffany ngượng ngùng: "Chỉ là tùy tiện chơi đùa một chút trên Internet thôi."

Sắc mặt Sunny lập tức thay đổi: "Cậu hack ngân hàng sao?"

Tiffany >"<

"Mình là người như vậy sao?" Cô ai oán nhìn Sunny, không thể tin được mình trong mắt Sunny lại là con người không xem pháp luật ra gì như thế, "Mình mở một vài cửa hàng trong game, bán chút đồ thôi mà."

À, thì ra là thương nhân trong game, Sunny ngượng ngùng cười, ai bảo cậu hack web trường thuận tay như vậy làm chi? Nói đến game, Sunny lại có nghi ngờ: "Bình thường đâu có thấy cậu chơi game, làm sao mà kiếm tiền?"

"Lúc đó mình còn học trung học, sau đó thi vào đại học nên mướn hai kế toán giúp đỡ, sau đó thấy bọn họ làm tốt quá, mình cũng lười quản, chỉ cần lấy tiền là được." Tiffany giải thích.

Sunny ngây người, làm chưởng quỹ, thật là an nhàn, cậu đúng là có đầu óc làm ăn thật đấy...

"Một tháng buôn bán được bao nhiêu?" Jessica đánh vào chỗ quan trọng.

Tiffany nói vài con số, ba người chấn động, sau đó mọi người một lời thốt ra ba chữ: "Người có tiền!"

Sunny lại hỏi game mà cô đang chơi là gì, Tiffany trả lời một cái tên quen thuộc.

"Có phải cậu đang đùa với mình không! ? Vậy cái tiệm buôn bán của cậu tên là gì?"

"Totoro pink." Tiffany nhẹ nhàng nhả ra hai chữ.

"Totoro pink!" Sunny hổn hển la lên, trời ạ! Cậu còn là chủ quán tiệm bán trang thiết bị cấp 3 sao! Thật là lãng phí, cô tiêu tốn nhiều tiền đi mua thiết bị, bên cạnh có tài nguyên lại bỏ lỡ mất."Sau này mình đến, cậu nhất định phải chiết khấu cho mình 30% đó!"

Tiffany cười cười, nói: "50% đi, thấp quá kế toán lại nổi giận với mình đấy."

"Fany, mình yêu cậu!" Sunny cảm động đến nỗi rối tinh rối mù, lập tức mở game lên.

Tiffany không phải là tiểu thư chảnh chọe dựa hơi gia định làm cho mọi người thở dài một hơi, mà bản thân cô lại không ý thức được vấn đề này, chỉ cảm thấy không hiểu cho lắm, nghĩ rằng có lẽ tâm trạng của thiếu nữ mới lớn tựa như khí trời vậy, vài ba ngày đè nén là lập tức chuyển sang nhiều mây ngay.

Tiffany càng không biết là, Siwon đã đi tìm Taeyeon. Sau bữa cơm đó, Siwon phát hiện, Kim Taeyeon có sự khác biệt rất lớn với anh, suy tư mãi, anh nghĩ rằng mình nên tìm Kim Taeyeon để nói chuyện một chút.

"Tôi hy vọng cô đừng làm tổn thương Fany." Siwon đi thẳng vào vấn đề.

Taeyeon nhướn mày, hỏi: "Vì sao lại nói ra câu đấy?" Không phải là cô cố ý tỏ vẻ, cô chỉ cảm thấy tức cười, Siwon lại bảo cô đừng làm tổn thương Fany? Người làm tổn thương Tiffany rốt cục là ai?

"Thật sự là do tôi sai, không nên lấy tình cảm của Fany ra đánh cược." Trong mắt Siwon đầy đau lòng và hối hận, "Cũng là vì tôi sai, nên tôi mới mong cô đừng làm tổn thương Fany. Ở phương diện tình cảm, Fany vẫn còn là trẻ con, căn bản không biết nên làm sao đáp lại sự theo đuổi của cô, nếu như cô không phải thật lòng, vậy thì xin cô buông tay ngay từ bây giờ đi, đừng để đến khi chiếm được rồi mới từ bỏ, Fany đã từng một lần ... Đừng để cho cô ấy lần thứ hai lại ..."

Nhìn nam sinh đối diện rõ ràng đang lâm vào trầm tư, Taeyeon không có chút thương hại, lạnh lùng hỏi: "Cậu đã bảo vệ cô ấy như vậy, vậy thì dứt khoát theo đuổi cô ấy lại lần nữa đi?"

"Fany, Fany không phải là người dễ dàng mặc kệ chuyện lúc trước như vẻ bề ngoài, cô ấy nhạy cảm hơn bất cứ ai hết. Cho nên, xin cô ..."

Taeyeon uống cạn nước trong ly, lấy một tờ tiền từ trong ví ra đặt lên bàn, thanh toán cho ly nước của mình, sau đó đứng lên nói: "Cậu đừng hiểu lầm, tôi chưa từng bảo rằng tôi muốn theo đuổi Tiffany Hwang, nên những lời cầu xin này tôi không dám nhận. Còn nữa, cậu nói Tiffany ở phương diện tình cảm chỉ là một đứa bé nhưng với tôi, kinh nghiệm của cô ấy đã nhiều hơn một lần, chẳng phải sao? Dĩ nhiên, đó là chuyện giữa Tiffany với cậu, không liên quan đến tôi, nên không cần phải nói với tôi."

Siwon nhìn bóng lưng Taeyeon bỏ đi, trong lòng hỗn tạp những suy nghĩ. Hôm đó anh đã phát hiện, Kim Taeyeon là người chưa đạt được mục đích thì tuyệt đối không dừng tay, Fany ở cùng người như vậy, không biết là bất hạnh hay là may mắn. Taeyeon nói không sai, chuyện của anh và Fany đã qua rồi, không hề liên quan đến hiện tại, bây giờ anh chỉ có thể chúc phúc.

Taeyeon nghẹn một hơi trở về phòng ngủ, không muốn thừa nhận tâm trạng lúc này của mình là "Ghen". Tên Siwon kia, đúng là hiểu rõ Tiffany, nhưng cũng là đương nhiên thôi, dù sao người ta cũng là bạn trai trước. Nói cái gì mà xin đừng làm tổn thương Fany... Sao cô không phát hiện trong cá tính của Fany có cái gì gọi là vô hại chứ?

Siwon nói cô ấy nhạy cảm, phải là quá ... nhạy cảm, Tiffany không chỉ nhạy cảm, mà nhạy cảm đến mạnh mẽ, chỉ cần là người làm tổn thương cô ấy, tất cả đều sẽ bị tống vào lãnh cung, vĩnh viễn cũng không thể thoát ra. Mặc dù trong thời gian này, dưới sự cố ý của cô, Fany có vẻ như là rất thân thiết với cô, nhưng thật ra là không phải, thỉnh thoảng cô vẫn có thể cảm giác được sự ngăn cách với cô ấy. Lấy một thí dụ, hôm nay nếu là cô trả tiền cơm, vậy cô ấy sẽ dùng những cách khác để trả tiền lại cho cô, như bữa sáng đầu tiên bọn họ quen nhau kia ... Có lẽ chính cô ấy cũng không ý thức được, cô ấy vẫn xem mối quan hệ của bọn họ như lúc ban đầu, không có bất kỳ tiến triển gì. ,

Ngay cả cơ hội cũng không có, cô làm sao mà làm tổn thương cô nàng? Rõ ràng, cho dù gặp được người âm hiểm như unnie của Tiffany, cô cũng có thể gặp chiêu tiếp chiêu, nhưng còn cô ấy, hết lần này đến lần khác đều lẩn tránh trong tháp, làm cho người yêu không được mà hận cũng không xong.

Vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Tôi không tin không phá vỡ được bức tường thành của em. Taeyeon ấm ức nghĩ, lấy điện thoại ra nhấn vào dãy số thường xuyên nhất.

Điện thoại vừa được tiếp, cô còn chưa kịp mở miệng, giọng Tiffany có chút bối rối đã truyền đến: "Taeyeon, Tae ở đâu vậy?"

"Trên đường trở về phòng kí túc xá." Trong lòng Taeyeon lo lắng nhưng vẫn cố giữ giọng bình tĩnh để trả lời.

"Vậy, vậy Tae có thể đến đây một chút không? Em ở xxxxxx."

Giọng nói của cô đầy bối rối, dồn dập làm cho Taeyeon chú ý, vòng sang một ngã rẽ, nhanh chóng tìm đến nơi cô đang đứng, kết quả lại thật buồn cười.

Thì ra cô nàng nấm ngơ này vừa tự học xong, muốn đi ăn cơm, không ngờ vừa đi xuống lầu lập tức bị một chú cún đáng yêu ngăn cản đường đi.

Nhìn bộ dạng trông mòn con mắt của Tiffany, Taeyeon đột nhiên thấy thỏa mãn với cảm giác được cô ấy cần này, nhưng đối với sự sợ hãi của cô nàng, cô thật sự không cách nào khen tặng được, chẳng phải chỉ là một chú cún nhỏ hay sao? Có cần sợ đến nỗi run rẩy không dám đi vậy không?

Nhìn sắc mặt cây nấm ngơ kia, Taeyeon đi đến gần, giả vờ như không biết có chuyện gì hỏi: "Sao vậy?"

Chó ..." Tiffany nhanh chóng níu lấy vạt áo  Taeyeon, tay kia chỉ vào con cún đang nhe răng trợn mắt với cô.

Taeyeon nhìn theo hướng cô chỉ, nói: "Thấy rồi, thật đáng yêu."

Tiffany không ngờ Taeyeon sẽ nói vậy, sửng sốt: "Đáng yêu? ! Tae không thấy bộ dạng kích động như muốn cắn người của nó à?"

"Không thấy." Taeyeon nhịn cười, giả vờ bình tĩnh, trời mới biết, bình thường tuyệt không bao giờ tiếng nói the thé như thế này của cô ấy.

Tiffany nóng nảy: "Nếu vậy, chẳng lẽ Tae muốn lại đó chơi với nó, sau đó đưa nó về nhà luôn ...?"

"Cũng có thể nha~." Taeyeon thầm cười trộm trong lòng một tiếng.

Tiffany há hốc mồm, không biết nên nói gì, cô thật sự sợ hãi mà ...

Nguy rồi, cô nàng sắp khóc! Taeyeon ý thức được mình đùa hơi quá, nhanh chóng vỗ đầu Tiffany: "Tae nói giỡn thôi, em đừng khóc!" ,

"Em không khóc!"

Cô không có khóc, chỉ suýt nữa là muốn khóc thôi!

Taeyeon không vạch trần cô, rất tự nhiên đặt tay lên vai cô nói: "Chúng ta đi thôi." Cảm giác như vậy thật là ... thư thái, trách sao nhiều người thích ôm bạn gái như vậy, thì ra ôm một người vào ngực lại có cảm giác phong phú như thế.

"Em sợ!" Lòng bàn chân của Tiffany như mọc rễ vậy, không muốn đi về phía trước nửa phần, cô căn bản không rảnh bận tâm đến tư thế của bọn họ mờ ám như thế nào.

Aizz, đừng trách Kim Taeyeon quá phóng đãng, Taeyeon cúi đầu, dễ dàng ôm lấy Tiffany. (Pon: Yeahh...yeahhh...ôm...ôm...kìa hay chính xác là ẵm á)

"... Taeyeon?" Tiffany bị hành động bất thình lình này làm cho ngẩn ra, hoàn toàn không chú ý đến mình đang "di động".

Taeyeon rạng rỡ cười một tiếng: "Như vậy thì có hiệu suất hơn."

Tiffany: "... Có thể đặt em xuống được rồi." Đã đi rất xa, rất nhiều người nhìn...

Taeyeon hoàn toàn bỏ mặc đề nghị của cô, tiếp tục ôm cô, mặt không đỏ thở không gấp nói: "Em không có nặng."

Tiffany yên lặng, cái này có liên quan đến nặng hay không sao?

"Tae không cảm thấy ... Chúng ta như vậy rất kỳ cục sao?"

Taeyeon nhìn đảo qua các bạn học đang xem bọn họ như quái vật, đặt Tiffany xuống, trịnh trọng nói: "Tae chỉ là một người bình thường, ôm cô gái của mình thì có gì để nhìn?" (Pon: Tae appa no.1)

Tiffany hoàn toàn bị những lời này đánh tan ...

Khụ, Taeyeon đang nói gì vậy ...

"... Taeyeon, Tae?" Đầu óc Tiffany hoàn toàn trống rỗng, không khỏi lắp bắp.

"Sắp 12 giờ rồi, mau đi ăn cơm đi." Taeyeon lập tức chuyển đề tài, giống như ban nãy cô chỉ vừa mới nói "trời hôm nay đẹp quá" vậy.

"Tae ... Vừa rồi là tỏ tình sao?" Tiffany mặc dù cảm thấy khó tin, nhưng mọi việc làm cho cô không cách nào mà giả vờ như chưa từng nghe được, đành phải mặt dày lên tiếng hỏi.

Taeyeon buông mắt nhìn cô, nói: "Ai bảo Tae thổ lộ? Tae sẽ không bao giờ thổ lộ trước ai." Tỏ tình, tức là nói lên tình cảm của mình với đối phương, đợi chờ câu trả lời chắc chắn từ đối phương, quyền quyết định chính là ở đối phương, chuyện như vậy Kim Taeyeon chắc chắn không bao giờ làm. Khó khi cô mới thấy hứng thú với một cô gái, làm sao có thể chấp nhận bị từ chối chứ? Lời nói vừa rồi không phải là tỏ tình, mà là tuyên bố, tuyên bố Kim Taeyeon chính thức phát động công kích với tòa thành mang tên Tiffany Hwang.

"A ..." Tiffany nhìn vẻ mặt chăm chú nghiêm túc khác ngày thường của Taeyeon, trong lòng vừa thoải mái, vừa cảm thấy mất mát kỳ lạ. Nếu Taeyeon đã nói không phải, vậy cô cũng sẽ tin lời cô ấy, không lo lắng về những chuyện tình ái vừa làm người ta vui vừa làm người ta lo sợ này nữa.

Tình yêu, luôn là thứ phiền toái, tốt nhất là không nên đụng vào nó thì hơn.

Chap 19: Hai mỹ nữ tranh nhau nhất định bị thương khắp người.

Taeyeon cảm giác, mình theo đuổi bạn gái cũng cần có một kế hoạch thực tế có hiệu quả, vì thế, cô cố ý dùng mấy ngày rảnh rỗi để tiếp thu ý kiến quần chúng, học hỏi những kinh nghiệm của người khác, nhanh chóng triển khai kế hoạch tác chiến tránh để đêm dài lắm mộng.

Sau khi Yoona xem qua, ra vẻ hiểu biết, vỗ vỗ vai Amber nói: "Berber, chúng ta nên vui mừng vì ban đầu chỉnh chúng ta, cậu ấy chả có kế hoạch gì cả..."

Cái gì mà theo đuổi đại kế chứ, phải gọi là "kế hoạch tổng tiến công chiếm đóng Tiffany Hwang" mới đúng. Trước kế hoạch này, chướng ngại nào cũng vượt qua được, đừng nói là một Tiffany Hwang, tám chín Tiffany cũng dễ như trở bàn tay.

Trong phòng kí túc nữ sinh ở đại học SM, Tiffany đang lên mạng chẳng hiểu sao bỗng rùng mình một cái .

Luận án mà Taeyeon bảo vệ đã sắp chuẩn bị xong, cô chỉ cần chờ ngày nộp luận văn tốt nghiệp là có thể tốt nghiệp một cách thuận lợi. Lúc này chính là thời khắc thiên đường trong trường đại học, người bình thường thì đi du lịch, đi làm kiếm tiền, mà Kim Taeyeon, lại càng bận rộn hơn so với lúc trước, cô càng thêm vùi đầu vào công việc của luật sư thực tập, mỗi ngày đi sớm về trễ, ở trong trường rất ít khi nhìn thấy bóng dáng của cô.

Thiếu Taeyeon quản thúc, Tiffany cảm thấy có chút cô đơn, nhưng cô cũng không cô đơn được lâu, bởi vì hết một năm là đến Nguyên đán, lại là tiệc tối Nguyên đán.

Ở đại học SM , tiệc đêm Nguyên Đán có hai hàm nghĩa: đón năm mới, đón sinh viên mới. Theo lý thuyết, mấy cái chuyện biểu diễn văn nghệ này có đánh đến tám đời Tiffanycũng không liên quan, nhưng những chuyện ngoài ý muốn cứ như vậy mà xảy ra.

Jessica là tổ trưởng tổ văn nghệ của bên khoa Tin học, chuyện tiệc tối vốn là trách nhiệm của cô ấy, nhưng tổ trưởng tiền nhiệm, tức đàn chị Bora rất không ưa Jessica, cô ta xin giáo sư giáo sư cho mình được bố trí ngày lễ này, ám chỉ muốn so cao thấp cùng Jessica. Lúc đầu,Jessica cũng không quan tâm lắm, nhưng đợi đến lúc sơ kết tiết mục, chuyện khó giải quyết lập tức xảy ra. Những người có kinh nghiệm nhất đều không muốn lên bục biểu diễn cho Jessica, vì không thân thiết lắm nên căn bản là không muốn hợp tác.

Không thể nhận thua, Jessica đành phải nhờ ba nguời bạn cùng phòng. Trải qua một loạt áp bức, phản kháng, lại áp bức, lại phản kháng, kết quả cuối cùng, Sunny cùng Hayeon song ca một ca khúc, Jessica cùng Tiffany biểu diễn vũ đạo và một ca khúc song ca khác.

Mặc dù sở trường là hát nhưng Jessica lựa chọn thêm một bài dance là vì Bora cũng biểu diễn vũ đạo, vì vậy cô muốn phải ở cùng một hạng mục, chiến thắng đối thủ. Từ nhỏ đã tích lũy nhiều kinh nghiệm biểu diễn, Jessica rất tự tin, song, sự tự tin này lại làm cho Tiffany lần đầu biểu diễn cảm thấy áp lực vô cùng. Jessica không lo lắng chút nào, chả hiểu cô ấy lấy lòng tin từ nơi nào ra nữa.

Cho nên, khoảng cách từ đây đến bữa tiệc tối chỉ còn hai tuần lễ, Tiffany Hwang dưới sự chỉ dạy ân cần của Jessica Jung, bắt đầu mở cánh cửa nghệ thuật.

"Mỹ nữ, tiết mục giữa cậu và Fany tiến triển thế nào rồi?" Vất vả lắm mới trở về phòng ngủ được, Hayeon hỏi.

Jessica sửng sốt, giống như đang suy nghĩ đến điều gì đó, sau đó mới nói: "Bên mình thì đã sớm OK rồi, về phần Fany, bên cậu ấy còn tương đối phiền toái, giờ vẫn phải cố gắng." Nhưng dường như nhớ ra điều gì đó, cô cười, "Nhưng Fany là một cô bé ngoan, sẽ nhanh chóng học được thôi."

Hayeon kinh ngạc, nụ cười kia có ý gì? Sao lại cảm thấy nó vô cùng âm hiểm a?

"Cậu và Sunny thế nào rồi? Mình hy vọng ở hai cậu nhiều lắm đấy."

Hayeon ra hiệu OK với Jessica, nói: "Tuyệt đối làm cho mọi người bất ngờ, mình cũng không ngờ mình và Sunny song ca lại tốt như vậy."

Jessica cũng cười: "Mình và Fany cũng sẽ cho mọi người một bất ngờ lớn."

Chờ đến tiết mục cuối cùng của bữa tiệc tối, Bora cười, tâm tư của cô quả nhiên không uổng phí, Jessica hiện giờ như đã kết thúc vậy, chỉ còn cách nhờ bạn cùng phòng để giữ thể diện. Hừ, những người không có kinh nghiệm, không có diện mạo thì sẽ làm nên trò trống gì? Một con cá nhỏ cũng muốn kêu gió gọi mưa sao? Cho dù Jessica Jung lợi hại đến thế nào đi nữa, nhiều lắm cũng chỉ dựa vào cái mặt để được gọi là mỹ nữ, nói đến năng lực, có thể là đối thủ của Bora cô sao? Ngay cả khi diễn tập cũng không tham gia, có thể thấy bọn họ cũng chả tha thiết gì lắm, cô sẽ chờ xem bọn họ biểu diễn thế nào.

Tiệc tối Nguyên đán rốt cuộc cũng đến. Jessica là mỹ nữ khó gặp của khoa Tin, MC dĩ nhiên không thể thiếu cô, gương mặt xinh đẹp nhưng lạnh lùng vô cùng cá tính như một nàng công chúa, tính cách hào phóng, giọng nói ngọt ngào Khoa Tin khó khi được một đại mỹ nữ như thế, không khỏi làm cho các nam sinh dương dương đắc ý, hết lòng khen ngợi cô trước các bạn học ngoại khoa.

Tiết mục đầu tiên là tiết mục khiêu vũ của Bora, một đám mỹ nữ đứng trên bục, ăn mặc quyến rũ không ngừng múa may, làm cho đông đảo nam sinh bên dưới khát khao đã lâu, cảm xúc như bùng phát đến cực điểm. Âm nhạc tuyệt hảo, kỹ thuật nhảy nóng hừng hực, lại thêm một cô bồi bàn bên dưới pha chế rượu, linh hồn nhỏ bé của tất cả nam sinh đều bị câu dẫn, hiệu quả cực kỳ oanh động.

Những nam sinh ngoại khoa bên dưới lại khó chịu, bình thường nghe nói anh em bên khoa Tin đều là hòa thượng, ba năm cũng không tìm được một cô gái xinh đẹp, thì ra là sợ nam sinh ngoại khoa đoạt mỹ nữ với bọn họ, đúng là quá hèn hạ, quá hèn hạ.

Những tiết mục sau, người xem không còn hưng phấn như trước, điều này làm cho Bora cảm thấy rất vui, muốn một tiết mục được nhiều người tán thưởng, vậy tuyệt đối phải đánh chiến thuật mỹ nữ, không có điều nào hấp dẫn hơn điều này, cô không che giấu đắc ý, nhìn sang Jessica Jung.

Jessica chỉ liếc nhìn cô một cái, sau đó mỉm cười, đi lên bục, tuyên bố tiết mục tiếp theo: "... Tiếp theo, 'Ban nhạc SunYeon' xin phép mang đến một tiết mục, giúp mọi người hưng phấn trở lại ..."

Ban nhạc SunYeon?

Là tên gọi tắt của Sunny cùng Hayeon...

Tay trống [ ngoại khoa] cùng người chơi piano [ cũng là là ngoại khoa] đều chuẩn bị xong, Sunny — chơi Bass, Hayeon— chơi ghi-ta cũng ra sân, hai người cũng thay đổi đồ, trang phục gió chán chường theo kiểuEngland.(Pon cũng ko rành lắm mấy bạn xem lại mv my oh my dùm hen.)

Mọi người nín hơi, tiếng cổ động thỉnh thoảng lại phát ra, giọng nữ trung tính của Sunny bắt đầu lên nhẹ, làm cho mọi người khó mà hít thở được. Tiết tấu từ chậm chuyển dần sang nhanh, tiếng nói của Sunny của cũng ngày càng dồn dập, sau một màn trượt băng nghệ thuật, âm thanh trong trẻo của Hayeon đột nhiên xuất hiện, biến thành giọng nữ hai trong bài hát – hoặc nói là song ca nam nữ thì hợp hơn. Hai người cùng nhau phối hợp, một người trầm thấp như bị đè nén, một người nhẹ nhàng khoan khoái, kỹ thuật xử lý ca khúc rất khá, hai người đồng loạt cùng hát lên tiếng lòng, hấp dẫn người xem cũng bị cuốn vào cùng một luật động, cùng đắm chìm trong tiếng ca cảm động. Càng đặc sắc hơn là màn trình diễn ghi-ta của Hayeon, thật sự làm cho người ta phải tặc lưỡi hít hà, động tác gọn gàng linh hoạt, khiến cho người ta khó mà tin được con người đang rơi vào âm nhạc trong loa lại là con người bình thường nhiều chuyện không ai sánh nổi kia.

"Cảm ơn mọi người đã yêu thích chúng tôi, mặc dù chúng tôi chỉ có hai tuần lễ ngắn ngủi để chuẩn bị, nhưng có thể mang đến niềm vui cho mọi người, chúng tôi đã cảm thấy thỏa mãn rồi. Cảm ơn ba, mẹ của chúng tôi, đồng thời, cũng muốn cảm ơn Jessica Jung, hoa khôi khoa tin học, không nhờ cô ấy, ban nhạc của chúng tôi cũng không được ra đời, cảm ơn ~~ cảm ơn đại học SM ~~ cảm ơn kênh SBS ~~" Hayeon không quên chêm thêm phần cuối, làm cho mọi người một trận cười vui vẻ.

Khi MC nhắc nhở tiết mục của Jessica sắp bắt đầu, chúng nam tử hán phía dưới đã không kìm được xúc động trong lòng, màn biểu diễn vừa rồi đã đủ trêu chọc lòng người rồi, không biết tiết mục lần này sẽ tao nhã bậc nào.

Ánh đèn tắt dần khiến mọi người không nhìn thấy rõ hình ảnh trên sân khấu. Một giọng hát ngọt ngào, du dương cất lên làm trái tim mấy nam sinh bên dưới tan chảy. Ánh đèn sân khấu chiếu về phía Jessica trong chiếc đầm trắng hở vai, mái tóc nâu gơn sóng xõa tự nhiên, đang cất lên tiếng hát ngọt ngào. Đôi mắt to tròn long lanh. Trông cô như một nàng công chúa thời hiện đại. Jessica vừa kết thúc câu hát của mình thì một giọng hát trầm khàn nhưng đầy nội lực lại cất lên. Ánh đèn sân khấu lại chiếu đến góc kia của sân khấu. Cô gái trong bộ váy đỏ nổi bậc, mái gợn sóng xõa ngang vai. Ai nấy cũng nheo mắt cố nhìn rõ mặt người kia. Họ càng ngạc nhiên hơn khi người đó là Tiffany. Bọn họ đã số cũng biết được chút ít về Tiffany khi tin đồn hẹn hò của cô cùng Taeyeon nỗi lên, nhưng không ai nói rằng cô ấy cũng biết hát với lại giọng hát còn rất gợi cảm nha~ Tất cả hội trường điều đắm chìn trong giọng hát ngọt ngào của hai cô gái cho đến khi kết thúc. Bọn họ chưa kiệp tĩnh thì đèn sân khấu lại vụt tác lần nữa, ít phúc sau tiếng nhạc sôi động lại vang lên, đèn sân khấu bật lên cũng là lúc kháng phòng vỡ òa. Jessica cũng Tiffany lại xuất hiện lần nữa, nếu vừa rồi họ như những nàng công chúa khiến mọi người đắm chìm trong cảm xúc ngọt ngào thì lúc này đây hai nàng như hóa thân thành hai người khác hoàn toàn đối lập. Jessica cùng Tiffany trong trang phục năng động phong cách. Áo ngắn ôm sát vòng một để lộ ra vòng eo thon gọn, bên dưới là quần sọt jean cá tính chân đi boot màu đen quyến rũ. Vũ điệu sôi động mặc dù không sử dụng những động tác  gợi cảm nhưng cũng làm cho các nam sinh điêu đứng. Mỗi bước nhảy của cả hai điều rất hợp nhau và ăn khớp với bài nhạc hiphop sôi động làm kháng phòng nóng hơn bao giờ hết.

Tiết mục của hai cô vừa kết thúc, tất cả mọi người đều phát hiện, hồn của mình đều đã đánh mất rồi.

Năm giây sau, tiếng vỗ tay vang dội vang lên, Jessica thản nhiên cười, lần nữa chiếm được sự hoan hô nồng nhiệt.

Nếu như nói "Ban nhạc SunYeon" chỉ làm cho gương mặt Bora méo mó đi một chút, tiết mục của Jessica cùng Tiffany làm cho gương mặt của cô ả hoàn toàn méo mó, "Người đó là ai?" Cô ả nghiến răng nghiến lợi hỏi người bên cạnh.

"Hả... Để tôi nhìn xem, thì ra là Tiffany Hwang... Kỳ lạ, cô ta xinh đẹp vậy sao?" Tự lẩm bẩm.

"Chẳng trách, thì ra là con hồ ly tinh đó ... Khó trách mùi khai xông lên nồng nặc." Bora giận đến mất khôn, không lựa lời nói.

Trong bóng tối, một dáng người nhỏ bé nhưng tạo cho người khác cảm giác vô cùng vững chắc, đáng nương tựa đứng lên, đi ra ngoài. Ánh đèn sáng ngời, Bora nhìn thấy Taeyeon đang buông đôi mắt lạnh, như không có việc gì nhìn cô ta một cái, khóe miệng giơ lên như đang khinh thường, nói: "Bản thân tôi lại chỉ ngửi thấy mùi chua nồng nặc."

Bora nhất thời cứng đờ.

Sau khi Jessica xuống bục, những nhân viên sau hậu trường lập tức chạy đến chúc mừng cô, mà Tiffany, sau khi chào hỏi với Jessica rồi thì vội vàng cầm quần áo, len lén chạy ra ngoài.

Tiệc tối Nguyên Đán thành công vô cùng, Jessica đạt được khen ngợi của lãnh đạo cấp cao.

"Giáo sư, cô thấy tiết mục của chúng em cũng không tệ đúng không?" Bora nhìn sang vị giáo sư mình quen biết hỏi, muốn làm cho Jessica mất mặt.

"Quả thật không tệ, tất cả mọi người đều rất cố gắng, âm thanh cũng rất tốt ... Nhưng mà, tiết mục song ca ngọt ngào cũng vũ điệu dance sôi động , lôi cuốn lòng người hơn, thật là có sức bật."

Mặt Bora méo mó lại, miễn cưỡng nở nụ cười khó chịu.

Trong lòng thầm mừng rỡ, nhưng nét mặt Jessica vẫn tỏ ra khiêm nhường: "Nào đâu, phải nhờ Bora sư tỷ và mọi người giúp đỡ, nếu không em cũng không có thời gian tập múa."

Lãnh đạo nghe vậy, lại cảm thấy ấn tượng với tính cách và sự cố gắng của Jessica.

Bora cười không nổi nữa.

Những người biết được nội tình bên trong lại cảm khái, hai người đẹp tranh nhau, tất có một bị thương a...

Đêm khuya, gió lạnh thấu xương, Tiffany run rẩy định trở về ký túc xá, vừa ra khỏi hội trường, cô liền dừng lại.

Phía trước, Taeyeon đứng kế bên chiếc xe đạp, nhìn cô, rồi nói: "Đi theo Tae."

TBC

Lại xong hai chap nữa, nếu có gì sai sót mong mọi người bở qua cho. Dạo này Pon sắp phải thi học kì rồi nên hơi bận, mong mấy bạn thông cảm.

Cuối cùng chúc mấy bạn đọc fic vui vẻ. Nhớ cmt cho Pon nha~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #taeny